Chương 60: 60: Vẫn Không Quên

Lộ Khiết ngồi trên chiếc xe lăn, đối diện cô là một bãi biển rộng lớn.

Làn gió từ biển thổi vù vù vào gương mặt cô, nó vừa mát mát lại vừa cay cay, làn tóc được thả dài bay phất phơ theo chiều gió.

Cảm nhận được sắc khí của trời, Lộ Khiết cảm thấy trong người dễ chịu hơn rất nhiều.
Đôi tay nhỏ nhắn của cô, uyển chuyển, xoa nắn ở đầu gối và phần đùi, hành động như là ấn huyệt để giúp chân của cô đỡ tê nhứt hơn.

Quả thật, đôi tay của một bác sĩ có khác, chỉ trong vòng vài phút mà chân cô đã dần dần khỏi hẳn.
Nhìn người con gái trước mặt, Tiểu Ninh cười cười rồi ngồi xuống:"Tiểu thư, để em giúp chị một tay."
"Cảm ơn em." Lộ Khiết khẽ cong môi cười, từ tốn đáp lại.
Tiểu Ninh vừa giúp cô xoa bóp vừa suy nghĩ về những cử chỉ và tính cách của Lộ Khiết thì cô hết sức hài lòng, cô ấy vừa xinh đẹp lại vừa dịu dàng bảo sao thiếu gia của cô không thích cho được.
.....
Cả tuần thấm thoát trôi qua, Lộ Khiết cũng dần tiếp xúc được với cách sống ở nơi này.

Tất cả mọi chuyện đều thuận lợi, ổn thỏa nhưng duy nhất kí ức của cô vẫn không có một chút tiến triển gì cả.
Còn về chuyện của Hàn Dương Phong, cô cũng không nhớ chỉ là nghe được mọi người xung quanh kể lại rằng, trước đây cô và anh ấy rất hạnh phúc.

Sự cố xảy ra đã làm cô quên đi tất cả, quên luôn cả Hàn Dương Phong, nghĩ như vậy, Lộ Khiết cũng có chút day dứt về anh nhưng cô tự an ủi mình, sau này rồi cô cũng sẽ nhớ ra anh thôi.

Nhưng mà, chỉ nghiệt một nỗi, cứ hễ mỗi lần Lộ Khiết lại suy nghĩ về chuyện trước đây, đều mơ mơ hồ hồ nhìn thấy một người đàn ông, cũng vóc dáng cũng giống Hàn Dương Phong, cử chỉ cũng giống nhưng khuôn mặt lại hoàn toàn khác, cô cố nhớ thêm, cố nghĩ kĩ lại khuôn mặt ấy nữa thì đầu óc đột nhiên lại đau như búa bổ, đau đến mức khiến cô ngất đi.

Vì vậy mà những ngày sau đó cô không dám nghĩ thêm nữa.
....
Ngoài ban công của tầng trệt, đối diện bãi biển, Lộ Khiết ngồi trên một chiếc ghế bành, chăm chỉ đọc sách rồi bỗng dưng cô gấp cuốn sách lại, hướng mắt ra xa, nhìn khung cảnh bãi biển và suy nghĩ vẫn vơ.

Phía xa, Hàn Dương Phong nhìn thấy vậy, anh liền chậm rãi đi tới.

Khuôn mặt ưu tú nở một nụ cười đầy sâu lắng, mê hoặc.
Nhìn thấy cô vẫn không để ý gì tới mình, Hàn Dương Phong có chút hụt hẫng nên bèn vỗ vai rồi ngồi xuống cạnh cô:"Em đang suy nghĩ gì mà tập trung vậy?"
Lộ Khiết có chút giật mình, lần trước do cố chấp suy nghĩ lại chuyện trước đây nên đã đau đớn đến mức ngất xĩu, cũng chính vì vậy mà cô bị Hàn Dương trách móc cũng như rất lo lắng cho cô.

Nên bây giờ, có đánh chết cô cũng không nói thẳng ra là mình đang nghĩ điều gì.

Cô phì cười rồi nói:"À, em đọc sách có vài chỗ khó hiểu nên suy nghĩ một chút.

Không có gì đâu!"
Hàn Dương Phong lướt mắt nhìn xuống cuốn sách mà cô đang cầm, mày kiếm khẽ nhíu lại.

Anh biết là cô đang nói xạo nhưng cũng không muốn vạch trần cô làm gì.
Hàn Dương Phong cười nhẹ, vuốt nhẹ khuôn mặt trắng noãn của cô rồi đều đều cất giọng nói:"Lộ Khiết, những chuyện trước đây đều là quá khứ cả rồi, em đừng cố gắng nghĩ lại nữa.

Từ bỏ nó mà bắt đầu một cuộc sống mới...được chứ?"

Lộ Khiết cầm tay anh ra khỏi mặt mình, cô thở nhẹ một hơi, buồn bã mà nói:"Em cũng biết quá khứ cũng chỉ là quá khứ nhưng bây giờ em cần nó.

Nếu sống trong hiện tại, như bây giờ một chút kí ức về quá khứ về em và cả anh, em cũng không nhớ thì làm sao em có thể chịu nổi."
"Em không cần phải nhớ bất cứ điều gì cả vì bên cạnh em đã có anh.

Anh cũng không cần em phải nhớ ra anh, anh chỉ cần em nhớ một điều...anh và em sẽ sống hạnh phúc."
Từng câu nói của Hàn Dương Phong tựa như một cú đánh trống lảng vô cùng công phu đến nỗi một người thông minh như Lộ Khiết cũng bị lừa và tin theo.
Cô cười nhẹ:"Vậy được rồi, em sẽ không nghĩ nữa.

Nhưng mà em muốn biết trước đây em làm nghề gì, yêu anh thế nào? Không phải cả chuyện này mà anh cũng cấm em nữa sao?"
"Được rồi, anh sẽ kể cho em nghe từng chi tiết.

Trước đây, em là một bác sĩ, thông minh, tài giỏi...." Hàn Dương Phong cười cười, nhẹ nhàng kể cho cô nghe từng chi tiết sự việc mà cô muốn anh kể.
Đứng ở gian sau, nhìn qua lớp cửa kính, Tiểu Ninh trông thấy Hàn Dương Phong và Lộ Khiết cười đùa thì cô cũng vui lây, suốt bảy năm nay, ở gần Hàn Dương Phong như vậy mà đây là lần đầu tiên trong đời, Tiểu Ninh nhìn thấy anh có thái độ vui cười như vậy.

Không chỉ riêng gì cô mà những người khác điều bắt gặp và bất ngờ giống cô, chỉ có điều họ không dám nói ra mà thôi.
Đứng cạnh cô là Phi Dạ \- người thân cận nhất và là người trung thành nhất mà Hàn Dương Phong tín nhiệm cho theo bên cạnh mình, anh giỏi cả võ, y thuật, tinh thông mưu đồ và cũng là sát thủ đứng bật nhất Châu Á nhưng chưa bao giờ xuất đầu lộ diện.
Vào thời đại ngày nay, người được mệnh danh là sát thủ lớn mạnh bật nhất Châu Á cũng như trên Thế giới là Đường Hân \- ác chủ bài của Hắc Dạ Môn, từng là bang phái thuộc Bang Hồng Tam Hội ở Đông Nam Á.

Chưa từng ai được chứng kiến được dung mạo của cô gái này, chỉ có những con mồi nằm trong tầm ngắm của cô bị vụt mất mới biết, nhưng xác suất họ thoát chết được rất thấp.

...
Tiểu Ninh vừa chăm chú nhìn hai người họ vừa che miệng cười cười.

Sau đó, cô huých vai Phi Dạ một cái, làm anh cũng giật mình.

Tiểu Ninh dành cả một tuần này để dồn tâm suy nghĩ, để nhớ xem Hàn thiếu gia của cô rốt cuộc đã quen Lộ tiểu thư kia thế nào nhưng mà nghĩ hoài cũng không ra, chỉ có những người ở sát bên cạnh anh ấy mới biết thôi, thế là cô lại hỏi Phi Dạ:"Này, anh nói cho em biết, Hàn thiếu quen cô ấy thế nào vậy?"
Cả Phi Dạ cũng đứng hình trong giây lát, làm sao anh trả lời cô được trong khi chuyện này phải tuyệt đối giữ bí mật đây? Hàn Dương Phong chỉ là đang lợi dụng cô gái ấy để trả thù món nợ gia tộc thôi.
Nhìn thấy, Phi Dạ ngẩn ngơ, Tiểu Ninh khẽ nhíu mày lay lay cánh tay anh:"Anh sao vậy? Không muốn kể cho em nghe à?"
Phi Dạ liền hốt hoảng khi trông thấy Tiểu Ninh bĩu môi buồn bã, tuy anh không nói ra được nhưng đã nghĩ ra cách khác để nói:"Tiểu Ninh, thật ra chuyện tình cảm của Hàn thiếu anh cũng không dám thắc mắc, anh ấy và Lộ tiểu thư chỉ vừa mới quen nhau cách đây vài tháng thôi.

Nhưng em thấy đấy, anh ấy sống khá khép kín ngay cả anh cũng chỉ vừa mới biết mối quan hệ đấy thôi thì làm sao mà giải trình cho em được."
"Là thật sao?" Tiểu Ninh nhướng mày hỏi.
"Thật mà!" Phi Dạ vỗ vỗ vai an ủi cô.
.....
Thành phố T.
Bản doanh Hắc Mộc Vu, khu vực luyện tập súng.
"Pằng...pằng...pằng..." Tư Cảnh Nam hướng mắt về phía tấm bia cách đó chục mét, thái độ của anh có vẻ dửng dưng, sao lãng nhưng từng phát đạn bắn ra đều trúng ngay hồng tâm.
Lôi Duật thấy thế liền bước tới khuyên ngăn, mặc dù đang rất sợ mình sẽ mất mạng như chơi:"Lão đại, anh đã luyện tập suốt bốn tiếng rồi, nên nghỉ ngơi một lát đi!"
"Có gì thì nói đi!" Tư Cảnh Nam tháo hộp đạn ra thay vào đó một hộp đạn mới, chỉ trong hai giây đã thực hiện xong động tác tháo lắp hộp đạn, anh đưa súng lên kéo hộp khóa nòng rồi đưa lên tầm ngắm mà bắn tiếp.
Thấy vậy, Lôi Duật đành phải bó tay chịu trận, anh gật đầu rồi chậm rãi cất giọng nói.

Mặc dù, trước lúc đến đây, Lôi Duật định thông báo với anh về chuyện ở Tư Nam nhưng suy nghĩ ra sao ấy, sau đó, anh gác lại chuyện này sang một bên, anh đến đây mục đích chính là để khuyên nhủ Tư Cảnh Nam thôi.
"Chuyện cũng không quan trọng lắm, bên phía Châu thị sắp tới có tổ chức tiệc nghe nói là mừng tuổi tiền nhiệm, có mời anh tới tham gia."
"Tôi biết rồi! Cậu đi làm việc của mình đi!" Tư Cảnh Nam vẫn lạnh nhạt như tờ, dường như anh cũng không muốn nghe chuyện này nữa nên đã ra lệnh cho Lôi Duật rời đi.

"Vâng, lão đại."
Lôi Duật rời đi, gần ra khỏi khu vực bản doanh tập súng, anh liền ngoảnh đầu nhìn lại.

Đầu khẽ lắc lắc, cũng may Tư Cảnh Nam là người luyện võ vả lại thường xuyên chăm chỉ luyện tập nên anh ấy mới gắng sức mà kiên trì cho tới bây giờ chứ nếu là người bình thường thì đã chết vì kiệt sức lúc nào không hay rồi.
Lôi Duật lại nặn óc, thử nghĩ xem, không phải vài bữa trước, Tư Cảnh Nam vẫn nói chuyện và giữ thái độ bình thường hay sao nhưng hôm nay lại đột ngột trở nên lạnh lùng là thế nào?
Dường như đã đúng điểm nhấn rồi, Lôi Duật khẽ thở dài lần nữa, chẳng phải ngày này hai tháng trước là ngày mất của Lộ Khiết sao.
Tư Cảnh Nam nhớ rõ từng chi tiết, sự việc xảy ra với Lộ Khiết.

Mọi người chỉ nghĩ là anh đã quên đi rồi nhưng anh không bộc lộ nỗi đau ra ngoài không có nghĩa là anh đã quên.

Thực chất, sâu thẳm trong trái tim anh là những vết thương to tướng do đau đớn gây ra, nó dày vò anh mỗi buổi tối thậm chí là cả bây giờ.
....
Cảnh Hoàng Viện.
"Phi Vân, em tính đi đâu vậy?" Lý Trân bước theo sau Lạc Phi Vân vài bước, nhìn thấy Lạc Phi Vân cầm túi xách, ăn diện sang trọng, cô thắc mắc nên mới lên tiếng hỏi.
Nghe tiếng gọi tên thân mật đến sến người, Lạc Phi Vân chợt khựng chân lại, quay gót nhìn Lý Trân với vẻ mặt khó chịu:"Tôi đi đâu cũng cần phải báo cáo với chị sao? Mà này ai cho chị gọi tên tôi thân thiết như vậy? Tôi với chị ngang hàng sao?"
"Xin...xin lỗi Lạc tiểu thư, tôi cũng chỉ vì quan tâm cô thôi!" Lý Trân rủ mặt xuống, hai tay nắm chặt mép quần, cử chỉ thái độ êm nhẹ như đã biết lỗi.
"Này, đừng có giở thái độ đó với tôi.

Không may Lôi Duật nhìn thấy lại bảo tôi ăn hiếp chị nữa." Lạc Phi Vân khoanh tay, cau mày khó chịu nói.

Sau đó nhìn xuống đồng hồ, nhận thấy đã trễ giờ, Lạc Phi Vân lại càng khó chịu:"Trễ giờ rồi!" Cô khẽ xì rồi liếc xéo Lý Trân một cái rõ nét sau đó đi thẳng ra ngoài.
Lý Trân ngẩng mặt lên, điệu bộ không giống giả vờ:"Mình chỉ muốn thân thiết với mọi người hơn thôi, thế cũng không được sao?".

Chapter
1 Chương 1: 1: Vị Bác Sĩ Có Tâm
2 Chương 2: 2: Uy Hiếp
3 Chương 3: 3: Lần Đầu Gặp Mặt
4 Chương 4: 4: Hỏi Tên Tôi Làm Gì Định Diệt Khẩu Sao
5 Chương 5: 5: Hình Xăm Đó Là Thế Nào
6 Chương 6: 6: Tin Tưởng Cô Ấy! Cô Ấy Là Người Giỏi Nhất Ở Đây!
7 Chương 7: 7: Con Trai Giám Đốc
8 Chương 8: 8: Bị Đá
9 Chương 9: 9: Trút Giận Giúp Cô
10 Chương 10: 10: Trạch Tịnh Thần
11 Chương 11: 11: Tới Tìm Vợ
12 Chương 12: 12: Bởi Vì Tôi Không Thích Anh
13 Chương 13: 13: Uy Hiếp
14 Chương 14: 14: Tôi Thích Cô Ấy!
15 Chương 15: 15: Cô Gái Cứng Đầu
16 Chương 16: 16: Ghen Tuông
17 Chương 17: 17: Trừng Phạt
18 Chương 18: 18: Tôi Không Sợ! Bởi Vì Tôi Có Anh
19 Chương 19: 19: Buổi Hẹn Hò Đầu Tiên
20 Chương 20: 20: Dự Tiệc I
21 Chương 21: 21: Dự Tiệc Ii
22 Chương 22: 22: Anh Sẽ Bảo Vệ Em
23 Chương 23: 23: Đừng Gọi Tôi Thân Mật Như Vậy
24 Chương 24: 24: Tàn Nhẫn
25 Chương 25: 25: Hàn Thiếu
26 Chương 26: 26: Anh Chết Rồi Thì Ai Nuôi Tôi
27 Chương 27: 27: Em Là Duy Nhất
28 Chương 28: 28: Biểu Hiện Của Tình Đơn Phương
29 Chương 29: 29: Tôi Không Vô Dụng Với Anh Ấy!
30 Chương 30: 30: Casino Las Vegas
31 Chương 31: 31: Đua Xe I
32 Chương 32: 32: Đua Xe Ii
33 Chương 33: 33: Đua Xe Iii
34 Chương 34: 34: Anh Không Thể Thiếu Em
35 Chương 35: 35: Bị Thương
36 Chương 36: 36: Truy Kích
37 Chương 37: 37: Lần Đầu
38 Chương 38: 38: Lạc Phi Vân
39 Chương 39: 39: Tình Cảm Của Lạc Phi Vân
40 Chương 40: 40: Em Bỏ Thuốc Anh Sao
41 Chương 41: 41: Bác Sĩ Trần
42 Chương 42: 42: Gặp Mặt
43 Chương 43: 43: Sự Thật
44 Chương 44: 44: Lộ Khiết! Anh Xin Lỗi!
45 Chương 45: 45: Cách Trả Thù Hoàn Hảo Nhất Đó Chính Là Sự Tha Thứ
46 Chương 46: 46: Trở Về
47 Chương 47: 47: Tư Thiếu Xuống Bếp
48 Chương 48: 48: Âm Mưu
49 Chương 49: 49: Chiêu Trò Của Tư Cảnh Nam
50 Chương 50: 50: Tôi Rất Hiểu Anh Ấy!
51 Chương 51: 51: Chưởng 51 Biến Cố
52 Chương 52: 52: Cô Ấy Đã Không Còn Nữa
53 Chương 53: 53: Tìm Kiếm Tung Tích
54 Chương 54: 54: Những Kẻ Đã Hại Cô Ấy Không Một Ai Có Quyền Được Sống
55 Chương 55: 55: Dần Buông Bỏ
56 Chương 56: 56: Mơ Mộng
57 Chương 57: 57: Hồng Kông
58 Chương 58: 58: Một Chuyển Biến Tốt
59 Chương 59: 59: Tỉnh Lại
60 Chương 60: 60: Vẫn Không Quên
61 Chương 61: 61: Nghi Hoặc
62 Chương 62: 62: Bữa Cơm
63 Chương 63: 63: Trở Về Thành Phố T
64 Chương 64: 64: Sốt
65 Chương 65: 65: Lướt
66 Chương 66: 66: Người Đàn Ông Đó Thật Quen Thuộc
67 Chương 67: 67: Khôi Phục Trí Nhớ
68 Chương 68: 68: Thật Ra Cô Vẫn Luôn Ở Rất Gần Anh
69 Chương 69: 69: Sự Thật I
70 Chương 70: 70: Sự Thật Ii
71 Chương 71: 71: Phát Nổ
72 Chương 72: 72: Kế Trong Kế
73 Chương 73: 73: Chúng Ta Kết Hôn Đi! I
74 Chương 74: 74: Chúng Ta Kết Hôn Đi! Ii
75 Chương 75: 75: Chúng Ta Kết Hôn Đi! Iii
76 Chương 76: 76: Ván Bài Lật Ngửa - Kết Cục Bất Ngờ I
77 Chương 77: 77: Ván Bài Lật Ngửa - Kết Cục Bất Ngờ Ii
78 Chương 78: 78: Gặp Lại
79 Chương 79: 79: Tự Gánh Lấy Hậu Quả
80 Chương 80: 80: Hàn Dương Phong Nổi Cơn Thịnh Nộ
81 Chương 81: 81: Chuyện Của Hai Mươi Bốn Năm Trước
82 Chương 82: 82: Buông Bỏ
83 Chương 83: 83: Theo Đuổi
84 Chương 84: 84: Bồi Đắp Tình Cảm
85 Chương 85: 85: Phúc Thủy Nan Thu
86 Chương 86: 86: Bắt Đầu!
87 Chương 87: 87: Không Sợ Trời Không Sợ Đất Chỉ Sợ Ma
88 Chương 88: 88: Bưu Kiện Bí Ẩn
89 Chương 89: 89: Trò Chơi Chính Thức Bắt Đầu I
90 Chương 90: 90: Trò Chơi Chính Thức Bắt Đầu Ii
91 Chương 91: 91: Kết Thúc
92 Chương 92: 92: Nhảy Lầu
93 Chương 93: 93: Anh Ấy Lại Mất Tích Nữa Rồi!
94 Chương 94: 94: Sự Chuẩn Bị Của Anh
95 Chương 95: 95: Chương Cuối Bách Niên Hảo Hợp
96 Chương 96: 96: Ngoại Truyện 1 Kí Ức Của Một Kẻ Xấu
97 Chương 97: 97: Ngoại Truyện 2 Ai Đang Giận Ai
98 Chương 98: 98: Ngoại Truyện 3 Cách Thức Nấu Ăn Của Lão Đại
99 Chương 99: 99: Lời Tác Giả Tóm Tắt Truyện
Chapter

Updated 99 Episodes

1
Chương 1: 1: Vị Bác Sĩ Có Tâm
2
Chương 2: 2: Uy Hiếp
3
Chương 3: 3: Lần Đầu Gặp Mặt
4
Chương 4: 4: Hỏi Tên Tôi Làm Gì Định Diệt Khẩu Sao
5
Chương 5: 5: Hình Xăm Đó Là Thế Nào
6
Chương 6: 6: Tin Tưởng Cô Ấy! Cô Ấy Là Người Giỏi Nhất Ở Đây!
7
Chương 7: 7: Con Trai Giám Đốc
8
Chương 8: 8: Bị Đá
9
Chương 9: 9: Trút Giận Giúp Cô
10
Chương 10: 10: Trạch Tịnh Thần
11
Chương 11: 11: Tới Tìm Vợ
12
Chương 12: 12: Bởi Vì Tôi Không Thích Anh
13
Chương 13: 13: Uy Hiếp
14
Chương 14: 14: Tôi Thích Cô Ấy!
15
Chương 15: 15: Cô Gái Cứng Đầu
16
Chương 16: 16: Ghen Tuông
17
Chương 17: 17: Trừng Phạt
18
Chương 18: 18: Tôi Không Sợ! Bởi Vì Tôi Có Anh
19
Chương 19: 19: Buổi Hẹn Hò Đầu Tiên
20
Chương 20: 20: Dự Tiệc I
21
Chương 21: 21: Dự Tiệc Ii
22
Chương 22: 22: Anh Sẽ Bảo Vệ Em
23
Chương 23: 23: Đừng Gọi Tôi Thân Mật Như Vậy
24
Chương 24: 24: Tàn Nhẫn
25
Chương 25: 25: Hàn Thiếu
26
Chương 26: 26: Anh Chết Rồi Thì Ai Nuôi Tôi
27
Chương 27: 27: Em Là Duy Nhất
28
Chương 28: 28: Biểu Hiện Của Tình Đơn Phương
29
Chương 29: 29: Tôi Không Vô Dụng Với Anh Ấy!
30
Chương 30: 30: Casino Las Vegas
31
Chương 31: 31: Đua Xe I
32
Chương 32: 32: Đua Xe Ii
33
Chương 33: 33: Đua Xe Iii
34
Chương 34: 34: Anh Không Thể Thiếu Em
35
Chương 35: 35: Bị Thương
36
Chương 36: 36: Truy Kích
37
Chương 37: 37: Lần Đầu
38
Chương 38: 38: Lạc Phi Vân
39
Chương 39: 39: Tình Cảm Của Lạc Phi Vân
40
Chương 40: 40: Em Bỏ Thuốc Anh Sao
41
Chương 41: 41: Bác Sĩ Trần
42
Chương 42: 42: Gặp Mặt
43
Chương 43: 43: Sự Thật
44
Chương 44: 44: Lộ Khiết! Anh Xin Lỗi!
45
Chương 45: 45: Cách Trả Thù Hoàn Hảo Nhất Đó Chính Là Sự Tha Thứ
46
Chương 46: 46: Trở Về
47
Chương 47: 47: Tư Thiếu Xuống Bếp
48
Chương 48: 48: Âm Mưu
49
Chương 49: 49: Chiêu Trò Của Tư Cảnh Nam
50
Chương 50: 50: Tôi Rất Hiểu Anh Ấy!
51
Chương 51: 51: Chưởng 51 Biến Cố
52
Chương 52: 52: Cô Ấy Đã Không Còn Nữa
53
Chương 53: 53: Tìm Kiếm Tung Tích
54
Chương 54: 54: Những Kẻ Đã Hại Cô Ấy Không Một Ai Có Quyền Được Sống
55
Chương 55: 55: Dần Buông Bỏ
56
Chương 56: 56: Mơ Mộng
57
Chương 57: 57: Hồng Kông
58
Chương 58: 58: Một Chuyển Biến Tốt
59
Chương 59: 59: Tỉnh Lại
60
Chương 60: 60: Vẫn Không Quên
61
Chương 61: 61: Nghi Hoặc
62
Chương 62: 62: Bữa Cơm
63
Chương 63: 63: Trở Về Thành Phố T
64
Chương 64: 64: Sốt
65
Chương 65: 65: Lướt
66
Chương 66: 66: Người Đàn Ông Đó Thật Quen Thuộc
67
Chương 67: 67: Khôi Phục Trí Nhớ
68
Chương 68: 68: Thật Ra Cô Vẫn Luôn Ở Rất Gần Anh
69
Chương 69: 69: Sự Thật I
70
Chương 70: 70: Sự Thật Ii
71
Chương 71: 71: Phát Nổ
72
Chương 72: 72: Kế Trong Kế
73
Chương 73: 73: Chúng Ta Kết Hôn Đi! I
74
Chương 74: 74: Chúng Ta Kết Hôn Đi! Ii
75
Chương 75: 75: Chúng Ta Kết Hôn Đi! Iii
76
Chương 76: 76: Ván Bài Lật Ngửa - Kết Cục Bất Ngờ I
77
Chương 77: 77: Ván Bài Lật Ngửa - Kết Cục Bất Ngờ Ii
78
Chương 78: 78: Gặp Lại
79
Chương 79: 79: Tự Gánh Lấy Hậu Quả
80
Chương 80: 80: Hàn Dương Phong Nổi Cơn Thịnh Nộ
81
Chương 81: 81: Chuyện Của Hai Mươi Bốn Năm Trước
82
Chương 82: 82: Buông Bỏ
83
Chương 83: 83: Theo Đuổi
84
Chương 84: 84: Bồi Đắp Tình Cảm
85
Chương 85: 85: Phúc Thủy Nan Thu
86
Chương 86: 86: Bắt Đầu!
87
Chương 87: 87: Không Sợ Trời Không Sợ Đất Chỉ Sợ Ma
88
Chương 88: 88: Bưu Kiện Bí Ẩn
89
Chương 89: 89: Trò Chơi Chính Thức Bắt Đầu I
90
Chương 90: 90: Trò Chơi Chính Thức Bắt Đầu Ii
91
Chương 91: 91: Kết Thúc
92
Chương 92: 92: Nhảy Lầu
93
Chương 93: 93: Anh Ấy Lại Mất Tích Nữa Rồi!
94
Chương 94: 94: Sự Chuẩn Bị Của Anh
95
Chương 95: 95: Chương Cuối Bách Niên Hảo Hợp
96
Chương 96: 96: Ngoại Truyện 1 Kí Ức Của Một Kẻ Xấu
97
Chương 97: 97: Ngoại Truyện 2 Ai Đang Giận Ai
98
Chương 98: 98: Ngoại Truyện 3 Cách Thức Nấu Ăn Của Lão Đại
99
Chương 99: 99: Lời Tác Giả Tóm Tắt Truyện