Chương 58: Bút ký

Trong rạp chiếu phim có rất nhiều vị trí, người phụ trách cũng không phải người có quyền, hắn chỉ có trách nhiệm liên hệ cùng khán giả tham gia thế giới ảo.

Hai ngày trước suýt chút nữa còn xảy ra chuyện, bởi vì có một khán giả tham gia không chịu được kϊƈɦ thích, rất nhanh liền bị quản lý phát hiện, cuối cùng bắt buộc lui ra.

Lúc đó tim của người phụ trách cũng sắp ngừng đập.

May là kỹ thuật xem phim thế giới ảo đều được chuẩn bị sẵn, thời gian bắt buộc lui ra rất nhanh, vị khán giả kia cũng không có chuyện gì, chỉ cần nghỉ ngơi chốc lát liền bình yên rời khỏi.

Cho nên đối với khán giả sau khi đến xem phim kinh dị xong, đi ra vẫn tốt giống Tô Mẫn thế này, hắn liền cực kỳ yêu thích.

"Bên phía nhà làm phim sợ quấy rối Tô tiên sinh, cho nên lúc đó rạp chiếu phim của chúng tôi có chuẩn bị một ít phần thưởng, vào ngày chiếu phim ngài có thể đến nhận ạ"

Tô Mẫn đáp: "Được."

Cũng không biết phần thưởng là cái gì, tốt hay xấu.

...

Ngày chiếu phim trời mưa to, âm thanh bùm bùm.

Tô Mẫn vốn không muốn đi, bởi vì cậu không thích ra khỏi nhà vào trời mưa, cảm giác kia rất khó chịu.

Thế nhưng nghĩ đến bộ phim, cậu vẫn muốn đi.

Lý Văn Tân nghe được tiếng động, trở mình một cái từ trêи giường leo xuống, kêu lên: "Chờ đã, chúng ta cùng đi ra ngoài đi."

Tô Mẫn nói: "Không phải cậu phải về nhà à, chúng ta không cùng đường."

Lý Văn Tân xua tay, nói: "Đừng nói nữa, mình đã trốn học nên phiếu xin phép không còn, bây giờ cũng không phải nghỉ hè, không hiểu sao nhiều người nghỉ như vậy?"

Tô Mẫn thuận miệng hỏi một câu: "Vậy cậu có về không?"

"Tất nhiên về rồi." Lý Văn Tân mặc quần áo tử tế, nói: "Trường chúng ta có mấy người đang tổ chức du lịch cậu biết không? Chính là mấy người từ sáng đến tối cứ rêu rao, nói sẽ chịu trách nhiệm đấy, vừa vặn lần này cũng đi qua nhà mình bên, nên mình sẽ để bọn họ mang mình đi một chuyến."

Cái nhóm mỗi ngày đều nói một chút về du lịch, cậu cũng đột nhiên nhớ tới.

Tô Mẫn nói: "Sau đó cậu lại theo bọn họ trở về?"

Lý Văn Tân nói: "Đúng vậy, trong đoàn du lịch đều là học sinh trường mình, lúc đó có xe đưa đến trường luôn, đỡ phải đi trạm xe."

Tô Mẫn cảm thấy như vậy rất thuận lợi.

Chờ Lý Văn Tân sửa sang xong, hai người cùng đi ra ngoài, nhưng lại không cùng đường, một người đi tàu điện ngầm đến rạp chiếu phim, người còn lại lên xe buýt.

Trước đây khi trời không mưa, Tô Mẫn đều tự đi bộ, đây là lần đầu tiên cậu đi tàu điện ngầm đến rạp chiếu phim gần như thế này.

Cậu vừa mới lau khô vệt nước nơi ống quần thì đã đến rồi.

Tô Mẫn mở dù nhanh chóng tiến vào rạp chiếu phim, đưa chứng minh thư của mình cho nhân viên công tác, rất nhanh cậu đã tiến vào bên trong.

Nhìn đội ngũ phía sau, Tô Mẫn cảm thấy mình vẫn tốt chán.

Tô Mẫn bị suy nghĩ ác ý của mình chọc cho mỉm cười, cậu hỏi nhân viên công tác: "Lần trước nói rạp chiếu phim chuẩn bị phần thưởng cho tôi, vẫn còn chứ?"

Nhân viên công tác mỉm cười nói: "Có, ngài xem phim xong có thể tới tìm tôi để nhận, chúng tôi đã chuẩn bị xong."

Tô Mẫn đem dù thu lại cẩn thận, "Được."

Khoảng chừng bởi vì cậu đến sớm, người trong rạp chiếu phim cũng không nhiều, hơn nữa lần này chiếu phim lại là 3D, cho nên số người đến xem cũng ít đi một chút.

Tô Mẫn cảm thấy doanh thu chia cho cậu lần này sẽ giảm đi rất nhiều.

Ngay sau khi đèn trong phòng tối đi, ở cửa có hai nữ sinh hấp tấp chạy vào, "Mau mau nhanh, đã bắt đầu rồi!"

Sau đó các nàng ngồi bên cạnh Tô Mẫn.

***

Tiền Huệ cùng Trịnh Vi Vi là nhân viên công tác bên mảng công chúng của rạp chiếu phim.

Nhiệm vụ chính của các nàng là xem bộ phim mới nhất, sau đó viết ra một vài viết, hai người sẽ làm ra một cái tiêu đề nổi bật, hấp dẫn vô số người đến xem.

Bọn họ cũng hợp tác cùng nhà sản xuất điện ảnh, như vậy sẽ dễ kiếm tiền hơn.

Bên mảng công chúng tuyển không ít người, hai người bọn họ là người mới tới, cho nên bị đưa đi xem phim kinh dị, phim tình yêu sẽ không tới phiên các nàng.

Bộ phim này cũng là mục tiêu quan trọng trong ngày hôm nay của hai người, mấy ngày trước bọn họ cũng đã xem qua , ngày hôm nay xem cũng là vì so sanh để viết bài tốt hơn.

Tiền Huệ dặn dò: "Xem xong nhất định phải nhớ cho kỹ."

Bởi vì một đoạn ồn ào này làm Tô Mẫn nhìn bọn họ, cho nên nàng ngẩng đầu đối Tô Mẫn làm cái nét mặt xin lỗi.

Tô Mẫn ngược lại thấy không có chuyện gì.

Phần mở đầu rất nhanh đã chiếu xong, người thứ nhất xuất hiện trong ống kính, Tiền Huệ cùng Trịnh Vi Vi liền lập tức tập trung tinh thần.

Nhìn bộ dáng của các nàng như vậy, Tô Mẫn cũng bất tri bất giác trở nên nghiêm túc hơn.

Bộ phim này cậu từng trải, cho nên mỗi nơi ống kính xuất hiện cậu đều biết, ngoại trừ hình thức quay chụp có chút bất đồng.

Còn có một đoạn bởi vì nội dung thay đổi mà ống kính hiện ra cũng có chút đặc biệt.

Chỉ có lúc Thẩm Túc xuất hiện, trong lòng Tô Mẫn mới có một cảm giác khác thường, cậu cũng nói không rõ được.

Thế nhưng bộ phim này thời gian bọn họ ở chung rất ít.

Tô Mẫn bây giờ mới biết buổi tối ngày hôm ấy Thẩm Túc đã ôm cậu ngủ một đêm, trước khi cậu tỉnh lại y đã rời đi.

Cậu đang xem phim, hai người bên cạnh cũng đang xem phim.

Chỉ có điều các nàng khác cậu, bởi vì mới vẻn vẹn nửa giờ, các nàng chỉ nhớ vài chi tiết quan trọng.

Nhưng các nàng còn muốn viết ra, cho nên đã mở một chút ánh đèn nho nhỏ, chiếu lên sổ ghi chép để có thể thấy rõ ràng.

Cách mấy phút, hai người liền múa bút thành văn, dáng dấp kia giống như là phát hiện được cái gì kϊƈɦ thích vậy.

Đến hơn nửa bộ phim, Tô Mẫn từ trêи màn ảnh dời tầm mắt sang, có chút hiếu kì các nàng viết cái gì, nghiêng đầu đến xem.

Chờ thấy rõ chữ ở trêи, nửa ngày sau cậu cũng không nói ra được một câu hoàn chỉnh.

—— Bạn trai Thanh Thanh hình như có vấn đề, ngủ như chết vậy.

—— một nửa bên chăn nhất định có quỷ, bởi vì lúc bị xốc lên không nhìn thấy người, Tô Mẫn đã cùng quỷ ngủ một đêm.

—— Tô Mẫn tại sao ngủ cùng quỷ nhưng không chết, suy đoán hợp lý nhất chính là cậu và con quỷ trong phim này có quan hệ gì đó.

—— trong phòng bỗng dưng xuất hiện bong bóng màu sắc rực rỡ, không bình thường lắm.

—— tại sao Tô Mẫn ngồi ở trêи giường? Đây là một vấn đề đáng suy nghĩ, cậu ta đang đè cái gì sao? Quá đen không thấy rõ, trở về nghiên cứu một chút.

...

—— cái con quỷ đột nhiên ngồi xuống bên cạnh Tô Mẫn kia nhất định là nhân vật sau màn! Nếu không vì sao chỉ cần thoáng một cái đã xuất hiện.

—— thằng hề bỏ qua Tô Mẫn lựa chọn một người khác, lần thứ hai chứng minh cậu không phải người bình thường, khẳng định có hậu thuẫn.

—— tiện tay một bẻ một cái chính là xương người, Tô Mẫn này rất trâu bò.

—— trong phim ảnh lại không viết về hậu thuẫn của Tô Mẫn, thất vọng.

Tiền Huệ nhanh chóng đem những gì mình thấy ghi nhớ lại, sau đó nhỏ giọng hỏi: "Vi Vi, cậu nhớ kĩ chưa?"

Trịnh Vi Vi gật gật đầu: "Rồi."

Bộ phim cũng đã đến phần cuối, còn có mười mấy phút sẽ kết thúc.

Tô Mẫn thu tầm mắt lại, làm bộ chính mình không nhìn thấy, còn trọng điểm mà các nàng ghi lại, cậu không nghĩ tới sẽ kỳ quái như thế.

Cậu cảm thấy nếu Thẩm Túc biết được nhất định y sẽ vui vẻ chết luôn.

Tuy rằng không biết Thẩm Túc có biết chuyện này không, nhưng Tô Mẫn nghĩ lần sau cậu có thể kể cho y nghe một chút.

Tô Mẫn nhắc nhở: "Có thể nhỏ giọng một chút không?"

Tiền Huệ cùng Trịnh Vi Vi sắc mặt đỏ hồng, ngượng ngùng nói: "Xin lỗi xin lỗi, chúng tôi sẽ không nói nữa, xin lỗi."

Tô Mẫn nói: "Không có chuyện gì."

Thấy mình quấy rối đến người khác, Tiền Huệ cùng Trịnh Vi Vi cũng không tiện nói chuyện tiếp, nhìn quanh một cái, nhỏ giọng đi ra chỗ ngồi phía sau.

Sau mười mấy phút bộ phim kết thúc, khán giả rời đi.

Tô Mẫn cúi đầu đi theo sau bọn họ ra ngoài.

có thể coi là bộ phim kinh dị kỳ quái nhất mà Tiền Huệ cùng Trịnh Vi Vi từng xem trong mấy năm qua.

Trịnh Vi Vi nhỏ giọng nói: "Mình sợ trở về bị ông chủ đánh quá, những điểm chúng ta để ý cũng không nằm trong nội dung phim đâu?"

Như vậy nếu viết ra sẽ bị lạc đề mất.

Tiền Huệ vò đầu, nói: "Vậy bây giờ làm sao đây, chúng ta nhìn thấy chính là như vậy, nếu không xem lại lần nữa đi?"

Trịnh Vi Vi nói: "Được đấy, dù sao vé xem phim cũng không mắc."

Tiền Huệ hì hì cười, "Thực ra có một ít hình ảnh mình không thấy được, hơn nữa có một con quỷ vẫn luôn tình cờ xuất hiện, mình chỉ muốn biết hắn là ai."

Trước đó hai người bọn họ cũng không đi xem phim kinh dị, cho nên căn bản không biết chuyện của Thẩm Túc cùng Tô Mẫn.

Cuộc đối thoại của bọn họ, cậu nghe được rõ ràng, âm thầm nghĩ hai người sẽ không biết được Thẩm Túc là ai đâu, bởi vì chính cậu cũng không biết.

Sau khi Tô Mẫn rời khỏi rạp chiếu phim cậu liền trở về trường học.

Trước khi đi, câu không nhịn được lại chú ý hai người kia, nhớ kỹ bút danh của các nàng.

Tiền Huệ cùng Trịnh Vi Vi lúc này đang mua vé để xem lại.

Hơn một giờ sau, hai người ra khỏi rạp phim, bọn họ đã lâm vào trạng thái "Tôi là ai, tôi ở đâu".

Chính vì coi lại lần nữa, lực chú ý của các nàng đã được dời đi, lần này so với lần trước càng muốn biết Thẩm Túc là ai.

Dẫn đến bút ký càng viết càng nhiều, thế nhưng tất cả đều liên quan đến Tô Mẫn.

Ngay cả việc Nhạc Lăng giả gái cũng không gây chú ý cho bọn họ, bởi vì các nàng đã biết trước đó.

"Mình cảm thấy hình như chúng ta không phải xem phim kinh dị..."

"Chẳng lẽ trở về chúng ta viết những chi tiết nhỏ giữa Tô Mẫn và con quỷ kia sao? Thế này thì quá mức rồi, tuy rằng mình cảm thấy mình có thể viết rất nhiều."

"Không biết đạo diễn làm sao nữa, không cho diễn viên này ló mặt sao? Quá đáng thương đúng không?."

"Mấy phim kinh dị trước đây mình xem có lẽ giả hết rồi đúng không, hay chúng ta đem mấy đoạn ngắn này tập hợp lại, xem như là câu chuyện tình cảm hằng ngày được không..."

"Bút ký lần này có lẽ mình sẽ viết ra một phần truyện."

Hai người nghỉ ngơi nửa ngày bên ngoài rạp chiếu phim, mới làm rõ được ý nghĩ của mình, hoàn toàn không nhịn đã bắt đầu muốn viết xuống.

Trước khi rời khỏi rạp chiếu phim, Tiền Huệ đột nhiên nhớ tới một chuyện, "Nam sinh ngồi bên cạnh chúng ta ban nãy, có phải có chút quen mắt không?"

Lúc trước nàng nói lời xin lỗi với cậu ta cũng không để ý khuôn mặt lắm, chỉ thấy có chút đẹp mắt, sau đó vì phải xem phim nên quên mất.

Hiện tại nghĩ lại, thấy sao nhìn quen như vậy chứ.

Trịnh Vi Vi lúc đó không nhìn thấy, nghi ngờ nói: "Ai vậy? Chẳng lẽ là minh tinh tự mình đến đây xem phim sao?"

Trêи mạng thường có đưa tin ngôi sao nào đó đột nhiên đến xem phim chiếu rạp.

Tiền Huệ vắt hết óc suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng trợn to mắt: "Mình nhớ ra rồi! Ngồi bên cạnh chúng ta chính là Tô Mẫn!"

Vậy mới nói vì sao nàng thấy quen mắt, bởi vì người tham gia đóng phim chính là cậu ta.

Trịnh Vi Vi sửng sốt một lát, đột nhiên hỏi một vấn đề: "Vậy cậu ta có nhìn thấy mấy thứ chúng ta viết không?"

Tiền Huệ nhớ lại một chút, khó khăn lục lại ký ức, hình như lúc đó Tô Mẫn có nhìn động tác của hai người.

Khi nàng cúi đầu tập trung viết, đã có cảm giác là lạ.

Nếu như thật sự bị chính chủ thấy được, chỉ sợ cậu ta sẽ cho là hai nàng đang xem phim tình cảm hồi hộp rồi đi.

Ngữ khí Tiền Huệ không xác định, do dự nói: "Cậu ta... Đeo kính 3D có lẽ không nhìn thấy chúng ta viết gì đâu."

Nếu đã nhìn thấy sẽ không bình tĩnh như vậy rồi.

Hơn nữa, việc Tô Mẫn tự đến xem phim mình tham gia, cái này đúng là một tư liệu sống tốt, vừa vặn để các nàng thêm vào bút ký.

Như vậy có thể viết được nhiều thứ, kiếm được thêm chút tiền. Qua mấy ghi nhớ vừa rồi, các nàng bây giờ đã có thể lưu loát viết một bài dài.

...

Ngày thứ hai, một bài viết được đưa ra, bị các weibo lớn đăng lại.

—— Tân Death Show: Cùng đếm số tư thế mà người và quỷ có thể bày ra.

Editor: Hình như bạn Mẫn quên mất phần thưởng rồi.

Chapter
1 Chương 1: Xem phim
2 Chương 2: Người chết
3 Chương 3: Thang máy
4 Chương 4: Chiêu quỷ
5 Chương 5: Đêm khuya
6 Chương 6: Bước chân
7 Chương 7: Thi Thể
8 Chương 8: Hồ sơ
9 Chương 9: Bóng tối
10 Chương 10: Dụ dỗ
11 Chương 11: Tiếng hát
12 Chương 12: Sinh nhật
13 Chương 13: Biến mất
14 Chương 14: Cãi vã
15 Chương 15: Kết cục
16 Chương 16: Tin nhắn
17 Chương 17: Thảo luận
18 Chương 18: Lời mời
19 Chương 19: Đảo nhỏ
20 Chương 20: Buồng tắm
21 Chương 21: Nửa đêm
22 Chương 22: Hải sản tươi
23 Chương 23: Cạnh biển
24 Chương 24: Chết chìm
25 Chương 25: Thần bí
26 Chương 26: Tắm rửa
27 Chương 27: Chú Hà
28 Chương 28: Lột da
29 Chương 29: Giếng nước
30 Chương 30: Lời nói dối
31 Chương 31: Hôn ngươi
32 Chương 32: Trong tường
33 Chương 33: Thời cơ
34 Chương 34: Từ đường
35 Chương 35: Bí mật
36 Chương 36: Thảo luận
37 Chương 37: Bình luận
38 Chương 38: Về nhà
39 Chương 39: Lời mời
40 Chương 40: Xuất phát
41 Chương 41: Thảm trải sàn
42 Chương 42: Nhìn kỹ
43 Chương 43: Bữa sáng
44 Chương 44: Phòng ăn
45 Chương 45: Lọ hoa
46 Chương 46: Nhớ ngươi
47 Chương 47: Phun bọt
48 Chương 48: Gây sự
49 Chương 49: Khán đài
50 Chương 50: Mũ
51 Chương 51: Phi Tiêu
52 Chương 52: Tuyển chọn
53 Chương 53: Hành lang
54 Chương 54: Tại chỗ
55 Chương 55: Rời đi
56 Chương 56: Hậu trường
57 Chương 57: Điện ảnh
58 Chương 58: Bút ký
59 Chương 59: Tên gốc
60 Chương 60: Trở lại
61 Chương 61: Ký ức
62 Chương 62: Viện trưởng
63 Chương 63: Tình nhân
64 Chương 64: Thẩm Túc
65 Chương 65: Nhà bếp
66 Chương 66: Váy
67 Chương 67: Có chuyện
68 Chương 68: Gõ cửa
69 Chương 69: Thân thể
70 Chương 70: Bức ảnh
71 Chương 71: Hong gió
72 Chương 72: Muốn ăn đòn
73 Chương 73: Con số
74 Chương 74: Cháy đen
75 Chương 75: Búp bê
76 Chương 76: Ôm ấp
77 Chương 77: Lựa chọn
78 Chương 78: Tư duy
79 Chương 79: Bà nội
80 Chương 80: Hỏi ngược lại
81 Chương 81: Gợi cảm
82 Chương 82: Ngục giam
83 Chương 83: Quan hệ hữu nghị
84 Chương 84: Tên
85 Chương 85: Nhổ cỏ
86 Chương 86: Mất tích
87 Chương 87: Ăn dấm
88 Chương 88: Bóng trắng
89 Chương 89: Màu đỏ
90 Chương 90: Tin tức
91 Chương 91: Hôn trộm
92 Chương 92: Giật cỏ
93 Chương 93: Tắm vòi sen
94 Chương 94: Cam
95 Chương 95: Sương mù
96 Chương 96: Báo cáo
97 Chương 97: Yêu cầu
98 Chương 98: Đêm khuya
99 Chương 99: Giường trên
100 Chương 100: Cảm ơn
101 Chương 101: Cha mẹ
102 Chương 102: Mang đi
103 Chương 103: Thân mật
Chapter

Updated 103 Episodes

1
Chương 1: Xem phim
2
Chương 2: Người chết
3
Chương 3: Thang máy
4
Chương 4: Chiêu quỷ
5
Chương 5: Đêm khuya
6
Chương 6: Bước chân
7
Chương 7: Thi Thể
8
Chương 8: Hồ sơ
9
Chương 9: Bóng tối
10
Chương 10: Dụ dỗ
11
Chương 11: Tiếng hát
12
Chương 12: Sinh nhật
13
Chương 13: Biến mất
14
Chương 14: Cãi vã
15
Chương 15: Kết cục
16
Chương 16: Tin nhắn
17
Chương 17: Thảo luận
18
Chương 18: Lời mời
19
Chương 19: Đảo nhỏ
20
Chương 20: Buồng tắm
21
Chương 21: Nửa đêm
22
Chương 22: Hải sản tươi
23
Chương 23: Cạnh biển
24
Chương 24: Chết chìm
25
Chương 25: Thần bí
26
Chương 26: Tắm rửa
27
Chương 27: Chú Hà
28
Chương 28: Lột da
29
Chương 29: Giếng nước
30
Chương 30: Lời nói dối
31
Chương 31: Hôn ngươi
32
Chương 32: Trong tường
33
Chương 33: Thời cơ
34
Chương 34: Từ đường
35
Chương 35: Bí mật
36
Chương 36: Thảo luận
37
Chương 37: Bình luận
38
Chương 38: Về nhà
39
Chương 39: Lời mời
40
Chương 40: Xuất phát
41
Chương 41: Thảm trải sàn
42
Chương 42: Nhìn kỹ
43
Chương 43: Bữa sáng
44
Chương 44: Phòng ăn
45
Chương 45: Lọ hoa
46
Chương 46: Nhớ ngươi
47
Chương 47: Phun bọt
48
Chương 48: Gây sự
49
Chương 49: Khán đài
50
Chương 50: Mũ
51
Chương 51: Phi Tiêu
52
Chương 52: Tuyển chọn
53
Chương 53: Hành lang
54
Chương 54: Tại chỗ
55
Chương 55: Rời đi
56
Chương 56: Hậu trường
57
Chương 57: Điện ảnh
58
Chương 58: Bút ký
59
Chương 59: Tên gốc
60
Chương 60: Trở lại
61
Chương 61: Ký ức
62
Chương 62: Viện trưởng
63
Chương 63: Tình nhân
64
Chương 64: Thẩm Túc
65
Chương 65: Nhà bếp
66
Chương 66: Váy
67
Chương 67: Có chuyện
68
Chương 68: Gõ cửa
69
Chương 69: Thân thể
70
Chương 70: Bức ảnh
71
Chương 71: Hong gió
72
Chương 72: Muốn ăn đòn
73
Chương 73: Con số
74
Chương 74: Cháy đen
75
Chương 75: Búp bê
76
Chương 76: Ôm ấp
77
Chương 77: Lựa chọn
78
Chương 78: Tư duy
79
Chương 79: Bà nội
80
Chương 80: Hỏi ngược lại
81
Chương 81: Gợi cảm
82
Chương 82: Ngục giam
83
Chương 83: Quan hệ hữu nghị
84
Chương 84: Tên
85
Chương 85: Nhổ cỏ
86
Chương 86: Mất tích
87
Chương 87: Ăn dấm
88
Chương 88: Bóng trắng
89
Chương 89: Màu đỏ
90
Chương 90: Tin tức
91
Chương 91: Hôn trộm
92
Chương 92: Giật cỏ
93
Chương 93: Tắm vòi sen
94
Chương 94: Cam
95
Chương 95: Sương mù
96
Chương 96: Báo cáo
97
Chương 97: Yêu cầu
98
Chương 98: Đêm khuya
99
Chương 99: Giường trên
100
Chương 100: Cảm ơn
101
Chương 101: Cha mẹ
102
Chương 102: Mang đi
103
Chương 103: Thân mật