Chương 60: Anh làm tất cả là vì em

“Tôi có chuyện muốn thương lượng với anh!”

“Nói đi!” Giọng của Lâm Việt Thịnh có hơi khàn khàn, rõ ràng là hắn đã bị cô châm lên lửa dục.

“Tôi thấy anh nói cũng đúng, tạm thời tôi sẽ đến trường giải quyết thủ tục bảo lưu.”

Lâm Việt Thịnh sải bước đến, hai tay bắt lấy Quách Thanh Tú: “Những chuyện nhỏ nhặt này để cho người làm giải quyết là được rồi.”

“Không, không được, tôi muốn tạm biệt với các bạn học một chút.”

Ánh mắt Lâm Việt Thịnh dâng lên sắc dục nồng đậm: “Được, nhưng mà bây giờ em phải biểu hiện cho tốt...”

Quách Thanh Tú một lần nữa bị hắn dồn đến góc tường, tiếp tục không còn đường lui, và rồi bị hắn trực tiếp ôm lấy, đặt lên bàn làm việc.

Ngày hôm sau, Quách Thanh Tú và Lê Quyên Quyên chuồn ra theo cửa sau của trường học.

Lê Quyên Quyên có phần hơi mơ hồ: “Thanh Tú à, bây giờ tung tích của cậu cũng bí hiểm quá đó. Nhiều bạn học sau lưng ngấm ngầm đồn đại rằng cậu làm vợ bé cho người khác, có chuyện này không thế?”

Quách Thanh Tú nhìn chằm chằm vào Lê Quyên Quyên thật lâu rồi lắc đầu: “Không có chuyện đó đâu, cậu đừng nghe người khác nói linh tinh. Sao tớ có thể đi làm vợ bé được.”

Đúng vậy, đó đâu phải là vợ bé, chẳng qua là tình nhân mà thôi.

Nhất định là tên Trương Khanh Vũ chết tiệt kia lan truyền tin đó.

“Ừ, tớ cũng thấy vậy, sao cậu có thể đi làm vợ bé được. Muốn làm vợ bé cũng chỉ có thể làm vợ bé của cậu Tô thôi...”

Nhìn dáng vẻ đắc ý đầy mặt của Lê Quyên Quyên, Quách Thanh Tú đấm cô một cái.

“Cậu nhớ đó, sau này đừng kể lung tung, Tăng Thanh Hải đã có hôn thê rồi...”

Lê Quyên Quyên đỡ trán: “Quách Thanh Tú à, cậu càng ngày càng bạo lực...”

Quách Thanh Tú cậu càng ngày càng bạo lực!!! Lời nói của Lê Quyên Quyên làm cho Quách Thanh Tú cả kinh, lẽ nào ở với Lâm Việt Thịnh quá lâu rồi cho nên cô cũng bị hắn ngấm ngầm thay đổi?

Quách Thanh Tú không bước vào trụ sở chính của tập đoàn Tăng Thị mà là đến một công viên nhỏ gần đó, nhờ Lê Quyên Quyên gọi điện thoại cho Tăng Thanh Hải.

“Anh Tăng, chúng tôi đã đến bên dưới công ty anh đây, anh có thể...”

“Ha ha, tôi đã chờ hai người ở đây rất lâu rồi!”

Tăng Thanh Hải cầm điện thoại di động, bước ra từ phía sau một bụi cây xanh.

Anh mặc một bộ vest dài màu trắng, gương mặt sáng sủa, không có bất kỳ tỳ vết nào, khí chất nho nhã lại mang theo nụ cười tỏa nắng. Anh bước đi dưới ánh mặt trời, hệt như hoàng tử bạch mã trong truyện cổ tích...

Khoảnh khắc ấy, thứ phép thuật trong kí ức của Quách Thanh Tú tựa như được tỉnh lại.

Chàng trai mà cô chờ đang đứng ngay trước mặt cô lúc này.

Ánh sáng mặt trời vàng ươm biến thành vô số vầng sáng bé nhỏ chiếu vào gương mặt anh.

Tựa như là ảo ảnh.

Lúc này, Quách Thanh Tú mặc một chiếc váy với họa tiết hoa tử đằng. Trên gương mặt trắng trong thuần khiết là đôi mắt to sáng ngời, bờ môi anh đào khẽ hé, cùng hàng mi dài tựa cánh bướm run run.

Mới mấy ngày không gặp, cô càng trở nên ngọt ngào nao lòng người.

Không, không phải vì những thứ ấy! Điều đó chẳng hề liên quan đến tướng mạo, bất kể là cô xấu hay đẹp, cô đều là người mà lòng anh vẫn luôn tìm kiếm.

Lê Quyên Quyên nhìn hai kẻ gần như là thẫn thờ này, rất thức thời mà ho nhẹ hai tiếng.

“Khụ, vậy tôi, tôi không ở đây làm kỳ đà cản mũi nữa, hai người cứ từ từ trò chuyện đi, tôi tránh đi trước...”

Gương mặt Quách Thanh Tú thoáng hiện lên vẻ mất tự nhiên, đưa tay kéo Lê Quyên Quyên lại.

Cô đang chuẩn bị cất tiếng thì Tăng Thanh Hải đã mỉm cười nhã nhặn: “Hay là chúng ta đi ăn trưa cùng nhau đi!”

Mặc dù là câu nói vô cùng ôn hòa, nhưng Lê Quyên Quyên đã nghe được hàm ý ẩn trong đó.

“Hôm nay à, tôi còn có hẹn với bạn rồi...”

Tựa như sợ Quách Thanh Tú sẽ trách cứ, cô lập tức nhanh bước chạy trốn trước.

Chẳng mấy chốc trong công viên chỉ còn lại hai người Tăng Thanh Hải và Quách Thanh Tú.

“Thanh Tú, thật vui khi em có thể đến gặp anh, anh còn tưởng rằng...” Tăng Thanh Hải nở nụ cười rạng rỡ, niềm vui sướng phát ra từ tận đáy lòng, không có chút giả vờ nào.

Trái tim Quách Thanh Tú thoáng đập nhanh hơn, cô có thể ngửi thấy mùi hương cây cỏ thoang thoảng trên người Tăng Thanh Hải, như là hương thơm của hoa oải hương.

Cô rất thích mùi hương này, thế nên khoảng cách của hai người dần xích lại.

“Anh Hải!” Quách Thanh Tú ngọt ngào gọi một tiếng, lại nhanh chóng cúi đầu.

Cô không dám ngước mắt nhìn thẳng vào anh, cô sợ mình sẽ đắm chìm trong sự dịu dàng của anh.

Biết rõ là điều không với đến được, nếu như lại để sa vào thì chắc chắn cô sẽ sống không bằng chết!

“Thanh Tú, anh dẫn em đến chỗ này...”

Tăng Thanh Hải rất tự nhiên mà kéo tay Quách Thanh Tú, giống như ngày còn bé vậy, như thể không có gì thay đổi theo thời gian.

Quách Thanh Tú giãy giụa tránh né, lại không cách nào tránh thoát được, đành phải mặc anh nắm tay dắt bước ra khỏi đám dây leo thường xuân.

Trong lúc hai người đi xuyên qua rừng cây, ánh nắng loang lổ chiếu xuống trên người họ, như từng vầng sáng huyền ảo. Quách Thanh Tú ngước mắt, trộm nhìn Tăng Thanh Hải.

Gương mặt Tăng Thanh Hải hoàn mỹ mà rạng ngời, như là một khối ngọc ấm áp.

Quách Thanh Tú nhìn mà tim đập thình thịch.

Nếu như cô không bị Lâm Việt Thịnh cưỡng bức, nếu như cô không trầm luân đến mức làm tình nhân của Lâm Việt Thịnh. Nếu như tất cả chẳng có gì thay đổi, vậy thì người đứng bên cạnh Tăng Thanh Hải nhất định sẽ là cô.

Thế nhưng số phận lại trêu ngươi, lấy đi tất cả những thứ tốt đẹp vốn thuộc về cô.

Nghĩ đến đây, vẻ mặt Quách Thanh Tú chợt có chút mất mát và đau buồn.

Tăng Thanh Hải cảm nhận được ánh mắt của Quách Thanh Tú, anh nghiêng mặt sang, ánh mắt giao nhau, những tia lửa tình đang nhảy nhót.

“Thanh Tú...” Tăng Thanh Hải dịu dàng gọi, bàn tay to lớn siết chặt lấy tay Quách Thanh Tú.

Anh muốn cứ bất chấp tất cả nắm tay cô mà đi tiếp.

Chẳng lâu sau họ đã đến phần cuối công viên, một chiếc Chevrolet trắng đang đậu ở chỗ giao lộ.

Tăng Thanh Hải lấy chiếc điều khiển trong túi quần ra, mở cửa xe, để cho Quách Thanh Tú đi vào trước. Sau đó anh mới vòng qua bên kia mà ngồi vào sau tay lái.

Hành động cẩn thận chu đáo này làm cho Quách Thanh Tú cảm thấy ấm lòng.

Ở bên cạnh Lâm Việt Thịnh lâu như vậy, hắn dường như chưa từng mở cửa xe cho cô.

Đúng rồi, trước mặt của Lâm Việt Thịnh, cô chỉ là một ả tình nhân hèn mọn dơ bẩn, chính là thứ vật cưng để chơi đùa trong lòng bàn tay mà thôi.

Nhìn thấy Quách Thanh Tú ứa lệ, Tăng Thanh Hải đau lòng, nhẹ nhàng dùng ngón tay lau nước mắt thay cô.

“Thanh Tú, em đang nghĩ gì?” Giọng nói của anh vô cùng dịu dàng.

Bấy giờ Quách Thanh Tú mới híp mắt cười: “Không có gì, chỉ là lâu lắm rồi không gặp anh Hụu, em rất vui...”

Chiếc xe chầm chậm lái vào một con đường lớn rợp bóng cây xanh, dần dần có thể trông thấy một tòa nhà văn phòng riêng biệt.

Tòa nhà ấy không cao, thiết kế thành dạng biệt thự, trên đỉnh cũng có bảng hiệu với những chữ thật to.

Công ty thời trang Thanh Tú Bút Màu!

Trái tim Quách Thanh Tú đột nhiên thắt lại, chẳng phải đây là công ty Lâm Việt Thịnh nhắc đến sao?! Tăng Thanh Hải mang cô đến nơi này để làm gì?

Nhìn Quách Thanh Tú vẻ mặt thẫn thờ, Tăng Thanh Hải dịu dàng cười: “Thanh Tú, chúng ta xuống xe nào.”

Anh xuống xe trước, mở cửa cho Quách Thanh Tú, nắm lấy tay cô.

Dưới ánh mặt trời, những chữ Thanh Tú Bút Màu to lớn lóe lên hào quang như trong cổ tích.

Tăng Thanh Hải đi ở phía trước, có hai nhân viên bước ra đón.

Bọn họ khom lưng gật đầu với Tăng Thanh Hải: “Tổng giám đốc Tăng...”

“Ừ, hai người đi xuống trước đi!”

Tăng Thanh Hải mỉm cười nhã nhặn, dẫn Quách Thanh Tú đi vào đại sảnh.

Giữa đại sảnh là một phòng tiếp khách rộng rãi, chính giữa còn có một cái bàn hình chữ T nhỏ. Các nhân viên ai làm việc nấy, làm việc một cách gọn gàng dứt khoát. Nhìn thấy Tăng Thanh Hải đi ngang qua, bọn họ đều khom lưng chào anh, cảnh tượng vô cùng hòa hợp.

Tầng một là khu làm việc kiêm phòng tiếp khách, tầng hai là showroom với một bên là phòng làm việc của nhân viên quản lý cao cấp.

Tầng ba là một phòng làm việc cực lớn, ở chỗ này có thể nhìn thấy đủ loại vật liệu may mặc. Còn có các kiểu máy may tốt nhất, nhiều loại kiểu dáng bố cục, các loại dụng cụ chế tác trang phục...

“Thanh Tú, chỗ này tập hợp các tài liệu thời trang mới nhất của nhiều nước. Chẳng phải em nói muốn làm một nhà thiết kế giỏi nhất sao? Thế thì nơi này chính là sân khấu của em, anh đã chuẩn bị rất nhiều năm, cuối cùng cũng có thể dẫn em đến đây rồi.”

Quách Thanh Tú mở to hai mắt, thở dài nói: “Anh Hải, dự tính ban đầu khi anh thành lập Thanh Tú Bút Màu chính là vì em ư?”

Tăng Thanh Hải đứng trước mặt Quách Thanh Tú, mỉm cười dịu dàng, ánh mắt hơi lóe sáng.

“Đương nhiên! Anh đã hứa với em, anh phải làm được hết!”

Đúng vậy, qua nhiều năm thế rồi, anh vẫn chỉ nghĩ đến Quách Thanh Tú. Tư liệu mà anh sưu tầm mười năm, toàn bộ tâm huyết đều dồn vào công ty thời trang này.

Anh biết, Quách Thanh Tú chắc chắn sẽ thích.

Quách Thanh Tú sững sờ hồi lâu mới lẩm bẩm nói: “Anh Hải, thế nhưng bây giờ em còn chưa thể tiếp nhận tấm lòng này.”

“Có gì mà không được chứ. Không phải em mới vừa làm xong thủ tục tạm nghỉ học hay sao?! Bây giờ em có thể bắt tay vào làm.”

Tăng Thanh Hải chăm chú nhìn cô, ánh mắt mang theo chờ mong: “Thanh Tú, hãy đến bên cạnh anh, để anh chăm sóc cho em. Đã nhiều năm như vậy, anh tìm em rất cực khổ. Anh sợ cả đời này cũng không gặp được em nữa, anh sợ tất cả những điều anh làm chỉ là công dã tràng...”

Quách Thanh Tú gắng sức đẩy tay anh ra, ánh mắt trở nên khốn khổ.

“Nhưng mà, anh đã có Lý Vi Vi rồi...”

Con ngươi màu nâu của Tăng Thanh Hải thoáng hiện một vệt tối tăm, nhưng rất nhanh đã biến mất.

“Thanh Tú, không sao cả. Lý Vi Vi là một cô gái rất hiền lành, cô ấy sẽ không thương tổn đến em đâu...”

Quách Thanh Tú cười gượng, Lý Vi Vi rất hiền lành sao?

Cô suýt nữa đã vì sự lương thiện của cô ta mà mất nửa cái mạng, nhưng mà chuyện này không liên quan đến Lý Vi Vi.

Cho dù chẳng có Lý Vi Vi thì cô cũng không còn xứng với anh nữa.

“Thanh Tú, đây là giấy ủy quyền của công ty này, chỉ cần kí tên lên trên thì công ty này sẽ ở trong tay em...”

Ánh mắt Tăng Thanh Hải không giấu nổi mong mỏi, như thể sự chờ đợi suốt bao năm cuối cùng cũng đã có một đáp án viên mãn.

Quách Thanh Tú không nhìn đến tờ giấy ủy quyền kia mà trực tiếp đẩy nó đi.

Cô rất muốn rất muốn đứng bên cạnh Tăng Thanh Hải, rất muốn rất muốn cùng nhau phấn đấu với Tăng Thanh Hải, hơn nữa đây còn là công việc mà cô thích.

Thế nhưng cô không thể, cô không có tư cách ấy!!!

Cô không còn là cô bé thuần khiết năm đó nữa.

Đôi mắt chợt nhuốm ưu thương, cô nói: “Thật xin lỗi, anh Hải, em không thể tiếp nhận được.”

“Thanh Tú... Vì sao chứ?”

Quách Thanh Tú đột nhiên xoay người sang chỗ khác, cô không dám nhìn anh nữa. Cô sợ mình sẽ không kiềm được mà nhào vào lồng ngực anh. Vòng ôm ấy, vòng ôm ấm áp ấy quá cám dỗ cô.

Đây có lẽ là nơi duy nhất cô cảm thấy ấm áp trên cõi đời này.

Thế nhưng, nơi ấm áp ấy đã có chủ nhân khác rồi.

Chapter
1 Chương 1-1: MỞ ĐẦU
2 Chương 1-2: Ánh mắt thách thức
3 Chương 2: Sự lỗ mãng của cậu chủ ác độc
4 Chương 3: Đau quá, cầu xin anh nhẹ nhàng một chút
5 Chương 4: Uy hiếp sau khi bị cưỡng đoạt
6 Chương 5: Người đàn ông của chị gái
7 Chương 6: Nên trừng phạt cô thế nào đây
8 Chương 7: Cô tự đưa mình đến
9 Chương 8: Lại một lần nữa bị ăn sạch sẽ
10 Chương 9: Tôi muốn trút giận, muốn trút giận!
11 Chương 10: Làm tình nhân bí mật của tôi đi
12 Chương 11: Để tôi dạy dỗ cô
13 Chương 12: Cô tưởng hắn muốn hôn cô
14 Chương 13: Tất cả những thứ anh chạm vào tôi đều không cần
15 Chương 14: Quỳ xuống mua vui cho tôi đi
16 Chương 15: Phụ nữ phải chủ động một chút (phần một)
17 Chương 16: Phụ nữ phải chủ động một chút (phần hai)
18 Chương 17: Đòi lại lợi ích ngay bây giờ
19 Chương 18: Dấu vết sau cuộc tình ái
20 Chương 19: Vòng tay của hắn không đáng để lưu luyến
21 Chương 20: Tối nay muốn ở bên tôi không
22 Chương 21: Tôi không muốn uống thuốc của anh
23 Chương 22: Tối nay đến tìm tôi
24 Chương 23: Cô gái, cô biết thứ tôi muốn là gì
25 Chương 24: Anh có thể đừng đói khát như thế không
26 Chương 25: Mấy người đừng không coi ai ra gì như vậy
27 Chương 26: Đừng tự kỷ như thế chứ
28 Chương 27: Thả tôi ra đồ Cầm thú
29 Chương 28: Cô gái không nghe lời
30 Chương 29: Đứa nào dám động đến người phụ nữ của tao
31 Chương 30: Chỉ được phép để một mình tôi ngắm
32 Chương 31: Bỏ lỡ cả một đời
33 Chương 32: Nửa đêm sờ vào trong chăn
34 Chương 33: Muốn tôi đụng vào chỗ nào của cô
35 Chương 34: Quách thanh tú lập tức lăn về đây
36 Chương 35: Rốt cuộc anh chơi đùa với bao nhiêu người
37 Chương 36: Sẽ nhốt cô cả đời
38 Chương 37: Đồ Khốn, thả tôi ra
39 Chương 38: Tình nhân tiêu chuẩn (phần một)
40 Chương 39: Tình nhân tiêu chuẩn (phần hai)
41 Chương 40: Tình nhân tiêu chuẩn (phần ba)
42 Chương 41: Thể lực của người đàn ông này thật tốt
43 Chương 42: Ám muội sai lầm
44 Chương 43: Tên cầm thú này, anh thả tôi ra!
45 Chương 44: Sự thật tàn khốc
46 Chương 45: Thực xin lỗi, em yêu chị
47 Chương 46: Nụ hôn sâu nóng bỏng đầy kích thích
48 Chương 47: Đêm lãng mạn
49 Chương 48: Sao lại lớn như vậy chứ
50 Chương 49: Quách thanh tú, em dám chết xem
51 Chương 50: Ngài tổng giám đốc cũng biết làm
52 Chương 51: Đêm nay cô chỉ thuộc về tôi
53 Chương 52: Đừng nên tốt với tôi quá
54 Chương 53: Ác mộng của nhiều phụ nữ
55 Chương 54: Em có thể thức thời một chút được không
56 Chương 55: Kịch liệt thở dốc
57 Chương 56: Dùng thân thể của con để đổi tiền
58 Chương 57: Sao cô bé này chẳng có tí đầu óc nào vậy
59 Chương 58: Thật sự động tâm với em
60 Chương 59: Một lần nữa lại trầm luân
61 Chương 60: Anh làm tất cả là vì em
62 Chương 61: Không phải cô muốn tìm chết sao
63 Chương 62: Tôi và anh không đội trời chung
64 Chương 63: Khốn nạn, anh đừng đến đây
65 Chương 64: Anh phải nhẹ nhàng một chút
66 Chương 65: Tôi không cùng ngủ với anh nữa (phần một)
67 Chương 66: Tôi không cùng ngủ với anh nữa (phần hai)
68 Chương 67: Khốn nạn tôi muốn giết anh
69 Chương 68: Xin lỗi! Tôi muốn giết chết anh
70 Chương 69: Cho tôi một lý do để tha thứ cho anh
71 Chương 70: Ác ma đừng xông tới đây
72 Chương 71: Hắn ta đã đưa em đi đâu
73 Chương 72: Cô gái trên thuyền tôi
74 Chương 73: Không cho phép em rời khỏi vòng tay tôi
75 Chương 74: THẬT CÓ LỖI VỚI Lâm Hào Thành
76 Chương 75: Ai dám đụng vào người phụ nữ của tôi
77 Chương 76: Suýt chút nữa thì đã bị lừa
78 Chương 77: Trở về điểm xuất phát một lần nữa (phần một)
79 Chương 78: Trở về điểm xuất phát một lần nữa
80 Chương 79: Quách thanh tú sao cô dám quyến rũ đàn ông
81 Chương 80: Mỉm cười và sa vào vòng tay anh
82 Chương 81: Em nhất định phải cứu anh
83 Chương 82: Em lưu luyến trong vòng tay anh
84 Chương 83: Thả lỏng chút đi, được không
85 Chương 84: Cô dám phản bội tôi
86 Chương 85: Anh trung thành với em đến mức nào_
87 Chương 86: Lời tỏ tình bị vuột mất
88 Chương 87: Giam cầm cô cho tới chết mới thôi
89 Chương 88: Đắm chìm dưới thân thể của hắn
90 Chương 89: Búp bê vải rách rưới
91 Chương 90: Khế ước kết thúc
92 Chương 91: Tôi sẽ không bao giờ buông tay
93 Chương 92: Để chúng ta ở bên nhau
94 Chương 93: Em muốn gả cho anh
95 Chương 94: Tình yêu anh dành cho em vĩnh viễn không đổi
96 Chương 95: Tôi phải dạy dỗ em
97 Chương 96: Người phụ nữ của ba
98 Chương 97: Xé rách màn đêm
99 Chương 98: Em không muốn quay về
100 Chương 99: Tôi không muốn trở thành công cụ của các người
101 Chương 100: Cô dâu hạnh phúc nhất
102 Chương 101: Tình nhân của ba
103 Chương 102: Cô thích ga giường như thế nào
104 Chương 103: Tôi làm sao có thể để em kết hôn với người khác
105 Chương 104: Chúng ta thật sự có thể ở bên nhau sao_
106 Chương 105: Kế ly gián thất bại
107 Chương 106: Hai chúng ta đã kết thúc rồi
108 Chương 107: Anh ấy là người đàn ông của tôi
109 Chương 108: Chìm đắm trong lòng anh
110 Chương 109: Mang thai con của người khác
111 Chương 110: Nữ người hầu giá ba trăm triệu
112 Chương 111: Hôn lễ không thể ngăn cản
113 Chương 112: Ba ơi, sao ba lại muốn hại con
114 Chương 113: Ba của đứa trẻ là ai vậy_
115 Chương 114: Có muốn giữ đứa trẻ lại không_
116 Chương 115: Anh có thể làm một người ba thích hợp không_
117 Chương 116: Tiếp tục thử thách tiêu chuẩn làm ba
118 Chương 117: Động cơ không mấy trong sáng
119 Chương 118: Người đẹp cầu xin làm ấm giường
120 Chương 119: Ăn cơm trước kẻng
121 Chương 120: Không kịp nói lời chia tay
122 Chương 121: Anh có định lấy tôi không
123 Chương 122: Người đàn ông không đứng đắn
124 Chương 123: Hoàn toàn mê hoặc
125 Chương 124: Ác mộng của một đứa con hoang
126 Chương 125: Nhặt được đứa bé bị bỏ rơi
127 Chương 126: Tiểu lên xe tổng giám đốc
128 Chương 127: Cậu bé hờn dỗi
129 Chương 128: Rời khỏi anh ấy, nếu không cô sẽ chết
130 Chương 129: Ai là kẻ nổ súng
131 Chương 130: Tình yêu của chúng ta
132 Chương 131: Anh là đồ Ngu ngốc
133 Chương 132: Ba của đứa trẻ
134 Chương 133: Ba là ba ruột của con sao
135 Chương 134: Vực thẳm báo thù
136 Chương 135: Làm một người ba xuất săc
137 Chương 136: Bản tính lưu manh
138 Chương 137: Điểm tâm ngọt buổi sáng
139 Chương 138: Anh không thể không có tình yêu của em
140 Chương 139: Rốt cuộc cô đi với tôi hay đi với anh ta
141 Chương 140: Anh và em
142 Chương 141: Em chỉ muốn ở một mình
143 Chương 142: Chúng ta không thể sai lầm nữa
144 Chương 143: Nằm viện lần nữa
145 Chương 144: Giấc mộng cô dâu tan vỡ
146 Chương 145: Tên khốn kiếp
147 Chương 146: Cô gái kia đừng hòng chạy thoát
148 Chương 147: Cuối cùng cũng qua hết giai đoạn nguy hiểm
149 Chương 148: Ngọt ngào phát ngấy
150 Chương 149: Con yêu tên gì
151 Chương 150: Hạnh phúc bên bờ vực tan vỡ
152 Chương 151: Không thể tin tưởng nhau
153 Chương 152: Em động lòng người như thế đó
154 Chương 153: Làm chuyện mình muốn làm
155 Chương 154: Yêu vô tận, đau vô cùng
156 Chương 155: Có chết cũng muốn ở bên em
157 Chương 156: Anh thề rằng mình thật sự yêu em
158 Chương 157: Dám đụng vào cô ấy tôi sẽ giết cô
159 Chương 158: Bỏ đứa nhỏ đi
160 Chương 159: Chiến tranh lạnh
161 Chương 160: Phá thai đi
162 Chương 161: Chia tay đi! Tôi chỉ cần đứa bé
163 Chương 162: Thả tôi về nhà
164 Chương 163: Làm vợ cướp biển nhé
165 Chương 164: Ai dám động vào cô ấy thì đều phải chết
166 Chương 165: Món quà bất ngờ
167 Chương 166: Người phụ nữ trong phòng khách
168 Chương 167: Để tôi chính tay bóp chết cô
169 Chương 168: Mất ba
170 Chương 169: Con mình biết đạp rồi
171 Chương 170: Lấy mạng đổi mạng
172 Chương 171: Tôi có cách giày vò cô
173 Chương 172: Không cho phép cô ở bên cạnh hắn
174 Chương 173: Chạy tới hong kong chờ sinh
175 Chương 174: Tôi thực sự bị bệnh sao
176 Chương 175: Anh dám cưới cô ấy
177 Chương 176: Sao anh không chết đi
178 Chương 177: Xin hãy tha thứ cho tôi được không
179 Chương 178: Yêu tôi thì giết cô ấy
180 Chương 179: Từng bước từng bước đi về phía vực sâu
181 Chương 180: Để chúng ta gặp nhau dưới địa ngục đi
182 Chương 181: Từng bước vượt qua khó khăn
183 Chương 182: Vì yêu, thêu dệt mộng tưởng
184 Chương 183: Để anh dẫn em đi
185 Chương 184: Thì ra thật sự là anh làm
186 Chương 185: Muốn tôi hay muốn cô ta
187 Chương 186: Đứa bé không giữ được
188 Chương 187: Con em đâu rồi
189 Chương 188: Nó chết rồi
190 Chương 189: Hắn bắt đầu không về nhà ban đêm
191 Chương 190: Có chết cũng không chia tay
192 Chương 191: Hắn không yêu em thì theo anh đi
193 Chương 192: Tôi chơi chán cô rồi
194 Chương 193: Người tình trở về
195 Chương 194: Giam cầm người yêu
196 Chương 195: Lễ cưới biến thái
197 Chương 196: Kết cục không thể né tránh
198 Chương 197: Tối cần em
199 Chương 198: Đứa bé này thật đáng yêu
200 Chương 199: Cha thằng bé cút xa chút
201 Chương 200: Người mẹ này nhiệt tình quá
202 Chương 201: Sống mái với nhau tôi phải cướp được em
203 Chương 202: Không đồng ý hôn sự của các người
204 Chương 203: Cả nhà lưu vong
205 Chương 204: Người mẹ này có chút điên cuồng
Chapter

Updated 205 Episodes

1
Chương 1-1: MỞ ĐẦU
2
Chương 1-2: Ánh mắt thách thức
3
Chương 2: Sự lỗ mãng của cậu chủ ác độc
4
Chương 3: Đau quá, cầu xin anh nhẹ nhàng một chút
5
Chương 4: Uy hiếp sau khi bị cưỡng đoạt
6
Chương 5: Người đàn ông của chị gái
7
Chương 6: Nên trừng phạt cô thế nào đây
8
Chương 7: Cô tự đưa mình đến
9
Chương 8: Lại một lần nữa bị ăn sạch sẽ
10
Chương 9: Tôi muốn trút giận, muốn trút giận!
11
Chương 10: Làm tình nhân bí mật của tôi đi
12
Chương 11: Để tôi dạy dỗ cô
13
Chương 12: Cô tưởng hắn muốn hôn cô
14
Chương 13: Tất cả những thứ anh chạm vào tôi đều không cần
15
Chương 14: Quỳ xuống mua vui cho tôi đi
16
Chương 15: Phụ nữ phải chủ động một chút (phần một)
17
Chương 16: Phụ nữ phải chủ động một chút (phần hai)
18
Chương 17: Đòi lại lợi ích ngay bây giờ
19
Chương 18: Dấu vết sau cuộc tình ái
20
Chương 19: Vòng tay của hắn không đáng để lưu luyến
21
Chương 20: Tối nay muốn ở bên tôi không
22
Chương 21: Tôi không muốn uống thuốc của anh
23
Chương 22: Tối nay đến tìm tôi
24
Chương 23: Cô gái, cô biết thứ tôi muốn là gì
25
Chương 24: Anh có thể đừng đói khát như thế không
26
Chương 25: Mấy người đừng không coi ai ra gì như vậy
27
Chương 26: Đừng tự kỷ như thế chứ
28
Chương 27: Thả tôi ra đồ Cầm thú
29
Chương 28: Cô gái không nghe lời
30
Chương 29: Đứa nào dám động đến người phụ nữ của tao
31
Chương 30: Chỉ được phép để một mình tôi ngắm
32
Chương 31: Bỏ lỡ cả một đời
33
Chương 32: Nửa đêm sờ vào trong chăn
34
Chương 33: Muốn tôi đụng vào chỗ nào của cô
35
Chương 34: Quách thanh tú lập tức lăn về đây
36
Chương 35: Rốt cuộc anh chơi đùa với bao nhiêu người
37
Chương 36: Sẽ nhốt cô cả đời
38
Chương 37: Đồ Khốn, thả tôi ra
39
Chương 38: Tình nhân tiêu chuẩn (phần một)
40
Chương 39: Tình nhân tiêu chuẩn (phần hai)
41
Chương 40: Tình nhân tiêu chuẩn (phần ba)
42
Chương 41: Thể lực của người đàn ông này thật tốt
43
Chương 42: Ám muội sai lầm
44
Chương 43: Tên cầm thú này, anh thả tôi ra!
45
Chương 44: Sự thật tàn khốc
46
Chương 45: Thực xin lỗi, em yêu chị
47
Chương 46: Nụ hôn sâu nóng bỏng đầy kích thích
48
Chương 47: Đêm lãng mạn
49
Chương 48: Sao lại lớn như vậy chứ
50
Chương 49: Quách thanh tú, em dám chết xem
51
Chương 50: Ngài tổng giám đốc cũng biết làm
52
Chương 51: Đêm nay cô chỉ thuộc về tôi
53
Chương 52: Đừng nên tốt với tôi quá
54
Chương 53: Ác mộng của nhiều phụ nữ
55
Chương 54: Em có thể thức thời một chút được không
56
Chương 55: Kịch liệt thở dốc
57
Chương 56: Dùng thân thể của con để đổi tiền
58
Chương 57: Sao cô bé này chẳng có tí đầu óc nào vậy
59
Chương 58: Thật sự động tâm với em
60
Chương 59: Một lần nữa lại trầm luân
61
Chương 60: Anh làm tất cả là vì em
62
Chương 61: Không phải cô muốn tìm chết sao
63
Chương 62: Tôi và anh không đội trời chung
64
Chương 63: Khốn nạn, anh đừng đến đây
65
Chương 64: Anh phải nhẹ nhàng một chút
66
Chương 65: Tôi không cùng ngủ với anh nữa (phần một)
67
Chương 66: Tôi không cùng ngủ với anh nữa (phần hai)
68
Chương 67: Khốn nạn tôi muốn giết anh
69
Chương 68: Xin lỗi! Tôi muốn giết chết anh
70
Chương 69: Cho tôi một lý do để tha thứ cho anh
71
Chương 70: Ác ma đừng xông tới đây
72
Chương 71: Hắn ta đã đưa em đi đâu
73
Chương 72: Cô gái trên thuyền tôi
74
Chương 73: Không cho phép em rời khỏi vòng tay tôi
75
Chương 74: THẬT CÓ LỖI VỚI Lâm Hào Thành
76
Chương 75: Ai dám đụng vào người phụ nữ của tôi
77
Chương 76: Suýt chút nữa thì đã bị lừa
78
Chương 77: Trở về điểm xuất phát một lần nữa (phần một)
79
Chương 78: Trở về điểm xuất phát một lần nữa
80
Chương 79: Quách thanh tú sao cô dám quyến rũ đàn ông
81
Chương 80: Mỉm cười và sa vào vòng tay anh
82
Chương 81: Em nhất định phải cứu anh
83
Chương 82: Em lưu luyến trong vòng tay anh
84
Chương 83: Thả lỏng chút đi, được không
85
Chương 84: Cô dám phản bội tôi
86
Chương 85: Anh trung thành với em đến mức nào_
87
Chương 86: Lời tỏ tình bị vuột mất
88
Chương 87: Giam cầm cô cho tới chết mới thôi
89
Chương 88: Đắm chìm dưới thân thể của hắn
90
Chương 89: Búp bê vải rách rưới
91
Chương 90: Khế ước kết thúc
92
Chương 91: Tôi sẽ không bao giờ buông tay
93
Chương 92: Để chúng ta ở bên nhau
94
Chương 93: Em muốn gả cho anh
95
Chương 94: Tình yêu anh dành cho em vĩnh viễn không đổi
96
Chương 95: Tôi phải dạy dỗ em
97
Chương 96: Người phụ nữ của ba
98
Chương 97: Xé rách màn đêm
99
Chương 98: Em không muốn quay về
100
Chương 99: Tôi không muốn trở thành công cụ của các người
101
Chương 100: Cô dâu hạnh phúc nhất
102
Chương 101: Tình nhân của ba
103
Chương 102: Cô thích ga giường như thế nào
104
Chương 103: Tôi làm sao có thể để em kết hôn với người khác
105
Chương 104: Chúng ta thật sự có thể ở bên nhau sao_
106
Chương 105: Kế ly gián thất bại
107
Chương 106: Hai chúng ta đã kết thúc rồi
108
Chương 107: Anh ấy là người đàn ông của tôi
109
Chương 108: Chìm đắm trong lòng anh
110
Chương 109: Mang thai con của người khác
111
Chương 110: Nữ người hầu giá ba trăm triệu
112
Chương 111: Hôn lễ không thể ngăn cản
113
Chương 112: Ba ơi, sao ba lại muốn hại con
114
Chương 113: Ba của đứa trẻ là ai vậy_
115
Chương 114: Có muốn giữ đứa trẻ lại không_
116
Chương 115: Anh có thể làm một người ba thích hợp không_
117
Chương 116: Tiếp tục thử thách tiêu chuẩn làm ba
118
Chương 117: Động cơ không mấy trong sáng
119
Chương 118: Người đẹp cầu xin làm ấm giường
120
Chương 119: Ăn cơm trước kẻng
121
Chương 120: Không kịp nói lời chia tay
122
Chương 121: Anh có định lấy tôi không
123
Chương 122: Người đàn ông không đứng đắn
124
Chương 123: Hoàn toàn mê hoặc
125
Chương 124: Ác mộng của một đứa con hoang
126
Chương 125: Nhặt được đứa bé bị bỏ rơi
127
Chương 126: Tiểu lên xe tổng giám đốc
128
Chương 127: Cậu bé hờn dỗi
129
Chương 128: Rời khỏi anh ấy, nếu không cô sẽ chết
130
Chương 129: Ai là kẻ nổ súng
131
Chương 130: Tình yêu của chúng ta
132
Chương 131: Anh là đồ Ngu ngốc
133
Chương 132: Ba của đứa trẻ
134
Chương 133: Ba là ba ruột của con sao
135
Chương 134: Vực thẳm báo thù
136
Chương 135: Làm một người ba xuất săc
137
Chương 136: Bản tính lưu manh
138
Chương 137: Điểm tâm ngọt buổi sáng
139
Chương 138: Anh không thể không có tình yêu của em
140
Chương 139: Rốt cuộc cô đi với tôi hay đi với anh ta
141
Chương 140: Anh và em
142
Chương 141: Em chỉ muốn ở một mình
143
Chương 142: Chúng ta không thể sai lầm nữa
144
Chương 143: Nằm viện lần nữa
145
Chương 144: Giấc mộng cô dâu tan vỡ
146
Chương 145: Tên khốn kiếp
147
Chương 146: Cô gái kia đừng hòng chạy thoát
148
Chương 147: Cuối cùng cũng qua hết giai đoạn nguy hiểm
149
Chương 148: Ngọt ngào phát ngấy
150
Chương 149: Con yêu tên gì
151
Chương 150: Hạnh phúc bên bờ vực tan vỡ
152
Chương 151: Không thể tin tưởng nhau
153
Chương 152: Em động lòng người như thế đó
154
Chương 153: Làm chuyện mình muốn làm
155
Chương 154: Yêu vô tận, đau vô cùng
156
Chương 155: Có chết cũng muốn ở bên em
157
Chương 156: Anh thề rằng mình thật sự yêu em
158
Chương 157: Dám đụng vào cô ấy tôi sẽ giết cô
159
Chương 158: Bỏ đứa nhỏ đi
160
Chương 159: Chiến tranh lạnh
161
Chương 160: Phá thai đi
162
Chương 161: Chia tay đi! Tôi chỉ cần đứa bé
163
Chương 162: Thả tôi về nhà
164
Chương 163: Làm vợ cướp biển nhé
165
Chương 164: Ai dám động vào cô ấy thì đều phải chết
166
Chương 165: Món quà bất ngờ
167
Chương 166: Người phụ nữ trong phòng khách
168
Chương 167: Để tôi chính tay bóp chết cô
169
Chương 168: Mất ba
170
Chương 169: Con mình biết đạp rồi
171
Chương 170: Lấy mạng đổi mạng
172
Chương 171: Tôi có cách giày vò cô
173
Chương 172: Không cho phép cô ở bên cạnh hắn
174
Chương 173: Chạy tới hong kong chờ sinh
175
Chương 174: Tôi thực sự bị bệnh sao
176
Chương 175: Anh dám cưới cô ấy
177
Chương 176: Sao anh không chết đi
178
Chương 177: Xin hãy tha thứ cho tôi được không
179
Chương 178: Yêu tôi thì giết cô ấy
180
Chương 179: Từng bước từng bước đi về phía vực sâu
181
Chương 180: Để chúng ta gặp nhau dưới địa ngục đi
182
Chương 181: Từng bước vượt qua khó khăn
183
Chương 182: Vì yêu, thêu dệt mộng tưởng
184
Chương 183: Để anh dẫn em đi
185
Chương 184: Thì ra thật sự là anh làm
186
Chương 185: Muốn tôi hay muốn cô ta
187
Chương 186: Đứa bé không giữ được
188
Chương 187: Con em đâu rồi
189
Chương 188: Nó chết rồi
190
Chương 189: Hắn bắt đầu không về nhà ban đêm
191
Chương 190: Có chết cũng không chia tay
192
Chương 191: Hắn không yêu em thì theo anh đi
193
Chương 192: Tôi chơi chán cô rồi
194
Chương 193: Người tình trở về
195
Chương 194: Giam cầm người yêu
196
Chương 195: Lễ cưới biến thái
197
Chương 196: Kết cục không thể né tránh
198
Chương 197: Tối cần em
199
Chương 198: Đứa bé này thật đáng yêu
200
Chương 199: Cha thằng bé cút xa chút
201
Chương 200: Người mẹ này nhiệt tình quá
202
Chương 201: Sống mái với nhau tôi phải cướp được em
203
Chương 202: Không đồng ý hôn sự của các người
204
Chương 203: Cả nhà lưu vong
205
Chương 204: Người mẹ này có chút điên cuồng