Chương 66: Phiên ngoại 1

Edit + Beta: Snail

Ngày hôm sau Mạch Đương là bị tiếng pháo trúc đánh thức, cậu nhắm mắt theo thói quen đưa tay sờ bên cạnh, chỉ sờ được ổ chăn trống không, Trì Yến đã dậy rồi. Trong chăn vươn tay ra duỗi thắt lưng mệt mỏi, Mạch Đương nhấc mí mắt lên, kéo gối đầu của Trì Yến qua ôm, dùng mặt cọ cọ, tựa như còn có thể cảm giác được mùi vị Trì Yến lưu lại bên trên, hương chanh bồ kết nhàn nhạt, tươi mát dễ chịu, giống như mùi hương trên y phục Trì Yến.

Nằm trên giường nam thần, ôm gối của nam thần, ngủ cùng nam thần! Ba may mắn lớn của cuộc đời cũng chỉ như thế mà thôi!! Khóe miệng Mạch Đương hơi nhếch lên, ôm gối Trì Yến ‘ao’ một tiếng, ở trên giường lăn qua lăn lại.

Sáng sớm phản ứng của đàn ông là nhạy cảm nhất, Mạch Đương ôm gối lăn lộn, vừa nghĩ tới dáng vẻ lần trước cùng Trì Yến quay cuồng trên chiếc giường lớn này, liền không nhịn được muốn ‘cứng’ lên.

Mạch Ji Ji: Mẹ nó, không mượn.

Đem gối đầu áp lên mặt mình, Mạch Đương lại nằm ỳ mười phút mới bò dậy. Trong phòng có hệ thống sưởi hơi, mặc đồ ngủ trên người cũng không tính là lạnh, cậu dựa vào thành giường, ánh mắt chạm tới ảnh chụp cạnh giường, đó là ảnh của cậu và mẹ.

Tối hôm qua lúc thu dọn đồ đạc, Trì Yến đặt ảnh chụp vào cậu liền ngây ngẩn cả người, tiếp đó chợt nghe Trì Yến nói: “Nếu đã là đoàn viên, vậy đương nhiên không thể thiếu cái này.”

Khi Trì Yến nói câu này, Mạch Đương cảm thấy anh thật sự tốt không biên giới rồi, ngay cả cái này cũng thay mình suy xét, lúc đó cậu nhịn không được liền ôm lấy Trì Yến hỏi anh vì sao lại tốt như vậy.

“Bởi vì em cũng tốt không biên giới, không thể không đối xử tốt với em.” Trì Yến trả lời như vậy, dịu dàng trong mắt hầu như muốn nhấn chìm cậu.

Mạch Đương lẳng lặng nhìn bức ảnh, vươn tay lấy nó tới: “Chào buổi sáng, mẹ.”

“Cảm ơn mẹ ngày này hai mươi năm trước sinh con ra, mẹ là người mẹ tốt nhất.” Mạch Đương sờ sờ góc viền ảnh chụp, lộ ra một nụ cười gần như ngây thơ, “Năm mới vui vẻ.”

Cậu vừa nói xong cửa phòng liền mở ra, Trì Yến từ bên ngoài tiến vào, thấy cậu đã dậy, đi tới bên cửa sổ kéo rèm ra, mới quay đầu hỏi: “Sao không ngủ thêm một lát?”

“Thức dậy đủ muộn rồi.” Mạch Đương vươn tay duỗi thắt lưng nhức mỏi, đặt bức ảnh sang một bên, ngoắc ngoắc tay với anh, “Tới đây tới đây.”

“Hửm?” Trì Yến đi tới, ở trước mặt cậu cúi người xuống.

Mạch Đương đưa tay ôm lấy cổ anh kéo anh xuống, ở trên sườn mặt dùng sức hôn một cái, “Chúc mừng năm mới, bảo bối nhi.”

Trì Yến sờ sờ mặt, nghiêng đầu hôn lại cậu một cái, cười nói: “Chúc mừng năm mới.”

“Dì chú đâu? Ở dưới lầu sao?” Mạch Đương hỏi.

“Ừ, nhà bọn Thiền Ngọc tới đây, ở dưới lầu chơi mạt chược.” Trì Yến nói đưa tay giúp cậu kéo lại cổ áo ngủ, tránh cho cảm lạnh.

“Chơi mạt chược?” Mắt Mạch Đương sáng rực lên, “Chúng ta đi xem xem.” Nói rồi liền vén chăn lên đi xuống giường, chân vừa chạm đất Trì Yến liền kéo cậu, từ bên kia giường túm lấy áo bông mặc vào cho cậu, “Đi rửa mặt ăn sáng trước.”

“A được, anh ăn chưa? Dậy hồi nào vậy? Sao em lại không biết.” Mạch Đương mang giày vào.

“Còn chưa ăn, vừa dậy không bao lâu, thấy em ngủ ngon như vậy nên không gọi em.” Trì Yến nói, tối qua tất cả mọi người đều ngủ tương đối trễ, anh cũng không kêu Mạch Đương dậy, muốn cho cậu ngủ thêm một lát.

“Tất cả mọi người ăn chưa?” Mạch Đương nhìn về phía cửa.

“Còn có Trì Bảo chưa dậy, cha mẹ đều ăn rồi.” Trì Yến nhìn cậu, “Em thì sao, muốn dậy chưa? Hay là cùng Trì Bảo ngủ tiếp?”

“Đi rửa mặt trước đã, rồi cùng gọi Trì Bảo rời giường.” Mạch Đương đi đánh răng rửa mặt, trước khi đi lại hôn Trì Yến một cái.

Trì Yến lưu lại thu dọn giường, ở bên gối đầu thấy được khung ảnh của Mạch Đương, đem nó đặt lên tủ đầu giường, ánh mắt dừng lại phía trên một hồi, cười nói: “Mẹ, chúc mừng năm mới.”

Lúc Mạch Đương rửa mặt xong trở lại Trì Yến đang ở tủ quần áo giúp cậu tìm y phục, cậu đi tới nhào lên lưng Trì Yến, hỏi: “Hey, muốn em giúp không?”

“Không cần.” Trì Yến tìm được y phục, quay người lại liền bị Mạch Đương vây giữa hai cánh tay cùng tủ quần áo.

Một tay Mạch Đương chống tủ quần áo, một tay khoát lên vai Trì Yến, dựa sát vào anh nhẹ huýt sáo, tựa như đùa giỡn hỏi anh: “Anh đoán xem hiện tại em muốn làm gì?”

Trì Yến cùng cậu hai mắt nhìn nhau, phối hợp hỏi: “Muốn làm gì?”

Mạch Đương sờ sờ cằm, dáng vẻ giống y đúc một tên lưu manh, “Muốn làm nhiều lắm, anh muốn biết hay không?”

Trì Yến giương cằm ra hiệu cậu tiếp tục nói, một bộ dáng vẻ không để ý lắm.

Mạch Đương chậc một tiếng, thu hồi cánh tay chống trên tủ quần áo, hai tay bưng mặt Trì Yến hôn lên, đầu tiên là cái trán, sau đó là mũi, cằm, cuối cùng là môi, cẩn thận tỉ mỉ hôn anh khắp nơi.

Trì Yến bị cậu hôn có chút buồn cười, một tay cầm quần áo, một tay ôm lấy eo cậu, dựa vào tủ quần áo tùy cậu quấy rối.

Chờ Mạch Đương hôn đủ mới buông anh ra, một bộ dáng dấp thỏa mãn cảm thán một câu: “Thần thanh khí sảng! Chỉ hôn anh là no rồi.”

“Những lời này không dễ nghe chút nào.” Trì Yến nói.

“Ha ha, ý em là sắc đẹp của anh có thể thay cơm.” Mạch Đương cười to.

Trì Yến nhéo nhéo mặt cậu, đưa quần áo cho cậu: “Thay quần áo trước rồi xuống dưới ăn bữa sáng.”

“Ey.” Mạch Đương nhận quần áo trở lại bên giường, cởi áo ngủ ra thay đồ mới, phần lưng trắng nõn của cậu còn có dấu hôn Trì Yến lưu lại hai ngày trước, từ chính giữa phần lưng một đường lan đến chỗ thắt lưng.

Thay xong quần áo, Mạch Đương vừa quay đầu liền thấy Trì Yến dựa vào cạnh bàn nhìn cậu, rõ ràng cho thấy dáng vẻ cậu thay quần áo đều bị anh thu vào trong mắt toàn bộ.

“Đẹp mắt không?” Mạch Đương vén vạt áo lông lên vỗ vỗ bụng mình.

Trì Yến đi tới sờ soạng thắt lưng bóng loáng của cậu một cái, khen: “Nhìn đẹp, sờ cũng tuyệt.”

“Chậc.” Mạch Đương nắm lấy tay anh, vươn tay tiến vào dưới y phục anh sờ tới sờ lui, “Anh đùa giỡn lưu manh nha, có qua có lại.”

Trì Yến ngoan ngoãn để cậu sờ một hồi mới nói: “Được rồi, đi xuống ăn gì đó trước đi.”

“Được, em đi gọi tên nhóc kia dậy.” Mạch Đương thu tay về đi về phía phòng Trì Bảo ở đối diện.

Trên lầu có ba căn phòng, một phòng là của Trì Yến, một phòng của Lưu Hồng Nhạn cùng Trì Đông Minh, một phòng là của Trì Bảo, lúc Mạch Đương đi qua nhóc con kia còn đang ngủ ngon lành, hơi há mồm nằm úp trên gối đầu, Mạch Đương tiến vào nhóc không hề hay biết.

Mạch Đương đi tới, vươn tay vỗ vỗ cái mông nhóc, “Trì Bảo dậy đi!”

Trì Bảo nhúc nhích một chút, mở mắt ra, “… Anh Mạch Đương.”

“Chúc mừng năm mới.” Mạch Đương ôm nhóc lên, tiếp nhận quần áo Trì Yến lấy tới giúp nhóc mặc vào.

“Chúc mừng năm mới.” Trì Bảo mơ mơ màng màng nói, ngoan ngoãn phối hợp giơ tay lên mặc quần áo, mí mắt vẫn còn híp lại.

“Ăn xong ngủ tiếp nè.” Mạch Đương xoa bóp khuôn mặt nhỏ của nhóc.

Chờ Trì Bảo rửa mặt xong ba người cùng nhau xuống lầu, trong phòng khách dưới lầu bọn người Lưu Hồng Nhạn cùng cha mẹ Thiền Ngọc đã bắt đầu chơi rồi, trên mặt mỗi người đều là dáng vẻ đại sát tứ phương, Lưu Hồng Nhạn thấy bọn họ xuống, nói: “Dậy rồi à? Bữa sáng trong nồi giữ nhiệt, tự mình đi ăn đi.”

“Dạ.” Mạch Đương đáp một tiếng, chào hỏi cha mẹ Thiền Ngọc liền mang theo Trì Bảo đi ăn bữa sáng, ở phòng bếp đụng phải Thiền Ngọc đang cắt trái cây.

Nhà Thiền Ngọc nằm ở tầng kế tiếp với nhà Trì Yến, cho nên cô cùng không biết tối qua Mạch Đương qua năm mới ở nhà Trì Yến, vậy nên vừa sáng sớm đã nhìn thấy Mạch Đương, trên người cậu còn mặc áo lông cùng quần ở nhà, không khỏi sửng sốt một chút, trong nháy mắt còn chưa phản ứng kịp.

“Chúc mừng năm mới.” Trái lại Mạch Đương rất tự nhiên chào hỏi cô, Trì Bảo cũng hô theo một tiếng, “Chị Tiểu Ngọc chúc mừng năm mới.”

“A, chúc mừng năm mới!” Thiền Ngọc phản ứng kịp, tránh ra chút vị trí hỏi bọn họ, “Hai người muốn ăn gì sao?”

“Ăn bữa sáng! Em và anh Mạch Đương dậy trễ, vẫn chưa ăn sáng đâu.” Trì Bảo nói.

“…” Thiền Ngọc ngây người, dậy trễ? Cô còn tưởng rằng Mạch Đương là sáng sớm qua đây chúc tết, thì ra tối hôm qua đã ngủ lại đây sao? Nhưng ngày hôm qua không phải đêm trừ tịch sao?

“Cậu ăn chưa?” Mạch Đương không thèm để ý tìm tòi nghiên cứu trong mắt cô, lên tiếng hỏi.

“Tôi ăn rồi, hai người muốn ăn cái gì? Cần giúp một tay không?” Thiền Ngọc hỏi.

“Không cần, để tôi là được.” Trì Yến đi tới, anh vỗ vỗ Trì Bảo để nhóc đi phòng ăn chờ là được.

“Chị Thiền Ngọc chúng ta đi ra ngoài đi~” Trì Bảo lôi kéo Thiền Ngọc ra ngoài, Thiền Ngọc đến ngoài phòng khách, không nhịn được quay đầu nhìn về phía phòng bếp một chút, phát hiện Trì Yến đang ở bên trong hâm nóng bữa sáng, Mạch Đương ở sau lưng anh duỗi đầu nhìn anh làm việc, hai người đang nói gì đó, cô không nghe được, nhưng từ trên mặt bọn họ có thể nhìn thấy nụ cười rõ ràng. Cô và Trì Yến cùng nhau lớn lên, tính Trì Yến vẫn tương đối lạnh nhạt, Trì Yến lộ tâm tình ra ngoài như bây giờ khiến cô không khỏi có chút ngoài ý muốn.

“Vừa rồi Thiền Ngọc có phải bị em hù không?” Mạch Đương hỏi.

“Làm sao?” Trì Yến tắt bếp.

“Áo lông em đang mặc là đồ của anh đi?” Mạch Đương kéo kéo cổ áo lông.

“Ừ, không phải em nói nó đẹp sao?” Trì Yến quay người lại nhìn cậu, trong mắt mang theo trêu đùa không rõ.

“Thế nhưng có người ngoài ở đây, đã qua năm mới, em mặc y phục của anh có phải có chút… khụ… không tốt lắm không?”

“Không tốt lắm?” Trì Yến nhướn mày, “Lần trước em còn mặc quần lót của tôi.”

Mạch Đương: “…”

Có một lần Mạch Đương cầm nhầm quần lót của Trì Yến, quần lót hai người đều cùng một màu, cậu không chú ý liền mặc, sau mới phát hiện cầm nhầm.

“Được rồi, không cần để ý, cô ấy biết cũng không sao cả.” Trì Yến vỗ vỗ vai cậu, anh biết ý Mạch Đương, là sợ người khác dùng ánh mắt khác thường nhìn anh mà thôi, có điều anh cũng không để ý.

“Nếu anh đã nói thế… em đây liền yên tâm lớn mật đi ra ngoài nhá?” Mạch Đương nháy mắt mấy cái.

“Ra ngoài đi.” Trì Yến lấy bữa sáng trong nồi hấp ra, hai người cùng nhau bưng ra ngoài.

Lúc ba người bọn họ ăn sáng, Thiền Ngọc ở phòng khách bên kia vẫn luôn lén lút chú ý Trì Yến cùng Mạch Đương, lấy kinh nghiệm làm hủ nữ nhiều năm của cô, luôn cảm thấy hai người không bình thường, rất không bình thường, cái loại cảm giác này chỉ là liếc mắt nhìn đều cảm thấy bên cạnh bọn họ có bong bóng đang bốc lên, còn là bong bóng màu hồng, có cùng một loại tin tức bất đồng với người khác.

Từ góc độ của cô, cô còn nhìn thấy Mạch Đương gắp đồ ăn từ chén Trì Yến, cùng Trì Yến chơi đùa từ nhỏ đến lớn, đối với tính cách Trì Yến cô không dám nói trăm phần trăm hiểu rõ, nhưng chí ít cũng quen thuộc bảy tám phần mười, chưa từng thấy anh cùng người khác dùng chung thứ gì, càng khỏi nói là ăn đồ trong cùng một chén, chuyện này quả thực kỳ quái tới cực điểm, kết hợp với chuyện Mạch Đương qua đêm giao thừa tại nhà Trì Yến… Cô cảm thấy mình đã get đến cái gì đó.

Là quan hệ ra sao có thể khiến cho một người ở trong nhà một người khác qua năm mới, buổi sáng còn mặc quần áo người kia, cùng ăn bữa sáng trong cùng một chén?

Nghĩ kỹ liền thấy đáng sợ rồi!!

— Tui Không Phải Kẻ Tiêu Tiền Như Nước: Bạn chơi thanh mai trúc mã dường như…. Cong? Tui có chút đơ…

Thiền Ngọc lên weibo post cái status, sau đó theo thói quen mà lướt New Feed, vừa load liền phát hiện một cái weibo đứng đầu, đến từ nam thần nhà cô – Duang.

Tối qua cô không có thời gian lướt weibo, sau khi thấy liền vội vã mở ra.

— Duang: Năm mới vui vẻ, bảo bối nhi @Chi [hình ảnh]

Weibo được post vào tối qua, một buổi tối vậy mà lại được share mấy ngàn lượt, bình luận cũng đột phá năm ngàn.

— Nhạ Trần Duyên: A a a a!! Đại đại đây là công khai weibo nam thần sao?!

— Trì Tiểu Xuyến: Bảo bối nhi… Má ơi, kêu thiệt là ngọt mà!

— Trinh Tử: Cho nên đây là weibo nam thần?!

— Xuẩn Cẩu Thập Nhị: Mới từ weibo nam thần vây xem trở về, quả thực ngọt muốn nổ tui luôn!

— Lộc Tiểu Hàm: Cẩu lương(*) này tui ăn, cầu tiếp tục!!

(*) cẩu lương: dịch sát nghĩa là thức ăn cho chó, mấy bạn bên Trung thường dùng từ Cẩu FA (hay chó độc thân) để chỉ mình với ý vui đùa, cẩu lương hiểu nôm na theo bên mình là phát đường, tung hint í ^^

— Niên Nhan Dư: Năm mới vui vẻ! Sớm sinh quý tử!

— Viết Quy Viết Quy: Weibo nam thần toàn share status của D đại, ngữ khí quá cưng chiều, chó độc thân quả thực muốn quỳ lạy!

— Là Mộc Không Phải Mạc: Chịu không nỗi rồi chịu không nỗi rồi, cầu đổi mới luyến ái hằng ngày!!

— Tiểu Du Nhi: Tui đã không khống chế được tâm thiếu nữ của mình, cầu tiếp tục ngược cẩu đừng có ngừng không muốn kết thúc đâu!!

— Mật Ca: Tui đã não bổ mười vạn chữ hắc hắc hắc…

— Liêu Muội Thiếu Nữ: Một mùi vị luyến ái vừa hôi vừa chua mà!!

Công khai?! Thiền Ngọc trợn mắt lên, móa nó! Cô chỉ không lướt weibo một buổi tối thôi mà, tại sao liền xảy ra chuyện lớn như vậy?! Nam thần vậy mà lại cùng nam thần công khai!! Cô vậy mà lại không phải là người đầu tiên chứng kiến, quá ngược rồi!

Đau lòng đến không thở nỗi, vẻ mặt Thiền Ngọc đau đớn mà nâng di động xoay xoay trên ghế salon, nội tâm kêu rên vài tiếng mới share cái weibo nọ, đang đánh chữ cô đột nhiên dừng lại, như là nhớ ra cái gì đó, lui ra ngoài mở tấm ảnh trên weibo kia ra.

Hình ảnh là một cánh cửa cùng một chữ Phúc, đây không phải trọng điểm, trọng điểm là hoa văn trên cánh cửa này cùng chữ Phúc kia có chút quen mắt.

Zoom to lên nhìn một hồi, cô đứng lên đi tới kéo cửa ra ngoài, cầm di động hướng về phía chữ Phúc trên cửa nhìn một hồi lâu.

… Rốt cuộc biết tại sao cái cửa này nhìn quen mắt như thế, cửa lầu nhà bọn họ đều cùng một dạng mà! Cánh cửa trong tấm hình này rõ ràng là cùng một loại!

Lẽ nào D đại ở cùng một tiểu khu với mình?! Không không không… Công xưởng sản xuất nhiều cửa như vậy, khẳng định là có không ít nơi giống nhau…

Thế nhưng…

Thiền Ngọc chưa từ bỏ ý định mà cẩn thận nghiên cứu tấm hình, phát hiện chữ Phúc trên đó cùng chữ Phúc ở cửa nhà Trì Yến giống nhau, ngay cả độ cao dán lên cũng giống nhau.

Đáp án vô cùng sống động, vẻ mặt Thiền Ngọc hoảng hốt rời khỏi hình ảnh, ánh mắt dừng trên chữ “Chi” trong weibo.

Chapter
1 Chương 1: Anh cả Mạch Đương Đương, anh hai Mạch Ji Ji
2 Chương 2: Cho em một ánh mắt, nóng bỏng nóng bỏng!
3 Chương 3: Anh thích em trai nhỏ sao
4 Chương 4: Đẹp zai đến nỗi khiến người ta hóa đá
5 Chương 5: Trên đầu chữ sắc có một thanh đao, chút kim đâm ấy tính là gì
6 Chương 6: Trang web phái nữ xem nhiều nhất toàn cầu
7 Chương 7: Chúng ta đều là bột tẩy vết bẩn cường lực
8 Chương 8: Ăn kem que nha, vị hoa đào ~
9 Chương 9: Đại khái là ý tưởng yêu đương quá mạnh mẽ
10 Chương 10: Bánh rán ngũ cốc
11 Chương 11: Anh ấy mua cà phê liền đi
12 Chương 12: Thằng con trai lưng gánh năm ngàn chữ kiểm điểm
13 Chương 13: Ba vạn hắc hắc
14 Chương 14: Muốn sờ sờ tay anh~
15 Chương 15: Nếu thật sự không được, cho anh sờ sờ tui nha
16 Chương 16: Giữa tình nhân nha, kabe-don, số điện thoại, một cái cũng không thể thiếu
17 Chương 17: Ngày nào đó nam thần thành bạn trai liền post năm vạn chữ
18 Chương 18: Wuli(*) nam thần nhảy quảng trường
19 Chương 19: Thân thể hai người cách T-shirt thật mỏng sít sao dán vào nhau, hai bên tựa hồ đều nghe được tiếng tim đập của đối
20 Chương 20: Mạch Ji Ji mày nào chỉ là anh em tao, mày quả thật là đại gia của tao mà
21 Chương 21: Mạch Ji Ji mở ra Hồng Hoang Chi Lực
22 Chương 22: Đi con mẹ nó ăn cơm, ai thích thì đi đi
23 Chương 23: Mịa, đồ Thần kinh
24 Chương 24: Trì Yến, có người muốn đào góc tường nhà cậu
25 Chương 25: Sắp tiến hóa thành Poodle (*) rồi, nện (*) trời nện đất nện không khí
26 Chương 26: Ông mày muốn sờ sờ tay ảnh còn phải xin đây, ai cho phép mày đánh ảnh?
27 Chương 27: Đến nhà tui được rồi, tui có thuốc
28 Chương 28: Đến đây, cởi quần áo~
29 Chương 29: Mạch Đương cảm thấy mình ngửi được mùi thuốc kích thích
30 Chương 30: Lý trí từng chút tiêu tán, dục vọng từng bước chiếm cứ
31 Chương 31: Mạch Đương cẩn thận từng li từng tí tiến tới, hôn lên tóc Trì Yến một cái
32 Chương 32: Chó cùng mèo độc thân sắp bị chói mù mắt
33 Chương 33: Poodle công or Poodle thụ, so (vậy nên), đến cùng là ai làm ai rồi?
34 Chương 34: Mạch Đương không đề phòng nên bị cô ta đẩy xuống, lập tức trán liền đổ máu
35 Chương 35: Mạch Đương kéo cửa ra liền thấy Trì Yến đang đứng
36 Chương 36: Dường như anh đã từng gặp Mạch Đương
37 Chương 37: Bởi vì rất thích, nên ngay cả câu “Thích anh” cậu cũng không dám dễ dàng mở miệng
38 Chương 38: Kỹ thuật của anh trai cưng kém cũng chả sao, kỹ thuật anh giỏi là được
39 Chương 39: Mặc kệ không nỡ cỡ nào, cậu đều bất lực
40 Chương 40: Play nữ trang
41 Chương 41: Em là Mạch Nha, em gái Mạch Đương
42 Chương 42: Mạch Đương muốn nói, giây kế tiếp môi Trì Yến liền áp lên
43 Chương 43: Hai người đều thử dùng kỹ xảo trúc trắc của mình lấy lòng đối phương
44 Chương 44: Đáng tiếc bên cạnh Poodle không có nam thần, chỉ có thể nện không khí
45 Chương 45: Trì Yến nắm tay Mạch Đương, tiến đến bên tai cậu nói: "Cảm ơn, tôi rất thích.”
46 Chương 46: Kích động cùng vui sướng dưới đáy lòng trước đó tản đi từng chút một
47 Chương 47: Mạch Đương không muốn bởi vì nguyên nhân này mà từ bỏ Trì Yến, chỉ là muốn rời khỏi anh một lúc, để mình suy ngh
48 Chương 48: Cậu làm việc chưa từng băn khoăn người khác quá nhiều, toàn bộ dựa vào yêu thích của bản thân, chỉ bởi vì đối ph
49 Chương 49: Trì Yến: Con muốn ở bên Mạch Đương
50 Chương 50: Chí ít cho chúng con một chút thời gian tranh thủ sự đồng ý của cha mẹ
51 Chương 51: Mạch Đương cậu ấy không có cha mẹ, cậu ấy vẫn luôn chỉ có một mình
52 Chương 52: Loại cảm giác này khiến anh phảng phất như lữ khách đi trong xa mạc rất lâu, đột nhiên gặp được nguồn nước mà..
53 Chương 53: Mạch Đương kinh ngạc nhìn Trì Yến hôn đầu ngón tay bị thương của cậu, cánh môi ấm áp mềm mại chạm vào đầu ngón
54 Chương 54: Hai người anh tới em đi, hầu như muốn hút hết không khí trong miệng đối phương, cũng không ai chủ động buông ra
55 Chương 55: Đêm nay muốn cùng nam thần ngủ trên giường của anh? Ngay sau khi hai người xác định quan hệ
56 Chương 56: Mạch Đương quả thực muốn hỏng mất, Trì Yến anh vậy mà Lại… mà Lại nắm lấy…
57 Chương 57: Ông mẹ nó nếu trước đây bớt nói hai câu mẹ tôi cũng liền có thể sống lâu hai năm!!
58 Chương 58: Khi Mạch Đương cho rằng hết thảy mọi thứ đều sẽ tốt lên, bà đột nhiên từ Tầng đỉnh nhảy xuống
59 Chương 59: Mặc kệ xảy ra chuyện gì, tôi đều cùng em đi, những gì Em chưa từng cảm thụ qua, tôi đều sẽ cho em
60 Chương 60: Mạch Đương nghe tiếng nước Trì Yến tắm rửa bên trong càng không áp chế được ngọn lửa trong nội tâm mình
61 Chương 61: Giọng Trì Yến có chút nhẹ, Mạch Đương nghe ra chút ý vị không giống bình thường, nhất là Sau khi đã trải qua
62 Chương 62: Mạch Đương vươn tay chạm vào bông tuyết trên tóc Trì Yến, bông tuyết nho nhỏ tan trên đầu ngón tay, một đườn
63 Chương 63: Mặc kệ tháo dỡ hay không, có vài thứ sẽ không mất đi
64 Chương 64: Trong phong thư là Ảnh chụp chung của Mạch Đương cùng Trì Yến, thậm chí còn có tấm chụp hai người hôn môi, gó
65 Chương 65: Trì Yến hôn hôn làn tóc bên tai cậu, nhẹ giọng nói: "Sinh nhật vui vẻ.”
66 Chương 66: Phiên ngoại 1
67 Chương 67: Phiên ngoại 2
68 Chương 68: Phiên ngoại 3
Chapter

Updated 68 Episodes

1
Chương 1: Anh cả Mạch Đương Đương, anh hai Mạch Ji Ji
2
Chương 2: Cho em một ánh mắt, nóng bỏng nóng bỏng!
3
Chương 3: Anh thích em trai nhỏ sao
4
Chương 4: Đẹp zai đến nỗi khiến người ta hóa đá
5
Chương 5: Trên đầu chữ sắc có một thanh đao, chút kim đâm ấy tính là gì
6
Chương 6: Trang web phái nữ xem nhiều nhất toàn cầu
7
Chương 7: Chúng ta đều là bột tẩy vết bẩn cường lực
8
Chương 8: Ăn kem que nha, vị hoa đào ~
9
Chương 9: Đại khái là ý tưởng yêu đương quá mạnh mẽ
10
Chương 10: Bánh rán ngũ cốc
11
Chương 11: Anh ấy mua cà phê liền đi
12
Chương 12: Thằng con trai lưng gánh năm ngàn chữ kiểm điểm
13
Chương 13: Ba vạn hắc hắc
14
Chương 14: Muốn sờ sờ tay anh~
15
Chương 15: Nếu thật sự không được, cho anh sờ sờ tui nha
16
Chương 16: Giữa tình nhân nha, kabe-don, số điện thoại, một cái cũng không thể thiếu
17
Chương 17: Ngày nào đó nam thần thành bạn trai liền post năm vạn chữ
18
Chương 18: Wuli(*) nam thần nhảy quảng trường
19
Chương 19: Thân thể hai người cách T-shirt thật mỏng sít sao dán vào nhau, hai bên tựa hồ đều nghe được tiếng tim đập của đối
20
Chương 20: Mạch Ji Ji mày nào chỉ là anh em tao, mày quả thật là đại gia của tao mà
21
Chương 21: Mạch Ji Ji mở ra Hồng Hoang Chi Lực
22
Chương 22: Đi con mẹ nó ăn cơm, ai thích thì đi đi
23
Chương 23: Mịa, đồ Thần kinh
24
Chương 24: Trì Yến, có người muốn đào góc tường nhà cậu
25
Chương 25: Sắp tiến hóa thành Poodle (*) rồi, nện (*) trời nện đất nện không khí
26
Chương 26: Ông mày muốn sờ sờ tay ảnh còn phải xin đây, ai cho phép mày đánh ảnh?
27
Chương 27: Đến nhà tui được rồi, tui có thuốc
28
Chương 28: Đến đây, cởi quần áo~
29
Chương 29: Mạch Đương cảm thấy mình ngửi được mùi thuốc kích thích
30
Chương 30: Lý trí từng chút tiêu tán, dục vọng từng bước chiếm cứ
31
Chương 31: Mạch Đương cẩn thận từng li từng tí tiến tới, hôn lên tóc Trì Yến một cái
32
Chương 32: Chó cùng mèo độc thân sắp bị chói mù mắt
33
Chương 33: Poodle công or Poodle thụ, so (vậy nên), đến cùng là ai làm ai rồi?
34
Chương 34: Mạch Đương không đề phòng nên bị cô ta đẩy xuống, lập tức trán liền đổ máu
35
Chương 35: Mạch Đương kéo cửa ra liền thấy Trì Yến đang đứng
36
Chương 36: Dường như anh đã từng gặp Mạch Đương
37
Chương 37: Bởi vì rất thích, nên ngay cả câu “Thích anh” cậu cũng không dám dễ dàng mở miệng
38
Chương 38: Kỹ thuật của anh trai cưng kém cũng chả sao, kỹ thuật anh giỏi là được
39
Chương 39: Mặc kệ không nỡ cỡ nào, cậu đều bất lực
40
Chương 40: Play nữ trang
41
Chương 41: Em là Mạch Nha, em gái Mạch Đương
42
Chương 42: Mạch Đương muốn nói, giây kế tiếp môi Trì Yến liền áp lên
43
Chương 43: Hai người đều thử dùng kỹ xảo trúc trắc của mình lấy lòng đối phương
44
Chương 44: Đáng tiếc bên cạnh Poodle không có nam thần, chỉ có thể nện không khí
45
Chương 45: Trì Yến nắm tay Mạch Đương, tiến đến bên tai cậu nói: "Cảm ơn, tôi rất thích.”
46
Chương 46: Kích động cùng vui sướng dưới đáy lòng trước đó tản đi từng chút một
47
Chương 47: Mạch Đương không muốn bởi vì nguyên nhân này mà từ bỏ Trì Yến, chỉ là muốn rời khỏi anh một lúc, để mình suy ngh
48
Chương 48: Cậu làm việc chưa từng băn khoăn người khác quá nhiều, toàn bộ dựa vào yêu thích của bản thân, chỉ bởi vì đối ph
49
Chương 49: Trì Yến: Con muốn ở bên Mạch Đương
50
Chương 50: Chí ít cho chúng con một chút thời gian tranh thủ sự đồng ý của cha mẹ
51
Chương 51: Mạch Đương cậu ấy không có cha mẹ, cậu ấy vẫn luôn chỉ có một mình
52
Chương 52: Loại cảm giác này khiến anh phảng phất như lữ khách đi trong xa mạc rất lâu, đột nhiên gặp được nguồn nước mà..
53
Chương 53: Mạch Đương kinh ngạc nhìn Trì Yến hôn đầu ngón tay bị thương của cậu, cánh môi ấm áp mềm mại chạm vào đầu ngón
54
Chương 54: Hai người anh tới em đi, hầu như muốn hút hết không khí trong miệng đối phương, cũng không ai chủ động buông ra
55
Chương 55: Đêm nay muốn cùng nam thần ngủ trên giường của anh? Ngay sau khi hai người xác định quan hệ
56
Chương 56: Mạch Đương quả thực muốn hỏng mất, Trì Yến anh vậy mà Lại… mà Lại nắm lấy…
57
Chương 57: Ông mẹ nó nếu trước đây bớt nói hai câu mẹ tôi cũng liền có thể sống lâu hai năm!!
58
Chương 58: Khi Mạch Đương cho rằng hết thảy mọi thứ đều sẽ tốt lên, bà đột nhiên từ Tầng đỉnh nhảy xuống
59
Chương 59: Mặc kệ xảy ra chuyện gì, tôi đều cùng em đi, những gì Em chưa từng cảm thụ qua, tôi đều sẽ cho em
60
Chương 60: Mạch Đương nghe tiếng nước Trì Yến tắm rửa bên trong càng không áp chế được ngọn lửa trong nội tâm mình
61
Chương 61: Giọng Trì Yến có chút nhẹ, Mạch Đương nghe ra chút ý vị không giống bình thường, nhất là Sau khi đã trải qua
62
Chương 62: Mạch Đương vươn tay chạm vào bông tuyết trên tóc Trì Yến, bông tuyết nho nhỏ tan trên đầu ngón tay, một đườn
63
Chương 63: Mặc kệ tháo dỡ hay không, có vài thứ sẽ không mất đi
64
Chương 64: Trong phong thư là Ảnh chụp chung của Mạch Đương cùng Trì Yến, thậm chí còn có tấm chụp hai người hôn môi, gó
65
Chương 65: Trì Yến hôn hôn làn tóc bên tai cậu, nhẹ giọng nói: "Sinh nhật vui vẻ.”
66
Chương 66: Phiên ngoại 1
67
Chương 67: Phiên ngoại 2
68
Chương 68: Phiên ngoại 3