Chương 63-64

Chương 63

Vừa nghe vậy thì anh Hầu liền mỉm cười gật đầu: “Đúng là như vậy, không biết anh muốn bảo ai cút?”

“Tôi muốn cho anh ta cút!” Lục Hoàng Vỹ giơ tay chỉ Dương Tiêu.

Vừa nghe vậy thì những người đứng xung quanh Lục Hoàng Vỹ đều bật cười, họ đổ dồn ánh nhìn lên người Dương Tiêu, nhìn anh như người đáng thương.

Anh Hầu quay đầu nhìn sang hướng chỉ tay của Lục Hoàng Vỹ. Vừa nhìn thì cả người anh ta liền run lên.

Mẹ ơi! Cái này, Giang Thành cũng nhỏ quá rồi chứ? Mới có mấy ngày ngắn ngủi, mà, mà lại gặp mặt nhau nữa rồi!

Dương Tiêu cười nhìn sang anh Hầu nói: “Chỉ cần hạng thẻ mời cao hơn thì có thể cho người ta cút đi được đúng không?”

Vừa nghe vậy thì dáng vẻ của anh hầu trở nên kính trọng vô cùng, thậm chí anh ta còn cúi người chín mươi độ với Dương Tiêu nói: “Dạ, dạ đúng, dạ đúng rồi không sai ạ!”

Có chuyện gì vậy! Trong phút chốc, nụ cười của Lục Hoàng Vỹ cứng đờ. Sao anh Hầu này lại kính nể thằng nhãi này thế nhỉ?

Kết quả chuyện xảy ra tiếp theo khiến tim anh ta ngừng đập!

Anh ta thấy Dương Tiêu bình tĩnh rút tấm thiệp mời từ trong túi ra đưa cho anh Hầu xem. Không phải thiệp mời màu tím, cũng không phải màu vàng! Mà trên tấm thiệp mời đi có một con Kỳ Lân vàng! Đây là tấm thẻ Kỳ Lân mà mọi người hay nói hay sao?

Trong khoảng thời gian ngắn, da mặt của Lục Hoàng Vỹ trắng bệch với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường! Thậm chí cả người anh ta đều dao động sắp ngã! Đến anh Hầu cũng bị ngạc nhiên chấn động! Miệng anh ta há hốc cả ra!

Vốn dĩ anh ta cứ tưởng mình đã xem trọng Dương Tiêu lắm rồi, anh ta tưởng cùng lắm thì Dương Tiêu chỉ cao hơn tấm thiệp mời màu tím một bậc là tấm thiệp mời màu đen thôi.

Nhưng anh ta không ngờ, tấm thiệp mà ông Hồng gửi cho anh lại là tấm thiệp Kỳ Lân! Đến người đi theo ông Hồng mấy chục năm như anh ta cũng lần đầu tiên nhìn thấy tấm thiệp Kỳ Lân này! Trời ơi, rốt cuộc cậu trai trẻ này có thân phận gì đây?!

“Anh biết tự mình nên làm thế nào chưa?”

Dương Tiêu nhìn sang cậu Lục kia rồi không nói gì thêm nữa. Anh Hầu cũng nhìn sang rồi tức giận với Lục Hoàng Vỹ: “Anh tự cút hay đợi tôi ra tay?”

“Tôi, tôi tự cút, tôi tự cút…”

Chân của Lục Hoàng Vỹ vẫn đang run, do quá sợ hãi, anh ta vừa nhất chân thì liền ngã nhào xuống mặt đất, còn rụng mấy cây răng nữa.

Mấy đàn em của anh ta nhanh chóng nhào lên đỡ anh ta, trông nhếch nhác vô cùng, anh ta xiêu quẹo rời khỏi chỗ đó.

Ba người Trần Hoàng Thiên ngồi ở ghế khách quý phía xa không nhìn rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nhưng bọn họ lại không nhìn thấy cảnh tượng mà bọn họ chờ đợi, ngược lại lại nhìn thấy người nhà họ Lục bỗng nhiên nhếch nhác xiêu quẹo chạy trốn. Chuyện, chuyện này rốt cuộc là chuyện gì vậy?

“Sao lại như vậy chứ? Không lẽ ông Hồng chưa nhận được thư của chúng ta hay sao?”

Trần Hoàng Thiên tức giận nhìn sang Giang Nhất Phàm.

Giang Nhất Phàm nhanh chóng lên tiếng nói: “Không, chuyện này không thể nào, chính miệng người của tôi đã nói với tôi thư đã được gửi tận tay ông Hồng rồi.”

Đột nhiên Giang Nhất Phàm lại nhớ đến chuyện đấu giá của Lục Kim Linh trước đây.

Anh ta lập tức nói: “Đúng rồi, không biết hình như trước đây đã dùng thủ đoạn gì đó lừa gạt người nhà họ Lục.”

“Tôi nghĩ đây chỉ là trùng hợp mà thôi.”

Trần Hoàng Thiên cau mày nói: “Thôi vậy, dựa vào người khác chi bằng dựa vào chính mình, đợi buổi tiệc thọ kết thúc rồi thì ngày chết của anh ta cũng sẽ tới!”

“Cha ơi, thì ra tấm thiệp mời của cha là một con kỳ lân lớn ha!”

Nhìn thấy hình con kỳ lân trên tấm thiệp Dương Tiêu lấy ra, đứa bé rất kích động.

Dương Tiêu đặt tay lên trước miệng xùy một tiếng rồi cười nói: “Hinh Hinh phải giữ bí mật cho cha nhé, đây là bí mật giữa hai người chúng ta.”.

Dương Hinh Nhi gật đầu cười nói: “Dạ!”

“Đi gọi mẹ lại đây đi.”

Rất nhanh sau đó, hai người Lương Nhã Trân đã được gọi về, bọn họ cũng thấy sốc khi thấy Dương Tiêu lấy lại được cho ngồi.

Khi bọn họ hỏi thì Dương Tiêu nói cậu Lục kia biết mấy người họ là người quen của đổng yến châu, nể mặt đổng yến châu nên đã nhường chỗ cho bọn họ.

Chương 64

Nhà họ Lương ngồi ở chỗ cách đó không xa nhìn thấy nhà Lương Minh Trạch quay về chỗ ngồi thì không khỏi bất ngờ.
Lập tức tức giận vô cùng!
“Bọn họ dựa vào đâu mà lại quay về chỗ ngồi nữa rồi chứ? Không thể như vậy được, theo lý mà nói thì nhà họ Lục phải đánh chết bọn họ mới phải.” Lương Tuấn Kiệt trách móc mắng một tiếng.
Từ Dung im lặng nhìn cả nhà bọn họ, rất lâu sau đó bà ta lên tiếng nói: “Nhất định lại là cái thằng Dương Tiêu đó nữa rồi!”
Lương Hoàng Huy không khỏi sững sờ: “Không phải ba gia tộc lớn đã nói là đã chào hỏi ông Hồng rồi hay sao, theo lý mà nói thì Dương Tiêu đã không còn chỗ dựa nữa rồi.”
“Không lẽ bọn họ thất bại rồi sao, ông Hồng không chịu nể mặt họ hả.”
Từ Dung suy nghĩ một lát rồi thấp giọng nói: “Chỉ đành đợi bữa tiệc kết thúc, chúng ta tự qua đó xác nhận lại thôi.”
“Như vậy thì không được, chúng ta phải thể hiện là chúng ta cùng thuyền với ba gia tộc lớn chứ!”
“Nói chung bất luận thế nào thì hôm nay thằng Dương Tiêu này cũng phải trả giá!”
Trước khi bữa tiệc thọ chính thức bắt đầu có một khoảng thời gian để đi nói chuyện tự do với nhau.

Mọi người đều tản ra khắp nơi mời rượu làm quen, tự mình Dương Tiêu cũng đi.

Rất nhanh sau đó anh đã gặp được một gương mặt rất quen thuộc.

trương bạo phú.
Lúc nhìn thấy Dương Tiêu, trái tim trương bạo phú như thắt lại.
Ông ta vẫn còn chưa quên chuyện ở buổi đấu giá hôm trước nữa, người này rất tàn ác, có thể khiến Lục Kim Linh phải quỳ gối cầu xin.

Đứa con mũm mĩm đi trước người ông ta nhìn thấy Dương Tiêu thì liền chủ động núp sau lưng cha mình.
Ba người Trần Hoàng Thiên ngồi trên hàng ghế khách quý quan sát cẩn thận từng cử động của Dương Tiêu.
Bây giờ nhìn thấy Dương Tiêu gặp Trương Văn Phú thì bọn họ có chút chờ đợi.
“Trương Văn Phú, một ông chủ nhỏ ở khu mới khai thác của Giang Thành, nghe nói tình tình không được tốt lành gì lắm.”
Trần Hoàng Thiên nở nụ cười thú vị.
Hàn Diệu Tường cũng đưa mắt nhìn sang.

Ai ngờ cảnh tiếp theo khiến hai người họ mắt chữ a miệng chữ o.

Họ thấy trương văn phí lễ phép chào hỏi Dương Tiêu, còn bào đứa con mập của ông ta làm theo nữa.
“Còn, còn không mau chào người ta!” Trương Văn Phú tức giận trách móc.
Đứa bé mập nhanh chóng sợ hãi gọi: “Chào, chào chú…”
Thấy Dương Tiêu không nói gì, Trương Văn Phú còn tưởng là anh không hài lòng, vừa sợ vừa tức giận nhìn đứa bé mập thêm một lần: “Gọi bằng anh!”
Đứa bé mập hốt hoảng đổi giọng: “Anh, chào anh…”
Dương Tiêu khẽ mỉm cười: “Vậy không hay đâu, con nhớ rồi thì đừng trách nữa.”
“Vâng, vâng…” Mấy giọt mồ hôi to bằng hạt đậu của Trương Văn Phú không ngừng rơi xuống, đợi khi Dương Tiêu đi xa mười mét rồi ông ta mới dám đứng thẳng dậy.
Giang Nhất Phàm ngồi trên hàng khác quý thấy vậy thì ho hai tiếng: “Đừng hy vọng nữa, Trương Văn Phúc đã bị lục kim linh ảnh hưởng rồi.”
Nhưng mà rất nhanh sau đó anh ta lại nhìn thấy cảnh tượng đáng mong đợi: “Xem cảnh này đi.” Khóe môi Giang Nhất Phàm cong lên.
Hai người Trần Hoàng Thiên và Hàn Diệu Tường nhanh chóng nhìn sang, họ nhìn thấy Dương Tiêu lại gặp phải một người tai to mặt lớn nữa rồi.
Người mới bước vào top nhà giàu của Giang Thành, Trương Bắc Thần.
“Trong ba người mới lọt top nhà giàu gần đây thì Trương Bắc Thần rất nổi bật, người bình thường đều rất kính nể anh ta.”

Chính vào lúc ba người họ đang mong đợi cái gì đó, thì giây tiếp theo, cảnh lúc đó đã tát mạnh vào mặt ba người bọn họ.

Bọn họ thấy người mới lọt vào top nhà giàu lại lễ phép cúi người chào hỏi Dương Tiêu! Thậm chí động tác của anh ta cũng không khác gì Trương Văn Phú.

Trong phút chốc, vẻ mặt của ba người xem cứng ngắt đờ đẫn.
“Sao người mới giàu ở Giang Thành lại cúi đầu với thằng đó chứ?” Trần Hoàng Thiên không hiểu, cũng không thể chấp nhận.
Hàn Diệu Tường nói một câu: “Tôi nghĩ, bọn họ không biết Dương Tiêu không còn chỗ dựa nữa.”
Trần Hoàng Thiên tức giận nói: “Khà khà, theo tôi thấy thì có lẽ căn bản Sở Kình Hồng vẫn chưa nhận được bức thư đó!”
Nói xong thì ông ta liền nhìn sang Giang Nhất Phàm, trông ông ta có hơi trách móc..

Chapter
1 Chương 1: 1: Đế Tôn Giá Lâm
2 Chương 2: 2: Đánh Không Lầm
3 Chương 3: 3: Ông Hồng Giá Lâm
4 Chương 4: 4: Ông Là Cái Thá Gì
5 Chương 5: 5: Nhân Vật Lớn Thật Sự
6 Chương 6: 6: Gây Một Rắc Rối Quá Lớn
7 Chương 7: 7: Thân Thế Của Dương Hinh Nhi
8 Chương 8: 8: Viếng Thăm Nhà Họ Lương
9 Chương 9: 9: Anh Có Tư Cách Gì
10 Chương 10: 10: Đưa Quà Đến Cửa
11 Chương 11: 11: Nhưng Tôi Có Chuyện!
12 Chương 12: 12: Kết Cục
13 Chương 13: 13: Mẹ Của Đứa Bé
14 Chương 14: 14: Hội Đấu Giá Gia Đình
15 Chương 15: 15: Ăn Bánh
16 Chương 16: 16: Chúng Ta Lại Gặp Nhau Rồi
17 Chương 17: 17: Cậu Giang Ra Mặt
18 Chương 18: 18: Mày Dám Đánh Tao
19 Chương 19: 19: Cậu Lục Xuất Hiện
20 Chương 20: 20: Nghe Nói Anh Rất Thích Ra Mặt Thay Người Khác
21 Chương 21: 21: Thẻ Hắc Kim Long Hoàng
22 Chương 22: 22: Chung Phòng
23 Chương 23: 23: Mua Quà
24 Chương 24: 24: Tôi Mua Thì Anh Mua
25 Chương 25: 25: Hạn Mức Vô Hạn
26 Chương 26: 26: Một Nhà Ba Người
27 Chương 27: 27: Cần Chấm Ít Xì Dầu Rồi Ăn Không
28 Chương 28: 28: Ngày Mai Cậu Xong Đời Rồi
29 Chương 29: 29: Tiệc Mừng Thọ Nhà Họ Lương
30 Chương 30: 30: Đồ Giả
31 Chương 31: Chương 31
32 Chương 32: Chương 32
33 Chương 33: Chương 33
34 Chương 34: Chương 34
35 Chương 35: Chương 35
36 Chương 36: Chương 36
37 Chương 37: Chương 37
38 Chương 38: Chương 38
39 Chương 39: Chương 39
40 Chương 40: Chương 40
41 Chương 41: Chương 41
42 Chương 42: Chương 42
43 Chương 43: Chương 43
44 Chương 44: Chương 44
45 Chương 45: Chương 45
46 Chương 46: Chương 46
47 Chương 47: Chương 47
48 Chương 48: Chương 48
49 Chương 49: Chương 49
50 Chương 50: Chương 50
51 Chương 51: Chương 51
52 Chương 52: Chương 52
53 Chương 53: Chương 53
54 Chương 54: Chương 54
55 Chương 55: Chương 55
56 Chương 56: Chương 56
57 Chương 57: Chương 57
58 Chương 58: Chương 58
59 Chương 59: Chương 59
60 Chương 60: Chương 60
61 Chương 61-62
62 Chương 63-64
63 Chương 65: Chương 65
64 Chương 66: Chương 66
65 Chương 67: Chương 67
66 Chương 68: Chương 68
67 Chương 69: Chương 69
68 Chương 70: Chương 70
69 Chương 71: Chương 71
70 Chương 72: Chương 72
71 Chương 73: Chương 73
72 Chương 74: Chương 74
73 Chương 75: Chương 75
74 Chương 76: Chương 76
75 Chương 77: Chương 77
76 Chương 78: Chương 78
77 Chương 79: Chương 79
78 Chương 80: Chương 80
79 Chương 81: Chương 81
80 Chương 82: Chương 82
81 Chương 83: Chương 83
82 Chương 84: Chương 84
83 Chương 85: Chương 85
84 Chương 86: Chương 86
85 Chương 87: Chương 87
86 Chương 88: Chương 88
87 Chương 89: Chương 89
88 Chương 90: Chương 90
89 Chương 91: Chương 91
90 Chương 92: Chương 92
91 Chương 93: Chương 93
92 Chương 94: Chương 94
93 Chương 95: Chương 95
94 Chương 96: Chương 96
95 Chương 97: Chương 97
96 Chương 98-99
97 Chương 100: Chương 100
98 Chương 101: Chương 101
99 Chương 102: Chương 102
100 Chương 103: Chương 103
101 Chương 104: Chương 104
102 Chương 105: Chương 105
103 Chương 106-107
104 Chương 108-109
105 Chương 110-111
106 Chương 112: Chương 112
107 Chương 113-114: Chương 113
108 Chương 115: Chương 115
109 Chương 116-117
110 Chương 118-119
111 Chương 120: Chương 120
112 Chương 121: Chương 121
113 Chương 122-123
114 Chương 124-125
115 Chương 126: Chương 126
116 Chương 127: Chương 127
117 Chương 128: Chương 128
118 Chương 129-130
119 Chương 131: Chương 131
120 Chương 132: Chương 132
121 Chương 133: Chương 133
122 Chương 134-135
123 Chương 136: Chương 136
124 Chương 137-138
125 Chương 139: Chương 139
126 Chương 140: Chương 140
Chapter

Updated 126 Episodes

1
Chương 1: 1: Đế Tôn Giá Lâm
2
Chương 2: 2: Đánh Không Lầm
3
Chương 3: 3: Ông Hồng Giá Lâm
4
Chương 4: 4: Ông Là Cái Thá Gì
5
Chương 5: 5: Nhân Vật Lớn Thật Sự
6
Chương 6: 6: Gây Một Rắc Rối Quá Lớn
7
Chương 7: 7: Thân Thế Của Dương Hinh Nhi
8
Chương 8: 8: Viếng Thăm Nhà Họ Lương
9
Chương 9: 9: Anh Có Tư Cách Gì
10
Chương 10: 10: Đưa Quà Đến Cửa
11
Chương 11: 11: Nhưng Tôi Có Chuyện!
12
Chương 12: 12: Kết Cục
13
Chương 13: 13: Mẹ Của Đứa Bé
14
Chương 14: 14: Hội Đấu Giá Gia Đình
15
Chương 15: 15: Ăn Bánh
16
Chương 16: 16: Chúng Ta Lại Gặp Nhau Rồi
17
Chương 17: 17: Cậu Giang Ra Mặt
18
Chương 18: 18: Mày Dám Đánh Tao
19
Chương 19: 19: Cậu Lục Xuất Hiện
20
Chương 20: 20: Nghe Nói Anh Rất Thích Ra Mặt Thay Người Khác
21
Chương 21: 21: Thẻ Hắc Kim Long Hoàng
22
Chương 22: 22: Chung Phòng
23
Chương 23: 23: Mua Quà
24
Chương 24: 24: Tôi Mua Thì Anh Mua
25
Chương 25: 25: Hạn Mức Vô Hạn
26
Chương 26: 26: Một Nhà Ba Người
27
Chương 27: 27: Cần Chấm Ít Xì Dầu Rồi Ăn Không
28
Chương 28: 28: Ngày Mai Cậu Xong Đời Rồi
29
Chương 29: 29: Tiệc Mừng Thọ Nhà Họ Lương
30
Chương 30: 30: Đồ Giả
31
Chương 31: Chương 31
32
Chương 32: Chương 32
33
Chương 33: Chương 33
34
Chương 34: Chương 34
35
Chương 35: Chương 35
36
Chương 36: Chương 36
37
Chương 37: Chương 37
38
Chương 38: Chương 38
39
Chương 39: Chương 39
40
Chương 40: Chương 40
41
Chương 41: Chương 41
42
Chương 42: Chương 42
43
Chương 43: Chương 43
44
Chương 44: Chương 44
45
Chương 45: Chương 45
46
Chương 46: Chương 46
47
Chương 47: Chương 47
48
Chương 48: Chương 48
49
Chương 49: Chương 49
50
Chương 50: Chương 50
51
Chương 51: Chương 51
52
Chương 52: Chương 52
53
Chương 53: Chương 53
54
Chương 54: Chương 54
55
Chương 55: Chương 55
56
Chương 56: Chương 56
57
Chương 57: Chương 57
58
Chương 58: Chương 58
59
Chương 59: Chương 59
60
Chương 60: Chương 60
61
Chương 61-62
62
Chương 63-64
63
Chương 65: Chương 65
64
Chương 66: Chương 66
65
Chương 67: Chương 67
66
Chương 68: Chương 68
67
Chương 69: Chương 69
68
Chương 70: Chương 70
69
Chương 71: Chương 71
70
Chương 72: Chương 72
71
Chương 73: Chương 73
72
Chương 74: Chương 74
73
Chương 75: Chương 75
74
Chương 76: Chương 76
75
Chương 77: Chương 77
76
Chương 78: Chương 78
77
Chương 79: Chương 79
78
Chương 80: Chương 80
79
Chương 81: Chương 81
80
Chương 82: Chương 82
81
Chương 83: Chương 83
82
Chương 84: Chương 84
83
Chương 85: Chương 85
84
Chương 86: Chương 86
85
Chương 87: Chương 87
86
Chương 88: Chương 88
87
Chương 89: Chương 89
88
Chương 90: Chương 90
89
Chương 91: Chương 91
90
Chương 92: Chương 92
91
Chương 93: Chương 93
92
Chương 94: Chương 94
93
Chương 95: Chương 95
94
Chương 96: Chương 96
95
Chương 97: Chương 97
96
Chương 98-99
97
Chương 100: Chương 100
98
Chương 101: Chương 101
99
Chương 102: Chương 102
100
Chương 103: Chương 103
101
Chương 104: Chương 104
102
Chương 105: Chương 105
103
Chương 106-107
104
Chương 108-109
105
Chương 110-111
106
Chương 112: Chương 112
107
Chương 113-114: Chương 113
108
Chương 115: Chương 115
109
Chương 116-117
110
Chương 118-119
111
Chương 120: Chương 120
112
Chương 121: Chương 121
113
Chương 122-123
114
Chương 124-125
115
Chương 126: Chương 126
116
Chương 127: Chương 127
117
Chương 128: Chương 128
118
Chương 129-130
119
Chương 131: Chương 131
120
Chương 132: Chương 132
121
Chương 133: Chương 133
122
Chương 134-135
123
Chương 136: Chương 136
124
Chương 137-138
125
Chương 139: Chương 139
126
Chương 140: Chương 140