Chương 67: Ngoại trừ các mặt khác, thì ra tình yêu của cậu nhiều như vậy

Mạch Đinh thấp thỏm bất an ngồi trên sô pha, liên tục chơi đùa ngón tay của mình, muốn tâm tình bình tĩnh đôi chút, nhưng đều phí công, cậu không cách nào đối mặt với ông nội An mà bình tĩnh được, hoàn toàn không có biện pháp, hơn nữa cậu mặc một thân quần áo trang trọng dầy cộm giữa hè nóng bức, mồ hôi tuôn ra như tắm, càng khiến kiểu tóc của cậu trở nên ẩm ướt, có vẻ chật vật không chịu nổi, ông nội An nhìn Mạch Đinh mồ hôi đổ đầy đầu: "Cởi áo khoác ra đi, nhìn cháu nóng đến mức sắp cảm nắng rồi."

"Không, không cần, cháu tốt lắm." Khi nói câu này ra thì đồng thời mồ hôi trên trán Mạch Đinh cũng chảy xuống, đều do hôm nay khí trời oi bức, rõ ràng đã bật điều hòa rồi mà, sao vẫn nóng như vậy, hơn nữa cũng không phải Mạch Đinh không muốn cởi áo khoác, cậu cảm thấy mặc nhiều sẽ nóng chết, cho nên bên trong áo khoác chính là cơ thể trần truồng.

"Cháu đừng cậy mạnh, còn ngại ngùng gì chứ."

"Thật sự không cần."

An Tử Yến ở bên cạnh lắc đầu: "Mới đến chưa đầy hai mươi phút, đã không nghe lời ông rồi."

Mạch Đinh vừa nghe, càng thêm sốt ruột, vội vàng giải thích với ông nội An: "Ông à, cháu tuyệt đối không có ý này, cháu chỉ là, cái kia, bên trong không mặc gì cả." Vừa nói vừa đỏ mặt, Mạch Đinh ở trước mặt ông nội trở nên dị thường hoang mang và thẹn thùng, giống cô vợ nhỏ, dáng vẻ hung dữ giáo huấn hàng ngày đã bay mất sạch.

An Tử Yến sáp lại gần nhỏ giọng nói: "Tớ mãnh liệt khinh bỉ sự gỉa tạo của cậu."

Mạch Đinh chỉ có thể ở một bên giương mắt nhìn, vì sao mỗi lần mình cười nhạo An Tử Yến, hắn luôn tìm được thời cơ thích hợp đáp trả lại mình, thật đúng là một tên tiểu nhân thù dai.

Ông nội An tiếp tục nói: "Không mặc thì không mặc, đều là đàn ông con trai cả, sợ cái gì, mau cởi ra, nếu cháu nóng đến sinh bệnh, ông không biết phải ăn nói thế nào với bố mẹ cháu."

Nếu ông nội đã nói như vậy, Mạch Đinh đành phải cực kỳ mất tự nhiên cởi áo khoác ra, cảm thấy rất mất mặt, lần đầu tiên đến nhà An Tử Yến cũng cái dáng vẻ này, kết quả mát hơn hẳn, nhưng càng không được tự nhiên, hai tay khoanh trước ngực, che khuất hai điểm nhỏ của mình.

"Tử Yến, cháu đi lấy cho Tiểu Đinh một bộ quần áo của mình."

An Tử Yến nhún nhún vai, đi lên lầu. Mạch Đinh ngồi đối diện ông nội, rất không thoải mái, đành phải đứng dậy, đến phía sau ông nội An, đặt tay lên vai ông: "Ông à, cháu giúp ông mát xa, cái khác không dám nói, chứ đây là nghề của cháu."

Ông nội An vui tươi hớn hở, liên tục gật đầu: "Được được, thực ngoan."

Khi lần đầu tiên trông thấy Mạch Đinh, ông nội An có chút kỳ quái, An Tử Yến sao lại thích Mạch Đinh, nhưng ngay sau đó ông nội An đã phát hiện ra, ở bên Mạch Đinh cực kỳ thoái mái tự tại, cậu suy nghĩ gì, qua vẻ mặt của cậu liền hiểu rõ, nhưng làm việc rất cẩn thận, sợ người ta không thích, loại tính cách mâu thuẫn đơn thuần lại cẩn thận này, khiến người ta buồn cười.

"Bình thường An Tử Yến có bắt nạt cháu không."

Đề tài này vừa được đưa ra, trong lòng Mạch Đinh quả thực sông cuộn biển gầm, tất cả nỗi khổ tâm đều cuống quýt tuôn trào: "Ông à, ông không biết đấy, cháu bị ức hiếp thảm đến mức nào, trước kia tập quân sự cháu ngất trước mặt cậu ấy, cậu ấy không giúp cháu, ngược lại khiến một tên mập người hôi miệng thối tới cứu cháu, cháu trực tiếp hôn mê bất tỉnh; rủ cháu hẹn họ lại đi nhảy bungee, còn gạt cháu xe điều khiển bằng giọng nói, hại cháu rống nửa ngày, cá tháng tư nói phải cùng Bạch Tiểu Tư kết hôn, làm cháu phát khóc, còn mắng cháu là đàn bà; sinh nhật cháu tìm xã hội đen đến bắt cóc cháu." Tội ác của An Tử Yến có nói cả ngày cũng không hết, Mạch Đinh liếc thấy An Tử Yến từ trên lầu đi xuống,vội vàng ngậm miệng lại, bằng không cậu quả thực có thể nói suốt ba ngày ba đêm.

Có điều thứ hắn cầm trong tay không phải quần áo, mà là một chiếc khăn lông ngắn, ném lên vai Mạch Đinh: "Tìm không thấy quần áo, cậu dùng tạm cái này đi."

Mạch Đinh tức giận muốn đạp chân An Tử Yến, nhưng An Tử Yến né được, cậu cầm khăn mặt lên: "Đây là cái gì, cậu nghĩ tớ và cậu đang ở nhà tắm hơi à, ông nội, người xem."

Ông nội An liếc nhìn An Tử Yến: "Cháu cứ bắt nạt người ta như vậy, đến lúc người ta bỏ đi, ông cũng mặc kệ."

"Cháu đây là đào tạo cậu ấy."

"Vớ vẩn, Mạch Đinh đem chuyện cháu ức hiếp nó như thế nào kể hết cho ông rồi, cháu cũng không còn nhỏ nữa, mà còn ham giỡn như vậy."

Hạnh phúc tới thật nhanh, Mạch Đinh kích động tý thì ngất, đây là lần đầu tiên cậu được nghe người khác giáo huấn An Tử Yến, cậu quả thực lệ nóng doanh tròng, trên đỉnh đầu ông nội An toát ra vòng tròn ánh sáng, chẳng lẽ đây là chúa cứu thế trong truyền thuyết, An Tử Yến nheo mắt lại nhìn thẳng vào Mạch Đinh: "Cậu cáo trạng tớ."

"Ông à, người nhìn đi, chính là vẻ mặt này, cậu ấy thường dùng vẻ mặt này dọa cháu sợ."

"Có ông ở đây, cháu không được ức hiếp Tiểu Đinh nữa, nhanh đi lấy quần áo, tìm không thấy thì mua cái mới."

An Tử Yến bĩu môi, cũng không chống đối. Lại đi lên lầu, Mạch Đinh cảm thấy bản thân như đã bay đến thiên đường, vẫn luôn tìm nhược điểm của An Tử Yến, hóa ra xa tận chân trời, gần ngay trước mắt. Cậu cực kỳ hưởng thụ cảm giác này, không có áp bách, không có trêu đùa, ông nội An trở thành chỗ dựa cực kỳ vững chắc cho Mạch Đinh.

Mạch Đinh sử xuất toàn bộ thủ đoạn lấy lòng: "Ông à, ông thật sự là người tốt, nơi này có thoải mái không, cháu giúp ông xoa bóp, lát nữa sẽ đấm chân giúp ông, khi tắm giúp ông chà lưng, đúng rồi, cơm chiều cứ để cháu nấu."

Người già đều thích nịnh, quả nhiên ông nội An được Mạch Đinh nịnh đến vui vẻ, cả ngày không ai đến thăm mình, đột nhiên cả phòng trở nên thật náo nhiệt, ông nội An cảm thấy vui vẻ thật sự.

Khi An Tử Yến cầm lấy điều khiển đổi kênh khác, Mạch Đinh không vui: "Tớ đang xem mà."

"Đâu liên quan gì đến tớ."

Mạch Đinh kéo căng yết hầu rống lên: "Ông ơi, An Tử Yến không cho cháu xem tivi."

Giọng nói của ông nội từ hoa viên truyền đến: "Tử Yến, sao lại tranh với Tiểu Đinh, muốn xem thì đến phòng mình mà xem."

An Tử Yến ném điều khiển vào người Mạch Đinh, Mạch Đinh lại rống: "Ông ơi, An Tử Yến lấy điều khiển đánh cháu."

"Tử Yến!!"

Khi Mạch Đinh chuẩn bị nấu cơm, cậu nói với An Tử Yến ở bên ngoài: "Cậu còn đứng ngây ra đó làm gì, lại đây giúp tớ a."

"Mơ đi nhé."

"Ông ơi!! Cháu chi bảo An Tử Yến đến rửa chút thức ăn, cậu ấy bảo nằm mơ đi."

"Tử Yến, đừng như vậy, mau đến giúp một tay."

An Tử Yến cắn răng, trừng Mạch Đinh, Mạch Đinh có ông nội, lá gan càng lớn: "Trừng cái gì mà trừng, mau tới giúp tớ."

An Tử Yến mặt không đổi sắc bước vào nhà bếp: "Mạch Đinh, cậu phải hiểu được một việc."

"Cái gì, cậu muốn làm gì, cẩn thận tớ tố giác cậu với ông nội."

"Cậu phải hiểu, cậu không có khả năng ở cạnh ông nội cả đời, chỉ cần rời khỏi căn nhà này, xem lão tử chỉnh cậu thế nào."

"Cậu còn uy hiếp tớ, tớ không thèm nghe, nhanh rửa thức ăn giúp tớ, cậu không ăn cơm, tớ với ông nội còn muốn ăn."

"Cậu đang đẩy nhanh ngày chết của mình đấy."

"Ông ơi, An Tử Yến nói cháu rời khỏi căn nhà này, sẽ giết cháu."

"Nó dám!"

Chậc, Mạch Đinh đã trở thành một tên chuyên môn cáo trạng không hơn không kém, một khi có cơ hội liền tố giác An Tử Yến, mặc kệ hậu quả, cơ hội báo thù tốt như vậy, Mạch Đinh sao có thể buông tha.

Buổi tối, An Tử Yến tựa vào cửa sổ trong phòng, Mạch Đinh hầu hạ ông nội xong mới quay về phòng, đóng cửa rồi liền chen vào lòng An Tử Yến: "Cho tớ một chỗ."

"Tránh ra, nóng chết được."

"Ông ơi!! An Tử Yến không ôm cháu." An Tử Yến bịt miệng Mạch Đinh lại: "Cậu kêu thêm lần nữa có tin tớ ném cậu xuống tầng dưới không."

Mạch Đinh cười kéo tay An Tử Yến ra, nhìn ngoài cửa sổ: "Cậu đang nhìn cái gì vậy?"

Vị trí của căn phòng rất tốt, có thể nhìn rõ toàn bộ khung cảnh trên trời dưới đất, vầng trăng khuyết cao cao treo trên bầu trời, mấy ngôi sao lóe sáng trong đêm, ngẫu nhiên còn nghe thấy tiếng côn trùng kêu, một tia gió mát thổi qua, là phong cảnh không mỹ lệ cũng không lãng mạn. Mạch Đinh nâng má nhìn trời đêm: "Cậu nói xem, vì sao hồi ức của tớ lại toàn là cậu ức hiếp tớ như thế nào? Không phải cậu nên sửa lại thái độ của mình với tớ ư."

"Cậu chỉ nhớ một số việc, mà quên mất cái này cái kia, những gì còn lại mới là cái đáng nhớ."

Bị An Tử Yến nói như vậy, Mạch Đinh cũng hiểu được có lý, trong đầu cậu hiện lên cảnh An Tử Yến mua truyện cổ tích Cô bé lọ lem cho mình, lễ giáng sinh thỏa mãn mọi nguyện vọng của mình; vì sợ mình tĩnh mịch mà giới thiệu bạn của hắn cho mình làm quen; đến Tết thì nói "tớ yêu cậu"; nấu cơm cho mình; nửa đêm cho dù tay bị đầu mình đè tê rần cũng không rên một tiếng, sinh nhật hát ca khúc viết cho mình, cho dù toàn bộ người trên thế giới đều phản đối, vẫn một mực yêu mình, còn có thật nhiều thật nhiều, nếu không có hồi ức về cơn ác mộng kia, toàn bộ đều là ngọt ngào cậu mang lại. Thì ra ngoại trừ các mặt khác, tình yêu của cậu lại rõ ràng đến vậy.

"Ngẫm lại thì thấy hóa ra cậu đối xử với tớ rất tốt."

"Lừa cậu, chính là muốn cậu ghi nhớ kỹ, muốn cậu biết, tớ phải cho cậu ngọt ngào rồi đau khổ, tra tấn cậu cả đời."

"An Tử Yến! Cậu là đồ đại ma quỷ."

"Cả ngày nhường nhịn cậu, cậu hời quá còn gì."

"Chúng ta chính là người yêu, người yêu đó!!!"

"Ai bảo cậu cáo trạng tớ."

"Cậu cái đồ quỷ thù dai, quỷ ấu trĩ."

"Giống nhau cả thôi."

Chapter
1 Chương 1: Mạch Đinh rất bình thường
2 Chương 2: Chúng ta làm bạn đi?
3 Chương 3: Bồi dưỡng tình cảm khi tập quân sự
4 Chương 4: Chiếc quần Sịp bị mất
5 Chương 5: Tôi không thích con trai, có điều...
6 Chương 6: Hoàng Tử, Công Chúa đều không bằng cậu
7 Chương 7: Sa vào lưới tình
8 Chương 8: Mạch Đinh người bị Thượng đế bỏ quên
9 Chương 9: Không nhịn được muốn yêu cậu!
10 Chương 10: Không thể chia sẻ cậu với ai khác
11 Chương 11: Hẹn hò một trận hoành tráng nào!
12 Chương 12: Cậu đã nói sẽ không tổn thương tôi
13 Chương 13: Nghĩa vụ của người yêu
14 Chương 14: Tớ cần phải biết, rằng cậu yêu tớ
15 Chương 15: Cháu là người giúp việc của An Tử Yến
16 Chương 16: Vĩnh viễn không còn cô đơn
17 Chương 17: Mùa đông của chúng ta tới rồi
18 Chương 18: Đêm Giáng Sinh vui vẻ và kinh hồn
19 Chương 19: Không muốn các cậu ở bên nhau
20 Chương 20: Hãy buông tha cho tình yêu của chúng tôi
21 Chương 21: Hóa ra cậu vẫn nhớ
22 Chương 22: Hưởng thụ hạnh phúc mới là việc quan trọng nhất
23 Chương 23: Tớ thật rối rắm, cậu lại chẳng sao cả
24 Chương 24: Cảm ơn cậu đã yêu tớ
25 Chương 25: Hãy tôn trọng chồng mình
26 Chương 26: Năm mới vui vẻ, An Tử Yến của tớ
27 Chương 27: Vĩnh viễn không nên xem thường đàn bà con gái
28 Chương 28: Tổn thương mà cậu mang lại cho tớ, thật sự rất đau
29 Chương 29: Bên trong tình yêu đều là vết thương
30 Chương 30: Tìm được cậu rồi thì phải ở lại bên cạnh tớ
31 Chương 31: Vậy thì đến sống chung với tớ đi
32 Chương 32: Tình yêu lén lút của cậu
33 Chương 33: Hai người sau khi xem xong "Brokeback Mountain"
34 Chương 34: Mối tình đầu của Mạch Đinh
35 Chương 35: Đây là một thế giới lạnh lùng
36 Chương 36: Mặt âm hiểm của An Tử Yến
37 Chương 37: An Tử Yến, tên khốn kiếp nhà cậu
38 Chương 38: An Tử Yên mang Mạch Đinh theo
39 Chương 39: Sâu trong hồi ức là nỗi đau
40 Chương 40: Toàn bộ thế giới của tớ
41 Chương 41: Kiểu hẹn hò của Mạch Đinh
42 Chương 42: Cậu phải cam đoan (Thượng)
43 Chương 43: Cậu phải cam đoan (Hạ)
44 Chương 44: Chuẩn bị sẵn sàng để nghênh đón hạnh phúc
45 Chương 45: Mạch Đinh và Tô Tiểu Mễ
46 Chương 46: Tôi là một tên ngốc
47 Chương 47: Đến nhận sự dạy bảo của thầy Tô
48 Chương 48: Tình yêu của mỗi người
49 Chương 49: Cậu có thể đi, nhưng đừng bỏ lại tớ
50 Chương 50: Chỉ là tình yêu mà thôi
51 Chương 51: Có tĩnh mịch không?
52 Chương 52: Nếu như gặp lại cậu
53 Chương 53: An Tử Yến, tớ nhớ cậu
54 Chương 54: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Thượng)
55 Chương 55: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Hạ)
56 Chương 56: Tạo nghiệt hồi trước
57 Chương 57: Không ai có thể sánh với cậu
58 Chương 58: Con dâu tốt của mẹ Mạch Đinh
59 Chương 59: Mạch Đinh được nữ nhân vây quanh
60 Chương 60: Lời nói dối của Pinocchio
61 Chương 61: Rốt cuộc sụp đổ
62 Chương 62: Một vài chuyện ngày hè
63 Chương 63: Khi ốm người ta liền trở nên ôn nhu
64 Chương 64: 8 phút (Thượng)
65 Chương 65: 8 phút (Hạ)
66 Chương 66: Đến gặp phụ huynh thì thế nào
67 Chương 67: Ngoại trừ các mặt khác, thì ra tình yêu của cậu nhiều như vậy
68 Chương 68: Tâm hồn vỡ nát
69 Chương 69: Tiểu ca, thái độ kiểu gì đấy?
70 Chương 70: Thuận theo tự nhiên
71 Chương 71: Tình yêu không có tiền
72 Chương 72: Chồng của tớ
73 Chương 73: Cho dù ra sao, tớ còn có cậu
74 Chương 74: Vì cậu, tớ mới khóc
75 Chương 75: Nguyện vọng nhỏ nhoi không đáng kể
76 Chương 76: Sau này không cần thử nữa
77 Chương 77: Việc này nhìn nhiều sẽ quen
78 Chương 78: Cho dù cõng tớ cũng phải đi hết con đường này
79 Chương 79: Sẽ tốt lên thôi
80 Chương 80: Cho dù có bao nhiêu đau khổ
81 Chương 81: Khởi đầu của hạnh phúc
82 Chương 82: Ngưu Lang và Chức Nữ
83 Chương 83: Cậu nói dối nha
84 Chương 84: Để tớ không yêu cậu quá nhiều
85 Chương 85: Bị tớ bắt bài rồi nhé, An Tử Yến!
86 Chương 86: Nó sẽ khiến chúng ta bị chia cách
87 Chương 87: Nỗi đau khi nghĩ một đằng nói một nẻo
88 Chương 88: Ánh mắt bị lừa gạt
89 Chương 89: Sau này đừng cãi nhau nữa
90 Chương 90: Người mà tớ yêu nhất!
91 Chương 91: Như vậy cậu sẽ không nghe thấy nữa
92 Chương 92: Về bố Mạch Đinh
93 Chương 93: Dùng mấy lời buồn nôn của tớ giết chết cậu!
94 Chương 94: Chuyện hạ lưu trong sinh nhật
95 Chương 95: Thứ mọi người tìm kiếm
96 Chương 96: Làm người như cậu cũng không tồi
97 Chương 97: Càng ngày càng ngọt ngào
98 Chương 98: Tớ Yêu Cậu
99 Chương 99: Vài mẩu chuyện thường ngày
100 Chương 100: Phần không tên 100
101 Chương 101: Người nhà họ An
102 Chương 102: Cảm giác này, rất khó chịu
103 Chương 103: Hạnh phúc không tưởng
104 Chương 104: Bảo bối của tớ!
105 Chương 105: Hội chứng tiền hôn nhân
106 Chương 106: Cuộc gặp gỡ náo nhiệt
107 Chương 107: Hôn lễ là gì
108 Chương 108: Truyện cổ tích
109 Chương 109: Truyện cổ tích tiếp diễn
110 Chương 110: Phiên ngoại 1
111 Chương 111: Phiên ngoại 2
112 Chương 112: Phiên ngoại 3
113 Chương 113: Phiên ngoại 4
114 Chương 114: Phiên ngoại 5
115 Chương 115: Phải hạnh phúc, phải rất hạnh phúc
Chapter

Updated 115 Episodes

1
Chương 1: Mạch Đinh rất bình thường
2
Chương 2: Chúng ta làm bạn đi?
3
Chương 3: Bồi dưỡng tình cảm khi tập quân sự
4
Chương 4: Chiếc quần Sịp bị mất
5
Chương 5: Tôi không thích con trai, có điều...
6
Chương 6: Hoàng Tử, Công Chúa đều không bằng cậu
7
Chương 7: Sa vào lưới tình
8
Chương 8: Mạch Đinh người bị Thượng đế bỏ quên
9
Chương 9: Không nhịn được muốn yêu cậu!
10
Chương 10: Không thể chia sẻ cậu với ai khác
11
Chương 11: Hẹn hò một trận hoành tráng nào!
12
Chương 12: Cậu đã nói sẽ không tổn thương tôi
13
Chương 13: Nghĩa vụ của người yêu
14
Chương 14: Tớ cần phải biết, rằng cậu yêu tớ
15
Chương 15: Cháu là người giúp việc của An Tử Yến
16
Chương 16: Vĩnh viễn không còn cô đơn
17
Chương 17: Mùa đông của chúng ta tới rồi
18
Chương 18: Đêm Giáng Sinh vui vẻ và kinh hồn
19
Chương 19: Không muốn các cậu ở bên nhau
20
Chương 20: Hãy buông tha cho tình yêu của chúng tôi
21
Chương 21: Hóa ra cậu vẫn nhớ
22
Chương 22: Hưởng thụ hạnh phúc mới là việc quan trọng nhất
23
Chương 23: Tớ thật rối rắm, cậu lại chẳng sao cả
24
Chương 24: Cảm ơn cậu đã yêu tớ
25
Chương 25: Hãy tôn trọng chồng mình
26
Chương 26: Năm mới vui vẻ, An Tử Yến của tớ
27
Chương 27: Vĩnh viễn không nên xem thường đàn bà con gái
28
Chương 28: Tổn thương mà cậu mang lại cho tớ, thật sự rất đau
29
Chương 29: Bên trong tình yêu đều là vết thương
30
Chương 30: Tìm được cậu rồi thì phải ở lại bên cạnh tớ
31
Chương 31: Vậy thì đến sống chung với tớ đi
32
Chương 32: Tình yêu lén lút của cậu
33
Chương 33: Hai người sau khi xem xong "Brokeback Mountain"
34
Chương 34: Mối tình đầu của Mạch Đinh
35
Chương 35: Đây là một thế giới lạnh lùng
36
Chương 36: Mặt âm hiểm của An Tử Yến
37
Chương 37: An Tử Yến, tên khốn kiếp nhà cậu
38
Chương 38: An Tử Yên mang Mạch Đinh theo
39
Chương 39: Sâu trong hồi ức là nỗi đau
40
Chương 40: Toàn bộ thế giới của tớ
41
Chương 41: Kiểu hẹn hò của Mạch Đinh
42
Chương 42: Cậu phải cam đoan (Thượng)
43
Chương 43: Cậu phải cam đoan (Hạ)
44
Chương 44: Chuẩn bị sẵn sàng để nghênh đón hạnh phúc
45
Chương 45: Mạch Đinh và Tô Tiểu Mễ
46
Chương 46: Tôi là một tên ngốc
47
Chương 47: Đến nhận sự dạy bảo của thầy Tô
48
Chương 48: Tình yêu của mỗi người
49
Chương 49: Cậu có thể đi, nhưng đừng bỏ lại tớ
50
Chương 50: Chỉ là tình yêu mà thôi
51
Chương 51: Có tĩnh mịch không?
52
Chương 52: Nếu như gặp lại cậu
53
Chương 53: An Tử Yến, tớ nhớ cậu
54
Chương 54: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Thượng)
55
Chương 55: Mạch Đinh, sinh nhật vui vẻ (Hạ)
56
Chương 56: Tạo nghiệt hồi trước
57
Chương 57: Không ai có thể sánh với cậu
58
Chương 58: Con dâu tốt của mẹ Mạch Đinh
59
Chương 59: Mạch Đinh được nữ nhân vây quanh
60
Chương 60: Lời nói dối của Pinocchio
61
Chương 61: Rốt cuộc sụp đổ
62
Chương 62: Một vài chuyện ngày hè
63
Chương 63: Khi ốm người ta liền trở nên ôn nhu
64
Chương 64: 8 phút (Thượng)
65
Chương 65: 8 phút (Hạ)
66
Chương 66: Đến gặp phụ huynh thì thế nào
67
Chương 67: Ngoại trừ các mặt khác, thì ra tình yêu của cậu nhiều như vậy
68
Chương 68: Tâm hồn vỡ nát
69
Chương 69: Tiểu ca, thái độ kiểu gì đấy?
70
Chương 70: Thuận theo tự nhiên
71
Chương 71: Tình yêu không có tiền
72
Chương 72: Chồng của tớ
73
Chương 73: Cho dù ra sao, tớ còn có cậu
74
Chương 74: Vì cậu, tớ mới khóc
75
Chương 75: Nguyện vọng nhỏ nhoi không đáng kể
76
Chương 76: Sau này không cần thử nữa
77
Chương 77: Việc này nhìn nhiều sẽ quen
78
Chương 78: Cho dù cõng tớ cũng phải đi hết con đường này
79
Chương 79: Sẽ tốt lên thôi
80
Chương 80: Cho dù có bao nhiêu đau khổ
81
Chương 81: Khởi đầu của hạnh phúc
82
Chương 82: Ngưu Lang và Chức Nữ
83
Chương 83: Cậu nói dối nha
84
Chương 84: Để tớ không yêu cậu quá nhiều
85
Chương 85: Bị tớ bắt bài rồi nhé, An Tử Yến!
86
Chương 86: Nó sẽ khiến chúng ta bị chia cách
87
Chương 87: Nỗi đau khi nghĩ một đằng nói một nẻo
88
Chương 88: Ánh mắt bị lừa gạt
89
Chương 89: Sau này đừng cãi nhau nữa
90
Chương 90: Người mà tớ yêu nhất!
91
Chương 91: Như vậy cậu sẽ không nghe thấy nữa
92
Chương 92: Về bố Mạch Đinh
93
Chương 93: Dùng mấy lời buồn nôn của tớ giết chết cậu!
94
Chương 94: Chuyện hạ lưu trong sinh nhật
95
Chương 95: Thứ mọi người tìm kiếm
96
Chương 96: Làm người như cậu cũng không tồi
97
Chương 97: Càng ngày càng ngọt ngào
98
Chương 98: Tớ Yêu Cậu
99
Chương 99: Vài mẩu chuyện thường ngày
100
Chương 100: Phần không tên 100
101
Chương 101: Người nhà họ An
102
Chương 102: Cảm giác này, rất khó chịu
103
Chương 103: Hạnh phúc không tưởng
104
Chương 104: Bảo bối của tớ!
105
Chương 105: Hội chứng tiền hôn nhân
106
Chương 106: Cuộc gặp gỡ náo nhiệt
107
Chương 107: Hôn lễ là gì
108
Chương 108: Truyện cổ tích
109
Chương 109: Truyện cổ tích tiếp diễn
110
Chương 110: Phiên ngoại 1
111
Chương 111: Phiên ngoại 2
112
Chương 112: Phiên ngoại 3
113
Chương 113: Phiên ngoại 4
114
Chương 114: Phiên ngoại 5
115
Chương 115: Phải hạnh phúc, phải rất hạnh phúc