Chương 66: 66: Cái Chết Của Hạ Mẫn Hi

Khu cấp cứu của bệnh viện lúc này trở nên hỗn loạn, chính vì sự xuất hiện bất ngờ của nhóm người Kỷ Đình Dạ.

Mười phút trước Tống Kiều kiệt sức bất tỉnh, may mà Diệp Ninh phản ứng kịp đỡ lấy cô.

Kỷ Đình Dạ không hề hỏi nguyên nhân, trực tiếp bế người đến đưa đến nơi này.
Tống Kiều trong thân xác Hạ Mẫn Hi bị thương quá nặng, lại sở hữu nhóm máu cực hiếm.

Bác sĩ dù đã tận tình chữa trị, nhưng tất cả chỉ là sự cố gắng trong vô vọng.

Khi ánh đèn phòng cấp cứu vụt tắt, họ đã biết sẽ không có phép màu nào cả.
Vị bác sĩ trung niên nặng nề bước ra, đối mặt với sự chờ đợi và lo lắng của Kỷ Đình Dạ chỉ lắc đầu bất lực:
- Thật xin lỗi, chúng tôi không thể cứu được cô ấy.
Diệp Ninh lặng người, thật sự kết thúc rồi sao? Nếu cô ấy đến sớm hơn… Chỉ một chút thôi thì Tống Kiều đã không rơi vào nguy hiểm.

Đều là lỗi của cô…
Kỷ Đình Dạ cau mày, nét lạnh lùng kia còn đáng sợ hơn cả khi hắn phẫn nộ.

Hắn túm lấy cổ áo bác sĩ, gần như rít qua khẽ răng.
- Ông đùa phải không? Cô ấy không bị thương đến chỗ yếu hại sao có thể nguy hiểm tính mạng? Các người có phải là bác sĩ không?
Vị bác sĩ trung niên vẫn bình tĩnh, ông rất cảm thông với cảm xúc của Kỷ Đình Dạ lúc này:
- Cô ấy thuộc nhóm máu cực hiếm, là loại hi hữu đếm trên đầu ngón tay.

Xin lỗi, chúng tôi đã cố gắng hết sức.
Rầm…
Kỷ Đình Dạ giống như phát điên đẩy vị bác sĩ kia va vào cửa phòng, âm thanh phát ra khiến mọi người có mặt đều giật mình kinh ngạc.

Diệp Ninh tiến lên đỡ vị bác sĩ kia, phẫn nộ hét lên:

- Anh đánh người thì ích gì? Ngay từ đầu anh không nên để Giản Diệp biết được nhược điểm chí mạng này mới phải.
Kỷ Đình Dạ sững sờ, lời này của Diệp Ninh chẳng khác nào một nhát dao đâm vào tim hắn.

Đúng vậy, hắn không nên chủ quan.

Sớm biết có ngày này, hắn đã không lưu lại nhiều mầm họa đến vậy.

Nhưng trên đời không có hai chữ “nếu như”, sai lầm nào cũng phải trả giá.
Vị bác sĩ trung niên vịn tường đứng thẳng dậy, ông vừa sửa sang lại quần áo vừa từ tốn nói:
- Cô gái bên trong không cầm cự lâu đâu.

Anh nhanh vào gặp cô ấy lần cuối thay vì ở đây phí thời gian với tôi đấy.
Kỷ Đình Dạ đấm mạnh vào tường, lướt qua bác sĩ đi vào bên trong.
Căn phòng bệnh lạnh lẽo chẳng chút hơi người, trên chiếc giường trắng toát là thân ảnh bé nhỏ của Tống Kiều.

Mi mắt cô khép hờ, hơi thở mỏng manh yếu ớt.

Nghe thấy tiếng bước chân, cô mới miễn cưỡng xốc lại tinh thần.
- Anh đến rồi à? Tiểu Duệ… có bị thương không…?
Kỷ Đình Dạ quỳ một gối xuống nền đất, siết lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô.

Hắn gục đầu bên giường, giọng nói trầm ấm ngày thường lúc này lại có chút run rẩy.
- Em bảo vệ nó rất tốt, khiến người làm cha như tôi cũng cảm thấy xấu hổ.

Sao em làm vậy, sao có thể đến mạng cũng không cần?
Tống Kiều mỉm cười, cô cũng đang tự hỏi bản thân mình những câu hỏi đó.

Tại sao, vì cái gì…? Nhưng cô không có câu trả lời.

Nó như một loại cảm xúc thôi thúc bản năng, buộc cô phải cứu lấy đứa trẻ đó.

Lúc con dao kề trên cổ cậu bé, cô đã khủng hoảng đến mức không nghĩ được gì mà chỉ biết làm theo mệnh lệnh của Giản Diệp như một con rối.

Cô thậm chí còn không hề hối hận vì hành động của mình.
Tống Kiều mơ hồ nhận ra giữa cô và Kỷ Duệ gần như có một sự liên kết vô hình, cô không có cách nào chứng kiến cậu bé gặp nguy hiểm mà không làm gì được.
- Tôi xem nó như con trai của mình.

Sao có thể bỏ mặc không lo được.

Hơn nữa người Giản Diệp muốn tìm là tôi, Tiểu Duệ chính là do tôi liên lụy.

Hơn nữa tôi đã chấp nhận lời cầu hôn của anh rồi, nếu không có chuyện này thì tôi đã là mẹ của Khoai Nhỏ.
Tống Kiều yếu ớt nói, cô cuối cùng đã chịu thừa nhận tình cảm của mình.

Cô yêu người đàn ông này, nhiều hơn những gì cô đã nghĩ.
Kỷ Đình Dạ ngẩng đầu, cười ôn nhu đáp lời cô:
- Được, đợi em khỏe lại… chúng ta sẽ kết hôn…
Tống Kiều rất muốn cười nhạo sự ngây thơ của hắn, nhưng cô cười không nổi.

Lần đầu tiên trong cuộc đời, cô khóc vì một người nào đó.
- Thân phận anh có chút đặc biệt.

Về sau nếu chọn bạn đời nhất định phải thận trọng.

Cô ta không cần lương thiện, chỉ cần thật lòng đối tốt với cha con anh… Tiểu Duệ rất đáng thương, anh đừng lại bỏ nó một mình nữa nhé.
- Em đang nói gì vậy? Em biết rõ tôi yêu em mà.

Tôi sẽ không để em chết…
Tống Kiều vỗ nhẹ lên bàn tay đã dùng sức nắm chặt của Kỷ Đình Dạ, cố gắng nói chậm rãi từng chữ.
- Anh nên đối mặt với sự thật… Không cần tự trách, không phải lỗi của anh, là tôi tự nguyện làm vậy.

Cũng đừng bao bọc Hạ Gia, họ đáng bị trừng phạt vì tội lỗi của mình…
Kỷ Đình Dạ muốn nói gì đó, nhưng cánh cửa mở ra khiến hắn im bật.

Kỷ Duệ bước từng bước nhỏ tiến đến bên giường, đôi mắt thơ ngây lúc này đã đỏ ửng vì khóc.

Cậu níu lấy vạt áo Tống Kiều, nhỏ giọng nức nở:
- Cô Mẫn Hi… cô sẽ bỏ lại con sao? Cô đã hứa sẽ ở bên con mãi mãi mà…
Tống Kiều xoa đầu cậu nhóc, cười trong nước mắt.
- Khoai nhỏ ngoan, sau này phải nghe lời ba đấy… Tiếc quá, cô không thể làm mẹ của con rồi.
Kỷ Duệ lắc đầu, vừa lau nước mắt vừa kiên định đáp:
- Không đâu, cô chính là mẹ của Tiểu Duệ.

Từ lần gặp đầu tiên, con đã muốn gọi như vậy rồi.

Mẹ ơi… mẹ đừng bỏ con lại…
Tống Kiều có chút bất ngờ, nhưng sự bất ngờ đã nhanh chóng chuyển thành hạnh phúc.

Cô nhìn Kỷ Duệ thật lâu, giống như muốn ghi nhớ gương mặt này của cậu.
- Được làm mẹ của Tiểu Duệ cô thật sự rất vui.

Gặp được con là một điều tốt đẹp…
Đây là lời thật lòng của Tống Kiều, phải ra đi như thế này thật sự không nỡ.
Kỷ Đình Dạ đỡ lấy Tống Kiều, để cô tựa vào lòng mình.

Hơi thở cô đang yếu dần, mi mắt lúc nào cũng có thể nhắm lại.

Nhưng cô vẫn nắm lấy tay Kỷ Duệ, lắng nghe từng âm thanh nức nở của cậu bé.

Tiếng khóc này, quen thuộc một cách kỳ lạ.

Nó gợi lại một đoạn hồi ức mà Tống Kiều đã lãng quên.
Vòng tay ôm Tống Kiều của Kỷ Đình Dạ run lên, hắn ở bên tai cô không ngừng gọi trong tuyệt vọng.
- Mẫn Nhi, em đừng ngủ… Mẫn Nhi…
Tống Kiều cảm thấy rất mệt, cô muốn đáp lại hắn nhưng ý thức đã mơ hồ.
- Mẹ ơi… mẹ… mẹ đừng chết…
Tống Kiều thiếp đi trong lòng Kỷ Đình Dạ, trên gương mặt cô là nước mắt vẫn chưa khô.

Kỷ Đình Dạ không biết cảm xúc của mình là gì.

Là thống khổ, phẫn nộ hay hối hận… Hắn chỉ biết khi người con gái trong lòng ngừng hô hấp, thì lý trí và nhân tính vốn ít ỏi của hắn đã không còn.

Những kẻ đã gây ra chuyện này, hắn sẽ khiến từng người sống không bằng chết.
Mỗi một giây phút qua đi, thân thể của cô gái trong lòng lại lạnh thêm một chút.

Hắn đã cố gắng rất nhiều, nhưng dù có làm gì thì cũng không thể khiến cô ấm lại.

Trong căn phòng tĩnh lặng, chỉ có tiếng khóc của Kỷ Duệ là đặc biệt rõ ràng.
Kỷ Đình Dạ cúi đầu, giống như trước đây thì thầm bên tai cô:
- Nơi này lạnh quá, tôi đưa em về nhà..

Chapter
1 Chương 1: 1: Giao Dịch Thất Bại
2 Chương 2: 2: Tai Nạn Bất Ngờ
3 Chương 3: 3: Minh Tinh Đi Nghỉ
4 Chương 4: 4: Giặc Trong Nhà
5 Chương 5: 5: Củ Khoai Nhỏ Đáng Yêu
6 Chương 6: 6: Nhiệm Vụ Từ Tổng Bộ
7 Chương 7: 7: Đại Boss Giá Lâm
8 Chương 8: 8: Giao Dịch
9 Chương 9: 9: Thẻ Bảo Hiểm Của Tống Kiều
10 Chương 10: 10: Cuộc Nói Chuyện Giữa Cha Và Con
11 Chương 11: 11: Yêu Cầu Của Tống Kiều
12 Chương 12: 12: Người Phụ Nữ Của Kỷ Đình Dạ
13 Chương 13: 13: Thử Vai
14 Chương 14: 14: Thuận Theo Tự Nhiên
15 Chương 15: 15: Ôm Chân Phật
16 Chương 16: 16: Bí Ẩn Trên Người Hạ Mẫn Hi
17 Chương 17: 17: Tức Giận
18 Chương 18: 18: Phạt Quỳ
19 Chương 19: 19: Ám Sát
20 Chương 20: 20: Quà Sinh Nhật
21 Chương 21: 21: Lựa Chọn
22 Chương 22: 22: Người Điên Có Đầu Óc
23 Chương 23: 23: Tỉnh Lại Thì Quên Hết
24 Chương 24: 24: Hot Search
25 Chương 25: 25: Mời Cơm
26 Chương 26: 26: Thỏ Con Này Biết Cắn Người
27 Chương 27: 27: Được Tôi Đợi Anh
28 Chương 28: 28: Tôi Có Cách Khiến Em Hài Lòng
29 Chương 29: 29: Việc Xấu Trong Nhà P1
30 Chương 30: 30: Chuyện Xấu Trong Nhà P2
31 Chương 31: 31: Chuyện Xấu Trong Nhà P Cuối
32 Chương 32: 32: Sự Cố Ở Quán Ăn
33 Chương 33: 33: Bắt Đầu Rung Động
34 Chương 34: 34: Nhà Cũ Lâm Gia
35 Chương 35: 35: Em Có Phải Sợ Mất Tôi Không
36 Chương 36: 36: Bí Mật Của Khoai Nhỏ
37 Chương 37: 37: 5 Tuy Hai Mà Một
38 Chương 38: 38: Tu Tiên
39 Chương 39: 39: Dấu Hiệu Trưởng Thành
40 Chương 40: 40: Âm Dương Tông
41 Chương 41: 41: Ma Tu
42 Chương 42: 42: Tiêu Chuẩn Nhan Sắc
43 Chương 43: 43: Người Bạn Thanh Mai Trúc Mã
44 Chương 44: 44: Đứa Trẻ Trong Cô Nhi Viện
45 Chương 45: 45: Cháu Trai Trở Mặt
46 Chương 46: 46: Em Không Nên Quyến Rũ Tôi
47 Chương 47: 47: Kẻ Thù Của Kẻ Thù Chưa Chắc Là Bạn
48 Chương 48-49: 48: Chuyện Xấu Của Hạ Mẫn Hi - 49: Tôi Cũng Không Hoàn Hảo
49 Chương 50: 50: Sát Thủ Gặp Bi3n Thái
50 Chương 51: 51: Tôi Sợ Em Khóc Mất
51 Chương 52: 52: Tôi Rất Hài Lòng
52 Chương 53: 53: Đi Chơi Cùng Khoai Nhỏ
53 Chương 54-55: 54: Lưu Tuyết Lam Xả Thân Tương Cứu - 55: Con Tin Cô Ấy
54 Chương 56: 56: Tùy Hứng
55 Chương 57: 57: Em Là Ai
56 Chương 58: 58: Tình Yêu Của Tôi
57 Chương 59: 59: Bạn Đến Thăm
58 Chương 60: 60: Anh Có Muốn Bao Dưỡng Tôi Không
59 Chương 61-62: 61: Bà Dì Đến Thăm - 62: Thất Vọng
60 Chương 63: 63: Lời Mời Từ Đàm Mặc
61 Chương 64: 64: Nợ Máu
62 Chương 65: 65: Đào Thoát
63 Chương 66: 66: Cái Chết Của Hạ Mẫn Hi
64 Chương 67: 67: Cầu Tình
65 Chương 68: 68: Tống Kiều Đã Tỉnh
66 Chương 69: 69: Uy Hiếp
67 Chương 70: 70: Góc Khuất Của Tình Bạn
68 Chương 71: 71: Mình Không Muốn Mất Cậu
69 Chương 72: 72: Kỷ Đình Dạ Tìm Đến
70 Chương 73: 73: Hoài Nghi
71 Chương 74: 74: Ai Đang Bẫy Ai
72 Chương 75: 75: Đột Nhập Thành Công
73 Chương 76: 76: Hành Động Bất Ngờ
74 Chương 77: 77: Quyết Không Tha Thứ
75 Chương 78: 78: Yêu Cầu Của Kỷ Đình Dạ
76 Chương 79: 79: Tôi Từ Chối
77 Chương 80: 80: Thăm Dò
78 Chương 81-82: 81: Ngư Ông Đắc Lợi - 82: Lộ Diện
79 Chương 83: 83: Sự Thật Khiến Người Ta Đau Lòng
80 Chương 84: 84: Kịch Hạ Màn
81 Chương 85: 85: Cha Con Nhận Nhau
82 Chương 86: 86: Từ Biệt
83 Chương 87: 87: Nhị Thiếu Đuổi Đến Rồi
84 Chương 88: 88: Chim Sẻ Đứng Sau
Chapter

Updated 84 Episodes

1
Chương 1: 1: Giao Dịch Thất Bại
2
Chương 2: 2: Tai Nạn Bất Ngờ
3
Chương 3: 3: Minh Tinh Đi Nghỉ
4
Chương 4: 4: Giặc Trong Nhà
5
Chương 5: 5: Củ Khoai Nhỏ Đáng Yêu
6
Chương 6: 6: Nhiệm Vụ Từ Tổng Bộ
7
Chương 7: 7: Đại Boss Giá Lâm
8
Chương 8: 8: Giao Dịch
9
Chương 9: 9: Thẻ Bảo Hiểm Của Tống Kiều
10
Chương 10: 10: Cuộc Nói Chuyện Giữa Cha Và Con
11
Chương 11: 11: Yêu Cầu Của Tống Kiều
12
Chương 12: 12: Người Phụ Nữ Của Kỷ Đình Dạ
13
Chương 13: 13: Thử Vai
14
Chương 14: 14: Thuận Theo Tự Nhiên
15
Chương 15: 15: Ôm Chân Phật
16
Chương 16: 16: Bí Ẩn Trên Người Hạ Mẫn Hi
17
Chương 17: 17: Tức Giận
18
Chương 18: 18: Phạt Quỳ
19
Chương 19: 19: Ám Sát
20
Chương 20: 20: Quà Sinh Nhật
21
Chương 21: 21: Lựa Chọn
22
Chương 22: 22: Người Điên Có Đầu Óc
23
Chương 23: 23: Tỉnh Lại Thì Quên Hết
24
Chương 24: 24: Hot Search
25
Chương 25: 25: Mời Cơm
26
Chương 26: 26: Thỏ Con Này Biết Cắn Người
27
Chương 27: 27: Được Tôi Đợi Anh
28
Chương 28: 28: Tôi Có Cách Khiến Em Hài Lòng
29
Chương 29: 29: Việc Xấu Trong Nhà P1
30
Chương 30: 30: Chuyện Xấu Trong Nhà P2
31
Chương 31: 31: Chuyện Xấu Trong Nhà P Cuối
32
Chương 32: 32: Sự Cố Ở Quán Ăn
33
Chương 33: 33: Bắt Đầu Rung Động
34
Chương 34: 34: Nhà Cũ Lâm Gia
35
Chương 35: 35: Em Có Phải Sợ Mất Tôi Không
36
Chương 36: 36: Bí Mật Của Khoai Nhỏ
37
Chương 37: 37: 5 Tuy Hai Mà Một
38
Chương 38: 38: Tu Tiên
39
Chương 39: 39: Dấu Hiệu Trưởng Thành
40
Chương 40: 40: Âm Dương Tông
41
Chương 41: 41: Ma Tu
42
Chương 42: 42: Tiêu Chuẩn Nhan Sắc
43
Chương 43: 43: Người Bạn Thanh Mai Trúc Mã
44
Chương 44: 44: Đứa Trẻ Trong Cô Nhi Viện
45
Chương 45: 45: Cháu Trai Trở Mặt
46
Chương 46: 46: Em Không Nên Quyến Rũ Tôi
47
Chương 47: 47: Kẻ Thù Của Kẻ Thù Chưa Chắc Là Bạn
48
Chương 48-49: 48: Chuyện Xấu Của Hạ Mẫn Hi - 49: Tôi Cũng Không Hoàn Hảo
49
Chương 50: 50: Sát Thủ Gặp Bi3n Thái
50
Chương 51: 51: Tôi Sợ Em Khóc Mất
51
Chương 52: 52: Tôi Rất Hài Lòng
52
Chương 53: 53: Đi Chơi Cùng Khoai Nhỏ
53
Chương 54-55: 54: Lưu Tuyết Lam Xả Thân Tương Cứu - 55: Con Tin Cô Ấy
54
Chương 56: 56: Tùy Hứng
55
Chương 57: 57: Em Là Ai
56
Chương 58: 58: Tình Yêu Của Tôi
57
Chương 59: 59: Bạn Đến Thăm
58
Chương 60: 60: Anh Có Muốn Bao Dưỡng Tôi Không
59
Chương 61-62: 61: Bà Dì Đến Thăm - 62: Thất Vọng
60
Chương 63: 63: Lời Mời Từ Đàm Mặc
61
Chương 64: 64: Nợ Máu
62
Chương 65: 65: Đào Thoát
63
Chương 66: 66: Cái Chết Của Hạ Mẫn Hi
64
Chương 67: 67: Cầu Tình
65
Chương 68: 68: Tống Kiều Đã Tỉnh
66
Chương 69: 69: Uy Hiếp
67
Chương 70: 70: Góc Khuất Của Tình Bạn
68
Chương 71: 71: Mình Không Muốn Mất Cậu
69
Chương 72: 72: Kỷ Đình Dạ Tìm Đến
70
Chương 73: 73: Hoài Nghi
71
Chương 74: 74: Ai Đang Bẫy Ai
72
Chương 75: 75: Đột Nhập Thành Công
73
Chương 76: 76: Hành Động Bất Ngờ
74
Chương 77: 77: Quyết Không Tha Thứ
75
Chương 78: 78: Yêu Cầu Của Kỷ Đình Dạ
76
Chương 79: 79: Tôi Từ Chối
77
Chương 80: 80: Thăm Dò
78
Chương 81-82: 81: Ngư Ông Đắc Lợi - 82: Lộ Diện
79
Chương 83: 83: Sự Thật Khiến Người Ta Đau Lòng
80
Chương 84: 84: Kịch Hạ Màn
81
Chương 85: 85: Cha Con Nhận Nhau
82
Chương 86: 86: Từ Biệt
83
Chương 87: 87: Nhị Thiếu Đuổi Đến Rồi
84
Chương 88: 88: Chim Sẻ Đứng Sau