Chương 6: Chương 6: Tình Ti Củ Triền

“Bọn họ muốn chạy trốn!” Có người hét lên. Trong nháy mắt đã có mấy bóng người xông tới.
“Hì Hì, hãy xem chiêu ‘thiên nữ tán hoa’ của bổn công tử đây!” Hoa Phi Hoa cười khẩy một tiếng, cánh hoa đầy trời vẩy đến mọi người, ai nấy vội vàng chạy trốn trối chết, nghe nói một khi đã trúng ‘Thiên nữ tán hoa’ của Hoa Phi Hoa thì không chết cũng tàn phế, bọn họ dĩ nhiên không muốn nếm thử chút nào.
Cánh hoa tản mác đi, ba người cũng biến mất dạng.
“Ài, lại thêm một đám ngu ngốc nữa rút lui!” Hoa Phi Hoa vừa thi triển khinh công đuổi theo hai người Nhược Hư, vừa lắc đầu lầm bầm nói.
Hàm Tuyết khẩn trương ôm lấy Nhược Hư, vận khởi khí lực toàn thân, nhận đúng phương hướng, toàn lực đi vội về trước, bên tai chỉ nghe được tiếng gió vù vù, hoàn toàn không biết đã chạy qua bao lâu. Đến khi Hàm Tuyết cảm thấy chân như mềm nhũn, cước bộ cũng tự nhiên chậm lại.
“Tiểu Tuyết, dừng lại thôi.” Nhược Hư thấp giọng nói, hắn cảm nhận được tiếng thở gấp của Hàm Tuyết, giọt giọt mồ hôi rơi đã rơi xuống mặt hắn.
Hàm Tuyết ngừng lại nhưng có chút không ổn, chân nàng mềm nhũn ngã luôn xuống đất, hai người thành ra lăn lộn trên mặt đất.
“A, thiếu gia, người không sao chứ?” Hàm Tuyết vội vàng bò dậy, đỡ Nhược Hư lên, khẩn trương hỏi han, sắc mặt dường như sắp khóc đến nơi.
“Không có việc gì đâu, Tiểu Tuyết, chúng ta nghỉ ngơi một lát đi.” Nhược Hư mỉm cười, nhẹ giọng nói.
“Vâng.” Hàm Tuyết gật gật đầu, tựa vào người Nhược Hư, hai người cứ thế ngồi luôn xuống đất.
“Ầy, ta nói hai người các ngươi có nghỉ ngơi cũng phải tìm chỗ cho tốt một chút chứ.” Bên cạnh vang lên thanh âm của Hoa Phi Hoa.
“Liên quan gì đến ngươi chứ?” Hàm Tuyết giận đến trắng bệch liếc Hoa Phi Hoa.
“Ta nói đại mĩ nhân tiểu thư nghe, tốt xấu gì ta cũng đã giúp các người một lần, không cần phải đối xử với ta như vậy chứ?” Hoa Phi Hoa vẻ mặt oan ức nói.
“Hoa huynh, lần này thật sự là đa tạ huynh.” Nhược Hư dứng dậy, khẽ hành lễ.
“Hứa huynh đệ, không cần khách khí như thế, ta cũng là vì được người ta ủy thác thôi. Được rồi, các người xem, phía trước có một gian tiểu ốc, chúng ta hãy đến đó nghỉ ngơi chút đi.” Hoa Phi Hoa cười cười nói.
Nhược Hư gật đầu, ba người lần lượt tiến vào trong ngôi tiểu miếu ấy. Phòng quả thật rất nhỏ, bất quá được cái sạch sẽ, vẻ như có người thường xuyên dừng chân tại đây.
Trong phòng thực yên tĩnh. Hoa Phi Hoa tựa hồ có chút nhấp nhỏm, ánh mắt thường xuyên nhìn ra bên ngoài.
Hàm Tuyết tựa vào người Nhược Hư, ánh mắt long lanh không nỡ rời khỏi hắn. Nhược Hư cũng cảm giác được ánh mắt ấy nên có chút ngại ngùng không dám đón nhận. Thân thể mềm mại của nàng tỏa ra trận trận hương thơm ngát, xuyên vào mũi Nhược Hư, nhưng hắn vẫn không dám tiếp thụ.
“Hứa huynh đệ, phúc khí ngươi thật là tốt a!” Hoa Phi Hoa đột nhiên dùng vẻ mặt hâm mộ nhìn Nhược Hư nói. Nhược Hư chỉ đành cười khổ, không nói gì thêm.
“Hứa huynh đệ, nghe nói ngươi chính là tình lang của Giang đại tiểu thư ở Đại Giang tiêu cục, có phải như vậy không?” Hoa Phi Hoa lại hỏi, giọng nói có chút khác thường.

“Này, sao ngươi lại phiền như vậy chứ?” Hàm Tuyết hung hăng trừng mắt với Hoa Phi Hoa.
“Đại mỹ nhân tiểu thư, …..”
“Không được gọi ta như thế, ta có tên đàng hoàng.” Hàm Tuyết tức giận nói.
“Tiểu Tuyết, không nên hung dữ với Hoa huynh như thế.” Nhược Hư thấp giọng nói, dù sao thì người ta cũng đã giúp đỡ hai người bọn họ.
“Nhìn bộ dạng của hắn thật không giống người tốt chút nào.” Hàm Tuyết lầm bầm rồi không nói thêm gì nữa, nàng bây giờ đối với Nhược Hư phải nói là ‘ cái gì cũng nghe’.
“Tiểu Tuyết cô nương, ta tuy không phải hạng người tốt nhưng đối với cô cũng đâu phải hạng xấu xa phải không nào.” Hoa Phi Hoa bất dắc dĩ nói, bị mỹ nữ đối đãi như vậy với hắn mà nói thật sự là một thất bại.
“Không phải mới lạ.” Hàm Tuyết lầm bầm.
“Chiêu này của ngươi không phải đối với ai cũng hữu dụng cả đâu.” Ngoài cửa vang lên một giọng nói thật êm tai, Hoa Phi Hoa trên mặt lộ rõ sự vui mừng. Một thân hình mỹ diệu xuất hiện nơi cửa, cả người khoác áo choàng đen, trên đầu đội một chiếc mũ trùm, mũ trùm che hết cả khuôn mặt, chỉ có thể lờ mờ thấy được một nét mặt xinh đẹp dị thường. Dáng vẻ nàng cao thon gói gọn trong bộ y phục bó sát, lung linh mờ ảo, hết sức dụ nhân. Ánh mắt tham lam của Hoa Phi Hoa đang dính chặt vào nàng không sao rời đi được.
“Ánh mắt của ngươi không thể thành thật một chút được à?” Thanh âm của nữ tử có chút trách cứ.
“Ồ, ồ được chứ, ta không nhìn nữa là được chứ gì.” Hoa Phi Hoa có chút xấu hổ đáp, cố sức quay đầu đi chỗ khác, có điều hình như vẫn trộm liếc nàng. Hắc y nữ tử khẽ thở dài, đây cũng không phải là lần đầu tiên nàng biết đức hạnh của hắn.
“Khi nào thì ngươi mới có thể sửa đây?” Nữ tử lại thở dài.
“Nếu nàng nguyện ý gả cho ta, ta lập tức sửa ngay.” Hoa Phi Hoa nhìn nàng nói.
“Vậy ngươi không cần sửa đâu.” Nữ tử nói vẻ bất đắc dĩ.
Hàm Tuyết và Nhược Hư lấy làm lạ nhìn hai người, vừa mới rồi còn tưởng bọn họ là tình nhân, bất quá lúc này quan sát lại thấy có vẻ không phải.
“Được rồi, người nàng muốn ta cứu nhân tiện cũng đang ở đây đấy.” Hoa Phi Hoa có chút mất mát nhìn Nhược Hư, nói với nữ tử kia.
Hắc y nữ tử chậm rãi quay đầu, ánh mắt bình tĩnh nhìn Nhược Hư. Nhược Hư chỉ cảm thấy hai luồng điện lạnh lẽo đâm vào như xuyên thấu tim hắn. Thật là một ánh mắt sắc bén.
“Ngươi chính là Hứa Nhược?” Thật lâu sau, hắc y nữ tử mới lạnh lùng hỏi.
“Chính là tại hạ, xin hỏi cô nương là…..?” Nhược Hư gật đầu, nữ tử này gây cho hắn một loại áp lực rất lớn.
“Ngươi và Tiểu Nguyệt có quan hệ gì?” hắc y nữ tử lại lạnh nhạt hỏi.

“Xin được hỏi cô nương là ai?” Nhược Hư có chút không thoải mái, khẩu khí chất vấn của vị cô nương này khiến hắn không được tự nhiên.
“Ta là Giang Thanh Nguyệt.”
Nhược Hư ngây dại, thì ra trên thế gian này quả nhiên thật sự có hai Giang Thanh Nguyệt.
“Giang Thanh Nguyệt mà ngươi gặp chính là thị nữ của ta, gọi là Tiểu Nguyệt.” Giang Thanh Nguyệt nhẹ nhàng nói, lời nói đã đập tan mọi suy đoán của Nhược Hư, nguyên lai chỉ có một Giang Thanh Nguyệt, Tiểu Nguyệt kia không phải Giang Thanh Nguyệt thật sự.
“Thì ra là Giang cô nương, tại hạ thất lễ rồi.” Nhược Hư đột nhiên cảm thấy bội phục người nữ tử này. Gia đình nàng từ cao xuống thấp chỉ còn lại một mình nàng, thế nhưng hắn lại nhìn không ra nàng chất chứa vẻ bi thương nào, có thể thấy được nàng thật sự là một nữ tử rất kiên cường.
“Hứa công tử có thể nói cho ta biết, ngưươi cùng Tiểu Nguyệt có quan hệ gì không?” Ánh mắt Giang Thanh Nguyệt ánh lên sự đau xót, nàng hỏi.
“Là bằng hữu.” Nhược Hư cúi đầu, hạ giọng nói, ngữ khí ẩn chứa đau thương, “ Sau khi ta được Đại Giang tiêu cục cứu, chính nàng ấy đã chiếu cố đến ta, nàng ấy đối xử với ta rất tốt, nàng ấy thật sự là một hảo cô nương, tiếc là…..” Nhược Hư không nói tiếp được nữa.
“Chỉ là bằng hữu thôi sao?” Giang Thanh Nguyệt trong mắt vụt qua một tia sắc lạnh, “Nói như vậy Hứa công tử không thừa nhận mình là tình lang của Tiểu Nguyệt?”
“Có lẽ Giang tiểu thư đã hiểu lầm rồi, ta và Tiểu Nguyệt cô nương chỉ là bằng hữu bình thường mà thôi, những lời đồn trên giang hồ không thể tin là thật được.” Nhược Hư thở dài nói.
“Si tình nữ tử - phụ tâm hán(*), xem ra Hứa công tử nhanh như vậy mà đã thay lòng đổi dạ, ta thật vì Tiểu Nguyệt mà thấy không đáng chút nào.” Giang Thanh Nguyệt lạnh lùng nói.
“Này, ngươi có nói lý lẽ không vậy, thiếu gia nhà ta đã nói là không có quan hệ cùng cái cô Tiểu Nguyệt gì đó mà!” Hàm Tuyết nhịn không được phải lên tiếng.
“Thiếu gia? Vị cô nương này, hình như ta đã gặp ở đâu, không biết nên xưng hô thế nào cho phải?” Giang Thanh Nguyệt thấy Hàm Tuyết có vẻ quen quen, nhẹ nhàng nói.
“Ta thấy ngươi nhận lầm người rồi, ta chưa bao giờ nhìn thấy ngươi.” Hàm Tuyết lạnh lùng nói.
“Giang Thanh Nguyệt ta không bao giờ nhận lầm người, chỉ là có chút ngạc nhiên mà thôi.” Giang Thanh Nguyệt chậm rãi nói, dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Nhược Hư.
“Hứa công tử có vẻ như không phải là họ Hứa.” Giang Thanh Nguyệt đột nhiên nói, Nhược Hư hơi chấn động.
“Giang tiểu thư thật biết nói đùa, tại hạ không họ Hứa thì họ gì?” Nhược Hư miễn cưỡng cười đáp.
“Ngươi họ gì không liên quan đến ta.” Giang Thanh Nguyệt lãnh đạm nói, “Ta bây giờ chỉ muốn biết, Tiểu Nguyệt trước khi chết đã nói gì với ngươi?”
“Tiểu Nguyệt cô nương chỉ bảo ta nhất định phải tìm được Giang cô nương, chỉ là lúc ấy ta không hiểu được ý tứ của nàng.” Nhược Hư đáp, hơi do dự một chút.

“Tiểu Nguyệt thật sự nói như vậy ư?” Giang Thanh Nguyệt thất thanh hỏi, xuyên qua mạng che có thể thấy sắc mặt nàng tựa hồ đang biến đổi.
Nhược Hư gật gật đầu, nghĩ thầm rằng chẳng phải đúng như vậy sao? Không biết vì cái gì mà Giang Thanh Nguyệt lại phản ứng mạnh như vậy.
Giang Thanh Nguyệt kinh ngạc nhìn Nhược Hư, thật lâu không rời mắt. Nhược Hư trong lòng cảm thấy mất tự nhiên. Mà cũng không riêng gì hắn, hai người bên cạnh cũng y như thế. Hàm Tuyết và Hoa Phi Hoa đồng thời ho khan một tiếng, trong lòng tỏ vẻ bất mãn. Bất quá, Giang Thanh Nguyệt đến một chút phản ứng cũng không có. Một lúc lâu sau, phỏng chừng mọi chỗ trên người có thể thấy được của Nhược Hư đều đã bị nàng nhớ hết trong đầu, ánh mắt nàng rốt cuộc mới rời khỏi hắn.
“Hứa Nhược, ngươi đi theo ta.” Giang Thanh Nguyệt đột nhiên nói, mọi người ở đây đều lắp bắp kinh hãi, ai cũng không nghĩ tới việc Giang Thanh Nguyệt lại đưa ra yêu cầu này.
“Giang tiểu thư, xin hỏi có việc gì cần tại hạ làm phải không?” Nhược Hư cười khổ một tiếng.
“Ngươi không cần quản nhiều như thế, Tiểu Nguyệt không phải bảo ngươi nhất định tìm ta hay sao? Bây giờ ngươi tìm được rồi thì tiện thể đi cùng ta luôn.” Giang Thanh Nguyệt lạnh nhạt nói, trong giọng nói không có chút cảm tình nào, “Ta nghĩ ngươi không thể ngay cả yêu cầu cuối cùng của Tiểu Nguyệt mà cũng không làm được chứ?”
“Được rồi.” Nhược Hư bất đắc dĩ phải gật đầu đồng ý.
“Thiếu gia đi đâu ta cũng đi đó.” Hàm Tuyết níu tay Nhược Hư.
“Thanh Nguyệt đi đâu ta cũng đi đó.” Hoa Phi Hoa cũng muốn bắt chước Hàm Tuyết giữ lấy Nhược Hư, liền định kéo lấy Giang Thanh Nguyệt.
Giang Thanh Nguyệt vội né ra, trừng mắt nhìn Hoa Phi Hoa. Hắn ta đành cười trừ, đứng ngay ngắn bên cạnh Giang Thanh Nguyệt.
“Đi thôi.” Giang Thanh Nguyệt khẽ thở dài một hơi trước khi tha thướt lướt ra ngoài.
“Chúng ta đi đâu đây?” Hoa Phi Hoa đi theo chưa đầy hai bước đã không nhịn được hỏi.
“Vào thành.” Giang Thanh Nguyệt không thèm quay đầu lại trả lời.
“Không phải chứ? Bây giờ mà vào trong thành chẳng phải là tự chui đầu vào rọ sao?” Hoa Phi Hoa kêu lên.
“Đi hay không thì tùy ngươi.” Giang Thanh Nguyệt lạnh lùng đáp.
“Ta đi là được chứ gì, thiệt là, hôm nay sao lại nhiều hỏa khí như vậy không biết.” Hoa Phi Hoa nói thầm.
Giang Thanh Nguyệt cũng đang quẩn quanh hàng trăm ngàn ý nghĩ trong đầu. Nỗi đau trong lòng nàng liệu mấy ai có thể hiểu được? Chỉ trong vài ngày, nhà tan, người mất, phụ thân, huynh trưởng và cả vị tỷ muội cùng lớn lên với nàng đều đã rời bỏ nàng mà đi.
Tiểu Nguyệt mặc dù trên danh nghĩa là thị nữ của nàng, nhưng thật sự còn hơn cả tỉ muội, là người thân cận nhất với nàng nơi chốn khuê phòng, hai người không giấu nhau bất cứ việc gì. Vào buối tối trước khi phân ly, có lẽ cảm thấy sau này không còn cơ hội gặp mặt nhau nữa, hai người đều cảm thấy không nỡ chia lìa.
“Tiểu thư, muội đi lần này sẽ giúp người tìm cô gia về có được không?” Tiểu Nguyệt muốn khuấy tan không khí u thương nên nói đùa.
“Được đó, Tiểu Nguyệt, đến lúc đó ta sẽ đem hắn chia một nửa cho muội.” Giang Thanh Nguyệt duyên dáng cười nói.
“Tiểu thư, muội mà tìm được cô gia rồi sẽ bảo hắn đến tìm người đó.” Tiểu Nguyệt cười hì hì, “Đến lúc đó, người không muốn cũng không được.”
“Muội đã xem qua thì nhất định không thành vấn đề, dù sao cũng không phải dành cho một mình ta.” Giang Thanh Nguyệt nói vẻ không quan tâm.

Từ cuộc ly biệt ấy, hai người rốt cuộc đã không còn gặp nhau nữa, cũng không cách nào gặp lại, cũng bởi cả hai đã âm dương xa cách vĩnh viễn.
“Tiểu Nguyệt à, đây là vị hôn phu mà muội đã tìm giúp ta ư?” Giang Thanh Nguyệt trong lòng đau xót, không cầm được nước mắt nhỏ xuống, “Tiểu Nguyệt, đến lúc này mà muội cũng còn nhớ đến ta, nhưng vì cớ gì muội lại không đích thân đến gặp ta chứ?”
Nửa canh giờ sau, bốn người xuất hiện tại một khách điếm trong thành Trường An.
“Các ngươi ở đây chờ ta một lát, ta đi ra ngoài một chút sẽ về ngay.” Giang Thanh Nguyệt dẫn ba người vào một gian phòng, nói xong xoay người trở ra ngoài.
Chưa đầy một khắc sau, Giang Thanh Nguyệt đã trở lại, trên tay còn cầm theo mấy bộ quần áo.
“Bây giờ, nơi nào cũng có người đang tìm chúng ra, chúng ta phải cải trang một chút, như vậy có thể giảm đi rất nhiều phiền toái.” Giang Thanh Nguyệt thấy mọi người có vẻ mơ hồ nên giải thích.
Đến lúc này, Nhược Hư mới biết được, thì ra Giang Thanh Nguyệt chính là một cao thủ hóa trang, chưa đầy một nén nhang bốn người đã dịch dung xong, mỗi người đều không còn giữ khuôn mặt vốn có của mình nữa. Giang Thanh Nguyệt gỡ mũ trùm xuống, bây giờ hình dáng của nàng đúng là một vị đại gia khuê tú, tóc vấn lên cao, phỏng theo cách ăn mặc của thiếu phụ, dáng vẻ quyến rũ bên ngoài cũng không còn rõ ràng. Khuôn mặt tuy vẫn có nét xinh đẹp nhưng hiển nhiên so với diện mạo thật của nàng đã kém đi nhiều, mặc dù Nhược Hư vẫn chưa được rõ ràng nhìn thấy mặt mũi thật của nàng.
“Bây giờ, thân phận của chúng ta là vợ chồng mới cưới, còn hai người các ngươi là thị nữ và người hầu của chúng ta.” Giang Thanh Nguyệt phán một câu làm ba người còn lại dở khóc dở cười.
“Giang tiểu thư, việc này hình như không tốt lắm đâu?” Nhược Hư có chút xấu hổ nói. Mặc dù chỉ là giả, nhưng vô duyên vô cớ lại đi làm trượng phu của người khác, hắn thật không quen chút nào. Hàm Tuyết cũng rất tức giận, chỉ hận không thể ngay lập tức cùng Giang Thanh Nguyệt đấu một trận. Nàng không ngại làm thị nữ nhưng việc thiếu gia của nàng tự nhiên lại đi làm trượng phu của người khác khiến cho nàng thật sự để tâm.
“Hứa huynh đệ, hay là chúng ta đổi vị trí cho nhau đi?” Hoa Phi Hoa trong lòng cũng khó chịu không ít.
“Không được, phải đúng như thế này.” Nhược Hư đang muốn đáp ứng nhưng Giang Thanh Nguyệt không đợi hắn lên tiếng, nhân tiện bác bỏ luôn.
“Nếu hai người các ngươi không muốn thì có thể không đi. Bất quá Hứa Nhược nhất định phải đi.” Giang Thanh Nguyệt lạnh nhạt liếc nhìn Hàm Tuyết và Hoa Phi Hoa nói, Hoa Phi Hoa bất đắc dĩ phải ngậm miệng lại.
“Giang tiểu thư, chúng ta rốt cuộc phải đi đâu?” Nhược Hư hỏi, qua hồi lâu hắn vẫn không hiểu được rốt cuộc Giang Thanh Nguyệt muốn làm gì.
“Về Đại Giang tiêu cục.” Giang Thanh Nguyệt nhìn Nhược Hư nói.
Đại Giang tiêu cục ở bên trong thành Vũ Xương, cách Trường An đến mấy nghìn dặm.
“Chúng ta đi đường thủy hay đi đường bộ?” Nhược Hư nghĩ ngợi hỏi.
“Đường bộ! Tất cả chúng ta đều không quen thủy tính, nếu đi đường thủy mà gặp việc gì ngoài ý muốn thì có lẽ rất khó đối phó.” Giang Thanh Nguyệt không đắn đo nói ngay.
“Ài, ta biết số mệnh mình, nàng đi đâu ta nhất định theo đến đó, lên núi đao hay xuống chảo dầu cũng đều cam lòng.” Hoa Phi Hoa thở dài một hơi, nói.
Giang Thanh Nguyệt không nói gì, nhưng trong lòng lại sâu kín thở dài: Phi Hoa, ta biết tâm ý của ngươi, ngươi cũng biết tâm ý của ta, hà cớ gì phải cưỡng cầu cơ chứ?
---------------------
(*) Si tình nữ tử - phụ tâm hán: ý của câu thành ngữ này là, người con gái luôn si tình còn người con trai (hán=hán tử) lại hay phụ tình – Mèo Ốm chú.

Chapter
1 Chương 1: Quyển 1: Tình Thương -- Chương 1: Tình Mãn Hoa Sơn
2 Chương 2: Chương 2: Truyền Thuyết
3 Chương 3: Chương 3: Tình Thâm Ý Trọng
4 Chương 4: Chương 4: Tình Hà Dĩ Kham
5 Chương 5: Chương 5: Tình Chân Ý Thiết
6 Chương 6: Chương 6: Tình Ti Củ Triền
7 Chương 7: Chương 7: Tình Bất Tự Cấm
8 Chương 8: Chương 8: Tình Căn Thăm Chủng
9 Chương 9: Chương 9: Kỳ Cảnh
10 Chương 10: Chương 10: Tình Khốn Giai Nhân
11 Chương 11: Chương 11: Tình Nùng Ý Mật
12 Chương 12: Chương 12: Tình Thế Kham Nguy
13 Chương 13: Chương 13: Tình Thiên Sanh Biến
14 Chương 14: Chương 14: Nhận Chủ
15 Chương 15: Chương 15: Tình Nghĩa Nan Toàn
16 Chương 16: Chương 16: Hữu Linh
17 Chương 17: Quyển 2: Kiếm Linh -- Chương 1: Kiếm Linh Thụ Nghệ
18 Chương 18: Chương 2: Kiếm Diệc Hữu Tình (kiếm cũng có tình)
19 Chương 19: Chương 3: Kiếm Đảm Cầm Tâm
20 Chương 20: Chương 4: Kiếm dẫn giai nhân
21 Chương 21: Chương 5: Kiếm thí phong mang
22 Chương 22: Chương 6: Kiếm chỉ cường địch
23 Chương 23: Chương 7: Kiếm tru gian tà
24 Chương 24: Chương 8: Kiếm trung tiên tử
25 Chương 25: Chương 9: Kiếm sứ Thanh Nguyệt
26 Chương 26: Chương 10: Kiếm nan vi sính (kiếm khó làm sính lễ)
27 Chương 27: Chương 11: Kiếm tỏa Bạch Y (Kiếm chống bạch Y)
28 Chương 28: Chương 12: Kiếm bách tình địch (Kiếm ép tình địch)
29 Chương 29: Chương 13: Kiếm linh giảo cục (Kiếm linh quấy phá)
30 Chương 30: Chương 14: Kiếm vũ Thiên Tinh
31 Chương 31: Chương 15: Kiếm khách tình cừu
32 Chương 32: Chương 16: Kiếm trảm tình ti (Kiếm cắt tơ tình)
33 Chương 33: Quyển 3: Tình Mịch -- Chương 1: Tình bạc thiên hạ
34 Chương 34: Chương 2: Tình khiên giai nhân
35 Chương 35: Chương 3: dương uy
36 Chương 36: Chương 4: Tình nhập họa trung (Tình vào trong tranh)
37 Chương 37: Chương 5: Tình dĩ ngự kiếm
38 Chương 38: Chương 6: Tình tâm thích thích
39 Chương 39: Chương 7: Tình kiếm họa chủ ( hại chủ)
40 Chương 40: Chương 8: Tình Duyên Nhược Mộng (Tình duyên như mộng)
41 Chương 41: Chương 9: Tình diệc thương nhân (Tình cũng khiến người thương tổn)
42 Chương 42: Chương 10: Tình khổ như tư (Tình khổ như thế)
43 Chương 43: Chương 11: Tình lộ mang mang (đường tình mênh mang)
44 Chương 44: Chương 12: Tình đồ đa khí
45 Chương 45: Chương 13: Tình hoa kết quả
46 Chương 46: Chương 14: Tình mê thạch quật (động đá say tình)
47 Chương 47: Chương 15: Tình độ hoạn nạn (tình vượt hoạn nạn)
48 Chương 48: Chương 16: Tình hải sanh ba (Biển tình dậy sóng)
49 Chương 49: Quyển 4: Kiếm Vũ -- Chương 1: Kiếm phong bất tang
50 Chương 50: Chương 1: Kiếm phong bất tàng(2)
51 Chương 51: Chương 2: Kiếm bất ly thủ.
52 Chương 52: Chương 3: Kiếm khiếu hoang dã
53 Chương 53: Chương 4: Kiếm bạt cung giương
54 Chương 54: Chương 5: Kiếm hiện lê minh
55 Chương 55: (Hết chương 5)
56 Chương 56: Chương 6: Côn Lôn kiếm lữ
57 Chương 57: Chương 7: Kiếm bất xuất sao
58 Chương 58: Chương 8: Kiếm võng tình thiên
59 Chương 59: Chương 9: Kiếm thiêu tứ sát
60 Chương 60: Chương 10: Tái kiến giai nhân
61 Chương 61: Chương 11: Xuân mộng vô ngân
62 Chương 62: Chương 12: Hoa Sơn tranh phong
63 Chương 63: Chương 13: Song xu tình kiếp
64 Chương 64: Chương 14: Thiên tinh hữu tấn
65 Chương 65: Chương 15: Du Du tình thâm
66 Chương 66: Chương 16: Danh dự nan thanh
67 Chương 67: Quyển 5: Tình loạn -- Chương 1: Thần cung sơ hiện.
68 Chương 68: Chương 2: Phong ba điệt khởi.
69 Chương 69: Chương 3: Hồng phấn Kim Lăng.
70 Chương 70: Chương 4: Phong vân sơ động.
71 Chương 71: Chương 5: Ngọc Phượng nhu tình.
72 Chương 72: Chương 6: Thiên Tinh tiên ảnh.
73 Chương 73: Chương 7: Ngọc Loan tình thâm.
74 Chương 74: Chương 8: Xảo ngộ Thanh Nguyệt.
75 Chương 75: Chương 9: Tình quan nan quá.
76 Chương 76: Chương 10: Tình mê Đại Nhi.
77 Chương 77: Chương 11: Tỷ muội giao tâm.
78 Chương 78: Chương 12: Tửu túy chân tâm.
79 Chương 79: Chương 13: Vi tình nhi chiến.
80 Chương 80: Chương 14: Tam mỹ tranh nghiên.
81 Chương 81: Chương 15: Nguy cơ trọng trọng.
82 Chương 82: Chương 16: Lệ nhân tâm thương.
83 Chương 83: Quyển 6: Kiếm động -- Chương 1: Tiểu Tuyết phát uy.
84 Chương 84: Chương 2: Tuyệt xứ cầu sinh.
85 Chương 85: Chương 3: Trọng kiến thiên nhật.
86 Chương 86: Chương 4: Giai nhân hữu hỉ.
87 Chương 87: Chương 5: Ngọc Phượng chi bí.
88 Chương 88: Chương 6: Thiên Tinh chi mê.
89 Chương 89: Chương 7: Yêu nhiêu mê tình
90 Chương 90: Chương 8: Ma cung thần bí
91 Chương 91: Chương 9: Du Du tái hiện
92 Chương 92: Chương 10: Mị lực thiên sanh
93 Chương 93: Chương 11: Tình lâu sơ hiện
94 Chương 94: Chương 12: Thần cung luận chiến
95 Chương 95: Chương 13: Tây môn chi tâm
96 Chương 96: Chương 14: Mộng lý phi hoa
97 Chương 97: Chương 15: Củ cát bất thanh
98 Chương 98: Chương 16: Nhạn nhập lang khẩu
99 Chương 99: Quyển 7 -- Chương 1: Lưỡng nan chi gian
100 Chương 100: Chương 2: Lao yến phân phi
101 Chương 101: Chương 3: Bách lý truy hồn
102 Chương 102: Chương 4: Uyên ương bỉ dực
103 Chương 103: Chương 5: Vô Song
104 Chương 104: Chương 6: Hàm Tuyết si tình
105 Chương 105: Chương 7: Bôn phó Thiếu Lâm
106 Chương 106: Chương 8: Giác Viễn chi thệ
107 Chương 107: Chương 9: Nhứ phiêu phi tình
108 Chương 108: Chương 10: Phản hồi Kim Lăng
109 Chương 109: Chương 11: Thế cục hỗn tạp
110 Chương 110: Chương 12: Sơ hiển cường thế
111 Chương 111: Chương 13: Thiên Tinh nan trắc
112 Chương 112: Chương 14: Vô Song hữu ước
113 Chương 113: Chương 15: Đoan nghê sơ hiện
114 Chương 114: Chương 16: Tái phó Thần cung
115 Chương 115: Quyển 8 -- Chương 1: Đa sự chi thủy
116 Chương 116: Chương 2: Trúng độc phong ba
117 Chương 117: Chương 3: Thiểm điện xuất kích.
118 Chương 118: Chương 4: Phi Nhứ tái hiện
119 Chương 119: Chương 5: Sơ vi nhân sư
120 Chương 120: Chương 6: Thần cung kinh biến
121 Chương 121: Chương 7: Thê diễm mị sát
122 Chương 122: Chương 8: Nhị nữ tranh phong
123 Chương 123: Chương 9: Hỗn chiến hoang dã
124 Chương 124: Chương 10: Thiết mã liên hoàn
125 Chương 125: Chương 11: Hàm Tuyết giận dỗi
126 Chương 126: Chương 12: Phương tâm khó dò
127 Chương 127: Chương 13: Thân phận sáng tỏ
128 Chương 128: Chương 14: Sát ky ám phục
129 Chương 129: Chương 15: Vũ Ảnh trọng hiện
130 Chương 130: Chương 16: Uy bức lợi dụ
131 Chương 131: Quyển 9 -- Chương 1: Ngọc nhi phương tâm.
132 Chương 132: Chương 2: Ám trợ tình lang.
133 Chương 133: Chương 3: Nhai trung ngộ thứ
134 Chương 134: Chương 4: Động đãng chi thủy
135 Chương 135: Chương 5 : Vũ Ảnh chi cầu
136 Chương 136: Chương 6: Kim Lăng dạ biến
137 Chương 137: Chương 7: Hàm Tuyết xuất tẩu
138 Chương 138: Chương 8: Hỉ đắc quý tử
139 Chương 139: Chương 9: Đăng lâm Tuyết Sơn
140 Chương 140: Chương 10: Tuyết Sơn giai nhân
141 Chương 141: Chương 11: Băng Nhi thất tung
142 Chương 142: Chương 12: Phương tung nan mịch
143 Chương 143: Chương 13: Tái kiến tiểu nguyệt
144 Chương 144: Chương 14: Tây môn vãng sự
145 Chương 145: Chương 15: Thần cung thánh nữ
146 Chương 146: Chương 16: Bát phương phong vũ
147 Chương 147: Quyển 10 -- Chương 1: Thiên lý trì viên
148 Chương 148: Chương 2: Phong khởi vân dũng
149 Chương 149: Chương 3: Nhược tử mệnh nguy
150 Chương 150: Chương 4: Chuy tâm chi thống
151 Chương 151: Chương 5: Chân tướng mê ly
152 Chương 152: Chương 6: Kiếm linh kỳ tình
153 Chương 153: Chương 7: Mạt lộ kiêu hung
154 Chương 154: Chương 8: ý ngoại chi biến
155 Chương 155: Chương 9: Ma nữ chi nộ.
156 Chương 156: Chương 10: Phong vũ dục lai
157 Chương 157: Chương 11: Nga mi sơn hạ.
158 Chương 158: Chương 12: Sát lục tiên tử.
159 Chương 159: Chương 13: Ngoan bì thiếu nữ.
160 Chương 160: Chương 14: Chu chu khả ái.
161 Chương 161: Chương 15: Mỹ nhân giao dịch
162 Chương 162: Chương 16: Giai nhân giai kỳ
163 Chương 163: Quyển 11 -- Chương 1: Tình dục chi gian
164 Chương 164: Chương 2: Nhân mỹ phản mục
165 Chương 165: Chương 3: Ngọc nữ bức hôn
166 Chương 166: Chương 4: Hoa chúc chi dạ
167 Chương 167: Chương 5: Cường lưu Tiểu Nguyệt
168 Chương 168: Chương 6: Tiên tử phương tâm
169 Chương 169: Chương 7: Lạc phách bạch y
170 Chương 170: Chương 8: Nhất sanh tình nhân
171 Chương 171: Chương 9: Đa tình chi bí
172 Chương 172: Chương 10: Thần bí kiều nữ
173 Chương 173: Chương 11: Tiên cung đồ lục
174 Chương 174: Chương 12: Nữ nhi tâm sự
175 Chương 175: Chương 13: Lưỡng tình y y
176 Chương 176: Chương 14: Thiên Tinh đột biến
177 Chương 177: Chương 15: Vương giả quy lai.
178 Chương 178: Chương 16: Tinh ngữ tinh nguyện.
179 Chương 179: Chương 17: Vĩ thanh.
Chapter

Updated 179 Episodes

1
Chương 1: Quyển 1: Tình Thương -- Chương 1: Tình Mãn Hoa Sơn
2
Chương 2: Chương 2: Truyền Thuyết
3
Chương 3: Chương 3: Tình Thâm Ý Trọng
4
Chương 4: Chương 4: Tình Hà Dĩ Kham
5
Chương 5: Chương 5: Tình Chân Ý Thiết
6
Chương 6: Chương 6: Tình Ti Củ Triền
7
Chương 7: Chương 7: Tình Bất Tự Cấm
8
Chương 8: Chương 8: Tình Căn Thăm Chủng
9
Chương 9: Chương 9: Kỳ Cảnh
10
Chương 10: Chương 10: Tình Khốn Giai Nhân
11
Chương 11: Chương 11: Tình Nùng Ý Mật
12
Chương 12: Chương 12: Tình Thế Kham Nguy
13
Chương 13: Chương 13: Tình Thiên Sanh Biến
14
Chương 14: Chương 14: Nhận Chủ
15
Chương 15: Chương 15: Tình Nghĩa Nan Toàn
16
Chương 16: Chương 16: Hữu Linh
17
Chương 17: Quyển 2: Kiếm Linh -- Chương 1: Kiếm Linh Thụ Nghệ
18
Chương 18: Chương 2: Kiếm Diệc Hữu Tình (kiếm cũng có tình)
19
Chương 19: Chương 3: Kiếm Đảm Cầm Tâm
20
Chương 20: Chương 4: Kiếm dẫn giai nhân
21
Chương 21: Chương 5: Kiếm thí phong mang
22
Chương 22: Chương 6: Kiếm chỉ cường địch
23
Chương 23: Chương 7: Kiếm tru gian tà
24
Chương 24: Chương 8: Kiếm trung tiên tử
25
Chương 25: Chương 9: Kiếm sứ Thanh Nguyệt
26
Chương 26: Chương 10: Kiếm nan vi sính (kiếm khó làm sính lễ)
27
Chương 27: Chương 11: Kiếm tỏa Bạch Y (Kiếm chống bạch Y)
28
Chương 28: Chương 12: Kiếm bách tình địch (Kiếm ép tình địch)
29
Chương 29: Chương 13: Kiếm linh giảo cục (Kiếm linh quấy phá)
30
Chương 30: Chương 14: Kiếm vũ Thiên Tinh
31
Chương 31: Chương 15: Kiếm khách tình cừu
32
Chương 32: Chương 16: Kiếm trảm tình ti (Kiếm cắt tơ tình)
33
Chương 33: Quyển 3: Tình Mịch -- Chương 1: Tình bạc thiên hạ
34
Chương 34: Chương 2: Tình khiên giai nhân
35
Chương 35: Chương 3: dương uy
36
Chương 36: Chương 4: Tình nhập họa trung (Tình vào trong tranh)
37
Chương 37: Chương 5: Tình dĩ ngự kiếm
38
Chương 38: Chương 6: Tình tâm thích thích
39
Chương 39: Chương 7: Tình kiếm họa chủ ( hại chủ)
40
Chương 40: Chương 8: Tình Duyên Nhược Mộng (Tình duyên như mộng)
41
Chương 41: Chương 9: Tình diệc thương nhân (Tình cũng khiến người thương tổn)
42
Chương 42: Chương 10: Tình khổ như tư (Tình khổ như thế)
43
Chương 43: Chương 11: Tình lộ mang mang (đường tình mênh mang)
44
Chương 44: Chương 12: Tình đồ đa khí
45
Chương 45: Chương 13: Tình hoa kết quả
46
Chương 46: Chương 14: Tình mê thạch quật (động đá say tình)
47
Chương 47: Chương 15: Tình độ hoạn nạn (tình vượt hoạn nạn)
48
Chương 48: Chương 16: Tình hải sanh ba (Biển tình dậy sóng)
49
Chương 49: Quyển 4: Kiếm Vũ -- Chương 1: Kiếm phong bất tang
50
Chương 50: Chương 1: Kiếm phong bất tàng(2)
51
Chương 51: Chương 2: Kiếm bất ly thủ.
52
Chương 52: Chương 3: Kiếm khiếu hoang dã
53
Chương 53: Chương 4: Kiếm bạt cung giương
54
Chương 54: Chương 5: Kiếm hiện lê minh
55
Chương 55: (Hết chương 5)
56
Chương 56: Chương 6: Côn Lôn kiếm lữ
57
Chương 57: Chương 7: Kiếm bất xuất sao
58
Chương 58: Chương 8: Kiếm võng tình thiên
59
Chương 59: Chương 9: Kiếm thiêu tứ sát
60
Chương 60: Chương 10: Tái kiến giai nhân
61
Chương 61: Chương 11: Xuân mộng vô ngân
62
Chương 62: Chương 12: Hoa Sơn tranh phong
63
Chương 63: Chương 13: Song xu tình kiếp
64
Chương 64: Chương 14: Thiên tinh hữu tấn
65
Chương 65: Chương 15: Du Du tình thâm
66
Chương 66: Chương 16: Danh dự nan thanh
67
Chương 67: Quyển 5: Tình loạn -- Chương 1: Thần cung sơ hiện.
68
Chương 68: Chương 2: Phong ba điệt khởi.
69
Chương 69: Chương 3: Hồng phấn Kim Lăng.
70
Chương 70: Chương 4: Phong vân sơ động.
71
Chương 71: Chương 5: Ngọc Phượng nhu tình.
72
Chương 72: Chương 6: Thiên Tinh tiên ảnh.
73
Chương 73: Chương 7: Ngọc Loan tình thâm.
74
Chương 74: Chương 8: Xảo ngộ Thanh Nguyệt.
75
Chương 75: Chương 9: Tình quan nan quá.
76
Chương 76: Chương 10: Tình mê Đại Nhi.
77
Chương 77: Chương 11: Tỷ muội giao tâm.
78
Chương 78: Chương 12: Tửu túy chân tâm.
79
Chương 79: Chương 13: Vi tình nhi chiến.
80
Chương 80: Chương 14: Tam mỹ tranh nghiên.
81
Chương 81: Chương 15: Nguy cơ trọng trọng.
82
Chương 82: Chương 16: Lệ nhân tâm thương.
83
Chương 83: Quyển 6: Kiếm động -- Chương 1: Tiểu Tuyết phát uy.
84
Chương 84: Chương 2: Tuyệt xứ cầu sinh.
85
Chương 85: Chương 3: Trọng kiến thiên nhật.
86
Chương 86: Chương 4: Giai nhân hữu hỉ.
87
Chương 87: Chương 5: Ngọc Phượng chi bí.
88
Chương 88: Chương 6: Thiên Tinh chi mê.
89
Chương 89: Chương 7: Yêu nhiêu mê tình
90
Chương 90: Chương 8: Ma cung thần bí
91
Chương 91: Chương 9: Du Du tái hiện
92
Chương 92: Chương 10: Mị lực thiên sanh
93
Chương 93: Chương 11: Tình lâu sơ hiện
94
Chương 94: Chương 12: Thần cung luận chiến
95
Chương 95: Chương 13: Tây môn chi tâm
96
Chương 96: Chương 14: Mộng lý phi hoa
97
Chương 97: Chương 15: Củ cát bất thanh
98
Chương 98: Chương 16: Nhạn nhập lang khẩu
99
Chương 99: Quyển 7 -- Chương 1: Lưỡng nan chi gian
100
Chương 100: Chương 2: Lao yến phân phi
101
Chương 101: Chương 3: Bách lý truy hồn
102
Chương 102: Chương 4: Uyên ương bỉ dực
103
Chương 103: Chương 5: Vô Song
104
Chương 104: Chương 6: Hàm Tuyết si tình
105
Chương 105: Chương 7: Bôn phó Thiếu Lâm
106
Chương 106: Chương 8: Giác Viễn chi thệ
107
Chương 107: Chương 9: Nhứ phiêu phi tình
108
Chương 108: Chương 10: Phản hồi Kim Lăng
109
Chương 109: Chương 11: Thế cục hỗn tạp
110
Chương 110: Chương 12: Sơ hiển cường thế
111
Chương 111: Chương 13: Thiên Tinh nan trắc
112
Chương 112: Chương 14: Vô Song hữu ước
113
Chương 113: Chương 15: Đoan nghê sơ hiện
114
Chương 114: Chương 16: Tái phó Thần cung
115
Chương 115: Quyển 8 -- Chương 1: Đa sự chi thủy
116
Chương 116: Chương 2: Trúng độc phong ba
117
Chương 117: Chương 3: Thiểm điện xuất kích.
118
Chương 118: Chương 4: Phi Nhứ tái hiện
119
Chương 119: Chương 5: Sơ vi nhân sư
120
Chương 120: Chương 6: Thần cung kinh biến
121
Chương 121: Chương 7: Thê diễm mị sát
122
Chương 122: Chương 8: Nhị nữ tranh phong
123
Chương 123: Chương 9: Hỗn chiến hoang dã
124
Chương 124: Chương 10: Thiết mã liên hoàn
125
Chương 125: Chương 11: Hàm Tuyết giận dỗi
126
Chương 126: Chương 12: Phương tâm khó dò
127
Chương 127: Chương 13: Thân phận sáng tỏ
128
Chương 128: Chương 14: Sát ky ám phục
129
Chương 129: Chương 15: Vũ Ảnh trọng hiện
130
Chương 130: Chương 16: Uy bức lợi dụ
131
Chương 131: Quyển 9 -- Chương 1: Ngọc nhi phương tâm.
132
Chương 132: Chương 2: Ám trợ tình lang.
133
Chương 133: Chương 3: Nhai trung ngộ thứ
134
Chương 134: Chương 4: Động đãng chi thủy
135
Chương 135: Chương 5 : Vũ Ảnh chi cầu
136
Chương 136: Chương 6: Kim Lăng dạ biến
137
Chương 137: Chương 7: Hàm Tuyết xuất tẩu
138
Chương 138: Chương 8: Hỉ đắc quý tử
139
Chương 139: Chương 9: Đăng lâm Tuyết Sơn
140
Chương 140: Chương 10: Tuyết Sơn giai nhân
141
Chương 141: Chương 11: Băng Nhi thất tung
142
Chương 142: Chương 12: Phương tung nan mịch
143
Chương 143: Chương 13: Tái kiến tiểu nguyệt
144
Chương 144: Chương 14: Tây môn vãng sự
145
Chương 145: Chương 15: Thần cung thánh nữ
146
Chương 146: Chương 16: Bát phương phong vũ
147
Chương 147: Quyển 10 -- Chương 1: Thiên lý trì viên
148
Chương 148: Chương 2: Phong khởi vân dũng
149
Chương 149: Chương 3: Nhược tử mệnh nguy
150
Chương 150: Chương 4: Chuy tâm chi thống
151
Chương 151: Chương 5: Chân tướng mê ly
152
Chương 152: Chương 6: Kiếm linh kỳ tình
153
Chương 153: Chương 7: Mạt lộ kiêu hung
154
Chương 154: Chương 8: ý ngoại chi biến
155
Chương 155: Chương 9: Ma nữ chi nộ.
156
Chương 156: Chương 10: Phong vũ dục lai
157
Chương 157: Chương 11: Nga mi sơn hạ.
158
Chương 158: Chương 12: Sát lục tiên tử.
159
Chương 159: Chương 13: Ngoan bì thiếu nữ.
160
Chương 160: Chương 14: Chu chu khả ái.
161
Chương 161: Chương 15: Mỹ nhân giao dịch
162
Chương 162: Chương 16: Giai nhân giai kỳ
163
Chương 163: Quyển 11 -- Chương 1: Tình dục chi gian
164
Chương 164: Chương 2: Nhân mỹ phản mục
165
Chương 165: Chương 3: Ngọc nữ bức hôn
166
Chương 166: Chương 4: Hoa chúc chi dạ
167
Chương 167: Chương 5: Cường lưu Tiểu Nguyệt
168
Chương 168: Chương 6: Tiên tử phương tâm
169
Chương 169: Chương 7: Lạc phách bạch y
170
Chương 170: Chương 8: Nhất sanh tình nhân
171
Chương 171: Chương 9: Đa tình chi bí
172
Chương 172: Chương 10: Thần bí kiều nữ
173
Chương 173: Chương 11: Tiên cung đồ lục
174
Chương 174: Chương 12: Nữ nhi tâm sự
175
Chương 175: Chương 13: Lưỡng tình y y
176
Chương 176: Chương 14: Thiên Tinh đột biến
177
Chương 177: Chương 15: Vương giả quy lai.
178
Chương 178: Chương 16: Tinh ngữ tinh nguyện.
179
Chương 179: Chương 17: Vĩ thanh.