Chương 71: Xoa đầu

Edit + Beta: Củ Cải Ngâm Đường

- -----------------------------------------

Tổ Kỳ bước đi như bay kéo rương hành lý trở lại phòng ngủ, hồi tưởng lại hình ảnh vừa nãy, cậu cảm thấy chính mình cần phải hướng các bằng hữu của Tiết Giác lên tiếng chào hỏi chứ không phải quay đầu chạy đi không nói tiếng nào.

Nhưng cậu không dũng khí đó.

Nếu là đổi thành lúc cậu mới xuyên đến, mới sẽ không bận tâm những chi tiết này, hành vi làm việc toàn dựa vào tâm tình, song từ khi xác định cậu có một chút thích Tiết Giác, luôn cảm giác vô luận làm chuyện gì đều bó tay bó chân.

Tình cảm chôn ở đáy lòng lặng lẽ như từng sợi dây leo mảnh mà chắc chắn, lặng yên không một tiếng động bò đến khắp toàn thân đem cậu trói lại.

Càng giãy dụa, thì càng cảm thấy nghẹt thở, dường như dưỡng khí trong lồng ngực đều bị hút ra sạch sẽ.

Tổ Kỳ ngồi ở bên giường lung ta lung tung suy nghĩ rất nhiều, đột nhiên cảm thấy có chút mê man, cậu nghĩ là mình cần phải thăm dò ý tứ của Tiết Giác, vạn nhất Tiết Giác đối với cậu cũng là yêu thích...

Chỉ là tỉ mỉ nghĩ đến, liền phát hiện khả năng này không lớn.

Dù sao nguyên chủ đã từng đối với Tiết Giác làm qua nhiều chuyện ác liệt như vậy, bây giờ ở trong mắt Tiết Giác cậu chính là nguyên chủ, Tiết Giác làm sao có khả năng sẽ đối với cậu động tâm?

Tổ Kỳ buồn bực mà nắm tóc, nếu trong lúc nhất thời còn không quyết định chắc chắn được, cũng chỉ có thể cưỡng bách chính mình không nghĩ chuyện này nữa.

Trong phòng mở máy sưởi, Tổ Kỳ còn bao bọc áo bông dày, lúc này gió nóng thổi vù vù một phút chốc, hai bên hai má đều bị thổi làm đỏ chót.

Cậu đứng dậy cởi áo khoác, từ trong rương hành lý lấy ra một bộ quần áo sạch đi vào buồng tắm.

Tổ Kỳ rửa ráy tốc độ rất nhanh, không tới nửa tiếng, cậu liền từ phòng tắm đi ra, ngước mắt liền nhìn thấy một người đưa lưng về phía cậu đứng ở trước tủ quần áo.

Dường như nghe thấy được tiếng bước chân của cậu, Tiết Giác chậm rãi xoay người, đối với Tổ Kỳ vẫy vẫy tay: "Lại đây."

Tổ Kỳ: "..." Coi cậu là chó con sao?

Dù cho tâm lý không phải rất nguyện ý, Tổ Kỳ vẫn là không cách nào từ chối mệnh lệnh của Tiết Giác, rũ vai rất kinh sợ đi tới, rất giống chó con bị người khác nắm lấy đuôi.

Sau đó, cậu ở chỗ cách vị trí Tiết Giác còn có ba bước, mạnh mẽ đứng vững gót chân.

Lần này đến phiên Tiết Giác hết chỗ nói rồi, hắn bất đắc dĩ nhìn Tổ· bé sợ hãi · Kỳ, thẳng thắn tiến lên chủ động kéo tay Tổ Kỳ.

"Em đó." Tiết Giác ngữ khí chỉ tiếc mài sắt không nên kim, bất quá càng là không thể làm gì, hắn phí đi chút khí lực mới đem Tổ Kỳ kéo đến trước tủ quần áo, "Tôi cũng không có ăn em, còn sợ thành bộ dáng này sao?"

Tổ Kỳ nghĩ thầm cậu ở đâu là sợ, rõ ràng là căng thẳng được không!

Huống hồ hai người bọn họ dựa vào gần đến như vậy, còn không cho phép cậu xấu hổ?

Tổ Kỳ rất muốn cây ngay không sợ chết đứng phản bác Tiết Giác, nhưng là lời nói đến bên mép liền biến thành sức lực không đủ nhỏ giọng thầm thì: "Tôi nào có sợ? Anh, anh chớ nói nhảm."

Tiết Giác nhíu mày, "Vậy em run cái gì?"

Tổ Kỳ cãi sống cãi chết nói: "Tôi, tôi không run."

Còn chưa dứt lời hạ, Tiết Giác bỗng nhiên đưa tay đặt trên đầu Tổ Kỳ, mới vừa rồi còn run rẩy không ngừng Tổ Kỳ lập tức liền bất động, phảng phất bị người điểm trúng huyệt đạo, chỉ có đôi con ngươi đen láy sáng ngời xoay tròn chuyển loạn.

Tiết Giác bật cười, trong ánh mắt trong suốt như lưu ly tràn đầy ý cười, lộng lẫy như chân trời đầy sao, nhưng đáng tiếc Tổ Kỳ đỏ mặt lên mà chôn đầu cũng không có chú ý tới.

Hắn nói, "Còn nói không run?"

"..." Tổ Kỳ tự biết nói không lại Tiết Giác, thẳng thắn ngậm miệng.

Độ ấm của lòng bàn tay Tiết Giác xuyên qua tóc tai cùng da dẻ cuồn cuộn không ngừng truyền tới, cũng thành công khiến Tổ Kỳ trên mặt đỏ bừng lan tràn đến bên tai, cậu vốn định đánh bay cái tay chiếm tiện nghi kia của Tiết Giác, lại có chút không nỡ.

Giãy dụa chốc lát, Tổ Kỳ liền tùy Tiết Giác.

Tổ Kỳ mới vừa thổi khô tóc, tóc tai hơi rối sờ phảng phất như lông chim nhẵn nhụi mềm mại, Tiết Giác đột nhiên có chút yêu thích không nỡ buông tay, hắn không nhịn được nhẹ nhàng xoa nhẹ đầu Tổ Kỳ, như đang vuốt ve một chú thỏ ngoan ngoãn.

Không thể không nói, ngày hôm nay Tổ Kỳ rất nghe lời.

Tiết Giác ánh mắt dần dần đi xuống, dừng lại tại hai gò má trắng nõn hồng hồng của Tổ Kỳ, có lẽ là mới vừa tắm xong, trên người cậu nổi lên một tầng nước mang ánh sáng lộng lẫy, dường như nắm một chút khuôn mặt có thể bấm ra nước.

Trên thực tế, trước khi đại não Tiết Giác phản ứng, tay hắn đã không khống chế được làm ra động tác này.

Hắn ngón tay trỏ cùng ngón tay cái cẩn thận từng li từng tí ở trên mặt Tổ Kỳ nặn nặn, cảm giác so với trong tưởng tượng tốt hơn nhiều, như đang nắn bánh dày, Tiết Giác thậm chí có loại ảo giác sắp đắm chìm mất rồi.

"Tiết Giác?" âm thanh của Tổ Kỳ đem hắn kéo về hiện thực.

Tiết Giác nhanh chóng thu lại suy nghĩ, làm bộ như không có chuyện gì xảy ra thả tay xuống: "Ồ không có gì, là trên mặt em có ít đồ."

Tổ Kỳ bị hành vi vô thức của Tiết Giác khiêu khích đến trên người đều sắp bốc cháy, cả khuôn mặt đỏ đến mức như cái mông khỉ.

Cậu vốn là không có ý định hỏi Tiết Giác cái gì, giờ khắc này nghe Tiết Giác nói như vậy, liền theo bản năng sờ sờ mặt của mình, mờ mịt trừng mắt nhìn hắn nói: "A? Trên mặt tôi có thứ gì?"

"Là nước." Tiết Giác bình tĩnh nói, "Em lau chưa khô."

Tổ Kỳ: "..." Chỉ lo người khác nghe không hiểu anh đang kiếm cớ sao?

Bất quá Tổ Kỳ cuối cùng không có hỏi Tiết Giác tại sao muốn làm như thế, suy nghĩ của cậu rất loạn.

Vào giờ phút này cậu chính là một mảnh từ trường vô hình, mà mỗi một cái hành động nhỏ của Tiết Giác đều có thể gây nên một trận hiệu ứng cánh bướm, tiến hành quấy nhiễu cậu.

*Hiệu ứng cánh bướm (: Butterfly effect) là một cụm từ dùng để mô tả khái niệm trong về (sensitivity on initial conditions). Vốn được sử dụng ban đầu như một khái niệm khoa học đơn thuần, hiệu ứng cánh bướm sau đó đã được nhắc đến nhiều lần trong văn hóa đương đại, đặc biệt là trong các tác phẩm có đề cập tới hoặc. Đã có một loạt phim dựa trên hiệu ứng này là "".

Trước khi có câu trả lời chính thức, cậu phải cùng Tiết Giác bảo trì khoảng cách một chút, không nếu không cuối cùng cậu sẽ từ từ trầm luân mất, Tiết Giác đứng nhìn nhất cử nhất động của cậu.

Nghĩ tới những thứ này, hô hấp của Tổ Kỳ cũng có chút ồ ồ.

Cậu tận lực che giấu nội tâm nồng nặc bất an của mình, trơ mắt nhìn Tiết Giác từ trong tủ quần áo lấy ra một bộ âu phục màu đen mới tinh: "Đây là tôi cho người căn cứ vào số đo trước đây của em mà làm, em đi thử xem có vừa người không."

Tổ Kỳ tiếp nhận âu phục ở trước người so so, kích thước phù hợp, cậu vẫn là nhướng đuôi lông mày, cố ý đùa Tiết Giác nói: "Nếu như không vừa thì làm sao bây giờ? Bộ âu phục này không phải làm không công hay sao?"

Tiết Giác mở ra bên khác của tủ quần áo: "Tôi đem số đo mà em có thể mặc đều đặt một bộ, trong này là toàn bộ âu phục em có thể mặc."

"..." Tổ Kỳ ánh mắt xa xôi nhìn quần áo xuất hiện trước mắt, phảng phất ngửi được mùi nhân dân tệ bị đốt, nhất thời trái tim chảy máu, "Người có tiền các anh đều tùy hứng như thế à..."

Tiết Giác không để ý lắm: "Thời gian so với tiền tài quan trọng hơn."

Tổ Kỳ nhớ lại hình ảnh như người chết nằm ở trên giường chơi điện thoại di động lướt weibo của mình, không nhịn được cảm thán, coi như cậu đem thời gian của mình thành tấn bán đi, cũng sẽ không có người mua.

Sau khi suy nghĩ xong, Tổ Kỳ ôm âu phục ảo não chạy vào phòng vệ sinh.

Tiết Giác nhìn cửa phòng vệ sinh đóng chặt híp mắt một cái, trước đây Tổ Kỳ còn không biết ngại ở trước mặt hắn thay quần áo, có lúc còn cố ý quay về hướng hắn muốn nhìn hắn là phản ứng gì.

Không nghĩ tới, Tổ Kỳ da mặt dày như tường thành lại còn có một ngày thẹn thùng.

Tiết Giác càng cảm thấy buồn cười, thậm chí muốn tới đi gõ cửa dọa Tổ Kỳ một cái, nhưng hắn cuối cùng vẫn là kiềm chế lại cảm giác kích động này —— không phải ai đều có thể hạ mặt như Tổ Kỳ.

Tiết Giác dựa vào trước tủ quần áo, thở ra, bất thình lình hồi tưởng lại những câu nói trước đây Tổ Kỳ cố ý đùa giỡn hắn, nhếch lên khóe miệng làm sao cũng không đè ép được, hắn há miệng, nhẹ giọng phun ra hai chữ: "Lưu manh."

...

Tổ Kỳ thay xong quần áo đi ra, Tiết Giác đã sớm cùng cậu thông báo một tiếng rồi rời khỏi.

Sau giờ ngọ, Tiết Giác bận đến mức không thấy bóng người, đám bạn kia của hắn cũng không biết đi nơi nào.

Tổ Kỳ tìm tới Trương quản gia hỏi thăm một chút, mới biết có chút khách mời đã sớm đến, Tiết Giác đang bận tiếp đón, mà Cận Dục cùng những người kia hình như đã đến câu lạc bộ nào đó chơi.

Tổ Kỳ không giúp được gì trong lúc rảnh rỗi liền tìm tới Ông Ngọc Hương, cùng bà ôm Tiết Thiên Vạn ngồi ở trong phòng khách xem ti vi.

Tổ Kỳ cùng Tiết Thiên Vạn tách ra chừng mười ngày, còn tưởng rằng tên tiểu tử này sẽ đối với cậu hơi hơi mới lạ một ít, kết quả Tiết Thiên Vạn đang được Ông Ngọc Hương ôm vào trong ngực, nhìn thấy cậu liền bắt đầu gào khan, quơ bàn tay nhỏ muốn tới bắt cậu.

"Ba ba đến rồi." Ông Ngọc Hương mặt mày hớn hở, đùa Tiết Thiên Vạn một phút chốc mới đem tiểu tử giao cho Tổ Kỳ.

Nằm ở trong lồng ngực Tổ Kỳ, Tiết Thiên Vạn nhất thời không nháo nữa, chớp chớp đôi mắt to sáng ngời nhìn Tổ Kỳ, trong miệng phát ra âm thanh a a a a.

Tổ Kỳ ôm Tiết Thiên Vạn mập mạp mềm mại, cảm thụ được nhóc con đối với cậu rất tín nhiệm cùng ỷ lại, trong phút chốc dường như cả trái tim đều bị tan chảy.

Bao nhiêu nhớ nhung bị đè nén như nước tràn ra khỏi bồn tắm, tầng tầng lớp lớp vọt tới.

Cậu cúi đầu ở trên chóp mũi nhỏ nhắn non mềm của Tiết Thiên Vạn khẽ cắn xuống, Tiết Thiên Vạn đưa tay nhỏ hiếu kỳ ở trên mặt cậu sờ tới sờ lui.

"Gọi bố." Tổ Kỳ nói, liền trì hoãn âm điệu lập lại một lần, "Ba —— ba —— "

Tiết Thiên Vạn vui vẻ a: "Nha nha nha nha nha —— "

Tổ Kỳ không nói: "Là ba ba, không phải."

"Nha nha nha nha nha nha nha nha ——" nhóc con như là đang cùng Tổ Kỳ đối nghịch, hưng phấn phát ra âm thanh liên tiếp mồm miệng không rõ, ngụm nước theo gò má chảy xuống.

Tổ Kỳ tức thành con cá nóc, nghĩ thầm chờ tên tiểu tử thúi này lớn rồi, cần phải đè nó lại bắt gọi năm mươi lần ba ba.

Ông Ngọc Hương thấy thế, không nhịn được cười: "Bây giờ còn sớm, ít nhất phải đợi đến đứa nhỏ sáu tháng sau, mới bắt đầu học gọi ba ba mụ mụ."

Tổ Kỳ thoáng chốc nhụt chí: "Sẽ rất lâu a..."

"Rất nhanh thôi." Ông Ngọc Hương cười nói, "Còn nhớ lúc trước ta sinh ra Tiểu Giác, nó so với Thiên Vạn mập hơn, hiện tại không để ý nó cũng đã có con trai rồi."

Ông Ngọc Hương có chút hoài niệm, cũng hơi xúc động.

Năm tháng không từ bất kỳ ai, thời gian như cát giữa ngón tay. (ý nói thời gian như hạt cát giữa ngón tay chúng ta không thể nắm bắt được)

Tiết Thiên Vạn càng lớn càng nghịch ngợm, có nó liều mạng dằn vặt, Tổ Kỳ cũng sẽ không cảm thấy tẻ nhạt, hai người lớn cùng một đứa nhỏ ở trên ghế sa lon ngồi nghỉ ngơi không bao lâu, liền nghênh đón vị khách đầu tiên đến.

—— Liễu Tĩnh.

Ông Ngọc Hương cùng Liễu Tĩnh là bạn tốt, tự nhiên sẽ phát thiệp mời cho Liễu Tĩnh, chỉ là người mà Liễu Tĩnh muốn nhìn thấy hẳn là Tổ Kỳ.

Tổ Kỳ nhìn thấy biểu tình muốn nói lại thôi của Liễu Tĩnh, liền đoán được mục đích chuyến đi này của bà ta, vì vậy đem Tiết Thiên Vạn giao cho Ông Ngọc Hương ôm, cậu thì lại đưa Liễu Tĩnh đi đến trên ban công nói chuyện.

Chapter
1 Chương 1: Trọng Sinh
2 Chương 2: Làm khó dễ
3 Chương 3: Chia tay
4 Chương 4: Không gian
5 Chương 5: Trả thù lao
6 Chương 6: Cãi nhau
7 Chương 7: Đóng vai xấu
8 Chương 8: Người yêu cũ
9 Chương 9: Giáo huấn
10 Chương 10: Kinh doanh
11 Chương 11: Chiêu khách
12 Chương 12: Vào sổ
13 Chương 13: Pha trò
14 Chương 14: Kinh nghiệm
15 Chương 15: Xin tha
16 Chương 16: Xoa bóp chân
17 Chương 17: Chiến tranh lạnh
18 Chương 18: Weibo
19 Chương 19: Xem cuộc vui
20 Chương 20: Thỉnh cầu
21 Chương 21: Không nói
22 Chương 22: Nữ chủ [ đi vào V thông báo ]
23 Chương 23: Xoay ngược lại (lật ngược tình thế) + Sinh kiểm (khám thai)
24 Chương 24: Tiết mẫu
25 Chương 25: Ngẫu nhiên gặp
26 Chương 26: Phát hiện
27 Chương 27: Nhóc con
28 Chương 28: Tiết gia { Tu }
29 Chương 29: Trả thù
30 Chương 30: Thanh lý
31 Chương 31: Nhận thưởng
32 Chương 32: Đến muộn
33 Chương 33: Bí mật
34 Chương 34: Kinh hãi
35 Chương 35: Táo Tây
36 Chương 36: Liễu Tĩnh
37 Chương 37: Sắp sinh
38 Chương 38: Sinh con [ Tu ]
39 Chương 39: Tỉnh lại
40 Chương 40: Ai xấu
41 Chương 41: Oán hận
42 Chương 42: Chăm nhóc con
43 Chương 43: Đặt tên
44 Chương 44: Xuất viện
45 Chương 45: Ly hôn
46 Chương 46: Quyết định
47 Chương 47: Cùng giường
48 Chương 48: Cùng gối
49 Chương 49: Thử vai
50 Chương 50: Gây sự
51 Chương 51: Đối diễn
52 Chương 52: Say rượu
53 Chương 53: Thuê phòng
54 Chương 54: Làm chuyện điên rồ [ H.. (¬‿¬)]
55 Chương 55: Hối hận
56 Chương 56: Đòi người
57 Chương 57: Nói dối
58 Chương 58: Bại lộ
59 Chương 59: Sinh bệnh
60 Chương 60: Phát hỏa
61 Chương 61: Động lòng
62 Chương 62: Tiến vào đoàn phim
63 Chương 63: Liên hoan
64 Chương 64: Đổi mới
65 Chương 65: Video
66 Chương 66: Hiểu lầm
67 Chương 67: Yêu thích
68 Chương 68: Thương lượng
69 Chương 69: Muốn ăn
70 Chương 70: Bạn tốt
71 Chương 71: Xoa đầu
72 Chương 72: Trang phục
73 Chương 73: Tự ti
74 Chương 74: Nghe trộm
75 Chương 75: Nghe lời
76 Chương 76: Câu hỏi
77 Chương 77: Gặp mặt
78 Chương 78: Thông báo
79 Chương 79: A Khoan
80 Chương 80: Hối hận
81 Chương 81: Bàn bạc thành công + Trúng độc
82 Chương 82: Mua đất
83 Chương 83: Lời tâm tình
84 Chương 84: Đồng tình
85 Chương 85: Ăn giấm
86 Chương 86: Chụp trộm
87 Chương 87: Khai trương
88 Chương 88: Bùng nổ + Tham ban
89 Chương 89: Sinh nhật
90 Chương 90: Chột dạ
91 Chương 91: Đối đầu
92 Chương 92: Fan hâm mộ
93 Chương 93: Cp
94 Chương 94: Trông coi
95 Chương 95: Ăn tết
96 Chương 96: Hơ khô thẻ tre (Đóng máy)
97 Chương 97: Kế hoạch
98 Chương 98: Hợp tác thành công
99 Chương 99: Ân ái
100 Chương 100: Nam chủ xuất hiện
101 Chương 101: Chân tướng
102 Chương 102: Ca Ca
103 Chương 103: Tin đồn
104 Chương 104: Đố kị
105 Chương 105: Nhập hàng
106 Chương 106: Gây sự
107 Chương 107: Công chiếu
108 Chương 108: Ngả bài
109 Chương 109: Làm sáng tỏ
110 Chương 110: Gọi người
111 Chương 111: Đánh hắn
112 Chương 112: Lễ cưới
113 Chương 113: Phiên ngoại 1 : Giảm béo
114 Chương 114: Phiên ngoại 2 : Giảm béo (2)
Chapter

Updated 114 Episodes

1
Chương 1: Trọng Sinh
2
Chương 2: Làm khó dễ
3
Chương 3: Chia tay
4
Chương 4: Không gian
5
Chương 5: Trả thù lao
6
Chương 6: Cãi nhau
7
Chương 7: Đóng vai xấu
8
Chương 8: Người yêu cũ
9
Chương 9: Giáo huấn
10
Chương 10: Kinh doanh
11
Chương 11: Chiêu khách
12
Chương 12: Vào sổ
13
Chương 13: Pha trò
14
Chương 14: Kinh nghiệm
15
Chương 15: Xin tha
16
Chương 16: Xoa bóp chân
17
Chương 17: Chiến tranh lạnh
18
Chương 18: Weibo
19
Chương 19: Xem cuộc vui
20
Chương 20: Thỉnh cầu
21
Chương 21: Không nói
22
Chương 22: Nữ chủ [ đi vào V thông báo ]
23
Chương 23: Xoay ngược lại (lật ngược tình thế) + Sinh kiểm (khám thai)
24
Chương 24: Tiết mẫu
25
Chương 25: Ngẫu nhiên gặp
26
Chương 26: Phát hiện
27
Chương 27: Nhóc con
28
Chương 28: Tiết gia { Tu }
29
Chương 29: Trả thù
30
Chương 30: Thanh lý
31
Chương 31: Nhận thưởng
32
Chương 32: Đến muộn
33
Chương 33: Bí mật
34
Chương 34: Kinh hãi
35
Chương 35: Táo Tây
36
Chương 36: Liễu Tĩnh
37
Chương 37: Sắp sinh
38
Chương 38: Sinh con [ Tu ]
39
Chương 39: Tỉnh lại
40
Chương 40: Ai xấu
41
Chương 41: Oán hận
42
Chương 42: Chăm nhóc con
43
Chương 43: Đặt tên
44
Chương 44: Xuất viện
45
Chương 45: Ly hôn
46
Chương 46: Quyết định
47
Chương 47: Cùng giường
48
Chương 48: Cùng gối
49
Chương 49: Thử vai
50
Chương 50: Gây sự
51
Chương 51: Đối diễn
52
Chương 52: Say rượu
53
Chương 53: Thuê phòng
54
Chương 54: Làm chuyện điên rồ [ H.. (¬‿¬)]
55
Chương 55: Hối hận
56
Chương 56: Đòi người
57
Chương 57: Nói dối
58
Chương 58: Bại lộ
59
Chương 59: Sinh bệnh
60
Chương 60: Phát hỏa
61
Chương 61: Động lòng
62
Chương 62: Tiến vào đoàn phim
63
Chương 63: Liên hoan
64
Chương 64: Đổi mới
65
Chương 65: Video
66
Chương 66: Hiểu lầm
67
Chương 67: Yêu thích
68
Chương 68: Thương lượng
69
Chương 69: Muốn ăn
70
Chương 70: Bạn tốt
71
Chương 71: Xoa đầu
72
Chương 72: Trang phục
73
Chương 73: Tự ti
74
Chương 74: Nghe trộm
75
Chương 75: Nghe lời
76
Chương 76: Câu hỏi
77
Chương 77: Gặp mặt
78
Chương 78: Thông báo
79
Chương 79: A Khoan
80
Chương 80: Hối hận
81
Chương 81: Bàn bạc thành công + Trúng độc
82
Chương 82: Mua đất
83
Chương 83: Lời tâm tình
84
Chương 84: Đồng tình
85
Chương 85: Ăn giấm
86
Chương 86: Chụp trộm
87
Chương 87: Khai trương
88
Chương 88: Bùng nổ + Tham ban
89
Chương 89: Sinh nhật
90
Chương 90: Chột dạ
91
Chương 91: Đối đầu
92
Chương 92: Fan hâm mộ
93
Chương 93: Cp
94
Chương 94: Trông coi
95
Chương 95: Ăn tết
96
Chương 96: Hơ khô thẻ tre (Đóng máy)
97
Chương 97: Kế hoạch
98
Chương 98: Hợp tác thành công
99
Chương 99: Ân ái
100
Chương 100: Nam chủ xuất hiện
101
Chương 101: Chân tướng
102
Chương 102: Ca Ca
103
Chương 103: Tin đồn
104
Chương 104: Đố kị
105
Chương 105: Nhập hàng
106
Chương 106: Gây sự
107
Chương 107: Công chiếu
108
Chương 108: Ngả bài
109
Chương 109: Làm sáng tỏ
110
Chương 110: Gọi người
111
Chương 111: Đánh hắn
112
Chương 112: Lễ cưới
113
Chương 113: Phiên ngoại 1 : Giảm béo
114
Chương 114: Phiên ngoại 2 : Giảm béo (2)