Chương 6: 6: Bảo Ngọc

Vào cuối tuần, Ly Tâm nhận được một cuộc gọi.
"chị dâu! Em về rồi! Chị đi đón em nha!" Giọng bên kia nghe có vẻ rất phấn khởi.

Ly Tâm hỏi: "Khi nào thì em đến?"
"Ngay chiều nay! Chắc tầm hai ba giờ!"
"Sớm như vậy?" Ly Tâm hơi kinh ngạc: "Sao em không nói trước?"
"Em muốn cho chị dâu và anh một bất ngờ!" Đầu dây đối diện cười nói.
Sau khi cúp điện thoại, Ly Tâm liền đến thư phòng tìm Hạ Dương.

Hạ Dương lúc này đang dựa vào ghế sô pha, nhìn một cuốn album ảnh cũ.

Chỉ là khi Ly Tâm bước vào, Hạ Dương liền đóng nó lại và đặt sang một bên.
Ly Tâm nhìn thoáng qua cuốn album kia, cô biết Hạ Dương thỉnh thoảng sẽ ở một mình trong thư phòng và lật xem album ảnh, nó dường như là một đồ vật rất quan trọng.

Ly Tâm bước tới: "A Dương, Bảo Ngọc sắp về tới rồi, chiều nay máy bay sẽ đáp cánh."
Bảo Ngọc là em ruột của Hạ Dương, đi du học ở nước ngoài học đại học, vừa tốt nghiệp đại học nên có thể trở về.
"Chiều nay?" Hạ Dương ngẩng đầu lên.
"Vâng." Ly Tâm nói: "Dương, chúng ta cùng nhau đi đón em ấy không?"
Hạ Dương không lên tiếng mà gật đầu.

Ly Tâm quay về phòng ngủ trước để chuẩn bị thay quần áo.

Đang khi Ly Tâm cởϊ qυầи áo được một nửa thì Hạ Dương đi vào.

Hắn đứng ở cửa phòng thay quần áo, nhìn cô nàng trước mặt mình.

Nửa người trên của cô tr@n trụi, trong tay còn cầm một cái váy hoa nhí màu xanh chưa kịp thay.
Hạ Dương đi tới, đột nhiên nói: "Đổi cái khác đi."
Hạ Dương đến trước tủ quần áo, chậm rãi chọn lựa, từ bên trong lấy ra một chiếc váy trơn màu trắng.

Ngoài ra, Hạ Dương còn chọn thêm áo len và áo khoác bên ngoài, thậm chí cả khăn quàng cổ.

Ly Tâm có chút không muốn lắm nhưng vẫn cầm lấy quần áo trên tay hắn rồi ngoan ngoãn thay.
Hầu hết đồ của cô trong tủ đều do Hạ Dương mua cho, kiểu dáng cũng đều do chính tay hắn chọn.

Hạ Dương thích giúp cô chọn quần áo, thậm chí trực tiếp phối một bộ hoàn chỉnh rồi để cô thay.

Đôi khi Ly Tâm cảm thấy mình giống như một con búp bê, và Hạ Dương là người mặc đồ cho con búp bê.

Bất quá cô cũng không ngại, chỉ cần hắn thích là được.

Sau khi thay quần áo và mang xong khăn quàng cổ, Ly Tâm thấy hắn đưa tới một lọ nước hoa - là hoa linh lan.

Ly Tâm tiếp nhận nước hoa rồi xịt một chút lên người.

cô biết từ trước đến nay Hạ Dương đều không dùng nước hoa, nhưng lại rất thích tặng nước hoa cho cô, để trong tủ cũng sắp đầy rồi.

Mà gần đây, Hạ Dương tựa hồ rất thích mùi hoa linh lan này.

Sau khi Ly Tâm thu dọn đồ đạc xong thì cùng Hạ Dương ra sân bay.

Khoảng ba giờ sau, Ly Tâm liếc mắt nhìn tùng người đang đi ra liền thấy thân ảnh Bảo Ngọc.

Bảo Ngọc so với Ly Tâm nhỏ hơn hai tuổi, lại bởi vì gương mặt non nớt như trẻ thơ nên thoạt nhìn trông cực đáng yêu.

"Anh cả! chị dâu!" Bảo Ngọc hô to vừa xách vali chạy như bay lại chỗ Ly Tâm và Hạ Dương.

Tính tình Bảo Ngọc tương đối năng động, vừa nhìn thấy Ly Tâm liền ôm một cái, cười híp mắt: "chị dâu càng ngày càng đẹp ra nha!"
Bảo Ngọc lại nhìn đến Hạ Dương bên cạnh, cười hì hì nói: "Anh cả cũng rất đẹp."
Chẳng qua là Hạ Dương lại hơi có chút lãnh đạm, chỉ nhàn nhạt nói: "Đi về trước."
Bảo Ngọc cũng biết tính cách của Hạ Dương chính là như thế này liền vội vàng đi theo bên cạnh nói: "Buổi tối em muốn ăn ké cơm! Em lâu lắm rồi không được ăn ngon! Đồ ăn chị dâu nấu lại ngon nhất!"
"Được." Ly Tâm cười gật đầu.

Ba người trở lại chung cư, Ly Tâm liền đi phòng bếp làm bữa tối.

Bảo Ngọc ở trong phòng khách bắt đầu thu thập hành lý, từ bên trong lấy ra hai hộp quà.

Hạ Dương đã trở về thư phòng, Bảo Ngọc cầm hai cái hộp quà kia, có chút gấp không chờ nổi vọt vào trong thư phòng.
"Anh! Quà lưu niệm cho anh cùng chị dâu!" Bảo Ngọc vui vẻ đem hai hộp quà để lên trên bàn.

Hạ Dương dựa vào sô pha lật xem album ảnh cũ, ngẩng đầu nhìn thoáng qua rồi tùy ý đáp lại, trên mặt biểu tình vẫn như cũ có chút lãnh đạm.

Ngay khi Bảo Ngọc đang định nói gì đó, đột nhiên chú ý tới cuốn album ảnh trên tay Hạ Dương, tức khắc trầm mặc xuống.

Qua một hồi lâu, Bảo Ngọc nhỏ giọng hỏi: "Anh, anh cùng chị dâu khi nào quyết định kết hôn.
Hạ Dương chỉ nhàn nhạt đáp: "Không biết."
"Đều đã 5 năm rồi mà ...." Bảo Ngọc lẩm bẩm.
Hạ Dương rũ mắt xuống cũng không có lên tiếng.
Bảo Ngọc nhìn cuốn album kia, tức khắc nhíu mày nói: "Anh, anh sẽ không phải là còn đang đợi cô ta chứ?"
Bảo Ngọc nói lời này không đầu không đuôi, nhưng Hạ Dương vẫn nghe hiểu.
"Chuyện người lớn, em còn nhỏ đừng quan tâm." Hạ Dương khép lại album, đứng dậy, tỉ mỉ đem album cất kỹ ở trong ngăn kéo.
"Được rồi, em không quan tâm." Bảo Ngọc dựa vào ghế sô pha, suy nghĩ miên man, đột nhiên lại nói: "Nhưng hình như cô ta sắp trở lại."
"Ừm." Phản ứng của Hạ Dương vẫn như cũ, không lạnh không nhạt.

Bảo Ngọc liếc mắt nhìn, thật sự không nhìn ra được chút cảm xúc dao động nào trên mặt Hạ Dương, cuối cùng đành phải bó tay.

Bầu không khí trong thư phòng trở nên hơi căng cứng trong chốc lát, cả hai đều không ai lên tiếng.

Cho đến khi tiếng gõ cửa phá vỡ sự im lặng này.

Ly Tâm đứng ở trước cửa thư phòng, cười nói: "Bữa tối đã sẵn sàng."

Bảo Ngọc tức khắc như sống lại, vội vàng lao ra.

Sau khi kết thúc bữa tối thì Bảo Ngọc chuẩn bị rời đi.
Bảo Ngọc ở bên này cũng có một phòng, ở ngay tòa chung cư bên cạnh, cách nhau rất gần.

Ly Tâm mang giúp hành lý, đưa Bảo Ngọc đến cửa thang máy.

Bảo Ngọc đột nhiên nghĩ đến cái gì liền hỏi: "chị dâu, sinh nhật anh cả tổ chức ở đâu?"
Ly Tâm: " Ở Du thuyền Lam Hải."
Bảo Ngọc gật gật đầu: "Được, cho em vị trí đi!"
"Ok."
Ly Tâm lại hỏi: "Tốt nghiệp xong em tính sẽ đi đâu?"
"Trở về đây đi." Bảo Ngọc gãi tóc: "Ở nước ngoài không vui, ở bên này vẫn tốt hơn."
Ly Tâm cười nói: "Tốt nghiệp xong em phải đi làm."
"Em không đi làm! Em muốn chơi mấy năm nữa!" Bảo Ngọc nháo xong rồi bước vào trong thang máy, vẫy tay với Ly Tâm: "chị dâu, qua mấy ngày nữa em lại đến tìm chị chơi nha!"
"Được." Ly Tâm mỉm cười nhìn Bảo Ngọc đi vào thang máy, lúc này mới xoay người trở về.
Ly Tâm chuẩn bị quay lại phòng ngủ, nhưng khi đi ngang qua thư phòng, theo bản năng muốn nhìn một cái.
Cửa thư phòng không đóng, bên trong tỏa ra ánh đèn vàng ấm áp.

Nam nhân ngồi trên ghế sô pha, đang cúi đầu lật xem một cuốn album cũ ố vàng.

Một lần lại một lần lật xem, giống như là đang nâng niu bảo vật quý hiếm gì vậy..

Chapter
1 Chương 1: 1: Ly Tâm Và Hạ Dương
2 Chương 2: 2: Về Nhà Cũ
3 Chương 3: 3: Tình Đầu
4 Chương 4: 4: Lời Nói Ẩn Ý
5 Chương 5: 5: Che Mắt
6 Chương 6: 6: Bảo Ngọc
7 Chương 7: 7: Chọn Đồ Cho Ly Tâm
8 Chương 8: 8: Món Quà Bất Ngờ
9 Chương 9: 9: Hàng Giả
10 Chương 10: 10: Đưa Cô Ta Về
11 Chương 11: 11: Tuổi Trẻ Thật Tốt
12 Chương 12: 12: Ở Cạnh Cô Ta
13 Chương 13: 13: Về Muộn
14 Chương 14: 14: Cảm Thấy Như Thế Nào
15 Chương 15: 15: Ân Tình Cứu Mạng Năm Xưa
16 Chương 16: 16: Đụng Hàng
17 Chương 17: 17: Đối Xử Khác Với Em
18 Chương 18: 18: Vân Thy Bị Dị Ứng
19 Chương 19: 19: Tránh Ra
20 Chương 20: 20: Chưa Từng Xác Định Quan Hệ
21 Chương 21: 21: Đừng Loạn
22 Chương 22: 22: Lần Cuối Cùng
23 Chương 23: 23: Chuẩn Bị Rời Đi
24 Chương 24: 24: Đừng Bao Giờ Trở Lại
25 Chương 25: 25: Cá Cược
26 Chương 26: 26: Bói Toán
27 Chương 27: 27: Cầu May Mắn Cho Hạ Dương
28 Chương 28: 28: Cầu Cứu
29 Chương 29: 29: Phát Nổ
30 Chương 30: 30: Ngày Cá Tháng Tư Mất Mát
31 Chương 31: 31: Không Nhận
32 Chương 32: 32: Vô Cảm
33 Chương 33: 33: Tình Nhân Thế Thân
34 Chương 34: 34: Cái Chết Đến Quá Đột Ngột
35 Chương 35: 35: Đừng Nhắc Đến Nữa
36 Chương 36: 36: Vứt Hết Đi
37 Chương 37: 37: Ảo Giác
38 Chương 38: 38: Mày Định Làm Gì Em Ấy
39 Chương 39: 39: Hồi Tưởng
40 Chương 40: 40: Hối Hận
41 Chương 41: 41: Bỏ Thuốc
42 Chương 42: 42: Nhẫn Cầu Hôn Muộn Màng
43 Chương 43: 43: Nữ Thần Tượng Xinh Đẹp
44 Chương 44: 44: Thay Đổi Diện Mạo
45 Chương 45: 45: Kiếm Một Kim Chủ
46 Chương 46: 46: Thư Mời Dạ Tiệc
47 Chương 47: 47: Bức Ảnh
48 Chương 48: 48: Gặp Nhau
49 Chương 49: 49: Trở Về Với Anh
50 Chương 50: 50: Không Phải Nhận Nhầm
51 Chương 51: 51: Muốn Bao Nuôi
52 Chương 52: 52: Cô Ta Không Đáp Ứng Được Anh
53 Chương 54: 54: Cảm Thấy Hợp Nhau
54 Chương 56: 56: Người Thích Ly Tâm Từ Lâu
55 Chương 58: 58: Bao Nuôi Đến 50 Năm
56 Chương 60: 60: Rốt Cuộc Là Sai Ở Đâu
57 Chương 62: 62: Dù Cho Có Lời Dụng Thì Vẫn Chấp Nhận
58 Chương 63: 63: Vẫn Đáng Yêu Như Vậy
59 Chương 64: 64: Phải Biết Quý Trọng Bản Thân
60 Chương 65: 65: Tìm Hiểu Sở Thích Của Em
61 Chương 66: 66: Giọng Nói Đầy Ái Muội Của Nam Nhân Và Lưu Ly
62 Chương 67: 67: Anh Có Tư Cách Gì Chất Vấn Tôi
63 Chương 68: 68: Xin Em Đừng Ở Bên Người Khác
64 Chương 69: 69: Được Đón Nhận
65 Chương 70: 70: Vân Thy Sẽ Ra Nước Ngoài
66 Chương 71: 71: Tại Sao Lúc Đó Cô Ta Không Chết Đi
67 Chương 72: 72: Bỏ Lại Quá Khứ
68 Chương 73: 73: Gặp Lại
69 Chương 74: 74: Anh Có Thể Thử Với Em
Chapter

Updated 69 Episodes

1
Chương 1: 1: Ly Tâm Và Hạ Dương
2
Chương 2: 2: Về Nhà Cũ
3
Chương 3: 3: Tình Đầu
4
Chương 4: 4: Lời Nói Ẩn Ý
5
Chương 5: 5: Che Mắt
6
Chương 6: 6: Bảo Ngọc
7
Chương 7: 7: Chọn Đồ Cho Ly Tâm
8
Chương 8: 8: Món Quà Bất Ngờ
9
Chương 9: 9: Hàng Giả
10
Chương 10: 10: Đưa Cô Ta Về
11
Chương 11: 11: Tuổi Trẻ Thật Tốt
12
Chương 12: 12: Ở Cạnh Cô Ta
13
Chương 13: 13: Về Muộn
14
Chương 14: 14: Cảm Thấy Như Thế Nào
15
Chương 15: 15: Ân Tình Cứu Mạng Năm Xưa
16
Chương 16: 16: Đụng Hàng
17
Chương 17: 17: Đối Xử Khác Với Em
18
Chương 18: 18: Vân Thy Bị Dị Ứng
19
Chương 19: 19: Tránh Ra
20
Chương 20: 20: Chưa Từng Xác Định Quan Hệ
21
Chương 21: 21: Đừng Loạn
22
Chương 22: 22: Lần Cuối Cùng
23
Chương 23: 23: Chuẩn Bị Rời Đi
24
Chương 24: 24: Đừng Bao Giờ Trở Lại
25
Chương 25: 25: Cá Cược
26
Chương 26: 26: Bói Toán
27
Chương 27: 27: Cầu May Mắn Cho Hạ Dương
28
Chương 28: 28: Cầu Cứu
29
Chương 29: 29: Phát Nổ
30
Chương 30: 30: Ngày Cá Tháng Tư Mất Mát
31
Chương 31: 31: Không Nhận
32
Chương 32: 32: Vô Cảm
33
Chương 33: 33: Tình Nhân Thế Thân
34
Chương 34: 34: Cái Chết Đến Quá Đột Ngột
35
Chương 35: 35: Đừng Nhắc Đến Nữa
36
Chương 36: 36: Vứt Hết Đi
37
Chương 37: 37: Ảo Giác
38
Chương 38: 38: Mày Định Làm Gì Em Ấy
39
Chương 39: 39: Hồi Tưởng
40
Chương 40: 40: Hối Hận
41
Chương 41: 41: Bỏ Thuốc
42
Chương 42: 42: Nhẫn Cầu Hôn Muộn Màng
43
Chương 43: 43: Nữ Thần Tượng Xinh Đẹp
44
Chương 44: 44: Thay Đổi Diện Mạo
45
Chương 45: 45: Kiếm Một Kim Chủ
46
Chương 46: 46: Thư Mời Dạ Tiệc
47
Chương 47: 47: Bức Ảnh
48
Chương 48: 48: Gặp Nhau
49
Chương 49: 49: Trở Về Với Anh
50
Chương 50: 50: Không Phải Nhận Nhầm
51
Chương 51: 51: Muốn Bao Nuôi
52
Chương 52: 52: Cô Ta Không Đáp Ứng Được Anh
53
Chương 54: 54: Cảm Thấy Hợp Nhau
54
Chương 56: 56: Người Thích Ly Tâm Từ Lâu
55
Chương 58: 58: Bao Nuôi Đến 50 Năm
56
Chương 60: 60: Rốt Cuộc Là Sai Ở Đâu
57
Chương 62: 62: Dù Cho Có Lời Dụng Thì Vẫn Chấp Nhận
58
Chương 63: 63: Vẫn Đáng Yêu Như Vậy
59
Chương 64: 64: Phải Biết Quý Trọng Bản Thân
60
Chương 65: 65: Tìm Hiểu Sở Thích Của Em
61
Chương 66: 66: Giọng Nói Đầy Ái Muội Của Nam Nhân Và Lưu Ly
62
Chương 67: 67: Anh Có Tư Cách Gì Chất Vấn Tôi
63
Chương 68: 68: Xin Em Đừng Ở Bên Người Khác
64
Chương 69: 69: Được Đón Nhận
65
Chương 70: 70: Vân Thy Sẽ Ra Nước Ngoài
66
Chương 71: 71: Tại Sao Lúc Đó Cô Ta Không Chết Đi
67
Chương 72: 72: Bỏ Lại Quá Khứ
68
Chương 73: 73: Gặp Lại
69
Chương 74: 74: Anh Có Thể Thử Với Em