Chương 70: Cô yêu hắn

Mũi dao nhọn như cây kim châm chĩa thẳng vào ngực trái của Trịnh Liệt.

Ánh mắt của Lâm Vĩnh Túc hiện tại đều có thể thấy được trống ngực hắn đang đập. Cô tựa hồ như còn có thể nghe được tiếng tim thình thịch thình thịch như đang kêu gào, không chỉ của hắn, mà còn có cả của cô nữa.

Thình... thịch... thình... thịch...

Lâm Vĩnh Túc run rẩy bàn tay cầm con dao, đưa mũi dao lại gần hơn nữa.

Hai xen-ti-mét.

Chỉ cách hai xentimet thôi. Cô đã nói sẽ ở cạnh hắn. Đúng vậy. Lúc cô hứa, cô đã nghĩ đến việc sau khi giết Trịnh Liệt, chính mình cũng sẽ chết cùng với hắn.

Như vậy cô sẽ không thất hứa.

Đôi lông mày thanh mảnh của Lâm Vĩnh Túc nhíu chặt lại, hai hàng mi cong dài chớp nhẹ một cái, từ trong đôi mâu đen liền không kiềm chế được mà rơi xuống thứ chất lỏng trong suốt, dưới ánh đèn vàng nhàn nhạt còn loé lên một tia long lanh, sau đó rơi xuống đất.

"Em hận tôi đến mức đó sao?" Bỗng nhiên một giọng nói trầm ổn vang lên khiến Lâm Vĩnh Túc giật mình mở lớn hai mắt.

Con dao trong tay Lâm Vĩnh Túc suýt chút nữa đã rơi xuống. Cô dùng luôn cánh tay còn lại để cầm lấy cán dao.

Trịnh Liệt mở hai mắt, đôi mâu đen sẫm mà sâu thẳm, như thể chứ đựng cả vũ trụ ở trong đó.

Mái tóc đen nhánh rủ xuống hàng lông mày đậm, hàng mi của Trịnh Liệt hơi cụp xuống, hắn khẽ thở dài một cái rồi sau đó chậm rãi nhìn Lâm Vĩnh Túc.

"Nếu em hận tôi như vậy, thì hãy giết tôi ngay bây giờ đi. Bởi nếu như tôi đổi ý, tôi không biết mình sẽ làm gì đâu."

Âm thanh nhẹ như gió, trầm trầm ổn ổn nói, tựa hồ như thể hắn đang nói về chuyện không hề liên quan đến mình vậy.

Nhưng là âm thanh đó khi rơi vào tai Lâm Vĩnh Túc lại như từng đợt từng đợt sóng đập mạnh vào bức tường cát, khiến nó vỡ vụn, sụp đổ, và tan tành.

Lâm Vĩnh Túc nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Trịnh Liệt mà không khỏi có điểm đau lòng. Trong lồng ngực cô cũng có một thứ biết đau, đó là trái tim. Bởi vì cô biết cô thích hắn, yêu hắn.

Nhưng không thể. Điều hối hận nhất là đã gặp hắn, điều không muốn nhất là đã yêu hắn.

Bố cô sẽ không thể nhắm mắt được. Ông yêu thương cô như vậy, cô không thể. Không thể!

Đôi môi Lâm Vĩnh Túc mấp máy, sống mũi cô nổi lên chút cay.

"Phải. Tôi hận anh. Tôi hận anh." Cô hét lên, sau đó vứt con dao đang cầm trên tay xuống nền nhà. Chỉ nghe một tiếng "keng" rồi ngưng bặt: "Tôi hận anh đã giết bố tôi. Tôi hận anh làm cho mẹ tôi đau khổ. Hận anh khiến gia đình tôi tan nát."

Lâm Vĩnh Túc bịt hai tai lại, nước mắt cứ một giọt lại một giọt rơi xuống.

Bỗng nhiên cô cảm thấy bụng mình có chút nhói, trong đầu cô lúc này mới chợt hiện lên hình ảnh của đứa con chưa kịp thành hình của mình, đứa con mà chưa được cha mình biết tới.

Bàn tay Lâm Vĩnh Túc đưa xuống sờ lên vùng bụng vẫn còn phẳng lì của mình. Con à! Đừng trách mẹ được không? Cả gia đình mình sẽ cùng đoàn tụ mà.

Trịnh Liệt nhìn thấy Lâm Vĩnh Túc ngồi trên mặt đất lạnh lẽo, khoé môi hắn như cười như không tự giễu chính mình.

Thật ra lúc vừa bước vào phòng, hắn đã vô tình thấy mắt cô liếc tới chiếc bàn đầu giường. Lúc đó hắn đã không nghĩ gì.

Nhưng là trong lúc hai người giao triền, ánh mắt cô lại lần nữa hướng về nó, trong mắt ngay lập tức ẩn ẩn một tia lạnh lẽo cùng chắc chắn, đôi mắt trong suốt của cô in đậm hình thù của con dao sáng loáng.

Lúc đó...

Trong lòng Trịnh Liệt đã trùng xuống, tim hắn đã tựa hồ như ngừng đập, khó thở đến phát run.

Lúc đó...

Lần đầu tiên trong đời Trịnh Liệt hiểu được bốn chữ "thất bại" và "đau đớn" nó luôn là hai khái niệm thuộc hai phạm trù song song và đi đôi với nhau.

Thất bại của hắn chính là không thể khiến cho tình yêu của cô vượt qua sự thù hận đối với hắn.

Đau đớn chính là người mà hắn yêu nhất, người con gái của cuộc đời hắn, được hắn coi như sinh mạng lại chỉ luôn tìm cách trốn khỏi mình, giết mình.

Trịnh Liệt bước xuống giường, cúi người nhặt lấy con dao. Con dao bằng kim loại vì nằm trên nền nhà mà đã nhiễm chút lạnh lẽo, lạnh thấm đến từng ngón tay, truyền tới từng thớ da thịt của hắn.

Lâm Vĩnh Túc đã ngưng nước mắt, cô ngước nhìn thân hình cao lớn của Trịnh Liệt.

Hắn định làm gì? Giết cô sao?

Giết ư?

Đang suy nghĩ thì bàn tay của cô chạm đến một vật lạnh ngắt khiến cô vô thức rụt tay về, nhưng lại bị tay của Trịnh Liệt giữ chặt lấy, ép cô phải cầm lấy cán dao.

Lâm Vĩnh Túc khó hiểu, đưa đôi mắt ướt át nhìn về phía trước. Trịnh Liệt đang ngồi trước mặt cô, khuôn mặt hoàn mỹ, vóc người tuyệt đẹp của hắn đang ở trước mặt cô, nhưng sao không giống. Không có điểm nào giống như một Trịnh Liệt của lần đầu cô gặp vậy?

Người đàn ông hiện tại vẫn mang trên mình một khí chất bức người nhưng lại trùng điệp hàm chứa sự cô độc và xa cách. Không còn là một Trịnh Liệt cao ngạo với lãnh khí khiến kẻ khác không lạnh mà run nữa.

Bàn tay hắn đang cầm lấy lưỡi lao sắc nhọn.

Hắn không đau sao? Lâm Vĩnh Túc nhíu mày tự nghĩ.

(Na: không đau cái qq *bặm môi* tức chết cô.)

"Ở đây, nếu em thấy giết tôi có thể khiến em hết hận thì đâm đi." mắt ưng nhìn vào Lâm Vĩnh Túc, bàn tay hắn hướng mũi dao về phía ngực trái, nơi tim mình đang đập.

Giọng hắn cực kỳ trầm tĩnh nhưng Lâm Vĩnh Túc có thể cảm nhận được những đợt sóng ngầm dâng trào trong lòng hắn.

Lâm Vĩnh Túc nhìn vào mũi dao. Phía trước mũi dao chính là Trịnh Liệt.

Nếu như... nếu như...

Chỉ cần cô dùng sức một chút, cô đã có thể trả thù được cho bố.

Nhưng... cô không thể... bàn tay cô không có lực để đưa về phía trước, lý trí cô không biết tự lúc nào đã chạy trốn, chỉ còn lại chỗ cho chút tình cảm sai lầm đang tồn tại.

Cô yêu hắn. Cô thật sự yêu hắn. Tại sao chứ?

Đâm đi. Đâm đi. Chỉ cần một chút sức thôi. Một chút...

Phập!

Âm thanh đâm vào da thịt khiến cho Lâm Vĩnh Túc như bừng tỉnh. Qua làn nước mắt ướt nhòe cô thấy được hình ảnh duy nhất, đó là con dao trên tay cô đã đâm vào ngực trái Trịnh Liệt. Máu trên ngực hắn đang tuôn ra...nhanh chóng chảy đỏ cả một vùng da thịt.

Chapter
1 Chương 1: Tôi muốn hắn phục vụ đêm nay
2 Chương 2: Đêm thác loạn (1)
3 Chương 3: Đêm thác loạn (2)
4 Chương 4: Ngày cấm (1)
5 Chương 5: Ngày cấm (2)
6 Chương 6: Ngày cấm (3)
7 Chương 7: Ngày cấm (4)
8 Chương 8: Ngày cấm (5)
9 Chương 9: Người em trai từ trên trời rơi xuống (1)
10 Chương 10: Người em trai từ trên trời rơi xuống (2)
11 Chương 11: Người em trai từ trên trời rơi xuống (3)
12 Chương 12: Người em trai từ trên trời rơi xuống (4)
13 Chương 13: Gọi cho tôi khi cô cần (1)
14 Chương 14: Gọi cho tôi khi cô cần (2)
15 Chương 15: Kích tình trong xe (1)
16 Chương 16: Kích tình trong xe (2)
17 Chương 17: Kích tình trong xe (3)
18 Chương 18: Tôi muốn anh xâm phạm
19 Chương 19: Bức người
20 Chương 20: Hoan ái lần nữa (1)
21 Chương 21: Lần nữa hoan ái (2)
22 Chương 22: Đạt cao trào
23 Chương 23: Có ân báo ân, có thù tất trả
24 Chương 24: Gặp lại người quen
25 Chương 25: Trịnh Liệt gặp Lâm Trạch
26 Chương 26: Câu chuyện năm mười lăm tuổi
27 Chương 27: Tôi hận anh
28 Chương 28: Rồi cô sẽ phải tìm tới tôi sớm thôi
29 Chương 29: Tôi sẽ là của anh
30 Chương 30: Trao đổi và điều kiện (1)
31 Chương 31: Trao đổi và điều kiện (2)
32 Chương 32: Trao đổi và điều kiện (3)
33 Chương 33: Trao đổi và điều kiện (4)
34 Chương 34: Trao đổi và điều kiện (5)
35 Chương 35: Con gái sẽ bảo vệ hai người
36 Chương 36: Kế hoạch của Khiên Thục Linh
37 Chương 37: Nhận ra
38 Chương 38: Cảnh xuân nhà người ta (1)
39 Chương 39: Cảnh xuân nhà người ta (2)
40 Chương 40: Cảnh xuân nhà người ta (3)
41 Chương 41: Nguy hiểm cận kề (1)
42 Chương 42: Nguy hiểm cận kề (2)
43 Chương 43: Nguy hiểm cận kề (3)
44 Chương 44: Trò chơi chỉ mới bắt đầu
45 Chương 45: Mới như vậy mà đã muốn sao?
46 Chương 46: Hãy tránh xa Trịnh Liệt
47 Chương 47: Tổn thương
48 Chương 48: Tôi hận anh bằng cả tính mạng
49 Chương 49: Hắc y - Đệ nhất thần y
50 Chương 50: Tình cảm là phải tin tưởng lẫn nhau và không có sự lừa dối
51 Chương 51: Xong rồi
52 Chương 52: Lời thừa nhận tình yêu
53 Chương 53: Muốn trốn khỏi Trịnh Liệt
54 Chương 54: Dụ hoặc trong phòng tắm (1)
55 Chương 55: Dụ hoặc trong phòng tắm (2)
56 Chương 56: Triền miên dục ái (1)
57 Chương 57: Triền miên dục ái (2)
58 Chương 58: Lần đầu gặp trong quá khứ
59 Chương 59: Bắt đầu cho kế hoạch bỏ trốn
60 Chương 60: Không gặp lại
61 Chương 61: Chạy trốn sang Anh quốc (1)
62 Chương 62: Chạy trốn sang Anh quốc (2)
63 Chương 63: Gặp mặt Paul Khải Ân
64 Chương 64: Rơi vào miệng cọp
65 Chương 65: Trịnh Liệt sang Anh quốc
66 Chương 66: Chạm mặt
67 Chương 67: Mối quan hệ giữa Trịnh Liệt và Paul Khải Ân
68 Chương 68: Cuồng dã (1)
69 Chương 69: Cuồng dã (2)
70 Chương 70: Cô yêu hắn
71 Chương 71: Biết tin có thai
72 Chương 72: Gặp tai nạn
73 Chương 73: Tin không thể biết
74 Chương 74: Sự đau khổ của Lâm Vĩnh Túc
75 Chương 75: Trở về
76 Chương 76: Đúng là anh
77 Chương 77: Cầu hôn
78 Chương 78: Ngoại truyện 1: Cuộc sống sau hôn nhân
79 Chương 79: Ngoại truyện 2: Tiểu bảo bối nhà họ Trịnh
80 Chương 80: Ngoại truyện 3: Khi phụ nữ có thai ghen
81 Chương 81: Ngoại truyện 4: Paul Khải Ân và quá khứ
Chapter

Updated 81 Episodes

1
Chương 1: Tôi muốn hắn phục vụ đêm nay
2
Chương 2: Đêm thác loạn (1)
3
Chương 3: Đêm thác loạn (2)
4
Chương 4: Ngày cấm (1)
5
Chương 5: Ngày cấm (2)
6
Chương 6: Ngày cấm (3)
7
Chương 7: Ngày cấm (4)
8
Chương 8: Ngày cấm (5)
9
Chương 9: Người em trai từ trên trời rơi xuống (1)
10
Chương 10: Người em trai từ trên trời rơi xuống (2)
11
Chương 11: Người em trai từ trên trời rơi xuống (3)
12
Chương 12: Người em trai từ trên trời rơi xuống (4)
13
Chương 13: Gọi cho tôi khi cô cần (1)
14
Chương 14: Gọi cho tôi khi cô cần (2)
15
Chương 15: Kích tình trong xe (1)
16
Chương 16: Kích tình trong xe (2)
17
Chương 17: Kích tình trong xe (3)
18
Chương 18: Tôi muốn anh xâm phạm
19
Chương 19: Bức người
20
Chương 20: Hoan ái lần nữa (1)
21
Chương 21: Lần nữa hoan ái (2)
22
Chương 22: Đạt cao trào
23
Chương 23: Có ân báo ân, có thù tất trả
24
Chương 24: Gặp lại người quen
25
Chương 25: Trịnh Liệt gặp Lâm Trạch
26
Chương 26: Câu chuyện năm mười lăm tuổi
27
Chương 27: Tôi hận anh
28
Chương 28: Rồi cô sẽ phải tìm tới tôi sớm thôi
29
Chương 29: Tôi sẽ là của anh
30
Chương 30: Trao đổi và điều kiện (1)
31
Chương 31: Trao đổi và điều kiện (2)
32
Chương 32: Trao đổi và điều kiện (3)
33
Chương 33: Trao đổi và điều kiện (4)
34
Chương 34: Trao đổi và điều kiện (5)
35
Chương 35: Con gái sẽ bảo vệ hai người
36
Chương 36: Kế hoạch của Khiên Thục Linh
37
Chương 37: Nhận ra
38
Chương 38: Cảnh xuân nhà người ta (1)
39
Chương 39: Cảnh xuân nhà người ta (2)
40
Chương 40: Cảnh xuân nhà người ta (3)
41
Chương 41: Nguy hiểm cận kề (1)
42
Chương 42: Nguy hiểm cận kề (2)
43
Chương 43: Nguy hiểm cận kề (3)
44
Chương 44: Trò chơi chỉ mới bắt đầu
45
Chương 45: Mới như vậy mà đã muốn sao?
46
Chương 46: Hãy tránh xa Trịnh Liệt
47
Chương 47: Tổn thương
48
Chương 48: Tôi hận anh bằng cả tính mạng
49
Chương 49: Hắc y - Đệ nhất thần y
50
Chương 50: Tình cảm là phải tin tưởng lẫn nhau và không có sự lừa dối
51
Chương 51: Xong rồi
52
Chương 52: Lời thừa nhận tình yêu
53
Chương 53: Muốn trốn khỏi Trịnh Liệt
54
Chương 54: Dụ hoặc trong phòng tắm (1)
55
Chương 55: Dụ hoặc trong phòng tắm (2)
56
Chương 56: Triền miên dục ái (1)
57
Chương 57: Triền miên dục ái (2)
58
Chương 58: Lần đầu gặp trong quá khứ
59
Chương 59: Bắt đầu cho kế hoạch bỏ trốn
60
Chương 60: Không gặp lại
61
Chương 61: Chạy trốn sang Anh quốc (1)
62
Chương 62: Chạy trốn sang Anh quốc (2)
63
Chương 63: Gặp mặt Paul Khải Ân
64
Chương 64: Rơi vào miệng cọp
65
Chương 65: Trịnh Liệt sang Anh quốc
66
Chương 66: Chạm mặt
67
Chương 67: Mối quan hệ giữa Trịnh Liệt và Paul Khải Ân
68
Chương 68: Cuồng dã (1)
69
Chương 69: Cuồng dã (2)
70
Chương 70: Cô yêu hắn
71
Chương 71: Biết tin có thai
72
Chương 72: Gặp tai nạn
73
Chương 73: Tin không thể biết
74
Chương 74: Sự đau khổ của Lâm Vĩnh Túc
75
Chương 75: Trở về
76
Chương 76: Đúng là anh
77
Chương 77: Cầu hôn
78
Chương 78: Ngoại truyện 1: Cuộc sống sau hôn nhân
79
Chương 79: Ngoại truyện 2: Tiểu bảo bối nhà họ Trịnh
80
Chương 80: Ngoại truyện 3: Khi phụ nữ có thai ghen
81
Chương 81: Ngoại truyện 4: Paul Khải Ân và quá khứ