Chương 61: Tắm Rửa

Mạc Thiên Liêu triệu hồi Thái Thủy, trên mặt đất dùng sức đạp hai phát để xác vỡ ra, mạnh mẽ biến nó trở về bảo hộ cổ tay,“Hử?” Thanh Đồng ngửa đầu, nhìn về phía Mạc Thiên Liêu,“Biện pháp đơn giản gì?”

“Khụ khụ, cái này……” Mạc Thiên Liêu cúi đầu nhìn y, bên trong đôi mắt lạnh ấy lộ ra một chút hiếu kỳ, đôi môi xinh xắn bởi vì ngửa đầu nên hơi giương lên, có thể nhìn thấy một chút đầu lưỡi hồng nhạt, nhịn không được lại muốn đến gần, bỗng nhiên cảm giác bên trái lỗ tai có chút ngứa, quay đầu nhìn.

Một đầu hổ xù cũng đang hướng qua bên này, đôi mắt như chuông đồng mở to trừng hắn, trong mắt tràn đầy tò mò.

Thiếu chút nữa quên, đại sư huynh cũng ở đây.

Nhìn thấy hổ mập vô giúp vui, Thanh Đồng nhớ tới một chuyện, từ bên trong vòng tay móc hồ ly nhỏ ra. Lúc ở thuyền bay sợ khác đệ tử nhìn thấy, liền nhét hồ ly vào trong vòng tay chứa đồ, thiếu chút nữa quên.

Hồ ly cuộn thành một cục vẫy vẫy lông, đi hai bước, phịch một tiếng ngã sấp xuống trên đệm mềm. Bởi vì ở bên trong vòng tay cuộn tròn quá lâu, chân đã tê rần. Đá chân một lát mới tốt lên, biến thành bộ dáng thiếu niên, bị Mạc Thiên Liêu sai ra ngoài cửa lấy ngọc giản vào.

Thứ Đinh Tử Kim đặt ở ngoài cửa, quả thật là chương đại trình hội.

Đại hội ba phái còn ba ngày nữa mới bắt đầu, trước đó, bọn họ có thể ở tại Lưu Vân Tông thưởng cảnh, kết bạn, đại hội ban đầu là so đấu tài nghệ, luyện khí, luyện đan, trận pháp vân vân, cái này kéo dài liên tục mười ngày, sau là so đấu pháp thuật. Người tham gia so đấu tài nghệ trước đó cũng có thể tiếp tục so đấu thuật pháp, mỗi một hạng mục thi đấu đều sẽ có phần thưởng, cụ thể là cái gì, trong bản chương trình vẫn chưa viết ra, đoán chứng là muốn đợi đến thời điểm đại hội bắt đầu sẽ tuyên bố.

Sắc trời dần tối, gió núi bắt đầu biến lạnh.

Trong tiểu viện trừ phòng ngủ chính, còn có vài phòng nghỉ ngơi cho tùy tùng cùng lều nhốt linh sủng.

Thanh Đồng đứng lên ngáp một cái, sai Mạc Thiên Liêu nấu nước nóng cho y tắm, Sương Nhẫn đi nhốt linh sủng, còn mình thì vui mừng vào phòng ngủ chính.

Nhốt linh sủng? Hồ ly nhỏ nháy mắt mấy cái, nhìn nhìn đại sư huynh bên cạnh, là người này sao?

Một tay Mạc Thiên Liêu nắm thật chặt, đặt ở bên môi ho nhẹ một tiếng, thu thập đệm mềm cùng chăn trên mặt đất lên, vui vẻ đi nấu nước tắm rửa.

Viện này là cho khách quý ở, trang bị gì đó đều rất không tồi.

Trong phòng tắm, thùng tắm dùng bạch ngọc xây thành, cực kỳ rộng rãi, có thể chứa hai người ngồi ở bên trong. Mạc Thiên Liêu nhanh chóng múc nước, thò tay quấy vài cái, linh lực hệ hỏa lập tức hâm nước trong thùng nóng hôi hổi, nghĩ nghĩ, lại đi vào viện ngắt vài nhánh hoa tử đằng, rửa sạch ném vào.

Cách bình phong, nhìn người ở bên trong cởi áo tháo thắt lưng, Mạc Thiên Liêu nuốt nuốt nước miếng, thấy người chui vào thùng tắm, lúc này mới đầy mặt chính trực đi vào:“Ta giúp em gội đầu.”

Thanh Đồng hơi hơi nhíu mày, nghiệt đồ này, hiện giờ bổn tọa không có lông, xông tới như vậy thật sự là thất lễ! Nhìn nhìn thùng tắm, cánh hoa trôi đầy mặt nước, từ cổ trở xuống thấy không rõ, lúc này mới không có phát giận.

Mạc Thiên Liêu nhìn vẻ mặt của mèo nhà mình, liền biết y đang suy nghĩ cái gì, mím môi nhịn cười, kéo cái ghế nhỏ ngồi vào bên cạnh thùng tắm:“Biến thành màu trắng đi, màu đen gội không sạch.”

“Nói thừa.” Thanh Đồng nâng tay, muốn đập bàn tay hắn, lại bị Mạc Thiên Liêu chuẩn xác bắt được, cầm khăn bố mềm mại  chậm rãi chà lau. Cánh tay trắng nõn khoát cạnh thùng tắm bạch ngọc, phân không rõ cái nào trắng hơn.

“Sau khi em biến thành người, ta còn chưa tắm cho em lần nào.” Mạc Thiên Liêu dọc theo cánh tay mềm mại mò đến bàn tay.

Thanh Đồng rút tay về, bỏ xuống nước, không nói lời nào, tóc dài màu đen lại dần dần biến thành màu trắng. Thuật biến hóa này là dựa vào thần hồn khống chế, tùy ý này biến thành nhan sắc ban đầu, thần hồn cũng có thể thoải mái một ít.

Cầm lấy muỗng gỗ, nhẹ nhàng tưới nước trên mái tóc trắng tuyết kia, làm ướt tóc, bôi lên nước thơm, chậm rãi xoa xoa. Lúc trước Mạc Thiên Liêu tắm rửa cho mèo nhỏ, cũng là như thế, cẩn thận che lỗ tai cùng mắt, mèo đại gia sẽ không phát giận, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng cào, sẽ khiến y thực thoải mái.

Lông màu trắng vốn dễ dàng bị bẩn, mèo nhỏ lại cực yêu sạch sẽ, lúc Mạc Thiên Liêu không luyện khí, dường như mỗi ngày đều tắm cho nó. Bình thường mèo đại gia rất hung, ngược lại lúc tắm rửa lại rất ngoan, cũng có lẽ là do tay nghề Mạc Thiên Liêu tốt.

Ngón tay thon dài có lực, xuyên qua hàng tóc giữa mềm mại, nhẹ nhàng gãi da đầu, Thanh Đồng thoải mái mà nheo mắt lại, nằm ngửa ở trong thùng tắm, đầu đặt trên cạnh thùng. Cạnh thùng tắm rất là dày, ngồi ở đầu này, cạnh thùng còn có chỗ lõm hình cung, tiện cho đặt đầu.

“Móng Nhỏ.” Mạc Thiên Liêu cúi đầu nhìn y, nhẹ nhàng gọi một tiếng.

“Ừ?” Thanh Đồng hàm hồ lên tiếng, cũng không so đo xưng hô của nghiệt đồ.

“Ba trăm năm này, ai tắm cho em.” Mạc Thiên Liêu cầm lấy muỗng gỗ rửa tóc, một tay cẩn thận che lỗ tai phòng ngừa nước vào, trong cung Thanh Ninh có nhiều thị nữ như vậy, mấy năm nay có phải vài nữ tử kia tắm rửa cho người này hay không, vừa nghĩ đến người khác chạm qua da thịt non mịn này, liền muốn lôi vài thị nữ kia đi đốt bếp lò.

“Tự mình tắm, còn có thể để ai tắm cho?” Thanh Đồng nâng tay, đẩy cằm Mạc Thiên Liêu.

Mạc Thiên Liêu hôn một cái lên đầu ngón tay dính nước, dùng khăn bố lau tóc cho y:“Trên người…… Ta cũng giúp em rửa nha?”

“À……” Thanh Đồng trầm ngâm một lát, đập một bàn tay lên đầu hắn.

Cuối cùng, Mạc Thiên Liêu cũng không tranh thủ được phúc lợi tắm rửa cho Mạc Tiểu Trảo không lông, bị sư tôn đuổi ra khỏi phòng tắm, ngóng trông chờ ở bên ngoài.

“Chậc chậc, sao tui lại có một chủ nhân uất ức như anh vậy chớ?” Bảo hộ cổ tay trên tay lóe lóe, giọng nói Thái Thủy từ trong đầu truyền đến.

“Ngậm miệng.” Mạc Thiên Liêu xoay người đi chuẩn bị giường, mèo nhà mình thích ngủ nơi mềm mại, giường bạch ngọc này dù  có trải đệm chăn, vẫn có chút cứng rắn. Lưu Vân Tông thật sự là keo kiệt, không biết trải thêm nhiều đệm mềm sao?

Này thật đúng là oan uổng Lưu Vân Tông người ta, bình thường tu sĩ cấp cao là không cần ngủ, có đệm hương bồ ngồi thiền là được, một bên minh tưởng một bên nghỉ ngơi. Ai nghĩ đến hóa thần tu sĩ Ốc Vân Tông còn cần giường ngủ mềm mại?

“Y vốn chính là mèo của anh, ma sủng nuôi lớn như thế, có thể hạ miệng, thuận đường giúp y chữa trị thần hồn,” Thái Thủy nói nói lại bay ra, biến thành miệng rộng, há mồm nói,“Tui nói chủ nhân này, anh là lên hay không lên được đó?”

Đợi đến lúc Thanh Đồng đi ra, liền nhìn thấy Mạc Thiên Liêu đang đốt thứ gì đó, không lưu tâm vừa đi vừa lau tóc.

Dưới đất trải thảm nhung, Thanh Đồng liền để chân trần đạp lên trên, trên người liền mặc một kiện trung y màu tuyết rộng rãi, bởi vì trên người còn có nước, có vài chỗ bị ướt nhẹp, dán trên thân thể, mơ hồ lộ ra một chút sắc màu bên trong.

Mạc Thiên Liêu ném Thái Thủy trong tay, đi qua ôm lấy người kia lên giường:“Dưới đất lạnh, tại sao lại không mang giày.” Ngồi ở bên giường đặt hai chân trắng mịn kia lên đùi, lấy khăn cẩn thận chà lau, rồi sau đó tiếp nhận bố khăn trong tay Thanh Đồng, lau tóc cho y.

Lau đến nửa khô, Mạc Thiên Liêu lúc này mới đưa tay vào giữa những hàng tóc trắng sữa kia, chậm rãi vuốt xuống. Linh lực hệ hỏa lưu chuyển trong lòng bàn tay, từng chút từng chút hong khô tóc dài.

Thanh Đồng ngáp một cái, ghét bỏ liếc liếc đùi Mạc Thiên Liêu, nâng tay vỗ vỗ, trải một cái khắn, lúc này mới nằm trên đó, để hắn vuốt lông.

Mạc Thiên Liêu sửng sốt một chút, nhịn không được mím môi cười khẽ, từ lần hiểu lầm nhỏ trước đó trở đi, hai người ở chung dần dần về lại thân mật như hồi trước, sư tôn ban đầu sẽ chơi xấu, sẽ lười biếng, cũng sẽ như vậy trực tiếp nằm sấp trên đùi hắn muốn hắn vuốt lông. Nâng tay chiêu Thái Thủy lại, biến thành một chiếc lược, chậm rãi chải mái tóc dài bóng mượt kia.

“Gru gru……” Thanh Đồng nheo mắt, từ trong cổ họng phát ra thanh âm thỏa mãn, không bao lâu sau liền ngủ.

Mạc Thiên Liêu  nhét người vào trong ổ chăn, chính mình cũng đi tắm rửa một chút, vừa mặc xong quần áo, đột nhiên nhíu mày, có người chạm vào cấm chế.

Bước nhanh đến trong viện, liền thấy thiếu niên Sương Nhẫn ngồi đầu tường, nhìn thấy Mạc Thiên Liêu đến, lập tức nhảy xuống, có chút chột dạ cúi đầu:“Nhị sư huynh……”

“Muốn ra ngoài?” Mạc Thiên Liêu nâng tay hong khô tóc mình, cấm chế trong viện này là song hướng, người khác vào không được, người trong phòng cũng ra không được.

“Ta muốn đi vài nơi, tìm muội muội ta.” Sương Nhẫn hơi mím môi, cậu mơ hồ có dự cảm, muội muội ở trong tông môn này.

“Không được,” Mạc Thiên Liêu không chút nghĩ ngợi cự tuyệt,“Nơi này khắp nơi đều có cấm chế, trận pháp, ban đêm rất nguy hiểm.”

“Chỉ cần muội muội trong vòng năm dặm gần đây, ta liền có thể ngửi được mùi cô.” Sương Nhẫn cố chấp nhìn cấm chế trên tường.

Mạc Thiên Liêu hơi hơi nhíu mày, lại nói:“Vậy thì dễ thôi, ngày mai ta có biện pháp.”

“Thật?” Sương Nhẫn trừng một đôi mắt hồ ly nhìn hắn.

“Ngươi đã đợi lâu như vậy, đợi thêm đêm nay nữa, đừng chọc phiền thêm cho sư tôn.” Mạc Thiên Liêu nâng tay, xoa xoa đầu thiếu niên, thấy cậu nhu thuận gật đầu, lúc này mới xoay người về phòng.

Trở lại bên giường, phát hiện người trên giường đã mở mắt, nghĩ đến cũng phải, tu sĩ hóa thần tai thính mắt tinh, động tĩnh nho nhỏ trong viện đương nhiên không thoát khỏi lỗ tai y.

Mạc Thiên Liêu trèo lên giường, kéo người vào trong lòng:“Ngủ đi.”

Người trong lòng giãy dụa, từ bên trong khuỷu tay hắn tránh ra, đẩy đẩy hắn ra phía ngoài, nghiêng người mặt hướng vào trong ngủ. Hồi đầu, mèo đại gia ngủ thường không thích bị ôm. Có lẽ là thời gian gần đây ở  thuyền bay nằm chung giường chung gối nên quen, không để Mạc Thiên Liêu đi.

Mạc Thiên Liêu cũng không nhiễu y, đầu ngón tay quấn một luồng tóc trắng thưởng thức, đợi người bên cạnh ngủ, lúc này mới thò tay ôm lấy người vào trong lòng.

Không phải hắn không muốn chạm vào Thanh Đồng, Thái Thủy nói phương pháp song tu kia, Mạc Thiên Liêu đương nhiên là trăm lần nguyện ý, chỉ là…… Thanh Đồng không chịu cùng hắn ký huyết khế, chính là không muốn làm thú hầu, một người kiêu ngạo như vậy, sao có thể nguyện ý bị đối đãi như vậy.

Ma sủng biến hóa của ma tu, rất nhiều đều sẽ bị chủ nhân kéo lên giường, vài ma sủng kia thật sự là nguyện ý sao? Chỉ là bị quản chế bởi huyết khế, phản kháng không được mà thôi. Nếu hắn nhân cớ chữa thương mà ôm y, thì có khác gì mấy tên khốn dùng huyết khế uy hiếp ma sủng đâu?

Làm Ma Tôn luôn hướng về con đường không đạo đức, gặp phải mèo nhà mình, lại đột nhiên cao thượng hẳn lên. Mạc Thiên Liêu cúi đầu, nhìn người trong lòng, gương mặt trắng nõn chôn nghiêng trong khuỷu tay Mạc Thiên Liêu, ngủ khò khò, mặt dây chuyền màu tím nhạt buông ở trước ngực, thoáng sáng thoáng tối.

Mạc Thiên Liêu nhíu mày, mặt dây chuyền Cửu Hồn tinh có phản ứng, hoặc là thần hồn Thanh Đồng không ổn, hoặc là gần đó có người dùng huấn linh giác.

“Ư……” Quả nhiên, Thanh Đồng hơi hơi mở mắt ra, lầu bầu một câu,“Đau đầu.”

Mạc Thiên Liêu lại gần, hôn đôi môi nhạt màu nọ. Cửu Hồn tinh ở đây, sức mạnh huấn linh giác sẽ bị giảm nhiều, nhưng thần hồn Thanh Đồng rất yếu ớt, chỉ cần gió thổi cỏ lay đều sẽ khiến y đau. Hơi thở ngọt ngào  tràn ngập giữa môi, làm người muốn ngừng mà không được, Mạc Thiên Liêu nhịn không nổi, ôm chặt thân thể mềm mại cao gầy trong lòng, một tay còn lại trong ổ chăn, cũng nhịn không được chậm rãi vươn vào trong áo lót mềm mại.

Hắn chỉ sờ một chút, chỉ một chút mà thôi, thật!

Tác giả có lời muốn nói: Vở kịch nhỏ:

Thợ Mộc: Ta chỉ sờ một chút

Một khắc sau

Thợ Mộc: Ta lại sờ một chút cuối cùng nữa.

Một lúc lâu sau

Thợ Mộc: Sờ xong cái này ta liền thu tay.

Một đêm sau

Thợ Mộc:……

Chapter
1 Chương 1: Thập Sát
2 Chương 2: Bất Tẫn (Vô Cùng)
3 Chương 3: Tông Môn
4 Chương 4: Thanh Đồng
5 Chương 5: Sư tôn
6 Chương 6: Móng Nhỏ
7 Chương 7: Dẫn Khí
8 Chương 8: Ngủ ngon
9 Chương 9: Quản Sự
10 Chương 10: Xiêm Y
11 Chương 11: Hạ Lễ
12 Chương 12: Thiếu Tiền
13 Chương 13: Luyện Khí
14 Chương 14: Tông chủ
15 Chương 15: Mua Bán
16 Chương 16: Hàn Ngọc
17 Chương 17: Bán đấu giá
18 Chương 18: Đường Hẹp
19 Chương 19: Đánh Nhau Chết Sống
20 Chương 20: Trảm Thảo
21 Chương 21: Tu Hành
22 Chương 22: Sư Huynh
23 Chương 23: Tam Tang
24 Chương 24: Kì ba
25 Chương 25: Chữa cây
26 Chương 26: Bế Quan
27 Chương 27: Trúc cơ
28 Chương 28: Siêu Tuấn
29 Chương 29: Khiêu Khích
30 Chương 30: Nghiệt Đồ
31 Chương 31: Dây Thừng
32 Chương 32: Thái Thủy
33 Chương 33: Đi Ra Ngoài
34 Chương 34: Đánh Vỡ
35 Chương 35: Lục Hợp
36 Chương 36: Lạc Tinh
37 Chương 37: Huấn Linh
38 Chương 38: Đau Đầu
39 Chương 39: Trăm Điều Tiếng Tăm
40 Chương 40: Dỗ Mèo
41 Chương 41: Lừa Dối
42 Chương 42: Hậu Cung
43 Chương 43: Thanh Lâu
44 Chương 44: Bạch Hồ
45 Chương 45: Thần Khí
46 Chương 46: Hàng Giả
47 Chương 47: Tâm Ma
48 Chương 48: Kết Đan
49 Chương 49: Diệt Trệ (Giết Heo)
50 Chương 50: Thái Thủy
51 Chương 51: Về lại tông môn
52 Chương 52: Cửu Hồn
53 Chương 53: Thu Đệ Tử
54 Chương 54: Đan Đạo
55 Chương 55: Hiểu Lầm
56 Chương 56: Bí Pháp
57 Chương 57: Chọn Người
58 Chương 58: Khiêu Khích
59 Chương 59: Lai Giống
60 Chương 60: Của quý của hổ
61 Chương 61: Tắm Rửa
62 Chương 62: Hồ Ly
63 Chương 63: Bảo Thụ (Cây Quý)
64 Chương 64: Đường Núi
65 Chương 65: Đính Ước
66 Chương 66: Y Bát
67 Chương 67: Đại Hội
68 Chương 68: Thi Đấu
69 Chương 69: Ổ Mèo
70 Chương 70: Đoạt Giải Nhất
71 Chương 71: Lệnh Bài
72 Chương 72: Dương Mưu
73 Chương 73: Chặt Tay
74 Chương 74: Song Tu
75 Chương 75: Hòa Hảo
76 Chương 76: Chuyện Sau Đó
77 Chương 77: Săn Thú
78 Chương 78: Chữa Thương
79 Chương 79: Thăm Dò Khách Đến
80 Chương 80: Gặp Chuyện Không May
81 Chương 81: Về Tông Môn
82 Chương 82: Chuông Cơm
83 Chương 83: Sói Con
84 Chương 84: Đổi Đồ
85 Chương 85: Ngựa Gỗ
86 Chương 86: Nở Hoa
87 Chương 87: Về Nhà
88 Chương 88: Truyền Tống
89 Chương 89: Ảo Trận
90 Chương 90: Đại Trận
91 Chương 91: Thân Phận
92 Chương 92: Đút Mèo
93 Chương 93: Tranh Chấp
94 Chương 94: Bảo Các
95 Chương 95: Hóa Thần
96 Chương 96: Tử Kiếp
97 Chương 97: Thuộc Hạ
98 Chương 98: Chuột
99 Chương 99: Hợp Tác
100 Chương 100: Sính Lễ
101 Chương 101: Đánh Nhau
102 Chương 102: Tình Địch
103 Chương 103: Giao phong
104 Chương 104: Gặp Chuyện Không May
105 Chương 105: Cầu Cưới
106 Chương 106: Vào Sân
107 Chương 107: Đoạt Vị
108 Chương 108: Tranh Đoạt
109 Chương 109: Ma Tôn
110 Chương 110: Giận Dữ
111 Chương 111: Không Muốn Xa Rời
112 Chương 112: Phi Thăng
113 Chương 113: Vô Tình Gặp Được
114 Chương 114: Trứng Lông
115 Chương 115: Huyền Giám
116 Chương 116: Vây công
117 Chương 117: Mật Tàng
118 Chương 118: Luyện Gương
119 Chương 119: Huyết Quật (Vực Máu)
120 Chương 120: Huyền Tẫn
121 Chương 121: Ám Toán
122 Chương 122: Vuốt Hổ
123 Chương 123: Lông Vũ
124 Chương 124: Đệ Đệ
125 Chương 125: Quá Khứ
126 Chương 126: Phi Thăng
127 Chương 127: Ngoại truyện: Chuyện ở tiên giới (một)
128 Chương 128: Ngoại truyện: Chuyện ở tiên giới (Hai)
129 Chương 129: Ngoại truyện: Chuyện ở tiên giới (Ba)
130 Chương 130: Ngoại truyện: Chuyện ở tiên giới (Bốn)
131 Chương 131: Phiên ngoại: Chuyện ở tiên giới (Năm)
Chapter

Updated 131 Episodes

1
Chương 1: Thập Sát
2
Chương 2: Bất Tẫn (Vô Cùng)
3
Chương 3: Tông Môn
4
Chương 4: Thanh Đồng
5
Chương 5: Sư tôn
6
Chương 6: Móng Nhỏ
7
Chương 7: Dẫn Khí
8
Chương 8: Ngủ ngon
9
Chương 9: Quản Sự
10
Chương 10: Xiêm Y
11
Chương 11: Hạ Lễ
12
Chương 12: Thiếu Tiền
13
Chương 13: Luyện Khí
14
Chương 14: Tông chủ
15
Chương 15: Mua Bán
16
Chương 16: Hàn Ngọc
17
Chương 17: Bán đấu giá
18
Chương 18: Đường Hẹp
19
Chương 19: Đánh Nhau Chết Sống
20
Chương 20: Trảm Thảo
21
Chương 21: Tu Hành
22
Chương 22: Sư Huynh
23
Chương 23: Tam Tang
24
Chương 24: Kì ba
25
Chương 25: Chữa cây
26
Chương 26: Bế Quan
27
Chương 27: Trúc cơ
28
Chương 28: Siêu Tuấn
29
Chương 29: Khiêu Khích
30
Chương 30: Nghiệt Đồ
31
Chương 31: Dây Thừng
32
Chương 32: Thái Thủy
33
Chương 33: Đi Ra Ngoài
34
Chương 34: Đánh Vỡ
35
Chương 35: Lục Hợp
36
Chương 36: Lạc Tinh
37
Chương 37: Huấn Linh
38
Chương 38: Đau Đầu
39
Chương 39: Trăm Điều Tiếng Tăm
40
Chương 40: Dỗ Mèo
41
Chương 41: Lừa Dối
42
Chương 42: Hậu Cung
43
Chương 43: Thanh Lâu
44
Chương 44: Bạch Hồ
45
Chương 45: Thần Khí
46
Chương 46: Hàng Giả
47
Chương 47: Tâm Ma
48
Chương 48: Kết Đan
49
Chương 49: Diệt Trệ (Giết Heo)
50
Chương 50: Thái Thủy
51
Chương 51: Về lại tông môn
52
Chương 52: Cửu Hồn
53
Chương 53: Thu Đệ Tử
54
Chương 54: Đan Đạo
55
Chương 55: Hiểu Lầm
56
Chương 56: Bí Pháp
57
Chương 57: Chọn Người
58
Chương 58: Khiêu Khích
59
Chương 59: Lai Giống
60
Chương 60: Của quý của hổ
61
Chương 61: Tắm Rửa
62
Chương 62: Hồ Ly
63
Chương 63: Bảo Thụ (Cây Quý)
64
Chương 64: Đường Núi
65
Chương 65: Đính Ước
66
Chương 66: Y Bát
67
Chương 67: Đại Hội
68
Chương 68: Thi Đấu
69
Chương 69: Ổ Mèo
70
Chương 70: Đoạt Giải Nhất
71
Chương 71: Lệnh Bài
72
Chương 72: Dương Mưu
73
Chương 73: Chặt Tay
74
Chương 74: Song Tu
75
Chương 75: Hòa Hảo
76
Chương 76: Chuyện Sau Đó
77
Chương 77: Săn Thú
78
Chương 78: Chữa Thương
79
Chương 79: Thăm Dò Khách Đến
80
Chương 80: Gặp Chuyện Không May
81
Chương 81: Về Tông Môn
82
Chương 82: Chuông Cơm
83
Chương 83: Sói Con
84
Chương 84: Đổi Đồ
85
Chương 85: Ngựa Gỗ
86
Chương 86: Nở Hoa
87
Chương 87: Về Nhà
88
Chương 88: Truyền Tống
89
Chương 89: Ảo Trận
90
Chương 90: Đại Trận
91
Chương 91: Thân Phận
92
Chương 92: Đút Mèo
93
Chương 93: Tranh Chấp
94
Chương 94: Bảo Các
95
Chương 95: Hóa Thần
96
Chương 96: Tử Kiếp
97
Chương 97: Thuộc Hạ
98
Chương 98: Chuột
99
Chương 99: Hợp Tác
100
Chương 100: Sính Lễ
101
Chương 101: Đánh Nhau
102
Chương 102: Tình Địch
103
Chương 103: Giao phong
104
Chương 104: Gặp Chuyện Không May
105
Chương 105: Cầu Cưới
106
Chương 106: Vào Sân
107
Chương 107: Đoạt Vị
108
Chương 108: Tranh Đoạt
109
Chương 109: Ma Tôn
110
Chương 110: Giận Dữ
111
Chương 111: Không Muốn Xa Rời
112
Chương 112: Phi Thăng
113
Chương 113: Vô Tình Gặp Được
114
Chương 114: Trứng Lông
115
Chương 115: Huyền Giám
116
Chương 116: Vây công
117
Chương 117: Mật Tàng
118
Chương 118: Luyện Gương
119
Chương 119: Huyết Quật (Vực Máu)
120
Chương 120: Huyền Tẫn
121
Chương 121: Ám Toán
122
Chương 122: Vuốt Hổ
123
Chương 123: Lông Vũ
124
Chương 124: Đệ Đệ
125
Chương 125: Quá Khứ
126
Chương 126: Phi Thăng
127
Chương 127: Ngoại truyện: Chuyện ở tiên giới (một)
128
Chương 128: Ngoại truyện: Chuyện ở tiên giới (Hai)
129
Chương 129: Ngoại truyện: Chuyện ở tiên giới (Ba)
130
Chương 130: Ngoại truyện: Chuyện ở tiên giới (Bốn)
131
Chương 131: Phiên ngoại: Chuyện ở tiên giới (Năm)