Chương 58: Hà thiếu tốt đột xuất

Thật sự không phải Đổng Mặc Tô keo kiệt, mà cô cảm thấy không cần hoang phí như thế. Cô đã lớn rồi, đã qua cái tuổi yêu thích hàng cao cấp, dù trong độ tuổi đó cô cũng chưa từng mua thứ xa xỉ nào, nhưng cũng thấy chẳng sao cả.

Mỗi người đều có cuộc sống riêng mà họ muốn, nếu ông trời đã an bài cô sinh ra trong một gia đình bình thường, thế thì cô sẽ sống một đời yên ổn, bình thường thì có gì không tốt đâu. Hàng hiệu tuy bắt mắt, nhưng thưởng thức là đủ, không cần lao tâm khổ tứ kiếm tiền, tiết kiệm tiền chỉ để nâng cao thể diện.

Nhưng không biết Hà tiên sinh sẽ nghĩ về cô thế nào.

"Nếu bây giờ cô đứng trước mặt bạn trai cũ, tôi tin hắn nhất định sẽ hối hận về lựa chọn của mình." Bỗng dưng, trong khoang xe yên tĩnh vẳng đến giọng nói của anh.

Cô nhìn sang, anh đang tập trung lái xe, không nhìn cô.

Nở một nụ cười, cô nói: "Thứ đàn ông quan tâm mãi mãi chỉ là bề ngoài của phụ nữ."

"Phụ nữ thì sao?" Anh hỏi vặn, "Thứ họ mãi mãi quan tâm chỉ là đàn ông có tiền hay không?"

"Cũng không chắc, tìm một người đàn ông tốt với mình là quan trọng nhất. Đàn ông càng có tiền càng dễ hư hỏng, tôi hy vọng người đàn ông sau này của tôi đừng có quá nhiều tiền, anh ấy có thể không mua nổi một món hàng hiệu, nhưng anh ấy sẽ tốt với tôi, cưng chiều tôi, mãi mãi không thay lòng."

"Người phụ nữ như thế rất vô vị."

"Tôi có phải game đâu, cần gì phân biệt thú vị hay vô vị."

Niệm Sâm lại cười: "Tình yêu chẳng phải là một trò chơi hay sao?" Khi cô còn chưa nghĩ ra nên trả lời anh thế nào thì anh đã ném một chiếc hộp sang, "Cái này cho cô, đeo vào đi."

Mở chiếc hộp anh đưa, bên trong là một sợi dây chuyền kim cương, kim cương đính trọn một vòng dây, dù trong xe hơi tối cũng vẫn sáng lấp lánh.

Trên xe anh sao lại có dây chuyền phụ nữ?

Mặc Tô bất giác nhớ lại cô gái trong khung hình của anh, tuy các báo đài chưa từng chụp được hình ảnh bạn gái anh, nhưng trên các bảng độc thân vàng thì lại không có đại danh của Hà Niệm Sâm, nên Mặc Tô đương nhiên nghĩ rằng cái này nên tặng cho bạn gái anh mới phải?

Cô ngẩn ngơ nhìn sợi dây chuyền rõ ràng không hợp với mình.

Đèn đỏ, Niệm Sâm thấy cô chưa đeo vào, cũng không nói gì, đến khi lái xe vào bãi mới quay sang: "Sao? Đổng tiểu thư không thích hàng hiệu chắc sẽ không đến nỗi không dám đeo một sợi dây chuyền chứ?"

"Không thèm, tôi chỉ nghĩ sợi dây chuyền này của anh chắc là để tặng ai đúng không?"

"Hử?" Niệm Sâm nhướn mày, không nói gì.

Mặc Tô xem như anh thừa nhận, đóng nắp lại và đưa trả anh: "Dây chuyền rất đẹp, nhưng món đồ này không được dễ dàng cho người khác mượn đeo, nếu không nữ chủ nhân sau này của nó sẽ không vui đâu."

"Nữ chủ nhân sau này?" Niệm Sâm cười khẽ, ngoắc ngón tay bảo cô lại gần, tự tay đeo dây chuyền vào cổ cô. Động tác thuần thục khiến cô biết đây không phải lần đầu anh đeo dây chuyền cho phụ nữ, nhưng lại khiến cô sửng sốt vì đây là lần đầu có người đàn ông đeo dây chuyền cho cô.

Nghĩ đến Viên Mộ Tây chẳng có chút tế bào lãng mạn nào ở phương diện này, trong lòng cô bất chợt thấy chua chát, gương mặt cũng bất giác nở nụ cười khổ sở.

Niệm Sâm đeo dây chuyền cho cô tất nhiên cũng thấy biểu cảm đó, hàng lông mày rất đẹp thoáng nhíu lại, nhưng không nói gì mà mở cửa xuống xe, sau đó đã có phục vụ đứng bên ngoài mở cửa cho cô.

Mặc Tô quả thực chưa từng tham gia kiểu tiệc thế này, trước đây tiệc cuối năm công ty tổ chức cũng không trịnh trọng như vậy, thi thoảng Mộ Tây cũng được mời đến tham dự, nhưng cô bẩm sinh đã không thích gặp gỡ người lạ, mỗi lần đều chây lỳ không chịu đi cùng, nên lần nào cũng là anh đi một mình, không có nữ giới đi cùng.

Giờ nghĩ lại, có lẽ trong tình yêu của hai người, cô cũng có phần không đúng, đối với sự nghiệp, cô không có dã tâm, chỉ cần một hạnh phúc bình thường.

Theo Hà Niệm Sâm vào trong sảnh tiệc, tim cô bắt đầu không kiềm chế nổi, sao nhiều người thế này, nào giống bữa tiệc, giống một đại tiệc linh đình thì đúng hơn, thậm chí còn có những khách quý ký tên lên miếng vải to, chỉ khoảng mấy phút mà Mặc Tô đã nhìn thấy những ngôi sao rất được hoan nghênh mà trước kia chỉ nhìn thấy trên tivi.

"Thả lỏng một chút." Bên tai vẳng đến tiếng của Niệm Sâm: "Vẻ mặt của cô sẽ khiến người ta nghĩ cô bị tôi bắt cóc tới đây đấy. Muốn thay đổi Đổng Mặc Tô trước đây thì bắt đầu làm từ bây giờ."

Mặc Tô ngẩn người, nhìn anh rồi không nhịn được cười thành tiếng, hít một hơi thật sâu. "Vâng, tôi sẽ cố gắng."

Khoác tay anh đến chỗ ký tên, rất nhiều lão tổng trong giới thấy anh đến thì đều ùa tới, hết người này tới người kia chào hỏi anh, có thể thấy địa vị của Hà Niệm Sâm trong giới rất đặc biệt.

Nhưng Hà Niệm Sâm không phải người thích giao lưu với người khác, thông tin này Mặc Tô đã nghe nói từ trước khi quen anh, nên những người kia cũng chỉ đến chào hỏi, trò chuyện vài câu rồi biết ý mà đi chỗ khác.

Tiệc theo kiểu Tây, chiếc bàn dài toàn những món điểm tâm, nhân viên phục vụ bưng những ly rượu đi xuyên qua đám đông. Niệm Sâm gọi một trong số đó lại, tự lấy một ly champagne rồi đưa cho Mặc Tô một ly nước cam.

Mặc Tô hỏi: "Không phải tiệc sao? Uống nước cam ở đây được ạ?"

Niệm Sâm nhìn cô, nói ra một câu khiến cô sửng sốt mãi cũng không dám tin là anh có thể nói ra...

Anh nói: "Con gái uống rượu không tốt."

Hà Niệm Sâm thực sự quá nổi tiếng, chỉ một chốc mà lại có một đám người tới bắt chuyện với anh, và anh cũng không tỏ ra lạnh nhạt như lúc nãy, tuy gương mặt vẫn thoáng vẻ cao ngạo nhưng không tỏ ra bực bội gì.

Đương nhiên không thể thiếu việc giới thiệu bạn gái đi cùng, cũng không rõ là vô tình hay cố ý mà Hà Niệm Sâm không nói nhiều với người khác, mà người ta sau khi biết đến cô lại trò chuyện với cô nhiều hơn, nào là khen cô xinh đẹp có khí chất, nào là muốn giới thiệu vài người bạn trong giới để làm quen, cứ như cô mới là vai chính vậy.

Về sau Mặc Tô mới biết Hà Niệm Sâm chưa từng giới thiệu người đi cùng mình với người khác, khi anh đã bắt đầu giới thiệu thì chứng tỏ cô gái đó có vị trí nhất định trong tim, những doanh nhân tinh quái kia làm sao không hiểu ý? Muốn đứng vững trong giới thì phải quen biết khách hàng, trò chuyện với các lão tổng là kỹ năng giao tiếp mà một nhân viên thành công không thể thiếu được, còn Hà Niệm Sâm chẳng qua là mở đường giúp cô mà thôi. Giống như trên tờ giấy trắng bỗng xuất hiện một tòa nhà, anh chỉ là ra tay vẽ giúp cô một đường ở tầng dưới cùng.

Chapter
1 Chương 1: Cơn ngứa bảy năm
2 Chương 2: Yêu chồng người khác
3 Chương 3: Anh tưởng tôi muốn thế nào?
4 Chương 4: Tim cô lại đau rồi
5 Chương 5: Chi tiết làm nổi bật khí chất tao nhã, lịch thiệp
6 Chương 6: Mặc Tô, nghe lời anh, bây giờ quay về được không?
7 Chương 7: Viên Mộ Tây, anh đủ rồi đấy!
8 Chương 8: Tổng tài ANI máu lạnh
9 Chương 9: Không phải không thích, chỉ là không đủ thích
10 Chương 10: Viên Mộ Tây đã thấy hối hận
11 Chương 11: Dỗ dành về nhà
12 Chương 12: Viên Mộ Tây, buông tay ra!
13 Chương 13: Chúc các người hưởng thế giới hai người hạnh phúc
14 Chương 14: Chúng ta đều quá ngây thơ
15 Chương 15: Sự xuất hiện của Viên Mộ Tây
16 Chương 16
17 Chương 17: Anh nghĩ chúng ta còn quay lại ngày xưa được không?
18 Chương 18: Người cô vừa cưỡng hôn là - Hà Niệm Sâm?
19 Chương 19: Hà Niệm Sâm đen tối
20 Chương 20: Cô muốn về nhà, muốn thoát khỏi người đàn ông kỳ quặc này
21 Chương 21: Tư duy hỗn loạn
22 Chương 22: Chuyện có chuyển biến
23 Chương 23: Người đến bí ẩn
24 Chương 24: Giọng anh ta dịu dàng đến mức khiến người ta muốn khóc
25 Chương 25: Điện thoại cá nhân của Hà Niệm Sâm
26 Chương 26: Không trở thành người mà mình ghét
27 Chương 27: Tạm biệt, Mộ Tây
28 Chương 28: Tính khí xấu xa của Hà Niệm Sâm
29 Chương 29: Áp lực
30 Chương 30: Vận động
31 Chương 31: Người đàn ông của gia đình
32 Chương 32: Anh... Điều tra tôi?
33 Chương 33: Dùng bữa
34 Chương 34: Khi anh cười, trông ấm áp như một chàng trai vậy
35 Chương 35: Không để ý đến anh ta
36 Chương 36: Nhìn cô
37 Chương 37: Tức giận
38 Chương 38: Hối hận điên cuồng
39 Chương 39: Tôi chưa bao giờ hận anh như lúc này
40 Chương 40: Chúc cô có một giấc mơ đẹp
41 Chương 41: Sâm, có nhớ em không?
42 Chương 42: Cuộc sống của Hà Niệm Sâm (1)
43 Chương 43: Cuộc sống của Hà Niệm Sâm (2)
44 Chương 44: Do dự đi phỏng vấn
45 Chương 45: Ban nãy là tôi không đúng, tôi xin lỗi các anh
46 Chương 46: Hai người đàn ông quá khó đoán
47 Chương 47: Chứng cứ sau khi "cuồng loạn"
48 Chương 48: Liên Niên
49 Chương 49: Món Trung hay món Tây
50 Chương 50: Người đàn ông này thật hẹp hòi
51 Chương 51: Làm khó (1)
52 Chương 52: Làm khó (2)
53 Chương 53: Anh không phải thánh nhân, cũng chẳng phải người tốt
54 Chương 54: Lên xe đi, Mặc Mặc
55 Chương 55: Mờ ám
56 Chương 56: Nụ hôn mạnh mẽ
57 Chương 57: Cô không cần xa xỉ phẩm
58 Chương 58: Hà thiếu tốt đột xuất
59 Chương 59: Biểu hiện rất tốt
60 Chương 60: Tôi rất sợ đau
61 Chương 61: Là vì Hà Niệm Sâm? Em yêu hắn ta rồi?
62 Chương 62: Hà thiếu, anh đừng để cô ta lừa gạt!
63 Chương 63: Sự cô độc của Hà Niệm Sâm
64 Chương 64: Ý loạn tình mê
65 Chương 65: Nụ hôn như lửa đang bùng cháy
66 Chương 66: Không phải bù đắp, là quà dành cho em
67 Chương 67: Ghét anh nói cứ như ra lệnh
68 Chương 68: Tôi thích ra lệnh cho em đấy!
69 Chương 69: Xem tôi xử lý em thế nào!
70 Chương 70: Rất gần rất mờ ám
71 Chương 71: Đổng Mặc Tô, em giỏi lắm!
72 Chương 72: Cố ý khiến cô khó chịu, anh ta vui đến thế sao?
73 Chương 73: Mập mờ không rõ
74 Chương 74: Mây mù vây quanh và sấm rung chớp giật của Niệm Sâm
75 Chương 75: Tính khí của đại thiếu gia
76 Chương 76: Nếu không yêu tôi, thì đừng chọc vào tôi
77 Chương 77: Đúng là người đàn ông tính tình kỳ quặc!
78 Chương 78: Âm mưu
79 Chương 79: Bất ngờ
80 Chương 80: Hà Niệm Sâm... Buông tôi ra, tôi không muốn như vậy
81 Chương 81: Anh đang áy náy sao?
82 Chương 82: Mộc Tử Miêu
83 Chương 83: Bị thương chảy máu
84 Chương 84: Mềm lòng
85 Chương 85: Cái cô nàng này thật tàn nhẫn
86 Chương 86: Đút cho tôi
87 Chương 87: Niệm Sâm bệnh rồi
88 Chương 88: Chị có thể đi được rồi
89 Chương 89: Có thời gian nói chuyện không?
90 Chương 90: Sắc mặt Hà tổng rất khó coi
91 Chương 91: Anh có thể hiểu tôi không?
92 Chương 92: Là anh đã cho tôi nụ hôn nghẹt thở
93 Chương 93: Lén tôi làm chuyện gì có lỗi sao?
94 Chương 94: Mặc Mặc dạo này đào hoa nhỉ?
95 Chương 95: Phong ba từ bó hoa
96 Chương 96: Sóng này chưa yên sóng khác đã tới
97 Chương 97: Hà Niệm Sâm tuy tốt, nhưng không phải người mà cậu có thể đụng tới
98 Chương 98: Sự cố
99 Chương 99: Hà Niệm Sâm, cám ơn anh
100 Chương 100: Hẹn hò?
101 Chương 101: Cô đúng là quái thai
102 Chương 102: Cũng chỉ có anh, dám khiêu chiến tính khí của Hà đại thiếu gia
Chapter

Updated 102 Episodes

1
Chương 1: Cơn ngứa bảy năm
2
Chương 2: Yêu chồng người khác
3
Chương 3: Anh tưởng tôi muốn thế nào?
4
Chương 4: Tim cô lại đau rồi
5
Chương 5: Chi tiết làm nổi bật khí chất tao nhã, lịch thiệp
6
Chương 6: Mặc Tô, nghe lời anh, bây giờ quay về được không?
7
Chương 7: Viên Mộ Tây, anh đủ rồi đấy!
8
Chương 8: Tổng tài ANI máu lạnh
9
Chương 9: Không phải không thích, chỉ là không đủ thích
10
Chương 10: Viên Mộ Tây đã thấy hối hận
11
Chương 11: Dỗ dành về nhà
12
Chương 12: Viên Mộ Tây, buông tay ra!
13
Chương 13: Chúc các người hưởng thế giới hai người hạnh phúc
14
Chương 14: Chúng ta đều quá ngây thơ
15
Chương 15: Sự xuất hiện của Viên Mộ Tây
16
Chương 16
17
Chương 17: Anh nghĩ chúng ta còn quay lại ngày xưa được không?
18
Chương 18: Người cô vừa cưỡng hôn là - Hà Niệm Sâm?
19
Chương 19: Hà Niệm Sâm đen tối
20
Chương 20: Cô muốn về nhà, muốn thoát khỏi người đàn ông kỳ quặc này
21
Chương 21: Tư duy hỗn loạn
22
Chương 22: Chuyện có chuyển biến
23
Chương 23: Người đến bí ẩn
24
Chương 24: Giọng anh ta dịu dàng đến mức khiến người ta muốn khóc
25
Chương 25: Điện thoại cá nhân của Hà Niệm Sâm
26
Chương 26: Không trở thành người mà mình ghét
27
Chương 27: Tạm biệt, Mộ Tây
28
Chương 28: Tính khí xấu xa của Hà Niệm Sâm
29
Chương 29: Áp lực
30
Chương 30: Vận động
31
Chương 31: Người đàn ông của gia đình
32
Chương 32: Anh... Điều tra tôi?
33
Chương 33: Dùng bữa
34
Chương 34: Khi anh cười, trông ấm áp như một chàng trai vậy
35
Chương 35: Không để ý đến anh ta
36
Chương 36: Nhìn cô
37
Chương 37: Tức giận
38
Chương 38: Hối hận điên cuồng
39
Chương 39: Tôi chưa bao giờ hận anh như lúc này
40
Chương 40: Chúc cô có một giấc mơ đẹp
41
Chương 41: Sâm, có nhớ em không?
42
Chương 42: Cuộc sống của Hà Niệm Sâm (1)
43
Chương 43: Cuộc sống của Hà Niệm Sâm (2)
44
Chương 44: Do dự đi phỏng vấn
45
Chương 45: Ban nãy là tôi không đúng, tôi xin lỗi các anh
46
Chương 46: Hai người đàn ông quá khó đoán
47
Chương 47: Chứng cứ sau khi "cuồng loạn"
48
Chương 48: Liên Niên
49
Chương 49: Món Trung hay món Tây
50
Chương 50: Người đàn ông này thật hẹp hòi
51
Chương 51: Làm khó (1)
52
Chương 52: Làm khó (2)
53
Chương 53: Anh không phải thánh nhân, cũng chẳng phải người tốt
54
Chương 54: Lên xe đi, Mặc Mặc
55
Chương 55: Mờ ám
56
Chương 56: Nụ hôn mạnh mẽ
57
Chương 57: Cô không cần xa xỉ phẩm
58
Chương 58: Hà thiếu tốt đột xuất
59
Chương 59: Biểu hiện rất tốt
60
Chương 60: Tôi rất sợ đau
61
Chương 61: Là vì Hà Niệm Sâm? Em yêu hắn ta rồi?
62
Chương 62: Hà thiếu, anh đừng để cô ta lừa gạt!
63
Chương 63: Sự cô độc của Hà Niệm Sâm
64
Chương 64: Ý loạn tình mê
65
Chương 65: Nụ hôn như lửa đang bùng cháy
66
Chương 66: Không phải bù đắp, là quà dành cho em
67
Chương 67: Ghét anh nói cứ như ra lệnh
68
Chương 68: Tôi thích ra lệnh cho em đấy!
69
Chương 69: Xem tôi xử lý em thế nào!
70
Chương 70: Rất gần rất mờ ám
71
Chương 71: Đổng Mặc Tô, em giỏi lắm!
72
Chương 72: Cố ý khiến cô khó chịu, anh ta vui đến thế sao?
73
Chương 73: Mập mờ không rõ
74
Chương 74: Mây mù vây quanh và sấm rung chớp giật của Niệm Sâm
75
Chương 75: Tính khí của đại thiếu gia
76
Chương 76: Nếu không yêu tôi, thì đừng chọc vào tôi
77
Chương 77: Đúng là người đàn ông tính tình kỳ quặc!
78
Chương 78: Âm mưu
79
Chương 79: Bất ngờ
80
Chương 80: Hà Niệm Sâm... Buông tôi ra, tôi không muốn như vậy
81
Chương 81: Anh đang áy náy sao?
82
Chương 82: Mộc Tử Miêu
83
Chương 83: Bị thương chảy máu
84
Chương 84: Mềm lòng
85
Chương 85: Cái cô nàng này thật tàn nhẫn
86
Chương 86: Đút cho tôi
87
Chương 87: Niệm Sâm bệnh rồi
88
Chương 88: Chị có thể đi được rồi
89
Chương 89: Có thời gian nói chuyện không?
90
Chương 90: Sắc mặt Hà tổng rất khó coi
91
Chương 91: Anh có thể hiểu tôi không?
92
Chương 92: Là anh đã cho tôi nụ hôn nghẹt thở
93
Chương 93: Lén tôi làm chuyện gì có lỗi sao?
94
Chương 94: Mặc Mặc dạo này đào hoa nhỉ?
95
Chương 95: Phong ba từ bó hoa
96
Chương 96: Sóng này chưa yên sóng khác đã tới
97
Chương 97: Hà Niệm Sâm tuy tốt, nhưng không phải người mà cậu có thể đụng tới
98
Chương 98: Sự cố
99
Chương 99: Hà Niệm Sâm, cám ơn anh
100
Chương 100: Hẹn hò?
101
Chương 101: Cô đúng là quái thai
102
Chương 102: Cũng chỉ có anh, dám khiêu chiến tính khí của Hà đại thiếu gia