Chương 68: Phương pháp giải độc (hạ)

Địch Nãi khom người cố sức làm việc, theo động tác phun ra nuốt vào mà cơ thể không ngừng đong đưa trước sau.

Bởi vì phải dùng hai chân kìm chặt tay Phất Lôi nên đóa hoa chính giữa cũng theo động tác của cậu mà hé ra hợp lại.

Phất Lôi thân mình không thể động, nhìn cái mông bóng loáng trước mặt, còn có đóa hoa bí ẩn tràn ngập hấp dẫn kia, ừng ực nuốt nước miếng. Cho dù Địch Nãi dốc hết bản lĩnh chăm sóc trường thương nhưng y vẫn cảm thấy khô nóng không thôi. Y không ngừng dùng sức muốn giãy ra khỏi kìm kẹp của Địch Nãi.

Địch Nãi mới đầu cũng ép Phất Lôi thật chặt, nhưng dần dần cũng lực bất tòng tâm. Bởi vì cậu phát hiện vật cứng bừng bừng phấn chấn của Phất Lôi chẳng những không có dấu hiệu phát tiết, ngược lại lại càng lúc càng nóng, càng cứng rắn hơn.

Cậu vừa phải áp chế Phất Lôi, vừa tìm biện pháp giúp y nhanh chóng phát tiết, rất nhanh liền rối rắm không thể để ý tới quá nhiều.

Phất Lôi cứ một mực giãy dụa, cố sức muốn tiếp cận cái mông căng tròn mê người kia, hai mắt tựa hồ sắp phun ra lửa. Rốt cuộc y rút ra được nửa cánh tay, dùng sức ngẩng đầu lên, một ngụm cắn lên phần mông săn chắc của Địch Nãi. Một ngụm này cắn thực mạnh, nửa ngày cũng không chịu nhả ra.

Địch Nãi ‘a’ một tiếng kêu to, bật dậy vòng tay ra sau đẩy đầu Phất Lôi. Quay lại nhìn nhìn, một vòng dấu răng rõ mồn một. Địch Nãi nhịn không được mắng to: “Ngươi là họ chó à! Làm chi cắn mông ta?”

Khoảnh khắc kinh ngạc, Địch Nãi vô thức thả lỏng giam cầm, nửa người trên của Phất Lôi hoàn toàn tự do.

Vừa nãy Địch Nãi bị cắn tới phát hoảng, suýt chút nữa đã cắn rụng mệnh căn của Phất Lôi, thế nhưng y hoàn toàn không để ý tới. Cũng không để ý tới lời nói của cậu, vươn tay ôm Địch Nãi vào lòng, vùi đầu rúc vào hõm vai cậu gặm cắn. Đương nhiên, tay còn lại cũng không nhàn rỗi, dùng sức xoa bóp cái mông rắn chắc trắng nõn của Địch Nãi. Toàn thân y nóng rực như bị thiêu đốt, bàn tay to đặt trên người Địch Nãi tựa hồ cũng mang theo đóm lửa.

Thân mình Địch Nãi hạ thấp xuống, rất nhanh liền đụng phải đại gia hỏa của y. Thứ kia nóng rực đỉnh đỉnh vào bắp đùi Địch Nãi, cùng thứ tương tự của cậu, song trụ chỉa thẳng, thực làm cậu có chút buồn cười.

Địch Nãi đưa tay cầm lấy cả hai, bắt đầu vuốt ve. Phân thân nóng bỏng ma xát cùng một chỗ mang tới cảm giác thực bất đồng. Đó là va chạm giữa sức mạnh cùng bền bỉ thuộc về nam tính. Nhìn hai anh bạn nhỏ, Địch Nãi tự nhiên cảm thấy toàn thân khô nóng, động tình lợi hại.

Phất Lôi thở dồn dập ở sau lưng Địch Nãi hết cắn lại liếm, thực muốn trở mình đè cậu xuống đất, hoặc bế bổng Địch Nãi lên.

Địch Nãi không vui, quay đầu lại trừng mắt: “Này, Phất Lôi, đừng có được một tấc lại muốn tiến một thước, ta giúp ngươi bắn còn không được à?”

Phất Lôi hoàn toàn không nghe cậu nói chuyện, vừa gặm cắn vừa thì thào: “Để ta làm một lần đi, Địch Nãi. Ta muốn cùng ngươi kết hợp, chân chính kết hợp cùng một chỗ.”

Nếu là bình thường, Phất Lôi sẽ không nói ra những lời bản thân chôn sâu trong đáy lòng. Đáng tiếc hiện giờ lý trí ngày càng u ám, thân thể hừng hực như có lửa, chỉ muốn thực hiện nguyện vọng trong lòng.

Nhìn bộ dáng ngây ngô của Phất Lôi, cũng cảm thấy nhụt chí. Thực không ngờ tác dụng thúc tình của thứ kia lại mạnh tới vậy. Phất Lôi thấy Địch Nãi không còn giãy dụa, bàn tay to liền sờ soạng xuống khe mông.

Địch Nãi giật giật cơ thể, cánh tay của Phất Lôi hệt như sắt thép quấn chặt lấy cậu. Cậu nghĩ, hôm nay đại khái không thể trốn thoát đi. Kỳ thực đối với chuyện này, nguyên nhân làm cậu vẫn luôn cự tuyệt là do một hình ảnh từ một bộ phim từng xem qua. Trong một lần ngẫu nhiên lướt web, Địch Nãi thế nhưng tìm thấy một đoạn phim bị bạo cúc của một người đàn ông, từ đó về sau cậu liền cảm thấy sự tình này thực ghê tởm, thực bạo lực.

Nhu cầu của Phất Lôi Địch Nãi cũng cảm nhận rõ rệt, chỉ là mỗi lần nghĩ tới đoạn phim kia lại không khỏi do dự. Hiện giờ nhìn y thống khổ như vậy, cậu nghĩ, quên đi, làm thì làm, cùng lắm về sau làm lại là được rồi. Huống chi, ông đây ngay cả đổ máu còn không sợ, còn sợ chuyện này sao?

Địch Nãi nghĩ, nếu thực sự thống khổ như vậy thì phi thú nhân trong bộ lạc sẽ không ham thích hoạt động pít tông này. Nhưng tới đây lâu như vậy, cậu chưa từng nghe ai oán giận. Cho nên, rất có thể cậu đã lo lắng quá nhiều rồi.

Nghĩ đến đây, tâm tình liền thả lỏng, không kháng cự mà thuận thế ngã xuống bờ cát. Phất Lôi cảm giác được Địch Nãi thay đổi, trong lòng mừng rỡ, nôn nóng muốn lập tức đề súng xông trận. Đáng tiếc không có kinh nghiệm, chọt chọt vài cái vẫn không tìm được cửa vào.

Địch Nãi cảm giác một trận đau đớn từ xương cụt truyền tới, vội vàng luồn tay xuống túm lấy phân thân Phất Lôi, cắn răng hô đau: “Fuck, chậm một chút, đau chết ông. Ngươi không biết làm nới lỏng trước cho ta à!”

Đời trước Địch Nãi cũng xem qua không ít AV, biết khi làm với nữ còn phải giúp mở rộng. Cái người này tính toán không chút tiền diễn đã cắm vào à? Nhớ tới trước kia Phất Lôi thường dùng ngón tay dò đường. Hiện giờ tình thế cấp bách, Địch Nãi cũng bất chấp xấu hổ, lên tiếng chỉ điểm.

Phất Lôi bị túm lấy điểm yếu hại không thể động đậy, tuy nóng vội nhưng vẫn nghe thấy lời Địch Nãi nói. Y vội vàng nhúng tay vào trong nước biển, làm ướt ngón tay rồi mới sờ soạng dò xét tiến vào.

Buông phân thân Phất Lôi ra, Địch Nãi cảm nhận được ngón tay y bắt đầu xâm lấn, cố nhẫn nại cau mày. Nói thật, cảm giác này thực kỳ quái, mới đầu rất đau, còn có chút trướng. Ngón tay Phất Lôi không ngừng ra ra vào vào, từ một ngón tăng dần lên ba ngón.

Địch Nãi cảm giác đau đớn chậm rãi biến mất, một loại cảm giác khác chậm rãi dâng lên. Đặc biệt là lúc ngón tay y chạm phải điểm nào đó, cậu liền nhịn không được ngâm khẽ một tiếng. Đồng thời phân thân đã mềm rũ phía trước thế nhưng ẩn ẩn có xu thế ngẩng đầu.

Địch Nãi cảm thấy thực kỳ quái, nơi đó không phải trời sinh tiếp nhận xâm lấn, thế nhưng vì sao hiện giờ cậu lại cảm thấy cả người bắt đầu khô nóng như vậy? Chẳng lẽ cậu cũng trúng độc?

Nghĩ tới đây, Địch Nãi không muốn tiếp tục chịu đựng loại tra tấn nửa vời này nữa, liền đẩy đẩy Phất Lôi: “Được rồi, muốn làm thì làm đi!”

Phất Lôi đã sớm nhịn không được, vừa nghe vậy thì bật người nhấc một chân Địch Nãi lên, thẳng lưng vọt vào. Tuy trong lòng đã làm tốt chuẩn bị nhưng khoảnh khắc y tiến vào Địch Nãi vẫn đau tới hét to. Quả nhiên, đại gia hỏa kia không thể so với ngón tay, hiện giờ nửa người dưới của cậu có cảm giác như bị chẻ đôi.

Thống khổ thật lớn tập kích làm Địch Nãi nói không ra lời, trán ứa mồ hôi lạnh. Cậu nghĩ, nơi đó đại khái đã đổ máu rồi. Mẹ nó, làm sự tình này lại còn chảy máu như nữ nhân, Địch Nãi quả thực có chút căm giận.

Phất Lôi thì bị tiếng kêu to kia làm hoảng sợ, nhưng mệnh căn chỉ mới vào một nửa, nửa còn lại vẫn còn nhú ở bên ngoài. Y ngừng một chút, bất quá toàn thân lại bắt đầu xao động, lại ưỡn thẳng thắt lưng, rốt cuộc toàn bộ tiến vào nơi ấm áp ướt át kia.

Dũng đạo nóng rực chặt chẽ vây quanh, kích thích làm y vui sướng như điên, lúc Địch Nãi dùng tay hay miệng giúp y giải quyết hoàn toàn không thể so sánh.

Địch Nãu đau tới toàn thân phát run, nửa ngày cũng không giảm bớt. Bàn tay đang cầm lấy cánh tay Phất Lôi cứng ngắc, ngẩng đầu cắn một ngụm lên bả vai y. Phất Lôi vẫn còn đắm chìm trong niềm hưng phấn tột độ vì thành công công phá thành lũy, ngược lại chút đau đớn truyền tới kia chính là tín hiệu thúc giục y tiến công, bắt đầu mãnh liệt ra vào.

Mới đầu, nơi đó thực sự quá chặt, ngay cả Phất Lôi cũng cảm thấy đau đớn không thôi. Nhưng đau đớn pha lẫn khoái hoạt lại càng làm y trầm mê. Dục vọng đã bành trướng cực điểm, y chỉ có thể nghe theo bản năng mà trừu sáp.

Địch Nãi cảm giác Phất Lôi đang dùng một con dao cùn cắt đi từng miếng thịt trên người mình, thực sự là giày vò không thôi. Cậu nhịn không được run rẩy mở miệng: “Phất Lôi, đau chết mất…. chậm… chậm một chút!”

Phất Lôi lúc này đã mất khống chế, hoàn toàn không nghe thấy lời Địch Nãi. Y cúi đầu cuồng loạn hôn trên mặt trên người cậu, bên dưới thì không ngừng đỉnh tới. Địch Nãi thở hổn hển cảm thấy may mắn, may mà khi nãy nhanh tay lót quần áo dưới thân, bằng không chắn chắn đã bị cát cọ trầy da.

Đáng tiếc, Địch Nãi chỉ có thể phân tâm được một chốc, thoáng cái lại tiếp tục bị thế tiến công của Phất Lôi đoạt đi toàn bộ tâm trí. Mới đầu, cậu còn cố nén không lên tiếng, nhưng sau đó vì Phất Lôi đỉnh quá hăng say mà không thể nhịn được phun ra tiếng thở dốc. Sau đó, Địch Nãi cảm giác tựa hồ không phải đều là đau đớn. Cơ thể giống như tự động tiết ra chất lỏng giúp Phất Lôi ra vào càng thông thuận hơn.

Lúc Phất Lôi đỉnh trúng điểm nào đó, Địch Nãi phát hiện trong thống khổ lại có chút bủn rủn, lại cậu nhịn không được than nhẹ một tiếng.

Tiếng ‘ưm’ mang theo chút run rẩy này chui vào tai Phất Lôi, làm y thực sự phát cuồng. Túm chặt hai chân Địch Nãi, bắt đầu luật động một cách điên cuồng.

Địch Nãi bị đỉnh tới mức không ngừng lùi về sau, mỗi lần tiến vào sâu tới mức dường như chạm vào nội tạng bên trong. Cậu nhịn không được quát: “Phất Lôi, ngươi… chậm một chút.”

Phất Lôi ngoảnh mặt làm ngơ, tiếp tục làm bừa. Sau vài lần trừu sáp mạnh mẽ, y nặng nề run rẩy vài cái, cúi người ôm lấy Địch Nãi, đồng thời một luồng nhiệt nóng mãnh liệt phun trào.

Địch Nãi cảm nhận được chất lỏng nóng rực trong cơ thể, thở phào một hơi, định đẩy Phất Lôi ra. Nào ngờ, vật cứng vừa phát tiết xong vẫn còn cứng như cũ đỉnh ở phía trong. Địch Nãi cả kinh, thầm nghĩ, chẳng lẽ như vầy mà vẫn không được?

Lúc này, Phất Lôi thở gấp, ôm Địch Nãi ngồi vào lòng mình, bắt đầu đợt công thành đoạt đất tiếp theo.

Lần này, y dường như có thêm chút kiên nhẫn, chầm chậm trừu lộng, từ chậm tới nhanh, còn chiếu cố phân phân Địch Nãi. Cứ vậy, Địch Nãi liền cảm nhận được khoái hoạt bất đồng. Cuối cùng, thế nhưng dưới sự đỉnh động của Phất Lôi mà tiết ra. Lúc Phất Lôi rút ra, cậu thậm chí còn cảm thấy có chút trống rỗng.

Địch Nãi thực kinh ngạc. Cậu nghĩ, chẳng lẽ nơi đó của mình cũng bị cải tạo, thế nhưng cảm nhận được khoái cảm.

Kỳ thực Địch Nãi đoán không sai, sau khi uống nước thánh nơi đó đã được cải tạo, chẳng những mềm mại co dãn, lại có thể tự động tiết ra dịch ruột non. Tuy lần này có chút bị thương nhưng cũng chỉ là trầy da mà thôi. Tất cả là nhờ nước thánh cải tạo.

Địch Nãi cũng không biết, chỉ ẩn ẩn cảm thấy cơ thể của mình có chút không giống.

Phiền não về cơ thể biến hóa, Địch Nãi lại vô thức bị Phất Lôi lôi kéo chìm nổi trong biển dục vọng. Phất Lôi giống như vĩnh viễn không thỏa mãn mà không ngừng rong ruổi trên người Địch Nãi, cũng không biết vì chất lỏng kia hay tình cảm mãnh liệt rốt cục tìm ra chỗ phát tiết.

Lúc Phất Lôi tiết ra lần thứ ba, Địch Nãi không thể nhịn được nữa, dùng toàn lực một cước đá văng y. Giọng cậu có chút khàn khàn, run run nói: “Đủ rồi… Phất Lôi. Ngươi muốn làm chết ông à?”

Bị Phất Lôi lăn qua lộn lại xoa xoa bóp bóp nửa ngày, toàn thân giống như bị rút cạn sinh lực. Lúc bọn họ bắt đầu làm mặt trời còn ở đỉnh đầu, mà hiện giờ thì đã sắp xuống núi. Địch Nãi vừa đau lại đói, nhìn Phất Lôi thực sự không vừa mắt.

Phất Lôi bị đá lăn quay, vẫn còn muốn nhào tới. Kỳ thực sau khi phát tiết lần hai thì đã tỉnh táo lại, chẳng qua, ôm Địch Nãi, y dường như vĩnh viễn không cảm thấy đủ. Nhìn sắc mặt Địch Nãi lúc này, y biết cậu thực sự tức giận, vì thế liếm liếm môi, lặng lẽ lui quân.

Nhích tới gần Địch Nãi, đưa tay ôm cậu vào lòng, nhẹ nhàng chải chuốt những lọn tóc hỗn loạn.

Địch Nãi hung hăng trừng mắt liếc Phất Lôi một cái, bất quá cũng không cự tuyệt y thân cận. Nghĩ lại, người này cư nhiên làm tới ngoan như vậy, hôm nào ông nhất định phải trả lại.

Phất Lôi cảm nhận được sự bất mãn của Địch Nãi, ngốc nghếch mỉm cười. Nhìn thấy nụ cười này, Địch Nãi chỉ đành trở mặt xem thường.

Chapter
1 Chương 1: Gặp gỡ trong rừng (thượng)
2 Chương 2: Tùng lâm kỳ ngộ (trung)
3 Chương 3: Tùng lâm kỳ ngộ (hạ)
4 Chương 4: Hiểm cảnh phùng sinh…
5 Chương 5: Ông xuyên qua sao?…
6 Chương 6: Giống cái quái đản…
7 Chương 7: Nước thánh không phải dễ uống a…
8 Chương 8: Cuộc sống không cần cạo râu…
9 Chương 9: Để lộ cảnh xuân…
10 Chương 10: Mọi người cùng tập dùng đũa…
11 Chương 11: Đồ gốm…
12 Chương 12: Bánh trứng chim…
13 Chương 13: Tộc trưởng tới…
14 Chương 14: Độ thoáng của người nguyên thủy…
15 Chương 15
16 Chương 16: Ớt là thứ tốt a! …
17 Chương 17: Vòng cổ nanh sói
18 Chương 18: Áo cộc tay…
19 Chương 19: Món lẩu cá cay…
20 Chương 20: Đánh con quay…
21 Chương 21: Thú nhân chuyên tình
22 Chương 22: Tộc trưởng mời khách
23 Chương 23: Kim sắc vũ quan
24 Chương 24: Ngày trao đổi
25 Chương 25: Nghi thức
26 Chương 26: Đường trở về
27 Chương 27: Tuyệt vọng
28 Chương 28: Bắt đầu cuộc sống mới
29 Chương 29: Nhu cáp hệ xúc tua
30 Chương 30: Bàn chải đánh răng hay bàn chải chà giày
31 Chương 31: Dân dĩ thực vi thiên
32 Chương 32: Phiên ngoại – tâm sự của thải ni (thượng)
33 Chương 33: Mộng xuân như ảo như thật
34 Chương 34: Phiên ngoại – tâm sự của thải ni (trung)
35 Chương 35: Phiên ngoại – tâm sự của thải ni (hạ)
36 Chương 36: Người nguyên thủy cũng học được cách chơi cờ năm quân
37 Chương 37: Bài kiểm tra
38 Chương 38: Nụ hôn đầu tiên
39 Chương 39: Chủ nghĩa độc thân
40 Chương 40: Chuyện yêu đương
41 Chương 41: Phất lôi kỳ thật có chút phúc hắc
42 Chương 42: Bày tỏ
43 Chương 43: Dép lê
44 Chương 44: Tấm lòng cha mẹ
45 Chương 45: Dục vọng chinh phục của nam nhân
46 Chương 46: Tình địch
47 Chương 47: Ghen
48 Chương 48: Ngải đạt trưởng thành
49 Chương 49: Giày cỏ
50 Chương 50: Đêm trong lều
51 Chương 51: Viễn cổ xâm lấn?
52 Chương 52: Mỹ nhân dực báo tộc
53 Chương 53: Mông lão hổ
54 Chương 54: Dây dưa
55 Chương 55: Trở lại bộ lạc
56 Chương 56: Thời gian ôn tình
57 Chương 57: Ăn một ngụm cơm thực không dễ dàng
58 Chương 58: Phiền não của phất lôi
59 Chương 59: Đánh ngã tiện thú lai đức
60 Chương 60: Tiểu nhị mất tích
61 Chương 61: Sa mạc kinh hồn
62 Chương 62: Bông trên núi cao
63 Chương 63: Tuyết sơn phi bộc
64 Chương 64: Hướng về biển rộng
65 Chương 65: Tiếng hát mỹ nhân ngư
66 Chương 66: Phất lôi trúng chiêu
67 Chương 67: Phương pháp giải độc (thượng)
68 Chương 68: Phương pháp giải độc (hạ)
69 Chương 69: Bão táp trên biển
70 Chương 70: Trừng phạt của thần biển
71 Chương 71: Mỹ nhân ngư thành thật
72 Chương 72: Niềm vui tương phùng
73 Chương 73: Tình yêu bất diệt
74 Chương 74: Tình yêu cùng dâng hiến
75 Chương 75: Thắng lợi trở về
76 Chương 76: Phiền não của tiểu nhị
77 Chương 77: Sinh hay không sinh là một vấn đề
78 Chương 78: Địch nãi muốn phản công
79 Chương 79: Người có tình cùng làm chuyện khoái hoạt
80 Chương 80: Làm người không thể quá đắc ý
81 Chương 81: Nghênh đón lễ thù thần (thượng)
82 Chương 82: Nghênh đón lễ thù thần (trung)
83 Chương 83: Nghênh đón lễ thù thần (hạ)
84 Chương 84: Bữa tiệc tạm biệt
85 Chương 85: Chuyện cầu hôn
86 Chương 86: Lần đầu tiên của tiểu nhị
87 Chương 87: Ngày tháng yên tình, ngẫu nhiên có chút phiền não
88 Chương 88: Đại chiến dực long
89 Chương 89: Phất lôi mất tích
90 Chương 90: Địch nãi thông suốt
91 Chương 91: Tìm được phất lôi
92 Chương 92: Địch nãi chủ động
93 Chương 93: Phất lôi, chúng ta cũng sinh một đứa đi?
94 Chương 94: Chúng ta vĩnh viễn ở cùng một chỗ (thượng)
95 Chương 95: Chúng ta vĩnh viễn ở cùng một chỗ (hạ)
96 Chương 96: Gãi ngứa là một chuyện đáng xấu hổ
97 Chương 97: Tiểu nhị bị thương
98 Chương 98: Pn chuyện xưa của tiểu nhị cùng tuyết linh (thượng)
99 Chương 99: Đính ước cho bảo bảo là không đúng nga!
100 Chương 100: Còn phải cố gắng một chút
101 Chương 101: Địch nãi trả thù
102 Chương 102: Địch nãi có
103 Chương 103: Nam nhân mang thai đều là thiên sứ gãy cánh (thượng)
104 Chương 104: Nam nhân mang thai đều là thiên sứ gãy cánh (hạ)
105 Chương 105: Mang thai không cần cấm dục đi? (thượng)
106 Chương 106: Mang thai không cần phải cấm dục đi? (trung)
107 Chương 107: Mang thai không cần cấm dục đi? (hạ)
108 Chương 108: Lần đầu tiên máy thai
109 Chương 109: Nguy cơ khan hiếm thức ăn
110 Chương 110: Địch nãi sinh
111 Chương 111: Làm vú em thật khó (thượng)
112 Chương 112: Làm vú em thật khó (hạ)
113 Chương 113: Tân sứ mệnh của tiểu nhị
114 Chương 114: Hình thú của tiểu bảo bảo
115 Chương 115: Ai là ba ba ai là mụ mụ
116 Chương 116: Nhặt được một tiểu bạch xà
117 Chương 117: Tiểu bạch xà cùng tiểu lão hổ
118 Chương 118: Vũ điệu say rượu
119 Chương 119: Hậu quả của tham hoan
120 Chương 120: Vị đồng hương nhân ngư
121 Chương 121: Phiên ngoại – phản xuyên (thượng)
122 Chương 122: Phiên ngoại - tiểu nhị cùng tuyết tinh (hạ)
123 Chương 123: Phiên ngoại - phản xuyên (trung)
124 Chương 124: Phiên ngoại - phản xuyên (hạ)
125 Chương 125: Phiên ngoại - duy lạp cùng na tạp
126 Chương 126: Phiên ngoại - duy lạp cùng na tạp (trung)
127 Chương 127: Phiên ngoại - duy lạp cùng na tạp (hạ)
128 Chương 128: Phiên ngoại - mã cát cùng hách đạt
Chapter

Updated 128 Episodes

1
Chương 1: Gặp gỡ trong rừng (thượng)
2
Chương 2: Tùng lâm kỳ ngộ (trung)
3
Chương 3: Tùng lâm kỳ ngộ (hạ)
4
Chương 4: Hiểm cảnh phùng sinh…
5
Chương 5: Ông xuyên qua sao?…
6
Chương 6: Giống cái quái đản…
7
Chương 7: Nước thánh không phải dễ uống a…
8
Chương 8: Cuộc sống không cần cạo râu…
9
Chương 9: Để lộ cảnh xuân…
10
Chương 10: Mọi người cùng tập dùng đũa…
11
Chương 11: Đồ gốm…
12
Chương 12: Bánh trứng chim…
13
Chương 13: Tộc trưởng tới…
14
Chương 14: Độ thoáng của người nguyên thủy…
15
Chương 15
16
Chương 16: Ớt là thứ tốt a! …
17
Chương 17: Vòng cổ nanh sói
18
Chương 18: Áo cộc tay…
19
Chương 19: Món lẩu cá cay…
20
Chương 20: Đánh con quay…
21
Chương 21: Thú nhân chuyên tình
22
Chương 22: Tộc trưởng mời khách
23
Chương 23: Kim sắc vũ quan
24
Chương 24: Ngày trao đổi
25
Chương 25: Nghi thức
26
Chương 26: Đường trở về
27
Chương 27: Tuyệt vọng
28
Chương 28: Bắt đầu cuộc sống mới
29
Chương 29: Nhu cáp hệ xúc tua
30
Chương 30: Bàn chải đánh răng hay bàn chải chà giày
31
Chương 31: Dân dĩ thực vi thiên
32
Chương 32: Phiên ngoại – tâm sự của thải ni (thượng)
33
Chương 33: Mộng xuân như ảo như thật
34
Chương 34: Phiên ngoại – tâm sự của thải ni (trung)
35
Chương 35: Phiên ngoại – tâm sự của thải ni (hạ)
36
Chương 36: Người nguyên thủy cũng học được cách chơi cờ năm quân
37
Chương 37: Bài kiểm tra
38
Chương 38: Nụ hôn đầu tiên
39
Chương 39: Chủ nghĩa độc thân
40
Chương 40: Chuyện yêu đương
41
Chương 41: Phất lôi kỳ thật có chút phúc hắc
42
Chương 42: Bày tỏ
43
Chương 43: Dép lê
44
Chương 44: Tấm lòng cha mẹ
45
Chương 45: Dục vọng chinh phục của nam nhân
46
Chương 46: Tình địch
47
Chương 47: Ghen
48
Chương 48: Ngải đạt trưởng thành
49
Chương 49: Giày cỏ
50
Chương 50: Đêm trong lều
51
Chương 51: Viễn cổ xâm lấn?
52
Chương 52: Mỹ nhân dực báo tộc
53
Chương 53: Mông lão hổ
54
Chương 54: Dây dưa
55
Chương 55: Trở lại bộ lạc
56
Chương 56: Thời gian ôn tình
57
Chương 57: Ăn một ngụm cơm thực không dễ dàng
58
Chương 58: Phiền não của phất lôi
59
Chương 59: Đánh ngã tiện thú lai đức
60
Chương 60: Tiểu nhị mất tích
61
Chương 61: Sa mạc kinh hồn
62
Chương 62: Bông trên núi cao
63
Chương 63: Tuyết sơn phi bộc
64
Chương 64: Hướng về biển rộng
65
Chương 65: Tiếng hát mỹ nhân ngư
66
Chương 66: Phất lôi trúng chiêu
67
Chương 67: Phương pháp giải độc (thượng)
68
Chương 68: Phương pháp giải độc (hạ)
69
Chương 69: Bão táp trên biển
70
Chương 70: Trừng phạt của thần biển
71
Chương 71: Mỹ nhân ngư thành thật
72
Chương 72: Niềm vui tương phùng
73
Chương 73: Tình yêu bất diệt
74
Chương 74: Tình yêu cùng dâng hiến
75
Chương 75: Thắng lợi trở về
76
Chương 76: Phiền não của tiểu nhị
77
Chương 77: Sinh hay không sinh là một vấn đề
78
Chương 78: Địch nãi muốn phản công
79
Chương 79: Người có tình cùng làm chuyện khoái hoạt
80
Chương 80: Làm người không thể quá đắc ý
81
Chương 81: Nghênh đón lễ thù thần (thượng)
82
Chương 82: Nghênh đón lễ thù thần (trung)
83
Chương 83: Nghênh đón lễ thù thần (hạ)
84
Chương 84: Bữa tiệc tạm biệt
85
Chương 85: Chuyện cầu hôn
86
Chương 86: Lần đầu tiên của tiểu nhị
87
Chương 87: Ngày tháng yên tình, ngẫu nhiên có chút phiền não
88
Chương 88: Đại chiến dực long
89
Chương 89: Phất lôi mất tích
90
Chương 90: Địch nãi thông suốt
91
Chương 91: Tìm được phất lôi
92
Chương 92: Địch nãi chủ động
93
Chương 93: Phất lôi, chúng ta cũng sinh một đứa đi?
94
Chương 94: Chúng ta vĩnh viễn ở cùng một chỗ (thượng)
95
Chương 95: Chúng ta vĩnh viễn ở cùng một chỗ (hạ)
96
Chương 96: Gãi ngứa là một chuyện đáng xấu hổ
97
Chương 97: Tiểu nhị bị thương
98
Chương 98: Pn chuyện xưa của tiểu nhị cùng tuyết linh (thượng)
99
Chương 99: Đính ước cho bảo bảo là không đúng nga!
100
Chương 100: Còn phải cố gắng một chút
101
Chương 101: Địch nãi trả thù
102
Chương 102: Địch nãi có
103
Chương 103: Nam nhân mang thai đều là thiên sứ gãy cánh (thượng)
104
Chương 104: Nam nhân mang thai đều là thiên sứ gãy cánh (hạ)
105
Chương 105: Mang thai không cần cấm dục đi? (thượng)
106
Chương 106: Mang thai không cần phải cấm dục đi? (trung)
107
Chương 107: Mang thai không cần cấm dục đi? (hạ)
108
Chương 108: Lần đầu tiên máy thai
109
Chương 109: Nguy cơ khan hiếm thức ăn
110
Chương 110: Địch nãi sinh
111
Chương 111: Làm vú em thật khó (thượng)
112
Chương 112: Làm vú em thật khó (hạ)
113
Chương 113: Tân sứ mệnh của tiểu nhị
114
Chương 114: Hình thú của tiểu bảo bảo
115
Chương 115: Ai là ba ba ai là mụ mụ
116
Chương 116: Nhặt được một tiểu bạch xà
117
Chương 117: Tiểu bạch xà cùng tiểu lão hổ
118
Chương 118: Vũ điệu say rượu
119
Chương 119: Hậu quả của tham hoan
120
Chương 120: Vị đồng hương nhân ngư
121
Chương 121: Phiên ngoại – phản xuyên (thượng)
122
Chương 122: Phiên ngoại - tiểu nhị cùng tuyết tinh (hạ)
123
Chương 123: Phiên ngoại - phản xuyên (trung)
124
Chương 124: Phiên ngoại - phản xuyên (hạ)
125
Chương 125: Phiên ngoại - duy lạp cùng na tạp
126
Chương 126: Phiên ngoại - duy lạp cùng na tạp (trung)
127
Chương 127: Phiên ngoại - duy lạp cùng na tạp (hạ)
128
Chương 128: Phiên ngoại - mã cát cùng hách đạt