Chương 67: Chuông ‘chiêu hồn’

Lục Ninh đang cùng Ma Vương vật lộn, trông thấy la bàn bỗng nhiên xuất hiện thì ngạc nhiên quay đầu “Trần đạo hữu!”

Trần Ngư nhìn vẻ mừng rỡ của thiếu niên, động tác đưa tay muốn gọi la bàn về đột nhiên dừng lại, cô chột dạ quay đầu hỏi Lâu Minh “Nếu bây giờ mà em bỏ đi thì có phải là không tử tế lắm không?”

“Đây chính là Ma Vương?” Lần trước, khi gặp phải Ma Vương, Mắt âmDương của Lâu Minh vẫn chưa mở phong ấn nên đây là lần đầu tiên Lâu Minh nhìn thấy hình dáng của Ma Vương.

Thân thể Ma Vương khổng lồ, cao bằng tòa nhà hai tầng đang bay giữakhông trung, cái miệng há rộng đang không ngừng cắn nuốt các hồn ma xung quanh. một đôi mắt đỏ hồng như máu sáng rực lên như đèn lồng, lập lòe trong đêm tối làm người khác phải rùng mình.

“Vâng.” Trần Ngư cảm nhận linh lực trong cơ thể mình, mới chỉ khôi phục được khoảng một phần ba, nơi này không phải là Đế Đô, khôngcó biệt thự nhỏ của nhà họ Lâu để gia tăng linh khí cho cô nên tốc độ khôi phục của cô chậm hẳn đi.

Mặc dù các linh hồn bị cắn nuốt đều là cô hồn dã quỷ nhưng nhìn họ bị cắn nuốt như vậy cũng có chút không đành lòng, Lâu Minh do dự mộtchút rồi bước về phía trước.

“anh Ba, anh định đi đâu?” Trần Ngư kéo tay Lâu Minh lại.

“Em ở đây chờ anh một chút, anh đi xử lý con Ma Vương kia.” Lâu Minhnói rồi định cởi nút ngọc ở tay trái ra.

“không được.” Trần Ngư giữ chặt nút ngọc lại không cho Lâu Minh cởi ra.

Lâu Minh kinh ngạc nhìn Trần Ngư.

“anh Ba, cởi nút ngọc ra thì bùa trấn sát không thể phong ấn sát khí của anh nữa.” Mặc dù bùa trấn sát của Trần Ngư lợi hại, nhưng cũng chỉ có thể phong ấn được sát khí còn dư của Lâu Minh sau khi đã được nút ngọc phong ấn lần một. Lúc ở trường học, sở dĩ cô có thể dùng bùa trấn sát phong ấn sát khí của Lâu Minh là bởi sát khí của anh đã được khí lành tiêu trừ bớt.

“anh biết.” Chính bởi vì biết nên Lâu Minh mới định cởi nút ngọc để lợi dụng sát khí của chính bản thân anh diệt trừ Ma Vương.

“anh Ba, linh lực của em mới khôi phục được ba phần. Nếu sát khí củaanh lại bùng phát thì em sẽ không có khả năng phong ấn được đâu.” Trần Ngư nhắc nhở.

một khi sát khí của anh Ba bùng phát mà cô không có khả năng kiềm chế thì hậu quả xảy ra khó mà lường được.

“…” Lâu Minh muốn nói, anh chỉ cởi nút ngọc một chút mà thôi, khôngđến mức để sát khí bùng phát, nhưng rồi lại nghĩ đến tình trạng cơ thể gần đây của mình, anh lại không thể chắc chắn gì nữa. Mao đại sư đãdặn đi dặn lại, anh không được tùy ý cởi nút ngọc ra.

Hơn nữa, so với Ma Vương, thì sự tồn tại của anh còn là điều đáng sợ hơn cả.

“anh Ba, anh chờ ở đây đi, em đi cho.” Trần Ngư nói xong thì chạy xông lên.

“Thi Thi …” Lâu Minh giật mình, anh biết, Thi Thi đánh không lại Ma Vương.

Lục Ninh thấy Trần Ngư chạy tới, gấp gáp hỏi “Trần đạo hữu, chúng ta cố gắng cầm cự với Ma Vương, ông nội Nghiêm sắp đến rồi.”

“anh có vẽ được bùa ‘mời thần’ không?” Tu vi của Ma Vương quá cao, cả hai người đều không phải là đối thủ.

“Em định mời người nào?” Lục Ninh hỏi

“Ma Vương!” Lần trước, khi cô suýt nữa bị Ma Vương đánh bị thương, ông Ngô đã dạy cô vẽ bùa ‘mời thần’. Lần sau nếu cô gặp ác ma mà đánh không lại thì có thể dùng bùa ‘mời thần’ để mời Ma Vương chính tông của âm phủ.

Ma Vương đều dựa vào việc cắn nuốt hồn ma để mạnh lên, nhưng Ma Vương của âm phủ đã vào biên chế của âm phủ thì không thể tùy tiện cắn nuốt hồn ma. Cho nên, nếu có Thiên Sư có thể dùng bùa ‘mời thần’ để gọi Ma Vương đến, Ma Vương có món ngon tẩm bổ như vậy chẳng những sẽ cắn nuốt luôn mà còn rất cảm kích Thiên Sư. Chỉ tiếc bây giờ linh lực của Trần Ngư không đủ, không thể vẽ bùa để mời Ma Vương đến.

“Có thể mời được Ma Vương nữa sao?” Lục Ninh kinh ngạc “anh chỉ mới mời quỷ sai của Thành Hoàng mà thôi.”

“Quỷ sai đánh không lại Ma Vương, đức Thành Hoàng đến thì may ra có thể.” Trần Ngư nói.

“Ầm!”

Bàn tay to lớn của Ma Vương vỗ xuống đầu hai người, Trần Ngư lăn khỏi chỗ đứng, tay bấm pháp quyết gọi la bàn quay về.

“Vù vù vù …”

“Đinh linh linh …”

Trần Ngư nhìn hai pháp khí bay đến trước mặt mình thì kinh ngạc nhìn Lục Ninh.

“Sao chuông ‘chiêu hồn’ lại …” Lục Ninh thấy chuông ‘chiêu hồn’ tự động bay đến trước mặt Trần Ngư cũng rất kinh ngạc.

“Cẩn thận!” Đợt công kích thứ hai của Ma Vương ập đến ngay sau đó, Lâu Minh thấy Trần Ngư còn sững người thì gọi to.

Trần Ngư nhanh chóng lùi về sau, cũng không thắc mắc sao chuông ‘chiêu hồn’ lại nghe lời triệu tập của cô, một lần nữa tay bấm pháp quyết, điều khiển cho la bàn bay lên.

“Vù vù vù …”

“Đinh linh linh …”

La bàn bay lên, chuông ‘chiêu hồn’ cũng bay theo.

Trần Ngư giật mình phát giác, hình như điều khiển chuông ‘chiêu hồn’ này cũng dùng pháp quyết mà ông nội đã dạy cho cô. cô trầm tư mộtchút, pháp quyết biến đổi, trên không trung, la bàn bắt đầu tăng tốc xoay tròn, một nguồn linh lực mạnh mẽ bắn thẳng vào mắt Ma Vương.

“Gào …” Ma Vương kêu lên thảm thiết, dùng tay che mắt.

Tay trái Trần Ngư chỉ chuông ‘chiêu hồn’, mang tâm lý may mắn bấm pháp quyết.

“Đinh linh linh …” trên không trung, chuông ‘chiêu hồn’ hóa thành vệt sáng bay đến đỉnh đầu Ma Vương, theo từng trận chuông rung, từng đợt từng đợt sóng linh lực từ trên cao tỏa xuống đầu Ma Vương.

“Gào, gào, gào!”

Ma Vương che mắt một lúc, rồi bịt lỗ tai một lúc, đau đớn đứng dậm chân, không còn hơi sức đâu mà cắn nuốt hồn ma nữa. Nó nhắm mắt lai bước lung tung tìm cách đánh rơi hai pháp khí.

Trần Ngư làm sao có thể để nó thực hiện được ý đồ, tay trái điều khiển chuông ‘chiêu hồn’, tay phải điều khiển ‘la bàn’ không ngừng thay đổi vị trí của hai pháp khí. Ma Vương hình như rất sợ tiếng chuông ‘chiêu hồn’, bị lỗ tai gào thét, vô cùng đau đớn.

“Gào!!!”

Dưới sự tấn công không ngừng của Trần Ngư, Ma Vương rốt cục khôngchịu nổi, nó không thể không từ bỏ chợ ma, hóa thành luồng âm khí bỏ chạy.

Trần Ngư thấy Ma Vương bỏ chạy, lúc này linh khí đã cạn kiệt, ngã ngồitrên mặt đất.

“Thi Thi …” Lâu Minh thấy Trần Ngư ngã xuống đất, nghĩ là cô bị thương, vội vàng chạy tới “Sao rồi, em bị thương ở đâu?”

“Em không sao, chỉ hết sức thôi.” Vốn linh khí trong người Trần Ngư đãkhông được khôi phục hoàn toàn, vừa rồi lại đồng thời điều khiển hai pháp khí chiến đấu với Ma Vương, lúc này linh lực đã khô kiệt, khôngcòn chút khí lực.

Lâu Minh thấy Trần Ngư nói không việc gì thì mới yên lòng, thấy mồ hôicô đầy đầu, nhịn không được nâng tay áo giúp Trần Ngư lau mồ hôi.

Trong lòng Trần Ngư ngòn ngọt, đôi mắt to nhìn chăm chú anh Ba nhà mình, dáng vẻ lo lắng cho mình của anh Ba càng nhìn lại càng đẹp, hì hì …

Lâu Minh thấy Trần Ngư cứ chăm chú nhìn anh không nháy mắt, lập tức động tác cứng đờ, chột dạ thu tay lại, người cũng lặng lẽ lui về saumột chút.

Hả?? Sao lại không lau nữa rồi!!!

“Trần đạo hữu …” Lục Ninh cầm la bàn và chuông ‘chiêu hồn’ đến trước mặt Trần Ngư.

Lúc Trần Ngư hết sức, la bàn và chuông ‘chiêu hồn’ cũng rơi xuống đất. Lục Ninh thấy Trần Ngư đã có người chăm sóc nên đi nhặt hai pháp khí trở về.

“Cám ơn anh.” Trần Ngư nhận lấy la bàn từ tay Lục Ninh, phát hiện linh khí trong la bàn đã hao hết sạch, lúc này rũ rưỡi, một chút khí lực để động đậy cũng không có.

“Trần đạo hữu, sao em … có thể điều khiển chuông ‘chiêu hồn’?” Khi Lục Ninh bắt đầu sử dụng chuông ‘chiêu hồn’, bà nội đã qua đời nênkhông có người nào dạy cho cậu ta sử dụng chuông ‘chiêu hồn’ như thế nào. Hơn chục năm qua, cậu ta vẫn nghĩ rằng công dụng của chuông ‘chiêu hồn’ chỉ là để mê hoặc thần trí của những hồn ma có đạo hạnhkhông cao thâm mà thôi, không thể ngờ uy lực của nó còn có thể là Ma Vương e sợ.

“Tôi cũng không biết.” Trần Ngư lắc đầu “Lúc đó tôi chỉ nghĩ điều khiển la bàn, không nghĩ là chuông ‘chiêu hồn’ cũng nghe sự điều khiển của tôi.”

“Pháp quyết em dùng là gì?”

“Đó là pháp quyết riêng của sư môn tôi.” Trần Ngư suy đoán “Tôi nghi ngờ trước đây chuông chiêu hồn là pháp khí của sư môn tôi, nếu khôngpháp quyết của sư môn tội sẽ không thể ảnh hưởng đến nó được.”

“Chuông ‘chiêu hồn’ này là của bà nội để lại cho anh.” Vẻ mặt Lục Ninh lo lắng nói.

“anh đừng lo lắng, môn phái của chúng tôi đã suy tàn chỉ còn tôi và ông nội, pháp khí bị mất mát là bình thường. Cho dù chuông ‘chiêu hồn’ này đúng là pháp khí của môn phái chúng tôi thì tôi cũng không cướp lại đâu mà.” Trần Ngư nói.

Lục Ninh nghe Trần Ngư nói vậy thì vẻ mặt hơi buông lỏng. Nếu pháp khí này đúng là của sư môn cô bé này thì mình giữ lại có vẻ khôngđúng lắm, nhưng cái này lại là di vật của bà nội …

“Nhưng mà chuông ‘chiêu hồn’ đưa cho anh, anh cũng không biết dùng nó như thế nào a.” Trần Ngư tiếc nuối nói.

“…” Lục Ninh buồn bực nhìn chuông ‘chiêu hồn’ trong tay mình, cậu ta biết Trần Ngư nói đúng, chuông ‘chiêu hồn’ ở trong tay cậu ta sẽ khôngphát huy được hết công dụng của nó, nhưng pháp quyết điều khiển lại là bí mật sư môn nhà người ta, cậu ta không thể mặt dày xin học được.

“anh Lục Ninh …”

“Lục Ninh …”

Đúng lúc này, anh em nhà họ Nghiêm chạy quay lại, Nghiêm Hân được dịp nhào vào lòng Lục Ninh, khóc lóc hỏi “anh Lục Ninh, anh không bị làm sao chứ?”

“anh không sao.” Lục Ninh cười lắc đầu.

“Chúng ta trở về đi.” Ma Vương đã chạy mất, mọi việc hạ màn, Trần Ngư lại mệt đến mất hết sức lực, Lâu Minh đau lòng muốn đưa cô về nghỉ ngơi.

“Vâng.” Trần Ngư vươn tay về phía Lâu Minh muốn cho anh đỡ cô.

Lâu Minh không đỡ tay Trần Ngư mà đi đến trước mặt cô rồi ngồi quay lưng lại, nói “Em lên đi, anh cõng em về.”

Đầu tiên, Trần Ngư giật mình, sau đó vui mừng, vui vẻ nhào tới.

“anh Ba, anh tốt quá.” Trần Ngư ghé trên lưng Lâu Minh, ngọt ngàonói.

Lâu Minh cười dịu dàng, cõng thân hình nhỏ xinh của cô gái đi ra ngoài, cảm thụ từng hơi thở ấm áp của cô phun lên mặt mình, cố gắng khôngđể những suy nghĩ kiều diễm lan tràn trong đầu.

“anh Ba, chúng ta nhanh quay về Đế Đô đi, em muốn đến nhà anh.” Bỗng nhiên Trần Ngư nói.

“Sau này em …” Lâu Minh định nói Trần Ngư nên ít đến nhà anh đinhưng lời vừa lên khóe miệng lại không tài nào thoát ra được.

“Nơi này có ít linh khí quá, em mất sức là cả người khó chịu. Nếu mà ở Đế Đô, em chỉ cần đến nhà anh Ba một lát là khôi phục sức chiến đấu ngay.” Trần Ngư vui vẻ nói “Cả la bàn cũng thế.”

“Ngày mai chúng ta về ngay.” Đúng rồi, Thi Thi phải hấp thu linh lực, nếu linh lực không đủ, khi cô ra ngoài bắt ma sẽ rất nguy hiểm.

Lâu Minh rất dễ dàng thuyết phục chính mình như vậy.

“Gần đây em lên mạng huyền học nhận mấy nhiệm vụ, sau khi về em phải nhanh chóng hoàn thành, nếu không thì vào học kì mới em vẫn còn chưa kịp thăng cấp mất thôi.”

Hai người vừa đi vừa câu được câu không trò chuyện, phần lớn là Trần Ngư nói, Lâu Minh phụ họa, chỉ một lát là ra ngoài chợ ma, vừa vặn gặp Mao đại sư, bộ trưởng Lâu và mấy người Nghiêm Sùng Minh đang lo lắng chạy tới.

Mao đại sư và bộ trưởng Lâu vừa nhìn thấy hai người thì thở phào nhẹnhõm. Hà Thất lập tức chạy lại đỡ Trần Ngư, Lâu Minh không nỡ buông ra nhưng lại nghĩ có ba mình đang ở đây nên đành phải thả lỏng tay.

“Còn những người khác đâu?” Nghiêm Sùng Minh không thấy anh em họ Nghiêm và Lục Ninh thì nhíu mày hỏi.

“Họ vẫn còn ở bên trong.” Lâu Minh chỉ vào bên trong chợ.

Mao đại sư bước lại xem tình trạng của Trần Ngư, nói “cô chỉ bị tiêu hao linh lực quá mức, nghỉ ngơi mấy ngày là được.”

“Vâng, cám ơn đại sư.” Trần Ngư nói cám ơn.

“Mọi người giải quyết Ma Vương như thế nào?” Mao đại sư tò mò hỏi.

“Nó bị tôi đánh chạy mất dép rồi.” Trần Ngư cười hắc hắc “Nếu khôngphải tôi bị tiêu hao quá nhiều linh khí chưa kịp khôi phục lại thì đã tiêu diệt nó luôn rồi.”

“Giỏi quá, giỏi quá.” Ngoài mặt Mao đại sư cười ha ha, nhưng trong lòng vì biết Lâu Minh không cởi nút ngọc ra mà thở phào một hơi. Lúc này ông nghe nói ở chợ ma có Ma Vương thoát ra, trong lòng cảm thấy hơi lo lắng, ông sợ Lâu Minh sẽ muốn tiêu diệt Ma Vương mà mở phong ấn lần nữa. Sát khí trong người Lâu Minh không thể để xảy ra chút sơ sót nào nữa.

Còn bộ trưởng Lâu đứng bên cạnh, sau khi thấy Lâu Minh không việc gìthì ánh mắt vẫn luôn đặt trên người Trần Ngư, cho nên nghe rất rõràng cuộc đối thoại giữa cô và Mao đại sư.

Thực lực của Ma Vương lúc nãy đã được Mao đại sư phổ cập khoa học cho ông khi trên đường đến đây. Ở thành phố Bình này, chỉ có tu vi của Nghiêm Sùng Minh mới có thể đối đầu với Ma Vương, ngay cả Mao đại sư cũng chưa chắc đánh lại nó. Vậy mà Trần Ngư, theo lời cô bé nói là linh lực chưa được khôi phục hoàn toàn mà có thể đánh cho Ma Vương chạy …

Ánh mắt bộ trưởng Lâu lại nhìn qua Lâu Minh.

“Ba ạ.” Lâu Minh chào.

“không việc gì là tốt rồi.”

==

Rạng sáng hai giờ rưỡi, Trần Ngư đang say giấc nồng thì bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa.

Trần Ngư ngồi dậy mở cửa, ngạc nhiên nhìn anh lính lạ mặt đang đứng trước cửa phòng. “anh là?”

“Tiểu thư Trần Ngư, bộ trưởng Lâu muốn gặp cô tâm sự.”

“Bộ trưởng Lâu? Bác Lâu á?” Trần Ngư do dự một chút, mặc dù cảm thấy kì lạ nhưng vẫn quay vào phòng mặc thêm áo khoác rồi đi theoanh lính.

Khi hai người vừa rời khỏi phòng thì đã bị Hà Thất đứng trong bóng tối phát hiện, ánh mắt của Hà Thất đối diện với ánh mắt của anh lính dẫn Trần Ngư ra ngoài.

anh lính thu hồi mắt, tiếp tục đi về phía trước, Hà Thất đứng sững người tại chỗ.

Đó là cảnh vệ của bộ trưởng Lâu?

Bộ trưởng Lâu muốn gặp tiểu thư Trần Ngư.

Phải nhanh chóng đi báo cho Tam thiếu mới được!

Hà Thất vừa định xoay người báo cho Lâu Minh, nhưng động tác đột nhiên dừng lại.

Có lẽ, có một số việc, tuy là Tam thiếu không muốn nói nhưng vẫn cần phải có người nói cho tiểu thư Trần Ngư biết.

Tác giả có lời muốn nói:

Nhóm bát quái của các trợ lý.

(Trợ lý Hà, hôm nay cậu phản bội Tam thiếu. Sao cậu lại không nói cho Tam thiếu biết chuyện bộ trưởng Lâu tìm tiểu thư Trần Ngư.)

Hà Thất (Cậu thì biết cái gì, bộ trưởng Lâu là người càng mong cho Tam thiếu và tiểu thư Trần Ngư đến được với nhau đó. Đây là ngườimột nhà, hiểu chưa?)

(đã hiểu!)

(đã hiểu …)

(Xin dạy cho chúng tôi …)

Chapter
1 Chương 1: Thành phố quả nhiên là một nơi rất nguy hiểm
2 Chương 2: Xin hãy gọi con là Tây Thi
3 Chương 3: Kỹ năng kiếm tiền mới
4 Chương 4: Đơn hàng đầu tiên
5 Chương 5: Ông của tôi là thầy trừ ma
6 Chương 6: Ăn trộm linh khí
7 Chương 7: Sát khí của Tam thiếu
8 Chương 8: Khai giảng rồi
9 Chương 9: Tôi thu anh bây giờ
10 Chương 10: Bùa trấn sát
11 Chương 11: Trắng lại rồi
12 Chương 12: Bị thương
13 Chương 13: Anh Ba
14 Chương 14: Em muốn đến nhà anh chơi
15 Chương 15: Nhóc ma
16 Chương 16: Lén đến nhà anh
17 Chương 17-1: Thăm nhà
18 Chương 17-2: Bắt được một con sắc ma
19 Chương 18: Dắt tay
20 Chương 19: Vì có anh ở đó
21 Chương 20: Nguy hiểm đang đến gần
22 Chương 21: Trận chiến ác liệt
23 Chương 22: Lỗ nặng rồi
24 Chương 23: Bùa huyền sát
25 Chương 24: Hoạt tử nhân (xác chết sống lại)
26 Chương 25: Mạng huyền học quốc gia
27 Chương 26: Thu hồi vốn
28 Chương 27: Tái đấu với xác sống
29 Chương 28: Bị ma khi dễ
30 Chương 29: Trận pháp Thất Sát
31 Chương 30: Suýt nữa quên nhận nhiệm vụ
32 Chương 31: Số mệnh vô cùng cao quý!
33 Chương 32: Em cùng anh
34 Chương 33: Tam thiếu xảy ra chuyện
35 Chương 34: Phong ấn như thế nào
36 Chương 35: Dẫn linh phong ấn
37 Chương 36: Anh Ba, em lỡ ‘sàm sỡ’ anh rồi
38 Chương 37: Cậu muốn bảo vệ cô ấy
39 Chương 38: Đây là hẹn hò sao?
40 Chương 39: Gặp lại sắc ma nữ
41 Chương 39-2: Âm phủ không thu hồn ma 2
42 Chương 40: Trận pháp luyện hồn
43 Chương 40-2: Trận pháp luyện hồn 2
44 Chương 41: Nhiệt độ của em
45 Chương 42: Ông ta sàm sỡ em
46 Chương 42-2: Ông ta sàm sỡ em 2
47 Chương 43: Tôi cũng là Thiên Sư?
48 Chương 44: Xương người
49 Chương 45: Ma Vương
50 Chương 46: Ngủ đông
51 Chương 47: Tôi quan tâm cô ấy
52 Chương 48: Mở phong ấn
53 Chương 49: Ông Ngô ra tay
54 Chương 50: Lựa chọn khó khăn
55 Chương 51: Nó ghét em
56 Chương 52: Thanh kiếm đồng tủi thân
57 Chương 53: Đưa bọn họ đi luân hồi
58 Chương 54: Sao lại cướp việc làm ăn của tôi?
59 Chương 55: Không được làm bị thương khách hàng của tôi
60 Chương 56: Không công bằng
61 Chương 57: Báo cảnh sát âm phủ
62 Chương 58: Thành Hoàng xử án
63 Chương 59: Tình yêu là gì
64 Chương 60: Cương thi
65 Chương 61: Hôn môi
66 Chương 62: Con để ý một người
67 Chương 63: Ngô Lễ là gì của cô
68 Chương 64: Bí mật của sát khí
69 Chương 65: Lục lạc
70 Chương 66: Chợ ma
71 Chương 67: Chuông ‘chiêu hồn’
72 Chương 68: Giận dỗi
73 Chương 69: Trúng đạn
74 Chương 70-1: Thuật cấm
75 Chương 70-2: Thuật cấm 2
76 Chương 71: Di chứng
77 Chương 72: Hiểu lầm
78 Chương 73: Ông nội
79 Chương 74: Chia cắt sát khí
80 Chương 75: Giao thừa
81 Chương 76-1: Trừ ma đêm giao thừa
82 Chương 76-2: Trừ ma đêm giao thừa 2
83 Chương 77: Kết giới
84 Chương 77-2: Kết giới 2
85 Chương 78: Cương thi ngàn năm
86 Chương 79: Cương thi ngàn năm 2
87 Chương 80: Ánh sáng (linh quang) bảy màu
88 Chương 80-2: Ánh sáng (linh quang) bảy màu 2
89 Chương 81: Chuyển biến tốt đẹp
90 Chương 81-2: Chuyển biến tốt đẹp 2
91 Chương 82: Tỉnh lại
92 Chương 82-2: Tỉnh lại 2
93 Chương 83: Tôi là kí ức của cậu
94 Chương 83-2: Tôi là kí ức của cậu 2
95 Chương 84-1: Sáu linh khí
96 Chương 84-2: Sáu linh khí 2
97 Chương 85: Tư liệu tuyệt mật
98 Chương 85-2: Tư liệu tuyệt mật 2
99 Chương 86: Hack mạng internet âm phủ 1
100 Chương 86-2: Hack mạng internet âm phủ 2
101 Chương 87: Giải thi đấu Huyền Linh
102 Chương 87-2: Giải thi đấu Huyền Linh 2
103 Chương 88-1: Linh Khí thứ ba
104 Chương 88-2: Linh Khí thứ ba 2
105 Chương 89: Lại phong ấn lần nữa
106 Chương 89-2: Lại phong ấn lần nữa 2
107 Chương 90: Cảnh trong mơ
108 Chương 90-2: Cảnh trong mơ 2
109 Chương 91: Đài tụ hồn
110 Chương 91-2: Đài tụ hồn 2
111 Chương 92: Cây sáo
112 Chương 92-2: Cây sáo 2
113 Chương 93: Vô tình gặp được Lục Ninh
114 Chương 93-2: Vô tình gặp được Lục Ninh 2
115 Chương 94: Lời niệm chú trấn hồn
116 Chương 94-2: Lời niệm chú trấn hồn 2
117 Chương 95: Nhà họ Lục
118 Chương 95-2: Nhà họ Lục 2
119 Chương 96: Trận pháp Tụ Linh
120 Chương 96-2: Trận pháp Tụ Linh 2
121 Chương 97: Mối tình đầu
122 Chương 97-2: Mối tình đầu 2
123 Chương 98: Giải thi đấu bắt đầu
124 Chương 98-2: Giải thi đấu bắt đầu 2
125 Chương 99: Tìm được rồi
126 Chương 99-2: Tìm được rồi 2
127 Chương 100: Huyền Minh Tịnh Sát quyết (Bí quyết làm sạch sát khí màu đỏ)
128 Chương 101-1: Phượng Lạc
129 Chương 101-2: Phượng Lạc 2
130 Chương 102: Anh thích em
131 Chương 102-2: Anh thích em 2
132 Chương 103: Trận pháp năm ngôi sao hội tụ (Ngũ mang hối tinh trận)
133 Chương 103-2: Trận pháp năm ngôi sao hội tụ (Ngũ mang hối tinh trận) 2
134 Chương 104: Phê duyệt bị bác bỏ
135 Chương 104-2: Phê duyệt bị bác bỏ 2
136 Chương 105: Nhiệm vụ cấp độ S
137 Chương 105-2: Nhiệm vụ cấp độ S 2
138 Chương 106: Món Linh Khí thứ năm
139 Chương 106-2: Món Linh Khí thứ năm 2
140 Chương 107: Gặp lại
141 Chương 107-2: Gặp lại
142 Chương 108: Phượng Lạc và Linh Cơ
143 Chương 108-2: Phượng Lạc và Linh Cơ 2
144 Chương 109: Linh Khí thứ sáu
145 Chương 109-2: Linh Khí thứ sáu 2
146 Chương 110: Trận pháp Bàn Long
147 Chương 110-2: Trận pháp Bàn Long 2
148 Chương 111: Hạn Bạt thức tỉnh
149 Chương 111-2: Hạn Bạt thức tỉnh 2
150 Chương 112: Phong ấn thất bại
151 Chương 112-2: Phong ấn thất bại 2
152 Chương 113: Hạn Bạt bị bất ngờ
153 Chương 113-2: Hạn Bạt bị bất ngờ 2
154 Chương 114: Kết cục
155 Chương 114-2: Kết cục 2
156 Chương 115: Phiên ngoại 1
157 Chương 116: Phiên ngoại 2
158 Chương 117: Phiên ngoại 3
159 Chương 118: Phiên ngoại 4
160 Chương 119: Phiên ngoại năm
161 Chương 120: Phiên ngoại năm (2)
162 Chương 121: Phiên ngoại sáu
163 Chương 122: Phiên ngoại sáu 2
164 Chương 123: Phiên ngoại bảy
165 Chương 124: Phiên ngoại bảy (2)
166 Chương 125: Phiên ngoại tám
167 Chương 126: Phiên ngoại tám 2
Chapter

Updated 167 Episodes

1
Chương 1: Thành phố quả nhiên là một nơi rất nguy hiểm
2
Chương 2: Xin hãy gọi con là Tây Thi
3
Chương 3: Kỹ năng kiếm tiền mới
4
Chương 4: Đơn hàng đầu tiên
5
Chương 5: Ông của tôi là thầy trừ ma
6
Chương 6: Ăn trộm linh khí
7
Chương 7: Sát khí của Tam thiếu
8
Chương 8: Khai giảng rồi
9
Chương 9: Tôi thu anh bây giờ
10
Chương 10: Bùa trấn sát
11
Chương 11: Trắng lại rồi
12
Chương 12: Bị thương
13
Chương 13: Anh Ba
14
Chương 14: Em muốn đến nhà anh chơi
15
Chương 15: Nhóc ma
16
Chương 16: Lén đến nhà anh
17
Chương 17-1: Thăm nhà
18
Chương 17-2: Bắt được một con sắc ma
19
Chương 18: Dắt tay
20
Chương 19: Vì có anh ở đó
21
Chương 20: Nguy hiểm đang đến gần
22
Chương 21: Trận chiến ác liệt
23
Chương 22: Lỗ nặng rồi
24
Chương 23: Bùa huyền sát
25
Chương 24: Hoạt tử nhân (xác chết sống lại)
26
Chương 25: Mạng huyền học quốc gia
27
Chương 26: Thu hồi vốn
28
Chương 27: Tái đấu với xác sống
29
Chương 28: Bị ma khi dễ
30
Chương 29: Trận pháp Thất Sát
31
Chương 30: Suýt nữa quên nhận nhiệm vụ
32
Chương 31: Số mệnh vô cùng cao quý!
33
Chương 32: Em cùng anh
34
Chương 33: Tam thiếu xảy ra chuyện
35
Chương 34: Phong ấn như thế nào
36
Chương 35: Dẫn linh phong ấn
37
Chương 36: Anh Ba, em lỡ ‘sàm sỡ’ anh rồi
38
Chương 37: Cậu muốn bảo vệ cô ấy
39
Chương 38: Đây là hẹn hò sao?
40
Chương 39: Gặp lại sắc ma nữ
41
Chương 39-2: Âm phủ không thu hồn ma 2
42
Chương 40: Trận pháp luyện hồn
43
Chương 40-2: Trận pháp luyện hồn 2
44
Chương 41: Nhiệt độ của em
45
Chương 42: Ông ta sàm sỡ em
46
Chương 42-2: Ông ta sàm sỡ em 2
47
Chương 43: Tôi cũng là Thiên Sư?
48
Chương 44: Xương người
49
Chương 45: Ma Vương
50
Chương 46: Ngủ đông
51
Chương 47: Tôi quan tâm cô ấy
52
Chương 48: Mở phong ấn
53
Chương 49: Ông Ngô ra tay
54
Chương 50: Lựa chọn khó khăn
55
Chương 51: Nó ghét em
56
Chương 52: Thanh kiếm đồng tủi thân
57
Chương 53: Đưa bọn họ đi luân hồi
58
Chương 54: Sao lại cướp việc làm ăn của tôi?
59
Chương 55: Không được làm bị thương khách hàng của tôi
60
Chương 56: Không công bằng
61
Chương 57: Báo cảnh sát âm phủ
62
Chương 58: Thành Hoàng xử án
63
Chương 59: Tình yêu là gì
64
Chương 60: Cương thi
65
Chương 61: Hôn môi
66
Chương 62: Con để ý một người
67
Chương 63: Ngô Lễ là gì của cô
68
Chương 64: Bí mật của sát khí
69
Chương 65: Lục lạc
70
Chương 66: Chợ ma
71
Chương 67: Chuông ‘chiêu hồn’
72
Chương 68: Giận dỗi
73
Chương 69: Trúng đạn
74
Chương 70-1: Thuật cấm
75
Chương 70-2: Thuật cấm 2
76
Chương 71: Di chứng
77
Chương 72: Hiểu lầm
78
Chương 73: Ông nội
79
Chương 74: Chia cắt sát khí
80
Chương 75: Giao thừa
81
Chương 76-1: Trừ ma đêm giao thừa
82
Chương 76-2: Trừ ma đêm giao thừa 2
83
Chương 77: Kết giới
84
Chương 77-2: Kết giới 2
85
Chương 78: Cương thi ngàn năm
86
Chương 79: Cương thi ngàn năm 2
87
Chương 80: Ánh sáng (linh quang) bảy màu
88
Chương 80-2: Ánh sáng (linh quang) bảy màu 2
89
Chương 81: Chuyển biến tốt đẹp
90
Chương 81-2: Chuyển biến tốt đẹp 2
91
Chương 82: Tỉnh lại
92
Chương 82-2: Tỉnh lại 2
93
Chương 83: Tôi là kí ức của cậu
94
Chương 83-2: Tôi là kí ức của cậu 2
95
Chương 84-1: Sáu linh khí
96
Chương 84-2: Sáu linh khí 2
97
Chương 85: Tư liệu tuyệt mật
98
Chương 85-2: Tư liệu tuyệt mật 2
99
Chương 86: Hack mạng internet âm phủ 1
100
Chương 86-2: Hack mạng internet âm phủ 2
101
Chương 87: Giải thi đấu Huyền Linh
102
Chương 87-2: Giải thi đấu Huyền Linh 2
103
Chương 88-1: Linh Khí thứ ba
104
Chương 88-2: Linh Khí thứ ba 2
105
Chương 89: Lại phong ấn lần nữa
106
Chương 89-2: Lại phong ấn lần nữa 2
107
Chương 90: Cảnh trong mơ
108
Chương 90-2: Cảnh trong mơ 2
109
Chương 91: Đài tụ hồn
110
Chương 91-2: Đài tụ hồn 2
111
Chương 92: Cây sáo
112
Chương 92-2: Cây sáo 2
113
Chương 93: Vô tình gặp được Lục Ninh
114
Chương 93-2: Vô tình gặp được Lục Ninh 2
115
Chương 94: Lời niệm chú trấn hồn
116
Chương 94-2: Lời niệm chú trấn hồn 2
117
Chương 95: Nhà họ Lục
118
Chương 95-2: Nhà họ Lục 2
119
Chương 96: Trận pháp Tụ Linh
120
Chương 96-2: Trận pháp Tụ Linh 2
121
Chương 97: Mối tình đầu
122
Chương 97-2: Mối tình đầu 2
123
Chương 98: Giải thi đấu bắt đầu
124
Chương 98-2: Giải thi đấu bắt đầu 2
125
Chương 99: Tìm được rồi
126
Chương 99-2: Tìm được rồi 2
127
Chương 100: Huyền Minh Tịnh Sát quyết (Bí quyết làm sạch sát khí màu đỏ)
128
Chương 101-1: Phượng Lạc
129
Chương 101-2: Phượng Lạc 2
130
Chương 102: Anh thích em
131
Chương 102-2: Anh thích em 2
132
Chương 103: Trận pháp năm ngôi sao hội tụ (Ngũ mang hối tinh trận)
133
Chương 103-2: Trận pháp năm ngôi sao hội tụ (Ngũ mang hối tinh trận) 2
134
Chương 104: Phê duyệt bị bác bỏ
135
Chương 104-2: Phê duyệt bị bác bỏ 2
136
Chương 105: Nhiệm vụ cấp độ S
137
Chương 105-2: Nhiệm vụ cấp độ S 2
138
Chương 106: Món Linh Khí thứ năm
139
Chương 106-2: Món Linh Khí thứ năm 2
140
Chương 107: Gặp lại
141
Chương 107-2: Gặp lại
142
Chương 108: Phượng Lạc và Linh Cơ
143
Chương 108-2: Phượng Lạc và Linh Cơ 2
144
Chương 109: Linh Khí thứ sáu
145
Chương 109-2: Linh Khí thứ sáu 2
146
Chương 110: Trận pháp Bàn Long
147
Chương 110-2: Trận pháp Bàn Long 2
148
Chương 111: Hạn Bạt thức tỉnh
149
Chương 111-2: Hạn Bạt thức tỉnh 2
150
Chương 112: Phong ấn thất bại
151
Chương 112-2: Phong ấn thất bại 2
152
Chương 113: Hạn Bạt bị bất ngờ
153
Chương 113-2: Hạn Bạt bị bất ngờ 2
154
Chương 114: Kết cục
155
Chương 114-2: Kết cục 2
156
Chương 115: Phiên ngoại 1
157
Chương 116: Phiên ngoại 2
158
Chương 117: Phiên ngoại 3
159
Chương 118: Phiên ngoại 4
160
Chương 119: Phiên ngoại năm
161
Chương 120: Phiên ngoại năm (2)
162
Chương 121: Phiên ngoại sáu
163
Chương 122: Phiên ngoại sáu 2
164
Chương 123: Phiên ngoại bảy
165
Chương 124: Phiên ngoại bảy (2)
166
Chương 125: Phiên ngoại tám
167
Chương 126: Phiên ngoại tám 2