Chương 66: Em muốn có đứa nhỏ

Phùng Kiến Vũ giật mình hoảng sợ, người cũng lùi lại phía sau một chút, dáng vẻ này của Vương Thanh lại thật giống với dáng vẻ hung bạo trước đây, Phùng Kiến Vũ sợ đến mức hai vai run rẩy không dám nói cái gì nữa, một tay theo bản năng cũng đưa tới chạm vào bụng mình. Vương Thanh thấy vật nhỏ phía trước sợ hãi như vậy cũng kiềm chế lại một chút, hắn hít một hơi thật sâu kéo Phùng Kiến Vũ vào lòng nhẹ giọng nói:

"Đừng lo lắng, tôi sẽ không làm gì nguy hiểm cho em cả"

Phùng Kiến Vũ cắn cắn môi đẩy hắn cách xa mình một chút, giọng nói mang theo tia nghẹn ngào:

"Em muốn có đứa nhỏ, em thật sự muốn có một đứa nhỏ lắm, ngài không muốn có đứa nhỏ hay là ngài không muốn em sinh đứa nhỏ cho ngài?"

Vương Thanh thành thật trả lời Phùng Kiến Vũ:

"Tôi không muốn em sinh đứa nhỏ cho tôi"

Phùng Kiến Vũ sớm đã biết đáp án này nhưng lại không thể ngờ rằng Vương Thanh thế nhưng lại có thể thẳng thắn nói ra như vậy, một câu nói đó của Vương Thanh liền khiến cho cậu khóc lớn hơn:

"Ngài không muốn em sinh đứa nhỏ cho ngài, ngài không phải nói ngài yêu em rồi sao, ngài vì sao không muốn em sinh cho ngài một đứa nhỏ?"

Vương Thanh nghe thấy giọng nói của Phùng Kiến Vũ đã khàn đặc đi rất nhiều, vật nhỏ kia hiện tại đang vô cùng hoảng loạn nắm lấy cổ tay hắn:

"Đừng phá bỏ, đừng phá bỏ có được không, em thật sự rất mong chờ có đứa nhỏ"

Vương Thanh dùng tay giữ chặt lấy hai vai của Phùng Kiến Vũ, ánh mắt kia mang theo tia quả quyết, môi mỏng kiêu ngạo khẽ nhếch phát ra duy nhất một từ, một từ kia chẳng khác nào làm cho Phùng Kiến Vũ thành công ngã xuống vực thẳm một lần nữa, Vương Thanh nói:

"Bỏ!"

Phùng Kiến Vũ hai vai buông thõng ngồi thất thần ở trên giường suy nghĩ rất nhiều, cậu vừa mới chỉ trải qua một chút ngọt ngào, một chút ngọt ngào đó tại vì sao lại ngắn ngủi đến thế, nó giống như là chỉ diễn ra đúng trong một cái chớp mắt thôi, chớp mắt mội cái liền xoay lưng lại với cậu. Vương Thanh ở trên phi thuyền cũng đã nói yêu cậu, nhưng bây giờ chính miệng hắn lại nói không muốn cậu sinh đứa nhỏ cho hắn, tình yêu này rốt cuộc là cái gì đấy? Phùng Kiến Vũ vội vã mang tay đặt ở trên bụng nhỏ, vô cùng bất an nhìn Vương Thanh, cậu đến tột cùng vẫn không hiểu Vương Thanh tại vì sao lại nhẫn tâm với cậu như thế. Vương Thanh đỡ Phùng Kiến Vũ nằm xuống giường, ở bên cạnh cậu mang chăn mỏng đắp lên:

"Đừng lo lắng, rất nhanh thôi sẽ không sao nữa"

Phùng Kiến Vũ nhắm mắt lại, thật muốn chẳng bao giờ mở mắt ra nữa, hoặc giả như nếu như có mở mắt thì cậu tình nguyện muốn mang đoạn ký ức tối hôm nay xóa bỏ hoàn toàn, chỉ dừng lại ở thời điểm Vương Thanh ở trên phi thuyền nói cũng yêu cậu mà thôi. Phùng Kiến Vũ không muốn có đoạn ký ức hiện tại này bởi vì cậu biết Vương Thanh căn bản không có yêu cậu, hắn thật sự chỉ coi cậu là tình nhân của hắn mà thôi.

Phùng Kiến Vũ nhắm mắt, từ bên khóe mắt vẫn không ngừng chảy ra những giọt nước mắt nóng bừng, Vương Thanh ở bên cạnh đưa tay giúp cậu lau đi những giọt nước mắt đó, giúp cậu mang mái tóc hơi rối vuốt lại có quy củ, hắn nhẹ giọng giống như muốn thôi miên:

"Đừng khóc, sẽ không đau, em chỉ cần nhắm mắt lại rất nhanh thôi là xong rồi"

Phùng Kiến Vũ nghe thấy câu nói kia liền hốt hoảng mở mắt ra, cậu vội vàng mang tay mình đẩy Vương Thanh ra muốn bước xuống giường, mảnh thủy tinh từ đèn ngủ tinh xảo vẫn còn ở dưới sàn nhà, Phùng Kiến Vũ không để ý mang chân dẫm phải, máu từ dưới lòng bàn chân cũng ồ ạt chảy ra, có vẻ như mảnh thủy tinh sắc nhọn kia đã đâm trúng động mạch máu của cậu. Vương Thanh chỉ kịp nghe thấy Phùng Kiến Vũ hét lên một tiếng, hắn ngay lập tức kéo cậu ngồi lại trên giường nhíu mày tức giận:

"Đừng để tôi phải dạy dỗ em lại một lần nữa, nếu như em không nghe lời tôi thì tôi sẽ không cần em nữa"

Nếu như là trước đây Phùng Kiến Vũ khi nghe thấy câu này này sẽ luống cuống xin lỗi Vương Thanh, nhưng mà bây giờ cậu liền quay sang nhìn hắn nói một câu thế này:

"Ngài không cần em... cũng được, ngày mai em sẽ rời đi"

Vương Thanh có điểm bất ngờ, hắn im lặng một chút rồi bất chợt dùng lực nắm chặt lấy cổ tay của Phùng Kiến Vũ:

"Đừng nghĩ là tôi đang nói đùa"

Phùng Kiến Vũ muốn thu tay lại nhưng không thể, chỉ còn biết ngồi ở tại chỗ nghẹn giọng trả lời hắn:

"Em không muốn bỏ đứa nhỏ này, em phải làm thế nào ngài mới chịu thay đổi ý định đây?"

Vương Thanh tức giận mang cổ tay Phùng Kiến Vũ siết chặt hơn, hắn lớn tiếng quát vào mặt cậu:

"Đứa nhỏ, đứa nhỏ, em lúc nào cũng nói muốn có đứa nhỏ, em căn bản không có khả năng có nó được"

Phùng Kiến Vũ nước mắt lã chã tuôn rơi, đây là lần đầu tiên cậu không quản Vương Thanh có tức giận hay không mà cũng mang tức giận đã tích tụ trong lòng mình bấy lâu nay lớn tiếng quát lại hắn:

"Em có thể, không phải ngài đã nghe tiến sĩ Most nói em có rồi sao, ngài tại vì sao còn muốn phá bỏ, ngài không thể một lần thôi cũng quan tâm đến cảm nhận của em hay sao? Em không cần ngài cũng sẽ yêu em nữa, em chỉ cần có đứa nhỏ thôi, em muốn rút lại đặc quyền lúc trước ngài cho em, em muốn có đứa nhỏ!".

Chapter
1 Chương 1: Pk-v
2 Chương 2: Để tôi dạy em khoái lạc, yêu
3 Chương 3: Ngài biết không, có lúc em đã suy nghĩ đấy
4 Chương 4: Em không thể đoán được suy nghĩ của ngài nữa
5 Chương 5: Tôi không đơn giản chỉ muốn như vậy
6 Chương 6: Ngài sẽ giữ em bên cạnh chứ
7 Chương 7: Cầu xin ngài giữ em ở bên cạnh
8 Chương 8: Tiểu khoái lạc
9 Chương 9: Em rất thông minh
10 Chương 10: Ăn nho
11 Chương 11: Tôi rất là thích em đó
12 Chương 12: Mang em tặng cho người khác
13 Chương 13: Tội phạm nguy hiểm
14 Chương 14: Em chứng minh cho tôi
15 Chương 15: Tôi tặng em một món quà nhé
16 Chương 16: Ngôi sao Sturn
17 Chương 17: Tặng em một khẩu súng
18 Chương 18: Ngài thấy em có đẹp không
19 Chương 19: Em cảm thấy mình cũng không quá khó nhìn
20 Chương 20: Em rất đẹp
21 Chương 21: Mang đá từ trường thả vào mông em
22 Chương 22: Thoa thuốc
23 Chương 23: Tự tung tự tác
24 Chương 24: Dịu dàng với em
25 Chương 25: Ngài thích nhất cái gì ở em
26 Chương 26: Em sẽ nhớ ngài
27 Chương 27: Thành thật liếm
28 Chương 28: Nhớ Vương Thanh
29 Chương 29: Hỏi vay tiền
30 Chương 30: Tôi khi nào đồng ý cho em đi làm
31 Chương 31: Tính kế
32 Chương 32: Làm sai sẽ phạt
33 Chương 33: Quất roi da
34 Chương 34: Bánh trôi nóng
35 Chương 35: Ai dạy em phản kháng
36 Chương 36: Chuông bạc
37 Chương 37: Em phải tự biết điều chỉnh
38 Chương 38: Chán ghét tiếng chuông
39 Chương 39: Ngài có muốn mang em ấy trở về hay không
40 Chương 40: Ai cũng có thể bị em mê hoặc
41 Chương 41: Người nguy hiểm nhất
42 Chương 42: Hắn cái gì cũng biết
43 Chương 43: Ngài dọa em ấy thành ra như vậy
44 Chương 44: Vật nhỏ này tôi thường ngày rất săn sóc
45 Chương 45: Không đến lượt em lên tiếng
46 Chương 46: Mọi suy nghĩ, tâm tư của em đều phải đặt trên người tôi
47 Chương 47: Thật ra em không có cơ hội lựa chọn
48 Chương 48: Thử rượu
49 Chương 49: Lẽ ra sớm một chút cùng em chơi trò này
50 Chương 50: Vương Thanh cũng quan tâm cậu
51 Chương 51: Tôi cũng sợ ngài ấy
52 Chương 52: Hôm nay ngài về sớm
53 Chương 53: Một chút cũng không được
54 Chương 54: Phùng Kiến Vũ lo lắng
55 Chương 55: Ngài thấy kiểu tóc này có hợp với em không
56 Chương 56: Em có cái này muốn cho ngài thấy
57 Chương 57: Trêu đùa
58 Chương 58: Em nghĩ mình nên nhận mấy roi
59 Chương 59: Ôn nhu hiếm có
60 Chương 60: Tiểu bại hoại này khắp người đều là mùi rượu
61 Chương 61: Bị kéo đi
62 Chương 62: Người không sạch sẽ
63 Chương 63: Hay là ngài cũng yêu em đi
64 Chương 64: Yêu em
65 Chương 65: Tôi nói bỏ là bỏ
66 Chương 66: Em muốn có đứa nhỏ
67 Chương 67: Em sẽ chết mất
68 Chương 68: Có phải hôm qua hai người đã quan hệ
69 Chương 69: Không muốn nhìn thấy
70 Chương 70: Tôi không có hứng thú đợi đứa nhỏ
71 Chương 71: Trước nay chưa từng
72 Chương 72: Trong bụng có thêm một đứa nhỏ
73 Chương 73: Rất nhanh thôi ngài sẽ nhìn thấy đứa nhỏ
74 Chương 74: Đặt tên con
75 Chương 75: Vị khách không mời
76 Chương 76: Bị ngã
77 Chương 77: Nguy kịch
78 Chương 78: Mang cả tinh cầu đặt vào trong tay em
79 Chương 79: Mở đầu hoàn mỹ
80 Chương 80: Nụ cười hạnh phúc
81 Chương 81: Phiên ngoại 1: Sữa thì ít nhưng dân số lại đông
82 Chương 82: Phiên ngoại 2: Tôi muốn uống sữa
83 Chương 83: Phiên ngoại 3: Cầu cho ngài bình an
Chapter

Updated 83 Episodes

1
Chương 1: Pk-v
2
Chương 2: Để tôi dạy em khoái lạc, yêu
3
Chương 3: Ngài biết không, có lúc em đã suy nghĩ đấy
4
Chương 4: Em không thể đoán được suy nghĩ của ngài nữa
5
Chương 5: Tôi không đơn giản chỉ muốn như vậy
6
Chương 6: Ngài sẽ giữ em bên cạnh chứ
7
Chương 7: Cầu xin ngài giữ em ở bên cạnh
8
Chương 8: Tiểu khoái lạc
9
Chương 9: Em rất thông minh
10
Chương 10: Ăn nho
11
Chương 11: Tôi rất là thích em đó
12
Chương 12: Mang em tặng cho người khác
13
Chương 13: Tội phạm nguy hiểm
14
Chương 14: Em chứng minh cho tôi
15
Chương 15: Tôi tặng em một món quà nhé
16
Chương 16: Ngôi sao Sturn
17
Chương 17: Tặng em một khẩu súng
18
Chương 18: Ngài thấy em có đẹp không
19
Chương 19: Em cảm thấy mình cũng không quá khó nhìn
20
Chương 20: Em rất đẹp
21
Chương 21: Mang đá từ trường thả vào mông em
22
Chương 22: Thoa thuốc
23
Chương 23: Tự tung tự tác
24
Chương 24: Dịu dàng với em
25
Chương 25: Ngài thích nhất cái gì ở em
26
Chương 26: Em sẽ nhớ ngài
27
Chương 27: Thành thật liếm
28
Chương 28: Nhớ Vương Thanh
29
Chương 29: Hỏi vay tiền
30
Chương 30: Tôi khi nào đồng ý cho em đi làm
31
Chương 31: Tính kế
32
Chương 32: Làm sai sẽ phạt
33
Chương 33: Quất roi da
34
Chương 34: Bánh trôi nóng
35
Chương 35: Ai dạy em phản kháng
36
Chương 36: Chuông bạc
37
Chương 37: Em phải tự biết điều chỉnh
38
Chương 38: Chán ghét tiếng chuông
39
Chương 39: Ngài có muốn mang em ấy trở về hay không
40
Chương 40: Ai cũng có thể bị em mê hoặc
41
Chương 41: Người nguy hiểm nhất
42
Chương 42: Hắn cái gì cũng biết
43
Chương 43: Ngài dọa em ấy thành ra như vậy
44
Chương 44: Vật nhỏ này tôi thường ngày rất săn sóc
45
Chương 45: Không đến lượt em lên tiếng
46
Chương 46: Mọi suy nghĩ, tâm tư của em đều phải đặt trên người tôi
47
Chương 47: Thật ra em không có cơ hội lựa chọn
48
Chương 48: Thử rượu
49
Chương 49: Lẽ ra sớm một chút cùng em chơi trò này
50
Chương 50: Vương Thanh cũng quan tâm cậu
51
Chương 51: Tôi cũng sợ ngài ấy
52
Chương 52: Hôm nay ngài về sớm
53
Chương 53: Một chút cũng không được
54
Chương 54: Phùng Kiến Vũ lo lắng
55
Chương 55: Ngài thấy kiểu tóc này có hợp với em không
56
Chương 56: Em có cái này muốn cho ngài thấy
57
Chương 57: Trêu đùa
58
Chương 58: Em nghĩ mình nên nhận mấy roi
59
Chương 59: Ôn nhu hiếm có
60
Chương 60: Tiểu bại hoại này khắp người đều là mùi rượu
61
Chương 61: Bị kéo đi
62
Chương 62: Người không sạch sẽ
63
Chương 63: Hay là ngài cũng yêu em đi
64
Chương 64: Yêu em
65
Chương 65: Tôi nói bỏ là bỏ
66
Chương 66: Em muốn có đứa nhỏ
67
Chương 67: Em sẽ chết mất
68
Chương 68: Có phải hôm qua hai người đã quan hệ
69
Chương 69: Không muốn nhìn thấy
70
Chương 70: Tôi không có hứng thú đợi đứa nhỏ
71
Chương 71: Trước nay chưa từng
72
Chương 72: Trong bụng có thêm một đứa nhỏ
73
Chương 73: Rất nhanh thôi ngài sẽ nhìn thấy đứa nhỏ
74
Chương 74: Đặt tên con
75
Chương 75: Vị khách không mời
76
Chương 76: Bị ngã
77
Chương 77: Nguy kịch
78
Chương 78: Mang cả tinh cầu đặt vào trong tay em
79
Chương 79: Mở đầu hoàn mỹ
80
Chương 80: Nụ cười hạnh phúc
81
Chương 81: Phiên ngoại 1: Sữa thì ít nhưng dân số lại đông
82
Chương 82: Phiên ngoại 2: Tôi muốn uống sữa
83
Chương 83: Phiên ngoại 3: Cầu cho ngài bình an