Chương 59: Con bé? Thích không?

“Xe nhà họ Tần!”

Chiếc xe quen thuộc khiến vẻ mặt đang căng thẳng của Tần Thịnh hiện lên nét vui mừng.

Khi nghe thấy lời đó, bàn tay nắm chặt thành quyền của Hoắc Tri Hành chợt thả lỏng, khuôn mặt tuấn tú căng thẳng cũng đồng thời dịu lại.

Anh lại gần Tần Thịnh đang lái xe: “Cậu báo từ lúc nào vậy?”

Tần Thịnh nhìn gương chiếu hậu: “Lúc bọn họ vừa mới xuất hiện.”

Chiếc xe Jeep vẫn liều mạng xông thẳng về trước, vài chiếc xe nhìn thấy xe ông chủ chạy đến thì lập tức tránh sang nhường đường, tiếng súng dày đặc vì chiếc xe đổi hướng cũng giảm bớt đi.

Napa nhìn thấy não đỏ não trắng dính trên cửa kính phía sau, hormone tuyến thượng thận tăng vọt.

“Chạy lên trước một chút để tao nhìn rõ!”

Lái xe đạp mạnh chân ga, áp sát chiếc xe bên trái. Napa nhoài người về trước, cố gắng nhìn rõ trong xe.

“A!!! Con mẹ nó!”

Sau tiếng kêu thảm thiết, sắc mặt ông ta xám xịt, khẩu súng trong tay rơi xuống đập vào đùi, hai tay ông ta cào cấu bứt tóc, trong sự kích thích và sợ hãi tột cùng, ngay cả đau đớn cũng không cảm nhận được.

Mảnh thủy tinh nát bét vẫn còn treo lủng lẳng trên cửa sổ xe, một cô bé bảy tám tuổi xiêu vẹo nằm ở ghế sau, cô bé cứ như vật thí nghiệm bị nổ tung nửa đầu, phơi bày ra hộp sọ trống trơn và bộ não đã không còn nguyên vẹn. Đôi mắt vô thức trợn lên, miệng há to, màu da như tro tàn, đã chết hoàn toàn!

“Ông chủ?”

Hai người lái xe phía trước không rõ tại sao kẻ vốn đang bình thường bỗng nhiên phát điên, thế nên cũng nhìn theo ánh mắt của Napa.

Vừa trông thấy, cả hai bị dọa mất vía, xe rung lắc dữ dội. Lúc bọn họ còn đang ngỡ ngàng thì nghe thấy tiếng động cơ gầm rú ở phía trước, một đoàn xe màu đen đang lao về hướng này.

Tên ngồi ở ghế phụ đỏ mắt, nạp đạn xong muốn ló đầu ra phản kích thì đã bị kẻ đối diện bắn vào tai phải.

“A! Đau quá!” Gã đau đớn mất yeutruyen.net hết lý trí, quay cuồng giãy giụa như con cá chép trên ghế, dây an toàn gần như muốn đứt ra. Tên ngồi trên ghế lái choáng váng bởi sự thay đổi đột ngột, không đợi bất cứ ai kịp phản ứng, một chiếc xe việt dã màu đen đột nhiên lao ra từ bên trái nhắm thẳng về phía bọn họ.

“Rầm!”

Gã chưa kịp đánh lái để né thì đã bị bên kia đụng trúng. Đối phương mã lực đầy đủ, tốc yeutruyen.net độ nhanh lẹ, đầu xe lại cứng hơn, lúc va chạm khiến thân xe bắn ra những tia lửa chói mắt.

Cơ thể ba người bên trong mất khống chế nghiêng về một bên, trong phút chốc trời đất quay cuồng.

“Két!”

Chiếc xe xoay vòng vòng trong cát vàng, lốp xe ma sát với mặt đất phát ra âm thanh chói tai, cuối cùng hoàn toàn mất kiểm soát trượt ra ngoài, chỉ để lại hai vết hằn thật sâu.

Mấy chiếc xe xung quanh bị súng của nhà họ Tần bao vây chặn đường, sau khi xe của Napa bị văng ra xa thì không còn ngoan cố chống trả nữa, chúng rối rít dừng xe ôm lấy đầu.

Hoắc Tri Hành bước xuống xe, hai thư ký lập tức được người của nhà họ Tần đỡ đi. Tần Dập đứng trước đầu xe, lạnh lùng nhìn Napa bị kéo ra ngoài.

So với kích thích tâm lý vừa nãy, tai nạn xe cộ chỉ để lại vết thương ngoài da cho ông ta.

“Con bé, con bé.” Napa ngây ngẩn người, miệng liên tục lặp đi lặp lại mấy chữ này.

Tần Dập híp mắt nhìn thi thể trắng toát của cô bé trên mặt đất.

“Con bé? Thích không?”

Hoắc Tri Hành chậm rãi đi đến cạnh anh, nhíu mày nhìn cô bé đã chết.

Còn quá nhỏ, khoảng chừng chỉ mới có sáu bảy tuổi.

“Tôi chỉ đề phòng vạn nhất thôi.” Câu này là Tần Dập tự giải thích, cũng như tự nói.

Họ đã bắt cô bé này từ sớm rồi, để nó lên xe của Hoắc Tri Hành cũng là hành động nhất thời. Nào ngờ bọn họ đợi không nổi, Hoắc Tri Hành mới đến được một ngày đã vội vàng ra tay như vậy.

Tần Dập quay lại nhìn Hoắc Tri Hành, thong dong nói: “Anh không cần thương hại, nếu nó không chết thì người chết chính là anh.”

Người đàn ông ngồi xuống trước mặt Napa, cắn răng bẻ mạnh cánh tay ông ta.

“Tự tay giết chết con gái của mình có vui không?”

“A!” Chỗ khớp xương phát ra tiếng xương đứt gãy, Napa bị đau đớn kích thích làm cho hoàn hồn, thấy rõ sát ý trong mắt người đàn ông.

“A…Con gái của tôi…” Ông ta đau đớn rên rỉ, bị Tần Dập bẻ gãy tay, nước mắt nước mũi chảy đầy mặt, xuyên qua màn nước mắt đục ngầu nhìn thi thể nhỏ bé dính đầy máu như không có xương bị vứt tuỳ tiện trên đất.

Napa đã hiểu, hoá ra tình nhân nói con gái biến mất không phải là tìm lý do để vòi tiền.

“Tần Dập!!”

Ông ta gắng sức đứng dậy muốn đánh trả, nhưng vì sức lực quá yếu ớt nên chỉ như muỗi đốt trong mắt người đàn ông mạnh mẽ kia. Hấp hối giãy giụa trước khi chết chỉ làm tăng cảm giác chinh phục của người đàn ông khi tra tấn đối phương.

Cơ thể người đàn ông đột nhiên nghiêng về trước, bắp thịt và gân xanh trên cánh tay nổi lên, tay chân chống cự của Napa dễ dàng bị Tần Dập áp chế dưới thân, anh mặc kệ ánh mắt oán hận tuyệt vọng của ông ta đang phản chiếu hình ảnh của mình.

“A!” Người đàn ông cười điên cuồng, trong mắt hằn lên tơ máu.

Cánh tay còn lại cũng bị tháo khớp theo tiếng “rắc” vang vọng, Napa bị Tần Dập giam cầm. Bả vai đau nhức khiến sắc mặt ông ta tái nhợt, cả người run rẩy toát mồ hôi, cổ họng khàn khàn đã sắp không nói nổi, hai cánh tay mềm nhũn, chỉ còn lại nửa cái mạng.

“Anh Tần! Anh Tần!”

Bàn tay bóp chặt cổ họng của Napa dừng lại: “Nói!”

“Nok nói bà chủ đang ở trong tay anh ta…”

Chapter
1 Chương 1: Tần Dập ôm lấy cô gái
2 Chương 2: Anh điên cuồng hôn lên môi, cổ và trước ngực cô
3 Chương 3: Dáng vẻ luống cuống của cô giống như một bé thỏ con
4 Chương 4: Em đã bị anh phá thân rồi, còn muốn đi đâu nữa?
5 Chương 5: Bà chủ của các người
6 Chương 6: Anh ấn lên bụng của cô, vô cùng hài lòng với hình dạng của mình
7 Chương 7: Đàn ông càng mạnh mẽ thì càng thích phụ nữ nhu nhược
8 Chương 8: Cô bỗng nhiên không muốn để người này rời khỏi cô
9 Chương 9: Nếu có thể ăn mặc gọn gàng đứng dưới ánh mặt trời
10 Chương 10: Anh nhàn nhã ngồi hút thuốc
11 Chương 11: Cô không dám chạm vào
12 Chương 12: Cả cô và người trước mặt đều cần giải toả
13 Chương 13: Ở nơi đây, anh một tay che trời
14 Chương 14: Anh rất thích để lại dấu ấn của mình
15 Chương 15: Cô bé, em có biết anh yêu em nhiều như thế nào không?
16 Chương 16: Em không cần nói, tôi biết mà
17 Chương 17: Anh cúi đầu nhìn vết máu lan rộng
18 Chương 18: Cô càng không nhắc tới chuyện ở Thái Lan
19 Chương 19: Phản bội vĩnh viễn không chỉ có một lần
20 Chương 20: Giờ đã tìm ra nguyên nhân cho một loạt các vấn đề
21 Chương 21: Anh không kiêng kị điều gì, chỉ là để ý đến cô mà thôi
22 Chương 22: Anh ấy không phải người xấu
23 Chương 23: Động tác của tay anh rất nhẹ nhàng
24 Chương 24: Anh nói đúng
25 Chương 25: Nói đến cầm thú thì hai người đều như nhau cả
26 Chương 26: Anh là người duy nhất đánh tôi
27 Chương 27: Cho dù cả người anh có dính máu me bẩn thỉu
28 Chương 28: Gã chỉ vừa châm điếu thuốc
29 Chương 29: Người khác có, em cũng sẽ có
30 Chương 30: Nhà của anh không phải là nhà của em à?
31 Chương 31: Tôi muốn phá hủy những thứ mà Tần Dập quan tâm
32 Chương 32: Dù đó là sự thật
33 Chương 33: Nếu thích thì ngày nào cũng đút cho em nhé?
34 Chương 34: Tầng hầm của nhà họ Tần, hay còn gọi là phòng tra tấn
35 Chương 35: “Sợ à?”
36 Chương 36: Với uy thế của Tần Dập hiện tại
37 Chương 37: Chuyện nên tới sẽ tới
38 Chương 38: Nở nụ cười như đã hiểu rõ
39 Chương 39: Hoa và sao trời đang tô điểm cho nhau
40 Chương 40: Không ngờ anh lại xấu hổ
41 Chương 41: Cô chỉ có thể hoàn toàn thuộc về anh
42 Chương 42: Tôi muốn trở thành Tần Dập
43 Chương 43: “Qua ba tháng rồi, “giao lưu” gần một chút không?”
44 Chương 44: Cho nên tôi không phải thiếu niên thiên tài gì cả
45 Chương 45: Em nghe thấy những gì?
46 Chương 46: Không giống như lời người khác nói
47 Chương 47: Cô thấy ánh lửa lóe lên
48 Chương 48: Bây giờ trên người anh mang theo hương vị lạnh thấu xương
49 Chương 49: Có chết cũng muốn giữ sĩ diện
50 Chương 50: Anh là như vậy, không hiền lành cũng không dịu dàng
51 Chương 51: Ở trước mặt cô
52 Chương 52: Tâm tư giấu kín bị nói trúng
53 Chương 53: Cô gái được phác hoạ lần trước, tôi cũng muốn
54 Chương 54: Có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu
55 Chương 55: Đến khi bé con biết cử động
56 Chương 56: Không phải không muốn, mà là sợ có được rồi lại mất đi
57 Chương 57: Việc anh phải làm là bảo vệ Hoắc Tri Hành an toàn
58 Chương 58: “Hơn Tần Dập chứ?”
59 Chương 59: Con bé? Thích không?
60 Chương 60: Để xem anh ta mất bao lâu mới tìm được các cô
61 Chương 61: Sao anh có thể nuốt lời với cô gái của mình được
62 Chương 62: Muốn tôi tin Tần Dập là kẻ thù
63 Chương 63: Cô khẽ gọi tên anh nhưng không có ai trả lời
64 Chương 64: Anh có thể buông bỏ danh dự và thân phận
65 Chương 65: Nhắm mắt lại, đừng nhìn
66 Chương 66: Dù cho mọi người nhìn thấy
67 Chương 67: Mày không nên động vào cô ấy
68 Chương 68: Tiếng súng lại vang lên
69 Chương 69: Không có gì đáng sợ hơn việc mất đi anh
70 Chương 70: Hình ảnh hai người như dừng lại
71 Chương 71: Dù kết cục có ra sao
72 Chương 72: “Gọi chồng đi, anh muốn nghe"
73 Chương 73: Nhà họ Tần không nợ nhân tình, nếu có thì phải trả
74 Chương 74: “Chỉ dịu dàng với mình em.”
75 Chương 75: Sau này sẽ có em bên anh, là gia đình của anh
76 Chương 76: Những kẻ đáng hận cũng có chỗ đáng thương
77 Chương 77: Lần đầu anh Tần ghen nên phải lưu lại làm kỷ niệm
78 Chương 78: “Đi thôi, chồng con đang đợi con đấy.”
79 Chương 79: Lễ cưới
80 Chương 80: Ngoại truyện 1: “Đây không phải là sữa đấy chứ…”
81 Chương 81: Ngoại truyện 2: “Con nó cử động.”
82 Chương 82: Ngoại truyện 3: Sinh nhật và đoàn viên
83 Chương 83: Ngoại truyện 4: Nghe được tiếng cô thì anh đau lòng
84 Chương 84: Ngoại truyện 5: Chào con, Tần Lệ Hành
85 Chương 85: Ngoại truyện 6: “Con rất nhớ anh, không nhìn thấy anh là khóc.”
86 Chương 86: Ngoại truyện 7: “Sao có nhiều người thích em đến vậy chứ?”
87 Chương 87: Ngoại truyện 8: Tiếp chương trước H
88 Chương 88: Ngoại truyện 9: “Em ôm con của anh, còn anh ôm vợ của mình.”
89 Chương 89: Ngoại truyện 10: Đây là sinh ra một Tần Dập nhỏ
90 Chương 90: Ngoại truyện 11: Người đàn ông tốt như vậy, là người đàn ông của em
91 Chương 91: Ngoại truyện 12: “Tần Vũ Mộc, con nhóc xấu xa…”
92 Chương 92: Ngoại truyện 13: Thật ra anh đâu có thoả hiệp.
Chapter

Updated 92 Episodes

1
Chương 1: Tần Dập ôm lấy cô gái
2
Chương 2: Anh điên cuồng hôn lên môi, cổ và trước ngực cô
3
Chương 3: Dáng vẻ luống cuống của cô giống như một bé thỏ con
4
Chương 4: Em đã bị anh phá thân rồi, còn muốn đi đâu nữa?
5
Chương 5: Bà chủ của các người
6
Chương 6: Anh ấn lên bụng của cô, vô cùng hài lòng với hình dạng của mình
7
Chương 7: Đàn ông càng mạnh mẽ thì càng thích phụ nữ nhu nhược
8
Chương 8: Cô bỗng nhiên không muốn để người này rời khỏi cô
9
Chương 9: Nếu có thể ăn mặc gọn gàng đứng dưới ánh mặt trời
10
Chương 10: Anh nhàn nhã ngồi hút thuốc
11
Chương 11: Cô không dám chạm vào
12
Chương 12: Cả cô và người trước mặt đều cần giải toả
13
Chương 13: Ở nơi đây, anh một tay che trời
14
Chương 14: Anh rất thích để lại dấu ấn của mình
15
Chương 15: Cô bé, em có biết anh yêu em nhiều như thế nào không?
16
Chương 16: Em không cần nói, tôi biết mà
17
Chương 17: Anh cúi đầu nhìn vết máu lan rộng
18
Chương 18: Cô càng không nhắc tới chuyện ở Thái Lan
19
Chương 19: Phản bội vĩnh viễn không chỉ có một lần
20
Chương 20: Giờ đã tìm ra nguyên nhân cho một loạt các vấn đề
21
Chương 21: Anh không kiêng kị điều gì, chỉ là để ý đến cô mà thôi
22
Chương 22: Anh ấy không phải người xấu
23
Chương 23: Động tác của tay anh rất nhẹ nhàng
24
Chương 24: Anh nói đúng
25
Chương 25: Nói đến cầm thú thì hai người đều như nhau cả
26
Chương 26: Anh là người duy nhất đánh tôi
27
Chương 27: Cho dù cả người anh có dính máu me bẩn thỉu
28
Chương 28: Gã chỉ vừa châm điếu thuốc
29
Chương 29: Người khác có, em cũng sẽ có
30
Chương 30: Nhà của anh không phải là nhà của em à?
31
Chương 31: Tôi muốn phá hủy những thứ mà Tần Dập quan tâm
32
Chương 32: Dù đó là sự thật
33
Chương 33: Nếu thích thì ngày nào cũng đút cho em nhé?
34
Chương 34: Tầng hầm của nhà họ Tần, hay còn gọi là phòng tra tấn
35
Chương 35: “Sợ à?”
36
Chương 36: Với uy thế của Tần Dập hiện tại
37
Chương 37: Chuyện nên tới sẽ tới
38
Chương 38: Nở nụ cười như đã hiểu rõ
39
Chương 39: Hoa và sao trời đang tô điểm cho nhau
40
Chương 40: Không ngờ anh lại xấu hổ
41
Chương 41: Cô chỉ có thể hoàn toàn thuộc về anh
42
Chương 42: Tôi muốn trở thành Tần Dập
43
Chương 43: “Qua ba tháng rồi, “giao lưu” gần một chút không?”
44
Chương 44: Cho nên tôi không phải thiếu niên thiên tài gì cả
45
Chương 45: Em nghe thấy những gì?
46
Chương 46: Không giống như lời người khác nói
47
Chương 47: Cô thấy ánh lửa lóe lên
48
Chương 48: Bây giờ trên người anh mang theo hương vị lạnh thấu xương
49
Chương 49: Có chết cũng muốn giữ sĩ diện
50
Chương 50: Anh là như vậy, không hiền lành cũng không dịu dàng
51
Chương 51: Ở trước mặt cô
52
Chương 52: Tâm tư giấu kín bị nói trúng
53
Chương 53: Cô gái được phác hoạ lần trước, tôi cũng muốn
54
Chương 54: Có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu
55
Chương 55: Đến khi bé con biết cử động
56
Chương 56: Không phải không muốn, mà là sợ có được rồi lại mất đi
57
Chương 57: Việc anh phải làm là bảo vệ Hoắc Tri Hành an toàn
58
Chương 58: “Hơn Tần Dập chứ?”
59
Chương 59: Con bé? Thích không?
60
Chương 60: Để xem anh ta mất bao lâu mới tìm được các cô
61
Chương 61: Sao anh có thể nuốt lời với cô gái của mình được
62
Chương 62: Muốn tôi tin Tần Dập là kẻ thù
63
Chương 63: Cô khẽ gọi tên anh nhưng không có ai trả lời
64
Chương 64: Anh có thể buông bỏ danh dự và thân phận
65
Chương 65: Nhắm mắt lại, đừng nhìn
66
Chương 66: Dù cho mọi người nhìn thấy
67
Chương 67: Mày không nên động vào cô ấy
68
Chương 68: Tiếng súng lại vang lên
69
Chương 69: Không có gì đáng sợ hơn việc mất đi anh
70
Chương 70: Hình ảnh hai người như dừng lại
71
Chương 71: Dù kết cục có ra sao
72
Chương 72: “Gọi chồng đi, anh muốn nghe"
73
Chương 73: Nhà họ Tần không nợ nhân tình, nếu có thì phải trả
74
Chương 74: “Chỉ dịu dàng với mình em.”
75
Chương 75: Sau này sẽ có em bên anh, là gia đình của anh
76
Chương 76: Những kẻ đáng hận cũng có chỗ đáng thương
77
Chương 77: Lần đầu anh Tần ghen nên phải lưu lại làm kỷ niệm
78
Chương 78: “Đi thôi, chồng con đang đợi con đấy.”
79
Chương 79: Lễ cưới
80
Chương 80: Ngoại truyện 1: “Đây không phải là sữa đấy chứ…”
81
Chương 81: Ngoại truyện 2: “Con nó cử động.”
82
Chương 82: Ngoại truyện 3: Sinh nhật và đoàn viên
83
Chương 83: Ngoại truyện 4: Nghe được tiếng cô thì anh đau lòng
84
Chương 84: Ngoại truyện 5: Chào con, Tần Lệ Hành
85
Chương 85: Ngoại truyện 6: “Con rất nhớ anh, không nhìn thấy anh là khóc.”
86
Chương 86: Ngoại truyện 7: “Sao có nhiều người thích em đến vậy chứ?”
87
Chương 87: Ngoại truyện 8: Tiếp chương trước H
88
Chương 88: Ngoại truyện 9: “Em ôm con của anh, còn anh ôm vợ của mình.”
89
Chương 89: Ngoại truyện 10: Đây là sinh ra một Tần Dập nhỏ
90
Chương 90: Ngoại truyện 11: Người đàn ông tốt như vậy, là người đàn ông của em
91
Chương 91: Ngoại truyện 12: “Tần Vũ Mộc, con nhóc xấu xa…”
92
Chương 92: Ngoại truyện 13: Thật ra anh đâu có thoả hiệp.