Chương 72-5: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ? (5)

Giản Diệc Tu nheo cặp mắt sắc bén, dò xét nhìn cô, điện thoại trong tay hơi rung.

"Em nói thật mà."

Trì Tiểu Úc liếc cái điện thoại đang rung trong tay anh, chuyển chủ đề nói: "Nếu anh có việc thì đi trước đi."

Giản Diệc Tu cau mày, điện thoại không ngừng rung, xem ra là có chuyện quan trọng cần anh giải quyết.

"Chuyện này vẫn chưa xong đâu.”

“Rồi, em biết rồi, em sẽ ở đây, không chạy mất đâu."

Có thể ứng phó thì cứ tạm ứng phó trước đã.

Giản Diệc Tu có chút không muốn đi, nhưng cuối cùng vẫn cầm chìa khóa xe lên, rời đi.

Trì Tiểu Úc thở phào nhẹ nhõm, tê liệt ngã xuống trên ghế sofa.

Thiếu chút nữa thì cô đã kiên trì không nổi rồi.

Nhưng mà nghĩ đến việc Giản Diệc Tu biết bản thân mình vô tình bị biến thành tiểu tam, việc đầu tiên anh làm nhất định sẽ là bóp chết cô.

Cô chỉ còn cách phải tiếp tục kiên trì, giấu diếm anh chuyện này, cũng nhân tiện giải quyết triệt để vấn đề.

A!

Thật là mệt mỏi. Thật là đói.

Trì Tiểu Úc nằm ở trên gường, hết lăn qua rồi lại lăn lại, gần đây Giản Diệc Tu hình rất bận rộn, trong dĩ vãng cho dù anh có bận rộn như thế nào cũng sẽ không bao giờ quên chuẩn bị bữa ăn sáng cho cô.

Quả nhiên sau một thời gian đàn ông đều thay đổi.

Hay là anh chán cô rồi?

Vạn nhất Giản Diệc Tu biết được anh đang từ chồng hợp pháp của cô mà vô tình trở thành tiểu tam, anh ấy nhất định sẽ lập tức vứt bỏ cô để mà chạy vào trong ngực những người phụ nữ đẹp đẽ đê tiện ở ngoài kia.

Người phụ nữ đó có thể là chủ nhân của cái tin nhắn mập mờ được gửi cho anh vào ngày kỷ niệm kết hôn của bọn họ.

Đột nhiên điện thoại di động của Trì Tiểu Úc rung lên, cô cầm điện thoại di động lên xem, nhìn xong nội dung tin nhắn vừa gửi tới, ngay lập tức cô không còn tâm tình làm chuyện gì nữa.

"Còn hai ngày nữa."

Dứt khoát để cho cô cứ như vậy đi tìm chết, có phải là dễ dàng hơn không?

Trì Tiểu Úc tức giận ném điện thoại di động xuống giường. Trong đầu không ngừng vận chuyển, cảm thấy bản thân cô không thể cứ tiếp tục bị động như vậy được.

Một lúc không lâu sau, Trì Tiểu Úc giơ tay nhặt chiếc điện thoại lên, muốn gọi cho Mạc Cánh Bắc.

"Gặp mặt một chút."

"... Được."

"Tiệm cà phê 23 ở đường Hải Ninh."

Trì Tiểu Úc lời ít mà ý nhiều, nói xong địa chỉ thì nhanh chóng cúp điện thoại.

Cẩm Tú và Giản Diệc Tu, một trong hai thứ cô đều không muốn từ bỏ.

Lúc Trì Tiểu Úc tới thì phát hiện Mạc Cánh Bắc đã đến rồi, cả quán cà phê chỉ có một mình anh ta. Mới vừa ngồi xuống, Trì Tiểu Úc thấy trước mặt mình có đặt một chén cà phê còn đang bốc hơi nóng.

Cô đối với cà phê không có yêu cầu gì đặc biệt, chỉ cần dễ uống là được.

"Anh đã gọi cho em, cà phê này là thứ uống ngon nhất ở đây, em thử một chút đi." Mạc Cánh Bắc bưng lên ly cà phê trước mặt mình uống một hớp, không quên mời Trì Tiểu Úc.

Trời đã vào thu, khí trời có chút xe lạnh, mặc mỗi một cái áo đơn không đủ giữ ấm.

Lúc Trì Tiểu Úc ra ngoài chỉ tùy tiện chộp lấy một cái áo lông.

Còn Mạc Cánh Bắc thế cũng không cần phải mặc áo lông, anh ta chỉ mặc một cái áo nỉ dầy cao cổ, cách ăn mạc này càng làm anh ta trẻ hơn.

Khí chất ôn nhuận như ngọc luôn hấp dẫn ánh mắt của mọi người, ngay cả mấy nữ sinh ở bên ngoài lúc đi qua cửa sổ sẽ nhìn anh ta đến mức đỏ cả mặt.

Cái cảm giác này không khỏi làm cho cô càng thêm chán ghét anh ta, bởi vì cô cũng đã từng ngây thơ như những cô gái kia, nên mới bị khí chất ưu nhã của anh ta lừa.

Trì Tiểu Úc hoàn toàn mất đi hứng thú muốn uống cốc cà phê này.

"Xem ra em không thích loại cà phê này."

Khóe miệng Mạc Cánh Bắc là một nụ cười ấm áp, nhưng ý cười không lại không tới đáy mắt, mở miệng lạnh lùng nói: “Vậy thì quán cà phê này cũng không cần thiết phải tồn tại nữa rồi.”

"Anh có thể đừng giở cái tính trẻ con đó ở đây được không?"

Trì Tiểu Úc kích động nói ra một câu, nhưng lúc đối diện với ánh mắt của Mạc Cánh Bắc thì mấy lời muốn nói ra sau đó cũng chỉ đành nuốt xuống.

"Trẻ con?" Mạc Cánh Bắc cười khẽ hai tiếng.

"Anh lại không thấy làm như thế là trẻ con, nếu áp dụng một biện pháp mà có thể nhận được hiệu quả mong muốn, vậy thì cần gì phải nghĩ thêm một biện pháp khác chứ."

"Tôi hôm nay tới đây không phải là để thảo luận về vấn đề này."

Mặt Trì Tiểu Úc lạnh xuống, không muốn tiếp tục cái chủ để này.

"Em đã đưa ra lựa chọn rồi sao?"

Ngón tay tái nhợt của Mạc Cánh Bắc vuốt dọc theo cốc cà phê, một bộ dáng thành thạo.

"Tôi không muốn lựa chọn."

Trì Tiểu Úc nói xong cũng mím môi thật chặt, không dám nhìn thẳng người ngồi đối diện, tinh thần luôn trong trạng thái phòng bị, cô sợ anh ta se đột nhiên nổi giận.

"Trì Tiểu Úc, có phải là anh đối với em quá phóng túng hay không?"

Giọng nói của Mạc Cánh Bắc đột nhiên trở nên lạnh lùng, Trì Tiểu Úc bị dọa sợ, cả người run lên, nhưng vẫn kiên định nhìn thẳng Mạc Cánh Bắc, không chịu lui bước.

Mạc Cánh Bắc dùng thời gian ba năm để thành công trở thành người cô sợ nhất ở trên thế giới này.

Ở trong ngôi biệt thự không có thiên lý kia ba năm, cô bị quên lãng, cô bị cô phụ, cô của lúc đó có một trái tim nóng bỏng nhiệt huyết chứa đầy tình yêu, nhưng nó cũng không đủ để chống đỡ những lần giày vò dài của anh ta.

"Mạc Cánh Bắc, cứ lặng lẽ kết thúc tất cả không tốt sao?" Trì Tiểu Úc chậm rãi nói, giọng nói chứa đầy vẻ mệt mỏi: “Chúng ta dây dưa với nhau cũng đâu để làm gì?"

"Em đã nói sẽ ở bên anh." Mạc Cánh Bắc chậm rãi gằn ra từng chữ.

"Đó đã là quá khứ rồi." Trì Tiểu Úc thật sự muốn nổi điên: “Hơn nữa kết cục này không phải là do một mình anh gây nên sao?"

"Ba năm kia chỉ có mình em vẫn luôn ở bên cạnh anh, không phải sao?"

Giọng nói của Mạc Cánh Bắc mang theo tia lạnh lùng tàn nhẫn, lúc Trì Tiểu Úc nghe được thì không tự chủ nổi lên một tầng da gà: “Trì Tiểu Úc, làm người không thể quá tham lam."

"Tôi tham lam?" Trì Tiểu Úc sắp bị anh ta chọc cười.

Nhưng mà ở trong lòng cô, Mạc Cánh Bắc là sự tồn tại đáng sợ, sự sợ hãi đó đã cắm vào tâm hồn cô, nên dù muốn cười cô cũng không dám cười, chỉ biết cố gắng giữ vững chút lý trí của mình.

"Cứ coi là tôi tham lam đi, vậy thì vứt bỏ một người phụ nữ tham lam như tôi không phải là một chuyện rất tốt cho anh sao?"

Trì Tiểu Úc chỉ biết bằng bất cứ giá nào cô cũng phải khiến Mạc Cánh Bắc buông tha cô, cho dù là bắt cô đi bơi vào mùa đông, cô cũng sẽ đi.

"Chuyện đó thì tùy anh nói như thế nào thì là thế đó."

Mạc Cánh Bắc không nhúc nhích chút nào, uống một hớp cà phê, chân mày khẽ nhăn lại: “Khó uống."

Trì Tiểu Úc sợ hết hồn hết vía, tranh thủ thời gian bưng lên cốc cà phê uống một hớp: “Tôi thấy cũng không tệ lắm."

Lúc này Mạc Cánh Bắc mới buông lỏng chân mày, đặt cốc cà phê xuống, cũng không động tới nó nữa, nhưng cũng không có mở miệng nói chuyện.

Trì Tiểu Úc vỗ vỗ bộ ngực, thật là đáng sợ, quay đầu ra ngoài cửa sổ, thở phào một hơi.

Mắt cô thoáng nhìn qua dòng người bên ngoài, ngay lập tức Trì Tiểu Úc bị dọa sợ, thiếu chút nữa thì trái tim nhỏ bé yếu ớt của cô đã ngừng đập.

Không biết Giản Diệc Tu đã đứng ở ngoài cửa sổ từ bao giờ, anh đang lạnh lùng nhìn chăm chú hai người bọn họ.

Chapter
1 Chương 1: Người người đàn ông này cô quen biết sao?
2 Chương 2: Em không có muốn cùng với anh chơi đùa
3 Chương 3: Anh sẽ cho em biết có nghiêm trọng hay không
4 Chương 4: Tối hôm qua anh thực sự làm em đau răng sao?
5 Chương 5: Người nhà này đều không biết xấu hổ sao?
6 Chương 6: Ta họ Trì không phải họ Thẩm
7 Chương 7: Không nên nói nữa, tôi sợ tôi sẽ ói
8 Chương 8: Không muốn thắt lưng bị đau không ngừng, cô vẫn nên biết điều một chút vậy
9 Chương 9: Trì Tiểu Úc, em có biết xấu hổ hay không?
10 Chương 10: Không có tiền? Vậy thì em muốn bồi thường anh thế nào đây?
11 Chương 11: Người này bị mất trí sao?
12 Chương 12: Trì Tiểu Úc, em rốt cuộc che giấu anh nhiều bao nhiêu?
13 Chương 13: Tự mình đi ra ngoài, hay muốn bị ném ra?
14 Chương 14: Chồng của cô bảo tôi tới đây
15 Chương 15: Cô chỉ muốn giấu Giản Diệc Tu mọi việc
16 Chương 16: Ông ta đã cho người điều tra Giản Diệc Tu
17 Chương 17: Em cảm thấy nên báo cho anh biết nếu anh không tới, sẽ mất đi em
18 Chương 18: Loại vấn đề này, chỉ có Giản Diệc Tu mới có tư cách hỏi cô
19 Chương 19: Người nam nhân này là đang cố ý hành hạ cô
20 Chương 20: Cho anh biết cái gì gọi là uy nghiêm của người vợ
21 Chương 21: Dùng cách xử phạt về thể xác
22 Chương 22: Cô muốn giấu diếm chuyện trong quá khứ, hết lần này tới lần khác đều là chuyện chỉ có mình tôi biết
23 Chương 23: Cô ấy là người trọng yếu nhất sau Giản Diệc Tu
24 Chương 24: Trì Tiểu Úc tưởng tượng một chút, hình ảnh quá mạnh mẽ
25 Chương 25: Tối nay trăng sáng thật xinh đẹp
26 Chương 26: Hoàn toàn ép điên Giản Diệc Tu rồi
27 Chương 27: Đã lâu không gặp, hoài niệm sao?
28 Chương 28: Mùi vị cặn bã trên người người này càng ngày càng đậm
29 Chương 29: Cái tên này là cấm kỵ của cô
30 Chương 30: Dám hãm hại tôi, đúng là anh ta chán sống rồi
31 Chương 31: Giản Diệc Tu, anh là đang cố tình gây sự với em có đúng không?
32 Chương 32: Không cho anh sờ loạn
33 Chương 33: Kiên nhẫn của Giản Diệc Tu từ từ biến mất
34 Chương 34: Anh là người đàn ông cô nhận định đi cùng cả cuộc đời
35 Chương 35: Chỉ là người ngoài ở nhờ mà thôi
36 Chương 36: Những nhân vật quan trọng cuối cùng cũng đến đông đủ rồi
37 Chương 37: Mau tránh ra, chặn đường rồi
38 Chương 38: Anh ấy áp đảo tất cả các sự lựa chọn, anh ấy là độc nhất vô nhị
39 Chương 39: Vợ của anh không thể nào ngớ ngẩn như vậy
40 Chương 40: Không một lời hợp nhân tiện tuyệt giao
41 Chương 41: Cách xa em gái của ta một chút, đồ Bỏ đi kia
42 Chương 42: Anh là đứa trẻ chưa dứt sữa mẹ sao?
43 Chương 43: Anh phải làm cho cô ta tức chết
44 Chương 44: Giản Diệc Tu có người trong lòng
45 Chương 45: Nữ nhân như thế này hắn đúng là chưa từng gặp qua bao giờ
46 Chương 46: Cô đúng là có mắt như mù
47 Chương 47: Đầu óc là đồ Tốt
48 Chương 48: Cô phải đem người bạn tri kỉ này giắt lên dây lưng quần mới được
49 Chương 49: Ai có sở thích đặc biệt trực tiếp hoạt động ở nhà cầu
50 Chương 50: Cô chỉ mới mười tám tuổi, có thể kiện anh ta hay không?
51 Chương 51: Sự ôn nhu này bất đồng với ngày thường
52 Chương 52: Chỉ cần một phút đồng hồ Là có thể đem người chung quanh đắc tội
53 Chương 53: Lãng mạn cùng lấy lòng
54 Chương 54: Hẹn một cái thời gian khác anh sẽ hảo hảo lấy lòng em
55 Chương 55: Đơn giản mà cũng không kém phần thô bạo
56 Chương 56: Anh đã quyết định buông tay em
57 Chương 57: Ngu ngốc nhổ lông trêu trọc một công ty cường đại
58 Chương 58: Muốn tận tay xé rách bộ mặt bình tĩnh của cô ta
59 Chương 59: Anh mới dựa vào đàn ông ấy
60 Chương 60: Vị thiếu gia này có xu hướng thích bị ngược đãi
61 Chương 61: Trên đầu có đeo một chiếc tai thỏ
62 Chương 62: Có cảm giác cô đang khi dễ một đứa bé
63 Chương 63: Tần Lương, anh thật không ngoan
64 Chương 64: Hình như phía sau có người đuổi theo cô
65 Chương 65: Bộ mặt thật của Giản Diệc Tu
66 Chương 66: Ý của anh là cô đã không còn sức hấp dẫn rồi sao?
67 Chương 67: Không vận động một chút mà đợi đến mùa đông sao?
68 Chương 68: Tần Lương chính là một tên . . .
69 Chương 69: Tôi sẽ chuẩn bị cho cô một sự ngạc nhiên
70 Chương 70: Còn có một người nữa...
71 Chương 71: Anh đã kết hôn với em, không phải sao?
72 Chương 71-2: Anh đã kết hôn với em, không phải sao? (2)
73 Chương 71-3: Anh đã kết hôn với em, không phải sao? (3)
74 Chương 71-4: Anh đã kết hôn với em, không phải sao? (4)
75 Chương 71-5: Anh đã kết hôn với em, không phải sao? (5)
76 Chương 72-1: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ?
77 Chương 72-2: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ? (2)
78 Chương 72-3: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ? (3)
79 Chương 72-4: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ? (4)
80 Chương 72-5: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ? (5)
81 Chương 73: Trì Tiểu Úc, kinh nghiệm của em hẳn là rất phong phú
82 Chương 73-2: Trì Tiểu Úc, kinh nghiệm của em hẳn là rất phong phú (2)
83 Chương 73-3: Trì Tiểu Úc, kinh nghiệm của em hẳn là rất phong phú (3)
84 Chương 74: Tâm tình Trì Tiểu Úc không tốt, nhất quyết không chịu phối hợp
85 Chương 74-2: Tâm tình Trì Tiểu Úc không tốt, nhất quyết không chịu phối hợp (2)
86 Chương 74-3: Tâm tình Trì Tiểu Úc không tốt, nhất quyết không chịu phối hợp (3)
87 Chương 75: Quên không mang theo áo tắm rồi
88 Chương 75-2: Quên không mang theo áo tắm rồi (2)
89 Chương 75-3: Quên không mang theo áo tắm rồi (3)
90 Chương 76: Đừng sợ, là anh
91 Chương 76-2: Đừng sợ, là anh (2)
92 Chương 76-3: Đừng sợ, là anh (3)
93 Chương 77: Không rảnh cùng anh diễn cảnh ân ái cuồng nhiệt
94 Chương 77-2: Không rảnh cùng anh diễn cảnh ân ái cuồng nhiệt (2)
95 Chương 78: Đi chết đi
96 Chương 79: Người vừa nãy là anh ta
97 Chương 80: Càng ngày càng trở nên nóng nảy
98 Chương 81: Chỉ vì một chuyện nhỏ mà nghĩ nhiều như vậy, quá không giống ngươi rồi, lão cha
Chapter

Updated 98 Episodes

1
Chương 1: Người người đàn ông này cô quen biết sao?
2
Chương 2: Em không có muốn cùng với anh chơi đùa
3
Chương 3: Anh sẽ cho em biết có nghiêm trọng hay không
4
Chương 4: Tối hôm qua anh thực sự làm em đau răng sao?
5
Chương 5: Người nhà này đều không biết xấu hổ sao?
6
Chương 6: Ta họ Trì không phải họ Thẩm
7
Chương 7: Không nên nói nữa, tôi sợ tôi sẽ ói
8
Chương 8: Không muốn thắt lưng bị đau không ngừng, cô vẫn nên biết điều một chút vậy
9
Chương 9: Trì Tiểu Úc, em có biết xấu hổ hay không?
10
Chương 10: Không có tiền? Vậy thì em muốn bồi thường anh thế nào đây?
11
Chương 11: Người này bị mất trí sao?
12
Chương 12: Trì Tiểu Úc, em rốt cuộc che giấu anh nhiều bao nhiêu?
13
Chương 13: Tự mình đi ra ngoài, hay muốn bị ném ra?
14
Chương 14: Chồng của cô bảo tôi tới đây
15
Chương 15: Cô chỉ muốn giấu Giản Diệc Tu mọi việc
16
Chương 16: Ông ta đã cho người điều tra Giản Diệc Tu
17
Chương 17: Em cảm thấy nên báo cho anh biết nếu anh không tới, sẽ mất đi em
18
Chương 18: Loại vấn đề này, chỉ có Giản Diệc Tu mới có tư cách hỏi cô
19
Chương 19: Người nam nhân này là đang cố ý hành hạ cô
20
Chương 20: Cho anh biết cái gì gọi là uy nghiêm của người vợ
21
Chương 21: Dùng cách xử phạt về thể xác
22
Chương 22: Cô muốn giấu diếm chuyện trong quá khứ, hết lần này tới lần khác đều là chuyện chỉ có mình tôi biết
23
Chương 23: Cô ấy là người trọng yếu nhất sau Giản Diệc Tu
24
Chương 24: Trì Tiểu Úc tưởng tượng một chút, hình ảnh quá mạnh mẽ
25
Chương 25: Tối nay trăng sáng thật xinh đẹp
26
Chương 26: Hoàn toàn ép điên Giản Diệc Tu rồi
27
Chương 27: Đã lâu không gặp, hoài niệm sao?
28
Chương 28: Mùi vị cặn bã trên người người này càng ngày càng đậm
29
Chương 29: Cái tên này là cấm kỵ của cô
30
Chương 30: Dám hãm hại tôi, đúng là anh ta chán sống rồi
31
Chương 31: Giản Diệc Tu, anh là đang cố tình gây sự với em có đúng không?
32
Chương 32: Không cho anh sờ loạn
33
Chương 33: Kiên nhẫn của Giản Diệc Tu từ từ biến mất
34
Chương 34: Anh là người đàn ông cô nhận định đi cùng cả cuộc đời
35
Chương 35: Chỉ là người ngoài ở nhờ mà thôi
36
Chương 36: Những nhân vật quan trọng cuối cùng cũng đến đông đủ rồi
37
Chương 37: Mau tránh ra, chặn đường rồi
38
Chương 38: Anh ấy áp đảo tất cả các sự lựa chọn, anh ấy là độc nhất vô nhị
39
Chương 39: Vợ của anh không thể nào ngớ ngẩn như vậy
40
Chương 40: Không một lời hợp nhân tiện tuyệt giao
41
Chương 41: Cách xa em gái của ta một chút, đồ Bỏ đi kia
42
Chương 42: Anh là đứa trẻ chưa dứt sữa mẹ sao?
43
Chương 43: Anh phải làm cho cô ta tức chết
44
Chương 44: Giản Diệc Tu có người trong lòng
45
Chương 45: Nữ nhân như thế này hắn đúng là chưa từng gặp qua bao giờ
46
Chương 46: Cô đúng là có mắt như mù
47
Chương 47: Đầu óc là đồ Tốt
48
Chương 48: Cô phải đem người bạn tri kỉ này giắt lên dây lưng quần mới được
49
Chương 49: Ai có sở thích đặc biệt trực tiếp hoạt động ở nhà cầu
50
Chương 50: Cô chỉ mới mười tám tuổi, có thể kiện anh ta hay không?
51
Chương 51: Sự ôn nhu này bất đồng với ngày thường
52
Chương 52: Chỉ cần một phút đồng hồ Là có thể đem người chung quanh đắc tội
53
Chương 53: Lãng mạn cùng lấy lòng
54
Chương 54: Hẹn một cái thời gian khác anh sẽ hảo hảo lấy lòng em
55
Chương 55: Đơn giản mà cũng không kém phần thô bạo
56
Chương 56: Anh đã quyết định buông tay em
57
Chương 57: Ngu ngốc nhổ lông trêu trọc một công ty cường đại
58
Chương 58: Muốn tận tay xé rách bộ mặt bình tĩnh của cô ta
59
Chương 59: Anh mới dựa vào đàn ông ấy
60
Chương 60: Vị thiếu gia này có xu hướng thích bị ngược đãi
61
Chương 61: Trên đầu có đeo một chiếc tai thỏ
62
Chương 62: Có cảm giác cô đang khi dễ một đứa bé
63
Chương 63: Tần Lương, anh thật không ngoan
64
Chương 64: Hình như phía sau có người đuổi theo cô
65
Chương 65: Bộ mặt thật của Giản Diệc Tu
66
Chương 66: Ý của anh là cô đã không còn sức hấp dẫn rồi sao?
67
Chương 67: Không vận động một chút mà đợi đến mùa đông sao?
68
Chương 68: Tần Lương chính là một tên . . .
69
Chương 69: Tôi sẽ chuẩn bị cho cô một sự ngạc nhiên
70
Chương 70: Còn có một người nữa...
71
Chương 71: Anh đã kết hôn với em, không phải sao?
72
Chương 71-2: Anh đã kết hôn với em, không phải sao? (2)
73
Chương 71-3: Anh đã kết hôn với em, không phải sao? (3)
74
Chương 71-4: Anh đã kết hôn với em, không phải sao? (4)
75
Chương 71-5: Anh đã kết hôn với em, không phải sao? (5)
76
Chương 72-1: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ?
77
Chương 72-2: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ? (2)
78
Chương 72-3: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ? (3)
79
Chương 72-4: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ? (4)
80
Chương 72-5: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ? (5)
81
Chương 73: Trì Tiểu Úc, kinh nghiệm của em hẳn là rất phong phú
82
Chương 73-2: Trì Tiểu Úc, kinh nghiệm của em hẳn là rất phong phú (2)
83
Chương 73-3: Trì Tiểu Úc, kinh nghiệm của em hẳn là rất phong phú (3)
84
Chương 74: Tâm tình Trì Tiểu Úc không tốt, nhất quyết không chịu phối hợp
85
Chương 74-2: Tâm tình Trì Tiểu Úc không tốt, nhất quyết không chịu phối hợp (2)
86
Chương 74-3: Tâm tình Trì Tiểu Úc không tốt, nhất quyết không chịu phối hợp (3)
87
Chương 75: Quên không mang theo áo tắm rồi
88
Chương 75-2: Quên không mang theo áo tắm rồi (2)
89
Chương 75-3: Quên không mang theo áo tắm rồi (3)
90
Chương 76: Đừng sợ, là anh
91
Chương 76-2: Đừng sợ, là anh (2)
92
Chương 76-3: Đừng sợ, là anh (3)
93
Chương 77: Không rảnh cùng anh diễn cảnh ân ái cuồng nhiệt
94
Chương 77-2: Không rảnh cùng anh diễn cảnh ân ái cuồng nhiệt (2)
95
Chương 78: Đi chết đi
96
Chương 79: Người vừa nãy là anh ta
97
Chương 80: Càng ngày càng trở nên nóng nảy
98
Chương 81: Chỉ vì một chuyện nhỏ mà nghĩ nhiều như vậy, quá không giống ngươi rồi, lão cha