Chương 71-2: Anh đã kết hôn với em, không phải sao? (2)

Giản Diệc Tu nâng tròng mắt nhìn Trì Tiểu Úc, ánh mắt sâu thẳm không đoán ra tâm tình, anh hơi ngẩng đầu, đưa mắt nhìn về đám người Tần Lương ở một phía cách đó không xa.

Sắc mặt Tần Lương âm trầm, thỉnh thoảng có vài ánh đèn pha của xe hơi chiếu lên mặt anh ta, nhìn không rõ lắm anh ta đang vui hay đang buồn.

Giản Diệc Tu thu hồi ánh mắt, dễ dàng ôm lấy Trì Tiểu Úc, cái ôm của anh rất chặt, Trì Tiểu Úc nằm ở trong ngực vì vậy mà hơi nhíu mày, Giản Diệc Tu đứng dậy muốn rời khỏi chỗ này, lúc đi cũng không quay đầu nhìn lại.

Trì Tiểu Úc ngủ mê man đã được một lúc lâu mà vẫn không tỉnh lại, thậm chí đến nửa đêm có phát sốt nhẹ.

Trì Tiểu Úc cứ mơ mơ màng màng, một mực rên rỉ, trong miệng nói nhiều lời đứt quãng, không biết đang muốn nói cái gì.

Giản Diệc Tu vốn là nghĩ nên mang cô đến bệnh viện, nhưng mà lại sợ bệnh tình của cô sẽ trở nên nghiêm trọng hơn, nên anh chỉ có thể mở ra điện thoại di động, bấm một dãy số đã thật lâu anh không dùng đến.

Không lâu sau đó, có một bác sĩ khoảng hơn 40 tuổi, đó là một người đàn ông còn rất cường tráng, nhưng hết lần này tới lần khác muốn mang kính lão của người già, nhìn qua có chút khôi hài.

Lúc tới, nhìn thấy người bị bệnh là Trì Tiểu Úc, vị bác sĩ kia ngay lập tức buông lỏng tâm tình khẩn trương nãy giờ ở trong lòng.

Đúng là bệnh tới như núi sập!

Gương mặt Trì Tiểu Úc không giống bình thường, hơi ửng hồng, hai tay vùng vằng khắp nơi, bộ dáng muốn giãy dụa, Giản Diệc Tu dùng hai tay của mình để chế trụ cô.

Trì Tiểu Úc ôm được tay anh, thì gắt gao để nó ở trước ngực, rồi mới ngủ an ổn hơn một chút.

Vị bác sĩ kia nhìn hành động hiếm có của Giản Diệc Tu, trong ánh mắt xuất hiện một tia hài hước.

Giản Diệc Tu đưa mắt tránh đi, coi như không nhìn thấy sự biến hóa trong đáy mắt vị bác sĩ kia.

Sau một hồi giằng co, bệnh tình của Trì Tiểu Úc cũng khống chế được, dần dần hạ sốt.

Sắc mặt khó coi của Giản Diệc Tu lúc này mới dễ nhìn hơn một chút, bầu không khí cũng không bị đè nén nữa.

"Đã không có gì đáng ngại."

Bác sĩ kia xoa xoa tay, vẻ mặt vân đạm phong khinh.

Giản Diệc Tu đi tới bên giường, ngưng mắt nhìn Trì Tiểu Úc, mặt cô đã không còn ửng hồng như lúc trước, đầu tóc ướt đẫm một mảng, nhìn rất chật vật.

Bộ dáng đáng thương kia làm anh cảm thấy thật chướng mắt.

"Chỉ là sốt nhẹ, hẳn là gần đây đứa nhỏ này bị áp lực quá lớn dẫn tới stress."

Bác sĩ thở dài, hai bàn tay không ngừng sửa sang cái hòm thuốc của mình.

"Cháu tiễn ta tới cửa, ta có lời nói muốn nói với cháu." Vị bác sĩ kia đeo hòm thuốc lên, tỏ ý muốn rời đi.

Giản Diệc Tu khẽ nhíu mày, buông tay Trì Tiểu Úc ra, dùng chăn đắp kín cả người cô, lúc này mới xoay người dẫn vị bác sĩ kia ra cửa.

"Cũng đến lúc cháu cần phải về thăm nhà rồi."

Ánh mắt của vị bác sĩ kia chứa chút ít bất mãn, có lẽ ông ta cũng không ủng hộ hành động lạnh nhạt với người nhà của Giản Diệc Tu.

"Cho dù giữa cháu và cha cháu có cái tranh chấp gì đi nữa thì đó cũng là chuyện trong nhà, chỉ vì vậy mà rời khỏi nhà, người ngoài sẽ có cơ hội chế giễu."

Giản Diệc Tu đứng ở cửa, tùy ý ông ta thích nói gì thì nói, cũng không làm ra phản ứng gì, dù sao vị bác sĩ kia cũng là trưởng bối của anh, từ nhỏ đã nhìn anh lớn lên, nên ông ta có cái tư cách này.

"Ta biết, ta dù có nói gì đi nữa thì cháu cũng không để ở trong lòng.”

Vị bác sĩ thở dài một hơi, hướng về phía phòng ngủ nhìn một chút, nói: "Vị tiểu thư kia là sao? Cháu định cứ để cho người ta đi theo mình một cách không minh bạch như vậy sao?"

Nếp nhăn giữa lông mày Giản Diệc Tu càng trở nên sâu sắc, tròng mắt tối tăm như đại dương sâu thẳm, không có chút gợn sóng.

Vị bác sĩ kia đứng ở cửa, vẻ mặt từ ái nhìn Giản Diệc Tu.

"Vị tiểu thư kia nhìn cũng không tồi, nếu cháu có thời gian rảnh thì mang cô ấy về nhà để cho cha cháu nhìn một cái đi."

"Bùi thúc, kính xin thúc giữ bí mật giúp cháu chuyện thúc tới đây."

Giản Diệc Tu buông thõng tròng mắt xuống, che dấu cảm xúc biến hóa ở trong mắt, chỉ lên tiếng biểu đạt thái độ của mình cho vị bác sĩ kia biết.

Bác sĩ kia nghe vậy, thì buồn rầu thở dài, đưa tay vỗ vỗ bờ vai Giản Diệc Tu, ông ta đã nhìn đứa nhỏ này lớn lên, làm sao lại không biết tính tình của nó chứ?

Giản Diệc Tu đóng cửa lại, đi trở về phòng ngủ.

Trì Tiểu Úc thật giống như thư thái hơn trước rất nhiều, hô hấp nhẹ nhàng, ngủ ngon lành, nhưng chân mày vãn như trước gắt gao nhíu lại, thật giống như ở trong mộng cũng có chuyện làm cô phiền lòng.

Leng keng!

Điện thoại Trì Tiểu Úc rung rung một cái, đó là tiếng của tin nhắn đến.

Giản Diệc Tu nhìn thoáng qua, không để ý nó.

Một lúc sau trên màn hình điện thoại hiện ra một dãy số điện thoại, không có tên người gọi.

Giản Diệc Tu nhìn Trì Tiểu Úc một lát, xác định cô sẽ không nữa đột nhiên phát sốt, mới cầm y phục của mình lên, muốn đi ra ngoài.

"Ở đâu?" Giản Diệc Tu hướng về phía người gọi điện thoại lạnh lùng nói.

Một quầy rượu hỗn loạn ở ven đường, tấm biển hiệu có chút nửa mới nửa cũ.

Tần Lương trơ mắt nhìn Giản Diệc Tu đón Trì Tiểu Úc đi, nhìn bộ dạng ôm nhau của hai người bọn họ, mẹ kiếp, Tần Lương cố gắng đè xuống xúc động muốn tức giận.

Rầm!

Tần Lương vung tay, ném ly rượu xuống sàn nhà, trong ngực vang lên tiếng chuông điện thoại.

"Này... Cách. " Tần Lương nhận cuộc gọi đến, lắp bắp trả lời, bộ dáng say rượu ngay lập tức biến mất không có dấu vết.

"Nhị thiếu gia, ngài tới lúc nào vậy? Tất cả mọi người còn đang chờ ngài đó..."

Tần Lương không muốn nghe, trực tiếp ném cái điện thoại di động vào trong một bể cá gần đó.

"Kết giao bằng hữu không?" Nãy giờ ở bên cạnh Tần Lương vẫn có một người phụ nữ nhìn anh ta chăm chú, lúc này cô ta cầm túi xách lên tiến đến gần chỗ anh ta, trong tay có bưng một ly rượu giơ về hướng anh ta lắc lắc, mở miệng nũng nịu nói.

Tần Lương híp mắt, có vẻ say rượu chuếnh choáng, anh ta đưa mắt dò xét cẩn thận người phụ nữ kia, làn da thật trắng, tướng mạo cũng đẹp, mặc dù có trang điểm hơi dày một chút, nhưng dựa vào nhãn lực của Tần nhị thiếu, một khi tháo lớp trang điểm kia đi thì cô gái này cũng là một đại mỹ nhân.

Tần Lương đưa tay lên, kéo nữ nhân kia vào trong ngực, "Kết giao bạn bè? Tốt, bạn tốt, tới đây, uống một ly, hôm nay đặc biệt thanh tĩnh..."

Tần Lương ôm nữ nhân kia vào trong ngực, còn đang phát huy uy phong của mình, thì bị ai đó túm được cổ áo, nên anh ta bắt buộc phải đứng lên.

Giản Diệc Tu!

Tần Lương nhìn thấy rõ người trước mặt là ai, cười lạnh một tiếng, nói: "Ôi!!! Ngươi không ở nhà mà... Ngô."

Giản Diệc Tu tung một đấm, Tần Lương lung lay ngã xuống đất.

"A ~" Tần Lương ôm chặt nữ nhân kia, cô ta đang kinh sợ thét lên, nhưng còn không quên khom lưng xuống muốn dỡ anh ta dậy.

"Cút ngay!" Tần Lương vung tay, hất bàn tay đang muốn đỡ lấy mình ra, ánh mắt tàn bạo nhìn thẳng Giản Diệc Tu, lớn tiếng quát.

"Giản Diệc Tu! Mày điên rồi!"

Giản Diệc Tu lạnh lùng đưa mắt nhìn Tần Lương, "Tao đã cảnh cáo mày, không được động đến cô ấy."

Giản Diệc Tu thu hồi nắm đấm, nhét hai tay vào trong túi áo, bộ dáng ưu nhã tự phụ làm cho người ta hoài nghi đến cùng người mới vừa rồi giận dữ có phải là cùng một người hay không.

"Hóa ra là vì chuyện này.” Tần Lương một tay chống đỡ, nặng nề đứng dậy, tùy ý để máu chảy từ khóe miệng ra ngoài, khinh thường hỏi lại Giản Diệc Tu.

"Cho nên, bây giờ mày đang vì một người đàn bà mà muốn vứt bỏ tình bằng hữu hơn mười năm giữa chúng ta?"

Giản Diệc Tu lạnh lùng nhìn Tần Lương, không nói gì.

Mà hành động này ở trong mắt Tần Lương, chính là thừa nhận, lập tức Tần Lương có chút bi thương, mở miệng cười hai tiếng.

"Giản Diệc Tu, trên cõi đời này có nhiều phụ nữ như vậy, sao ngươi không phải Trì Tiểu Úc thì không thể?"

Tần Lương tức giận không còn chút lý trí nào, hai tay sờ soạng lung tung, xô đổ một đống chai rượu trên bàn.

“Bùm bùm”

Hết một trận tiếng vang này lại đến một trận tiếng vang khác, Tần Lương đang dùng cách của mình để thể hiện phẫn nộ tột cùng trong lòng, mà Giản Diệc Tu ngay cả một ánh mắt cũng không thèm ban cho anh ta, chỉ cao quý ưu nhã đứng ở nơi đó, làm cho sự tồn tại của anh ở nơi hỗn loạn này trở nên kệch kỡm

Chapter
1 Chương 1: Người người đàn ông này cô quen biết sao?
2 Chương 2: Em không có muốn cùng với anh chơi đùa
3 Chương 3: Anh sẽ cho em biết có nghiêm trọng hay không
4 Chương 4: Tối hôm qua anh thực sự làm em đau răng sao?
5 Chương 5: Người nhà này đều không biết xấu hổ sao?
6 Chương 6: Ta họ Trì không phải họ Thẩm
7 Chương 7: Không nên nói nữa, tôi sợ tôi sẽ ói
8 Chương 8: Không muốn thắt lưng bị đau không ngừng, cô vẫn nên biết điều một chút vậy
9 Chương 9: Trì Tiểu Úc, em có biết xấu hổ hay không?
10 Chương 10: Không có tiền? Vậy thì em muốn bồi thường anh thế nào đây?
11 Chương 11: Người này bị mất trí sao?
12 Chương 12: Trì Tiểu Úc, em rốt cuộc che giấu anh nhiều bao nhiêu?
13 Chương 13: Tự mình đi ra ngoài, hay muốn bị ném ra?
14 Chương 14: Chồng của cô bảo tôi tới đây
15 Chương 15: Cô chỉ muốn giấu Giản Diệc Tu mọi việc
16 Chương 16: Ông ta đã cho người điều tra Giản Diệc Tu
17 Chương 17: Em cảm thấy nên báo cho anh biết nếu anh không tới, sẽ mất đi em
18 Chương 18: Loại vấn đề này, chỉ có Giản Diệc Tu mới có tư cách hỏi cô
19 Chương 19: Người nam nhân này là đang cố ý hành hạ cô
20 Chương 20: Cho anh biết cái gì gọi là uy nghiêm của người vợ
21 Chương 21: Dùng cách xử phạt về thể xác
22 Chương 22: Cô muốn giấu diếm chuyện trong quá khứ, hết lần này tới lần khác đều là chuyện chỉ có mình tôi biết
23 Chương 23: Cô ấy là người trọng yếu nhất sau Giản Diệc Tu
24 Chương 24: Trì Tiểu Úc tưởng tượng một chút, hình ảnh quá mạnh mẽ
25 Chương 25: Tối nay trăng sáng thật xinh đẹp
26 Chương 26: Hoàn toàn ép điên Giản Diệc Tu rồi
27 Chương 27: Đã lâu không gặp, hoài niệm sao?
28 Chương 28: Mùi vị cặn bã trên người người này càng ngày càng đậm
29 Chương 29: Cái tên này là cấm kỵ của cô
30 Chương 30: Dám hãm hại tôi, đúng là anh ta chán sống rồi
31 Chương 31: Giản Diệc Tu, anh là đang cố tình gây sự với em có đúng không?
32 Chương 32: Không cho anh sờ loạn
33 Chương 33: Kiên nhẫn của Giản Diệc Tu từ từ biến mất
34 Chương 34: Anh là người đàn ông cô nhận định đi cùng cả cuộc đời
35 Chương 35: Chỉ là người ngoài ở nhờ mà thôi
36 Chương 36: Những nhân vật quan trọng cuối cùng cũng đến đông đủ rồi
37 Chương 37: Mau tránh ra, chặn đường rồi
38 Chương 38: Anh ấy áp đảo tất cả các sự lựa chọn, anh ấy là độc nhất vô nhị
39 Chương 39: Vợ của anh không thể nào ngớ ngẩn như vậy
40 Chương 40: Không một lời hợp nhân tiện tuyệt giao
41 Chương 41: Cách xa em gái của ta một chút, đồ Bỏ đi kia
42 Chương 42: Anh là đứa trẻ chưa dứt sữa mẹ sao?
43 Chương 43: Anh phải làm cho cô ta tức chết
44 Chương 44: Giản Diệc Tu có người trong lòng
45 Chương 45: Nữ nhân như thế này hắn đúng là chưa từng gặp qua bao giờ
46 Chương 46: Cô đúng là có mắt như mù
47 Chương 47: Đầu óc là đồ Tốt
48 Chương 48: Cô phải đem người bạn tri kỉ này giắt lên dây lưng quần mới được
49 Chương 49: Ai có sở thích đặc biệt trực tiếp hoạt động ở nhà cầu
50 Chương 50: Cô chỉ mới mười tám tuổi, có thể kiện anh ta hay không?
51 Chương 51: Sự ôn nhu này bất đồng với ngày thường
52 Chương 52: Chỉ cần một phút đồng hồ Là có thể đem người chung quanh đắc tội
53 Chương 53: Lãng mạn cùng lấy lòng
54 Chương 54: Hẹn một cái thời gian khác anh sẽ hảo hảo lấy lòng em
55 Chương 55: Đơn giản mà cũng không kém phần thô bạo
56 Chương 56: Anh đã quyết định buông tay em
57 Chương 57: Ngu ngốc nhổ lông trêu trọc một công ty cường đại
58 Chương 58: Muốn tận tay xé rách bộ mặt bình tĩnh của cô ta
59 Chương 59: Anh mới dựa vào đàn ông ấy
60 Chương 60: Vị thiếu gia này có xu hướng thích bị ngược đãi
61 Chương 61: Trên đầu có đeo một chiếc tai thỏ
62 Chương 62: Có cảm giác cô đang khi dễ một đứa bé
63 Chương 63: Tần Lương, anh thật không ngoan
64 Chương 64: Hình như phía sau có người đuổi theo cô
65 Chương 65: Bộ mặt thật của Giản Diệc Tu
66 Chương 66: Ý của anh là cô đã không còn sức hấp dẫn rồi sao?
67 Chương 67: Không vận động một chút mà đợi đến mùa đông sao?
68 Chương 68: Tần Lương chính là một tên . . .
69 Chương 69: Tôi sẽ chuẩn bị cho cô một sự ngạc nhiên
70 Chương 70: Còn có một người nữa...
71 Chương 71: Anh đã kết hôn với em, không phải sao?
72 Chương 71-2: Anh đã kết hôn với em, không phải sao? (2)
73 Chương 71-3: Anh đã kết hôn với em, không phải sao? (3)
74 Chương 71-4: Anh đã kết hôn với em, không phải sao? (4)
75 Chương 71-5: Anh đã kết hôn với em, không phải sao? (5)
76 Chương 72-1: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ?
77 Chương 72-2: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ? (2)
78 Chương 72-3: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ? (3)
79 Chương 72-4: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ? (4)
80 Chương 72-5: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ? (5)
81 Chương 73: Trì Tiểu Úc, kinh nghiệm của em hẳn là rất phong phú
82 Chương 73-2: Trì Tiểu Úc, kinh nghiệm của em hẳn là rất phong phú (2)
83 Chương 73-3: Trì Tiểu Úc, kinh nghiệm của em hẳn là rất phong phú (3)
84 Chương 74: Tâm tình Trì Tiểu Úc không tốt, nhất quyết không chịu phối hợp
85 Chương 74-2: Tâm tình Trì Tiểu Úc không tốt, nhất quyết không chịu phối hợp (2)
86 Chương 74-3: Tâm tình Trì Tiểu Úc không tốt, nhất quyết không chịu phối hợp (3)
87 Chương 75: Quên không mang theo áo tắm rồi
88 Chương 75-2: Quên không mang theo áo tắm rồi (2)
89 Chương 75-3: Quên không mang theo áo tắm rồi (3)
90 Chương 76: Đừng sợ, là anh
91 Chương 76-2: Đừng sợ, là anh (2)
92 Chương 76-3: Đừng sợ, là anh (3)
93 Chương 77: Không rảnh cùng anh diễn cảnh ân ái cuồng nhiệt
94 Chương 77-2: Không rảnh cùng anh diễn cảnh ân ái cuồng nhiệt (2)
95 Chương 78: Đi chết đi
96 Chương 79: Người vừa nãy là anh ta
97 Chương 80: Càng ngày càng trở nên nóng nảy
98 Chương 81: Chỉ vì một chuyện nhỏ mà nghĩ nhiều như vậy, quá không giống ngươi rồi, lão cha
Chapter

Updated 98 Episodes

1
Chương 1: Người người đàn ông này cô quen biết sao?
2
Chương 2: Em không có muốn cùng với anh chơi đùa
3
Chương 3: Anh sẽ cho em biết có nghiêm trọng hay không
4
Chương 4: Tối hôm qua anh thực sự làm em đau răng sao?
5
Chương 5: Người nhà này đều không biết xấu hổ sao?
6
Chương 6: Ta họ Trì không phải họ Thẩm
7
Chương 7: Không nên nói nữa, tôi sợ tôi sẽ ói
8
Chương 8: Không muốn thắt lưng bị đau không ngừng, cô vẫn nên biết điều một chút vậy
9
Chương 9: Trì Tiểu Úc, em có biết xấu hổ hay không?
10
Chương 10: Không có tiền? Vậy thì em muốn bồi thường anh thế nào đây?
11
Chương 11: Người này bị mất trí sao?
12
Chương 12: Trì Tiểu Úc, em rốt cuộc che giấu anh nhiều bao nhiêu?
13
Chương 13: Tự mình đi ra ngoài, hay muốn bị ném ra?
14
Chương 14: Chồng của cô bảo tôi tới đây
15
Chương 15: Cô chỉ muốn giấu Giản Diệc Tu mọi việc
16
Chương 16: Ông ta đã cho người điều tra Giản Diệc Tu
17
Chương 17: Em cảm thấy nên báo cho anh biết nếu anh không tới, sẽ mất đi em
18
Chương 18: Loại vấn đề này, chỉ có Giản Diệc Tu mới có tư cách hỏi cô
19
Chương 19: Người nam nhân này là đang cố ý hành hạ cô
20
Chương 20: Cho anh biết cái gì gọi là uy nghiêm của người vợ
21
Chương 21: Dùng cách xử phạt về thể xác
22
Chương 22: Cô muốn giấu diếm chuyện trong quá khứ, hết lần này tới lần khác đều là chuyện chỉ có mình tôi biết
23
Chương 23: Cô ấy là người trọng yếu nhất sau Giản Diệc Tu
24
Chương 24: Trì Tiểu Úc tưởng tượng một chút, hình ảnh quá mạnh mẽ
25
Chương 25: Tối nay trăng sáng thật xinh đẹp
26
Chương 26: Hoàn toàn ép điên Giản Diệc Tu rồi
27
Chương 27: Đã lâu không gặp, hoài niệm sao?
28
Chương 28: Mùi vị cặn bã trên người người này càng ngày càng đậm
29
Chương 29: Cái tên này là cấm kỵ của cô
30
Chương 30: Dám hãm hại tôi, đúng là anh ta chán sống rồi
31
Chương 31: Giản Diệc Tu, anh là đang cố tình gây sự với em có đúng không?
32
Chương 32: Không cho anh sờ loạn
33
Chương 33: Kiên nhẫn của Giản Diệc Tu từ từ biến mất
34
Chương 34: Anh là người đàn ông cô nhận định đi cùng cả cuộc đời
35
Chương 35: Chỉ là người ngoài ở nhờ mà thôi
36
Chương 36: Những nhân vật quan trọng cuối cùng cũng đến đông đủ rồi
37
Chương 37: Mau tránh ra, chặn đường rồi
38
Chương 38: Anh ấy áp đảo tất cả các sự lựa chọn, anh ấy là độc nhất vô nhị
39
Chương 39: Vợ của anh không thể nào ngớ ngẩn như vậy
40
Chương 40: Không một lời hợp nhân tiện tuyệt giao
41
Chương 41: Cách xa em gái của ta một chút, đồ Bỏ đi kia
42
Chương 42: Anh là đứa trẻ chưa dứt sữa mẹ sao?
43
Chương 43: Anh phải làm cho cô ta tức chết
44
Chương 44: Giản Diệc Tu có người trong lòng
45
Chương 45: Nữ nhân như thế này hắn đúng là chưa từng gặp qua bao giờ
46
Chương 46: Cô đúng là có mắt như mù
47
Chương 47: Đầu óc là đồ Tốt
48
Chương 48: Cô phải đem người bạn tri kỉ này giắt lên dây lưng quần mới được
49
Chương 49: Ai có sở thích đặc biệt trực tiếp hoạt động ở nhà cầu
50
Chương 50: Cô chỉ mới mười tám tuổi, có thể kiện anh ta hay không?
51
Chương 51: Sự ôn nhu này bất đồng với ngày thường
52
Chương 52: Chỉ cần một phút đồng hồ Là có thể đem người chung quanh đắc tội
53
Chương 53: Lãng mạn cùng lấy lòng
54
Chương 54: Hẹn một cái thời gian khác anh sẽ hảo hảo lấy lòng em
55
Chương 55: Đơn giản mà cũng không kém phần thô bạo
56
Chương 56: Anh đã quyết định buông tay em
57
Chương 57: Ngu ngốc nhổ lông trêu trọc một công ty cường đại
58
Chương 58: Muốn tận tay xé rách bộ mặt bình tĩnh của cô ta
59
Chương 59: Anh mới dựa vào đàn ông ấy
60
Chương 60: Vị thiếu gia này có xu hướng thích bị ngược đãi
61
Chương 61: Trên đầu có đeo một chiếc tai thỏ
62
Chương 62: Có cảm giác cô đang khi dễ một đứa bé
63
Chương 63: Tần Lương, anh thật không ngoan
64
Chương 64: Hình như phía sau có người đuổi theo cô
65
Chương 65: Bộ mặt thật của Giản Diệc Tu
66
Chương 66: Ý của anh là cô đã không còn sức hấp dẫn rồi sao?
67
Chương 67: Không vận động một chút mà đợi đến mùa đông sao?
68
Chương 68: Tần Lương chính là một tên . . .
69
Chương 69: Tôi sẽ chuẩn bị cho cô một sự ngạc nhiên
70
Chương 70: Còn có một người nữa...
71
Chương 71: Anh đã kết hôn với em, không phải sao?
72
Chương 71-2: Anh đã kết hôn với em, không phải sao? (2)
73
Chương 71-3: Anh đã kết hôn với em, không phải sao? (3)
74
Chương 71-4: Anh đã kết hôn với em, không phải sao? (4)
75
Chương 71-5: Anh đã kết hôn với em, không phải sao? (5)
76
Chương 72-1: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ?
77
Chương 72-2: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ? (2)
78
Chương 72-3: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ? (3)
79
Chương 72-4: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ? (4)
80
Chương 72-5: Nếu như em phải ngồi tù hai năm, anh sẽ chờ em chứ? (5)
81
Chương 73: Trì Tiểu Úc, kinh nghiệm của em hẳn là rất phong phú
82
Chương 73-2: Trì Tiểu Úc, kinh nghiệm của em hẳn là rất phong phú (2)
83
Chương 73-3: Trì Tiểu Úc, kinh nghiệm của em hẳn là rất phong phú (3)
84
Chương 74: Tâm tình Trì Tiểu Úc không tốt, nhất quyết không chịu phối hợp
85
Chương 74-2: Tâm tình Trì Tiểu Úc không tốt, nhất quyết không chịu phối hợp (2)
86
Chương 74-3: Tâm tình Trì Tiểu Úc không tốt, nhất quyết không chịu phối hợp (3)
87
Chương 75: Quên không mang theo áo tắm rồi
88
Chương 75-2: Quên không mang theo áo tắm rồi (2)
89
Chương 75-3: Quên không mang theo áo tắm rồi (3)
90
Chương 76: Đừng sợ, là anh
91
Chương 76-2: Đừng sợ, là anh (2)
92
Chương 76-3: Đừng sợ, là anh (3)
93
Chương 77: Không rảnh cùng anh diễn cảnh ân ái cuồng nhiệt
94
Chương 77-2: Không rảnh cùng anh diễn cảnh ân ái cuồng nhiệt (2)
95
Chương 78: Đi chết đi
96
Chương 79: Người vừa nãy là anh ta
97
Chương 80: Càng ngày càng trở nên nóng nảy
98
Chương 81: Chỉ vì một chuyện nhỏ mà nghĩ nhiều như vậy, quá không giống ngươi rồi, lão cha