Chương 62: Mạch Đương vươn tay chạm vào bông tuyết trên tóc Trì Yến, bông tuyết nho nhỏ tan trên đầu ngón tay, một đườn

Edit + Beta: Snail

Mẹ Mạch Đương được chôn trong một mộ viên ở ngoại ô, phong thủy cùng hoàn cảnh bên trong đều xem như không tệ, có nhân viên quản lý đặc biệt coi giữ, là lúc trước Cao Nguyệt hỗ trợ di dời qua.

Lần thứ hai Trì Yến nhìn thấy ảnh chụp của mẹ Mạch Đương, khác với tấm ảnh màu sắc rực rỡ trong phòng, ảnh đen trắng trên mộ hiện ra chút bi thương, cô gái trong ảnh chụp thanh tú đẹp đẽ, khí chất điềm tĩnh tốt đẹp, một chút cũng không tưởng tượng nỗi sinh tiền bà gặp phải nhiều đau khổ cùng tổn thương như vậy, nếu không gặp hai người kia, bà sẽ may mắn hơn chăng.

Bên cạnh mộ bia màu trắng còn buộc đóa hoa loa kèn, đóa hoa có chút rụng, Mạch Đương chuyển nó qua một bên, nói: “Chắc là dì Từ đến, chuyện mẹ em thích hoa loa kèn rất ít người biết.”

“Về sau tôi cùng em đến.” Trì Yến lên tiếng nói, duỗi tay đem một ít lá khô bên cạnh mộ bia dọn dẹp sạch sẽ.

“Được.” Mạch Đương nhìn anh dọn dẹp đồ trên mộ bia, “Anh đây là muốn biểu hiện trước mặt mẹ em sao?”

“Ừ, để bà yên tâm giao em cho tôi.” Trì Yến nói.

Mạch Đương nở nụ cười, chờ anh thanh lý xong, mới nói với ảnh chụp trên mộ bia: “Mẹ, anh ấy là Trì Yến, trước kia con từng nói với mẹ. Mẹ coi như con dâu mẹ là được, ha ha.” Nói đến đây cậu vươn tay vỗ vỗ vai Trì Yến, ôm lấy cổ anh, “Anh ấy là người siêu cấp tốt, cha mẹ anh ấy cũng rất tốt với con, mẹ yên tâm đi, tụi con sẽ ở bên nhau thật tốt, mẹ ở trên trời cũng phải thật tốt đó.”

“Con sẽ chăm sóc Mạch Đương, ngài yên tâm.” Trì Yến trịnh trọng nói.

Hai người nhìn nhau cười.

Dĩ vãng mỗi lần Mạch Đương tới đây đều sẽ ở lại thật lâu, có khi là hai giờ, có khi là nửa ngày, độc thoại với mẹ cuộc sống của mình, tựa như làm vậy liền có thể đem chuyện mình sống rất tốt truyền đạt cho bà.

Lần này cùng Trì Yến đến, cậu không có dong dài như bình thường, chỉ đơn giản nói chuyện của mình và Trì Yến một chút liền rời đi.

Trên đường xuống núi Trì Yến hỏi chuyện Cao Nguyệt, quan hệ Mạch Đương cùng Cao gia anh đã biết, nhưng đối với quan hệ giữa Mạch Đương và Cao Nguyệt anh vẫn có chút tò mò, dựa theo oán hận của Mạch Đương với Cao gia, cậu hẳn không nên lui tới với Cao Nguyệt mới đúng.

“Chị Nguyệt không giống bọn họ, trừ mẹ ra thì chị ấy là người tốt với em nhất.” Mạch Đương nói với anh chuyện lúc nhỏ, “Sau khi chị ấy biết sự tồn tại của em liền tới tìm em, khi đó em không biết chỉ là người Cao gia, chỉ gặp phải em cùng người khác đánh nhau, còn giúp em một tay.” Nói tới đây cậu nở nụ cười, giống như nghĩ đến chuyện vui.

“Giúp em đánh nhau?” Trì Yến nhướn mi, khó có thể tưởng tượng người như Cao Nguyệt sẽ oánh lộn.

“Không không, chỉ còn chưa ra tay đối phương liền chạy.” Mạch Đương nói. Khi đó cậu mới chín tuổi, Cao Nguyệt lớn hơn cậu mười một tuổi, đã lên đại học, cái chân dài kia của cô vừa đứng đó liền dọa người ta chạy mất.

“Sau đó thì sao?” Trì Yến hỏi.

“Đối phương là mấy đứa nhỏ, em đánh không lại bọn nó, lúc đó trời lạnh, bọn nó tạt nước vào em, sau đó chị Nguyệt liền mang em về tắm rửa.” Cho nên Cao Nguyệt mới nói dáng vẻ trần truồng của cậu lúc nhỏ cô đều thấy qua.

Trì Yến nắm tay cậu, “Nói với tôi chuyện lúc nhỏ nhiều hơn đi.”

“Nhưng mà em muốn nghe anh nói hơn.” Mạch Đương nắm lại tay anh, “Anh thật sự nhìn thấy ảnh chụp liền nhớ ra em sao? Anh có ấn tượng sâu sắc với em như vậy?”

Trì Yến hỏi một đằng, trả lời một nẻo: “Vậy còn em? Sau này em vẫn đến đó chờ tôi sao?”

Mạch Đương sửng sốt một chút, lập tức phản ứng lại đây hẳn là dì Lan nói với anh, bây giờ quan hệ của hai người cũng không có gì phải xấu hổ, liền nói: “Coi là vậy đi, trước đó em từng có một đoạn thời gian ở chỗ dì Lan, vừa vặn có thể thường xuyên đến đó.”

Lấy hiểu biết của Trì Yến đối với Mạch Đương, cậu khẳng định sẽ không vì ở chỗ dì Lan mới thuận đường qua đó chờ, có điều cũng không nói gì thêm, chỉ hỏi cậu: “Làm sao em nhận ra tôi?” Anh vẫn luôn rất hiếu kỳ chuyện này.

Câu trả lời của Mạch Đương là kéo bàn tay hai người đang nắm lên, cúi đầu hôn hôn nốt ruồi son nằm giữa ngón cái và ngón trỏ của anh, vuốt ve hai cái, giương mắt nhìn anh.

Trong nháy mắt Trì Yến liền biết ý của cậu, anh kinh ngạc nhìn Mạch Đương, có chút đơ, “… liền bởi vì cái này?” Tuy rằng nói nốt ruồi son trên hổ khẩu tương đối hiếm thấy, nhưng cũng không đến mức không ai có.

Mạch Đương cười nhẹ vài tiếng, buông tay rút ví tiền ra ném cho anh, hai tay đan nhau vắt ra sau gáy, nói: “Tự anh tìm xem, em xuống dưới chờ anh.” Nói xong bước chân nhẹ nhàng đi xuống chân núi.

Trì Yến nhìn bóng lưng cậu, mở ví tiền ra, trong ví trừ tiền cùng thẻ ra, chỉ có một bức ảnh chụp chung của anh và Mạch Đương, anh lật lật ví tiền cũng không tìm ra cái gì, nhưng Mạch Đương nói như vậy, khẳng định có manh mối bên trong, vì thế anh lại tìm lần nữa, cuối cùng ở lớp kép phía sau ảnh chụp tìm được một tấm thẻ giấy màu vàng xám.

Thẻ giấy là một tấm thẻ học sinh, thoạt nhìn đã rất lâu, hoa văn góc viền đều đã tróc da lông, màu sắc có chút ảm đạm, có một nửa còn từng bị nước làm ướt, lưu lại một mảng hình giọt nước. Chữ phía trên hầu như không nhìn ra được, chỉ có phần cột tên có thể mơ hồ nhận ra chữ “Trì” cùng góc bên trái có một ký hiệu.

— Trường tiểu học đệ nhất thành phố G

— Lớp 1 ban 1

— Trì Yến

Cho dù chữ viết phía trên đã mất, Trì Yến vẫn có thể thuộc lòng nội dung vốn có, bởi vì đây là thẻ học sinh anh đánh mất, cái ký hiệu phía sau kia là anh vẽ.

Buổi tối cùng ngày anh tách khỏi Mạch Đương anh liền phát hiện mình rớt mất thẻ học sinh, nhưng cũng không biết rơi ở nơi nào, không ngờ là ở chỗ Mạch Đương, mà cậu còn giữ gìn lâu như vậy.

Trì Yến nghĩ đến cảnh tượng lần đầu tiên gặp Mạch Đương ở quảng trường, cậu vươn tay giữ chặt mình, đột nhiên tỉnh ngộ, khi đó cậu muốn kéo là nốt ruồi son trên tay mình đi, cho nên mới sẽ sau khi biết tên mình liền theo sau ngăn mình lại.

Trước mắt tựa hồ lại hiện lên tiểu Mạch Đương vẫn đứng dưới tàng cây chờ mình kia, Trì Yến cảm giác trong lòng mình như căng tràn ra. Anh thu ví tiền lại, phát hiện Mạch Đương đã đi tới chân núi, ở phía dưới vẫy vẫy tay về phía mình. Khoảng cách giữa hai người có chút xa, kỳ thật anh không thể thấy quá rõ ngũ quan của Mạch Đương, nhưng mặt mũi Mạch Đương dưới đáy lòng anh lại rõ ràng dị thường.

Nhịn không được nhếch khóe miệng lên, bước về phía Mạch Đương, đến trước mặt vươn tay ôm cậu, đem đầu ngón tay có chút lạnh của cậu ủ trong ngực mình, thấp giọng nói: “Để em chờ lâu rồi.”

Mạch Đương cong khóe mắt nở nụ cười, “Trở về đi.”

“Được.” Trì Yến dắt cậu đi về phía cửa ra mộ viên, “Em nhặt được thẻ học sinh ở đâu?”

“Dưới tàng cây, sau khi anh đi em lại đến đó, nhìn thấy trên mặt đất, có điều ướt hết một mảng.” Sau khi cậu nhặt được vẫn giữ lại, sau khi quen biết Trì Yến cậu đã đặc biệt nhờ Tưởng Ninh Ninh đi hỏi giúp xem Trì Yến học tiểu học ở nơi nào.

“Em không sợ nhận sai sao?” Trì Yến hỏi cậu.

“A, em tin tưởng cảm giác của mình.” Mạch Đương cùng anh mười ngón đan nhau, “Bởi vì dáng vẻ của anh xuất hiện vô số lần trong giấc mơ của em, không chỉ em trưởng thành, trong mơ anh cũng trưởng thành cùng em, em biết là anh.” Nốt ruồi son, thẻ học sinh, chẳng qua là chứng minh mà thôi.

Trì Yến nghe vậy giương khóe miệng, không chỉ cùng nhau trưởng thành, về sau còn có thể cùng nhau già đi.

“Anh nói xem lạnh như vậy, lúc nào tuyết có thể rơi đây?” Mạch Đương hỏi, hiện tại đã qua tháng một, nhiệt độ ở thành phố G đã dưới 0 độ, năm rồi lúc này tuyết đã rơi, năm nay trận tuyết đầu tiên vẫn chưa có dấu hiệu báo trước. Năm rồi Mạch Đương không có bao nhiêu chờ mong với tuyết rơi, hiện tại lại muốn cùng Trì Yến đắp người tuyết, đem mong muốn khi còn bé đều bù lại.

“Nhanh thôi.” Trì Yến nhìn nhìn trời.

“A, thật hy vọng nhanh chút! Đến lúc đó chúng ta đi đắp người tuyết nha?”

“Ừm.”

“Lát nữa muốn đi đâu?”

“Không phải buổi chiều em có tiết sao?” Trì Yến hỏi, thời khóa biểu của Mạch Đương anh đã thuộc lòng.

“Không đi một bữa cũng chả sao.” Mạch Đương không để ý khoát tay, Trì Yến lại nói: “Hôm qua em cũng nói vậy.”

“…”

Cuối cùng Mạch Đương vẫn đi học, bởi vì là tiết của lão thái thái, cậu không đi lại có năm ngàn chữ kiểm điểm chờ cậu, người đàn ông đang nói chuyện yêu đơn làm sao có thể tốn thời gian để viết kiểm điểm?! Vẫn là ngoan ngoãn đi học mới tốt.

Sau khi ở bên Trì Yến tỉ suất lên lớp của Mạch Đương cao lên rất nhiều, trong lớp cũng chuyên tâm không ít, không chỉ lão thái thái, ngay cả giáo viên cùng sinh viên khác đều cảm nhận được thay đổi của cậu, thậm chí thỉnh thoảng bị nêu ra câu hỏi, cậu vẫn có thể rất lưu loát mà trả lời, điều này là trước kia chưa từng có.

Lão thái thái rất vừa lòng với thay đổi của cậu, cũng rất vui mừng, khiến bà nhớ tới mẹ Mạch Đương, mẹ Mạch Đương – Mạch Kỳ – là học sinh rất thông minh mà bà từng gặp, trong kỳ thi tiếng Anh cấp tỉnh càng biểu hiện ưu việt, ấn tượng của bà với Mạch Kỳ vô cùng tốt, vẫn rất xem trọng con bé, lại thật không ngờ cuối cùng con bé lại lựa chọn nghỉ học.

Mạch Đương rất thông minh, chỉ là không cố gắng mà thôi, bây giờ nhìn đến Mạch Đương như vậy, bà cũng coi như yên lòng, giọng nói lúc giảng bài cũng dịu đi rất nhiều.

Mạch Đương vẫn luôn chờ mong trận tuyết đầu tiên hạ xuống, lại không ngờ lại tới đột nhiên như vậy, trong giờ học đột nhiên nghe người nào đó phía sau hô lên một tiếng: “Tuyết rơi!!” Lúc đó cậu đang cầm điện thoại đặt ở dưới bàn cùng Trì Yến tán gẫu, sau khi nghe được theo phản xạ quay đầu nhìn ra ngoài, liền nhìn thấy ngoài cửa sổ tung bay điểm điểm tuyết trắng, từng viên từng viên, chậm rãi từ không trung đáp xuống.

Toàn bộ phòng học sôi trào lên, mọi người đầu tiên là đồng loạt chen đến bên cửa sổ xem, ngay sau đó từng đợt từng đợt sóng tràn ra khỏi phòng học, lão thái thái đang trên bục giảng hô bảo mọi người xuống lầu cẩn thận, nhưng tất cả mọi người đều không chú ý nghe, ồn ào chạy xuống lầu.

Bông tuyết nho nhỏ tung bay trên mặt đất, lành lạnh, nụ cười trên mặt Mạch Đương càng lúc càng lớn, một đường chạy băng băng ra khỏi trường học, cậu khẩn cấp muốn trở về cùng Trì Yến chia sẻ trận tuyết đầu tiên, lại không ngờ vừa tới cửa liền thấy Trì Yến chờ ở bên ngoài.

Trì Yến mặc áo lông màu đen, trên cổ quấn khăn choàng lông cừu màu xám giống cậu, một thân màu đen đứng trong tuyết, lúc anh nhìn về phía Mạch Đương, Mạch Đương cảm giác toàn bộ thế giới đều ấm lên.

“Trì Yến!” Cậu hô to một tiếng, xông đến ôm lấy cổ anh, lời nói mang theo tiếng thở gấp nhè nhẹ không cách nào che giấu kinh hỉ, “Sao anh lại ở chỗ này?!”

“Đến chờ em.” Trì Yến nói, anh thấy sắp tới giờ tan học liền tới đây chờ Mạch Đương, không ngờ vừa vặn chờ được tuyết rơi.

Nụ cười trên mặt Mạch Đương lớn đến gần như không khép lại được, nếu không phải đang trên đường lớn, khẳng định cậu muốn ôm lấy Trì Yến hôn mấy cái, càng nghiêm trọng hơn chính là nên làm cái gì liền làm cái đó!

“Sao lại chạy nhanh vậy?” Trì Yến giúp cậu sửa lại khăn choàng cổ bị lệch, “Đừng chạy ra mồ hôi, dễ bị cảm.”

“Không sao, không có yếu như vậy” Mạch Đương cười nói, cậu vươn tay chạm vào bông tuyết trên tóc Trì Yến, bông tuyết nho nhỏ tan trên đầu ngón tay, một đường chảy vào đáy lòng, khiến nơi đó mềm mại đến không thể tin được. Cậu ôm lấy cổ Trì Yến hỏi: “Chúng ta đến trung tâm thành phố chơi đi?”

“Được.” Trì Yến gật đầu, hai người ở ven đường bắt xe đến trung tâm thành phố.

Chapter
1 Chương 1: Anh cả Mạch Đương Đương, anh hai Mạch Ji Ji
2 Chương 2: Cho em một ánh mắt, nóng bỏng nóng bỏng!
3 Chương 3: Anh thích em trai nhỏ sao
4 Chương 4: Đẹp zai đến nỗi khiến người ta hóa đá
5 Chương 5: Trên đầu chữ sắc có một thanh đao, chút kim đâm ấy tính là gì
6 Chương 6: Trang web phái nữ xem nhiều nhất toàn cầu
7 Chương 7: Chúng ta đều là bột tẩy vết bẩn cường lực
8 Chương 8: Ăn kem que nha, vị hoa đào ~
9 Chương 9: Đại khái là ý tưởng yêu đương quá mạnh mẽ
10 Chương 10: Bánh rán ngũ cốc
11 Chương 11: Anh ấy mua cà phê liền đi
12 Chương 12: Thằng con trai lưng gánh năm ngàn chữ kiểm điểm
13 Chương 13: Ba vạn hắc hắc
14 Chương 14: Muốn sờ sờ tay anh~
15 Chương 15: Nếu thật sự không được, cho anh sờ sờ tui nha
16 Chương 16: Giữa tình nhân nha, kabe-don, số điện thoại, một cái cũng không thể thiếu
17 Chương 17: Ngày nào đó nam thần thành bạn trai liền post năm vạn chữ
18 Chương 18: Wuli(*) nam thần nhảy quảng trường
19 Chương 19: Thân thể hai người cách T-shirt thật mỏng sít sao dán vào nhau, hai bên tựa hồ đều nghe được tiếng tim đập của đối
20 Chương 20: Mạch Ji Ji mày nào chỉ là anh em tao, mày quả thật là đại gia của tao mà
21 Chương 21: Mạch Ji Ji mở ra Hồng Hoang Chi Lực
22 Chương 22: Đi con mẹ nó ăn cơm, ai thích thì đi đi
23 Chương 23: Mịa, đồ Thần kinh
24 Chương 24: Trì Yến, có người muốn đào góc tường nhà cậu
25 Chương 25: Sắp tiến hóa thành Poodle (*) rồi, nện (*) trời nện đất nện không khí
26 Chương 26: Ông mày muốn sờ sờ tay ảnh còn phải xin đây, ai cho phép mày đánh ảnh?
27 Chương 27: Đến nhà tui được rồi, tui có thuốc
28 Chương 28: Đến đây, cởi quần áo~
29 Chương 29: Mạch Đương cảm thấy mình ngửi được mùi thuốc kích thích
30 Chương 30: Lý trí từng chút tiêu tán, dục vọng từng bước chiếm cứ
31 Chương 31: Mạch Đương cẩn thận từng li từng tí tiến tới, hôn lên tóc Trì Yến một cái
32 Chương 32: Chó cùng mèo độc thân sắp bị chói mù mắt
33 Chương 33: Poodle công or Poodle thụ, so (vậy nên), đến cùng là ai làm ai rồi?
34 Chương 34: Mạch Đương không đề phòng nên bị cô ta đẩy xuống, lập tức trán liền đổ máu
35 Chương 35: Mạch Đương kéo cửa ra liền thấy Trì Yến đang đứng
36 Chương 36: Dường như anh đã từng gặp Mạch Đương
37 Chương 37: Bởi vì rất thích, nên ngay cả câu “Thích anh” cậu cũng không dám dễ dàng mở miệng
38 Chương 38: Kỹ thuật của anh trai cưng kém cũng chả sao, kỹ thuật anh giỏi là được
39 Chương 39: Mặc kệ không nỡ cỡ nào, cậu đều bất lực
40 Chương 40: Play nữ trang
41 Chương 41: Em là Mạch Nha, em gái Mạch Đương
42 Chương 42: Mạch Đương muốn nói, giây kế tiếp môi Trì Yến liền áp lên
43 Chương 43: Hai người đều thử dùng kỹ xảo trúc trắc của mình lấy lòng đối phương
44 Chương 44: Đáng tiếc bên cạnh Poodle không có nam thần, chỉ có thể nện không khí
45 Chương 45: Trì Yến nắm tay Mạch Đương, tiến đến bên tai cậu nói: "Cảm ơn, tôi rất thích.”
46 Chương 46: Kích động cùng vui sướng dưới đáy lòng trước đó tản đi từng chút một
47 Chương 47: Mạch Đương không muốn bởi vì nguyên nhân này mà từ bỏ Trì Yến, chỉ là muốn rời khỏi anh một lúc, để mình suy ngh
48 Chương 48: Cậu làm việc chưa từng băn khoăn người khác quá nhiều, toàn bộ dựa vào yêu thích của bản thân, chỉ bởi vì đối ph
49 Chương 49: Trì Yến: Con muốn ở bên Mạch Đương
50 Chương 50: Chí ít cho chúng con một chút thời gian tranh thủ sự đồng ý của cha mẹ
51 Chương 51: Mạch Đương cậu ấy không có cha mẹ, cậu ấy vẫn luôn chỉ có một mình
52 Chương 52: Loại cảm giác này khiến anh phảng phất như lữ khách đi trong xa mạc rất lâu, đột nhiên gặp được nguồn nước mà..
53 Chương 53: Mạch Đương kinh ngạc nhìn Trì Yến hôn đầu ngón tay bị thương của cậu, cánh môi ấm áp mềm mại chạm vào đầu ngón
54 Chương 54: Hai người anh tới em đi, hầu như muốn hút hết không khí trong miệng đối phương, cũng không ai chủ động buông ra
55 Chương 55: Đêm nay muốn cùng nam thần ngủ trên giường của anh? Ngay sau khi hai người xác định quan hệ
56 Chương 56: Mạch Đương quả thực muốn hỏng mất, Trì Yến anh vậy mà Lại… mà Lại nắm lấy…
57 Chương 57: Ông mẹ nó nếu trước đây bớt nói hai câu mẹ tôi cũng liền có thể sống lâu hai năm!!
58 Chương 58: Khi Mạch Đương cho rằng hết thảy mọi thứ đều sẽ tốt lên, bà đột nhiên từ Tầng đỉnh nhảy xuống
59 Chương 59: Mặc kệ xảy ra chuyện gì, tôi đều cùng em đi, những gì Em chưa từng cảm thụ qua, tôi đều sẽ cho em
60 Chương 60: Mạch Đương nghe tiếng nước Trì Yến tắm rửa bên trong càng không áp chế được ngọn lửa trong nội tâm mình
61 Chương 61: Giọng Trì Yến có chút nhẹ, Mạch Đương nghe ra chút ý vị không giống bình thường, nhất là Sau khi đã trải qua
62 Chương 62: Mạch Đương vươn tay chạm vào bông tuyết trên tóc Trì Yến, bông tuyết nho nhỏ tan trên đầu ngón tay, một đườn
63 Chương 63: Mặc kệ tháo dỡ hay không, có vài thứ sẽ không mất đi
64 Chương 64: Trong phong thư là Ảnh chụp chung của Mạch Đương cùng Trì Yến, thậm chí còn có tấm chụp hai người hôn môi, gó
65 Chương 65: Trì Yến hôn hôn làn tóc bên tai cậu, nhẹ giọng nói: "Sinh nhật vui vẻ.”
66 Chương 66: Phiên ngoại 1
67 Chương 67: Phiên ngoại 2
68 Chương 68: Phiên ngoại 3
Chapter

Updated 68 Episodes

1
Chương 1: Anh cả Mạch Đương Đương, anh hai Mạch Ji Ji
2
Chương 2: Cho em một ánh mắt, nóng bỏng nóng bỏng!
3
Chương 3: Anh thích em trai nhỏ sao
4
Chương 4: Đẹp zai đến nỗi khiến người ta hóa đá
5
Chương 5: Trên đầu chữ sắc có một thanh đao, chút kim đâm ấy tính là gì
6
Chương 6: Trang web phái nữ xem nhiều nhất toàn cầu
7
Chương 7: Chúng ta đều là bột tẩy vết bẩn cường lực
8
Chương 8: Ăn kem que nha, vị hoa đào ~
9
Chương 9: Đại khái là ý tưởng yêu đương quá mạnh mẽ
10
Chương 10: Bánh rán ngũ cốc
11
Chương 11: Anh ấy mua cà phê liền đi
12
Chương 12: Thằng con trai lưng gánh năm ngàn chữ kiểm điểm
13
Chương 13: Ba vạn hắc hắc
14
Chương 14: Muốn sờ sờ tay anh~
15
Chương 15: Nếu thật sự không được, cho anh sờ sờ tui nha
16
Chương 16: Giữa tình nhân nha, kabe-don, số điện thoại, một cái cũng không thể thiếu
17
Chương 17: Ngày nào đó nam thần thành bạn trai liền post năm vạn chữ
18
Chương 18: Wuli(*) nam thần nhảy quảng trường
19
Chương 19: Thân thể hai người cách T-shirt thật mỏng sít sao dán vào nhau, hai bên tựa hồ đều nghe được tiếng tim đập của đối
20
Chương 20: Mạch Ji Ji mày nào chỉ là anh em tao, mày quả thật là đại gia của tao mà
21
Chương 21: Mạch Ji Ji mở ra Hồng Hoang Chi Lực
22
Chương 22: Đi con mẹ nó ăn cơm, ai thích thì đi đi
23
Chương 23: Mịa, đồ Thần kinh
24
Chương 24: Trì Yến, có người muốn đào góc tường nhà cậu
25
Chương 25: Sắp tiến hóa thành Poodle (*) rồi, nện (*) trời nện đất nện không khí
26
Chương 26: Ông mày muốn sờ sờ tay ảnh còn phải xin đây, ai cho phép mày đánh ảnh?
27
Chương 27: Đến nhà tui được rồi, tui có thuốc
28
Chương 28: Đến đây, cởi quần áo~
29
Chương 29: Mạch Đương cảm thấy mình ngửi được mùi thuốc kích thích
30
Chương 30: Lý trí từng chút tiêu tán, dục vọng từng bước chiếm cứ
31
Chương 31: Mạch Đương cẩn thận từng li từng tí tiến tới, hôn lên tóc Trì Yến một cái
32
Chương 32: Chó cùng mèo độc thân sắp bị chói mù mắt
33
Chương 33: Poodle công or Poodle thụ, so (vậy nên), đến cùng là ai làm ai rồi?
34
Chương 34: Mạch Đương không đề phòng nên bị cô ta đẩy xuống, lập tức trán liền đổ máu
35
Chương 35: Mạch Đương kéo cửa ra liền thấy Trì Yến đang đứng
36
Chương 36: Dường như anh đã từng gặp Mạch Đương
37
Chương 37: Bởi vì rất thích, nên ngay cả câu “Thích anh” cậu cũng không dám dễ dàng mở miệng
38
Chương 38: Kỹ thuật của anh trai cưng kém cũng chả sao, kỹ thuật anh giỏi là được
39
Chương 39: Mặc kệ không nỡ cỡ nào, cậu đều bất lực
40
Chương 40: Play nữ trang
41
Chương 41: Em là Mạch Nha, em gái Mạch Đương
42
Chương 42: Mạch Đương muốn nói, giây kế tiếp môi Trì Yến liền áp lên
43
Chương 43: Hai người đều thử dùng kỹ xảo trúc trắc của mình lấy lòng đối phương
44
Chương 44: Đáng tiếc bên cạnh Poodle không có nam thần, chỉ có thể nện không khí
45
Chương 45: Trì Yến nắm tay Mạch Đương, tiến đến bên tai cậu nói: "Cảm ơn, tôi rất thích.”
46
Chương 46: Kích động cùng vui sướng dưới đáy lòng trước đó tản đi từng chút một
47
Chương 47: Mạch Đương không muốn bởi vì nguyên nhân này mà từ bỏ Trì Yến, chỉ là muốn rời khỏi anh một lúc, để mình suy ngh
48
Chương 48: Cậu làm việc chưa từng băn khoăn người khác quá nhiều, toàn bộ dựa vào yêu thích của bản thân, chỉ bởi vì đối ph
49
Chương 49: Trì Yến: Con muốn ở bên Mạch Đương
50
Chương 50: Chí ít cho chúng con một chút thời gian tranh thủ sự đồng ý của cha mẹ
51
Chương 51: Mạch Đương cậu ấy không có cha mẹ, cậu ấy vẫn luôn chỉ có một mình
52
Chương 52: Loại cảm giác này khiến anh phảng phất như lữ khách đi trong xa mạc rất lâu, đột nhiên gặp được nguồn nước mà..
53
Chương 53: Mạch Đương kinh ngạc nhìn Trì Yến hôn đầu ngón tay bị thương của cậu, cánh môi ấm áp mềm mại chạm vào đầu ngón
54
Chương 54: Hai người anh tới em đi, hầu như muốn hút hết không khí trong miệng đối phương, cũng không ai chủ động buông ra
55
Chương 55: Đêm nay muốn cùng nam thần ngủ trên giường của anh? Ngay sau khi hai người xác định quan hệ
56
Chương 56: Mạch Đương quả thực muốn hỏng mất, Trì Yến anh vậy mà Lại… mà Lại nắm lấy…
57
Chương 57: Ông mẹ nó nếu trước đây bớt nói hai câu mẹ tôi cũng liền có thể sống lâu hai năm!!
58
Chương 58: Khi Mạch Đương cho rằng hết thảy mọi thứ đều sẽ tốt lên, bà đột nhiên từ Tầng đỉnh nhảy xuống
59
Chương 59: Mặc kệ xảy ra chuyện gì, tôi đều cùng em đi, những gì Em chưa từng cảm thụ qua, tôi đều sẽ cho em
60
Chương 60: Mạch Đương nghe tiếng nước Trì Yến tắm rửa bên trong càng không áp chế được ngọn lửa trong nội tâm mình
61
Chương 61: Giọng Trì Yến có chút nhẹ, Mạch Đương nghe ra chút ý vị không giống bình thường, nhất là Sau khi đã trải qua
62
Chương 62: Mạch Đương vươn tay chạm vào bông tuyết trên tóc Trì Yến, bông tuyết nho nhỏ tan trên đầu ngón tay, một đườn
63
Chương 63: Mặc kệ tháo dỡ hay không, có vài thứ sẽ không mất đi
64
Chương 64: Trong phong thư là Ảnh chụp chung của Mạch Đương cùng Trì Yến, thậm chí còn có tấm chụp hai người hôn môi, gó
65
Chương 65: Trì Yến hôn hôn làn tóc bên tai cậu, nhẹ giọng nói: "Sinh nhật vui vẻ.”
66
Chương 66: Phiên ngoại 1
67
Chương 67: Phiên ngoại 2
68
Chương 68: Phiên ngoại 3