Chương 58: Vận may xuất hiện

Snape đối với thói quen tệ hại cách vài ngày lại chạy tới tháp thiên văn của mình thực sự khinh bỉ cực điểm, có lẽ chính y cũng không ngờ có một thứ so với nồi quặng lại làm tâm tình mình tốt tồn tại, chẳng qua, mỗi lần nhìn thấy Potter làm một vài động tác nguy hiểm, y còn có xúc động muốn bóp chết nhóc con này.

Snape là một người rất nhạy cảm, nhóc con chết tiệt đó bắt đầu khác thường từ kỳ nghỉ hè tới nay vẫn không chấm dứt, với bản tính thích bám dính như Potter nhất định không thể án binh bất động như vậy, không biết có phải Draco đã nói gì đó hay không, Snape nhíu mi, con cẩu chết tiệt ở ký túc xá làm mỗi tấc thần kinh của y đều bị thiêu đốt, may mắn tên khốn Black đó không chủ động tìm y gây sự, y tạm thời cũng không chủ động tìm tới.

Lại nói tới Black vì sao không chịu ra khỏi phòng ngủ, sau khi uống thuốc mọc lông đặc chế, hắn thật sự muốn gào khóc, nước thuốc của cháu ngoại trai thực sự có tác dụng với phần mông và đuôi của hắn, đây không phải vấn đề, vấn đề chính là quá dài, nhìn qua hệt như váy cỏ Ha-oai, chỉ là có màu đen mà thôi.

Draco nghiêng đầu, nhịn cười.

Đại cẩu xoay xoay cái mông, giống hệt một cây lau nhà.

Draco thật sự nhịn không được, bật cười.

Đại cẩu buồn bực rống hai tiếng, ai oán trừng mắt nhìn cháu ngoại trai bé bỏng, biến thành cẩu hắn thực sự không có biện pháp tự cắt tỉa lông cho mình, nếu là hình người, đáng giận, hắn tưởng tượng thử sau đó không muốn biến trở về.

“Được rồi, tôi làm cho.” Draco giơ cái kéo: “Còn nữa, Sirius, rãnh thì anh dạy tôi Animagus được không?”

Đại cẩu khôi phục tinh thần, chỉ cần em khôi phục bộ dáng oai hùng hiên ngang vốn có, muốn tôi dạy cái gì cũng được.

Draco dùng khiếu thẩm mỹ của Malfoy cẩn thận chỉnh sửa một phen, sau khi hoàn thành tạo hình của đại cẩu so với trước kia còn xinh đẹp hơn.

Sirius thực vừa lòng, vừa lòng tới mức thậm chí quên bén đi là ai hại mình ra nông nỗi như vậy, lắc lắc cái đuôi mới xinh xắn bổ nhào tới người cháu ngoại trai cọ loạn không ngừng, Sirius thầm nghĩ, hắn rốt cuộc cũng có thể ra ngoài hít thở không khí.

Sirius có chút nhớ tới con đỡ đầu đáng yêu của hắn, vì thế vội vàng chạy đi, lại nhìn thấy McGonagall đang đứng trước cửa ký túc xá Gryffindor thì rụt lùi từng bước, Meilin, nếu để viện trưởng phát hiện không chừng lại bị xách tai đi răn dạy một phen, vì suy nghĩ cho lỗ tai của mình Sirius quay đầu nhanh chân chạy trốn, thản nhiên hoạt động gân cốt bù lại mấy ngày nay buồn chán muốn chết.

Nói đến cũng khá trùng hợp, lúc Sirius lang thang tới gần sân bóng Quidditch thì nhìn thấy Harry cùng Hermione ở đó, Harry cầm một bực ảnh chụp, bộ dáng trầm tư, mà Hermione thì đang cúi đầu đọc sách.

Sirius không thấy có người khác liền nhào tới biến về nguyên hình: “Hắc, Harry.”

“Sirius? !” Harry kinh ngạc bật dậy.

Hermione ngẩng đầu, bất đắc dĩ mỉm cười: “Chú lại chạy tới đây, chú Remus không la sao?”

“Sao có thể chứ!” Sirius có chút xấu hổ, mỗi lần hắn làm bậy, Remus sẽ nhéo lỗ tai hắn mà mắng, hắn thực sự rất sợ, bất quá, loại chuyện như vậy tuyệt đối không thể để con đỡ đầu chê cười, hắn ra vẻ tùy ý nhìn Harry cười quỷ dị: “Con đang nhìn hình của ai, có phải thích cô bé nào rồi không?”

“Không có!” Harry vội vàng phủ nhận.

“Thật sao?” Sirius chớp chớp mắt: “Đừng nói dối, cha con năm đó cứ ôm lấy hình Lily mà ngủ.”

“Thật sự không có.” Harry thanh minh, đưa ảnh chụp ra cho cha đỡ đầu xem.

“Đây…..” Sirius nhíu mi, một nữ sinh Slytherin?

“Slughorn giáo sư gọi Harry học khóa độc dược cao cấp, Harry không có sách vì thế giáo sư cho cậu ấy mượn một quyển.” Hermione phản ứng cực nhanh, cô nàng xem ra Harry tạm thời không muốn nói cho chú Sirius biết: “Ảnh chụp này vô tình bị kẹp bên trong, phỏng chừng là đệ tử Slytherin từ trước đó, Harry cùng con đang thương lượng xem có nên trả về không.”

Harry vội vàng gật đầu.

“Này có gì phải nghĩ.” Sirius xem xét: “Lớn lên không đẹp, có thể người này cũng không muốn giữ.”

Harry cười gượng vài tiếng, vội vàng chuyển đề tài: “Sirius, mấy ngày nay chú rất bận sao, con liên lạc không được.”

“Ưm, có chút việc.” Sirius chột dạ: “Có gì sao?”

“Bản đồ đạo tặc của con hình như không đem tới trường, chú tìm giúp con xem có phải bỏ quên ở nhà không.”

“A?” Sirius lại càng chột dạ: “Nga, nga, được.”

“Sirius?” Harry có chút nghi hoặc thái độ của chú Sirius.

“A, chú đột nhiên nhớ ra còn có việc.” Sirius xoa xoa đầu con đỡ đầu: “Chú sẽ giúp con tìm.” Nói xong, không đợi Harry kịp nói gì đã biến về dạng cẩu như chạy trốn mà phóng đi.

Bản đồ đạo tặc đã tặng cho Draco rồi, phải làm sao bây giờ? Sirius suy nghĩ, nếu không thì cứ tìm Remus làm thêm một tấm?

Thực đau đầu, Sirius chạy một khoảng mới bắt đầu thả chậm tốc độ.

Quên đi, không nghĩ nữa, chừng nào Harry lại hỏi tới thì tính sau. Thuộc phái sống vô tư Sirius nhanh chóng điều chỉnh tâm tình, lúc này hắn mới nhớ lại ảnh chụp trên tay con đỡ đầu, cô gái kia hình như đã gặp qua ở đâu………

Lắc lắc đầu chó, hắn ở Azkaban ngây người suốt mười mấy năm, cho dù gặp qua cũng đã rất lâu về trước, Sirius nhớ lại.

Úc! Hắn nhớ rồi, người này không phải mẹ Snivellus sao? ! Chính là nhìn có vẻ trẻ hơn một chút!

Sirius từng gặp mẹ Snape, đó là khoảng năm thứ hai tới Hẻm Xéo mua sách, hắn thấy con dơi âm trầm được người phụ nữ đó nắm tay, hắn còn nhớ rõ mình làm mặt quỷ, cười nhạo Snivellus là nhóc con mới cần mẹ nắm tay dắt đi, người phụ nữ này trừng mắt liếc hắn một cái, hắn liền vội vàng bỏ chạy.

Bây giờ nhớ lại, Sirius không thể thừa nhận, năm đó thực tế là hắn hâm mộ Snape, cho dù một người không được ai thích như Snivellus cũng được mẹ nắm tay, chính là mẹ hắn có nắm cũng chỉ nắm tay Regulus, chứ không phải hắn, từ lúc hắn tiến vào học viện Gryffindor ánh mắt mẹ nhìn hắn cứ như đang nhìn một đống rác rưởi.

Chuyện cũ nhớ lại mà đau đớn.

Kéo chính mình thoát khỏi mớ tình tự trong quá khứ, Sirius hít hít mũi, Harry đang dùng sách của mẹ con dơi sao? Có cần nói cho Harry biết không? Quên đi, Sirius cuối cùng quyết định không để ý tới việc này, hắn không hi vọng Harry có ác cảm. Không ai biết, Sirius từng có một ao ước trong nháy mắt, hi vọng người phụ nữ đó là mẹ mình—— một người sẽ mặc kệ đứa con mình là người thế nào cũng sẽ nắm lấy tay nó.

………..

Harry nghĩ Malfoy sẽ tìm cậu chất vấn, vì thế cậu chuẩn bị không ít lí do, nhưng mà hết cái này tới cái khác đều làm cậu không hài lòng.

Chính là không ngờ chính là, Malfoy không hề có động tĩnh. Dạo này Chương trình học của Slytherin và Gryffindor cũng không quá nhiều, mỗi lần Harry nhìn thấy Malfoy sẽ khẩn trương đến căng cứng cơ thể, nhưng đối phương ngay cả một câu trào phúng cũng không có, chính xác hơn là đối phương xem cậu là không khí, sau vài lần gặp thoáng qua nhưng Malfoy không hề nói câu nào, Harry càng khẳng định hơn.

“Hermione, bồ cảm thấy xác xuất cho Malfoy uống chân dược thành công cao không?” Phản ứng của Malfoy làm Harry càng ngứa ngáy muốn biết chân tướng, đồng thời cũng vô cùng bất an, cậu không thể tiếp tục chờ đợi.

“Tỷ lệ bồ bị ép uống ngược lại càng cao hơn.” Hermione tức giận gõ đầu Harry.

Harry thở dài: “Có tiến triển gì không?”

“Không nhanh như vậy.” Hermione liếc Harry: “Mình không phải thần”

“Bồ nói xem nếu mình đi hỏi Allen, xác xuất biết được chân tướng lớn bao nhiêu?” Harry thay đổi góc độ.

“Harry, đừng rối loạn nữa.” Hermione chụp vai bạn tốt, an ủi.

“Mình nói thật mà.” Harry nghiêm túc: “Cứ đoán tới đoán lui tới bao giờ, không bằng cứ trực tiếp hỏi thẳng.”

“Mình không nghĩ anh ta sẽ thành thật trả lời.” Hermione đồng dạng dùng giọng điệu nghiêm túc trả lời.

“Không thử sao biết được?” Harry lắc lắc cánh tay Hermione: “Bồ giúp mình làm độc dược giả trang đi, được không?” Số độc dược cậu có hoàn toàn cạn sạch. Tuy rằng lấy diện mạo thật của mình đi cũng không sao, dù sao Malfoy nhất định nói cho Allen biết chuyện của cậu nhưng cậu vẫn muốn dùng gương mặt của Daniel.

“Mình…….” Hermione không muốn làm.

“Xin bồ đó…..” Harry khẩn cầu.

“Được rồi.” Hermione trả lời có lệ: “Mình xác minh số danh sách mới tra được xong sẽ giúp bồ làm, lúc đó nói sau.”

“Đi!” Harry gật đầu, cậu nghĩ, tình huống qua nhật ký không thể nói rõ, vẫn nên gặp thẳng mặt sẽ tốt hơn.

Hermione vội vàng rời đi, nếu tình huống tệ nhất cô muốn đi cùng Harry, an toàn là quan trọng nhất.

Hai ngày sau, Harry phát hiện lần này ngay cả Hermione cũng bắt đầu trốn tránh cậu.

Cậu biết dụng tâm của Hermione, ai, nhưng nếu chờ thì phải chờ tới khi nào đây.

Chiều nay không có khóa học, cũng không có luyện tập Quidditch, Harry ngẩn người nằm trong phòng ngủ, trở mình lật sách của bạn trai rồi lại lục lọi mớ tạp chí Quidditch, Harry đột nhiên nhìn thấy bình độc dược trong ngăn kéo, đó là lọ phúc linh tề cậu được thưởng vào ngày đầu tiên của khóa độc dược.

Thượng đế, sao cậu không nghĩ tới thứ này chứ?

Chỉ cần có đủ vận may, cậu nhất định có được tất cả tin tức từ Allen! Quá tuyệt với!

Harry vội vàng cầm lấy nước thuốc chạy khỏi phòng, cậu muốn đi tìm Hermione, đem chủ ý này nói cho Hermione biết, như vậy bạn tốt cũng không quá lo lắng.

Cộc cộc cộc…… cộc cộc cộc……

Không có ai.

Chẳng lẽ Hermione lại ở thư viện trường?

Harry suy nghĩ, nhẹ nhàng đẩy một chút, cửa không khóa.

Phòng ngủ Hermione vô cùng sạch sẽ, Harry do dự một lát, cậu tùy tiện vào như vậy có vẻ không tốt lắm, quét mắt sơ một vòng, Harry hi vọng Hermione đã làm độc dược cho mình, thực hiển nhiên, Hermione sẽ không để thứ này ở bên ngoài.

Đi, hay không đi?

Harry chần chờ, sau đó nhìn lọ phúc linh tề trong tay, có lẽ, cậu nên giao cho phúc linh tề quyết định. Slughorn giáo sư đã nói, nó có tác dụng trong 24 tiếng, như vậy cũng đủ duy trì tới buổi tối cậu gặp Allen.

Cẩn thật rút nút bình, Harry hít sâu một hơi, uống cạn chất lỏng màu vàng trong bình.

Một cảm giác ngọt ngào khó có thể hình dung xẹt qua cổ họng, Harry nhất thời cảm thấy trong phút chốc cơ thể cậu bắt đầu lâng lâng, cậu cảm thấy, hiện tại mình muốn gì cũng có thể làm được.

Loại cảm giác này thực sự tốt đẹp.

Hoàn

Chapter
1 Chương 1: Gặp gỡ
2 Chương 2: Bé con sợ sệt
3 Chương 3: Trọng thập đồng thú
4 Chương 4: Bùa hộ mệnh và biến đổi
5 Chương 5: Thiếu niên kích động
6 Chương 6: Giải câu đố trong hội đèn lồng
7 Chương 7: Nguyện ước giản đơn
8 Chương 8: Ngủ chung
9 Chương 9: Bậc thầy nấu lẩu
10 Chương 10: Cắm trại trên giường
11 Chương 11
12 Chương 12: Tỉnh mộng
13 Chương 13: Chủ ý của hai người
14 Chương 14: Phạt cấm túc
15 Chương 15: Chấm dứt
16 Chương 16: Bà snape
17 Chương 17: Hiệu trưởng “can thiệp”
18 Chương 18: Harry bất thường
19 Chương 19: Ánh mắt màu đen
20 Chương 20: Người yêu của snape
21 Chương 21: Ký ức bị mất đi
22 Chương 22: Màu bạc lừa dối
23 Chương 23: Tiếng gọi tình nhân
24 Chương 24: Phá vỡ cùng xấu hổ
25 Chương 25: Cái tát
26 Chương 26: Ước định và tín nhiệm
27 Chương 27: Tham khảo và học tập
28 Chương 28: Hoàng tử lai
29 Chương 29: Án treo
30 Chương 30: Âm thầm che chở
31 Chương 31: Dần dần thay đổi
32 Chương 32: Tài năng của harry
33 Chương 33: Lý tưởng và hiện thực
34 Chương 34
35 Chương 35: Mặt trái của hai người
36 Chương 36: Án treo tiến hành
37 Chương 37: Cái gọi là “trả thù”
38 Chương 38: Châm lửa
39 Chương 39: Gặt hái của cha đỡ đầu
40 Chương 40: [phiên ngoại] ngày lễ valentine
41 Chương 41: Đánh nhau
42 Chương 42: Tương kế tựu kế
43 Chương 43: Một vở kịch [pn]
44 Chương 44: Kỳ nghỉ hè vui vẻ
45 Chương 45: Ở cùng cha đỡ đầu
46 Chương 46: Trận đấu bí mật
47 Chương 47: Đánh nhau
48 Chương 48: Thật thật giả giả
49 Chương 49: Chuyện cũ
50 Chương 50: Bộ mặt khác của malfoy
51 Chương 51: Bỏ trốn
52 Chương 52: Hermione hóm hỉnh
53 Chương 53: Đại cẩu làm vệ sĩ
54 Chương 54: Gặp lại hoàng tử lai
55 Chương 55: Vấn đề tuổi tác
56 Chương 56: Draco pk harry
57 Chương 57: Bản đồ đạo tặc đổi chủ
58 Chương 58: Vận may xuất hiện
59 Chương 59: Vận may tuyệt đối
60 Chương 60: Người yêu nhất
61 Chương 61: Sự kiện chấn động
62 Chương 62: Làm thơ
63 Chương 63: Nụ cười đẫm máu
64 Chương 64: Dù sao cũng không đạt yêu cầu
65 Chương 65: Cường hôn
66 Chương 66: Nụ hôn tình yêu
67 Chương 67: Tiểu miêu harry
68 Chương 68: Giáo sư và mèo con
69 Chương 69: Ác mộng
70 Chương 70: Hermione truy ra chân tướng
71 Chương 71: Im lặng là vàng
72 Chương 72: Ý nghĩa của cây tầm gửi
73 Chương 73: Tranh cãi
74 Chương 74
75 Chương 75: Kẻ thứ ba xuất hiện
76 Chương 76: Khúc mắc của sirius
77 Chương 77: Giáo sư bực bội
78 Chương 78: Mật khẩu chính xác
79 Chương 79: Thân phận của allen
80 Chương 80: Ranh giới sống & chết
81 Chương 81: Không nói cho anh biết
82 Chương 82: Khi dễ người hiền
83 Chương 83: Canh! canh! canh!
84 Chương 84: Khiêu khích
85 Chương 85: Ý loạn tình mê
86 Chương 86: Cơn giận dữ của harry
87 Chương 87: Quà sinh nhật
88 Chương 88: Tương lai
89 Chương 89: Ngươi muốn cái gì?
90 Chương 90: Hỗn loạn
91 Chương 91: Rửa tội
92 Chương 92: Giao dịch
93 Chương 93: Chết chóc và rơi xuống
94 Chương 94: Tôi yêu anh!
95 Chương 95: Trả nợ và bỏ trốn
96 Chương 96: Thần hộ mệnh tình yêu
97 Chương 97: Gặp nạn & thoát hiểm
98 Chương 98: Tôi muốn gặp anh
99 Chương 99: Tình yêu tuyệt vọng
100 Chương 100: Sợ hãi
101 Chương 101: Vị trí vương miện
102 Chương 102: Mình kết hôn đi!
103 Chương 103: Quyết chiến ở hogwarts
104 Chương 104: Sống sót
105 Chương 105: Chồng
106 Chương 106: Cầm thú!
107 Chương 107: Lỗi lầm
108 Chương 108: Tình yêu
109 Chương 109: Ta yêu ngươi
110 Chương 110: Vĩ thanh
Chapter

Updated 110 Episodes

1
Chương 1: Gặp gỡ
2
Chương 2: Bé con sợ sệt
3
Chương 3: Trọng thập đồng thú
4
Chương 4: Bùa hộ mệnh và biến đổi
5
Chương 5: Thiếu niên kích động
6
Chương 6: Giải câu đố trong hội đèn lồng
7
Chương 7: Nguyện ước giản đơn
8
Chương 8: Ngủ chung
9
Chương 9: Bậc thầy nấu lẩu
10
Chương 10: Cắm trại trên giường
11
Chương 11
12
Chương 12: Tỉnh mộng
13
Chương 13: Chủ ý của hai người
14
Chương 14: Phạt cấm túc
15
Chương 15: Chấm dứt
16
Chương 16: Bà snape
17
Chương 17: Hiệu trưởng “can thiệp”
18
Chương 18: Harry bất thường
19
Chương 19: Ánh mắt màu đen
20
Chương 20: Người yêu của snape
21
Chương 21: Ký ức bị mất đi
22
Chương 22: Màu bạc lừa dối
23
Chương 23: Tiếng gọi tình nhân
24
Chương 24: Phá vỡ cùng xấu hổ
25
Chương 25: Cái tát
26
Chương 26: Ước định và tín nhiệm
27
Chương 27: Tham khảo và học tập
28
Chương 28: Hoàng tử lai
29
Chương 29: Án treo
30
Chương 30: Âm thầm che chở
31
Chương 31: Dần dần thay đổi
32
Chương 32: Tài năng của harry
33
Chương 33: Lý tưởng và hiện thực
34
Chương 34
35
Chương 35: Mặt trái của hai người
36
Chương 36: Án treo tiến hành
37
Chương 37: Cái gọi là “trả thù”
38
Chương 38: Châm lửa
39
Chương 39: Gặt hái của cha đỡ đầu
40
Chương 40: [phiên ngoại] ngày lễ valentine
41
Chương 41: Đánh nhau
42
Chương 42: Tương kế tựu kế
43
Chương 43: Một vở kịch [pn]
44
Chương 44: Kỳ nghỉ hè vui vẻ
45
Chương 45: Ở cùng cha đỡ đầu
46
Chương 46: Trận đấu bí mật
47
Chương 47: Đánh nhau
48
Chương 48: Thật thật giả giả
49
Chương 49: Chuyện cũ
50
Chương 50: Bộ mặt khác của malfoy
51
Chương 51: Bỏ trốn
52
Chương 52: Hermione hóm hỉnh
53
Chương 53: Đại cẩu làm vệ sĩ
54
Chương 54: Gặp lại hoàng tử lai
55
Chương 55: Vấn đề tuổi tác
56
Chương 56: Draco pk harry
57
Chương 57: Bản đồ đạo tặc đổi chủ
58
Chương 58: Vận may xuất hiện
59
Chương 59: Vận may tuyệt đối
60
Chương 60: Người yêu nhất
61
Chương 61: Sự kiện chấn động
62
Chương 62: Làm thơ
63
Chương 63: Nụ cười đẫm máu
64
Chương 64: Dù sao cũng không đạt yêu cầu
65
Chương 65: Cường hôn
66
Chương 66: Nụ hôn tình yêu
67
Chương 67: Tiểu miêu harry
68
Chương 68: Giáo sư và mèo con
69
Chương 69: Ác mộng
70
Chương 70: Hermione truy ra chân tướng
71
Chương 71: Im lặng là vàng
72
Chương 72: Ý nghĩa của cây tầm gửi
73
Chương 73: Tranh cãi
74
Chương 74
75
Chương 75: Kẻ thứ ba xuất hiện
76
Chương 76: Khúc mắc của sirius
77
Chương 77: Giáo sư bực bội
78
Chương 78: Mật khẩu chính xác
79
Chương 79: Thân phận của allen
80
Chương 80: Ranh giới sống & chết
81
Chương 81: Không nói cho anh biết
82
Chương 82: Khi dễ người hiền
83
Chương 83: Canh! canh! canh!
84
Chương 84: Khiêu khích
85
Chương 85: Ý loạn tình mê
86
Chương 86: Cơn giận dữ của harry
87
Chương 87: Quà sinh nhật
88
Chương 88: Tương lai
89
Chương 89: Ngươi muốn cái gì?
90
Chương 90: Hỗn loạn
91
Chương 91: Rửa tội
92
Chương 92: Giao dịch
93
Chương 93: Chết chóc và rơi xuống
94
Chương 94: Tôi yêu anh!
95
Chương 95: Trả nợ và bỏ trốn
96
Chương 96: Thần hộ mệnh tình yêu
97
Chương 97: Gặp nạn & thoát hiểm
98
Chương 98: Tôi muốn gặp anh
99
Chương 99: Tình yêu tuyệt vọng
100
Chương 100: Sợ hãi
101
Chương 101: Vị trí vương miện
102
Chương 102: Mình kết hôn đi!
103
Chương 103: Quyết chiến ở hogwarts
104
Chương 104: Sống sót
105
Chương 105: Chồng
106
Chương 106: Cầm thú!
107
Chương 107: Lỗi lầm
108
Chương 108: Tình yêu
109
Chương 109: Ta yêu ngươi
110
Chương 110: Vĩ thanh