Chương 72: Đêm trước chiến tranh (4)

Editor: Minh

Cảm nhận được cánh tay của Quân Mặc Hiên đang di chuyển trên hông của mình, từng cái va chạm nóng bỏng làm cho Dạ Hi khó chịu giống như bị lửa đốt. Cố gắng kiềm ném tâm tư sắp đi lệch đường ray, Dạ Hi giãy giụa nói: "Mặc, ta có thể giải thích.... A...."

Nam nhân chết tiệt, tại sao hắn có thể không biết xấu hổ như vậy chứ. Giữa ban ngày ban mặt mà sờ xoạng khắp người nàng....

Quân Mặc Hiên ngẩng đầu, khẽ nghiêng người, môi mỏng như có như không quẹt qua vành tai của Dạ Hi: "Được, cho nàng một cơ hội để giải thích? Nếu làm cho ta thỏa mãn thì hôm nay vi phu sẽ bỏ qua cho nàng." Quân Mặc Hiên tà mị nói.

Buông tha nàng, điều nào có thể sao? Với kinh nghiệm của lúc trước, cho dù nàng giải thích như thế nào, thì nam nhân chết tiệt này đều sẽ không bỏ qua cho nàng. Tuy nhiên, con người mà, chung quy đều chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, không đến giây phút sau cùng, thì đều phải cố gắng giãy giụa một lần sao? Dạ Hi cũng không ngoại lệ.

"Ha hả, Mặc, chẳng phải nhân gia muốn giúp chàng nên mới dùng hạ sách này sao, ta thề, từ đầu đến cuối ta chưa hề nói ra một từ gì, tất cả đều là do tê Triệu gì gì đó tự mình tưởng tượng ra." Dạ Hi nịnh nọt nói. Nhân gia? Ọe... Ngay cả chính nàng đều muốn nôn, từ lúc nào, Dạ Hi nàng lại biến thành già mồm nói láo như thế.

Nghe giọng nói nũng nịu của Dạ Hi, cả người Quân Mặc Hiên đều thoải mái. Ngày thường, đối xử với người nào Hi nhi cũng đều phúc hắc, vô sỉ, mà nay, lại lộ ra dáng vẻ của tiểu nữ nhân với hắn, dịu dàng làm nũng, bày một mặt mà chưa ai biết đến của nàng ra trước mặt mình.

Nghĩ vậy, cả người Quân Mặc Hiên tràn đầy cảm giác thành tựu, vì vậy, cũng cực kỳ thích trêu chọc nương tử nhà hắn.

"Hi nhi, vậy nàng nói xem cái này là ở đâu ra." Quân Mặc Hiên cầm bản đồ phân bố quân sĩ làm bằng da người lắc lắc trước mặt Dạ Hi.  Đây là thứ gì, hắn biết chứ. Thứ đồ chơi giống như gia người này là được dán trên cơ thể người.

Tấm da người này có kích thước rộng như vậy, làm gì có nữ tử nào lưng rộng như vậy, có lẽ tấm da này được dán trên người Triệu gì gì đó. Hi nhi muốn lấy thứ này xuống, chắc chắn phải lột y phục của hắn. Mà cời y phục ra, nàng sẽ thấy những thứ không nên thấy.

Hừ, ngoại trừ chính mình, làm sao Hi nhi có thể nhìn nam nhân khác.

Dạ Hi cười ha ha đoạt bản đồ lại muốn tiêu hủy chứng cứ, thế nhưng, ánh mắt của Quân Mặc Hiên quá sắc bén. Vì vậy, Dạ Hi kinh sợ, ngoan ngoãn nói rõ ràng làm sao có thể cướp đoạt được bản đồ phân bố quân sĩ.

May mắn, tấm bản đồ này được lấy xuống từ trên người nữ nhân, chắc Quân Mặc Hiên cũng sẽ không ăn cả dấm chua của nữ nhân đâu.

Nam nhân khác chắc chắn sẽ không ăn dấm chua với nữ nhân khác, thế nhưng, Quân Mặc Hiên là một loại khác, nhất là, nghe Dạ Hi nói, hắn đều có thể tưởng tượng ra tình cảnh lúc ấy.

Chuyện được nói ra từ trong miệng của Dạ Hi làm sao lại trở nên biến vị nhỉ, nghe rất khó chịu, chỉ hận không thể kéo nữ nhân đáng chết này lên giường hung hăng làm đến chết.

Trên thực tế Quân Mặc Hiên cũng làm như thế. Một tay ôm lấy hông của Dạ Hi nhấc lên, hai tay kéo mông của Dạ Hi, ôm lấy nàng đi vào trong phòng.

Tất cả mọi chuyện diễn ra quá nhanh, Dạ Hi còn chưa kịp phản ứng, nàng đã ở trong lòng Quân Mặc Hiên. Hai chân dạng ra, giống như ôm tiểu hài tử,  bị Quân Mặc Hiên ôm với tư thế mập mờ như vậy, Dạ Hi rất quẫn bách.

"Này, Mặc, chàng muốn dẫn ta đi chỗ nào, chẳng phải chàng nói nếu thái độ của ta tốt thì sẽ bỏ qua sao?" Dạ Hi cả kinh kêu lên, nàng không muốn, đêm qua mới tiến hành một cuộc đại chiến giữa trời và người (*), ngày hôm nay lại nữa, thắt lưng già của nàng sẽ gãy mất.

(*) nguyên văn là thiên nhân đại chiến

"Thái độ tốt là một chuyện, nhưng là cử chỉ của nàng không có thể tha thứ, cũng dám xem thân thể của những người khác, đây chính là tự tìm đến cái chết." Quân Mặc Hiên hung hãn nói.

Chết tiệt, đó là thân thể của nữ nhân có được không, hơn nữa người ta còn mặc một cái yếm hồng, nàng không nhìn thấy cái gì có được không? Nam nhân chết tiệt này rõ ràng là già mồm át lẽ phải. Thật muốn ăn hắn vào trong bụng.

Nam nhân này chính là già mồm, muốn quang minh chính đại ăn thịt thì nói thẳng ra không được sao? Còn phải mượn cớ này kia làm cho nàng ngoan ngoãn tự mình đưa lên cửa. Bị áp bức tàn ác nhiều như vậy, nàng cũng sẽ phản kháng có được không?

"Nam nhân chết tiệt, chàng thả ta xuống." Dạ Hi giùng giằng, nói gì thì nói ngày hôm nay chắc chắn không thể để hắn được như ý nguyện nói.

Thân thể cọ sát, làm cho hô hấp của Quân Mặc Hiên bị kiềm hãm, nha đầu chết tiệt này càng ngày càng có bản lĩnh làm cho người khác phát điên, nàng không hề làm gì cả chỉ cần giãy dụa vài cái hắn đã sắp chịu không nổi.

Quân Mặc Hiên cố gắng nhịn xuống khát vọng đang muốn bộc phát, khó nhọc nói: "Đàng hoàng một chút, nếu không ta sẽ làm nàng ngay lập tức." Nói xong, cánh tay dùng sức "Bộp" một âm thanh trong trẻo vang lên.

Trong nháy mắt, sắc mặt Dạ Hi đỏ bừng, vẻ mặt không thể tin nhìn Quân Mặc Hiên, hắn vừa làm cái gì? Hắn thế nhưng lại đánh mông của nàng? Mẹ nó, nàng là Tiểu Tư Mặc à? Làm sao hắn dám đánh mông của nàng.

Chết tiệt, Dạ Hi nổi giận, đang chuẩn bị phản bác, dán da thịt của nàng lại gần bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve.

"Xem ra nàng muốn vi phu làm nàng ngay bây giờ! Không ngờ Hi nhi nhà ta lại hiểu vi phu như vậy, biết vi phu muốn, nên quan tâm mang đến tận cửa...." Giọng nói mập mờ được phun ra từ trong miệng của Quân Mặc Hiên, mang theo uy hiếp lại xen lẫn mê hoặc.

Khuôn mặt của Dạ Hi càng đỏ hơn, gắt giọng: "Lão lưu manh..."

"Ta thừa nhận ta chỉ lưu manh với nàng, thế nhưng, vi phu không có già...." Quân Mặc Hiên vô sỉ nói.

Trong lúc nói chuyện, Quân Mặc Hiên đã mang Dạ Hi đi tới phòng ngủ, nhấc chân đá bay cửa phòng, trong nháy mắt cửa phòng đóng chặt lại, Quân Mặc Hiên đè Dạ Hi ở trên cửa, cúi người, ngậm lấy đôi môi mê người bắt đầu công thành đoạt đất.

Ái muội bắt đầu, nhiệt độ trong phòng tăng cao, một phòng cảnh xuân bao phủ lên thân thể đang quân lấy nhau của hai người.

Màn đêm buông xuống, lúc hai người Dạ Hi và Quân Mặc Hiên lần thứ hai ra khỏi phòng đã là ban đêm. Lúc này tướng quân lùn đã sớm chờ ở đại sảnh.

"Hoàng thượng, Hoàng Hậu, mạt tướng đã đánh dấu vài nơi có thể đột phá của Thiên Linh, dựa vào binh lực của chúng ta, thâu tóm biên thành của Thiên Linh là không vấn đề gì." Tướng quân lùn nghiêm túc nói.

Chỉ cần có thể loại bỏ trận pháp của Thiên Linh, quân ta chia ra làm ba đường, xông vào từ ba nơi, chắc chắn có thể cướp được biên thành của Thiên Linh trước khi quân cứu viện đến.

Đối với ý kiến của tướng quân lùn, Quân Mặc Hiên cảm thấy không tồi, thế nhưng hắn không chỉ muốn thâu tóm biên thành của Thiên Linh đơn giản như vậy. Chiếm lấy biên thành rất đơn giản, dù sao, binh lực ở biên thành của Thiên Linh không nhiều, bốn phía tường thành có bố trí trận pháp phòng ngự, người bình thường vốn không thể phá nổi. Mà trận pháp này đối với Quân Mặc Hiên mà nói thì dễ như trở bàn tay.

Thế nên, đánh hạ biên thành rất đơn giản, thế nhưng, điều hắn muốn không phải là đánh hạ biên thành đơn giản như vậy. Hắn cần chính là vòng quan trận pháp, thần không biết quỷ không hay chiếm lấy biên thành. Như vậy, hắn mới có thể tiến hành bước tiếp theo đã được bố trí tốt.

"Nếu trẫm muốn thần không biết quỷ không hay chiếm lấy biên thành của Thiên Linh, ải tướng quân ngươi có đề nghị gì?" Quân Mặc Hiên lên tiếng hỏi.

Ải tướng quân? Hắn phải hộ Ải có được không? Hắn tên là Thổ Nhân, không phải là Ải Nhân. Tuy nhiên, tướng quân lùn cũng không dám phản bác lại hoàng thường, thôi, Ải tướng quân thì Ải tướng quân, dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên bị người khác gọi là ải.

"Hoàng thượng, muốn thần không biết quỷ không hay chiếm lấy biên thành sợ là có chút khó khăn." Tướng quân lùn thành thực nói. Ba chỗ hổng đều sắp đặt trận pháp, hơn nữa đều đã khởi động.

Một khi trận pháp được phá giải, chủ trận pháp sẽ nhắc nhở.

Nhiều năm như vậy, vẫn không có người dám xâm phạm Thiên Linh, chủ yếu nhất chính là cố kỵ trận pháp này. Trận pháp Thiên Linh không chỉ nhiều về số lượng, mà còn biến ảo vô cùng. Nó còn có một ưu điểm nữa là, các trận pháp nối tiếp nhau thành từng vòng, gọi chung là trận pháp phòng ngự.

Trận pháp phòng ngự bao gồm vài cái chủ trận, mà bên trong chủ trận lại có nhiều không đếm xuể những trận pháp nhỏ, sau khi phá giải từng cái, chủ trận mới có thể hiện ra.

Phụ cần biên thành của Thiên Linh tất cả đều là trận pháp nhỏ, nếu phá giải, thì tin tức sẽ lập tức được truyền về cứ điểm quân sự của Thiên Linh ở Lâm Thành, Cứ như vậy, tướng lĩnh ở Lâm Thành sẽ biết trước được tin tức, làm tốt công tác chuẩn bị.

Thế nên, muốn thần không biết quỷ không hay, vô thanh vô tức đánh hạ biên thành của Thiên Linh vốn là điều không thể.

Quân Mặc Hiên cũng biết, vô thanh vô tức chiếm lấy biên thành, muốn đã lừa gạt người Thiên là không thể. Trong chốc lát, Quân Mặc Hiên không biết làm sao.

Nếu như đi vòng qua trận pháp thì sao? Một hai người vòng qua trận pháp tất nhiên là có thể, thế nhưng, nhân số nhiều, sẽ khó tránh khỏi xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Quân Mặc Hiên chăm chú quan sát địa thế của ba điểm đột phá, phát hiến chẳng có nơi nào thích hợp để hành quân tác chiến. Tuy nhiên, vị trí thứ 3, tìm mấy người thần không biết quỷ không hay lẻn vào thì vẫn được.

Trong nháy mắt, bầu không khí trở nên có chút nặng nề, Quân Mặc Hiên nhìn bản đồ địa hình mà ngây người, còn Dạ Hi thì không hiểu chuyện hành quân tác chiến, nên vốn chẳng biết phải làm sao.

Tuy nhiên, Tam Quốc Diễn Nghĩa nàng đã xem không phải chỉ là để chơi, bên trong nhiều ví dụ hành quân đánh giặc như vậy, tuy nàng không có trải qua nhưng biến báo thì vẫn có thể.

"Mặc, nói suy nghĩ của chàng xem thử." Dạ Hi lên tiếng phá vỡ sự im lặng.

"Chúng ta có thể từ vị trí thứ 3 thần không biết quỷ không hay lẻn vào biên thành của Thiên Linh, thế nhưng, người của chúng ta không thể đi nhiều. Ít người, cho dù đi vào cũng không có biện pháp chiếm lấy biên thành của Thiên Linh." Quân Mặc Hiên giải thích. Tuy hắn cuồng vọng, thế nhưng vẫn tự biết mình, cho dù hàng chục người có võ công cao cường cũng không có cách nào đấu với mười vạn đại quân.

Biện pháp này, căn bản không thể thực hiện được.

"Chỉ cần có thể đi vào, thì ta có biện pháp, chỉ là ta không có biên pháp thu phục quân đội của Thiên Linh." Dạ Hi tự tin nói. Nàng không hiểu tác chiến, thế nhưng nếu muốn thần không biết quỷ không hay thâu tóm lấy một tòa thành thì nàng vẫn có thể làm được.

Nghe vậy, hai mắt của Quân Mặc Hiên sáng rực, nếu Hi nhi có biện pháp thì dễ làm rồi. Kế hoạch của hắn có thể thực hiện được.

Sauk hi hai người thương nghị xong, lại phân phó tướng quân lùn chọn một trăm tướng lĩnh có thân thủ không tồi, đi theo Quân Mặc Hiên và Dạ Hi đến vị trí đột phá thứ 3.

Sau khi đến nơi, Dạ Hi để cho bọn họ ẩn nấp đi. Mà nàng và Quân Mặc Hiên thì đi trước tìm hiểu trận pháp.

Căn cứ vào địa thế của Thiên Linh, vị trí đột phá thứ ba nằm ở giữa hai ngọn núi, địa thế hiểm yếu, dễ thủ khó công. Cũng chính vì vậy mà thủ vệ nơi này không quá nghiêm ngặt.

Đường nhỏ có thể đi giữa hai ngọn núi nối liện với trung tâm biên thành.

Dựa theo cách phả giải trận pháp được ghi trong Trận pháp Thiên Linh, hai người nhanh chóng đi qua trận pháp, cũng không có phá giải trận pháp. May mắn, khoảng cách giữa chủ trận này với trận kế tiếp khá xa, nên có người lẻn vào trận pháp cũng không phát hiện được.

Trận pháp được tạo thành tử rất nhiều khối đá lớn, điều này thuận lợi cho việc ẩn nấp của Dạ Hi và Quân Mặc Hiên rất nhiều. Đi tới cửa ra vào của trận pháp, hai người phát hiện có rất nhiều người đang ẩn nấp ở gần đó.

Hai người liếc nhìn nhau, thay đổi hướng bí mật chạy trốn. Lần này Dạ Hi không dùng băng ti, vì băng ti quá dài chỉ thích hợp với ám sát. Mà dao găm thì khác, thích hợp với công kích gần người.

Chapter
1 Chương 1: Đêm động phòng hoa chúc bất ngờ
2 Chương 2: Độc miệng
3 Chương 3: Chọc người tức chết không đền mạng
4 Chương 4: Cảnh xuân bên hồ
5 Chương 5: Quân Mặc Hiên phát điên
6 Chương 6: Tính sổ sau
7 Chương 7: Tiến cung diện thánh
8 Chương 8: Mùa đông bắt bươm bướm
9 Chương 9: Ác chỉnh Đức phi
10 Chương 10: Lại mặt bị chặn
11 Chương 11: Nữ nghi gả ra người như bát nước đổ đi
12 Chương 12: Đi chết cho ta
13 Chương 13: Thái tử tới cửa khiêu khích
14 Chương 14: Tống nàng cho nhị hoàng tử
15 Chương 15: Quân Mặc Hiên bị bắt
16 Chương 16: Hắn là môn chủ Long Môn
17 Chương 17: Thiếu chút nữa đã phát hiện
18 Chương 18
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24: Tiểu vân vân
25 Chương 25: Quân Mặc Hiên ghen
26 Chương 26: Ác chỉnh nhị hoàng tử
27 Chương 27: Giả trư ăn lão hổ
28 Chương 28: Kỳ ngộ tại Vạn Hoa lâu
29 Chương 29: Không phải tổn thương người bình thường
30 Chương 30: Thân phận bị vạch trần
31 Chương 31: Sát thủ cũng đỏ mặt
32 Chương 32: Hậu quả về trễ
33 Chương 33: Tiến thoái lưỡng nan
34 Chương 34: Tin tức kình bạo
35 Chương 35: Đây là muốn làm đại sự
36 Chương 36: Dạ Hi cứ như vậy mà bị bán
37 Chương 37: Màn che mặt bí ẩn
38 Chương 38: Có phải rất ấm áp không
39 Chương 39: Dạ Hi bị bắt
40 Chương 40: Môn chủ tới cứu
41 Chương 41: Lão đầu kỳ quái
42 Chương 42: Sủng thê vô độ
43 Chương 43: Tắm nước lạnh, rất lạnh
44 Chương 44: Bán đấu giá thái tử (1)
45 Chương 45: Bán đấu giá thái tử (2)
46 Chương 46: Tên ngốc muốn làm hoàng đế
47 Chương 47: Thì ra hắn không ngốc
48 Chương 48: Chân thành tỏ tình
49 Chương 49: Ba mươi sáu kế theo đuổi nữ nhân
50 Chương 50: Đây chỉ mới là bắt đầu?
51 Chương 51: Người của ta thì phải bảo vệ đến cùng
52 Chương 51-2: Đoạn thứ 2: Gió nổi mây phun
53 Chương 51-3: Đoạn thứ ba: Sơn động mê tình
54 Chương 51-4: Đoạn thứ bốn: Tuyệt sát trận
55 Chương 51-5: Đoạn thứ năm: Phong vân tái khởi
56 Chương 51-6: Đoạn thứ sáu: Dị năng thức tỉnh
57 Chương 51-7: Đoạn thứ bảy: Huyết tẩy
58 Chương 51-8: Đoạn thứ tám: Năm năm sau trở về
59 Chương 52-1: Thừa nhận cha con (1)
60 Chương 52-2: Thừa nhận cha con (2)
61 Chương 52-3: Thừa nhận cha con (3)
62 Chương 53-1: Phụ thân, Tiểu Mặc Mặc cũng là con của người sao? (1)
63 Chương 53-2: Phụ thân, Tiểu Mặc Mặc cũng là con của người sao? (2)
64 Chương 53-3: Phụ thân, Tiểu Mặc Mặc cũng là con của người sao? (3)
65 Chương 54-1: Cảnh giới chỉnh người cao nhất (1)
66 Chương 54-2: Cảnh giới chỉnh người cao nhất (2)
67 Chương 54-3: Cảnh giới chỉnh người cao nhất (3)
68 Chương 55: Tình thế khó xử
69 Chương 55-2: Tình thế khó xử (2)
70 Chương 55-3: Tình thế khó xử (3)
71 Chương 56-1: Long Vương cốc (1)
72 Chương 56-2: Long Vương cốc (2)
73 Chương 56-3: Long Vương cốc (3)
74 Chương 57-1: Chiêu thức tán gái tuyệt vời (1)
75 Chương 57-2: Chiêu thức tán gái tuyệt vời (2)
76 Chương 57-3: Chiêu thức tán gái tuyệt vời (3)
77 Chương 58: Yêu giang sơn hơn yêu mỹ nhân
78 Chương 58-2: Yêu giang sơn hơn yêu mỹ nhân (2)
79 Chương 58-3: Yêu giang sơn hơn yêu mỹ nhân (3)
80 Chương 59-1: Cướp dâu (1)
81 Chương 59-2: Cướp dâu (2)
82 Chương 59-3: Cướp dâu (3)
83 Chương 60-1: Trốn khỏi Thiên Linh (1)
84 Chương 60-2: Trốn khỏi Thiên Linh (2)
85 Chương 60-3: Trốn khỏi Thiên Linh (3)
86 Chương 61-1: Mẫu tử dạo sòng bạc (1)
87 Chương 61-2: Mẫu tử dạo sòng bạc (2)
88 Chương 62: Tiểu Tư Mặc trúng độc
89 Chương 63-1: Tiểu Tư Mặc trúng độc, tiểu Hi Hi làm khó dễ (1)
90 Chương 63-2: Tiểu Tư Mặc trúng độc, tiểu Hi Hi làm khó dễ (2)
91 Chương 64: Để cho Tiểu Mặc Tử quạt gió giúp ngài
92 Chương 64-2: Để Tiểu Mặc Tử quạt gió giúp ngài (2)
93 Chương 65-1: Cái này gọi là tận dụng triệt để (1)
94 Chương 65-2: Cài này gọi là tận dụng triệt để
95 Chương 66-1: Nguồn gốc lời nguyền của Thiên Linh
96 Chương 66-2: Nguồn gốc lời nguyền rủa của Thiên Linh
97 Chương 67-1: Bắt đầu phản kích (1)
98 Chương 67-2: Bắt đầu phản kích (2)
99 Chương 68-1: Chiến thư (1)
100 Chương 68-2: Chiến thư (2)
101 Chương 69: Đêm trước chiến tranh (1)
102 Chương 70: Đêm trước chiến tranh (2)
103 Chương 71: Đêm trước chiến tranh (3)
104 Chương 72: Đêm trước chiến tranh (4)
105 Chương 73: Đêm trước chiến tranh (5)
106 Chương 74: Bí mật của Quân Mặc Hiên
107 Chương 75: Đánh bậy đánh bạ (1)
108 Chương 76: Đánh bậy đánh bạ (2)
109 Chương 77: Sau khi giành thắng lợi
110 Chương 78: Rượu chè, ăn uống quá độ nên tiêu hóa kém
111 Chương 79-1: Thiên Linh không chiến mà hàng (1)
112 Chương 79-2: Thiên Linh không đánh mà hàng (2)
113 Chương 80-1: Cuộc hành trình trên sa mạc (1)
114 Chương 80-2: Cuộc hành trình trên sa mạc
115 Chương 81-1: Cổ tình
116 Chương 81-2: Cổ tình (2)
117 Chương 82: Tỏa Thược quốc đi như thế nào?
118 Chương 83: Trận pháp quỷ di
119 Chương 84: Phải kết thúc rồi!
120 Chương 85: Đại kết thúc vội vàng
Chapter

Updated 120 Episodes

1
Chương 1: Đêm động phòng hoa chúc bất ngờ
2
Chương 2: Độc miệng
3
Chương 3: Chọc người tức chết không đền mạng
4
Chương 4: Cảnh xuân bên hồ
5
Chương 5: Quân Mặc Hiên phát điên
6
Chương 6: Tính sổ sau
7
Chương 7: Tiến cung diện thánh
8
Chương 8: Mùa đông bắt bươm bướm
9
Chương 9: Ác chỉnh Đức phi
10
Chương 10: Lại mặt bị chặn
11
Chương 11: Nữ nghi gả ra người như bát nước đổ đi
12
Chương 12: Đi chết cho ta
13
Chương 13: Thái tử tới cửa khiêu khích
14
Chương 14: Tống nàng cho nhị hoàng tử
15
Chương 15: Quân Mặc Hiên bị bắt
16
Chương 16: Hắn là môn chủ Long Môn
17
Chương 17: Thiếu chút nữa đã phát hiện
18
Chương 18
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24: Tiểu vân vân
25
Chương 25: Quân Mặc Hiên ghen
26
Chương 26: Ác chỉnh nhị hoàng tử
27
Chương 27: Giả trư ăn lão hổ
28
Chương 28: Kỳ ngộ tại Vạn Hoa lâu
29
Chương 29: Không phải tổn thương người bình thường
30
Chương 30: Thân phận bị vạch trần
31
Chương 31: Sát thủ cũng đỏ mặt
32
Chương 32: Hậu quả về trễ
33
Chương 33: Tiến thoái lưỡng nan
34
Chương 34: Tin tức kình bạo
35
Chương 35: Đây là muốn làm đại sự
36
Chương 36: Dạ Hi cứ như vậy mà bị bán
37
Chương 37: Màn che mặt bí ẩn
38
Chương 38: Có phải rất ấm áp không
39
Chương 39: Dạ Hi bị bắt
40
Chương 40: Môn chủ tới cứu
41
Chương 41: Lão đầu kỳ quái
42
Chương 42: Sủng thê vô độ
43
Chương 43: Tắm nước lạnh, rất lạnh
44
Chương 44: Bán đấu giá thái tử (1)
45
Chương 45: Bán đấu giá thái tử (2)
46
Chương 46: Tên ngốc muốn làm hoàng đế
47
Chương 47: Thì ra hắn không ngốc
48
Chương 48: Chân thành tỏ tình
49
Chương 49: Ba mươi sáu kế theo đuổi nữ nhân
50
Chương 50: Đây chỉ mới là bắt đầu?
51
Chương 51: Người của ta thì phải bảo vệ đến cùng
52
Chương 51-2: Đoạn thứ 2: Gió nổi mây phun
53
Chương 51-3: Đoạn thứ ba: Sơn động mê tình
54
Chương 51-4: Đoạn thứ bốn: Tuyệt sát trận
55
Chương 51-5: Đoạn thứ năm: Phong vân tái khởi
56
Chương 51-6: Đoạn thứ sáu: Dị năng thức tỉnh
57
Chương 51-7: Đoạn thứ bảy: Huyết tẩy
58
Chương 51-8: Đoạn thứ tám: Năm năm sau trở về
59
Chương 52-1: Thừa nhận cha con (1)
60
Chương 52-2: Thừa nhận cha con (2)
61
Chương 52-3: Thừa nhận cha con (3)
62
Chương 53-1: Phụ thân, Tiểu Mặc Mặc cũng là con của người sao? (1)
63
Chương 53-2: Phụ thân, Tiểu Mặc Mặc cũng là con của người sao? (2)
64
Chương 53-3: Phụ thân, Tiểu Mặc Mặc cũng là con của người sao? (3)
65
Chương 54-1: Cảnh giới chỉnh người cao nhất (1)
66
Chương 54-2: Cảnh giới chỉnh người cao nhất (2)
67
Chương 54-3: Cảnh giới chỉnh người cao nhất (3)
68
Chương 55: Tình thế khó xử
69
Chương 55-2: Tình thế khó xử (2)
70
Chương 55-3: Tình thế khó xử (3)
71
Chương 56-1: Long Vương cốc (1)
72
Chương 56-2: Long Vương cốc (2)
73
Chương 56-3: Long Vương cốc (3)
74
Chương 57-1: Chiêu thức tán gái tuyệt vời (1)
75
Chương 57-2: Chiêu thức tán gái tuyệt vời (2)
76
Chương 57-3: Chiêu thức tán gái tuyệt vời (3)
77
Chương 58: Yêu giang sơn hơn yêu mỹ nhân
78
Chương 58-2: Yêu giang sơn hơn yêu mỹ nhân (2)
79
Chương 58-3: Yêu giang sơn hơn yêu mỹ nhân (3)
80
Chương 59-1: Cướp dâu (1)
81
Chương 59-2: Cướp dâu (2)
82
Chương 59-3: Cướp dâu (3)
83
Chương 60-1: Trốn khỏi Thiên Linh (1)
84
Chương 60-2: Trốn khỏi Thiên Linh (2)
85
Chương 60-3: Trốn khỏi Thiên Linh (3)
86
Chương 61-1: Mẫu tử dạo sòng bạc (1)
87
Chương 61-2: Mẫu tử dạo sòng bạc (2)
88
Chương 62: Tiểu Tư Mặc trúng độc
89
Chương 63-1: Tiểu Tư Mặc trúng độc, tiểu Hi Hi làm khó dễ (1)
90
Chương 63-2: Tiểu Tư Mặc trúng độc, tiểu Hi Hi làm khó dễ (2)
91
Chương 64: Để cho Tiểu Mặc Tử quạt gió giúp ngài
92
Chương 64-2: Để Tiểu Mặc Tử quạt gió giúp ngài (2)
93
Chương 65-1: Cái này gọi là tận dụng triệt để (1)
94
Chương 65-2: Cài này gọi là tận dụng triệt để
95
Chương 66-1: Nguồn gốc lời nguyền của Thiên Linh
96
Chương 66-2: Nguồn gốc lời nguyền rủa của Thiên Linh
97
Chương 67-1: Bắt đầu phản kích (1)
98
Chương 67-2: Bắt đầu phản kích (2)
99
Chương 68-1: Chiến thư (1)
100
Chương 68-2: Chiến thư (2)
101
Chương 69: Đêm trước chiến tranh (1)
102
Chương 70: Đêm trước chiến tranh (2)
103
Chương 71: Đêm trước chiến tranh (3)
104
Chương 72: Đêm trước chiến tranh (4)
105
Chương 73: Đêm trước chiến tranh (5)
106
Chương 74: Bí mật của Quân Mặc Hiên
107
Chương 75: Đánh bậy đánh bạ (1)
108
Chương 76: Đánh bậy đánh bạ (2)
109
Chương 77: Sau khi giành thắng lợi
110
Chương 78: Rượu chè, ăn uống quá độ nên tiêu hóa kém
111
Chương 79-1: Thiên Linh không chiến mà hàng (1)
112
Chương 79-2: Thiên Linh không đánh mà hàng (2)
113
Chương 80-1: Cuộc hành trình trên sa mạc (1)
114
Chương 80-2: Cuộc hành trình trên sa mạc
115
Chương 81-1: Cổ tình
116
Chương 81-2: Cổ tình (2)
117
Chương 82: Tỏa Thược quốc đi như thế nào?
118
Chương 83: Trận pháp quỷ di
119
Chương 84: Phải kết thúc rồi!
120
Chương 85: Đại kết thúc vội vàng