Chương 59: Hồ Mi Nhi

Sướng Xuân Viên

Hồ Mi Nhi nhận được tin tức, vui mừng đến mức miệng cũng không khép được, Lý Dịch vừa đi, vội vàng sai người lấy hết tất cả xiêm y ra, thử từng cái từng cái một.

"Di nương, người đẹp như vậy, mặc xiêm y nào cũng làm nền cho người!" Nha hoàn Hồng Hạnh ở một bên khen ngợi, cao hứng thay cho chủ tử nhà mình.

Hồ Mi Nhi liếc mắt nhìn nàng một cái: "Ngươi biết cái gì? Ánh mắt của Vương gia há có thể phán xét cùng với người thường chứ?"

"Đúng vậy, vị ở viện Lục Vu kia lớn lên như vậy, Vương gia cũng có thể lấy vào phủ, chẳng qua khi mới mẻ nhiệt tình vừa qua, chưa đủ gây ra e ngại, nếu di nương của chúng ta ăn mặc trang điểm lên, người nào cũng không sánh bằng, Vương gia cũng sẽ quyết một lòng với di nương!"

"Đúng đó, nếu di nương sinh nhi tử cho Vương gia, nói không chừng cũng sẽ nâng lên vị trí phu nhân!" Trần Hồng bừng tỉnh hiểu ra, vỗ tay một cái nói.

"Đi đi, coi như miệng hai ngươi ngọt!" Hồ Mi Nhi cười mắng một tiếng, ngắt nhẹ các nàng một cái, trong mắt cũng phát ra sự vui vẻ nồng đậm.

Lúc trước Vương gia không tới, chỉ cần tối nay tới đây, dựa vào bản lĩnh của Hồ Mi Nhi ta, đây còn không phải là dễ như trở bàn tay sao?

Nàng âm thầm cười, chợt bên ngoài truyền đến một tiếng nói kiều mỵ: "Hồ di nương thật là có phúc khí tốt, bản phu nhân cũng muốn tới nơi này dính lấy chút hào quang!"

Ánh mắt Hồ Mi Nhi đông cứng lại, làm sao Liễu Tưởng Dung tới đây rồi? Nàng ta cũng nghe được tin tức sao?

"Sao có thể làm phiền Liễu tỷ tỷ tự hạ thấp địa vị tới chỗ của ta chứ? Tỷ tỷ có gì phân phó, muội muội nhất định đến theo lời gọi!" Nói thật sự rất khách khí, nhưng lại ngồi ở trước bàn trang điểm không nhúc nhích, cứ thế thưởng thức dung nhan mỹ lệ trong gương đồng.

Liễu Tưởng Dung đã cất bước đi vào, trên mặt là nụ cười dịu dàng, tha thướt đi tới bên cạnh Hồ Mi Nhi, "Hôm nay không phải là ta nghe được tin tức tốt sao? Đặc biệt tới chúc mừng muội muội ngài đó!"

Nói xong, nàng vẫy vẫy tay, nha hoàn liền bưng tới một cái khay, trên đó là mấy món đồ trang sức màu vàng lóng lánh, vừa nhìn liền biết giá trị không rẻ.

Hồ Mi Nhi thấy thế mặt mày hớn hở, nhưng trong lòng lại kiềm chế, các nàng luôn luôn không lui tới, nàng ta đây là có ý gì?

Liễu Tưởng Dung ỷ là muội muội nương gia Thái tử phi, luôn luôn mắt cao hơn đầu, ngoài lão phu nhân ra, đều làm như không thấy với tất cả nữ nhân trong phủ, ngay cả chủ mẫu chi thứ hai cũng không để ở trong mắt.

Hôm nay lại lấy lòng như thế, chẳng lẽ là thấy mình trong mắt Vương gia đã không giống lúc trước sao? Thật là phong thủy luân chuyển!

Nghĩ tới đây, Hồ Mi Nhi liền khách khí nói: "Tỷ tỷ, vô công không thụ lộc, thế nào để cho ngài tốn kém chứ?"

"Nhìn xem, lời này của muội muội thật đúng là khách khí, chúng ta cũng không phải là người ngoài, tỷ muội nhà mình, nên chăm sóc lẫn nhau mới phải." Liễu Tưởng Dung quở trách liếc nhìn nàng ta một cái, lại nói: "Đây chính là phần thái tử phi tỷ tỷ ban thưởng, muội cũng không thể đánh vào mặt tỷ tỷ chứ?"

"Đó là đương nhiên!" Hồ Mi Nhi nở nụ cười chân thành, cuối cùng chọn một cây trâm tam vĩ phong màu vàng khảm hồng bảo thạch, hưng phấn lệnh Trần Hồng cài lên.

"Dung mạo muội muội bất phàm, cây trâm này cũng được hào quang theo!" Liễu Tưởng Dung cố gắng dồn hết sức lực tán dương.

Hồ Mi Nhi càng vui vẻ hơn, lại phát hiện ra Liễu Tưởng Dung còn đứng, vội vàng sai người lấy cái ghế tới đây, mắng:

"Là người nào không có mắt, tỷ tỷ tới cũng không biết thông truyền một tiếng? Hại ta vô cùng thất lễ!"

Khóe mắt nàng ta khẽ nâng, giọng điệu nâng cao biểu hiện ra tức giận, lập tức liền có tiểu nha hoàn chạy vào, nghe Hồ Mi Nhi nổi giận, vội vàng quỳ xuống.

Nàng ngoan lệ trừng mắt nhìn tiểu nha hoàn một cái, "Người tới, vả miệng năm mươi cái, cảnh cáo!"

"Muội muội bớt giận, cũng đừng làm tổn hại tới ngày lành tháng tốt, hôm nay lại là ngày tốt của muội!" Liễu Tưởng Dung cười rất mập mờ, còn cố ý chớp mắt với nàng ta vài cái.

Hồ Mi Nhi vốn chính là làm dáng một chút, thường ngày nàng đối xử khá ôn hòa với hạ nhân, mới vừa rồi mình chỉ muốn lạnh nhạt với Liễu Tưởng Dung, đây không phải là tìm bậc thang để bước xuống thôi hay sao. Nghe nàng ta vừa nói như vậy, ấn tượng với nàng ta liền tốt hơn chút.

Chỉ ngồi một lát, Liễu Tưởng Dung liền rời khỏi Sướng Xuân Viên, ngẩng đầu nhìn màn đêm dần dần buông xuống, lại quay sang liếc nhìn về hướng viện Phi Vân, không thấy một bóng người, trong lòng có chút khổ sở, lại có chút may mắn.

Không có tận mắt nhìn thấy, nàng sẽ dễ chịu hơn một chút đi! Nàng xoay người đi về phía viện của mình.

Chapter
1 Chương 1: Công chúa đào hôn
2 Chương 2: Hoạt động bí mật
3 Chương 3: Anh hùng cứu mỹ nhân
4 Chương 4: Lấy oán trả ơn?
5 Chương 5: Kết bạn đồng hành
6 Chương 6: Ân huệ như giọt nước, báo đáp lại cả nguồn suối
7 Chương 7: Khó hiểu về Vân Đậu Cao
8 Chương 8: Loạn trong giặc ngoài
9 Chương 9: Tạ Gia thôn
10 Chương 10: Chạy chữa
11 Chương 11: Quỷ Cốc thần y
12 Chương 12: Định cư
13 Chương 13: An cư
14 Chương 14: Nàng là công chúa?
15 Chương 15: Giằng co
16 Chương 16: Hồi cung
17 Chương 17: Ly hôn
18 Chương 18: Cung biến
19 Chương 19: Đao hạ lưu tình
20 Chương 20: Tù nhân
21 Chương 21: Mây đen giăng khắp thành
22 Chương 22: Đi tới Tề Quốc
23 Chương 23: Gặp phải đại sự rồi!
24 Chương 24: Cái gì phải tới rốt cuộc cũng tới
25 Chương 25: Diện kiến Tề hoàng
26 Chương 26: Thân mình bị bệnh
27 Chương 27: Tỷ muội đoàn kết
28 Chương 28: Hơi thở nguy hiểm
29 Chương 29: Là nàng!
30 Chương 30: Đến đây bới móc
31 Chương 31: Hãm hại nô tài
32 Chương 32: Giả bộ nhu nhược, ai không biết chứ?
33 Chương 33: Ngươi đừng hy vọng nữa
34 Chương 34: Ra mắt
35 Chương 35: Vân tưởng y thường hoa Tưởng Dung
36 Chương 36: Gây khó dễ
37 Chương 37: Bảo vệ
38 Chương 38: Nhục nhã
39 Chương 39: Trao đổi điều kiện
40 Chương 40: Đàm phán
41 Chương 41: Cuộc đàm phán của hai nữ nhân
42 Chương 42: Liễu thị phí hoài bản thân mình
43 Chương 43: Chỉ vì một lòng say mê
44 Chương 44: Dạ dày kêu to
45 Chương 45: Ước pháp tam chương
46 Chương 46: Khách tới vương phủ
47 Chương 47: Tỷ muội gặp nhau
48 Chương 48: Dụ Vương bị thương
49 Chương 49: Chăm sóc người bệnh
50 Chương 50: Không mặc xiêm y?
51 Chương 51: Lãng phí là đáng hổ thẹn
52 Chương 52: Ăn những thứ canh thừa đồ ăn thừa này sao?
53 Chương 53: Tấn thăng địa vị?
54 Chương 54: Cãi nhau
55 Chương 55: Vẽ con rùa
56 Chương 56: Đưa bức tranh qua
57 Chương 57: Trước khác nay khác
58 Chương 58: Vương gia đi Sướng Xuân Viên
59 Chương 59: Hồ Mi Nhi
60 Chương 60: Màn hồng sa ấm áp làm say mắt người
61 Chương 61: Ta sẽ mất ngủ bởi vì hắn?
62 Chương 62: Có thể coi là nợ cũ đến sao?
63 Chương 63: Phong ba kính trà
64 Chương 64: Cho bổn vương bức họa
65 Chương 65: Lần đầu tiên lòng rối loạn
66 Chương 66: Bị đùa giỡn
67 Chương 67: Hiên Vương phi
68 Chương 68: Bất cứ giá nào
69 Chương 69: Uy hiếp hay là sắc dụ
70 Chương 70: Thay y phục cho vi phu
71 Chương 71: Chúng ta tắm rửa đi! Và một vở kịch nhỏ bày ra ấm áp
72 Chương 72: Thích ăn đòn!
73 Chương 73: Lại ngủ thiếp đi
74 Chương 74: Yến cơ dâng trà!
75 Chương 75: Trà uống ngon không?
76 Chương 76: Bỏ vũ khí đầu hàng
77 Chương 77: Coi như bị heo ủn
78 Chương 78: Bắt gian?
79 Chương 79: Canh dưỡng sinh ngũ sắc
80 Chương 80: Hạ Lâm
81 Chương 81: Ngu ngốc, xen vào việc của người khác đi
82 Chương 82: Hợp tác vui vẻ
83 Chương 83: Ta không muốn gả cho hắn
84 Chương 84: Chim bồ Câu đưa thư
85 Chương 85: Hồ Mi Nhi có thai
86 Chương 86: Ép hôn
87 Chương 87: Làm thuyết khách cũng không dễ dàng
88 Chương 88: Lệnh của phụ mẫu, lời của mối mai
89 Chương 89: Trong vòng ba ngày tới tìm ta
90 Chương 90: Họa Thủy Đông Dẫn
91 Chương 91: Không có tiền? Lấy thân báo đáp
92 Chương 92: Dụ Vương chọc giận hà bá
93 Chương 93: Ai dệt lưới ở phía sau màn
94 Chương 94: Truyền thuyết "Đề Lạp Mễ Tô"
Chapter

Updated 94 Episodes

1
Chương 1: Công chúa đào hôn
2
Chương 2: Hoạt động bí mật
3
Chương 3: Anh hùng cứu mỹ nhân
4
Chương 4: Lấy oán trả ơn?
5
Chương 5: Kết bạn đồng hành
6
Chương 6: Ân huệ như giọt nước, báo đáp lại cả nguồn suối
7
Chương 7: Khó hiểu về Vân Đậu Cao
8
Chương 8: Loạn trong giặc ngoài
9
Chương 9: Tạ Gia thôn
10
Chương 10: Chạy chữa
11
Chương 11: Quỷ Cốc thần y
12
Chương 12: Định cư
13
Chương 13: An cư
14
Chương 14: Nàng là công chúa?
15
Chương 15: Giằng co
16
Chương 16: Hồi cung
17
Chương 17: Ly hôn
18
Chương 18: Cung biến
19
Chương 19: Đao hạ lưu tình
20
Chương 20: Tù nhân
21
Chương 21: Mây đen giăng khắp thành
22
Chương 22: Đi tới Tề Quốc
23
Chương 23: Gặp phải đại sự rồi!
24
Chương 24: Cái gì phải tới rốt cuộc cũng tới
25
Chương 25: Diện kiến Tề hoàng
26
Chương 26: Thân mình bị bệnh
27
Chương 27: Tỷ muội đoàn kết
28
Chương 28: Hơi thở nguy hiểm
29
Chương 29: Là nàng!
30
Chương 30: Đến đây bới móc
31
Chương 31: Hãm hại nô tài
32
Chương 32: Giả bộ nhu nhược, ai không biết chứ?
33
Chương 33: Ngươi đừng hy vọng nữa
34
Chương 34: Ra mắt
35
Chương 35: Vân tưởng y thường hoa Tưởng Dung
36
Chương 36: Gây khó dễ
37
Chương 37: Bảo vệ
38
Chương 38: Nhục nhã
39
Chương 39: Trao đổi điều kiện
40
Chương 40: Đàm phán
41
Chương 41: Cuộc đàm phán của hai nữ nhân
42
Chương 42: Liễu thị phí hoài bản thân mình
43
Chương 43: Chỉ vì một lòng say mê
44
Chương 44: Dạ dày kêu to
45
Chương 45: Ước pháp tam chương
46
Chương 46: Khách tới vương phủ
47
Chương 47: Tỷ muội gặp nhau
48
Chương 48: Dụ Vương bị thương
49
Chương 49: Chăm sóc người bệnh
50
Chương 50: Không mặc xiêm y?
51
Chương 51: Lãng phí là đáng hổ thẹn
52
Chương 52: Ăn những thứ canh thừa đồ ăn thừa này sao?
53
Chương 53: Tấn thăng địa vị?
54
Chương 54: Cãi nhau
55
Chương 55: Vẽ con rùa
56
Chương 56: Đưa bức tranh qua
57
Chương 57: Trước khác nay khác
58
Chương 58: Vương gia đi Sướng Xuân Viên
59
Chương 59: Hồ Mi Nhi
60
Chương 60: Màn hồng sa ấm áp làm say mắt người
61
Chương 61: Ta sẽ mất ngủ bởi vì hắn?
62
Chương 62: Có thể coi là nợ cũ đến sao?
63
Chương 63: Phong ba kính trà
64
Chương 64: Cho bổn vương bức họa
65
Chương 65: Lần đầu tiên lòng rối loạn
66
Chương 66: Bị đùa giỡn
67
Chương 67: Hiên Vương phi
68
Chương 68: Bất cứ giá nào
69
Chương 69: Uy hiếp hay là sắc dụ
70
Chương 70: Thay y phục cho vi phu
71
Chương 71: Chúng ta tắm rửa đi! Và một vở kịch nhỏ bày ra ấm áp
72
Chương 72: Thích ăn đòn!
73
Chương 73: Lại ngủ thiếp đi
74
Chương 74: Yến cơ dâng trà!
75
Chương 75: Trà uống ngon không?
76
Chương 76: Bỏ vũ khí đầu hàng
77
Chương 77: Coi như bị heo ủn
78
Chương 78: Bắt gian?
79
Chương 79: Canh dưỡng sinh ngũ sắc
80
Chương 80: Hạ Lâm
81
Chương 81: Ngu ngốc, xen vào việc của người khác đi
82
Chương 82: Hợp tác vui vẻ
83
Chương 83: Ta không muốn gả cho hắn
84
Chương 84: Chim bồ Câu đưa thư
85
Chương 85: Hồ Mi Nhi có thai
86
Chương 86: Ép hôn
87
Chương 87: Làm thuyết khách cũng không dễ dàng
88
Chương 88: Lệnh của phụ mẫu, lời của mối mai
89
Chương 89: Trong vòng ba ngày tới tìm ta
90
Chương 90: Họa Thủy Đông Dẫn
91
Chương 91: Không có tiền? Lấy thân báo đáp
92
Chương 92: Dụ Vương chọc giận hà bá
93
Chương 93: Ai dệt lưới ở phía sau màn
94
Chương 94: Truyền thuyết "Đề Lạp Mễ Tô"