Chương 62: Độc

"Tôi lạnh lùng, kiêu ngạo, xem thường, những người đã giết chết tôi, tôi xem người ta là kiến hôi. Từ đây, mời các người nhớ tới lời này của tôi."

Đây là lời mấy tháng trước Giản Ngôn Tây từng nói, lúc ấy có vô số người thấy được, cũng có vô số người cảm thấy xấu hổ, một số người lại cho rằng cậu phô trương thanh thế, mười mấy tháng sau, người con trai ấy dùng hành động để thực hiện lời nói của mình làm mất mặt bao nhiêu người trên Internet.

Một vị trên weibo nói như vậy. "Lúc trước tôi thấy bài đăng trên weibo của Giản Ngôn Tây, mặc dù cảm thấy hơi tiếc nuối nhưng cũng không tin tưởng cậu ta sẽ bước tới đỉnh cao. Phải biết trước kia tuy rằng cậu hát cũng không tệ lắm nhưng bây giờ Thịnh Yến đã giải tán, chàng trai này từ vị trí ca sĩ tiến vào vòng giải trí, lại chỉ nhận được một danh hiệu bình hoa. Tôi nghĩ với hoàn cảnh này, người nghĩ như tôi cũng không ít. Vào lúc ấy không ai đoán được, cậu lại bước tới vị trí này, nhân khí tăng vọt, lúc tham gia Bạn là ca sĩ nhận được vô số lời khen bây giờ Tru Thần mới có lịch chiếu chính thức, mọi người cũng đã rõ, Giản Ngôn Tây thật sự dùng tư thái ngạo nghễ thiên hạ như Đế Thần Trường Đông để trở lại."

"Con đường này không bao giờ bằng phẳng, chắc chắn ai cũng biết, giới giải trí có vô số nam nữ tiến vào, trong số họ ai cũng có sắc, ai cũng có tài. Cùng lúc đó, cũng có vô số người dừng lại trên con đường này, cũng có nhiều người tài hoa bị giới giải trí này quên lãng."

"Chúng ta từng cho rằng Giản Ngôn Tây sẽ giống như những người khác, rời đi không một tiếng động, lại không nghĩ tới chuyện cậu dùng hình ảnh quật cường như vậy trở về. Tuy rằng dừng lại ở vòng bán kết Bạn là ca sĩ nhưng từ Bóng Tối Vườn Hoa tới Cỏ Thơm Um Tùm, Giản Ngôn Tây đều làm cho người nghe cảm thấy thỏa mãn. Kỹ năng diễn xuất trong Tru Thần cũng tăng cao, chẳng kém Vương Khả bao nhiêu."

"Giản Ngôn Tây dùng cách riêng của mình để trở về thật oanh liệt."

“…”

Trên weibo viết hơn ngàn chữ, vô số fan và người qua đường nhào vào bình luận, bài viết này được nhiều người điên cuồng share #Giản Ngôn Tây nghịch tập ngày càng hot, cùng lúc đó #Giản Ngôn Tây đồng tính, #Giản Ngôn Tây Trường Đông cũng leo lên hot search, mỗi fan Tru Thần đều trở nên sục sôi.

(Giản Ngôn Tây tuyệt lắm. Ban đầu là tui nhìn lầm cậu. Trừ cậu ra, không ai có thể diễn Đế Thần Trường Đông được nữa)

Chủ top: Gió to tát bạn một cái.

Các đồng chí mới xem trailer Tru Thần à. Lúc trước tôi mở topic lên án đoàn phim dùng Gian Ngôn Tây, khi đó là tôi ngu. Là tôi trash. Là tôi ngu. Vĩnh Dạ, tôi có lỗi với cô, không nên nghi ngờ cô. Giản Ngôn Tây, tôi không nên nghi ngờ kỹ năng diễn xuất của cậu. Giản Ngôn Tây, thật đẹp trai.

Lầu 1: Có tự tát không cơ chứ. Lúc đó tôi nói Giản Ngôn Tây có sắc mà không có tài, ngu vl. Bây giờ tôi đang liếm màn hình không dừng được.

Lầu 2: Chưa đánh đã thua: Haha, chủ top lúc trước nói Tây Tây thế nào tụi này vẫn còn ghim. Còn muốn bù đắp cái quần gì? 

Tầng 3: Nói cháy là cháy: Đừng thành fan Tây Tây nhà tui nha, Tây Tây hong có loại fan thế này. Sau này Tây Tây xảy ra chuyện gì, ai biết chủ top có là người làm phản đầu tiên hongggg.

Lầu 4: Ngu Y: +1 đừng làm fan Tây Tây nha

7 Tầng 7: Gió to tát cậu một cái: Xin lỗi mò.

7 Tầng 8: Mặc Hương: Tui không còn lời gì nói nữa. Đại đa số chỉ thấy thành tích Tây Tây thôi. Bạn là ca sĩ còn có màn lột xác đáng nể như vậy, còn có kỹ năng diễn xuất trong Tru Thần, cậu ấy âm thầm nỗ lực, sao chủ top biết được? Kỹ năng diễn xuất không phải là một sớm một chiều, phải đổ mồ hôi nước mắt mới có được. Bởi vậy mới thấy Ngôn Tây khổ cực ra sao.

7 tầng 9: Dấu chấm tròn dễ thương: Lầu trên là fan mẹ saoooo

Lầu 8: Muốn có lương rồi: Tuyệt đối là fan mẹ. Nói cái gì trúng cái đó. 

So với đám fan và người qua đường liên tục cmt trên Internet, Giản Ngôn Tây lại cảm thấy chẳng có gì, hôm nay là ngày cậu vào đoàn phim Độc, có rất nhiều chuyện bận rộn.

Đoàn phim Độc là do một tay Phương Minh dựng lên, người đầu tư là bạn tốt Lương Ngôn Thu của anh, cũng kéo từ Lương thị một phó đạo diễn nổi danh trong nghề, có cả biên kịch nổi tiếng. Nói thẳng ra, ngoại trừ Phương Minh là đạo diễn mới ra, ai ai cũng đã có độc từ đầu tới đuôi.

Vừa nổi tiếng, lại cẩn thận.

Dù sao nhà đầu tư cũng là bạn tốt của mình, phó đạo diễn, biên kịch cũng đã sắp xếp gọn gàng. Bộ phim này không có nữ chính, nhân vật phản diện là một người diễn viên lăn lộn trong giới nhiều năm đảm nhận, mặc dù có thực lực nhưng lại không có tiếng tăm, Trước khi Giản Ngôn Tây nhận kịch bản của Độc, bao nhiêu người đã không chịu hợp tác. Bây giờ Giản Ngôn Tây vào đây, còn sợ phim không hot sao.

Người vui vẻ nhất là tổng giám đốc phụ trách tuyên truyền, trong lòng Phương Minh cũng phơi phới. Thật lâu trước đây, Lương Văn Thanh đề cử Giản Ngôn Tây với anh, lúc đó Giản Ngôn Tây còn bị scandal quấn lấy thân mình, không tới một năm, người này đã trở thành ngôi sao nổi của điện ảnh lẫn âm nhạc, kỹ năng diễn xuất trong Tru Thần của cậu làm anh cảm thấy yên tâm, có thể thể hiện hết cảm xúc của nhân vật Liễu Thương Nam.

Kịch bản của Độc là Phương Minh có được từ ba tháng trước, vốn chỉ là một quyển tiểu thuyết tầm trung, sau đó lại được Phương Minh coi trọng, mua bản quyền truyền hình, tìm biên kịch nổi tiếng cải biên lại, nhưng không thể so được với Tru Thần, khắp nơi đều có fan và khán giả mong đợi. Tình trạng của Độc lại thê thảm hơn, số liệu trên Internet không tốt, fan gộp lại cũng chưa tới ngàn người. Nhưng Phương Minh lần đầu tiên đọc kịch bản này đã biết, nếu như sắp xếp ổn thỏa, bộ phim này sẽ hot, anh cũng có thể một đêm thành danh.

Độc được trải qua nhiều lần sửa chữa, có một vài điểm khác biệt so với tiểu thuyết nhưng tình tiết vẫn không thay đổi. Liễu Thương Nham là giảng viên Hóa học của trường đại học nào đó, vợ đã mất, hắn một thân một mình nuôi con gái. Liễu Thương Nham là người vô cùng thông minh, nhưng EQ lại vô cùng thấp, chuyện sinh hoạt cũng phải nhờ con gái chăm sóc mình. Cứ như vậy, cuộc sống bình yên được tám năm, hôm ấy, Liễu Thương Nham nhận được điện thoại của của GVCN con gái mình, biết con gái Liễu Ngọc té từ trên tầng sáu xuống, tử vong tại chỗ.

Ầm một tiếng, trong đầu người cha trẻ giống như hóa thành làn khói trắng, tất cả cảnh tượng trên thế gian này đều trở nên mơ hồ, xa xôi. Tám năm trước, lúc hắn ôm đứa con gái mới ra đời từ trong tay của y tá, cũng giống như cảm thụ bây giờ. Chỉ có điều sinh mệnh ấy vẫn đang còn hít thở, còn bây giờ đã chẳng còn chút hơi thở. Hắn đau đớn giống như sắp chết, lại cố gắng nhẫn nhịn, tỉnh táo lại, tiếp tục sống.

Người cha đau đớn lo xong xuôi chuyện tang lễ cho con, rồi lại không tin vào chuyện đứa con gái thông minh của mình trượt chân ngã xuống, phải biết rằng đứa con gái của hắn luôn nhắc nhở hắn chú ý an toàn sao lại có thể bất cẩn mà té xuống như vậy? Sau quá trình điều tra, Liễu Thương Nam phát hiện con gái mình bị một nam sinh lớn tuổi hơn đẩy xuống, hắn cũng biết con gái đã lén lút gặp hung thủ vài lần, hắn lại chẳng biết chuyện gì cả.

Vừa buồn cười lại vừa đáng thương.

Phẫn nộ và hổ thẹn xông lên đầu, sau đó người cha dùng cách của mình để trừng trị hung thủ, ngay cả nam sinh tòng phạm cũng không tha. Cuối phim là hình ảnh thù đã báo xong, nam nhân một mình đi trong mưa, từng bước đi về nơi mai táng của con gái mình.

Phim đặt tên là Độc, ám chỉ thủ pháp giết người của người cha trẻ, vạch trần nội tâm đáng ghê tởm của con người.

Khoảng ba giờ, Giản Ngôn Tây tới đoàn phim, gặp phải một vấn đề quan trọng.

Làm sao hóa trang từ một thanh niên hai mươi tuổi thành người cha ba mươi tuổi? Giá trị nhan sắc quá cao cũng không tốt. Thật phiền phức.

Chapter
1 Chương 1: Ngôn tây
2 Chương 2: Ngự hạ
3 Chương 3: Vương anh
4 Chương 4: Mục sinh
5 Chương 5: Đại đao
6 Chương 6: Bất ngờ
7 Chương 7: Bị thương
8 Chương 8: Nguyên nhân
9 Chương 9: Tính kế
10 Chương 10: Biến hóa
11 Chương 11: Nguyên nhân
12 Chương 12: Đáp lại
13 Chương 13: Chân tướng
14 Chương 14: Vở kịch lớn
15 Chương 15: Kế hoạch
16 Chương 16: Tinh hải
17 Chương 17: Xế chiều
18 Chương 18: Cuối cùng
19 Chương 19: Kết thúc
20 Chương 20: Vĩnh dạ
21 Chương 21: Trường Đông
22 Chương 22: Ngôn thu
23 Chương 23: Đố kỵ
24 Chương 24: Vương khả
25 Chương 25: Nguyên nhân
26 Chương 26
27 Chương 27: Gió to
28 Chương 27-2: Gió to 2
29 Chương 28: Trình gia
30 Chương 29: Hàn kiều
31 Chương 30: Là ai
32 Chương 31: Ý tứ
33 Chương 32
34 Chương 33: Tính toán
35 Chương 34
36 Chương 35: Ngọn nguồn
37 Chương 36: Thật dài
38 Chương 37: Tức giận
39 Chương 38: Ăn
40 Chương 39: Mười một
41 Chương 40: Tình nhân
42 Chương 41: Điện thoại
43 Chương 42: Vàng hoe
44 Chương 43: Minh sở
45 Chương 44: Có tiền
46 Chương 45: Tóc
47 Chương 46: Ừ
48 Chương 47: Vui vẻ
49 Chương 48: Tần vân
50 Chương 49: Như vậy
51 Chương 50: Kế hoạch
52 Chương 51: Rời đi
53 Chương 52: Thương tâm
54 Chương 53: Amen
55 Chương 54: Vườn hoa
56 Chương 55: Trần Ân
57 Chương 56: Gặp lại
58 Chương 57: Phiên ngoại 1
59 Chương 58: Hù chết
60 Chương 59: Đối kháng
61 Chương 60: Diễn kịch
62 Chương 61: Cái ấy
63 Chương 62: Độc
64 Chương 63: Thăm
65 Chương 64: Lợi hại
66 Chương 65: Thải vi
67 Chương 66: Sinh nhật
68 Chương 67: Tâm cơ
69 Chương 68: Album
70 Chương 69: Không được tự nhiên
71 Chương 70: Thay đổi
72 Chương 71: Cổ phần
73 Chương 72: Paris
74 Chương 73: Hàn lão gia
75 Chương 74: Gặp cướp
76 Chương 75: Trong nước
77 Chương 76: Cảm giác
78 Chương 77: Sáng tỏ
79 Chương 78: Ngọn nguồn
80 Chương 79: Phát sóng
81 Chương 80: Hành động
82 Chương 81: Thấy
83 Chương 82: Tức giận
84 Chương 83
85 Chương 84: Bắc yến
86 Chương 85: Mục đích
87 Chương 86
88 Chương 87
89 Chương 88: Phiên ngoại 2
90 Chương 89: Phiên ngoại 3
91 Chương 90: Phiên ngoại 4
92 Chương 91
93 Chương 92
94 Chương 93
95 Chương 94
96 Chương 95
97 Chương 96: Cầm tay
98 Chương 97: Kết thúc
Chapter

Updated 98 Episodes

1
Chương 1: Ngôn tây
2
Chương 2: Ngự hạ
3
Chương 3: Vương anh
4
Chương 4: Mục sinh
5
Chương 5: Đại đao
6
Chương 6: Bất ngờ
7
Chương 7: Bị thương
8
Chương 8: Nguyên nhân
9
Chương 9: Tính kế
10
Chương 10: Biến hóa
11
Chương 11: Nguyên nhân
12
Chương 12: Đáp lại
13
Chương 13: Chân tướng
14
Chương 14: Vở kịch lớn
15
Chương 15: Kế hoạch
16
Chương 16: Tinh hải
17
Chương 17: Xế chiều
18
Chương 18: Cuối cùng
19
Chương 19: Kết thúc
20
Chương 20: Vĩnh dạ
21
Chương 21: Trường Đông
22
Chương 22: Ngôn thu
23
Chương 23: Đố kỵ
24
Chương 24: Vương khả
25
Chương 25: Nguyên nhân
26
Chương 26
27
Chương 27: Gió to
28
Chương 27-2: Gió to 2
29
Chương 28: Trình gia
30
Chương 29: Hàn kiều
31
Chương 30: Là ai
32
Chương 31: Ý tứ
33
Chương 32
34
Chương 33: Tính toán
35
Chương 34
36
Chương 35: Ngọn nguồn
37
Chương 36: Thật dài
38
Chương 37: Tức giận
39
Chương 38: Ăn
40
Chương 39: Mười một
41
Chương 40: Tình nhân
42
Chương 41: Điện thoại
43
Chương 42: Vàng hoe
44
Chương 43: Minh sở
45
Chương 44: Có tiền
46
Chương 45: Tóc
47
Chương 46: Ừ
48
Chương 47: Vui vẻ
49
Chương 48: Tần vân
50
Chương 49: Như vậy
51
Chương 50: Kế hoạch
52
Chương 51: Rời đi
53
Chương 52: Thương tâm
54
Chương 53: Amen
55
Chương 54: Vườn hoa
56
Chương 55: Trần Ân
57
Chương 56: Gặp lại
58
Chương 57: Phiên ngoại 1
59
Chương 58: Hù chết
60
Chương 59: Đối kháng
61
Chương 60: Diễn kịch
62
Chương 61: Cái ấy
63
Chương 62: Độc
64
Chương 63: Thăm
65
Chương 64: Lợi hại
66
Chương 65: Thải vi
67
Chương 66: Sinh nhật
68
Chương 67: Tâm cơ
69
Chương 68: Album
70
Chương 69: Không được tự nhiên
71
Chương 70: Thay đổi
72
Chương 71: Cổ phần
73
Chương 72: Paris
74
Chương 73: Hàn lão gia
75
Chương 74: Gặp cướp
76
Chương 75: Trong nước
77
Chương 76: Cảm giác
78
Chương 77: Sáng tỏ
79
Chương 78: Ngọn nguồn
80
Chương 79: Phát sóng
81
Chương 80: Hành động
82
Chương 81: Thấy
83
Chương 82: Tức giận
84
Chương 83
85
Chương 84: Bắc yến
86
Chương 85: Mục đích
87
Chương 86
88
Chương 87
89
Chương 88: Phiên ngoại 2
90
Chương 89: Phiên ngoại 3
91
Chương 90: Phiên ngoại 4
92
Chương 91
93
Chương 92
94
Chương 93
95
Chương 94
96
Chương 95
97
Chương 96: Cầm tay
98
Chương 97: Kết thúc