Chương 63: 63: Đáp Án

Sinh nhật Lãnh Tương, tiện thể mở tiệc liên hoan đầu năm, mọi người phá lệ phóng túng.
Bọn họ có một thói quen không tốt, liên hoan uống rượu, cả đoàn phim đều uống rượu, tất cả mọi người chưa say thì chưa tính là kết thúc.

Lãnh Tương đi vào phòng ăn trong nhà hàng, mơ hồ còn có một linh cảm không lành.

Đột nhiên nàng rất muốn xoay người bỏ đi, nhưng đĩa trái cây và bánh kem thật lớn trên bàn rất hấp dẫn, khiến cho nàng vốn là người đã tám trăm năm không ăn sinh nhật không thể bước đi.

Nàng theo mọi người vào phòng.

Mọi người trong đoàn phim hào hứng dâng trào, thậm chí không có Tưởng Tư Tư gây rối cản trở, một đám người uống đến mức phấn khích.

Phó đạo diễn đứng lên ghế, giơ ly rượu: "Hôm nay tôi rất vui, bữa này tôi mời! Tranh thủ lúc không có Tưởng Lóc Da ở đây, mọi người khẩn trương, không say không về!"
"Phó đạo diễn anh minh! Phó đạo diễn uy vũ!"
"Không say không về!!"
.........
Hơn tám giờ rưỡi, Tưởng Tư Tư kết thúc họp báo, thong dong đến, mọi người đã say gần hết.
Bên cạnh còn thừa nửa cái bánh kem lớn, trái cây trang trí bên trên, tỏa ra mùi kem quyến rũ.

Chai rượu lăn trên mặt đất, từ đầu này qua đầu kia của căn phòng.

Đây là căn phòng lớn nhất, bằng ba căn phòng bình thường thông nhau, trên sàn trải thảm mềm mại.

Lúc Tưởng Tư Tư vào, suýt chút nữa vấp ngã.

Đàm Nhã theo sau, trước tiên tìm thấy Vương Lâm Lâm lúc này đã mất ý thức đang nằm trên sô pha, được Tưởng Tư Tư cho phép, đưa người đi trước.
Phó đạo diễn nằm trong một góc, vuốt vuốt bụng mình, miệng lẩm bẩm: "Cục cưng, ba ba ở đây, ba ba sẽ không vứt bỏ con, ba ba yêu con..."
Tưởng Tư Tư: "..........."
Ông mập chết tiệt, bày đầu uống rượu làm loạn đến không còn biết gì.
Thợ trang điểm và chị biên kịch cùng ngã trên thảm, hai tay hai chân quấn lấy nhau, thành một hình số 8 quỷ dị.
Thầy ánh sáng và người của tổ đạo cụ treo ngược trên ghế, nửa người trên đã trượt đến bàn, ôm chân bàn, lảm nhảm nói gì đó.

Toàn cảnh vô cùng khó coi, vô cùng thê thảm.
Tưởng Tư Tư: ".............."
Không chú ý một lúc, nhóm người này có thể uống đến mức như vậy, thật là quá sức mà.

Tưởng Tư Tư liên hệ bảo vệ, mang đám người này từng người một về phòng.

Tìm nửa ngày trong đám người đó, rốt cuộc cũng tìm thấy Lãnh Tương ở sô pha gần cửa sổ.

Phòng này có một cửa sổ lớn, bên cạnh đặt một cái sô pha, người ngồi trên đó có thể ngắm toàn bộ cảnh đêm bên ngoài.
Lãnh Tương không biết chuyện gì xảy ra, nàng tự nhét mình vào khe giữa ghế sô pha và cửa sổ, ôm chân ngồi trên thảm, khom đầu vào gối, tự cuộn mình thành một khối, lộ ra đôi mắt, nhìn ra cảnh đêm bên ngoài cửa sổ, thật lâu cũng không động đậy.
Phòng ăn nằm ở lầu hai, từ nơi này nhìn thật ra cũng không thấy được gì, nhiều lắm có thể nhìn thấy công viên dưới lầu.

Tuy rằng hôm nay Lãnh Tương không xuất hiện ở họp báo, nhưng nàng là diễn viên hoàn toàn xứng đáng, hơn nữa hôm nay là sinh nhật nàng, mọi người trong đoàn muốn uống rượu với nàng, Tưởng Tư Tư còn không có ở đây, Vương Lâm Lâm thì đã say bí tỉ, không ai chắn rượu cho nàng, mà hôm nay nàng lại bị cảm động đến rối tinh rối mù, cũng không từ chối, một hai ly rồi ba bốn ly không từ chối được, cuối cùng uống đến ly thứ mười, không khóc không quậy, không muốn nói chuyện, chỉ ngây ngốc ở đó, không động đậy.
Tưởng Tư Tư nhìn dáng vẻ của nàng, bật cười: "Sao lại uống đến mức này rồi?"
Dường như Lãnh Tương bị cô làm giật mình, nàng ngước mắt lên nhìn cô, nhưng rồi lại cúi đầu, không để ý người nọ.
Tưởng Tư Tư lại nói: "Bọn họ ép rượu cô?"
Lãnh Tương lại ngẩng đầu, trong đôi mắt đen nhánh đó tất cả đều là mờ mịt, nhưng mà hình như nàng nghe hiểu cô nói, chần chừ hồi lâu mới gật đầu thật nhẹ.
Tưởng Tư Tư cũng không phải chưa từng nhìn thấy dáng vẻ uống say của nàng, mỗi lần nhìn thấy đều muốn thở dài một hơi.

Một lần đoàn phim khai máy, nàng uống ngà ngà say.

Một lần trước nữa nàng uống rượu mua say, gục xuống trước quầy ở quán bar, được cô bế lên phòng ngủ.

Lại lần trước nữa...!chính là đêm nàng bị bỏ thuốc.

Có lẽ mỗi lần Lãnh Tương uống say, sau đó cuối cùng đều là cô đến thu dọn tàn cuộc.
Nhưng mà...!nàng rất ngoan ngoãn.

Nàng uống say sao lại ngoan như vậy.
Lãnh Tương cuồn mình lại, nàng là người cao ráo, nhưng khung xương nhỏ, lúc ôm chân cuộn lại thì trông có vẻ như có thể dễ dàng ôm lấy, vò thành một viên bỏ vào túi vải, yếu ớt khiến người ta lo lắng.

Chỉ cần nàng uống say, bất kể là ai ở trước mặt nàng, nàng đều nhu thuận yếu mềm như vậy sao?
Tưởng Tư Tư bị nàng làm cho trái tim ngứa ngáy, giống như là có một cái lông chim gãi vào.
Ánh đèn chiếu lên mặt nàng, nàng rũ mắt, lông mi giống như chiếc quạt nhỏ nhẹ nhàng rũ xuống.
Ngày thường, bất kể nàng tự mình thu mình như thế nào, nàng vẫn luôn lạnh lùng, giống như ngăn cách với những người bên ngoài.

Giống như một cô gái xinh đẹp thời đi học có thành tích tốt nhưng lại không thể nào giao tiếp với người khác, ôm sách đi rất xa đám đông, luôn luôn có người nhân cơ hội trộm nhìn nàng.

Tất cả mọi người đều thích nàng, muốn đến gần nàng, rồi lại không biết làm sao để đến gần nàng.

Nhưng vậy cũng không ngăn được mọi người có hảo cảm với nàng.
Dáng vẻ nhu thuận cúi thấp mặt của Lãnh Tương làm cho nàng có vẻ ôn hòa yếu ớt, làm cho người ta nhịn không được sinh lòng thương hại.
"Chóng mặt quá..."
Thanh âm rất nhỏ, cho nên Tưởng Tư Tư không thể nào nghe rõ.

Cô khom lưng cúi thấp người, muốn nghe rõ nàng nói gì.
Lãnh Tưởng ngẩng đầu lên, nhìn thấy khuôn mặt Tưởng Tư Tư ngày càng gần, không chớp mắt chăm chú nhìn cô,
Đôi mắt đó nửa mê nửa tỉnh, nhìn Tưởng Tư Tư.
Không ai biết rốt cuộc nàng có say không.
Tưởng Tư Tư vô thức muốn lùi lại, trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Trong tiềm thức cô cự tuyệt lại lùi thêm một bước.

Lãnh Tương nhận thấy cô trốn tránh, bất mãn nhăn mày, nâng cánh tay lên, trực tiếp ôm lấy cổ cô.
Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Tưởng Tư Tư.

Chắc là nàng đã say.

Tưởng Tư Tư cong lưng, dùng một tư thế vô cùng thử thách sự dẻo dai mà cứng đờ tại chỗ.

Lãnh Tương ngồi xổm trên mặt đất, nghiêng thân mình, hai tay ôm cổ cô, nàng cũng không nói câu nào, ánh mắt nhìn cô chăm chăm.
Hai người cứng đơ một hồi, Tưởng Tư Tư cảm thấy thắt lưng đã muốn trẹo.

Đột nhiên Lãnh Tương dùng sức, kéo Tưởng Tư Tư xuống.

Tưởng Tư Tư không kịp phòng bị, loạng choạng, suýt chút nữa ngã nhào lên người Lãnh Tương.
Trên cằm cô đột nhiên sinh ra một xúc cảm ấm mềm ướt át.

Tưởng Tư Tư trừng mắt, ánh mắt cô có thể nhìn thấy cả sợi tóc của Lãnh Tương, tóc nàng mềm mại mượt mà, cọ lên chóp mũi có thể ngửi được mùi dầu gội, tất cả đều là hương thơm mềm mại ngọt ngào của thiếu nữ.

Môi Lãnh Tương chạm vào cô, dường như bản thânh Lãnh Tương cũng không phản ứng kịp.

Đột nhiên Lãnh Tương nở nụ cười, bên môi cong lên chứa đựng một sự ngọt ngào.
"Thật mềm..."
Trong lòng Tưởng Tư Tư nhịn không được gào lên.
Ông trời ạ, như thế này ai mà chịu được? Đây không phải muốn để mình tái phạm sai lầm cũ sao?
Nhưng mà Lãnh Tương uống say rồi, nếu nàng không uống say...!nếu nàng không uống say thì tuyệt đối sẽ không làm nũng với cô còn câu cổ cô.

Cho nên, không có giả thiết này.
Tưởng Tư Tư từ chối nghĩ về điều này.

Cô thầm niệm kinh mấy lần, một tay ôm eo Lãnh Tương, tay kia ôm chân nàng, bế nàng lên.

Thật nhẹ, so với lần trước bế nàng lên lầu còn nhẹ hơn.

Hai tay Lãnh Tương còn câu trên cổ Tưởng Tư Tư, cả người bỗng nhẹ nhàng, nàng sợ đến mức mở to mắt, giãy dụa, suýt chút nữa tuột khỏi vòng tay của Tưởng Tư Tư.
Bảo vệ đến hỗ trợ đưa người đi, không ai chú ý đến bên cửa sổ còn có Lãnh Tương và Tưởng Tư Tư.

Tưởng Tư Tư bế người lên, các nhân viên an ninh bị dọa nhảy dựng.
"Đạo diễn Tưởng, chị còn ở đây hả?"
Một bảo vệ trong số đó nhìn thấy người trong lòng nàng, hỏi: "Cần chúng tôi giúp không?"
Tưởng Tư Tư lắc đầu: "Không cần, tôi đưa cô ấy về là được rồi, những người khác ở đây phiền các anh."
Lãnh Tương vùi trong lòng cô, không có động tĩnh gì, hình như đã ngủ.

Tưởng Tư Tư bế nàng vượt qua những người đang nằm trên đất kia, trực tiếp đi đến thang máy.

Thang máy lầu hai của nhà hàng có thể dẫn thẳng lên các tầng trên, bên trong thang máy còn có hai cô gái, thấy có một người bế một người vào, vội vàng nép vào nhường chỗ.

Tưởng Tư Tư bế Lãnh Tương gật đầu với hai người đó rồi đứng phía sau.

Hai cô gái nhận ra Tưởng Tư Tư, lộ ra biểu cảm không thể tin được, nhìn Tưởng Tư Tư.
Các cô hét thầm trong bụng.

Tưởng Tư Tư thật đau đầu.

Họp báo hôm nay, sự kiện đoàn phim không chịu được dư luận, giúp Lãnh Tương hóa giải hiểu lầm, hầu hết thời gian đều nghe rằng Lãnh Tương là một diễn viên tốt, cho dù Tưởng Tư Tư nói rất nhiều lời mập mờ, vậy cũng có thể giải thích được là vì Tưởng Tư Tư muốn giúp Lãnh Tương giải thích nên nói đùa.

Bạn bè ôm ấp hôn nhẹ đều là chuyện bình thường, đạo diễn hướng dẫn nữ chính, tiện thể trêu chọc một chút thì có làm sao? Hơn nữa hình tượng người chủ trì thích đùa cợt của Tưởng Tư Tư ở trong mắt mọi người đã ăn sâu bén rễ, cho đến giờ lời nói của cô đều là nửa thật nửa giả, nghe cô nói chỉ có thể tin một nửa, nửa còn lại là cô tự bịa.
Chỉ cần không bị chụp được ảnh, chỉ bằng vài câu nói mờ hồ, không chứng minh được điều gì, cư dân mạng cũng rất mau quên, tin tức chuyển biến hằng ngày, không đến một tháng, có lẽ bọn họ đã quên mất chuyện hôm nay.

Nhưng mà Tưởng Tư Tư bị người ta nhìn thấy đang bế Lãnh Tương lên lầu, điều này giải thích thế nào? Nói là tình đồng nghiệp, tiện tay giúp đỡ? Còn bảo vệ đâu, nếu ngại nam nữ khác biệt, bảo vệ nữ cũng có mà.

Cần Tưởng Tư Tư bế lên lầu sao? Cái này có chút quá giới hạn rồi.
Tưởng Tư Tư mỉm cười với hai cô gái: "Đừng chụp ảnh, có được không?"
Hai cô gái tĩnh táo lại, gật đầu lia lịa.

Tưởng Tư Tư cũng không nói gì thêm, thang máy đến lầu mười bảy, cô thấp giọng nói cho qua rồi bế Lãnh Tương ra khỏi thang máy, đi đến phòng của Lãnh Tương.
Tưởng Tư Tư dùng thẻ mở cửa phòng, bế Lãnh Tương vào phòng, cởi giày và áo khoác giúp nàng, cẩn thận đặt nàng nằm lên giường, đắp chăn lại.

Lãnh Tương chạm vào chăn bông, lăn một cái, chui vào trong.

Nàng thật sự đã say, thậm chí trên đường đi còn ngủ một giấc, giờ phút này được Tưởng Tư Tư đặt lên giường, chấn động, động tĩnh hơi lớn, lại có chút tỉnh táo.
Nàng tám phần say hai phần tỉnh, rút vào trong chăn, hí mắt, mơ hồ hình thấy Tưởng Tư Tư.

Tưởng Tư Tư đắp chăn cho nàng xong, sờ sờ lên trán nàng, xác định không có sốt, sau đó đứng lên muốn rời đi.

Lãnh Tương vươn tay ra khỏi chăn, giữ tay áo của cô lại.

Sức của nàng không lớn, thậm chí có thể nói là mềm nhũn, Tưởng Tư Tư tùy tiện động đậy cũng có thể làm nàng buông tay.
Tưởng Tư Tư không cử động.

Lãnh Tương tự buông tay ra, lại rụt vào trong chăn.

Tưởng Tư Tư xoay người, "Sao vậy?"
Lãnh Tương biết mình uống nhiều rượu, nhưng lại cảm thấy mình không say.

Là thân thể say, chỉ hận không thể ngủ ngay lúc này, nhưng trong lòng nàng vẫn cứ có một chấp niệm chống lại ý thức của nàng.

Nàng bướng bỉnh không chịu ngủ, trong sự mông lung, lại níu tay cô lại.
Nàng muốn một đáp án.

Trong lòng nàng vẫn cố chấp muốn một đáp án.

Nhưng nàng thật sự say rồi, tự mình cũng không biết phải hỏi gì.

Lãnh Tương thở dài, cuối cùng cũng không nói gì.

Thật lâu Tưởng Tư Tư cũng không nghe Lãnh Tương nói chuyện, cô nhìn xem nàng, phát hiện Lãnh Tương đã ngủ say..

Chapter
1 Chương 1: 1: Hồng Nhan Bạc Phận Sóng Gió
2 Chương 2: 2: Tưởng Tư Tư
3 Chương 3: 3: Xin Lỗi
4 Chương 4: 4: Mặt Nạ Hồ Ly
5 Chương 5: 5: Nữ Phụ Lên Mặt
6 Chương 6: 6: Tát Tay
7 Chương 7: 7: Say Rượu
8 Chương 8: 8: Trong Trắng
9 Chương 9: 9: Tôi Đã Cố Gắng Hết Sức
10 Chương 10: 10: Sau Đó
11 Chương 11: 11: Sau Của Sau Đó
12 Chương 12: 12: Không Thích Hợp
13 Chương 13: 13: Nữ Phụ
14 Chương 14: 14: Oan Gia Ngõ Hẹp
15 Chương 15: 15: Thà Gãy Chứ Không Chịu Cong
16 Chương 16: 16: Cô Đi Theo Tôi
17 Chương 17: 17: Trêu Chọc
18 Chương 18: 18: Ô Danh
19 Chương 19: 19: Có Chút Đen Tối
20 Chương 20: 20: Phản Sát
21 Chương 21: 21: Chấm Dứt Trò Hề
22 Chương 22: 22: Lưỡng Lự
23 Chương 23: 23: Hắc Trì
24 Chương 24: 24: Mua Say
25 Chương 25: 25: Ám Chỉ
26 Chương 26: 26: Không Bằng Lòng
27 Chương 27: 27: Hôn Môi
28 Chương 28: 28: Nữ Chính
29 Chương 29: 29: Hợp Đồng
30 Chương 30: 30: Gia Thế
31 Chương 31: 31: Đến Nhà Tôi
32 Chương 32-33
33 Chương 34: 34: Trắng Tinh
34 Chương 35: 35: Vương Lâm Lâm
35 Chương 36: 36: Đàm Nhã
36 Chương 37: 37: Đoàn Phim Hoang Mang-ing
37 Chương 38: 38: Gà Bay Chó Sủa
38 Chương 39: 39: Màn Một Cảnh Một
39 Chương 40: 40: Vô Cùng Tốt
40 Chương 41: 41: Sẽ Rất Đau Cô Ráng Chịu Một Chút
41 Chương 42: 42: Không Người Hỏi Han 1
42 Chương 43: 43: Không Người Hỏi Han 2
43 Chương 44: 44: Hotsearch
44 Chương 45: 45: Chỉ Thế Thôi
45 Chương 46: 46: Rất Tốt
46 Chương 47: 47: Hiểu Lầm
47 Chương 48: 48: Có Nhớ Tôi Không
48 Chương 49: 49: Tạ Lễ
49 Chương 50: 50: Khóc Rồi
50 Chương 51: 51: Đã Từng
51 Chương 52: 52: Tiêu Duyệt
52 Chương 53: 53: Liễu Linh Xu
53 Chương 54: 54: Chị Em Tốt
54 Chương 55: 55: Thật Hay Thách
55 Chương 56: 56: Tống Ly Mặc
56 Chương 57: 57: Hèn
57 Chương 58: 58: Có Cá Tính
58 Chương 59: 59: Họp Báo
59 Chương 60: 60: Là Cô Ấy Bao Dung Tôi
60 Chương 61: 61: Đối Xử Tốt
61 Chương 62: 62: Sinh Nhật
62 Chương 63: 63: Đáp Án
63 Chương 64: 64: Nhập Vai
64 Chương 65: 65: Đau Khổ
65 Chương 66: 66: Đóng Máy
66 Chương 67: 67: Thật Lòng
67 Chương 68: 68: Nhật Ký Yêu Đương
68 Chương 69: 69: Trực Tiếp
69 Chương 70: 70: Chia Phòng
70 Chương 71: 71: Rốt Cuộc Ai Ghen
71 Chương 72: 72: Camera
72 Chương 73: 73: Dạo Trung Tâm Thương Mại
73 Chương 74: 74: Khách Mời Ấn Tượng
Chapter

Updated 73 Episodes

1
Chương 1: 1: Hồng Nhan Bạc Phận Sóng Gió
2
Chương 2: 2: Tưởng Tư Tư
3
Chương 3: 3: Xin Lỗi
4
Chương 4: 4: Mặt Nạ Hồ Ly
5
Chương 5: 5: Nữ Phụ Lên Mặt
6
Chương 6: 6: Tát Tay
7
Chương 7: 7: Say Rượu
8
Chương 8: 8: Trong Trắng
9
Chương 9: 9: Tôi Đã Cố Gắng Hết Sức
10
Chương 10: 10: Sau Đó
11
Chương 11: 11: Sau Của Sau Đó
12
Chương 12: 12: Không Thích Hợp
13
Chương 13: 13: Nữ Phụ
14
Chương 14: 14: Oan Gia Ngõ Hẹp
15
Chương 15: 15: Thà Gãy Chứ Không Chịu Cong
16
Chương 16: 16: Cô Đi Theo Tôi
17
Chương 17: 17: Trêu Chọc
18
Chương 18: 18: Ô Danh
19
Chương 19: 19: Có Chút Đen Tối
20
Chương 20: 20: Phản Sát
21
Chương 21: 21: Chấm Dứt Trò Hề
22
Chương 22: 22: Lưỡng Lự
23
Chương 23: 23: Hắc Trì
24
Chương 24: 24: Mua Say
25
Chương 25: 25: Ám Chỉ
26
Chương 26: 26: Không Bằng Lòng
27
Chương 27: 27: Hôn Môi
28
Chương 28: 28: Nữ Chính
29
Chương 29: 29: Hợp Đồng
30
Chương 30: 30: Gia Thế
31
Chương 31: 31: Đến Nhà Tôi
32
Chương 32-33
33
Chương 34: 34: Trắng Tinh
34
Chương 35: 35: Vương Lâm Lâm
35
Chương 36: 36: Đàm Nhã
36
Chương 37: 37: Đoàn Phim Hoang Mang-ing
37
Chương 38: 38: Gà Bay Chó Sủa
38
Chương 39: 39: Màn Một Cảnh Một
39
Chương 40: 40: Vô Cùng Tốt
40
Chương 41: 41: Sẽ Rất Đau Cô Ráng Chịu Một Chút
41
Chương 42: 42: Không Người Hỏi Han 1
42
Chương 43: 43: Không Người Hỏi Han 2
43
Chương 44: 44: Hotsearch
44
Chương 45: 45: Chỉ Thế Thôi
45
Chương 46: 46: Rất Tốt
46
Chương 47: 47: Hiểu Lầm
47
Chương 48: 48: Có Nhớ Tôi Không
48
Chương 49: 49: Tạ Lễ
49
Chương 50: 50: Khóc Rồi
50
Chương 51: 51: Đã Từng
51
Chương 52: 52: Tiêu Duyệt
52
Chương 53: 53: Liễu Linh Xu
53
Chương 54: 54: Chị Em Tốt
54
Chương 55: 55: Thật Hay Thách
55
Chương 56: 56: Tống Ly Mặc
56
Chương 57: 57: Hèn
57
Chương 58: 58: Có Cá Tính
58
Chương 59: 59: Họp Báo
59
Chương 60: 60: Là Cô Ấy Bao Dung Tôi
60
Chương 61: 61: Đối Xử Tốt
61
Chương 62: 62: Sinh Nhật
62
Chương 63: 63: Đáp Án
63
Chương 64: 64: Nhập Vai
64
Chương 65: 65: Đau Khổ
65
Chương 66: 66: Đóng Máy
66
Chương 67: 67: Thật Lòng
67
Chương 68: 68: Nhật Ký Yêu Đương
68
Chương 69: 69: Trực Tiếp
69
Chương 70: 70: Chia Phòng
70
Chương 71: 71: Rốt Cuộc Ai Ghen
71
Chương 72: 72: Camera
72
Chương 73: 73: Dạo Trung Tâm Thương Mại
73
Chương 74: 74: Khách Mời Ấn Tượng