Chương 6: Cùng tồn tại

Rất đau……..

Rất đau……..

Nước

Trong hôn mê, một dòng nước mát lạnh chậm rãi chảy vào miệng, Lâu Ánh Thần vô thức nuốt lấy, mắt lại vẫn luôn không mở ra.

Toàn thân giống như xương đều tan rã, hoàn toàn không có khí lực…… Lang Vương đưa mấy ngụm nước, cho đến khi Lâu Ánh Thần không còn khát nữa, mới liếm liếm lông mao bị ướt bên khóe môi, thuận thế nằm một bên.

Nó mang y đưa về hang động của mình…… Chỗ này trừ một số ít con mồi bị ăn, còn thì không hề có sinh vật nào xâm nhập thánh địa của mình, nó thế nhưng lại nghĩ cũng không nghĩ mang y về chỗ này. Lang đối với nơi nghỉ ngơi của bản thân tương đối có một ý muốn phối hợp khá lớn, trừ bạn lữ và gia hỏa thân mật, còn bình thường sẽ không để cho đồng loại khác tiến vào Thói quen này càng thể hiện rõ ràng trên người Lang Vương, nhưng mà trước mắt……. nó còn mang y về đây.

Có lẽ, ngoài tồn tại đem tiểu tử này là nô lệ ra…….. cũng có thể

Lần nữa đánh giá con lang trước mắt, Lang Vương phát hiện thì ra nó còn rất trẻ, xương cốt tráng kiện, nói rõ rằng tuổi ấu của nó sống cũng coi như sung túc, tứ chi thon dài, tuy có hơi gầy, nhưng vẫn có một cảm giác cường mãnh hữu lực, nó an tĩnh nằm trong đám cỏ mềm, biểu tình nhu hòa, vành tai bén nhọn thỉnh thoảng hơi lắc một chút, tựa hồ bị thứ gì đó làm cho ngứa ngáy. Trong một thoáng Lang Vương cho rằng đã nhặt được một bảo vật, nó đứng lên đi tới vài bước, dựa vào người Lâu Ánh Thần, chú mục một lát, bắt đầu nhẹ nhàng liếm miệng vết thương cho y. Trên cổ, là vết răng mình lưu lại, còn có đạo vết thương trên lưng…… thân thể y khi chạy trốn bị nhánh cây cứa ra vô số những vết thương nhỏ, khiến nó có hơi ngoài ý muốn tiểu tử bướng bỉnh này…….. khiến nó không có biện pháp.

Mắt lại nhìn lên vết thương trên chân của Lâu Ánh Thần, Lang Vương không tự giác nhíu mày, nó không thích vết thương này…… về sau nói không chừng sẽ để lại sẹo…… nó ghét trên thân thể vật sở hữu của nó có dấu vết của tên thợ săn khác, nhìn rồi nhìn gương mặt vẫn rất thuận mắt đó, Lang Vương tiến lại chân sau của Lâu Ánh Thần, chậm rãi lộ ra hàm răng trắng rậm

“Ngô a”

Lâu Ánh Thần bị cơn đau trực tiếp kích thích tỉnh lại, vừa mở mắt, liền thấy Lang Vương với đồng tử kim sắc đang ăn chân sau của y (hiểu lầm ==), hoàn toàn theo tính phản xạ y nhấc chân lên đá một cước, đáng tiếc lại không chú ý miệng của Lang Vương vẫn đang cắn trên đó, một cước này, ngược lại khiến răng nanh của Lang Vương cắm vào trong da thịt. Lập tức một tiếng kêu thảm

“Tiểu tử ngươi còn không biết an phận.”

Lang Vương rút răng ra, mùi máu tươi trong miệng khiến nó dị thường hưng phấn, nghĩ Lâu Ánh Thần đó tha cái thân thể bị thương này cũng không có cách nào lật người, nó tiến lại gần, rồi cắn lên đỉnh tai của y, thân thiết liếm liếm. Chỉ cảm thấy lông trên lỗ tai này bị hơi thở từ mũi Lang Vương phả ra có chút ngứa ngáy, Lâu Ánh Thần toàn thân bất giác run rẩy, không hiểu nhìn nhìn con lang mới vừa rồi còn muốn ăn sạch mình.

“Ngươi……”

Y có chút không tự tin, một mặt giả vờ bộ dạng yếu nhược, một mặt nhanh chóng tính toán làm sao mới có thể thoát hiểm.

Lang Vương sao lại không biết trong đầu y đang tính chủ ý gì? Lạnh lùng cười một cái, tiếp tục liếm lông Lâu Ánh Thần, kẻ đang phát ngốc đó chỉ cảm thấy trong lỗ tai đều là âm thanh vù vù vù vù, được đồng loại đối xử thế này cảm giác thật thoải mái, trong nhất thời thế nhưng lại mất đi ý định đầu, híp mắt tận tình hưởng thụ. Nhưng không được mấy giây, y đột nhiên hồi thần lại, giống như mới tỉnh khỏi mộng, nhảy chồm lên. Không ngờ thân hình của Lang Vương này so với mình cao hơn, mắt nó ngang với đỉnh đầu của y, động tác này của y, xém chút đã đụng phải cằm dưới của Lang Vương.

Nhưng không có thời gian để suy nghĩ những vấn đề này, Lâu Ánh Thần xông ra xa hơn ba mét, quay người vẫn cảnh giác như trước, Lang Vương vô cùng bất ngờ, hành vi vừa rồi là thể hiện thân thiết giữa đồng bạn, con lang này sao lại còn mang bộ dáng không hiểu gì hết thế này? Thấy một khắc trước tên này còn hưởng thụ như thế, ngay sau đó lại lập tức trở mặt, trong lòng đối với con lang không biết từ đâu chui ra này lại có thêm mấy phần hiếu kỳ.

“Ọt ọt ”

Chỉ là sự hiếu kỳ này còn chưa kịp phát ra, đã nghe thấy tiếng bụng đối phương kêu như sấm sét, không ngoài kỳ vọng nhìn thấy bộ mặt lúng túng của y, Lang Vương lúc này mới thật sự cười to lên.

Tiểu gia hỏa này, quả thật chơi rất vui…….

Lâu Ánh Thần còn chưa kịp tỉnh táo từ trong một chuỗi phát triển kỳ dị này, bụng kêu gào khiến y không còn biện pháp dựa vào ý thức để khống chế, y đơ mặt (囧) tại đương trường, hận không thể đào một cái lỗ để chui xuống. Ngẩng đầu thẳng đăm đăm đánh giá cái con lang đang cười không ngừng không chút nào giống con lang kia, không biết tiếp theo nên làm thế nào.

Trong lòng chỉ có một suy nghĩ: Khó trách mèo chó đều thích để người vuốt đầu nó a, thật sự rất dễ chịu…….

Nhưng mà đó cũng rất nguy hiểm, xém chút đã quên hiểm nguy đang ở bên cạnh.

“Ngươi đói bao lâu rồi?”

Lang Vương hồi phục lại thần thái ban đầu, thong dong không gấp nằm phục xuống, từ trong hành động này cho đối phương một thời cơ thả lỏng, Lâu Ánh Thần đỏ mặt, không nói gì, y cũng chả biết đã bao lâu rồi không ăn gì, sau khi đến chỗ này, thứ duy nhất ăn qua chính là một chút trái cây.

Đột nhiên nghĩ đến vị ngọt đó, chân mày càng nhăn chặt thêm, trong bao tử cũng bắt đầu cuộn trào.

“Con mồi ở đây tuy là đã có xu thế giảm bớt, nhưng cũng không đến mức khiến ngươi đói thành cái dạng này đi?” Giọng nói không ngữ điệu, Lang Vương đứng lên, nhìn Lâu Ánh Thần đột ngột dựng lông lên nhìn nó, trong lòng vẫn cảm thấy buồn cười, “Ta là Chiến, ngươi tên gì.”

Câu nói thăm hỏi, khẩu khí không cho cự tuyệt.

“……..” Lâu Ánh Thần ngẫm nghĩ, nói tên thật của y tuyệt đối sẽ khiến người ta cảm thấy rất quái, nhưng nếu chỉ nói một chữ Thần lại giống như đang có xu hướng thần phục, mắt đảo đảo một vòng, mở miệng nói: “Ta là Trận”

Cái mũi hơi nhướng lên một chút, Lang Vương lộ ra biểu tình cao thâm khó dò, cũng không đánh vỡ lời nói dối của y, quay người đi ra ngoài, dùng cái đuôi vẫy vẫy biểu thị y đi cùng, Lâu Ánh Thần nghĩ bản thân tạm thời không thể chạy thoát, nhưng nhìn thử con lang này có dự tính gì cũng được, thế là vội theo sau.

Phán đoán chính xác tâm lý của kẻ khác, cũng là một trong những thứ cần tu luyện của người trung gian môi giới.

Đi theo sau Lang Vương, Lâu Ánh Thần đại khái biết được con lang này đối với bản thân không có ác ý ít nhất là hiện tại, vì nó cho mình vị trí sau lưng, đây tương đương với ngấm ngầm nói rõ tín nhiệm của đối phương. Nói cách khác, bản thân có thể tạm thời cùng con lang này tìm hiểu một chút tình trạng nên tìm hiểu.

Nhớ lại mọi thứ từ lúc đến với thế giới này, Lâu Ánh Thần luôn tự đấu tranh tâm lý, cuối cùng vẫn quyết định trước hết lặng yên quan sát biến đổi, y đối với thế giới này hiểu biết quá ít, tự nhiên sẽ bại lộ nhược điểm của bản thân, là hành vi cực kỳ ngu xuẩn.

Lâu Ánh Thần đang có tâm sự, nhất thời không chú ý xung quanh, cho đến khi đụng vào Lang Vương mới đột nhiên hồi thần, lăng lăng nhìn đối phương, Lang Vương luôn bị biểu tình đó của y chọc cười: “Ta hiện tại rất hoài nghi ngươi liệu có biết đi săn hay không.”

“Di? Tại sao…… hỏi như vậy”

Sợi thần kinh của Lâu Ánh Thần không kịp phản ứng, tuy bản thân vừa mới xuất thần, nhưng thợ săn cũng không cần lúc nào đều trong trạng thái phòng bị đi mệt thấy mồ.

Mục quang Lang Vương chuyển xuống: “Ngươi đi đường lẽ nào đều tạo tiếng động lớn như thế? Động vật chỉ hơi có một chút cảnh giác liền có thể tránh đi.”

Di?!! Di Di?!

Là như vậy sao?

Lâu Ánh Thần giống như một học sinh phạm phải sai lầm, đánh giá móng vuốt của mình, trong đầu thoảng qua ý nghĩ đầu tiên là: A, xém chút thì quên, hiện tại là lang a……

Chả có một chút ý thức tự giác làm lang……

Chapter
1 Chương 1: Lang biến
2 Chương 2: Hiện trạng
3 Chương 3: Đồng loại
4 Chương 4: Lang vương
5 Chương 5: Trò chơi của kẻ mạnh
6 Chương 6: Cùng tồn tại
7 Chương 7: ………..
8 Chương 8: Tự do? và____
9 Chương 9: Gặp nguy
10 Chương 10: ……..
11 Chương 11: ……
12 Chương 12: Sửa đổi
13 Chương 13: Sắp đến
14 Chương 14: ……..
15 Chương 15: Biến (thay đổi)
16 Chương 16: Sinh
17 Chương 17: Sống
18 Chương 18: Phá kén chui ra, sau đó rời đi
19 Chương 19: Nguyên nhân cấu tạo đại não
20 Chương 20: Tham chiến
21 Chương 21: ~~~~~
22 Chương 22: Tiểu đông tây ~
23 Chương 23: Trận chiến không hồi hộp
24 Chương 24: Sắc đêm……..
25 Chương 25: Hai chuyện~
26 Chương 26: Dây dẫn ám tàng
27 Chương 27: Đại chiến đến gần
28 Chương 28: Trí đoạt (dùng trí để dành thứ mình muốn)
29 Chương 29: Lại gặp lang vương
30 Chương 30: Quan hệ
31 Chương 31
32 Chương 32: Lại một lời mời
33 Chương 33: Cái gọi là đặc huấn, cái gọi là nắm bắt
34 Chương 34: Bất đồng
35 Chương 35: Chiều cao rất quan trọng
36 Chương 36: Dung túng
37 Chương 37: Biến cố bắt đầu
38 Chương 38: Cuộc chiến hắc bạch
39 Chương 39: Lũ quét
40 Chương 40
41 Chương 41: Gặp nạn
42 Chương 42
43 Chương 43: Chính diện
44 Chương 44: Nghi hoặc
45 Chương 45: Dã thú
46 Chương 46: Thân phận của á hạc
47 Chương 47: Lang? thần?
48 Chương 48: Tiếp tục nghi hoặc
49 Chương 49: Đánh vỡ dự cảm bình lặng……
50 Chương 50: Thôn biến
51 Chương 51: Hãn hình cung, hiện thân
52 Chương 52: Sủng vật
53 Chương 53: Thay đổi
54 Chương 54: ……..
55 Chương 55: Quan sát
56 Chương 56: = = không có liên quan đến chính văn
57 Chương 57: Hương vị tệ lậu
58 Chương 58: Trước trận thú chiến
59 Chương 59: Dự tính (thượng)
60 Chương 60: Dự tính (hạ)
61 Chương 61: Chạy trốn
62 Chương 62: Chữa thương
63 Chương 63: Trước khi xuất sứ
64 Chương 64: Túy phong loan
65 Chương 65: Tin tức
66 Chương 66: Nam vương
67 Chương 67: Nụ hôn của lang
68 Chương 68: Lo lắng ngầm
69 Chương 69: Mưu kế
70 Chương 70: Kịch biến
71 Chương 71: Mỏ quặng
72 Chương 72: Khiêu khích
73 Chương 73: Mất khống chế
74 Chương 74: Địa vị nằm ngoài dự liệu
75 Chương 75: Liên thủ
76 Chương 76: Hành động “vượt ngục” (1)
77 Chương 77: Hành động “vượt ngục” (2)
78 Chương 78: Hành động “vượt ngục” (3)
79 Chương 79: Chọn lựa cuối cùng
80 Chương 80
81 Chương 81: Nguy cơ tiềm phục tứ phía (thượng)
82 Chương 82: Nguy cơ tiềm phục tứ phía (hạ)
83 Chương 83: Chiến đấu với gấu (thượng)
84 Chương 84: Chiến đấu với gấu (hạ)
85 Chương 85: Bảo mẫu_____ đây là nhi tử của ta
86 Chương 86: Nhi tử…… hiếu học
87 Chương 87: Nhi tử____ đó là cha của ngươi (thượng)
88 Chương 88: Nhi tử____ đó là cha của ngươi (hạ)
89 Chương 89
90 Chương 90: – -!
91 Chương 91: Tiền nhân hậu quả
92 Chương 92: Tìm kiếm
93 Chương 93: Tương kiến * khởi điểm của truy nhật
94 Chương 94: Hỗn loạn * các lộ nguy cơ
95 Chương 95: Loạn chiến * ý đồ
96 Chương 96: Nguy cơ = =|||
97 Chương 97: Xà vương
98 Chương 98
99 Chương 99: Chân thật * hỗn loạn
100 Chương 100: Ai là mẹ?
101 Chương 101: Suy đoán của lang vương
102 Chương 102: Mâu thuẫn
103 Chương 103
104 Chương 104: Trong động ổ mạo hiểm
105 Chương 105: Phương pháp giải quyết vấn đề thức ăn
106 Chương 106: Khác biệt của mẹ và ba
107 Chương 107: Hóa giải nguy cơ và nghi hoặc mới
108 Chương 108: Lời hứa của thanh lang
109 Chương 109: Xuất cốc
110 Chương 110: Phiền toái không dứt
111 Chương 111: Cơ biến
112 Chương 112: Ước định không công bằng
113 Chương 113
114 Chương 114: Tử huyết
115 Chương 115: Lang vẫn nghi ngờ là phụ tử niên hạ??
116 Chương 116: Huynh đệ
117 Chương 117: Đôi tình lữ gượng gạo
118 Chương 118: Hội họp
119 Chương 119: Chuyển biến xuất hiện
120 Chương 120: Trong mưa, đói khát
121 Chương 121: Câu đố, vẫn mãi là câu đố
122 Chương 122: Quái dị
123 Chương 123: Đại chiến giữa biến chủng et và tôm
124 Chương 124: Hữu kinh vô hiểm
125 Chương 125: Điều kiện trao đổi
126 Chương 126: Kết cục____ thật ra, câu chuyện còn tiếp tục
127 Chương 127: Nhật ký tâm tình của gấu con
128 Chương 128: Hậu tục – thanh lang x xích nha (01)
129 Chương 129: Thanh lang x xích nha (02)
130 Chương 130: Hậu ký – ly khai (chiến, thần) _ thay đổi vương
Chapter

Updated 130 Episodes

1
Chương 1: Lang biến
2
Chương 2: Hiện trạng
3
Chương 3: Đồng loại
4
Chương 4: Lang vương
5
Chương 5: Trò chơi của kẻ mạnh
6
Chương 6: Cùng tồn tại
7
Chương 7: ………..
8
Chương 8: Tự do? và____
9
Chương 9: Gặp nguy
10
Chương 10: ……..
11
Chương 11: ……
12
Chương 12: Sửa đổi
13
Chương 13: Sắp đến
14
Chương 14: ……..
15
Chương 15: Biến (thay đổi)
16
Chương 16: Sinh
17
Chương 17: Sống
18
Chương 18: Phá kén chui ra, sau đó rời đi
19
Chương 19: Nguyên nhân cấu tạo đại não
20
Chương 20: Tham chiến
21
Chương 21: ~~~~~
22
Chương 22: Tiểu đông tây ~
23
Chương 23: Trận chiến không hồi hộp
24
Chương 24: Sắc đêm……..
25
Chương 25: Hai chuyện~
26
Chương 26: Dây dẫn ám tàng
27
Chương 27: Đại chiến đến gần
28
Chương 28: Trí đoạt (dùng trí để dành thứ mình muốn)
29
Chương 29: Lại gặp lang vương
30
Chương 30: Quan hệ
31
Chương 31
32
Chương 32: Lại một lời mời
33
Chương 33: Cái gọi là đặc huấn, cái gọi là nắm bắt
34
Chương 34: Bất đồng
35
Chương 35: Chiều cao rất quan trọng
36
Chương 36: Dung túng
37
Chương 37: Biến cố bắt đầu
38
Chương 38: Cuộc chiến hắc bạch
39
Chương 39: Lũ quét
40
Chương 40
41
Chương 41: Gặp nạn
42
Chương 42
43
Chương 43: Chính diện
44
Chương 44: Nghi hoặc
45
Chương 45: Dã thú
46
Chương 46: Thân phận của á hạc
47
Chương 47: Lang? thần?
48
Chương 48: Tiếp tục nghi hoặc
49
Chương 49: Đánh vỡ dự cảm bình lặng……
50
Chương 50: Thôn biến
51
Chương 51: Hãn hình cung, hiện thân
52
Chương 52: Sủng vật
53
Chương 53: Thay đổi
54
Chương 54: ……..
55
Chương 55: Quan sát
56
Chương 56: = = không có liên quan đến chính văn
57
Chương 57: Hương vị tệ lậu
58
Chương 58: Trước trận thú chiến
59
Chương 59: Dự tính (thượng)
60
Chương 60: Dự tính (hạ)
61
Chương 61: Chạy trốn
62
Chương 62: Chữa thương
63
Chương 63: Trước khi xuất sứ
64
Chương 64: Túy phong loan
65
Chương 65: Tin tức
66
Chương 66: Nam vương
67
Chương 67: Nụ hôn của lang
68
Chương 68: Lo lắng ngầm
69
Chương 69: Mưu kế
70
Chương 70: Kịch biến
71
Chương 71: Mỏ quặng
72
Chương 72: Khiêu khích
73
Chương 73: Mất khống chế
74
Chương 74: Địa vị nằm ngoài dự liệu
75
Chương 75: Liên thủ
76
Chương 76: Hành động “vượt ngục” (1)
77
Chương 77: Hành động “vượt ngục” (2)
78
Chương 78: Hành động “vượt ngục” (3)
79
Chương 79: Chọn lựa cuối cùng
80
Chương 80
81
Chương 81: Nguy cơ tiềm phục tứ phía (thượng)
82
Chương 82: Nguy cơ tiềm phục tứ phía (hạ)
83
Chương 83: Chiến đấu với gấu (thượng)
84
Chương 84: Chiến đấu với gấu (hạ)
85
Chương 85: Bảo mẫu_____ đây là nhi tử của ta
86
Chương 86: Nhi tử…… hiếu học
87
Chương 87: Nhi tử____ đó là cha của ngươi (thượng)
88
Chương 88: Nhi tử____ đó là cha của ngươi (hạ)
89
Chương 89
90
Chương 90: – -!
91
Chương 91: Tiền nhân hậu quả
92
Chương 92: Tìm kiếm
93
Chương 93: Tương kiến * khởi điểm của truy nhật
94
Chương 94: Hỗn loạn * các lộ nguy cơ
95
Chương 95: Loạn chiến * ý đồ
96
Chương 96: Nguy cơ = =|||
97
Chương 97: Xà vương
98
Chương 98
99
Chương 99: Chân thật * hỗn loạn
100
Chương 100: Ai là mẹ?
101
Chương 101: Suy đoán của lang vương
102
Chương 102: Mâu thuẫn
103
Chương 103
104
Chương 104: Trong động ổ mạo hiểm
105
Chương 105: Phương pháp giải quyết vấn đề thức ăn
106
Chương 106: Khác biệt của mẹ và ba
107
Chương 107: Hóa giải nguy cơ và nghi hoặc mới
108
Chương 108: Lời hứa của thanh lang
109
Chương 109: Xuất cốc
110
Chương 110: Phiền toái không dứt
111
Chương 111: Cơ biến
112
Chương 112: Ước định không công bằng
113
Chương 113
114
Chương 114: Tử huyết
115
Chương 115: Lang vẫn nghi ngờ là phụ tử niên hạ??
116
Chương 116: Huynh đệ
117
Chương 117: Đôi tình lữ gượng gạo
118
Chương 118: Hội họp
119
Chương 119: Chuyển biến xuất hiện
120
Chương 120: Trong mưa, đói khát
121
Chương 121: Câu đố, vẫn mãi là câu đố
122
Chương 122: Quái dị
123
Chương 123: Đại chiến giữa biến chủng et và tôm
124
Chương 124: Hữu kinh vô hiểm
125
Chương 125: Điều kiện trao đổi
126
Chương 126: Kết cục____ thật ra, câu chuyện còn tiếp tục
127
Chương 127: Nhật ký tâm tình của gấu con
128
Chương 128: Hậu tục – thanh lang x xích nha (01)
129
Chương 129: Thanh lang x xích nha (02)
130
Chương 130: Hậu ký – ly khai (chiến, thần) _ thay đổi vương