Chương 67: Tội Danh Của Người Đang Hôn Mê

Phòng khách Quan gia mọi người đang tụ họp ngồi xoay quanh chiếc bàn gỗ.
-“Chị dâu, chị sao vậy?”
Quan Tử Yên thấy Hiểu Quân ôm bụng, mặt tái nhợt, mồ hôi túa ra khắp trán thì không khỏi hốt hoảng.
-“Chị không sao…chắc là lại đau dạ dày rồi.”
Quan Tử Yên nhìn cô phàn nàn:
-“Em đã bảo rồi, không ăn được cũng phải ăn.

Mà chị chẳng chịu nghe lời chút nào cả.”
-“Cô có cần đến bệnh viện không?”
Trần Hạo Hiên nhìn vẻ mặt Hiểu Quân lo lắng.
Môi vừa mấp máy cô vừa khoát tay đứng bật dậy tiến về phía cầu thang:
-“Không sao.

Tôi uống thuốc là được.”
-“Chị dâu, cẩn thận.”
Quan Tử Yên vừa la lên một tiếng mọi ánh mắt đã đổ dồn về phía Huyết Hiểu Quân đang tựa người vào tay vịn cầu thang không còn chút sức lực, cũng may là Quan Tử Thành đang uống nước gần đó nên chạy đến kịp đỡ lấy tay cô.

Mọi người cũng hối hả hỏi han:
-“Con sao vậy? Tiểu Quân.”
Bà Quan đưa tay thấm vài giọt mồ hôi rơi dọc theo bên má cô mà cất giọng.
-“Chị thấy trong người thế nào rồi?”

Quan Tử Yên cũng không chịu ngồi yên mà lập tức bỏ chân đi đến phụ Quan Tử Thành dìu cô lại ghế.
-“Không sao.

Mọi người đừng bận tâm.”
Huyết Hiểu Quân đưa mắt quan sát một lượt những con người đang nhìn mình không rời thì khó khăn đáp lời, giọng yếu ớt.
Chợt cô quay sang Quan Tử Yên nhỏ tiếng:
-“Tử Yên, em lên phòng lấy giúp chị lọ thuốc có được không?”
-“Không vấn đề.”
Vừa nghe Huyết Hiểu Quân nhờ vả Quan Tử Yên đã không chút nấn ná mà lập tức giúp cô.
-“Như vậy có ổn không? Trông cô không được tốt.”
Lương Đại Nguyên cầm cốc cà phê bước ra ôn tồn.
-“Không sao thật mà.

Uống thuốc là khỏi thôi.

Mọi người đừng sao nhãn việc quan trọng.”
-“Nếu thấy tình hình tệ hơn con phải lập tức nói, không được giấu.”
-“Con biết rồi, thưa ba.”
Hiểu Quân cười nhẹ gật đầu nhìn Quan Tri Tâm.
-“Phải rồi.

Thiếu tá Ngô, không phải tự nhiên anh muốn tập hợp chúng tôi lại chứ?”
-“Đương nhiên.”
Dứt lời Ngô Thời liền xoay lại nhìn người phía sau, ngắn gọn:
-“Trung sĩ Tạ.”
-“Có.”
Không hổ là người được huấn luyện chuyên nghiệp, tác phong làm việc cực kì chuẩn mực và nghiêm túc.

Vừa nghe đến tên mình Tạ Hiện Dật ngay tức khắc cất giọng, mang sấp tài liệu trên tay đến cho từng người.
-“Trước mặt các vị là tiểu sử những chủ nhân của 9 chiếc xe cổ.

Mời mọi người xem qua.”
-"…"
-“Theo như điều tra, hai chiếc đang trong tay của hai nhà sưu tầm xe cổ, đương nhiên không có gì đáng nghi vì vốn dĩ họ không phải người Ninh Quốc cũng không có can hệ gì với Âu thiếu gia.

Có thể loại.”
-“Vẫn còn 7 con.”
Quan Tử Thành cùng động tác với mọi người lật xem kĩ từng thông tin rồi buông lời.
-“Một chiếc nữa mới được một họa sĩ tự do mua lại từ xưởng xe cổ vào đúng lúc xảy ra tại nạn.

Nên không thể đặt vào trường hợp nghi vấn.”
-“Họa sĩ tự do sao? Một nghề rong ruổi rày đây mai đó vậy mua xe cổ để làm gì?” Quan Tử Yên thắc mắc.

-“Có thể để thuận lợi di chuyển cùng với các dụng cụ cần thiết phục vụ cho công việc của họ.”
-“Không đâu.

Nếu muốn ngao du, ngắm trời xem đất, đặt chân đến nhiều nơi như vậy thì xe cổ không phải là lựa chọn phù hợp.

Có thể là chỉ để làm nhân vật chính trong tác phẩm của họ.”
-“Cái này thì tôi đồng ý với Tử Thành.”
Lương Đại Nguyên chăm chú nghe Quan Tử Thành phản bác ý kiến Hạo Hiên thì lập tức lên tiếng.
-“Không phải thuê sẽ tốt hơn sao? Cần gì chi mạnh tay vậy chứ?”
Tử Yên bĩu môi.
Trần Hạo Hiên cũng không nói gì chỉ nhún vai một cái tỏ vẻ đồng tình rồi nghe tiếp.
…ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ…
-“Bát thuốc này của anh, cầm lấy.”
Tào Phiên hai tay bưng hai bát thuốc nghi ngút khói một lưng một đầy đưa cho Trạch Dương.
Vừa nhìn thấy Trạch Dương đã nhăn nhó mặt mày, cuộc đời anh ghét nhất là mùi bệnh viện và mùi thuốc, với Trạch Dương nó còn đáng sợ hơn mùi của đậu phụ thối mà anh ngửi hằng ngày từ tiệm đậu phụ cạnh nhà nữa.
-“Sao của tôi lại nhiều hơn?”
-“Anh tỉnh hay anh hôn mê?”
Tào Phiên vừa thổi thuốc đút cho Vũ Hàn vừa nhàn nhạt hỏi lại không thèm nhìn Trạch Dương lấy một cái.
-“Đắng chết được.”
-“Thuốc đắng dã tật.”
-“Bệnh tật gì chứ.

Tôi khỏe rồi.

Cô xem.”
“Aaa”
Trạch Dương miệng thì nói tay lại không ngừng vỗ vào vết thương khiến anh đau điếng cả người la lớn.
Tào Phiên vẫn không chút bận tâm nhìn chằm chặp vào người đàn ông vạm vỡ, ngũ quan tinh tế đang nằm trước mặt mà trong lòng trào dâng một cảm xúc khó tả.

Phải thừa nhận một điều là sức hút người của Vũ Hàn thật đáng nể dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào.

Không thua kém gì những bông hoa tỏa hương sắc dụ hoặc bầy ong vậy.

Mặc trán quấn băng trắng, chân bị bó thành một khối, toàn thân chi chít các vết thương lớn nhỏ nhưng vẫn không làm giảm bớt được khí chất hơn người cùng với vẻ soái ca vốn có của mình.

Đây có thể sẽ được xếp vào trọng tội đó nha!
“Ọe”
Mắt nhắm chặt, một tay bịt mũi một tay nâng chén thuốc cho hết vào miệng, có lẽ đây là việc can đảm nhất mà Trạch Dương không tin trong cuộc đời mình sẽ làm được.
“Suỵt”
Đột ngột Tào Phiên buông bát thuốc trên tay đưa ngón trỏ lên chắn môi ra hiệu cho Trạch Dương im lặng.

Quả nhiên bên ngoài có người.

Không cần nói gì Trạch Dương đã nhanh chóng lẻn vào một góc khuất nín thinh thít.
-“Tào Phiên, em có ở nhà không?”
Giọng của một người đàn ông vọng vào, Tào Phiên lấy lại vẻ bình tĩnh từ từ bước ra, thân thể nhỏ bé kia vừa lọt ra ngoài đã nhanh thoăn thoắt đóng cánh cửa lại.
-“A Phổ, anh tìm tôi có việc gì?”
-“Vào nhà rồi nói.”
-“Ây ~ không được.”
A Phổ vừa đặt chân lên một bước đã bị Tào Phiên cản lại, thấy hành động này hắn ta không thể không nghi ngờ:
-“Sao vậy? Bình thường tôi vẫn vào mà.

Hay em giấu ai trong đó sao?”
Lời nói đùa của hắn ta khiến cho Tào Phiên một phen hốt hoảng, lắp bắp:
-“Anh đừng nói bậy kẻo…chủ quản làng nghe thấy thì phiền phức lắm.”
-“Vậy thì vào thôi.”
-“Nè.

Đứng lại.

Anh…anh trưởng đang chữa bệnh trong đó không tiện vào.”
Không kịp nghĩ ra lý do gì nên Tào Phiên đành nói bừa.

Nhưng A Phổ vẫn nằng nặc đòi vào cho được:
-“Em sao vậy? Tôi vẫn hay cùng đi hái thuốc rồi phụ anh trưởng một tay mà, có gì không tiện?”
-“Nhưng mà…người trong đó là nữ, bệnh không phải đơn thuần.

Anh không vào được.”
-“Là ai vậy?”
-“Tiều Mặc.”
Phóng lao phải theo lao.

Tào Phiên đành nói đại một cái tên của cô thôn nữ trong làng để qua được kiếp nạn này.
Nghe được cụ thể A Phổ mới chịu xoay người rời đi.

Lúc này cả Tào Phiên và Trạch Dương mới vuốt ngực thở phào nhẹ nhõm..

Chapter
1 Chương 1: Tìm Kiếm Trong Vô Vọng
2 Chương 2: Cuối Cùng Cũng Đến
3 Chương 3: Bạn Tốt Hội Ngộ
4 Chương 4: Tưởng Khởi
5 Chương 5: Tiệc Tối
6 Chương 6: Gã Xuất Hiện Anh Ra Mặt
7 Chương 7: Chuyện Hiếm Gặp
8 Chương 8: Nhất Định Tôi Không Để Vụt Mất Em Một Lần Nữa
9 Chương 9: Kinggg
10 Chương 10: Em Là Ngoại Lệ
11 Chương 11: Buổi Sáng Ồn Ào Nhất
12 Chương 12: Anh Thích Nhung Tuyết
13 Chương 13: Quan Phu Nhân
14 Chương 14: Qua Đêm
15 Chương 15: Chuyện 12h
16 Chương 16: Cưỡng Hôn
17 Chương 17: Bữa Trưa Quý Giá
18 Chương 18: Ra Mắt Mẹ Chồng Và Gặp Biến
19 Chương 19: Tình Yêu Không Phải Là Thứ Có Thể Cưỡng Cầu
20 Chương 20: Kẻ Bám Đuôi Và
21 Chương 21: Chiếc Bánh Ngọt Và Màn Kịch
22 Chương 22: Điều Kiện
23 Chương 23: Khổng Ngôn Thiển
24 Chương 24: Cô Là Ai
25 Chương 25: Đột Nhập Biệt Thự
26 Chương 26: Vợ Sắp Cưới Của Âu Vũ Hàn
27 Chương 27: Đây Là Tôn Trọng Chứ Không Phải Sợ
28 Chương 28: Nội Tổ Mẫu
29 Chương 29: Hànem Nóng
30 Chương 30: Hànnhẹ Chút
31 Chương 31: Cuộc Gọi Bất Ngờ
32 Chương 32: Hệ Thống Bảo Mật Bị Đột Nhập
33 Chương 33: Kiểu Con Gái Như Em
34 Chương 34: Trộm
35 Chương 35: Suỵt
36 Chương 36: Tin Tức Hôm Nay Có Gì Vui Sao
37 Chương 37: Lại Tức Giận Rồi
38 Chương 38: Tử Yên Ở Đâu
39 Chương 39: Tôi Quá Thất Vọng
40 Chương 40: Tôi Đến Để Gặp Vợ Sắp Cưới
41 Chương 41: Côcòn Non Lắm
42 Chương 42: Bẩn Tay Vợ Anh Mất Rồi
43 Chương 43: Chuyện 5 Năm Trước
44 Chương 44: Có Chuyện Lớn Rồi Ạ
45 Chương 45: Tới Lúc Anh Phải Ra Mặt Rồi Đótriệu Bân
46 Chương 46: Khẩu Hiệu Là Gì Không Còn Nhớ Sao
47 Chương 47: Tại Sao Không Có
48 Chương 48: Mẹ Đừng Giận
49 Chương 49: Nam Nhân Thần Bí
50 Chương 50: Hiểu Lầm
51 Chương 51: Quản Lý Huyết Hải An
52 Chương 52: Im!
53 Chương 53: Huyết Hiểu Quân
54 Chương 54: Họp Khẩn
55 Chương 55: 2 Từ Quyền Lực
56 Chương 56: Bị Gài Bẫy
57 Chương 57: Quỷ Môn Quan Chờ Cô
58 Chương 58: Chột Dạ
59 Chương 59: Lũ Khốn Kiếp! Chờ Ngày Xuống Mồ Đi
60 Chương 60: Tôi Đau Lắm Huyết Hiểu Quân À!
61 Chương 61: Họa
62 Chương 62: Vũ Hàn Mất Tích
63 Chương 63: Ba Thật Lòng Không Lo Lắng Sao
64 Chương 64: Bản Số Mạ Vàng
65 Chương 65: Magena Rốt Cuộc Bị Ai Càng Quấy
66 Chương 66: Ngôi Làng Biệt Lập
67 Chương 67: Tội Danh Của Người Đang Hôn Mê
68 Chương 68: Có Ai Đặt Mình Vào Hoàn Cảnh Của Hiểu Quân
69 Chương 69: Manh Mối Mới
70 Chương 70: Định Vợ
71 Chương 71: Đơn Xin Ly Hôn
72 Chương 72: Anh Ta Là Tiều Mặc
73 Chương 73: Tôi Chỉ Có Thể Làm Như Vậy Thôi
74 Chương 74: Khối U Não Dạng Mạng Lưới
75 Chương 75: Trận Chiến Sinh Tử Ep1
76 Chương 76: Trận Chiến Sinh Tử Ep2
77 Chương 77: Trận Chiến Sinh Tử Ep3
78 Chương 78: Trận Chiến Sinh Tử Ep4
79 Chương 79: Trận Chiến Sinh Tử Ep5
80 Chương 80: Chờ Đợi Trong Lo Sợ
81 Chương 81: Khúc Mắc Được Tháo Gỡ
82 Chương 82: Quân Tỉnh Lạihàn Ngất Đi
83 Chương 83: Đây Là Tốt Hay Không
84 Chương 84: Tại Sao Không Thể Nhớ Ra
85 Chương 85: Khi Âu Tổng Và Hoắc Tổng Cùng Ra Tay
86 Chương 86: Tôi Đã Nói Rồi
87 Chương 87: Kết Thúc Đau Thương Hay Mở Màn Đau Khổ
88 Chương 88: Chiếc Áo Len Trong Đêm Giao Thừa
89 Chương 89: Không Có Chuyện Hợp Hay Không
90 Chương 90: Tớ Không Tùy Tiện Thì Cậu Định Giấu Đến Bao Giờ
91 Chương 91: Tiến Thoái Lưỡng Nan
92 Chương 92: Em Xem Thường Tình Cảm Của Mọi Người Quá Rồi Đó
93 Chương 93: Lần Cuối Trở Về Huyết Gia
94 Chương 94: Nỗi Lòng Của Một Con Sói Hoang
95 Chương 95: Sự Thật Của Sự Thật
96 Chương 96: Tất Cả Chấm Dứt Tại Đây
97 Chương 97: Cuộc Gặp Gỡ Bất Ngờ
98 Chương 98: Cô Ấy Còn Quý Hơn Sinh Mạng Của Tôi
99 Chương 99: Nhớ Em Tìm Em Anh Sợ!
100 Chương 100: Hai Con Người Hai Trái Tim Nhưng Cùng Một Tình Yêu
101 Chương 101: Đôi Khi Yêu Chỉ Cần Có Thế
102 Chương 102: 10
103 Chương 103: Trưởng Thiếu Phu Nhân Chỉ Có Thể Là Huyết Hiểu Quân
104 Chương 104: Chim Sẻ Anh Nằm Trên Hơi Bị Lâu Rồi A!
105 Chương 105: Em Mau Ngồi Lên Đi!
106 Chương 106: Sợ
107 Chương 107: Một Lần Nữa Và Di Chứng Ca Phẫu Thuật
108 Chương 108: Buông Bỏ Để Bản Thân Nhẹ Lòng
109 Chương 109: Lại Một Lần Thót Tim
110 Chương 110: 29 Đáng Nhớ
111 Chương 111: Trần Hạo Hiên Bị Bắt Cóc
112 Chương 112: Đám Cưới Viên Mãn
113 Chương 113: Ngoại Truyện 1 Chuyển Dạ
114 Chương 114: Ngoại Truyện 2 Vượt Cạn
115 Chương 115: Ngoại Truyện 3 Chiếc Hộp Bí Ẩn
116 Chương 116: Ngoại Truyện 4 Mang Thai
117 Chương 117: Ngoại Truyện 5 Gặp Lại
118 Chương 118: Ngoại Truyện 6 Là Ông
119 Chương 119: Ngoại Truyện 7 Tai Nạn
120 Chương 120: Ngoại Truyện 8 Đám Cưới Trường Tồn
121 Chương 121: Ngoại Truyện 9 Đêm Giao Thừa Mãn Nguyện
Chapter

Updated 121 Episodes

1
Chương 1: Tìm Kiếm Trong Vô Vọng
2
Chương 2: Cuối Cùng Cũng Đến
3
Chương 3: Bạn Tốt Hội Ngộ
4
Chương 4: Tưởng Khởi
5
Chương 5: Tiệc Tối
6
Chương 6: Gã Xuất Hiện Anh Ra Mặt
7
Chương 7: Chuyện Hiếm Gặp
8
Chương 8: Nhất Định Tôi Không Để Vụt Mất Em Một Lần Nữa
9
Chương 9: Kinggg
10
Chương 10: Em Là Ngoại Lệ
11
Chương 11: Buổi Sáng Ồn Ào Nhất
12
Chương 12: Anh Thích Nhung Tuyết
13
Chương 13: Quan Phu Nhân
14
Chương 14: Qua Đêm
15
Chương 15: Chuyện 12h
16
Chương 16: Cưỡng Hôn
17
Chương 17: Bữa Trưa Quý Giá
18
Chương 18: Ra Mắt Mẹ Chồng Và Gặp Biến
19
Chương 19: Tình Yêu Không Phải Là Thứ Có Thể Cưỡng Cầu
20
Chương 20: Kẻ Bám Đuôi Và
21
Chương 21: Chiếc Bánh Ngọt Và Màn Kịch
22
Chương 22: Điều Kiện
23
Chương 23: Khổng Ngôn Thiển
24
Chương 24: Cô Là Ai
25
Chương 25: Đột Nhập Biệt Thự
26
Chương 26: Vợ Sắp Cưới Của Âu Vũ Hàn
27
Chương 27: Đây Là Tôn Trọng Chứ Không Phải Sợ
28
Chương 28: Nội Tổ Mẫu
29
Chương 29: Hànem Nóng
30
Chương 30: Hànnhẹ Chút
31
Chương 31: Cuộc Gọi Bất Ngờ
32
Chương 32: Hệ Thống Bảo Mật Bị Đột Nhập
33
Chương 33: Kiểu Con Gái Như Em
34
Chương 34: Trộm
35
Chương 35: Suỵt
36
Chương 36: Tin Tức Hôm Nay Có Gì Vui Sao
37
Chương 37: Lại Tức Giận Rồi
38
Chương 38: Tử Yên Ở Đâu
39
Chương 39: Tôi Quá Thất Vọng
40
Chương 40: Tôi Đến Để Gặp Vợ Sắp Cưới
41
Chương 41: Côcòn Non Lắm
42
Chương 42: Bẩn Tay Vợ Anh Mất Rồi
43
Chương 43: Chuyện 5 Năm Trước
44
Chương 44: Có Chuyện Lớn Rồi Ạ
45
Chương 45: Tới Lúc Anh Phải Ra Mặt Rồi Đótriệu Bân
46
Chương 46: Khẩu Hiệu Là Gì Không Còn Nhớ Sao
47
Chương 47: Tại Sao Không Có
48
Chương 48: Mẹ Đừng Giận
49
Chương 49: Nam Nhân Thần Bí
50
Chương 50: Hiểu Lầm
51
Chương 51: Quản Lý Huyết Hải An
52
Chương 52: Im!
53
Chương 53: Huyết Hiểu Quân
54
Chương 54: Họp Khẩn
55
Chương 55: 2 Từ Quyền Lực
56
Chương 56: Bị Gài Bẫy
57
Chương 57: Quỷ Môn Quan Chờ Cô
58
Chương 58: Chột Dạ
59
Chương 59: Lũ Khốn Kiếp! Chờ Ngày Xuống Mồ Đi
60
Chương 60: Tôi Đau Lắm Huyết Hiểu Quân À!
61
Chương 61: Họa
62
Chương 62: Vũ Hàn Mất Tích
63
Chương 63: Ba Thật Lòng Không Lo Lắng Sao
64
Chương 64: Bản Số Mạ Vàng
65
Chương 65: Magena Rốt Cuộc Bị Ai Càng Quấy
66
Chương 66: Ngôi Làng Biệt Lập
67
Chương 67: Tội Danh Của Người Đang Hôn Mê
68
Chương 68: Có Ai Đặt Mình Vào Hoàn Cảnh Của Hiểu Quân
69
Chương 69: Manh Mối Mới
70
Chương 70: Định Vợ
71
Chương 71: Đơn Xin Ly Hôn
72
Chương 72: Anh Ta Là Tiều Mặc
73
Chương 73: Tôi Chỉ Có Thể Làm Như Vậy Thôi
74
Chương 74: Khối U Não Dạng Mạng Lưới
75
Chương 75: Trận Chiến Sinh Tử Ep1
76
Chương 76: Trận Chiến Sinh Tử Ep2
77
Chương 77: Trận Chiến Sinh Tử Ep3
78
Chương 78: Trận Chiến Sinh Tử Ep4
79
Chương 79: Trận Chiến Sinh Tử Ep5
80
Chương 80: Chờ Đợi Trong Lo Sợ
81
Chương 81: Khúc Mắc Được Tháo Gỡ
82
Chương 82: Quân Tỉnh Lạihàn Ngất Đi
83
Chương 83: Đây Là Tốt Hay Không
84
Chương 84: Tại Sao Không Thể Nhớ Ra
85
Chương 85: Khi Âu Tổng Và Hoắc Tổng Cùng Ra Tay
86
Chương 86: Tôi Đã Nói Rồi
87
Chương 87: Kết Thúc Đau Thương Hay Mở Màn Đau Khổ
88
Chương 88: Chiếc Áo Len Trong Đêm Giao Thừa
89
Chương 89: Không Có Chuyện Hợp Hay Không
90
Chương 90: Tớ Không Tùy Tiện Thì Cậu Định Giấu Đến Bao Giờ
91
Chương 91: Tiến Thoái Lưỡng Nan
92
Chương 92: Em Xem Thường Tình Cảm Của Mọi Người Quá Rồi Đó
93
Chương 93: Lần Cuối Trở Về Huyết Gia
94
Chương 94: Nỗi Lòng Của Một Con Sói Hoang
95
Chương 95: Sự Thật Của Sự Thật
96
Chương 96: Tất Cả Chấm Dứt Tại Đây
97
Chương 97: Cuộc Gặp Gỡ Bất Ngờ
98
Chương 98: Cô Ấy Còn Quý Hơn Sinh Mạng Của Tôi
99
Chương 99: Nhớ Em Tìm Em Anh Sợ!
100
Chương 100: Hai Con Người Hai Trái Tim Nhưng Cùng Một Tình Yêu
101
Chương 101: Đôi Khi Yêu Chỉ Cần Có Thế
102
Chương 102: 10
103
Chương 103: Trưởng Thiếu Phu Nhân Chỉ Có Thể Là Huyết Hiểu Quân
104
Chương 104: Chim Sẻ Anh Nằm Trên Hơi Bị Lâu Rồi A!
105
Chương 105: Em Mau Ngồi Lên Đi!
106
Chương 106: Sợ
107
Chương 107: Một Lần Nữa Và Di Chứng Ca Phẫu Thuật
108
Chương 108: Buông Bỏ Để Bản Thân Nhẹ Lòng
109
Chương 109: Lại Một Lần Thót Tim
110
Chương 110: 29 Đáng Nhớ
111
Chương 111: Trần Hạo Hiên Bị Bắt Cóc
112
Chương 112: Đám Cưới Viên Mãn
113
Chương 113: Ngoại Truyện 1 Chuyển Dạ
114
Chương 114: Ngoại Truyện 2 Vượt Cạn
115
Chương 115: Ngoại Truyện 3 Chiếc Hộp Bí Ẩn
116
Chương 116: Ngoại Truyện 4 Mang Thai
117
Chương 117: Ngoại Truyện 5 Gặp Lại
118
Chương 118: Ngoại Truyện 6 Là Ông
119
Chương 119: Ngoại Truyện 7 Tai Nạn
120
Chương 120: Ngoại Truyện 8 Đám Cưới Trường Tồn
121
Chương 121: Ngoại Truyện 9 Đêm Giao Thừa Mãn Nguyện