Chương 60: 60: Vui Mừng Sớm

Ba người đàn ông rất ăn ý nhìn nhau, dường như đã hiểu ra sự tình khác thường trong đó, nhưng cũng không nói gì thêm, lẳng lặng trở về chỗ ngồi ban nãy.
Trọng Hải cầm tấm thẻ trong tay mà lòng nặng trĩu.

Tuy không rành lắm về các loại thẻ visa, nhưng là tấm thẻ cao cấp nhất của HSBC anh dĩ nhiên biết.
Haizzz..

Trọng Hải khẽ thở dài, xong lại lắc đầu.

Có lẽ chị còn chưa biết anh ấy có tài lực thế nào đi.

Nhưng vậy cũng tốt, sau này làm vợ anh ấy rồi, cũng không cần phải lo nghĩ gì nữa!
Trọng Khang nhìn Trọng Hải, thấy cậu ta thở dài, không khỏi thắc mắc: "Sao thế? Lúc nãy hăng hái lắm mà!"
Trọng Hải lắc đầu, sau đó lại cười gian xảo: "À, em đang muốn biết trong tấm thẻ này có bao nhiêu tiền!"
"Oh!" Trọng Khang bật cười.

"Em cũng biết nói câu này! Anh còn tưởng chú út nhà anh không biết xài tiền chứ?"
"Anh hai à, không cần nói khó nghe như vậy!"
Gia Huy cũng nhoẻn miệng cười trước cuộc đàm thoại của hai anh em.

Sau cũng lên tiếng: "Anh hai, cậu ta cũng khá đấy chứ! Nghe nói còn hơn em một tuổi hả? Chậc, hèn chi vợ em khen mãi không dứt!"
"Uhm!" Trọng Khang rót cho mình ly trà, lên tiếng.

"Cậu ta đối với con Bé cũng rất tốt, rất có tâm!"
"Anh ấy là cực kỳ xuất sắc đó! Hôm nay em mới biết.

Thật sự không ngờ!" Trọng Hải thêm lời.
"Nói anh nghe một chút!" Gia Huy không nén được tò mò, thật sự muốn biết thêm về cậu ta.
"Hai anh không biết nhiều về công việc của em nên em cũng không biết phải nói thế nào.

Đại khái là, nếu đem so sánh với anh Trí Đức, chỉ có hơn chứ không kém.

Mà anh Trí Đức như thế nào, anh em mình đều rõ ràng cả.

Anh thử nói xem, một người muốn sắc có sắc, muốn tài có tài, anh em mình a, thua xa!"
"Lần đầu tiên thấy em tán thưởng một người đến vậy".

Gia Huy cũng trầm trồ.
Một người xuất sắc như vậy thật không dễ tìm.

Mà cậu ta còn vô cùng yêu thương cô em vợ này của anh, anh còn cầu gì hơn.

Nếu như để lỡ mất người anh em cột chèo này, anh cũng thấy vô cùng tiếc.

Chỉ mong con Bé có thể có cách nhìn khác về tình yêu, chịu đón nhận phần tình cảm này, thì hạnh phúc sau này của nó, sẽ thật sự viên mãn rồi.
"Em đây chỉ đang nói sự thật.

Đầu óc của anh ta, em chỉ có thể hình dung bằng ba từ: Không phải người!" Trọng Hải vừa lắc đầu, vừa gật đầu, cố tìm từ ngữ thích hợp để nói.

"Còn cái tên đáng chém trăm mảnh kia, không đáng xách dép chạy theo anh ấy!"
"Không cần nhắc đến cái tên kia!" Trọng Khang tỏ ra không vui.
"Em biết.

Em chỉ là so sánh một chút mà thôi".
Nhớ ra một chuyện vui, Trọng Hải thêm lời: "Nói đến hắn ta.

Ha ha..

Anh ta sắp tới a, em nghĩ sẽ vô cùng thê thảm!"
"Hử?" Trọng Khang ngạc nhiên hỏi.
"Có nhớ lúc trước em nói gặp lại hắn ta ở công ty em hay không?"
"Uhm!" Trọng Khang gật đầu.

"Vậy thì sao?"
"Hắn là người phụ trách hợp đồng quý mới của công ty hắn.

Em nghe nói, sau khi về nước, hắn ta là lần đầu tiên đảm trách dự án lớn.

Mà hai ngày trước, không hiểu vì sao công ty em bỗng dưng hủy bỏ hợp đồng, mà cái hợp đồng đó đã thỏa thuận xong xuôi, chỉ còn chờ ký tên nữa là có hiệu lực.

Khi em nhận được tin, em vui đến cười không ngậm miệng nổi".
"Công ty em hủy hợp đồng thì có liên quan trực tiếp gì đến hắn chứ? Cùng lắm cũng chỉ khiển trách một chút mà thôi".
Trọng Hải giải thích: "Nếu chỉ đơn thuần như vậy thì em nói làm gì.

Vấn đề nằm ở chỗ, hắn ta là người phụ trách nội dung hợp đồng.

Vì vậy nếu bị hủy, không những ảnh hưởng đến công ty, mà còn ảnh hưởng trực tiếp đến hắn".
Gia Huy ở một bên cũng tò mò: "Nói rõ một chút anh nghe xem".
"Là thế này".

Trọng Hải tiếp tục: "Hắn mới về nước không lâu, ba hắn đề bạt hắn vào chức tổng giám phòng kế hoạch, trước mắt là thẩm định năng lực làm việc của hắn, làm tiền đề cho việc hắn kế thừa ba hắn sau này.

Anh nói thử xem, nếu như một hợp đồng quan trọng đầu tiên hắn bắt tay vào làm mà để xảy ra sự việc hệ trọng như vậy, hắn ta còn có thể ngồi vững ở vị trí đó nữa hay không? Quan trọng là hợp đồng quý mới với công ty em hình như tương đối lớn, nếu như bị hủy, đồng nghĩa với việc không thể sản xuất.

Công ty hắn ta chủ yếu là mua công nghệ phục vụ sản xuất.

Nếu như không có công nghệ của công ty em, thì làm sao sản xuất.

Không thể cung ứng cho thị trường cùng đối tác, tổn thất về sản lượng tiêu thụ không nói, việc đền bù hợp đồng cho đối tác là con số khổng lồ.

Cho nên mới nói, hắn không những phải chịu trách nhiệm, mà công ty của nhà hắn cũng sẽ điêu đứng.

Có qua nổi hay không, còn tùy thuộc vào nhân đức của hắn.

Nhưng mà, nói đến nhân đức, em e là hắn không có rồi!"
Nói dứt lời, Trọng Hải cười đến toác miệng.

Đáng đời hắn, đúng là ông trời có mắt.

Hắn cùng gia đình hắn đáng bị lãnh quả báo như vậy!
Trọng Khang và Gia Huy cùng trợn mắt nhìn nhau.

Không ngờ cũng có ngày này.

Tuy đến hiện tại hắn mới chịu quả báo, nhưng là vẫn chưa muộn.
"Cuối cùng cũng đợi được ngày này!" Trọng Khang nhếch miệng cười.
"Đúng vậy!" Gia Huy cũng gật đầu tán đồng.
"Rất nhanh thôi sẽ thấy được kết quả.

Em nghĩ công ty hắn giỏi lắm trụ được một năm.

Hoặc nếu như có công ty nào đó ra tay giúp, em cũng không chắc là có ảnh hưởng tới công ty đó hay không, nhưng hắn ta thì em khẳng định là có".
"Uhm!" Trọng Khang gật đầu.

"Chỉ cần hắn ta chịu khổ sở, chúng ta cũng nên cảm thấy vui mừng rồi!"
"Phải! Chúng ta không có khả năng làm gì được hắn, hắn ta bị hành một chút em cũng thấy hả hê rồi." Gia Huy thêm lời.
* * *
Rời khỏi xưởng của Trọng Khang, Diễm Linh cùng Khải Phong đi một vòng siêu thị mua đồ này nọ, sau đó trở về nhà ba mẹ cô, lúc này đã gần ba giờ chiều.
Mà ba mẹ cô dường như cũng có công việc bận, không có ở nhà, bởi khi cô về đến đều phải dùng chìa khóa để mở cửa.

Nhìn đồng hồ nơi cổ tay, thấy vẫn còn sớm, cô cho đồ ăn vào tủ lạnh, sau đó quay sang nhìn người đàn ông đứng bên cạnh, mỉm cười lên tiếng: "Vẫn còn khá sớm, anh có muốn nghỉ ngơi một chút hay không?"
Anh nhìn cô một chút, sau đó cất giọng: "Em có mệt hay không?"
Cô khẽ sửng sốt vài giây, cũng không có trả lời câu hỏi của anh, đi tới bồn rửa tay, xong mới mỉm cười cất giọng: "Vậy lên phòng em ngồi một lát cũng tốt!"
Không đợi anh lên tiếng, cô đi trước dẫn đường, giống như đã biết anh sẽ theo sau, nên cũng không quay lại nhìn vẻ mặt bàng hoàng của người kia.
Khải Phong khẽ nhíu mi, trong đầu suy nghĩ sâu xa.

Trọng Hải nói, có khoảng thời gian hắn đến nhà cô đóng đô vào mỗi cuối tuần, vậy thì, cô cũng sẽ cho hắn vào phòng của mình hay không?
Cảm giác bức bối không tên bất chợt lan tỏa, lại cũng có một chút ghen tuông trong đó, chỉ hận một nỗi không thể quen biết cô sớm hơn, có thể ở cùng cô nhiều một chút, như vậy cô cũng sẽ không chịu những tổn thương sâu sắc kia!
Sau khi đã thông suốt, anh cũng từng bước đi theo cô lên lầu.
Mở cửa phòng, cô giơ tay bật công tắc điện cùng điều hòa, lại đi đến bên cửa sổ kéo bức rèm về hai bên.

Đến lúc quay người lại, Khải Phong vẫn đứng ở cửa phòng, còn chưa có bước vào.
Miệng khẽ mỉm cười, sau đó bước đến đứng trước mặt anh, cất giọng: "Vì sao còn chưa vào?"
Nhìn người phụ nữ đang cười ngọt ngào trước mắt, anh cảm thấy thật muốn đánh đòn mà.

Cô có biết hành động này của cô có bao nhiêu hàm ý trong đó? Cô còn có thể đơn thuần nữa hay không? Nếu như anh là một người không tử tế, không thể kiềm chế bản thân, cô bị ức hiếp đến thế nào cũng không biết! Còn có..
Bất chợt lại nghĩ đến người đàn ông kia, hắn ta có hay không cũng sẽ không thể kiềm chế mà ức hiếp cô đi?
Nhìn vẻ mặt lúc trắng lúc xanh của anh, cô lại khẽ mỉm cười, lại giống như hiểu được tâm tư của anh, cất giọng: "Phòng của em, ngoài những người trong gia đình, chưa từng có ai vào, anh là người đầu tiên.

Còn có.."
Dừng vài giây, nhìn thấy đôi mày kiếm đã có phần giãn ra, cô nói tiếp: "Em tin anh!"
Người đàn ông kia vẫn là đứng bất động một chỗ.

Cô lắc đầu một cái, lại cũng không chần chừ, nắm lấy tay anh kéo vào trong, đóng cửa.
Luồng gió mát mẻ phả ra từ máy điều hòa dường như vẫn chưa làm cho người đàn ông kia hạ hỏa, ánh mắt sắc bén vẫn nhìn cô đăm đăm, khiến cô cũng không mấy thoải mái nha.
Cô bước đến mở máy nghe nhạc, bản tình ca không lời vang vọng khắp căn phòng khiến bầu không khí căng thẳng phút chốc trở nên vô cùng ái muội.
Thanh âm nhẹ nhàng lại vang lên: "Có muốn ngủ một giấc hay không?"
Người đàn ông kia không nói tiếng nào.

Cô quay mặt lại, từng bước tiến gần người đàn ông kia, đưa tay lên nhẹ nhàng xoa hàng chân mày vẫn còn đang nhăn lại, cười như không cười: "Có muốn uống chút gì hay không?"
"Uhm!" Đến lúc này anh mới phản ứng, nhìn cô khẽ gật đầu.
Cô mỉm cười: "Vậy em xuống nhà một chút"..

Chapter
1 Chương 1: 1: Ngày Đầu Tiên Ở San Jose
2 Chương 2: 2: Sài Thành Collection
3 Chương 3: 3: Chính Thức Gặp Gỡ
4 Chương 4: 4: Làm Quen
5 Chương 5: 5: Giúp Đỡ
6 Chương 6: 6: Bị Bán
7 Chương 7: 7: The Wind
8 Chương 8: 8: Gặp Lại
9 Chương 9: 9: Giáo Huấn
10 Chương 10: 10: Slc
11 Chương 11: 11: Nhận Định
12 Chương 12: 12: Thổ Lộ
13 Chương 13: 13: Lưỡng Lự
14 Chương 14: 14: Quyết Định
15 Chương 15: 15: Cần Người Mẫu
16 Chương 16: 16: Chụp Hình
17 Chương 17: 17: Dùng Bữa
18 Chương 18: 18: Lại Trốn Tránh
19 Chương 19: 19: Cô Thật Sự Có Khúc Mắc
20 Chương 20: 20: Ra Mắt
21 Chương 21: 21: Bữa Tối Vui Vẻ
22 Chương 22: 22: Ở Bên Anh Một Ngày Được Không
23 Chương 23: 23: Sự Thật Đầy Ẩn Ý
24 Chương 24: 24: Một Ngày Làm Tình Lữ
25 Chương 25: 25: Không Thể Kiềm Chế Hôn Cô
26 Chương 26: 26: Quyết Định Rời Đi
27 Chương 27: 27: Trở Về
28 Chương 28: 28: Thư Cô Để Lại
29 Chương 29: 29: Bị Bệnh
30 Chương 30: 30: Giãy Giụa
31 Chương 31: 31: Tỉnh Táo Trong Cơn Say
32 Chương 32: 32: Kể Chuyện
33 Chương 33: 33: Suy Đoán
34 Chương 34: 34: Sau Cơn Mưa Trời Lại Sáng
35 Chương 35: 35: Tường Trình
36 Chương 36: 36: Trở Về Tìm Người
37 Chương 37: 37: Nghi Hoặc
38 Chương 38: 38: Bất Ngờ Lớn
39 Chương 39: 39: Thì Ra Cô Có Một Phiên Bản
40 Chương 40: 40: Đến Nhà Gặp Trưởng Bối
41 Chương 41: 41: Cùng Trưởng Bối Nói Chuyện
42 Chương 42: 42: Cậu Em Trai Của Cô
43 Chương 43: 43: Trừng Phạt
44 Chương 44: 44: Tiếp Nhận
45 Chương 45: 45: Trằn Trọc
46 Chương 46: 46: Tan Chảy
47 Chương 47: 47: Cô Út
48 Chương 48: 48: Câu Trả Lời Của Chú Là Gì
49 Chương 49: 49: Hợp Tác
50 Chương 50: 50: Tính Kế Hay Bị Tính Kế
51 Chương 51: 51: Trọng Hải Đeo Bám
52 Chương 52: 52: Sát Hạch
53 Chương 53: 53: Phát Hiện Sai Sót
54 Chương 54: 54: Lên Tiếng Hỏi
55 Chương 55: 55: Trọng Hải Kể Chuyện
56 Chương 56: 56: Hắn Và Cmc
57 Chương 57: 57: Cho Trọng Hải Cơ Hội
58 Chương 58: 58: Anh Rể Của Cô
59 Chương 59: 59: Bàn Chuyện Đi Chơi
60 Chương 60: 60: Vui Mừng Sớm
61 Chương 61: 61: Tạo Ái Muội
62 Chương 62: 62: Thông Suốt
63 Chương 63: 63: Khó Lòng Kiềm Chế
64 Chương 64: 64: Hắn Tìm Đến
65 Chương 65: 65: Đi Nghỉ Dưỡng
66 Chương 66: 66: Bình Yên Trước Cơn Sóng Lớn
67 Chương 67: 67: Hắn Xuất Hiện Rồi!
68 Chương 68: 68: Đối Mặt
69 Chương 69: 69: Sự Thật
70 Chương 70: 70: Cô Kể Chuyện
71 Chương 71: 71: Đây Mới Là Sự Thật
72 Chương 72: 72: Chấp Nhận
73 Chương 73: 73: Kiềm Chế
74 Chương 74: 74: Mất Kiểm Soát
75 Chương 75: 75: Lột Xác
76 Chương 76: 76: Thomas
77 Chương 77: 77: Xấu Hổ
78 Chương 78: 78: Trọng Hải Lại Lắm Lời
79 Chương 79: 79: Lại Trở Thành Tâm Điểm
80 Chương 80: 80: Jk Ra Tay
81 Chương 81: 81: Cầu Hôn
82 Chương 82: 82: Ấm Áp
83 Chương 83: 83: Họp Trực Tuyến
84 Chương 84: 84: Đồng Ý Cùng Anh Đính Hôn
85 Chương 85: 85: Thông Báo
86 Chương 86: 86: Cân Nhắc
87 Chương 87: 87: Bàn Bạc Hôn Sự
88 Chương 88: 88: Trọng Hải Gặp Rắc Rối
89 Chương 89: 89: Giúp Trọng Hải Giải Quyết Rắc Rối
90 Chương 90: 90: Tùy Anh Sắp Xếp
91 Chương 91: 91: Cô Trở Bệnh
92 Chương 92: 92: Ra Mắt Nội
93 Chương 93: 93: Đây Gọi Là Duyên Phận
94 Chương 94: 94: Jk Làm Loạn
95 Chương 95: 95: Thomas Cũng Nhiều Chuyện
96 Chương 96: 96: Cuộc Càn Quét Bắt Đầu
97 Chương 97: 97: Thừa Nhận Trọng Hải
98 Chương 98: 98: Bắt Đầu Tra Xét
99 Chương 99: 99: Căn Nguyên Của Vấn Đề
100 Chương 100: 100: Cùng Nhau Phúc Hắc
101 Chương 101: 101: Chuyện Của Thomas
102 Chương 102: 102: Gây Họa
103 Chương 103: 103: Elena Đến
104 Chương 104: 104: Thử Áo
105 Chương 105: 105: Nhất Định Phải Vì Bản Thân Mình
106 Chương 106: 106: Lộ Diện Thân Phận
107 Chương 107: 107: Bàn Tính
108 Chương 108: 108: Đã Nghĩ Thông
109 Chương 109: 109: Cược
110 Chương 110: 110: Cùng Nhau Dùng Cơm
111 Chương 111: 111: Cùng Nhau Làm Loạn
112 Chương 112: 112: Người Đàn Ông Đơn Phương
113 Chương 113: 113: Bất An
114 Chương 114: 114: Phát Giác
115 Chương 115: 115: Nhắc Nhở
116 Chương 116: 116: Phản Kích
117 Chương 117: 117: Rước Dâu
118 Chương 118: 118: Xe
119 Chương 119: 119: Như Thế Nào Vẫn Đẹp
120 Chương 120: 120: Vì Anh Vì Em Vì Chúng Ta
Chapter

Updated 120 Episodes

1
Chương 1: 1: Ngày Đầu Tiên Ở San Jose
2
Chương 2: 2: Sài Thành Collection
3
Chương 3: 3: Chính Thức Gặp Gỡ
4
Chương 4: 4: Làm Quen
5
Chương 5: 5: Giúp Đỡ
6
Chương 6: 6: Bị Bán
7
Chương 7: 7: The Wind
8
Chương 8: 8: Gặp Lại
9
Chương 9: 9: Giáo Huấn
10
Chương 10: 10: Slc
11
Chương 11: 11: Nhận Định
12
Chương 12: 12: Thổ Lộ
13
Chương 13: 13: Lưỡng Lự
14
Chương 14: 14: Quyết Định
15
Chương 15: 15: Cần Người Mẫu
16
Chương 16: 16: Chụp Hình
17
Chương 17: 17: Dùng Bữa
18
Chương 18: 18: Lại Trốn Tránh
19
Chương 19: 19: Cô Thật Sự Có Khúc Mắc
20
Chương 20: 20: Ra Mắt
21
Chương 21: 21: Bữa Tối Vui Vẻ
22
Chương 22: 22: Ở Bên Anh Một Ngày Được Không
23
Chương 23: 23: Sự Thật Đầy Ẩn Ý
24
Chương 24: 24: Một Ngày Làm Tình Lữ
25
Chương 25: 25: Không Thể Kiềm Chế Hôn Cô
26
Chương 26: 26: Quyết Định Rời Đi
27
Chương 27: 27: Trở Về
28
Chương 28: 28: Thư Cô Để Lại
29
Chương 29: 29: Bị Bệnh
30
Chương 30: 30: Giãy Giụa
31
Chương 31: 31: Tỉnh Táo Trong Cơn Say
32
Chương 32: 32: Kể Chuyện
33
Chương 33: 33: Suy Đoán
34
Chương 34: 34: Sau Cơn Mưa Trời Lại Sáng
35
Chương 35: 35: Tường Trình
36
Chương 36: 36: Trở Về Tìm Người
37
Chương 37: 37: Nghi Hoặc
38
Chương 38: 38: Bất Ngờ Lớn
39
Chương 39: 39: Thì Ra Cô Có Một Phiên Bản
40
Chương 40: 40: Đến Nhà Gặp Trưởng Bối
41
Chương 41: 41: Cùng Trưởng Bối Nói Chuyện
42
Chương 42: 42: Cậu Em Trai Của Cô
43
Chương 43: 43: Trừng Phạt
44
Chương 44: 44: Tiếp Nhận
45
Chương 45: 45: Trằn Trọc
46
Chương 46: 46: Tan Chảy
47
Chương 47: 47: Cô Út
48
Chương 48: 48: Câu Trả Lời Của Chú Là Gì
49
Chương 49: 49: Hợp Tác
50
Chương 50: 50: Tính Kế Hay Bị Tính Kế
51
Chương 51: 51: Trọng Hải Đeo Bám
52
Chương 52: 52: Sát Hạch
53
Chương 53: 53: Phát Hiện Sai Sót
54
Chương 54: 54: Lên Tiếng Hỏi
55
Chương 55: 55: Trọng Hải Kể Chuyện
56
Chương 56: 56: Hắn Và Cmc
57
Chương 57: 57: Cho Trọng Hải Cơ Hội
58
Chương 58: 58: Anh Rể Của Cô
59
Chương 59: 59: Bàn Chuyện Đi Chơi
60
Chương 60: 60: Vui Mừng Sớm
61
Chương 61: 61: Tạo Ái Muội
62
Chương 62: 62: Thông Suốt
63
Chương 63: 63: Khó Lòng Kiềm Chế
64
Chương 64: 64: Hắn Tìm Đến
65
Chương 65: 65: Đi Nghỉ Dưỡng
66
Chương 66: 66: Bình Yên Trước Cơn Sóng Lớn
67
Chương 67: 67: Hắn Xuất Hiện Rồi!
68
Chương 68: 68: Đối Mặt
69
Chương 69: 69: Sự Thật
70
Chương 70: 70: Cô Kể Chuyện
71
Chương 71: 71: Đây Mới Là Sự Thật
72
Chương 72: 72: Chấp Nhận
73
Chương 73: 73: Kiềm Chế
74
Chương 74: 74: Mất Kiểm Soát
75
Chương 75: 75: Lột Xác
76
Chương 76: 76: Thomas
77
Chương 77: 77: Xấu Hổ
78
Chương 78: 78: Trọng Hải Lại Lắm Lời
79
Chương 79: 79: Lại Trở Thành Tâm Điểm
80
Chương 80: 80: Jk Ra Tay
81
Chương 81: 81: Cầu Hôn
82
Chương 82: 82: Ấm Áp
83
Chương 83: 83: Họp Trực Tuyến
84
Chương 84: 84: Đồng Ý Cùng Anh Đính Hôn
85
Chương 85: 85: Thông Báo
86
Chương 86: 86: Cân Nhắc
87
Chương 87: 87: Bàn Bạc Hôn Sự
88
Chương 88: 88: Trọng Hải Gặp Rắc Rối
89
Chương 89: 89: Giúp Trọng Hải Giải Quyết Rắc Rối
90
Chương 90: 90: Tùy Anh Sắp Xếp
91
Chương 91: 91: Cô Trở Bệnh
92
Chương 92: 92: Ra Mắt Nội
93
Chương 93: 93: Đây Gọi Là Duyên Phận
94
Chương 94: 94: Jk Làm Loạn
95
Chương 95: 95: Thomas Cũng Nhiều Chuyện
96
Chương 96: 96: Cuộc Càn Quét Bắt Đầu
97
Chương 97: 97: Thừa Nhận Trọng Hải
98
Chương 98: 98: Bắt Đầu Tra Xét
99
Chương 99: 99: Căn Nguyên Của Vấn Đề
100
Chương 100: 100: Cùng Nhau Phúc Hắc
101
Chương 101: 101: Chuyện Của Thomas
102
Chương 102: 102: Gây Họa
103
Chương 103: 103: Elena Đến
104
Chương 104: 104: Thử Áo
105
Chương 105: 105: Nhất Định Phải Vì Bản Thân Mình
106
Chương 106: 106: Lộ Diện Thân Phận
107
Chương 107: 107: Bàn Tính
108
Chương 108: 108: Đã Nghĩ Thông
109
Chương 109: 109: Cược
110
Chương 110: 110: Cùng Nhau Dùng Cơm
111
Chương 111: 111: Cùng Nhau Làm Loạn
112
Chương 112: 112: Người Đàn Ông Đơn Phương
113
Chương 113: 113: Bất An
114
Chương 114: 114: Phát Giác
115
Chương 115: 115: Nhắc Nhở
116
Chương 116: 116: Phản Kích
117
Chương 117: 117: Rước Dâu
118
Chương 118: 118: Xe
119
Chương 119: 119: Như Thế Nào Vẫn Đẹp
120
Chương 120: 120: Vì Anh Vì Em Vì Chúng Ta