Chương 7: Thẻ Bài Nô Lệ Ấn Ký Nô Lệ

Vô Ảnh Châm trong tay nàng thế như sét đánh, âm thầm mà chuẩn xác đâm vào huyệt Khí Hải của bốn tên thị vệ.

Những thanh phi kiếm trong tay bọn họ đột nhiên dừng lại giữa không trung, ‘rầm’ một tiếng, rơi xuống trên mặt đất.Sắc mặt đám thị vệ đầy kinh ngạc cùng khó tin, liếc nhìn nữ tử đang khinh thường chế nhạo trên khán đài.Đột nhiên, một trong số họ hét lên: "Tại sao ta không thể sử dụng được linh lực!""Ác nữ, ngươi đã làm gì chúng ta!!"Hạ Tây cười nhẹ nhảy lên không trung, giơ chân đem bốn tên thị vệ đá bay đi.

Dưới ánh đèn rực rỡ chiếu thẳng vào khán đài, nữ tử mảnh mai nhỏ nhắn khoanh tay từ trên cao nhìn xuống đám người đang vây quanh nàng.Xung quanh nàng đều là Khai Nguyên kỳ tu sĩ, tất cả đang đau đớn la hét.

Còn có Chu Trung Phách đã bị nàng doạ sợ đến mức ngã nhào xuống đất đập mạnh vào mông.Cảnh tượng này cũng quá chấn động và quỷ dị, rõ ràng chỉ là một nữ tử gầy yếu lại giống như một Nữ vương đang thanh trừ lãnh địa của chính mình, khiến nhân tâm run sợ nhưng cũng mang một chút sùng bái.Chu Trung Phách hoảng sợ nhìn nữ tử đang đứng không xa chỗ hắn vừa ngã xuống.

Trước đó hắn đã đứng dậy được sau cú đá bay của nàng, nhưng khi nhìn thấy bốn tên thị vệ bị nàng dễ dàng hạ gục, hắn kinh sợ đến nỗi ngã quỵ xuống đất lần nữa.Trông thấy Hạ Tây từ từ đi về phía mình, hắn liên tục hét lên, chạy đến nắm tay Vô Dư: "Cứu ta ...!cứu ta! Tiện nô trong Thiết Thao Hội quán của ngươi gây náo loạn như vậy, ngươi lại mặc kệ sao? Ta là khách nhân của ngươi đó!!...Chỉ cần ngươi chế ngự được ả ta, muốn bao nhiêu nguyên tinh ta cũng sẽ đưa hết cho ngươi!!".Vô Dư bình tĩnh rút tay mình ra khỏi tay hắn, ánh mắt tràn đầy hứng thú nhìn Hạ Tây, nhàn nhạt nói: “Chu thiếu gia, lúc nãy ta đã nói rồi, một khi đấu giá phẩm được bán đi, Thiết Thao Hội quán sẽ không phụ trách nữa.

Từ khoảnh khắc ...!ta giao thẻ bài nô lệ cho người, vật phẩm này cùng Thiết Thao Hội quán không quan hệ."Lời nói của Vô Dư khiến đầu óc Chu Trung Phách trong tích tắc trống rỗng, sau đó sắc mặt đột nhiên tràn ngập hào quang hân hỉ.

Vận hành linh lực, ngưng tụ thành một điểm nhỏ điên cuồng rót vào thẻ bài, lẩm bẩm nói: "Xú nha đầu, ngươi chết chắc rồi! Dám tấn công ta, lần này ta sẽ cho ngươi chết!"Ngay lúc hắn bắt đầu rót linh lực vào thẻ bài nô lệ, Hạ Tây cảm thấy đầu nàng đau đớn như bị kim châm.

Loại cảm giác đau đớn này phi thường quen thuộc.

Khi nàng ở ngay trước cửa phòng khảo phẩm, chính vì cảm nhận được cỗ đau đớn này mà đã hôn mê bất tỉnh.Chết tiệt! Đây chính là ấn ký nô lệ! Nguyên lai cơ thể nàng đã được gia cường khống chế!Đôi mắt Hạ Tây trở nên âm hàn, giận dữ, dùng tốc độ cực nhanh, hướng ra ngoài bỏ chạy tìm đường thoát.

Nàng muốn rời đi, rời khỏi nơi này ngay lập tức! Ngay cả khi phải chết, Hạ Tây nàng cũng tuyệt đối không chịu khuất phục trở thành nô lệ.

Ngoan ngoãn nghe lời, tuỳ ý chà đạp là một sự sỉ nhục đối với nàng!Nhưng còn chưa chạy được năm mét, cơn đau đầu đột nhiên dữ dội hơn.

Không thể chịu đựng thêm được nữa, cơ thể nàng ngã trên mặt đất, một lần nữa vô lực hôn mê bất tỉnh.Chu Trung Phách nắm chặt thẻ bài nô lệ trong tay, cẩn thận từng bước đi về phía Hạ Tây, thăm dò xem nàng có thực sự bất tỉnh hay chưa.

Khi thấy Hạ Tây không còn cử động, hắn thô lỗ cười lên: "Xú nha đầu, để ta xem ngươi như thế nào còn có thể kiêu căng!".

Hung hắng đá mạnh vào người nàng."Dám tấn công lão tử, quả thực là chán sống mà! Ta sẽ cho ngươi biết dám làm trái lời lão tử, kết cục của ngươi sẽ rất bi thảm!"Đám thị vệ bị đánh gục lúc nãy cuối cùng cũng đứng dậy được.

Đan điền bị phong ấn giờ đã khôi phục lại bình thường, không còn tình trạng không thể sử dụng được linh lực nữa.

Sắc mặt họ lộ vẻ nhẹ nhõm, nhưng khi nhìn vào Hạ Tây đang bất tỉnh trên mặt đất, trong mắt lại lóe lên sự căm phẫn cay đắng.Chu Trung Phách đầy vẻ đắc ý xua tay nói: "Các ngươi đúng là lũ vô dụng, một xú nha đầu mà cũng không thể đối phó nổi, vẫn cần lão tử đây ra tay.

Nhốt ả ta vào lồng khiên về phủ.

Nếu có bất kỳ sai sót gì, xem ta sẽ xử lý các ngươi thế nào!"Liên tục đáp ứng, dám thị vệ nhanh chóng bế Hạ Tây lên, ném nàng vào lồng giam, tựa như một thú vật được mua bán ở ngoài chợ.

Nghênh ngang khiên lồng giam rời khỏi khán đài..

Chapter
1 Chương 1: Nhất Tích Khuynh Thành
2 Chương 2: Thượng Giai Lô Đỉnh
3 Chương 3: A Tu La Bước Ra Từ Địa Ngục
4 Chương 4: Đấu Giá Phẩm Đương Nhiên Nên Bị Bán Đi
5 Chương 5: Ngươi Sẽ Là Cửu Thiếp Của Ta
6 Chương 6: Diêm Vương Đoạt Mệnh Vô Hình Vô Ảnh
7 Chương 7: Thẻ Bài Nô Lệ Ấn Ký Nô Lệ
8 Chương 8: Tử Mâu Xán Lạn
9 Chương 9: Khống Nô Chú
10 Chương 10: Đồ Lợn Béo Chết Tiệt Cứ Nằm Mơ Mãn Kiếp Đi
11 Chương 11: An Tâm Ta Sẽ Không Giết Các Ngươi
12 Chương 12: Có Ân Báo Ân Có Oán Báo Oán
13 Chương 13: Hồng Sắc Quả Của Lão Trư
14 Chương 14: Khí Chủ Điêu Nô
15 Chương 15: Nỗi Tuyệt Vọng Của Trần Ma Ma
16 Chương 16: Người Hay Quỷ
17 Chương 17: Ai Thu Thập Ai
18 Chương 18: Nỗi Nhục Của Nạp Lan Phủ
19 Chương 19: Tha Cho Các Ngươi Có Thể
20 Chương 20: Chỉ Khôi Lỗi Mới Không Phản Bội
21 Chương 21: Nở Rộ Vạn Trượng Hào Quang
22 Chương 22: Không Gian Tiến Cấp
23 Chương 23: Tuyệt Sắc Giai Nhân
24 Chương 24: Một Kẻ Yêu Nghiệt
25 Chương 25: Đẹp Đến Mức Khiến Ta Thèm Khát
26 Chương 26: Ngươi Đang Câu Dẫn Ta
27 Chương 27: Phế Vật Cũng Có Thể Là Thiên Tài
28 Chương 28: Mẫu Thân
29 Chương 29: Chủng Loại Ngươi Là Gì
30 Chương 30: Tu Di Lão Nhân
31 Chương 31: Thượng Cổ Nguyên Linh
32 Chương 32: Bảo Bảo Không Gọi Là Quả Trứng
33 Chương 33: Đản Đản Cần Linh Khí
34 Chương 34: Thiếu Tiền Thiếu Lương Thực
35 Chương 35: Đừng Nói Dối Ta
36 Chương 36: Thiếu Niên Câu Hồn Đoạt Phách
37 Chương 37: Tiểu Bạch Thỏ
38 Chương 38: Phế Vật Tam Tiểu Thư
39 Chương 39: Trắc Phi Của Thái Tử
40 Chương 40: Phát Rồ
41 Chương 41: Hảo Tá Túc
42 Chương 42: Tuyển Chọn Nô Lệ
43 Chương 43: Minh Vương Điện Hạ Trong Truyền Thuyết
Chapter

Updated 43 Episodes

1
Chương 1: Nhất Tích Khuynh Thành
2
Chương 2: Thượng Giai Lô Đỉnh
3
Chương 3: A Tu La Bước Ra Từ Địa Ngục
4
Chương 4: Đấu Giá Phẩm Đương Nhiên Nên Bị Bán Đi
5
Chương 5: Ngươi Sẽ Là Cửu Thiếp Của Ta
6
Chương 6: Diêm Vương Đoạt Mệnh Vô Hình Vô Ảnh
7
Chương 7: Thẻ Bài Nô Lệ Ấn Ký Nô Lệ
8
Chương 8: Tử Mâu Xán Lạn
9
Chương 9: Khống Nô Chú
10
Chương 10: Đồ Lợn Béo Chết Tiệt Cứ Nằm Mơ Mãn Kiếp Đi
11
Chương 11: An Tâm Ta Sẽ Không Giết Các Ngươi
12
Chương 12: Có Ân Báo Ân Có Oán Báo Oán
13
Chương 13: Hồng Sắc Quả Của Lão Trư
14
Chương 14: Khí Chủ Điêu Nô
15
Chương 15: Nỗi Tuyệt Vọng Của Trần Ma Ma
16
Chương 16: Người Hay Quỷ
17
Chương 17: Ai Thu Thập Ai
18
Chương 18: Nỗi Nhục Của Nạp Lan Phủ
19
Chương 19: Tha Cho Các Ngươi Có Thể
20
Chương 20: Chỉ Khôi Lỗi Mới Không Phản Bội
21
Chương 21: Nở Rộ Vạn Trượng Hào Quang
22
Chương 22: Không Gian Tiến Cấp
23
Chương 23: Tuyệt Sắc Giai Nhân
24
Chương 24: Một Kẻ Yêu Nghiệt
25
Chương 25: Đẹp Đến Mức Khiến Ta Thèm Khát
26
Chương 26: Ngươi Đang Câu Dẫn Ta
27
Chương 27: Phế Vật Cũng Có Thể Là Thiên Tài
28
Chương 28: Mẫu Thân
29
Chương 29: Chủng Loại Ngươi Là Gì
30
Chương 30: Tu Di Lão Nhân
31
Chương 31: Thượng Cổ Nguyên Linh
32
Chương 32: Bảo Bảo Không Gọi Là Quả Trứng
33
Chương 33: Đản Đản Cần Linh Khí
34
Chương 34: Thiếu Tiền Thiếu Lương Thực
35
Chương 35: Đừng Nói Dối Ta
36
Chương 36: Thiếu Niên Câu Hồn Đoạt Phách
37
Chương 37: Tiểu Bạch Thỏ
38
Chương 38: Phế Vật Tam Tiểu Thư
39
Chương 39: Trắc Phi Của Thái Tử
40
Chương 40: Phát Rồ
41
Chương 41: Hảo Tá Túc
42
Chương 42: Tuyển Chọn Nô Lệ
43
Chương 43: Minh Vương Điện Hạ Trong Truyền Thuyết