Chương 6: Biết trước – cầu xin

Ánh sáng xuyên qua cánh cửa chiếu thẳng vào người Hạ Vy, cô ngồi co ro bên đầu giường, đôi mắt chớp chớp mệt mỏi khẽ run. Cả đêm qua cô không tài nào chợp mắt được.

Cạch...tiếng cửa mở theo bản năng, cô giật mình tròn mắt nhìn thẳng phía trước.

- "Tiểu thư, xin mời cô xuống dùng bữa sáng " - cô hầu kính trọng cúi đầu.

- " được rồi... tôi sẽ xuống ngay "

Cô trở mình đứng dậy, tay với lấy chiếc mặc vào. Bây giờ, trời đã sang thu, những cơn gió lạnh lẽo ùa qua cửa sổ. Đêm qua, không đóng cửa mà lá vàng rơi vào đầy một góc phòng.

Vừa bước xuống cầu thang, những mùi thơm của thức ăn lan tỏa, trên bàn có biết bao nhiêu là đồ ăn, nào là bánh mì Pháp, bơ phô mai,gà quay, Pasta thịt bò...

Cô ngồi xuống chỉ cầm lấy miếng bánh mì mà đút vào miệng ăn. Mùi bơ ngậy tinh tế, nhưng tại sao cô càng nhai, nó lại càng đắng thế này. Hạ Vy chợt nhớ đến những đứa trẻ, bọn chúng hẳn là rất thích những thứ này lắm. Một mình cô làm sao có thể ăn hết chỗ này thật là uổng phí!

Quản gia từ đâu bước đến cúi đầu nói:

- " thiếu gia nói, mấy ngày nữa ngài sẽ không về và cô phải chú ý giữ gìn sức khỏe của mình."

Cô đặt chiếc bánh mì xuống, cúi đầu và nói với quản gia. ngôn tình hay

- "Tôi không muốn ở đây nữa, làm ơn bảo anh ta hãy thả tôi đi "

Không chờ đợi một câu trả lời của bà, cô đứng dậy hướng ra phía vườn. Cây cao nhất là cây rẻ quạt, nó tượng trưng cho sắc vàng mùa thu ở Nhật Bản cô cúi người, nhặt một chiếc lá xé nó ra thành hình con bướm.

Cô còn nhớ những đứa trẻ đó rất thích hình thù này và đặc biệt là do cô làm. Nước mắt khẽ rơi, cô nhớ chúng và bà, Hạ Vy thực sự muốn quay trở về nhưng người đàn ông đó lại không để cô đi.

Cô lặng lẽ ngắm nhìn con bướm, rồi bước đến ngồi xuống bàn bên cạnh đó. Đôi môi của cô cong lên cười, cảnh tượng đó khiến người nhìn cũng cảm thấy thật bình yên. Chiếc váy trắng càng làm cô trở nên giống như thiên thần, đôi mắt đượm buồn nhìn về phía xa xăm.

Mỗi ngày cứ thế trôi qua, cô đều ra đó ngồi và ngắm nhìn cây rẻ quạt. Đã qua một tuần, hắn hoàn toàn không trở về một ngày nào cả. Dù sao thế cũng tốt, cô thật sự không muốn gặp lại người đàn ông đó.

Cơn mưa bỗng chốc ập xuống, Hạ Vy nhanh chóng chạy vào, màn hình lấp lóe bản tin tức thời tiết. Nhưng đôi mắt cô như tối sầm lại, trên màn hình tivi kia đó chính là hình ảnh của tên cổ lão, hắn đang đứng cầm một tờ giấy đọc và nói gì đó.... đôi ta như ù lại!... cái gì mà bán đất!!!.

Hình ảnh hình ảnh miền đất đó được chiếu lên, cả người cô run sợ, làm rơi cả điều khiển xuống đất, tạo lên một tiếng động mạnh, đôi chân run run lùi về sau, rồi bước thật nhanh ra phía ngoài cửa. Quản gia thấy thế vội gọi người giữ chặt lại cô.

Tay chân vùng vẫy mạnh mẽ, may mắn thoát được ra, cô chạy thật nhanh ra phía đường cái, mặc cho cơn mưa đang rơi xối xả. Thân thể cô lạnh buốt, bước đi thật nhanh rồi bắt chiếc taxi, chạy một mạch đến công ty Mạc Thị.

Vừa bước xuống xe, cô đã nhanh chóng chạy vào, cầm tay một cô nhân viên khẩn khoản mà hỏi:

- " Mạc Cao Kì hắn ở đâu?. Cho tôi biết hắn ở đâu?"- cô gái đó trợn tròn mắt nhìn cô, rồi nói

- " Ý cô là Tổng Giám Đốc ạ "- Hạ Vy gật đầu lia lịa.

- " cô hãy đi lên tầng 75 "

Không chần chừ một giây phút nào, cô chạy một mạch đến thang máy, ấn số 75, nhanh chóng lên đó. Vừa bước từ thang máy ra, cô đã gặp Lucy.

Vừa bước vào phòng họp, hắn chắc chắn là ở trong đó.

Cô điên cuồng đập cửa gọi tên hắn mà khóc

- " Cao Kỳ... Anh ra đây cho tôi"

Cô vẫn cứ gọi... nhưng không có một ai đáp lại.

Cơ thể mệt nhọc khụy xuống, đôi môi vẫn mấp máy gọi tên hắn. Cô dựa mình vào cửa tuyệt vọng khóc. Đây là phòng cách âm, ai có thể nghe thấy cô chứ. Lúc tuyệt vọng nhất,, cũng chính là lúc may mắn đến với cô, cánh cửa bỗng mở ra, Lucy khi bước ra ngạc nhiên vô cùng khi thấy Hạ Vy vội đỡ cô lên.

Cô như dùng hết sức mình, chạy thật nhanh qua cánh cửa sắt trước khi nó đóng lại. Nhìn thẳng mặt với mặt Cao Kỳ, đôi mắt khóc sưng húp đến đáng thương, đôi môi mấp máy nói gì đó

- " Cao Kỳ giúp tôi "- sau đó bóng tối như bao trùm lại, cô dần dần ngã xuống ngất đi, may mắn thay có một cánh tay rắn chắc đỡ lấy cô.

Hắn liếc nhìn cơ thể tiều tụy lạnh ngắt, chiếc váy ướt nhẹp vì dầm mưa. Cổ gầm nhẹ một tiếng, nhanh chóng bế cô ra không quen quay đầu ngoài lại nói:

- "tan họp,Lucy đi với tôi " - ai cũng sửng sốt, khi thấy chủ tịch bá đạo của mình hôm nay lại bế một cô gái, vẻ mặt không ngừng lo lắng.

Hạ Vy nhanh chóng được đưa đến một bệnh viện gần đó. Cô bị sốt nhẹ, không lâu sau đó, cô tỉnh dậy, đập vào mắt là dáng người to lớn của Cao Kì.

Hắn ngồi bên cạnh cô, bàn tay hắn đặt lên trán cô kiểm tra nhiệt độ. Cô khẽ cúi đầu người run run. Những giọt nước mắt lã chã lại rơi. Một lực mạnh kéo cô, Mạc Cao Kỳ to lớn, ôm dáng người nhỏ bé của Hạ Vy vào lòng, đôi tay xoa xoa lưng cô như dỗ trẻ con.

- " Mạc Cao Kỳ giúp tôi.... làm.. Làm ơn xin anh giúp tôi"- giọng nói cô run run, ôm chặt lấy hắn. Nâng cằm cô lên, đối diện với đôi mắt hổ phách của hắn, đôi môi bạc dịu dàng phủ lên đôi môi khô khốc của Hạ Vy.

- " nói... ai bắt nặt em " - giọng nói cực kì sủng nịnh, khiến Lucy ngoài của cười khúc khích chưa kịp nở răng, giọng bá đạo lại vang lên:

- "Lucy trừ nửa tháng lương"

- " đó là một mảnh đất tốt ở thành phố Bạch Sa. Bao năm nay đều có người muốn mua lại. Đó cũng là nơi, tôi cùng những đứa trẻ bị mồ côi cha mẹ được vú nuôi chăm sóc lớn lên. Không may Tiểu Đàn - là một trong những đứa trẻ lại bị mắc căn bệnh ung thư hiểm nghèo. Để cứu sống cô bé, Chúng tôi đã vay tiền của tên Cổ Lão và tôi nguyện ý làm việc cho lão để trả nợ. Nhưng hắn ngày càng tham lam, bắt vú nuôi phải chuyển tên hắn đứng làm chủ của mảnh đất đó. Hắn đã hứa rằng là sẽ không bán nó nhưng.... đó là dối trá. Hôm nay hắn đã giao bán mảnh đất đó... làm ơn giúp tôi, chỉ anh có thể giúp tôi, tôi sẽ ngoan ngoãn không chống cự lại anh nữa " - hốc mắt cô mệt mỏi khô khốc, thật sự rất mệt ngả người vào Mạc Cao Kì.

Hắn ôm cô thật chặt, hắn thích sự ngoan ngoãn của cô lúc này không có sự kháng cự nào cả.

- " Lucy đi đến Bạch Sa bằng mọi cách mua lại mảnh đất đó cho tôi"

- " Yes boss nhưng..."

- " tiền lương không trừ gấp 3 "

- " Yêu boss thế "

Làm việc với cô bao năm... chẳng lẽ hắn lại không hiểu. Nếu nói thật ra đưa Lucy vào công ty khác, chắc chắn sẽ bị đuổi thẳng cổ vì cái tội suốt ngày thắc mắc về tiền lương và đòi tăng lương dù có giỏi đến mức nào.

- " Bác sĩ tôi muốn làm thủ tục xuất viện"

Hắn đỡ cô trùm áo khoác lên, cho Hạ Vy bước ra xe xuất phát một mạch đến biệt thự Mạc thị. Khuôn mặt cô đã trở nên hồng hào hơn, hơi thở cũng ổn định hơn.

- " A Phong... nghe lệnh tôi làm Cổ thị phá sản " - giọng nói lạnh lẽo đến thấu xương.

Hắn nhếch mép cười rồi nhìn cô đang nhúc nhích trong lòng mình. Hơi thở nồng ấm của cô phả vào cổ hắn khiến yết hầu di chuyển lên xuống. Hắn thật sự đã phải nhịn suốt bảy ngày, nhiều lúc ngứa ngáy chỉ muốn chạy về ôm cô vào lòng hít hà mùi hương trên cơ thể cô.

Mạc Cao Kì phải công nhận, người con gái này có tầm ảnh hưởng không nhỏ đến hắn.

Vừa xuống xe quản gia đã chạy ra nói:

- " xin tha lỗi cho sự vụng về của tôi "

" được rồi "

Hắn một mực bế cô tiến lên phòng ngủ, nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, vén nhẹ những lọn tóc dính trên má. Sau đó bước tới phòng tắm tráng rửa sạch cơ thể.

Khi bước ra, hắn chỉ quấn trên mình một chiếc khăn tắm, để lộ ra một cơ bụng săn chắc quyến rũ chết người. Nhìn tiểu nha đầu kia ngủ một cách bình yên. Thậm chí, đá chăn tung hết cả lên. Hắn thở dài lắc đầu mỉm cười, tiến đến kéo chăn lên cho cô, mệt mỏi mà hạ luôn mình xuống nằm bên cạnh cánh tay săn chắc kéo cô ôm vào lòng, hôn lên trán.

Cơ thầy cô nóng hầm hập vì sốt,còn cơ thể hắn lại lạnh buốt vì vừa mới tắm xong. Hạ Vi cảm thấy rất thoải mái không ngần ngại đưa tay nhỏ ôm. Trong giấc mơ hắn chính là một con gấu Bắc Cực mang hơi mát cho cô.

Hắn nào đâu biết cô chỉ thấy cô cười khúc khích đôi môi anh đào vừa nở nụ cười đã bị hắn nhanh chóng xâm chiếm cướp hết hương ngọt trên đó. Thật sự là không nỡ rời nhưng vừa thấy cô nhăn mặt khó chịu liền buông ra. Mắt cô mở hé vẫn trong mộng mà nói nhảm.

- " con gấu đáng ghét "

Hắn chỉ cười cô không chịu buông tha mà nhéo một miếng thịt bên eo hắn đỏ ửng cô nhắm mắt cười thỏa mãn.

- " tiểu tử thối " - nói xong hắn cúi xuống xuống cổ cô cắn nhẹ một cái tạo thành vết răng trên cổ cô. Lúc sau Hạ Vi lại thút thít hắn hơi giật mình chẳng nhẽ hắn cắn cô đau quá liễn vỗ vỗ lưng. Cô vẫn cứ hơi nấc. Thật ra trong giấc mơ cô thấy mình vừa mới nhéo gấu một cái nó đã quay cắn một cái cô tưởng là mình đã chết rồi mà khóc. Nhưng lúc sau con gấu ấy nó lại dùng chân đẩy đẩy lưng cô chắc thử xem cô chết chưa đây mà. Lạ nữa nó bỗng cúi đầu xuống dụng lưỡm liếm vết thương chứ thật ra có ai đó đã dịu dàng hôn lên vết cắn dỗ dành...

******

Nx and vote???? nhaaaaaa????????????

Chapter
1 Chương 1: Mạnh mẽ chiếm đoạt
2 Chương 2: Mật ngọt chết người
3 Chương 3: buổi khiêu vũ
4 Chương 4: Cô gái giá 10 tỷ
5 Chương 5: Chọc giận
6 Chương 6: Biết trước - cầu xin
7 Chương 7
8 Chương 8: Bữa tối ấm áp
9 Chương 9: Ác mabiết ốm
10 Chương 10: Sự dịu dàng ấm áp
11 Chương 11: Ác ma không khoan nhượng
12 Chương 12: Cái chết cận kề
13 Chương 13: Cái chết cận kề tiếp
14 Chương 14: Hi vọng
15 Chương 15
16 Chương 16: Cuộc gọi bí ẩn
17 Chương 17: Xin lỗi
18 Chương 18: Cảnh giác
19 Chương 19: Nguy hiểm
20 Chương 20: Luôn chờ đợi
21 Chương 21: Quyết bảo vệ
22 Chương 22: Giải cứu
23 Chương 23: Cô nhớ hắn
24 Chương 24: Trong phòng bệnh thì làn gì
25 Chương 25: Dục ái
26 Chương 26: Người cấm động
27 Chương 27: Định nghĩa từ ăn
28 Chương 28: Cô không dễ bắt nạt
29 Chương 29: Tổng tài cũng biết chăm sóc người khác
30 Chương 30: Người con gái hắn trân trọng
31 Chương 31: Hạ vy ghen rồi
32 Chương 32: Lần đầu chủ động
33 Chương 33: Lần đầu chủ động2
34 Chương 34: Chuyện viên thuốcngọt
35 Chương 35: Người phụ nữ không thể dứt
36 Chương 36: Hình phạt ngọt ngào
37 Chương 37: Người thứ ba
38 Chương 38: Tôi sẽ ở bên anh
39 Chương 39: Xuất viện
40 Chương 40
41 Chương 41: Sự quyến rũ
42 Chương 42: Tiếng động lạ
43 Chương 43: Câu trả lời thỏa tình
44 Chương 44: Cô chủ tuyệt vời
45 Chương 45: Bữa cơm chúc mừng
46 Chương 46: Ôm lấy tôi
47 Chương 47: Phòng thay đồ
48 Chương 48: Hai trái tim một tiếng yêu
49 Chương 49
50 Chương 50: Thân gửi các tềnh iu
51 Chương 51: Tôi muốn hôn anh
52 Chương 52: Mạc cao kì của em
53 Chương 53: Quái vật mang tên công viên trò chơi
54 Chương 54: Vợ chồng nhà mạc
55 Chương 55: Em yêu anh
56 Chương 56: Hạnh phúc
57 Chương 57: Tôi dại em
58 Chương 58
59 Chương 59: Kỉ vật
60 Chương 60: Trở thành người phụ nữ của tôi
61 Chương 61: Nghi ngờ
62 Chương 62: Vị hôn thê bất ngờ
63 Chương 63: Ai làm ai say
64 Chương 64: Sao trong đêm
65 Chương 65: Chuyện sáng sớm
66 Chương 66: Hẹn hò
67 Chương 67: Hoa đã có chậu
68 Chương 68: Quà tặng độc giả
69 Chương 69: Đó là chồng tôi
70 Chương 70: Cả thế giới
71 Chương 71: Hoa tàn trong đêm
72 Chương 72: Tổn thương
73 Chương 73: Xung đột
74 Chương 74: Do hắn chọn
75 Chương 75: Hoa tàn trong gió
76 Chương 76: Khởi đầu công việc
77 Chương 77: Lộ tư hợp tác
78 Chương 78: Nguyệt
79 Chương 79: Bông hoa phát sáng
80 Chương 80: Lời nói ẩn ý
81 Chương 81: Điểm thắt trong quá khứ
82 Chương 82: Dục vọng nhuốm đêm
83 Chương 83: Lời tự thú của kẻ si tình
84 Chương 84: Dần dần hé lộ1
85 Chương 85: Dần dần hé lộ 2
86 Chương 86: Vị khách không mời
87 Chương 87: Bảo vật
88 Chương 88: Kẻ đánh mất tình yêu
89 Chương 89: Vote you are a writer
90 Chương 90: Chị ấy là vợ anh đó kẻ ngốc
91 Chương 91: Ngang trái
92 Chương 92: Sinh nhật jen
93 Chương 93: Chân tướng 1
94 Chương 94
95 Chương 95: Bí mật chiếc vòng
96 Chương 96: Đã luôn ở bên
97 Chương 97: Làm theo một mục đích
98 Chương 98: Nỗi sợ
99 Chương 99: Bão
100 Chương 100: Không biết nên nói gì
101 Chương 101: Tất cả là vì một chữ- yêu 1
102 Chương 102: Đính chính
103 Chương 103: Tất cả là vì một chữ- yêu 2
104 Chương 104: Tất cả là vì một chữ- yêu 3
105 Chương 105: Ngàn cân treo sợi tóc
106 Chương 106: Hai chữ hi sinh
107 Chương 107: Bất đồng
108 Chương 108: Kẻ ngốc tìm thấy tình yêu
109 Chương 109: Pandora milcah
110 Chương 110: Thân phận thật sự
111 Chương 111: Tôi không phải cậu chủ của em
112 Chương 112: Mạc cao kì ghét cô
113 Chương 113: Không thể kiềm chế
114 Chương 114: Khổ tâm nhược kế
115 Chương 115: Kẻ đuổi người chạy
116 Chương 116: Cuộc chiến mang tên vòi phun nước
117 Chương 117: Ngang ngược đã là bản tính
118 Chương 118: Nhà của chúng ta
119 Chương 119: Thương thương bổn thiếu gia
120 Chương 120: Bất trắc
121 Chương 121: Anh cần em
122 Chương 122: Nguyệt hạ vy tin mạc cao kì
123 Chương 123: Chưng cầu dân ý
124 Chương 124: Kẻ hèn nhát người sợ hãi
125 Chương 125: Căn phòng cũ
126 Chương 126: Không thấu hiểu
127 Chương 127: Vì nhau mà cố gắng
128 Chương 128: Định mệnh
129 Chương 129: Ngủ đặc biệt
130 Chương 130: Chuyện đêm khuya
131 Chương 131: Trung hoà làm một
132 Chương 132: Nhất định là anh nhất định là em
133 Chương 133: Kẻ lăng nhăng
134 Chương 134: Khái niệm tình yêu
135 Chương 135: Marry me!
136 Chương 136: Quá khứ đau thương
137 Chương 137: Thói quen yêu thương
138 Chương 138: Lời đe doạ từ kẻ lạ mặt
139 Chương 139: Hạ vy đừng ngủ
140 Chương 140: Đừng giết anh ấy
141 Chương 141: Giấc mơ kì lạ
142 Chương 142: Tra khảo
143 Chương 143: Ngộ độc
144 Chương 144: Luật sư lâm tĩnh như
145 Chương 145: Uy quyền nhà vương gia
146 Chương 146: Là hạ vy
147 Chương 147: Mảnh ghép kí ức
148 Chương 148: Cảnh báo
149 Chương 149: Hạ vy mất tích
150 Chương 150: Điều chưa từng hé lộ
151 Chương 151: Điều chưa từng hé lộ2
152 Chương 152: Cổ trạch dương
153 Chương 153: Vô tình
154 Chương 154: Miaw
155 Chương 155: Uy hiếp
156 Chương 156: Phát bệnh
157 Chương 157: Đâu là thực
158 Chương 158: Lý do để ở lại
159 Chương 159: Ẩn sau nụ cười
160 Chương 160: Mặt trời và ánh trăng
161 Chương 161: Chìa khóa
162 Chương 162: Không hẹn mà gặp
163 Chương 163: Tình yêu hay tội lỗi
164 Chương 164: Kẻ chơi cờ
165 Chương 165: Cao kì chờ đợi em được không
166 Chương 166: Điều em muốn nói
167 Chương 167: Giấc mơ hay đời thực
168 Chương 168: Thú hoang
169 Chương 169: Kẻ Bức Người 1
170 Chương 170: Kẻ Bức Người 2
171 Chương 171: Hiểu Lầm
172 Chương 172: Hiểu Lầm 2
173 Chương 173: Vết Thương Năm Ấy
174 Chương 174: Vì Duyên Hay Vì Nợ 1
175 Chương 175: Vì Duyên Hay Vì Nợ 2
176 Chương 176: Lựa Chọn
177 Chương 177: Đáng Thương Hay Đáng Trách
Chapter

Updated 177 Episodes

1
Chương 1: Mạnh mẽ chiếm đoạt
2
Chương 2: Mật ngọt chết người
3
Chương 3: buổi khiêu vũ
4
Chương 4: Cô gái giá 10 tỷ
5
Chương 5: Chọc giận
6
Chương 6: Biết trước - cầu xin
7
Chương 7
8
Chương 8: Bữa tối ấm áp
9
Chương 9: Ác mabiết ốm
10
Chương 10: Sự dịu dàng ấm áp
11
Chương 11: Ác ma không khoan nhượng
12
Chương 12: Cái chết cận kề
13
Chương 13: Cái chết cận kề tiếp
14
Chương 14: Hi vọng
15
Chương 15
16
Chương 16: Cuộc gọi bí ẩn
17
Chương 17: Xin lỗi
18
Chương 18: Cảnh giác
19
Chương 19: Nguy hiểm
20
Chương 20: Luôn chờ đợi
21
Chương 21: Quyết bảo vệ
22
Chương 22: Giải cứu
23
Chương 23: Cô nhớ hắn
24
Chương 24: Trong phòng bệnh thì làn gì
25
Chương 25: Dục ái
26
Chương 26: Người cấm động
27
Chương 27: Định nghĩa từ ăn
28
Chương 28: Cô không dễ bắt nạt
29
Chương 29: Tổng tài cũng biết chăm sóc người khác
30
Chương 30: Người con gái hắn trân trọng
31
Chương 31: Hạ vy ghen rồi
32
Chương 32: Lần đầu chủ động
33
Chương 33: Lần đầu chủ động2
34
Chương 34: Chuyện viên thuốcngọt
35
Chương 35: Người phụ nữ không thể dứt
36
Chương 36: Hình phạt ngọt ngào
37
Chương 37: Người thứ ba
38
Chương 38: Tôi sẽ ở bên anh
39
Chương 39: Xuất viện
40
Chương 40
41
Chương 41: Sự quyến rũ
42
Chương 42: Tiếng động lạ
43
Chương 43: Câu trả lời thỏa tình
44
Chương 44: Cô chủ tuyệt vời
45
Chương 45: Bữa cơm chúc mừng
46
Chương 46: Ôm lấy tôi
47
Chương 47: Phòng thay đồ
48
Chương 48: Hai trái tim một tiếng yêu
49
Chương 49
50
Chương 50: Thân gửi các tềnh iu
51
Chương 51: Tôi muốn hôn anh
52
Chương 52: Mạc cao kì của em
53
Chương 53: Quái vật mang tên công viên trò chơi
54
Chương 54: Vợ chồng nhà mạc
55
Chương 55: Em yêu anh
56
Chương 56: Hạnh phúc
57
Chương 57: Tôi dại em
58
Chương 58
59
Chương 59: Kỉ vật
60
Chương 60: Trở thành người phụ nữ của tôi
61
Chương 61: Nghi ngờ
62
Chương 62: Vị hôn thê bất ngờ
63
Chương 63: Ai làm ai say
64
Chương 64: Sao trong đêm
65
Chương 65: Chuyện sáng sớm
66
Chương 66: Hẹn hò
67
Chương 67: Hoa đã có chậu
68
Chương 68: Quà tặng độc giả
69
Chương 69: Đó là chồng tôi
70
Chương 70: Cả thế giới
71
Chương 71: Hoa tàn trong đêm
72
Chương 72: Tổn thương
73
Chương 73: Xung đột
74
Chương 74: Do hắn chọn
75
Chương 75: Hoa tàn trong gió
76
Chương 76: Khởi đầu công việc
77
Chương 77: Lộ tư hợp tác
78
Chương 78: Nguyệt
79
Chương 79: Bông hoa phát sáng
80
Chương 80: Lời nói ẩn ý
81
Chương 81: Điểm thắt trong quá khứ
82
Chương 82: Dục vọng nhuốm đêm
83
Chương 83: Lời tự thú của kẻ si tình
84
Chương 84: Dần dần hé lộ1
85
Chương 85: Dần dần hé lộ 2
86
Chương 86: Vị khách không mời
87
Chương 87: Bảo vật
88
Chương 88: Kẻ đánh mất tình yêu
89
Chương 89: Vote you are a writer
90
Chương 90: Chị ấy là vợ anh đó kẻ ngốc
91
Chương 91: Ngang trái
92
Chương 92: Sinh nhật jen
93
Chương 93: Chân tướng 1
94
Chương 94
95
Chương 95: Bí mật chiếc vòng
96
Chương 96: Đã luôn ở bên
97
Chương 97: Làm theo một mục đích
98
Chương 98: Nỗi sợ
99
Chương 99: Bão
100
Chương 100: Không biết nên nói gì
101
Chương 101: Tất cả là vì một chữ- yêu 1
102
Chương 102: Đính chính
103
Chương 103: Tất cả là vì một chữ- yêu 2
104
Chương 104: Tất cả là vì một chữ- yêu 3
105
Chương 105: Ngàn cân treo sợi tóc
106
Chương 106: Hai chữ hi sinh
107
Chương 107: Bất đồng
108
Chương 108: Kẻ ngốc tìm thấy tình yêu
109
Chương 109: Pandora milcah
110
Chương 110: Thân phận thật sự
111
Chương 111: Tôi không phải cậu chủ của em
112
Chương 112: Mạc cao kì ghét cô
113
Chương 113: Không thể kiềm chế
114
Chương 114: Khổ tâm nhược kế
115
Chương 115: Kẻ đuổi người chạy
116
Chương 116: Cuộc chiến mang tên vòi phun nước
117
Chương 117: Ngang ngược đã là bản tính
118
Chương 118: Nhà của chúng ta
119
Chương 119: Thương thương bổn thiếu gia
120
Chương 120: Bất trắc
121
Chương 121: Anh cần em
122
Chương 122: Nguyệt hạ vy tin mạc cao kì
123
Chương 123: Chưng cầu dân ý
124
Chương 124: Kẻ hèn nhát người sợ hãi
125
Chương 125: Căn phòng cũ
126
Chương 126: Không thấu hiểu
127
Chương 127: Vì nhau mà cố gắng
128
Chương 128: Định mệnh
129
Chương 129: Ngủ đặc biệt
130
Chương 130: Chuyện đêm khuya
131
Chương 131: Trung hoà làm một
132
Chương 132: Nhất định là anh nhất định là em
133
Chương 133: Kẻ lăng nhăng
134
Chương 134: Khái niệm tình yêu
135
Chương 135: Marry me!
136
Chương 136: Quá khứ đau thương
137
Chương 137: Thói quen yêu thương
138
Chương 138: Lời đe doạ từ kẻ lạ mặt
139
Chương 139: Hạ vy đừng ngủ
140
Chương 140: Đừng giết anh ấy
141
Chương 141: Giấc mơ kì lạ
142
Chương 142: Tra khảo
143
Chương 143: Ngộ độc
144
Chương 144: Luật sư lâm tĩnh như
145
Chương 145: Uy quyền nhà vương gia
146
Chương 146: Là hạ vy
147
Chương 147: Mảnh ghép kí ức
148
Chương 148: Cảnh báo
149
Chương 149: Hạ vy mất tích
150
Chương 150: Điều chưa từng hé lộ
151
Chương 151: Điều chưa từng hé lộ2
152
Chương 152: Cổ trạch dương
153
Chương 153: Vô tình
154
Chương 154: Miaw
155
Chương 155: Uy hiếp
156
Chương 156: Phát bệnh
157
Chương 157: Đâu là thực
158
Chương 158: Lý do để ở lại
159
Chương 159: Ẩn sau nụ cười
160
Chương 160: Mặt trời và ánh trăng
161
Chương 161: Chìa khóa
162
Chương 162: Không hẹn mà gặp
163
Chương 163: Tình yêu hay tội lỗi
164
Chương 164: Kẻ chơi cờ
165
Chương 165: Cao kì chờ đợi em được không
166
Chương 166: Điều em muốn nói
167
Chương 167: Giấc mơ hay đời thực
168
Chương 168: Thú hoang
169
Chương 169: Kẻ Bức Người 1
170
Chương 170: Kẻ Bức Người 2
171
Chương 171: Hiểu Lầm
172
Chương 172: Hiểu Lầm 2
173
Chương 173: Vết Thương Năm Ấy
174
Chương 174: Vì Duyên Hay Vì Nợ 1
175
Chương 175: Vì Duyên Hay Vì Nợ 2
176
Chương 176: Lựa Chọn
177
Chương 177: Đáng Thương Hay Đáng Trách