Chương 7: Tông Minh Hạo muốn cưới thay

    Tông phu nhân Lương Hồng Mân là con gái của đại tướng đã có công trong việc xây dựng nước Z. Ông nội, bố, anh cả, cháu trai của bà đều là mấy đời nhập ngũ, tham gia vào quân đội.

    Xem như bà cũng là nữ nhân nhà tướng.

     Bởi vậy tính tình Lương Hồng Mân rất quả quyết dứt khoát, làm việc cũng thẳng thắn.

   Sau khi gả vào Tông gia được hai năm, bà liền sinh ra một cặp sinh đôi là hai bé trai.

    Ban đầu đây là một chuyện tốt, thế nhưng không ai có thể nghĩ đến, mười tám năm trước có người bắt cóc hai đứa nhỏ này. Tông Minh Trạch vì đã phải chịu kíƈɦ ŧɦíƈɦ và thương tổn lớn, cả trí lực (năng lực trí tuệ) đều dừng lại ở năm tám tuổi, trở thành tiếc nuối lớn nhất của Tông gia.

   Năm đó lại có người chủ động tìm Tông gia, đề nghị ý muốn gả con gái mình cho Tông Minh Trạch, để cầu được Tông gia giúp đỡ và che chở.

   Tông gia muốn ngày sinh tháng đẻ của cô gái này, tìm một cao tăng xem thử, phát hiện bát tự của hai người hợp nhau, là do ông trời tác hợp.

   Lúc ấy, Tông gia mới đồng ý cuộc hôn nhân này. Chờ cho đến khi Tông Minh Trạch đủ hai mươi sáu tuổi sẽ cho hai người lấy nhau!

   Hiện giờ, Tông Minh Trạch đã hai mươi sáu tuổi, cũng đến tuổi kết hôn.

   Lương Hồng Mân nghe mẹ chồng nói như vậy, liền nói rằng: "Vâng, mẹ, con sẽ chuẩn bị hôn lễ. Tần gia kia được lợi ích nhiều năm như vậy, nên để cho con gái họ gả đi rồi."

   Tổng lão phu nhân ngụ ý không rõ cười cười, xoay người rời khỏi.

    Lương Hồng Mân chờ Tông lão phu nhân rời khỏi, xoay người nói với quản gia nói: "Đem toàn bộ tư liệu của cô gái kia đến phòng làm việc của tôi."

   Quản gia lập tức khom người trả lời: "Vâng, phu nhân."

   Lương Hồng Mân nói xong liền xoay người rời đi, tạm thời trước mắt bà không muốn để ý tới việc này.

   Bởi vì đứa con lớn ở nước ngoài của bà đã trở về!

   Đứa con nhỏ không bớt lo, đứa con lớn lại càng không thể bớt lo!

   Bởi vì lần bắt cóc đó, hai người con trai đều bị thương tổn giống nhau, một đứa tổn thương trí lực, mà đứa còn lại cũng không, khá hơn chút nào.

   Nó lại bị một cô gái lột s@ch quần áo!

   Hơn nữa toàn bộ quá trình này bị một camera ghi lại, chủ sở hữu của chiếc camera này thậm trí đã đăng tải lên mạng! Chờ đến lúc Tông gia xử lý chuyện này thì mọi chuyện đã không thể vãn hồi (trở lại tình trạng bình thường như trước đây).

   Cả thế giới đều đã biết người con trai lớn nhà Tông gia bị một cô gái lột s@ch quần áo!

    Chính bởi vì chuyện này, con lớn vì bị người giễu cợt mà thẹn quá hóa giận, trong cơn tức giận liền xuất ngoại, mặc kệ trong nhà thúc giục như thế nào cũng không chịu trở về! Thậm chí ngay cả gia tộc cũng không muốn trở về thừa kế!

    Cái này sẽ ảnh hưởng lớn đến Tông gia!

   Phải biết rằng, người thừa kế đời thứ tư của Tông gia cũng chỉ có thể dựa vào anh! Thế nhưng nhiều năm như vậy, anh vẫn không động vào phụ nữ, vậy làm sao có con nối dõi?

   Không còn cách nào khác, lúc ấy Lương Hồng Mân mới ngầm cho phép những người đó hạ xuân dược với con lớn của mình, mục đích là nhất định phải hạ sinh người thừa kế.

   Chỉ là, chuyện này đã thất bại! Con lớn đã trở về, nhất định sẽ có một cuộc chiến tranh!

    Đó là lý do Lương Hồng Mân phải đi giải quyết chuyện này!
   Nói cách khác, con lớn lại xuất ngoại không chịu trở về thừa kế gia nghiệp thì phải làm sao bây giờ?

    Lương Hồng Mân đi xử lý chuyện rất nhanh, nhưng không biết, Tông Minh Hạo đã lặng lẽ về đến nhà.

   Tông Minh Hạo đứng trước thư phòng của Lương Hồng Mân, cửa phòng khép hờ, nhưng bên trong lại không có ai, Tông Thiên Yết quyết định chờ mẹ mình ở bên trong.

   Anh phải nói rõ chuyện xuân dược với bà!

   Anh ngồi xuống trước bàn đọc sách, đôi mắt tùy ý nhìn xung quanh, bỗng nhiên, trong nháy mắt liền ngừng lại!

    Đó là một hồ sơ, trang thứ nhất của hồ sơ chính là ảnh của Tần Lục Nguyệt!

   Đôi mắt chim ưng của Tông Minh Hạo trong nháy mắt ngẩn ra, lập tức cầm phần tài liệu này lên xem.

    Khi anh thấy Tần Lục Nguyệt lại chính là cô gái mà em trai mình sắp kết hôn thì cười không ra tiếng đứng lên.
   Được rồi, tốt.

   Tần Lục Nguyệt, cánh cửa địa ngục của cô đã mở ra.

   Mối thù mười tám năm trước nên xử lý một lần luôn đi!

    Tông Minh Hạo không chờ Lương Hồng Mân trở về, trực tiếp mang theo tư liệu của Tần Lục Nguyệt đến tìm Tông lão phu nhân: "Bà nội, cô gái này, cháu cưới!"

Chapter
1 Chương 1: Gặp "được" một kẻ điên đẹp trai
2 Chương 2: Nghi ngờ mang thai
3 Chương 3: Cô bị bắt cóc
4 Chương 4: Bị phản bội
5 Chương 5: Tần gia bức hôn
6 Chương 6: Phải gả cho gã ngốc?
7 Chương 7: Tông Minh Hạo muốn cưới thay
8 Chương 8: Treo đầu dê bán thịt chó
9 Chương 9: Ngày cưới
10 Chương 10: Đổi chú rể?
11 Chương 11: Thịnh Thế hôn nhân
12 Chương 12: Tần Giai Nhân nổi điên
13 Chương 13: Đêm tân hôn, không chia phòng
14 Chương 14: Về nhà bị đánh
15 Chương 15: Cô Tần Ngọc Phượng
16 Chương 16: Thăm mộ bố mẹ
17 Chương 17: Quá khứ của Tần gia
18 Chương 18: Gặp nhục nhã
19 Chương 19: Giữ khoảng cách
20 Chương 20: Có người hăng hái làm việc nghĩa
21 Chương 21: Nghiêm Nặc
22 Chương 22: Giúp tôi mặc trang phục?
23 Chương 23: Cùng nhau về nhà
24 Chương 24: Bắt đầu trừng phạt
25 Chương 25: Nhà mới của chúng ta
26 Chương 26: Biệt viện Tây Trang
27 Chương 27: Đây là một giao dịch
28 Chương 28: Nhất quyết không thừa nhận đã bò lên giường
29 Chương 29: Nhân viên mới của công ty
30 Chương 30: Tần Lục Nguyệt bị áp bức
31 Chương 31: Trở thành bạn
32 Chương 32: Tôi tới đón cô về nhà
33 Chương 33: Tôi thật sự không bò lên giường!
34 Chương 34: Diễu võ dương oai
35 Chương 35: Tần Lục Nguyệt phản kích
36 Chương 36: Đối tác là tập đoàn Tài Chính Tông Thị
37 Chương 37: Tần Lục Nguyệt được coi trọng
38 Chương 38: Tần Lục Nguyệt được bao nuôi?
39 Chương 39: Buộc chặt cũng vô dụng
40 Chương 40: Cô nhất định không cầu xin tôi?
41 Chương 41: Vương Lan khiêu khích Tần Lục Nguyệt
42 Chương 42: Trông thấy...
43 Chương 43: Chính cô nhào vào ôm tôi
44 Chương 44: Chà đạp người khác, rất đau
45 Chương 45: Tự vả mặt...cũng rất đau
46 Chương 46: Làm gì để trả ơn
47 Chương 47: Về Tông gia ăn cơm
48 Chương 48: Gặp Tông Minh Trạch
49 Chương 49: Lời nói dối thông minh
50 Chương 50: Cách cảm ơn
51 Chương 51: Nghiêm Nặc muốn đi làm cùng
52 Chương 52: Tăng lương?
53 Chương 53: Chuyển đến bộ phận kế hoạch
54 Chương 54: Tra nam quay đầu???
55 Chương 55: Cái gì gọi là không biết xấu hổ
56 Chương 56: Đến đón về (lần hai)
57 Chương 57: Vương Lan và Trần Cao kết hôn
58 Chương 58: Tần Lục Nguyệt, cô dám tới không?
59 Chương 59: Tần Giai Nhân đánh Tần Lục Nguyệt
60 Chương 60: Ký ức khó phai
61 Chương 61: Chuyện bố mẹ năm ấy
62 Chương 62: Sư bất đắc dĩ của vô Tần Ngọc Phượng
63 Chương 63: Tần Lục Nguyệt bị đuổi
64 Chương 64: Xin anh đừng đuổi tôi đi
65 Chương 65: Sốt cao, hôn mê
66 Chương 66: Tần Lục Nguyệt phải xin lỗi
67 Chương 67: Điều kiện tha thứ
Chapter

Updated 67 Episodes

1
Chương 1: Gặp "được" một kẻ điên đẹp trai
2
Chương 2: Nghi ngờ mang thai
3
Chương 3: Cô bị bắt cóc
4
Chương 4: Bị phản bội
5
Chương 5: Tần gia bức hôn
6
Chương 6: Phải gả cho gã ngốc?
7
Chương 7: Tông Minh Hạo muốn cưới thay
8
Chương 8: Treo đầu dê bán thịt chó
9
Chương 9: Ngày cưới
10
Chương 10: Đổi chú rể?
11
Chương 11: Thịnh Thế hôn nhân
12
Chương 12: Tần Giai Nhân nổi điên
13
Chương 13: Đêm tân hôn, không chia phòng
14
Chương 14: Về nhà bị đánh
15
Chương 15: Cô Tần Ngọc Phượng
16
Chương 16: Thăm mộ bố mẹ
17
Chương 17: Quá khứ của Tần gia
18
Chương 18: Gặp nhục nhã
19
Chương 19: Giữ khoảng cách
20
Chương 20: Có người hăng hái làm việc nghĩa
21
Chương 21: Nghiêm Nặc
22
Chương 22: Giúp tôi mặc trang phục?
23
Chương 23: Cùng nhau về nhà
24
Chương 24: Bắt đầu trừng phạt
25
Chương 25: Nhà mới của chúng ta
26
Chương 26: Biệt viện Tây Trang
27
Chương 27: Đây là một giao dịch
28
Chương 28: Nhất quyết không thừa nhận đã bò lên giường
29
Chương 29: Nhân viên mới của công ty
30
Chương 30: Tần Lục Nguyệt bị áp bức
31
Chương 31: Trở thành bạn
32
Chương 32: Tôi tới đón cô về nhà
33
Chương 33: Tôi thật sự không bò lên giường!
34
Chương 34: Diễu võ dương oai
35
Chương 35: Tần Lục Nguyệt phản kích
36
Chương 36: Đối tác là tập đoàn Tài Chính Tông Thị
37
Chương 37: Tần Lục Nguyệt được coi trọng
38
Chương 38: Tần Lục Nguyệt được bao nuôi?
39
Chương 39: Buộc chặt cũng vô dụng
40
Chương 40: Cô nhất định không cầu xin tôi?
41
Chương 41: Vương Lan khiêu khích Tần Lục Nguyệt
42
Chương 42: Trông thấy...
43
Chương 43: Chính cô nhào vào ôm tôi
44
Chương 44: Chà đạp người khác, rất đau
45
Chương 45: Tự vả mặt...cũng rất đau
46
Chương 46: Làm gì để trả ơn
47
Chương 47: Về Tông gia ăn cơm
48
Chương 48: Gặp Tông Minh Trạch
49
Chương 49: Lời nói dối thông minh
50
Chương 50: Cách cảm ơn
51
Chương 51: Nghiêm Nặc muốn đi làm cùng
52
Chương 52: Tăng lương?
53
Chương 53: Chuyển đến bộ phận kế hoạch
54
Chương 54: Tra nam quay đầu???
55
Chương 55: Cái gì gọi là không biết xấu hổ
56
Chương 56: Đến đón về (lần hai)
57
Chương 57: Vương Lan và Trần Cao kết hôn
58
Chương 58: Tần Lục Nguyệt, cô dám tới không?
59
Chương 59: Tần Giai Nhân đánh Tần Lục Nguyệt
60
Chương 60: Ký ức khó phai
61
Chương 61: Chuyện bố mẹ năm ấy
62
Chương 62: Sư bất đắc dĩ của vô Tần Ngọc Phượng
63
Chương 63: Tần Lục Nguyệt bị đuổi
64
Chương 64: Xin anh đừng đuổi tôi đi
65
Chương 65: Sốt cao, hôn mê
66
Chương 66: Tần Lục Nguyệt phải xin lỗi
67
Chương 67: Điều kiện tha thứ