Chương 6: Cãi nhau

Edit + Beta: Củ Cải Ngâm Đường

- ------------------------------------------------

Nếu như trước mắt là người khác, Bách Quang Kiến nhất định sẽ không chút lưu tình mà cho đối phương một trận để răn dạy.Cuộc đời ông ta hận nhất là loại người đem nổi thống khổ của mình ra làm trò mua vui, đồng thời mấy năm nay vì việc mất ngủ, rụng tóc mà sầu đến trà không nhớ cơm không nghĩ, chất lượng sinh hoạt kịch liệt giảm xuống.Phàm là có người ở phương diện này cùng ông ta nói một chút chuyện cười, ông ta đều hận không thể liều mạng cùng người đó.

Người trước mắt là đối tượng ông ta có thể liều mạng sao?

Nếu như Tổ Kỳ ở nơi này có chuyện gì bất trắc, e là Tiết Giác vì đứa nhỏ trong bụng Tổ Kỳ sẽ làm cho ông ta kiếp này sống không được mà chết cũng không xong.

Hồi tưởng lại khuôn mặt lạnh lùng cùng xa cách của Tiết Giác, dù là Bách Quang Kiến trong lòng tức giận đi nữa, cũng chỉ có thể mạnh mẽ đè xuống hỏa khí đã vọt tới trên yết hầu.

Không phải chỉ bị xem là kẻ ngu si trêu đùa một chút thôi sao? Cũng không thiếu một miếng thịt nào, có cái gì quá đáng.

Bách Quang Kiến cứ như vậy tự an ủi chính mình một trận, tốt xấu tỉnh táo lại, ông ta kéo lên khóe miệng, miễn cưỡng bỏ ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn, đồng thời tiếp nhận Dã Cúc trong tay Tổ Kỳ nói: "Chỉ cần đặt ở đầu giường là được sao?"

"Tiên sinh cũng có thể đem nó đặt ở phía dưới gối đầu, nó cùng ông khoảng cách càng gần hiệu quả càng rõ ràng." Tổ Kỳ trả lời.

Bách Quang Kiến gật gật đầu, tiện tay đem tiểu Dã Cúc bỏ vào túi nhỏ bên trong áo, lại nghĩ đến lấy đồ của người ta thì không tốt ông ta liền móc 5 tờ tiền mặt từ ví da đưa cho Tổ Kỳ.

"Cám ơn cậu đóa hoa dại này coi như là tôi mua của cậu, không biết năm trăm đồng có đủ hay không?."

"Được rồi." Tổ Kỳ rất tự nhiên cầm tiền hảo hảo bỏ vào bên trong túi áo.

Cậu vốn cũng không có ý định đem Dã Cúc tặng không cho Bách Quang Kiến, tuy rằng cậu cho rằng một đóa Dã Cúc giá trị hơn xa năm trăm đồng, thế nhưng trước mắt công dụng của Dã Cúc không có nhiều người trải nghiệm, cũng không có một chút nào tiếng tăm, chỉ có thể bán với giá này.

Làm xong cuộc giao dịch mua bán, Tổ Kỳ liền có ý tứ muốn rời đi, trước khi đi cậu hướng Bách Quang Kiến nói: "Sau này nếu muốn tiếp tục mua cứ đến chỗ tôi, xem như ông là khách quen cũ tôi sẽ giảm giá."

"..." Bách Quang Kiến mới vừa bị mất năm trăm đồng, nghe vậy không khỏi rơi vào một trận quỷ dị trầm mặc.

Tổ Kỳ mang theo Tiểu Nhã rời đi, một mình Bách Quang Kiến thả câu đến buổi trưa, mới nhấc theo thùng nhỏ câu cá trở về.Đến buổi chiều, Bách Quang Kiến có một chồng công tác chờ xử lý, khi ông ta từ bàn làm việc ngẩng đầu lên, thời gian đã trôi qua chạng vạng bảy giờ đồng hồ.Ăn xong cơm tối liền chạy hai vòng bên hồ, sau đó Bách Quang Kiến trở về phòng tắm rửa sạch sẽ liền nằm ở trên giường bắt đầu chờ cơn buồn ngủ.

Trước đây công tác chồng chất như núi, căn bản bận bịu không xong, Bách Quang Kiến liền dưỡng thành tăng ca thêm thời quen thức đêm, bây giờ hết thảy nghiệp vụ đi vào quỹ đạo, ông ta rốt cục có thời gian có thể lấy hơi nghỉ ngơi thật tốt một chút, lại phát hiện giấc ngủ tốt đẹp đã rời bỏ ông ta mà đi.

Đến làng du lịch này gần một tháng, Bách Quang Kiến mỗi ngày đều sẽ kiên trì chín giờ lên giường ngủ, nhưng đáng tiếc cuối cùng vẫn là trợn tròn mắt đến bình minh.Tối hôm nay vẫn cứ như vậy, mặc dù ông ta uống hai viên thuốc ngủ vẫn cảm thấy tinh thần phấn chấn, thậm chí còn có thể đi đến bàn làm việc tái chiến ba trăm hiệp.

Bách Quang Kiến cảm thấy thống khổ bất kham, hận không thể nhờ trợ lý đem gậy đến đánh mình ngất đi, ông ta lăn qua lộn lại không có cách nào ngủ, trong đầu nghĩ lung ta lung tung rất nhiều thứ.

Rất nhanh, suy nghĩ của ông ta không hiểu sao lại trôi dạt đến đóa Dã Cúc kia. Bách Quang Kiến đứng dậy đi vào buồng tắm, từ sọt quần áo bẩn nhặt lên quần áo đã mặc hôm nay, từ trong túi áo lấy ra đóa Dã Cúc sắp bị đè bẹp, một tia hương thơm theo không khí chui vào trong mũi ông ta.

Quỷ thần xui khiến ông ta cầm đóa Dã Cúc trở lại giường nằm, Bách Quang Kiến không nhịn được tự giễu cười rộ lên. Người khác tùy tiện lấy thứ đồ vật lừa gạt mình, kết quả bản thân hoàn toàn tưởng là thật, nếu như một đóa hoa có thể trị liệu mất ngủ, kia chẳng phải toàn bộ bác sĩ trong nước đều bị thất nghiệp hết sao? Thiệt thòi ông ta lấy năm trăm đồng mua lại đóa hoa này, thực sự là bị mất ngủ cùng rụng tóc hành hạ đến đầu óc hồ đồ.Lần tới gặp lại người kia vẫn là nên tránh xa, không trêu chọc nổi thì tránh đi thì là tốt nhất.

Bách Quang Kiến tiện tay đem Dã Cúc ném xuống đất, nằm thẳng xuống dưới chuẩn bị tiếp tục trừng trần nhà ngẩn người thì ngay lúc này ông ta bỗng nhiên ngửi được một hương hoa nồng nặc.

Hình như là hương thơm của đóa Dã Cúc kia. Bách Quang Kiến đối những thứ mùi này từ trước đến giờ không thích, liền đi nhặt lên đóa Dã Cúc ném vào trong thùng rác cách đó không xa, nào ngờ ông ta vừa mới đặt nửa người lên giường còn chưa nằm hẳn xuống thì cảm giác mệt mỏi ùa tới. Bách Quang Kiến nghi hoặc trong lòng, hôn hôn trầm trầm nằm xuống lại, không quá mấy giây liền hô hấp đều đều mà ngủ.

Ngủ một giấc này phải nói là chưa bao giờ thoải mái như vậy đến giữa trưa ngày hôm sau Bách Quang Kiến mơ mơ màng màng tỉnh lại trong ổ chăn.

Mãi đến khi đầu óc ông ta thật sự tỉnh táo, hậu tri hậu giác phản ứng lại, trên mặt thể hiện rõ biểu tình mừng như điên.

Ông trời của tôi ơi!

Mình lại ngủ thiếp đi!

Hơn nữa từ buổi tối hơn chín giờ ngủ thẳng đến mười hai giờ rưỡi trưa, không có bất kỳ dấu hiệu thức tỉnh nào!

Nếu như buổi sáng không gặp phải Tổ Kỳ, Bách Quang Kiến nhất định cho đây là thành quả mà một tháng qua ông ta sử dụng thuốc ngủ, nhưng mà nhớ đến đóa Dã Cúc kia, Bách Quang Kiến tốt xấu tìm về một chút lý trí.Ông ta vội vàng xuống giường đi tìm đóa Dã Cúc bị ném xuống đất, nhưng chỉ tìm thấy một chút bột phấn màu vàng.

Có Dã Cúc trợ giúp giấc ngủ, Tổ Kỳ liền ngủ một đêm an ổn.

Thời điểm dùng cơm trưa,Tổ Kỳ cố ý gọi Tiểu Nhã, đối với cô phân phó nói: "Nếu như Bách tiên sinh đến tìm tôi, cô cứ nói tôi thân thể không thoải mái, không tiện gặp người khác."

Tiểu Nhã nghe hơi sốt sắng, vội vàng đánh giá Tổ Kỳ một vòng, tiểu tâm dực dực hỏi: "Phu nhân, ngài nơi nào không thoải mái? Tôi tìm bác sĩ đến xem cho ngài."

Tổ Kỳ bất đắc dĩ nhìnTiểu Nhã một cái, vừa bực mình vừa buồn cười nói: "Cô xem tôi có nơi nào không thoải mái sao? Thân thể không thoải mái còn có thể một hơi uống ba bát cháo?"

Tổ Kỳ da dẻ trắng nõn, mi phong cau lại, thời điểm nghiêm mặt thoạt nhìn anh khí mười phần, chỉ là cặp mắt hoa đào phảng phất ngậm lấy thu ba,cho dù là thời điểm trừng lên cũng không thể nào khiến người khác kinh sợ.

"Dạ tôi biết rồi." Tiểu Nhã âm thầm le lưỡi một cái, "Vậy ngài muốn ở trong phòng một ngày sao? Kia cũng quá buồn bực, không bằng chúng ta tới những nơi khác đi dạo, bác sĩ nói vận động nhiều sẽ tốt cho đứa bé "

Tổ Kỳ vô thức sờ sờ bụng, tay kia cầm nĩa quấy đĩa spaghetti, mắt cậu híp lại, cười đến như một con hồ ly giảo hoạt.

"Ngày hôm nay khí trời tốt như vậy, tôi đương nhiên không ở chỗ này lãng phí thời gian."

Sau đó cậu để Tiểu Nhã đi đến tủ quần áo tùy tiện lấy một bộ hình thức cùng màu sắc đều phi thường khoa trương, những y phục này là cậu mua sắm trực tuyến, lựa số to nhất mà mua, vừa vặn có thể che khuất bụng, chỉ là thoạt nhìn không thế nào trong có thẩm mỹ.

Tiểu Nhã hiển nhiên không thể thưởng thức nổi kiểu quần áo này, nhiều lần nhìn chằm chằm Tổ Kỳ muốn nói lại thôi.

Bất quá Tổ Kỳ vốn cũng không phải là lấy những y phục này để làm đẹp, tự nhiên cảm thấy ăn mặc càng xấu xí càng tốt, tốt nhất có thể đột phá giới hạn chịu đựng của Tiết Giác.

Sau khi lặp đi lặp lại căn dặn Tiểu Nhã phải ứng phó cho tốt với Bách Quang Kiến, Tổ Kỳ mang theo mũ chậm rãi hướng phòng Tiết Giác mà đi. Không tới hai mươi phút, cậu liền dựa vào đường đi trong trí nhớ mà đến trước cửa phòng Tiết Giác.Lần này bên ngoài không có một đám người chờ đợi, cậu tiến lên gõ cửa phòng hai tiếng, chỉ chốc lát sau trợ lý của Tiết Giác liền tới mở cửa.

"Tổ tiên sinh." Trợ lý thần sắc lạnh nhạt hướng Tổ Kỳ gật gật đầu chào hỏi,"Tiết tổng đang làm việc ở bên trong."

Tổ Kỳ đáp một tiếng, sau đó xua tay ra hiệu trợ lý đi ra ngoài trước.Trợ lý hơi do dự, thấy Tổ Kỳ thái độ kiên quyết, vẫn là yên lặng lùi ra.Tổ Kỳ xe nhẹ chạy đường quen đi vào thư phòng, nhẹ nhàng đẩy mở cửa liền thấy Tiết Giác hết sức chuyên chú vùi đầu trước máy vi tính, mười ngón tay thon dài bay lượn trên bàn phím.Đều nói thời điểm nam nhân có mị lực nhất là lúc làm việc, Tổ Kỳ không thể phủ nhận vào lúc này Tiết Giác so với trong tiểu thuyết miêu tả thật sự hấp dẫn hơn người.

"Tiểu Triệu." Tiết Giác bỗng cũng không ngẩng đầu lên mà mở miệng, "Đem hợp đồng trên khay trà đưa cho tôi."

Tổ Kỳ cầm lấy hợp đồng lướt qua bàn làm việc đi tới bên cạnh Tiết Giác,không nói tiếng nào đem hợp đồng đưa tới.Tiết Giác vẫn không ý thức được việc trợ lý đã thay đổi, ánh mắt theo dõi chặt chẽ máy vi tính và số liệu trên màn ảnh, đưa tay tới đón hợp đồng, lại bị Tổ Kỳ xoay một cái tránh đi.

"Tiểu Triệu!" Tiết Giác khá là tức giận nhìn sang, một giây sau liền đối mặt với ánh mắt cười châm chọc của Tổ Kỳ.

"Này!" Tổ Kỳ cầm hợp đồng hướng Tiết Giác giơ giơ, trên mặt mang vẻ tiện hề hề cười, "Tôi lo lắng anh ngốc một mình quá cô quạnh, liền đến bồi anh."

Tiết Giác lông mày trực tiếp cau chặt lại, tầm mắt từ khuôn mặt tươi cười của Tổ Kỳ dời xuống bộ quần áo đầy màu sắc sặc sỡ, sau đó đột nhiên rùng mình.

Thời khắc này, Tổ Kỳ thậm chí cho là Tiết Giác muốn ăn tươi nuốt sống mình.

"Tôi không phải đã kêu Trương quản gia nói với cậu, về sau không được mặc thể loại quần áo hoa hòe này,cậu cứ như vậy thích cùng tôi đối nghịch!" Tiết Giác lạnh lùng nói, đáy mắt hiện lên sự ghét bỏ chồng chất.

Tổ Kỳ nhìn thấy ánh mắt đó, vui vẻ trong lòng, khom lưng đem hợp đồng phóng tới trước mặt Tiết Giác, không để ý lắm nói: "Anh thấy thế nào là chuyện của anh, tôi thích mặt gì là chuyện của tôi, chúng ta hai bên không liên quan."

"Được lắm hai bên không liên quan." Tiết Giác tức giận đến âm thanh đều đang run rẩy, hắn đứng dậy kéo Tổ Kỳ lại, nghiến răng nghiến lợi áp sát, đáy mắt bốc lên tầng tầng hàn quang, "Cậu đừng quên cậu hiện tại đang đứng trên địa bàn Tiết gia, đứa nhỏ trong bụng cậu đang chảy một nửa dòng máu Tiết gia, cậu nói chúng ta làm sao hai bên không liên quan?"

Tổ Kỳ bị khí thế bức người của Tiết Giác áp đến sắc mặt tái nhợt, cậu không tự chủ lùi ra sau dựa vào tường, miễn cưỡng cười nói: "Nếu như anh nghĩ tôi và anh có liên hệ, vậy thì học thích ứng cuộc sống của tôi đi."

Tiết Giác giận đến bật cười: "Thích ứng cậu?"

Tổ Kỳ trịnh trọng gật đầu, sau đó bẻ ngón tay đếm kỹ: "Tôi không thích người ở bên cạnh hút thuốc uống rượu đi dạo quán bar, tôi không thích anh dùng thái độ vênh váo tự đắc cư xử với tôi, tôi không thích anh coi tôi là phạm nhân mà giam cầm..."

Mỗi một câu nói, Tiết Giác sắc mặt liền lạnh đi một phần.

Nói xong lời cuối cùng, Tổ Kỳ cười đùa dùng khác một tay đâm đâm lồng ngực Tiết Giác, sau đó gằn từng chữ một: "Thế nhưng tôi càng không thích người khác đối với tôi động tay động chân."

Dứt lời, sắc mặt Tiết Giác có thể so sánh với núi than đen.

Tổ Kỳ trên mặt ý cười không giảm mà lại tăng, ung dung thong thả rút tay ra lại bị Tiết Giác kéo lại, khiêu khích vung lên một bên đuôi lông mày: "Anh cảm thấy anh có thể làm được sao?"

Tiết Giác mạnh mẽ thở hổn hển hai cái, hắn không thể tin trừng Tổ Kỳ, phảng phất không thể tin lời mình nghe được.

Mới mấy ngày không gặp, sự sợ hãi rụt rè cười đến nịnh nọt của Tổ Kỳ cư nhiên trở thành nhanh mồm nhanh miệng, cái miệng này không đi diễn kịch nói thực sự là đáng tiếc.

Tốt, phi thường tốt...

"Tổ Kỳ, mới hai tháng không gặp, cậu cư nhiên có bản lĩnh." Tiết Giác cơ hồ từ trong hàm răng bỏ ra một câu nói.

Tổ Kỳ vẫn là cợt nhả, không làm cho người ta kinh ngạc thì đến chết cũng không thôi: "Quá khen quá khen, tôi xem anh không phải rất yêu thích cùng tôi buộc chặt sao? Vậy cũng chỉ có thể dựa theo yêu cầu của tôi nha, tôi khá là yêu thích người nghe lời."

Tổ Kỳ vốn định vỗ vai Tiết Giác, kết quả tay mới vừa đưa tới liền bị đối phương một cái kéo lại.

"Tôi ngược lại muốn để cậu biết, đến tột cùng là tôi đến thích ứng cậu hay là cậu đến thích ứng tôi."

Tổ Kỳ trong lòng mãnh liệt cảm thấy không tốt, còn chưa kịp phản ứng, liền bị Tiết Giác chặn ngang ôm lấy, cậu kinh hãi đến biến sắc, cả người treo ở giữa không trung, chỉ có dựa vào Tiết Giác chống đỡ, hai tay cậu ôm bụng không dám nhúc nhích, mãi đến tận bị đưa vào căn phòng mờ tối cách vách.

Tiết Giác đem cậu phóng tới trên giường.

Tổ Kỳ bị cử chỉ khác thường Tiết Giác làm sợ đến ngay cả mặt mũi đều không để ý tới, dùng cả tay chân từ trên giường bò lên muốn chạy.

Đáng tiếc cậu còn chưa kịp xuống giường, cảm giác mắt tối sầm lại, giương mắt liền nhìn thấy Tiết Giác thân hình cao lớn trực tiếp chặn đứng đường đi của mình, tản mát ra khí tức bén nhọn như châm.

Tổ Kỳ kinh sợ: "Anh hai à anh đừng như vậy..."

Nào có biết lời còn chưa nói hết, liền nghe thấy roẹt một tiếng, Tiết Giác dễ như ăn cháo đem áo của cậu xé thành hai nửa.

Chapter
1 Chương 1: Trọng Sinh
2 Chương 2: Làm khó dễ
3 Chương 3: Chia tay
4 Chương 4: Không gian
5 Chương 5: Trả thù lao
6 Chương 6: Cãi nhau
7 Chương 7: Đóng vai xấu
8 Chương 8: Người yêu cũ
9 Chương 9: Giáo huấn
10 Chương 10: Kinh doanh
11 Chương 11: Chiêu khách
12 Chương 12: Vào sổ
13 Chương 13: Pha trò
14 Chương 14: Kinh nghiệm
15 Chương 15: Xin tha
16 Chương 16: Xoa bóp chân
17 Chương 17: Chiến tranh lạnh
18 Chương 18: Weibo
19 Chương 19: Xem cuộc vui
20 Chương 20: Thỉnh cầu
21 Chương 21: Không nói
22 Chương 22: Nữ chủ [ đi vào V thông báo ]
23 Chương 23: Xoay ngược lại (lật ngược tình thế) + Sinh kiểm (khám thai)
24 Chương 24: Tiết mẫu
25 Chương 25: Ngẫu nhiên gặp
26 Chương 26: Phát hiện
27 Chương 27: Nhóc con
28 Chương 28: Tiết gia { Tu }
29 Chương 29: Trả thù
30 Chương 30: Thanh lý
31 Chương 31: Nhận thưởng
32 Chương 32: Đến muộn
33 Chương 33: Bí mật
34 Chương 34: Kinh hãi
35 Chương 35: Táo Tây
36 Chương 36: Liễu Tĩnh
37 Chương 37: Sắp sinh
38 Chương 38: Sinh con [ Tu ]
39 Chương 39: Tỉnh lại
40 Chương 40: Ai xấu
41 Chương 41: Oán hận
42 Chương 42: Chăm nhóc con
43 Chương 43: Đặt tên
44 Chương 44: Xuất viện
45 Chương 45: Ly hôn
46 Chương 46: Quyết định
47 Chương 47: Cùng giường
48 Chương 48: Cùng gối
49 Chương 49: Thử vai
50 Chương 50: Gây sự
51 Chương 51: Đối diễn
52 Chương 52: Say rượu
53 Chương 53: Thuê phòng
54 Chương 54: Làm chuyện điên rồ [ H.. (¬‿¬)]
55 Chương 55: Hối hận
56 Chương 56: Đòi người
57 Chương 57: Nói dối
58 Chương 58: Bại lộ
59 Chương 59: Sinh bệnh
60 Chương 60: Phát hỏa
61 Chương 61: Động lòng
62 Chương 62: Tiến vào đoàn phim
63 Chương 63: Liên hoan
64 Chương 64: Đổi mới
65 Chương 65: Video
66 Chương 66: Hiểu lầm
67 Chương 67: Yêu thích
68 Chương 68: Thương lượng
69 Chương 69: Muốn ăn
70 Chương 70: Bạn tốt
71 Chương 71: Xoa đầu
72 Chương 72: Trang phục
73 Chương 73: Tự ti
74 Chương 74: Nghe trộm
75 Chương 75: Nghe lời
76 Chương 76: Câu hỏi
77 Chương 77: Gặp mặt
78 Chương 78: Thông báo
79 Chương 79: A Khoan
80 Chương 80: Hối hận
81 Chương 81: Bàn bạc thành công + Trúng độc
82 Chương 82: Mua đất
83 Chương 83: Lời tâm tình
84 Chương 84: Đồng tình
85 Chương 85: Ăn giấm
86 Chương 86: Chụp trộm
87 Chương 87: Khai trương
88 Chương 88: Bùng nổ + Tham ban
89 Chương 89: Sinh nhật
90 Chương 90: Chột dạ
91 Chương 91: Đối đầu
92 Chương 92: Fan hâm mộ
93 Chương 93: Cp
94 Chương 94: Trông coi
95 Chương 95: Ăn tết
96 Chương 96: Hơ khô thẻ tre (Đóng máy)
97 Chương 97: Kế hoạch
98 Chương 98: Hợp tác thành công
99 Chương 99: Ân ái
100 Chương 100: Nam chủ xuất hiện
101 Chương 101: Chân tướng
102 Chương 102: Ca Ca
103 Chương 103: Tin đồn
104 Chương 104: Đố kị
105 Chương 105: Nhập hàng
106 Chương 106: Gây sự
107 Chương 107: Công chiếu
108 Chương 108: Ngả bài
109 Chương 109: Làm sáng tỏ
110 Chương 110: Gọi người
111 Chương 111: Đánh hắn
112 Chương 112: Lễ cưới
113 Chương 113: Phiên ngoại 1 : Giảm béo
114 Chương 114: Phiên ngoại 2 : Giảm béo (2)
Chapter

Updated 114 Episodes

1
Chương 1: Trọng Sinh
2
Chương 2: Làm khó dễ
3
Chương 3: Chia tay
4
Chương 4: Không gian
5
Chương 5: Trả thù lao
6
Chương 6: Cãi nhau
7
Chương 7: Đóng vai xấu
8
Chương 8: Người yêu cũ
9
Chương 9: Giáo huấn
10
Chương 10: Kinh doanh
11
Chương 11: Chiêu khách
12
Chương 12: Vào sổ
13
Chương 13: Pha trò
14
Chương 14: Kinh nghiệm
15
Chương 15: Xin tha
16
Chương 16: Xoa bóp chân
17
Chương 17: Chiến tranh lạnh
18
Chương 18: Weibo
19
Chương 19: Xem cuộc vui
20
Chương 20: Thỉnh cầu
21
Chương 21: Không nói
22
Chương 22: Nữ chủ [ đi vào V thông báo ]
23
Chương 23: Xoay ngược lại (lật ngược tình thế) + Sinh kiểm (khám thai)
24
Chương 24: Tiết mẫu
25
Chương 25: Ngẫu nhiên gặp
26
Chương 26: Phát hiện
27
Chương 27: Nhóc con
28
Chương 28: Tiết gia { Tu }
29
Chương 29: Trả thù
30
Chương 30: Thanh lý
31
Chương 31: Nhận thưởng
32
Chương 32: Đến muộn
33
Chương 33: Bí mật
34
Chương 34: Kinh hãi
35
Chương 35: Táo Tây
36
Chương 36: Liễu Tĩnh
37
Chương 37: Sắp sinh
38
Chương 38: Sinh con [ Tu ]
39
Chương 39: Tỉnh lại
40
Chương 40: Ai xấu
41
Chương 41: Oán hận
42
Chương 42: Chăm nhóc con
43
Chương 43: Đặt tên
44
Chương 44: Xuất viện
45
Chương 45: Ly hôn
46
Chương 46: Quyết định
47
Chương 47: Cùng giường
48
Chương 48: Cùng gối
49
Chương 49: Thử vai
50
Chương 50: Gây sự
51
Chương 51: Đối diễn
52
Chương 52: Say rượu
53
Chương 53: Thuê phòng
54
Chương 54: Làm chuyện điên rồ [ H.. (¬‿¬)]
55
Chương 55: Hối hận
56
Chương 56: Đòi người
57
Chương 57: Nói dối
58
Chương 58: Bại lộ
59
Chương 59: Sinh bệnh
60
Chương 60: Phát hỏa
61
Chương 61: Động lòng
62
Chương 62: Tiến vào đoàn phim
63
Chương 63: Liên hoan
64
Chương 64: Đổi mới
65
Chương 65: Video
66
Chương 66: Hiểu lầm
67
Chương 67: Yêu thích
68
Chương 68: Thương lượng
69
Chương 69: Muốn ăn
70
Chương 70: Bạn tốt
71
Chương 71: Xoa đầu
72
Chương 72: Trang phục
73
Chương 73: Tự ti
74
Chương 74: Nghe trộm
75
Chương 75: Nghe lời
76
Chương 76: Câu hỏi
77
Chương 77: Gặp mặt
78
Chương 78: Thông báo
79
Chương 79: A Khoan
80
Chương 80: Hối hận
81
Chương 81: Bàn bạc thành công + Trúng độc
82
Chương 82: Mua đất
83
Chương 83: Lời tâm tình
84
Chương 84: Đồng tình
85
Chương 85: Ăn giấm
86
Chương 86: Chụp trộm
87
Chương 87: Khai trương
88
Chương 88: Bùng nổ + Tham ban
89
Chương 89: Sinh nhật
90
Chương 90: Chột dạ
91
Chương 91: Đối đầu
92
Chương 92: Fan hâm mộ
93
Chương 93: Cp
94
Chương 94: Trông coi
95
Chương 95: Ăn tết
96
Chương 96: Hơ khô thẻ tre (Đóng máy)
97
Chương 97: Kế hoạch
98
Chương 98: Hợp tác thành công
99
Chương 99: Ân ái
100
Chương 100: Nam chủ xuất hiện
101
Chương 101: Chân tướng
102
Chương 102: Ca Ca
103
Chương 103: Tin đồn
104
Chương 104: Đố kị
105
Chương 105: Nhập hàng
106
Chương 106: Gây sự
107
Chương 107: Công chiếu
108
Chương 108: Ngả bài
109
Chương 109: Làm sáng tỏ
110
Chương 110: Gọi người
111
Chương 111: Đánh hắn
112
Chương 112: Lễ cưới
113
Chương 113: Phiên ngoại 1 : Giảm béo
114
Chương 114: Phiên ngoại 2 : Giảm béo (2)