Chương 73: Không cho phép em rời khỏi vòng tay tôi

Lê Quyên Quyên nháy mắt ra hiệu, một lúc lâu sau mới có một giọng nói trầm thấp vang lên ở cửa phòng: “Là tôi!”

“À, Thanh Tú, tớ thấy cậu bình an là được rồi. Tớ đi học trước đây, tối nay lại đến thăm cậu.”

Lê Quyên Quyên chuồn đi rất nhanh, Lâm Việt Thịnh đứng ngay cửa, đôi mắt đen nhánh đượm vẻ đau buồn nhìn Quách Thanh Tú.

Quách Thanh Tú chầm chậm nhắm mắt lại.

Cô cứ tưởng rằng từ giờ về sau sẽ không cần phải gặp mặt Lâm Việt Thịnh nhưng thật không ngờ số mệnh lại đẩy cô đến trước mặt hắn lần nữa.

Lâm Việt Thịnh ngồi xổm xuống bên cạnh giường bệnh, mùi hương của hắn xộc thẳng vào trong mũi cô khiến cô cực kỳ khó chịu.

Nước mắt trào ra, chảy dài theo khóe mắt.

Một ngón tay nhẹ nhàng lau nó đi.

“Quách Thanh Tú, nghe đây! Tôi không cho phép em làm chuyện ngu ngốc như thế nữa!”

Giọng của Lâm Việt Thịnh rất trầm, đầy từ tính.

Quách Thanh Tú không nói gì mà chỉ rơi lệ. Cô thật vô dụng, vô dụng vì không đủ bản lĩnh giết chết hắn.

Nhưng mà cô có thể quyết định sau này không ở cùng với hắn nữa.

“Quách Thanh Tú, tôi biết em hận tôi nhưng xin em hãy cho tôi một cơ hội giải thích có được không?”

Cơ hội giải thích? Hắn là đại gia bao nuôi cô, là vị vua ở tận trên cao, hắn còn cần phải hạ mình cầu xin cô ư? Hay đây là một trò đùa gian ác nào khác của hắn?

“Đúng là tôi đã giết Quách Tuấn Kiệt, cả cái chết của Quách Hoàng Ngân cũng có liên quan đến tôi. Nhưng tôi thề rằng tôi không có làm gì ba mẹ em cả, hơn nữa tôi vốn chẳng biết bọn họ là ai. Lý do tôi giết Quách Tuấn Kiệt là vì...”

“Im đi, tôi không muốn nghe!”

Quách Thanh Tú cắt ngang lời Lâm Việt Thịnh, giận dữ trừng lớn hai mắt.

“Cứ coi như anh không giết ba mẹ tôi thì sao chứ? Anh bày trò đùa giỡn tôi như vậy, tôi cũng sẽ hận anh, vô cùng hận anh...”

Sự ngạc nhiên trong mắt Lâm Việt Thịnh ngày một lớn dần.

“Lâm Việt Thịnh, anh không cần phải giải thích lý do gì với tôi cả, tôi không muốn ở cùng với anh nữa, không muốn không muốn. Tôi thà chết cũng không muốn ở cùng anh. Tôi không muốn nghe anh giải thích gì hết, anh đi ra đi, đi ra ngoài ngay đi...”

Giọng Quách Thanh Tú đột nhiên cao hơn, mấy cái máy đo đạc xung quanh cô bỗng phát ra tiếng cảnh báo, ngay sau đó y tá vội vàng đi vào.

Bọn họ khuyên nhủ Lâm Việt Thịnh: “Thưa ngài, xin ngài hãy đi ra ngoài một chút, hiện giờ cảm xúc của bệnh nhân đang rất kích động.”

Lâm Việt Thịnh rất bất ngờ, đành nghe lời y tá bước ra ngoài.

Chẳng mấy chốc, thân hình cao lớn kia đã biến mất sau cánh cửa phòng bệnh.

Buổi chiều Dì Nguyễn lại tới, bà mang theo những đồ dùng sinh hoạt cá nhân mà Quách Thanh Tú cần dùng khi nằm viện.

“Cô Quách, cảm ơn trời đất, cô còn sống!” Dì Nguyễn kích động đến nỗi nước mắt ướt đẫm khuôn mặt.

Quách Thanh Tú mỉm cười: “Dì Nguyễn, cháu không sao hết, dì đừng buồn.”

“Ôi, cô Quách ơi, bọn tôi còn tưởng là cô thật sự xảy ra chuyện gì rồi, ai cũng lo lắng hết. Cô nói xem, một người đang yên đang lành sao nói mất là mất được chứ. Người bị giày vò nhất chính là cậu chủ, sau khi cô Quách mất tích, đã ba ngày ba đêm cậu ấy không chợp mắt rồi, suốt ngày cáu gắt, giống như người mất hồn ấy...”

Quách Thanh Tú nghe vậy cũng chỉ cười khổ, hắn thật sự quan tâm mình đến thế ư?

Hay là hắn chỉ đang khó chịu vì bản thân thất bại thôi?

“Dì Nguyễn, cảm ơn dì đã lo lắng cho cháu, sau này cháu không bao giờ làm mấy chuyện ngu ngốc như thế nữa đâu.”

Quách Thanh Tú hít hít mũi, nói. Đối với Dì Nguyễn, cô vẫn luôn có ấn tượng khá tốt.

“Được được, cô Quách, cô yên tâm dưỡng bệnh đi. Cậu chủ bảo tôi ở lại bệnh viện chăm sóc cho cô. Cô cần gì thì cứ dặn dò tôi là được...”

Dì Nguyễn lấy thuốc bổ đã được ninh từ trong bình thủy ra, hỏi: “Cô Quách, cô có đói không? Hay là ăn một chút gì nhé?”

Quách Thanh Tú cười lắc đầu: “Cháu không muốn ăn, vẫn còn cảm giác hơi choáng váng.”

Dì Nguyễn hết sức tò mò, cất lời hỏi thăm: “Cô Quách, không phải là tôi nhiều chuyện mà tôi chỉ thấy lạ thôi. Rốt cuộc cô đã trốn đi từ đâu vậy? Cậu chủ tìm trên biển suốt ba ngày ba đêm mà chẳng thấy bóng dáng cô đâu cả.”

“Ừ, đó là vì sau khi tôi nhảy xuống biển thì được người khác cứu. Tôi cũng không biết người đó là ai! Anh ta mang theo tôi cùng đi ra biển, mãi cho đến khi Lâm Việt Thịnh tìm đến.”

“Ôi ôi, tôi nghe mấy người Lê Hùng Việt bảo rằng kẻ đã mang cô đi là ông trùm của một băng đảng mafia đấy! Làm tôi lo cho tính mạng của cô Quách quá. Cô nói xem, sao bây giờ xã hội đen cứ đi giết người khắp nơi thế nhỉ, nghe đâu cả con thuyền ấy đều bị giết sạch.”

Lời của Dì Nguyễn vừa có ý hỏi dò vừa mang theo chút xúc động.

Sắc mặt Quách Thanh Tú hơi biến đổi: “Đúng vậy, tôi cũng coi như là mười phần chết chín rồi. Người kia quả thực độc ác cực kỳ, suýt thì tôi đã mất mạng.”

Hai người phụ nữ từ tốn nói chuyện trong phòng bệnh, còn Lâm Việt Thịnh thì đứng canh ở ngay cửa nghe họ nói.

Nằm ở bệnh viện mấy ngày, Quách Thanh Tú dần dần khỏe lại nhưng từ đầu đến cuối cô vẫn không muốn gặp Lâm Việt Thịnh. Hắn vừa đi vào là cô sẽ nhắm mắt lại ngay, bất kể hắn có nói gì cô cũng chẳng thèm để ý đến.

Quan hệ giữa hai người vô cùng căng thẳng.

Cho dù sau đó Dì Nguyễn đã đến khuyên hết lời nhưng Quách Thanh Tú vẫn dứt khoát không mở miệng nói lấy một chữ.

Một tuần sau, Quách Thanh Tú đã gần như khỏe hẳn. Sau khi kiểm tra sức khỏe lần cuối cùng, cô được xuất viện về nhà.

Lúc Quách Thanh Tú đến trước quầy làm thủ tục xuất viện, y tá nói với cô: “Thưa cô, chi phí của cô đã có người trả trước rồi.”

Quách Thanh Tú quay đầu lại, thấy Lâm Việt Thịnh đang lặng lẽ đứng ngay sau lưng mình.

Cô không nói câu nào với hắn mà đi thẳng ra ngoài bệnh viện. Lâm Việt Thịnh lẳng lặng đi theo cô với một khoảng cách không gần cũng chẳng xa.

Lúc sắp đến cổng chính, Lâm Việt Thịnh đột nhiên xông lên ngăn cô lại.

“Em muốn đi đâu?"

Quách Thanh Tú cúi gằm mặt xuống: “Về nhà họ Quách!”

Lâm Việt Thịnh không cản cô nữa: “Vậy được, để tôi đưa em đi!”

Thái độ của hắn thay đổi quá nhiều khiến Quách Thanh Tú chẳng kịp phản ứng lại. Đây có phải là Lâm Việt Thịnh kiêu căng xấu tính kia không thế?

“Tôi tự lái xe đi là được!” Quách Thanh Tú từ chối lòng tốt của hắn. Sau khi suýt chết một lần, cô không muốn có bất kỳ liên quan nào với hắn nữa.

Lâm Việt Thịnh phát cáu, suốt mười ngày nay hắn vẫn luôn nghĩ về cô gái này, thậm chí vì cô mà ngay cả tính mạng của mình hắn cũng chẳng cần.

Thế mà đến chuyện nhỏ như vậy cô cũng từ chối hắn, rốt cuộc là cô muốn thế nào đây?

Lâm Việt Thịnh đột nhiên ấn người Quách Thanh Tú lên xe, trong đôi mắt đen nhánh của hắn bùng phát lên ngọn lửa hừng hực.

Hắn giận dữ nói khẽ: “Rốt cuộc em muốn sao đây?”

Quách Thanh Tú giật mình: “Chỉ cần không ở cùng với anh thì thế nào cũng được!”

“Em... Cô gái chết tiệt, Quách Thanh Tú!”

Lâm Việt Thịnh không nói lời nào, đẩy mạnh cô vào trong ghế ngồi rồi lái xe đi.

“Em về nhà họ Quách? Chỉ một mình? Rồi em sống thế nào?” Lâm Việt Thịnh vừa lái xe vừa quát khẽ.

Quách Thanh Tú nói với giọng cực kỳ lạnh lùng: “Liên quan gì đến anh chứ? Trước khi anh xuất hiện, tôi vẫn sống rất tốt.”

“Được lắm, em đúng là một người phụ nữ không biết điều...”

Lâm Việt Thịnh tức giận chở Quách Thanh Tú đến trước cổng nhà họ Quách, đẩy cô ra ngoài rồi nhanh chóng lái xe rời đi.

Quách Thanh Tú lại đứng trước cánh cổng này lần nữa, nơi mà cô từng sinh sống hơn mười năm, nơi ngập tràn những ký ức ngọt ngào thuở xưa. Khi bác cả và chị cô vẫn còn, nơi đây từng ấm áp và vui vẻ đến nhường nào.

Nhưng tiếc rằng tất cả những hồi ức ấy đã không còn tồn tại nữa.

Sót lại ở nơi này chỉ là một tòa nhà cũ trống không, tĩnh lặng tựa như nhà ma vậy.

Tất cả những chuyện này đều do Lâm Việt Thịnh ban tặng! Nước mắt chợt dâng lên trong mắt Quách Thanh Tú, hiện giờ cô thành kẻ mồ côi rồi!

“Ơ kìa, là cô hai nhà họ Quách phải không!”

Quách Thanh Tú quay người lại, chợt trông thấy một người phụ nữ già cả đang tò mò nhìn mình. Cô bèn lau khô nước mắt, ráng nặn ra một nụ cười.

“Đúng vậy, cháu là Quách Thanh Tú, dì chắc hẳn là dì Lưu rồi!”

“Đúng đúng, dì chính là Dì Lê hàng xóm đây. Ôi, nhà họ Quách các cháu đã xảy ra chuyện gì thế, sao lại sa sút tan hoang đến cỡ này?”

Quách Thanh Tú cười khổ, nước mắt rơi lã chã. Dì Lê thấy vậy cũng không thể hỏi thêm, bèn nói: “Cô bé đừng khóc nữa. À phải rồi, ở chỗ dì có một bưu kiện gửi cho cháu. Nó đã được để trước cửa nhà cháu mấy ngày rồi mà chẳng có ai mang vào cả. Dì nghĩ nếu nó bị mưa xối ướt hoặc bị mấy người nhặt ve chai cầm đi thì phiền nên mang về. Cô bé, cháu chờ một chút nhé, dì về lấy đưa cho cháu.”

“A, dạ được, cảm ơn dì Lưu."

Dì Lưu quay về nhà mình, một lát sau bà cầm theo một bọc giấy đi ra rồi nhét vào tay Quách Thanh Tú.

“Cô bé, cho dù đã xảy ra chuyện gì thì cháu cũng phải can đảm lên. Đời người luôn phải trải qua những tháng ngày long đong lận đận, không thể lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió mãi được. Nếu cháu cần giúp gì thì cứ nói một tiếng.”

Những lời này của dì Lưu đã khích lệ Quách Thanh Tú rất nhiều, cô hít hít mũi, cười nói: “Cảm ơn dì Lưu."

Quách Thanh Tú đẩy cổng sân ra đi vào trong, cầm túi giấy tờ trong tay lên nhìn một chút.

Địa chỉ trên túi này ghi là Bệnh viện tâm thần XX, người gửi là bác sĩ Ôn.

Bưu kiện này đã được gửi đến cách đây nửa tháng.

Quách Thanh Tú ngồi trên bậc thang, từ từ xé mở gói bưu kiện, bỗng một tờ giấy rớt ra ngoài.

Chào cô Quách: Đây là những bức thư ở dưới giường chị cô mà y tá đã sắp xếp lại, hy vọng có thể giúp ích cho cô.

Phần chữ ký bên dưới đề là bác sĩ Ôn.

Trái tim Quách Thanh Tú hơi nhảy lên, những thứ này là chị đã để lại cho mình ư? Cô vội vàng rút chồng giấy dày cộm bên trong bưu kiện ra.

Đây là những trang giấy trắng rất đỗi bình thường, trên giấy là nét chữ của chị cô.

Thanh Tú: Khi em nhìn thấy lá thư này cũng có nghĩa là chị không còn trên cõi đời nữa. Trước giờ chị vẫn luôn không nói cho em biết, chị sống mệt mỏi lắm, chị phải gánh trên vai một tội danh nặng nề mà kéo dài hơi tàn. Chị bị bệnh tim không phải do số mệnh của chị không tốt, mà vì ông trời đang trừng phạt Quách Tuấn Kiệt, vì ông ấy là cha mà lại không có trách nhiệm của một người cha, lại sống cuộc sống đê tiện như loài cầm thú...

Đọc đến đây, Quách Thanh Tú cảm thấy hết sức ngột ngạt. Cô không hiểu vì sao chị mình lại tỏ ra bất kính với bác cả như thế, không những nói thẳng tên họ mà còn gọi ông bằng xưng hô đáng sợ ấy.

Quách Thanh Tú hít vào một hơi thật sâu rồi đọc tiếp.

... Năm xưa ba em phạm tội trốn khỏi thành phố S, Quách Tuấn Kiệt đã lợi dụng lúc ba em không ở đây, dùng thủ đoạn hèn hạ cưỡng bức mẹ em, khiến mẹ em không chịu nổi sự ô nhục ấy mà uống thuốc ngủ tự sát. Thật xin lỗi, Thanh Tú, chị không nên giấu em lâu như vậy nhưng mà chị thật sự không có can đảm nói cho em biết. Chị không muốn để em nhìn thấy những mặt dơ bẩn của cuộc đời này...

Hơi thở của Quách Thanh Tú dần dần nặng hơn, hai tay cô cũng run rẩy không ngừng. Mẹ, mẹ, mẹ...

Vì sao chứ, vì sao sự thật lại tàn nhẫn đến vậy!

Những tờ giấy trong tay rơi đầy xuống đất, Quách Thanh Tú cảm thấy đến việc hít thở cũng khiến cô đau đớn. Tim cô đau, phổi cô cũng đau, cả cơ thể như bị thứ gì đó xé ra.

Phải mất một lúc rất lâu, Quách Thanh Tú mới nhặt những trang giấy rơi rải rác dưới đất lên đọc tiếp.

... Thanh Tú, em còn nhớ những lời chị từng nói với em không? Đừng hận Lâm Việt Thịnh. Sở dĩ chị nói như vậy cũng không phải vì quá yêu anh ấy, mà vì mọi chuyện anh ấy làm tính ra cũng chẳng là gì so với Quách Tuấn Kiệt. Mười năm trước ở thành phố S, Lâm Việt Thịnh chỉ là một thiếu niên bình thường, mẹ anh ấy bị chồng bỏ, vì nuôi sống anh ấy mà chịu biết bao cực nhọc. Quách Tuấn Kiệt thèm khát sắc đẹp của mẹ anh ấy, muốn chiếm lấy bà ấy mãi mãi, hơn nữa còn bạo hành em gái song sinh của anh ấy, quá trình này tàn nhẫn vô cùng...

Chapter
1 Chương 1-1: MỞ ĐẦU
2 Chương 1-2: Ánh mắt thách thức
3 Chương 2: Sự lỗ mãng của cậu chủ ác độc
4 Chương 3: Đau quá, cầu xin anh nhẹ nhàng một chút
5 Chương 4: Uy hiếp sau khi bị cưỡng đoạt
6 Chương 5: Người đàn ông của chị gái
7 Chương 6: Nên trừng phạt cô thế nào đây
8 Chương 7: Cô tự đưa mình đến
9 Chương 8: Lại một lần nữa bị ăn sạch sẽ
10 Chương 9: Tôi muốn trút giận, muốn trút giận!
11 Chương 10: Làm tình nhân bí mật của tôi đi
12 Chương 11: Để tôi dạy dỗ cô
13 Chương 12: Cô tưởng hắn muốn hôn cô
14 Chương 13: Tất cả những thứ anh chạm vào tôi đều không cần
15 Chương 14: Quỳ xuống mua vui cho tôi đi
16 Chương 15: Phụ nữ phải chủ động một chút (phần một)
17 Chương 16: Phụ nữ phải chủ động một chút (phần hai)
18 Chương 17: Đòi lại lợi ích ngay bây giờ
19 Chương 18: Dấu vết sau cuộc tình ái
20 Chương 19: Vòng tay của hắn không đáng để lưu luyến
21 Chương 20: Tối nay muốn ở bên tôi không
22 Chương 21: Tôi không muốn uống thuốc của anh
23 Chương 22: Tối nay đến tìm tôi
24 Chương 23: Cô gái, cô biết thứ tôi muốn là gì
25 Chương 24: Anh có thể đừng đói khát như thế không
26 Chương 25: Mấy người đừng không coi ai ra gì như vậy
27 Chương 26: Đừng tự kỷ như thế chứ
28 Chương 27: Thả tôi ra đồ Cầm thú
29 Chương 28: Cô gái không nghe lời
30 Chương 29: Đứa nào dám động đến người phụ nữ của tao
31 Chương 30: Chỉ được phép để một mình tôi ngắm
32 Chương 31: Bỏ lỡ cả một đời
33 Chương 32: Nửa đêm sờ vào trong chăn
34 Chương 33: Muốn tôi đụng vào chỗ nào của cô
35 Chương 34: Quách thanh tú lập tức lăn về đây
36 Chương 35: Rốt cuộc anh chơi đùa với bao nhiêu người
37 Chương 36: Sẽ nhốt cô cả đời
38 Chương 37: Đồ Khốn, thả tôi ra
39 Chương 38: Tình nhân tiêu chuẩn (phần một)
40 Chương 39: Tình nhân tiêu chuẩn (phần hai)
41 Chương 40: Tình nhân tiêu chuẩn (phần ba)
42 Chương 41: Thể lực của người đàn ông này thật tốt
43 Chương 42: Ám muội sai lầm
44 Chương 43: Tên cầm thú này, anh thả tôi ra!
45 Chương 44: Sự thật tàn khốc
46 Chương 45: Thực xin lỗi, em yêu chị
47 Chương 46: Nụ hôn sâu nóng bỏng đầy kích thích
48 Chương 47: Đêm lãng mạn
49 Chương 48: Sao lại lớn như vậy chứ
50 Chương 49: Quách thanh tú, em dám chết xem
51 Chương 50: Ngài tổng giám đốc cũng biết làm
52 Chương 51: Đêm nay cô chỉ thuộc về tôi
53 Chương 52: Đừng nên tốt với tôi quá
54 Chương 53: Ác mộng của nhiều phụ nữ
55 Chương 54: Em có thể thức thời một chút được không
56 Chương 55: Kịch liệt thở dốc
57 Chương 56: Dùng thân thể của con để đổi tiền
58 Chương 57: Sao cô bé này chẳng có tí đầu óc nào vậy
59 Chương 58: Thật sự động tâm với em
60 Chương 59: Một lần nữa lại trầm luân
61 Chương 60: Anh làm tất cả là vì em
62 Chương 61: Không phải cô muốn tìm chết sao
63 Chương 62: Tôi và anh không đội trời chung
64 Chương 63: Khốn nạn, anh đừng đến đây
65 Chương 64: Anh phải nhẹ nhàng một chút
66 Chương 65: Tôi không cùng ngủ với anh nữa (phần một)
67 Chương 66: Tôi không cùng ngủ với anh nữa (phần hai)
68 Chương 67: Khốn nạn tôi muốn giết anh
69 Chương 68: Xin lỗi! Tôi muốn giết chết anh
70 Chương 69: Cho tôi một lý do để tha thứ cho anh
71 Chương 70: Ác ma đừng xông tới đây
72 Chương 71: Hắn ta đã đưa em đi đâu
73 Chương 72: Cô gái trên thuyền tôi
74 Chương 73: Không cho phép em rời khỏi vòng tay tôi
75 Chương 74: THẬT CÓ LỖI VỚI Lâm Hào Thành
76 Chương 75: Ai dám đụng vào người phụ nữ của tôi
77 Chương 76: Suýt chút nữa thì đã bị lừa
78 Chương 77: Trở về điểm xuất phát một lần nữa (phần một)
79 Chương 78: Trở về điểm xuất phát một lần nữa
80 Chương 79: Quách thanh tú sao cô dám quyến rũ đàn ông
81 Chương 80: Mỉm cười và sa vào vòng tay anh
82 Chương 81: Em nhất định phải cứu anh
83 Chương 82: Em lưu luyến trong vòng tay anh
84 Chương 83: Thả lỏng chút đi, được không
85 Chương 84: Cô dám phản bội tôi
86 Chương 85: Anh trung thành với em đến mức nào_
87 Chương 86: Lời tỏ tình bị vuột mất
88 Chương 87: Giam cầm cô cho tới chết mới thôi
89 Chương 88: Đắm chìm dưới thân thể của hắn
90 Chương 89: Búp bê vải rách rưới
91 Chương 90: Khế ước kết thúc
92 Chương 91: Tôi sẽ không bao giờ buông tay
93 Chương 92: Để chúng ta ở bên nhau
94 Chương 93: Em muốn gả cho anh
95 Chương 94: Tình yêu anh dành cho em vĩnh viễn không đổi
96 Chương 95: Tôi phải dạy dỗ em
97 Chương 96: Người phụ nữ của ba
98 Chương 97: Xé rách màn đêm
99 Chương 98: Em không muốn quay về
100 Chương 99: Tôi không muốn trở thành công cụ của các người
101 Chương 100: Cô dâu hạnh phúc nhất
102 Chương 101: Tình nhân của ba
103 Chương 102: Cô thích ga giường như thế nào
104 Chương 103: Tôi làm sao có thể để em kết hôn với người khác
105 Chương 104: Chúng ta thật sự có thể ở bên nhau sao_
106 Chương 105: Kế ly gián thất bại
107 Chương 106: Hai chúng ta đã kết thúc rồi
108 Chương 107: Anh ấy là người đàn ông của tôi
109 Chương 108: Chìm đắm trong lòng anh
110 Chương 109: Mang thai con của người khác
111 Chương 110: Nữ người hầu giá ba trăm triệu
112 Chương 111: Hôn lễ không thể ngăn cản
113 Chương 112: Ba ơi, sao ba lại muốn hại con
114 Chương 113: Ba của đứa trẻ là ai vậy_
115 Chương 114: Có muốn giữ đứa trẻ lại không_
116 Chương 115: Anh có thể làm một người ba thích hợp không_
117 Chương 116: Tiếp tục thử thách tiêu chuẩn làm ba
118 Chương 117: Động cơ không mấy trong sáng
119 Chương 118: Người đẹp cầu xin làm ấm giường
120 Chương 119: Ăn cơm trước kẻng
121 Chương 120: Không kịp nói lời chia tay
122 Chương 121: Anh có định lấy tôi không
123 Chương 122: Người đàn ông không đứng đắn
124 Chương 123: Hoàn toàn mê hoặc
125 Chương 124: Ác mộng của một đứa con hoang
126 Chương 125: Nhặt được đứa bé bị bỏ rơi
127 Chương 126: Tiểu lên xe tổng giám đốc
128 Chương 127: Cậu bé hờn dỗi
129 Chương 128: Rời khỏi anh ấy, nếu không cô sẽ chết
130 Chương 129: Ai là kẻ nổ súng
131 Chương 130: Tình yêu của chúng ta
132 Chương 131: Anh là đồ Ngu ngốc
133 Chương 132: Ba của đứa trẻ
134 Chương 133: Ba là ba ruột của con sao
135 Chương 134: Vực thẳm báo thù
136 Chương 135: Làm một người ba xuất săc
137 Chương 136: Bản tính lưu manh
138 Chương 137: Điểm tâm ngọt buổi sáng
139 Chương 138: Anh không thể không có tình yêu của em
140 Chương 139: Rốt cuộc cô đi với tôi hay đi với anh ta
141 Chương 140: Anh và em
142 Chương 141: Em chỉ muốn ở một mình
143 Chương 142: Chúng ta không thể sai lầm nữa
144 Chương 143: Nằm viện lần nữa
145 Chương 144: Giấc mộng cô dâu tan vỡ
146 Chương 145: Tên khốn kiếp
147 Chương 146: Cô gái kia đừng hòng chạy thoát
148 Chương 147: Cuối cùng cũng qua hết giai đoạn nguy hiểm
149 Chương 148: Ngọt ngào phát ngấy
150 Chương 149: Con yêu tên gì
151 Chương 150: Hạnh phúc bên bờ vực tan vỡ
152 Chương 151: Không thể tin tưởng nhau
153 Chương 152: Em động lòng người như thế đó
154 Chương 153: Làm chuyện mình muốn làm
155 Chương 154: Yêu vô tận, đau vô cùng
156 Chương 155: Có chết cũng muốn ở bên em
157 Chương 156: Anh thề rằng mình thật sự yêu em
158 Chương 157: Dám đụng vào cô ấy tôi sẽ giết cô
159 Chương 158: Bỏ đứa nhỏ đi
160 Chương 159: Chiến tranh lạnh
161 Chương 160: Phá thai đi
162 Chương 161: Chia tay đi! Tôi chỉ cần đứa bé
163 Chương 162: Thả tôi về nhà
164 Chương 163: Làm vợ cướp biển nhé
165 Chương 164: Ai dám động vào cô ấy thì đều phải chết
166 Chương 165: Món quà bất ngờ
167 Chương 166: Người phụ nữ trong phòng khách
168 Chương 167: Để tôi chính tay bóp chết cô
169 Chương 168: Mất ba
170 Chương 169: Con mình biết đạp rồi
171 Chương 170: Lấy mạng đổi mạng
172 Chương 171: Tôi có cách giày vò cô
173 Chương 172: Không cho phép cô ở bên cạnh hắn
174 Chương 173: Chạy tới hong kong chờ sinh
175 Chương 174: Tôi thực sự bị bệnh sao
176 Chương 175: Anh dám cưới cô ấy
177 Chương 176: Sao anh không chết đi
178 Chương 177: Xin hãy tha thứ cho tôi được không
179 Chương 178: Yêu tôi thì giết cô ấy
180 Chương 179: Từng bước từng bước đi về phía vực sâu
181 Chương 180: Để chúng ta gặp nhau dưới địa ngục đi
182 Chương 181: Từng bước vượt qua khó khăn
183 Chương 182: Vì yêu, thêu dệt mộng tưởng
184 Chương 183: Để anh dẫn em đi
185 Chương 184: Thì ra thật sự là anh làm
186 Chương 185: Muốn tôi hay muốn cô ta
187 Chương 186: Đứa bé không giữ được
188 Chương 187: Con em đâu rồi
189 Chương 188: Nó chết rồi
190 Chương 189: Hắn bắt đầu không về nhà ban đêm
191 Chương 190: Có chết cũng không chia tay
192 Chương 191: Hắn không yêu em thì theo anh đi
193 Chương 192: Tôi chơi chán cô rồi
194 Chương 193: Người tình trở về
195 Chương 194: Giam cầm người yêu
196 Chương 195: Lễ cưới biến thái
197 Chương 196: Kết cục không thể né tránh
198 Chương 197: Tối cần em
199 Chương 198: Đứa bé này thật đáng yêu
200 Chương 199: Cha thằng bé cút xa chút
201 Chương 200: Người mẹ này nhiệt tình quá
202 Chương 201: Sống mái với nhau tôi phải cướp được em
203 Chương 202: Không đồng ý hôn sự của các người
204 Chương 203: Cả nhà lưu vong
205 Chương 204: Người mẹ này có chút điên cuồng
Chapter

Updated 205 Episodes

1
Chương 1-1: MỞ ĐẦU
2
Chương 1-2: Ánh mắt thách thức
3
Chương 2: Sự lỗ mãng của cậu chủ ác độc
4
Chương 3: Đau quá, cầu xin anh nhẹ nhàng một chút
5
Chương 4: Uy hiếp sau khi bị cưỡng đoạt
6
Chương 5: Người đàn ông của chị gái
7
Chương 6: Nên trừng phạt cô thế nào đây
8
Chương 7: Cô tự đưa mình đến
9
Chương 8: Lại một lần nữa bị ăn sạch sẽ
10
Chương 9: Tôi muốn trút giận, muốn trút giận!
11
Chương 10: Làm tình nhân bí mật của tôi đi
12
Chương 11: Để tôi dạy dỗ cô
13
Chương 12: Cô tưởng hắn muốn hôn cô
14
Chương 13: Tất cả những thứ anh chạm vào tôi đều không cần
15
Chương 14: Quỳ xuống mua vui cho tôi đi
16
Chương 15: Phụ nữ phải chủ động một chút (phần một)
17
Chương 16: Phụ nữ phải chủ động một chút (phần hai)
18
Chương 17: Đòi lại lợi ích ngay bây giờ
19
Chương 18: Dấu vết sau cuộc tình ái
20
Chương 19: Vòng tay của hắn không đáng để lưu luyến
21
Chương 20: Tối nay muốn ở bên tôi không
22
Chương 21: Tôi không muốn uống thuốc của anh
23
Chương 22: Tối nay đến tìm tôi
24
Chương 23: Cô gái, cô biết thứ tôi muốn là gì
25
Chương 24: Anh có thể đừng đói khát như thế không
26
Chương 25: Mấy người đừng không coi ai ra gì như vậy
27
Chương 26: Đừng tự kỷ như thế chứ
28
Chương 27: Thả tôi ra đồ Cầm thú
29
Chương 28: Cô gái không nghe lời
30
Chương 29: Đứa nào dám động đến người phụ nữ của tao
31
Chương 30: Chỉ được phép để một mình tôi ngắm
32
Chương 31: Bỏ lỡ cả một đời
33
Chương 32: Nửa đêm sờ vào trong chăn
34
Chương 33: Muốn tôi đụng vào chỗ nào của cô
35
Chương 34: Quách thanh tú lập tức lăn về đây
36
Chương 35: Rốt cuộc anh chơi đùa với bao nhiêu người
37
Chương 36: Sẽ nhốt cô cả đời
38
Chương 37: Đồ Khốn, thả tôi ra
39
Chương 38: Tình nhân tiêu chuẩn (phần một)
40
Chương 39: Tình nhân tiêu chuẩn (phần hai)
41
Chương 40: Tình nhân tiêu chuẩn (phần ba)
42
Chương 41: Thể lực của người đàn ông này thật tốt
43
Chương 42: Ám muội sai lầm
44
Chương 43: Tên cầm thú này, anh thả tôi ra!
45
Chương 44: Sự thật tàn khốc
46
Chương 45: Thực xin lỗi, em yêu chị
47
Chương 46: Nụ hôn sâu nóng bỏng đầy kích thích
48
Chương 47: Đêm lãng mạn
49
Chương 48: Sao lại lớn như vậy chứ
50
Chương 49: Quách thanh tú, em dám chết xem
51
Chương 50: Ngài tổng giám đốc cũng biết làm
52
Chương 51: Đêm nay cô chỉ thuộc về tôi
53
Chương 52: Đừng nên tốt với tôi quá
54
Chương 53: Ác mộng của nhiều phụ nữ
55
Chương 54: Em có thể thức thời một chút được không
56
Chương 55: Kịch liệt thở dốc
57
Chương 56: Dùng thân thể của con để đổi tiền
58
Chương 57: Sao cô bé này chẳng có tí đầu óc nào vậy
59
Chương 58: Thật sự động tâm với em
60
Chương 59: Một lần nữa lại trầm luân
61
Chương 60: Anh làm tất cả là vì em
62
Chương 61: Không phải cô muốn tìm chết sao
63
Chương 62: Tôi và anh không đội trời chung
64
Chương 63: Khốn nạn, anh đừng đến đây
65
Chương 64: Anh phải nhẹ nhàng một chút
66
Chương 65: Tôi không cùng ngủ với anh nữa (phần một)
67
Chương 66: Tôi không cùng ngủ với anh nữa (phần hai)
68
Chương 67: Khốn nạn tôi muốn giết anh
69
Chương 68: Xin lỗi! Tôi muốn giết chết anh
70
Chương 69: Cho tôi một lý do để tha thứ cho anh
71
Chương 70: Ác ma đừng xông tới đây
72
Chương 71: Hắn ta đã đưa em đi đâu
73
Chương 72: Cô gái trên thuyền tôi
74
Chương 73: Không cho phép em rời khỏi vòng tay tôi
75
Chương 74: THẬT CÓ LỖI VỚI Lâm Hào Thành
76
Chương 75: Ai dám đụng vào người phụ nữ của tôi
77
Chương 76: Suýt chút nữa thì đã bị lừa
78
Chương 77: Trở về điểm xuất phát một lần nữa (phần một)
79
Chương 78: Trở về điểm xuất phát một lần nữa
80
Chương 79: Quách thanh tú sao cô dám quyến rũ đàn ông
81
Chương 80: Mỉm cười và sa vào vòng tay anh
82
Chương 81: Em nhất định phải cứu anh
83
Chương 82: Em lưu luyến trong vòng tay anh
84
Chương 83: Thả lỏng chút đi, được không
85
Chương 84: Cô dám phản bội tôi
86
Chương 85: Anh trung thành với em đến mức nào_
87
Chương 86: Lời tỏ tình bị vuột mất
88
Chương 87: Giam cầm cô cho tới chết mới thôi
89
Chương 88: Đắm chìm dưới thân thể của hắn
90
Chương 89: Búp bê vải rách rưới
91
Chương 90: Khế ước kết thúc
92
Chương 91: Tôi sẽ không bao giờ buông tay
93
Chương 92: Để chúng ta ở bên nhau
94
Chương 93: Em muốn gả cho anh
95
Chương 94: Tình yêu anh dành cho em vĩnh viễn không đổi
96
Chương 95: Tôi phải dạy dỗ em
97
Chương 96: Người phụ nữ của ba
98
Chương 97: Xé rách màn đêm
99
Chương 98: Em không muốn quay về
100
Chương 99: Tôi không muốn trở thành công cụ của các người
101
Chương 100: Cô dâu hạnh phúc nhất
102
Chương 101: Tình nhân của ba
103
Chương 102: Cô thích ga giường như thế nào
104
Chương 103: Tôi làm sao có thể để em kết hôn với người khác
105
Chương 104: Chúng ta thật sự có thể ở bên nhau sao_
106
Chương 105: Kế ly gián thất bại
107
Chương 106: Hai chúng ta đã kết thúc rồi
108
Chương 107: Anh ấy là người đàn ông của tôi
109
Chương 108: Chìm đắm trong lòng anh
110
Chương 109: Mang thai con của người khác
111
Chương 110: Nữ người hầu giá ba trăm triệu
112
Chương 111: Hôn lễ không thể ngăn cản
113
Chương 112: Ba ơi, sao ba lại muốn hại con
114
Chương 113: Ba của đứa trẻ là ai vậy_
115
Chương 114: Có muốn giữ đứa trẻ lại không_
116
Chương 115: Anh có thể làm một người ba thích hợp không_
117
Chương 116: Tiếp tục thử thách tiêu chuẩn làm ba
118
Chương 117: Động cơ không mấy trong sáng
119
Chương 118: Người đẹp cầu xin làm ấm giường
120
Chương 119: Ăn cơm trước kẻng
121
Chương 120: Không kịp nói lời chia tay
122
Chương 121: Anh có định lấy tôi không
123
Chương 122: Người đàn ông không đứng đắn
124
Chương 123: Hoàn toàn mê hoặc
125
Chương 124: Ác mộng của một đứa con hoang
126
Chương 125: Nhặt được đứa bé bị bỏ rơi
127
Chương 126: Tiểu lên xe tổng giám đốc
128
Chương 127: Cậu bé hờn dỗi
129
Chương 128: Rời khỏi anh ấy, nếu không cô sẽ chết
130
Chương 129: Ai là kẻ nổ súng
131
Chương 130: Tình yêu của chúng ta
132
Chương 131: Anh là đồ Ngu ngốc
133
Chương 132: Ba của đứa trẻ
134
Chương 133: Ba là ba ruột của con sao
135
Chương 134: Vực thẳm báo thù
136
Chương 135: Làm một người ba xuất săc
137
Chương 136: Bản tính lưu manh
138
Chương 137: Điểm tâm ngọt buổi sáng
139
Chương 138: Anh không thể không có tình yêu của em
140
Chương 139: Rốt cuộc cô đi với tôi hay đi với anh ta
141
Chương 140: Anh và em
142
Chương 141: Em chỉ muốn ở một mình
143
Chương 142: Chúng ta không thể sai lầm nữa
144
Chương 143: Nằm viện lần nữa
145
Chương 144: Giấc mộng cô dâu tan vỡ
146
Chương 145: Tên khốn kiếp
147
Chương 146: Cô gái kia đừng hòng chạy thoát
148
Chương 147: Cuối cùng cũng qua hết giai đoạn nguy hiểm
149
Chương 148: Ngọt ngào phát ngấy
150
Chương 149: Con yêu tên gì
151
Chương 150: Hạnh phúc bên bờ vực tan vỡ
152
Chương 151: Không thể tin tưởng nhau
153
Chương 152: Em động lòng người như thế đó
154
Chương 153: Làm chuyện mình muốn làm
155
Chương 154: Yêu vô tận, đau vô cùng
156
Chương 155: Có chết cũng muốn ở bên em
157
Chương 156: Anh thề rằng mình thật sự yêu em
158
Chương 157: Dám đụng vào cô ấy tôi sẽ giết cô
159
Chương 158: Bỏ đứa nhỏ đi
160
Chương 159: Chiến tranh lạnh
161
Chương 160: Phá thai đi
162
Chương 161: Chia tay đi! Tôi chỉ cần đứa bé
163
Chương 162: Thả tôi về nhà
164
Chương 163: Làm vợ cướp biển nhé
165
Chương 164: Ai dám động vào cô ấy thì đều phải chết
166
Chương 165: Món quà bất ngờ
167
Chương 166: Người phụ nữ trong phòng khách
168
Chương 167: Để tôi chính tay bóp chết cô
169
Chương 168: Mất ba
170
Chương 169: Con mình biết đạp rồi
171
Chương 170: Lấy mạng đổi mạng
172
Chương 171: Tôi có cách giày vò cô
173
Chương 172: Không cho phép cô ở bên cạnh hắn
174
Chương 173: Chạy tới hong kong chờ sinh
175
Chương 174: Tôi thực sự bị bệnh sao
176
Chương 175: Anh dám cưới cô ấy
177
Chương 176: Sao anh không chết đi
178
Chương 177: Xin hãy tha thứ cho tôi được không
179
Chương 178: Yêu tôi thì giết cô ấy
180
Chương 179: Từng bước từng bước đi về phía vực sâu
181
Chương 180: Để chúng ta gặp nhau dưới địa ngục đi
182
Chương 181: Từng bước vượt qua khó khăn
183
Chương 182: Vì yêu, thêu dệt mộng tưởng
184
Chương 183: Để anh dẫn em đi
185
Chương 184: Thì ra thật sự là anh làm
186
Chương 185: Muốn tôi hay muốn cô ta
187
Chương 186: Đứa bé không giữ được
188
Chương 187: Con em đâu rồi
189
Chương 188: Nó chết rồi
190
Chương 189: Hắn bắt đầu không về nhà ban đêm
191
Chương 190: Có chết cũng không chia tay
192
Chương 191: Hắn không yêu em thì theo anh đi
193
Chương 192: Tôi chơi chán cô rồi
194
Chương 193: Người tình trở về
195
Chương 194: Giam cầm người yêu
196
Chương 195: Lễ cưới biến thái
197
Chương 196: Kết cục không thể né tránh
198
Chương 197: Tối cần em
199
Chương 198: Đứa bé này thật đáng yêu
200
Chương 199: Cha thằng bé cút xa chút
201
Chương 200: Người mẹ này nhiệt tình quá
202
Chương 201: Sống mái với nhau tôi phải cướp được em
203
Chương 202: Không đồng ý hôn sự của các người
204
Chương 203: Cả nhà lưu vong
205
Chương 204: Người mẹ này có chút điên cuồng