Chương 57: Hương vị tệ lậu

Đánh giá hai người khí chất bất phàm trước mặt, trong lòng Lâu Ánh Thần đã có chút cảnh giác.

Không phải là đối thủ.

Tuy không muốn thừa nhận, nhưng y không thể không nhìn rõ hiện thực, cho dù chiếu theo thực lực của y lúc còn là nhân loại, cũng rất khó có thể so sánh với hai người này, dù sao, cao thủ đỉnh cao trong giang hồ không phải là người mà một sát thủ nhỏ nhoi như y có thể đoán định. Mặc dù có cách nghĩ như vậy, nhưng cơ thịt toàn thân vẫn không kiểm soát được mà căng cứng lại.

“Gia hỏa rất thú vị….”

Mục Miên bị khơi lên hứng thú bỏ ly trà xuống, đứng dậy đi lại chỗ Lâu Ánh Thần, Lâu Ánh Thần chân mày nhíu lại, nhìn theo bàn tay đang chậm rãi đặt lên đầu mình rồi quay đầu sang một bên. Có lẽ vì mệnh lệnh của con lang nào đó từng đưa ra, hoặc có lẽ vì trước mắt là nhân loại, y không thích đầu của mình bị đụng chạm.

Mục Miên ngược lại không có bộ dáng tức giận, tay thuận thế vòng lên cổ của y, nhẹ nhàng vuốt ve ở phần cổ: “Không dễ nổi cáu như những dã thú bình thường Ngươi xác định con lang này là sinh tại hoang dã?” Trong lúc nói chuyện thì nhìn lên chân con lang, tuy tứ chi của nó đều bị tinh thép làm thành thiết liên phân biệt khóa thành bộ dạng không thể hành động trong phạm vi lớn, nhưng không hề nhe răng hoặc gầm gừ thì vẫn là có chút kỳ quái.

Thiên Mạch Doanh thong thả nhâm nhi ly trà, trong đôi mắt phượng thon dài thoáng xẹt qua một đạo quang không dễ nhìn thấy, nhẹ nhàng cầm nắp ly trà xẹt xẹt trên miệng ly hai cái, hắn cười nói: “Theo người tại đó nói, con lang này còn là ‘sơn thần’ nga…..”

Cho nên một chút hành vi bất thường cũng không phải là không có lý do có thể giải thích cho dù kiểu xưng hô sơn thần này nghe thật buồn cười. “Sơn thần?”

Từ này quả nhiên dẫn đến một mạt sáng dị thường trong mắt của Mục Miên, hắn quay đầu lại tỉ mỉ cẩn thận đánh giá Lâu Ánh Thần một lượt, ngón tay không nhàn tản mà vuốt vuốt lên đám lông xám, động tác này khiến Lâu Ánh Thần từ tận trong lòng ra tới đỉnh sợi lông đều cảm thấy không thích hợp, cho dù là bị một mỹ nữ nhìn chằm chằm như thế, thì tất cũng sẽ có mấy phần khiến người ta không thoải mái…..

Đang nghĩ vậy, đột nhiên dưới lỗ mũi bị đụng chạm, ngốc lăng lăng nên vẫn chưa ý thức được đã xảy ra chuyện gì, thì Mục Miên đã dời mặt đi, nụ cười vừa nãy mới còn ưu nhã thanh cao, hiện tại lại đạt đến trình độ gian tà: “Hôn Sơn thần một cái, không biết sẽ có lễ vật gì hay không a”

Một giây,

Hai giây,

Ba giây

Đủ ba giây, Lâu Ánh Thần mới ý thức được, vừa rồi bản thân thế nhưng lại bị một nhân loại hôn trộm, hơn nữa còn là một nam nhân. Ánh mắt ngơ ngẩn nhìn thẳng gương mặt tuấn dật thoát tục gần trong gang tấc này, toàn thân y đột nhiên nổi lên một tầng da gà da vịt, không kiềm được lạnh run, cằm dưới cũng mém chút rớt xuống đất.

Tại sao….. lại có loại nhân loại này?

Y hiện tại….. là một con lang đi…..

Thu hết biểu tình của Lâu Ánh Thần vào trong mắt, Mục Miên “ha ha” cười lớn, hắn tự nhiên không có sở thích đặc thù gì đấy, chỉ là đột nhiên lại muốn đùa như vậy, tự cho rằng cũng có được thu hoạch, dù sao cũng thấy được con lang bị dọa ngốc y như người.

“Mục Miên, đừng nháo nữa…..”

Khẩu khí của Thiên Mạch Doanh không nghe ra được có chút thay đổi nào, nhưng một tiếng này lại thu hút tinh lực của Lâu Ánh Thần, tìm kiếm theo tiếng nói, lại thấy người nói chuyện đang nhìn mình, “Dọa bảo bối của ta sợ rồi, ngươi cũng không có cách bồi thường đâu.”

Bảo bối…….

Đột nhiên hoài nghi bản thân có phải đã đụng phải biến thái hay không, Lâu Ánh Thần co rút khóe miệng cẩn thận lùi lại vài bước, bảo trì khoảng cách, vẫn an toàn hơn. Mục Miên đứng dậy trở về chỗ ngồi không tiếp tục đùa giỡn nữa, sau khi ngồi xuống liền nghiêm chỉnh lại: “Tại sao lại chọn chỗ này để nói chuyện?”

“An toàn.” Thiên Mạch Doanh lấy từ trong tay áo ra một cây quạt xếp, mặt quạt hơi vàng, một mặt vẽ phong cảnh núi sông và hoa mai, ưu nhiên thoát tục, mặt còn lại thì chỉ có một chữ ‘thất’, “Ngày mai ngươi mang cái này đến Tín Ảnh Lâu, liên hệ ‘Thất Phong’, bảo họ kiểm tra động hướng gần đây của người trong cung, nếu có tìm thấy dị thường, lập tức chém không cần đợi.”

“….. Có gian tế?” Mục Miên nhận lấy cây quạt, nghiêm sắc bỏ vào ngực, nghĩ nghĩ rồi lại nói, “Mới đầu chắc là không có vấn đề, ngươi đang hoài nghi Đàn chủ sao?”

“ Nhân tâm khó dò.”

“Ta hiểu rồi.”

Cuộc nói chuyện không vui vẻ rất nhanh kết thúc, hai người lại giống như kẻ vô sự bắt đầu nhàn tản uống trà, Mục Miên nhìn con lang vẫn như trước cảnh giác nhìn họ, hỏi: “Tại sao thư các của ngươi không an toàn, mà ở đây lại an toàn?”

“Không khó lý giải.”

Thiên Mạch Doanh cười đến thâm sâu khó dò, “Con lang này, cảm giác so với chúng ta càng nhạy bén hơn.”

=================

Rất phiền muộn.

Xụ mặt xuống, Lâu Ánh Thần nằm trên chiếc giường giờ đã thuộc về mình, vô vị dùng móng vuốt cào cào sàn đan.

Bản thân rốt cuộc phải bị nhốt đến khi nào……

Tiếng gió vù vù thổi qua, lỗ tai tiếp nhận được tin tức tự động truyền dẫn tới đại não, sau đó phân tích thành: có người đến.

Từ khi người tên là cái gì Tiếu Ninh Nhi đó bị Cung Chủ giết xong, người đưa cơm cho Lâu Ánh Thần đã đổi thành một ám vệ, mặc dù ngay cả đương sự cũng đều cảm thấy lãng phí, nhưng y lại không ghét ám vệ này, có lẽ vì giữa hai chân mày của người này có một chút giống với người bạn cũ là Lạc, chỉ là tính cách thì cách biệt trăm dặm, tính khí của Lạc thì nóng nảy, táo bạo, mà người này, thì trầm mặc, và dịu hòa.

Cửa không bị đẩy mở, người đó đột ngột xuất hiện ngay trong phòng, vẫn như cũ một thân hắc y, gót chân nhẹ nhàng vô thanh chạm xuống đất.

Lâu Ánh Thần lật người nhảy xuống, thuần thục đi qua.

Ngửi hương vị, cơm hôm nay là cá chép hấp.

Ám vệ mang hộp thức ăn cẩn thận bài trí ra đất, sau đó lùi lại mấy bước, tuy biết con lang này tựa hồ đối với mình trước giờ chưa từng có địch ý, nhưng là hắn vẫn không dễ dàng đụng chạm đến bản tính cảnh giác trời sinh của dã thú khi đang ăn, cứ như vậy ngồi lên đất, đặt hộp cơm bên cạnh. Nhìn con lang đó ăn, tựa hồ cũng là một phần trong mệnh lệnh mà hắn phải làm.

“Nếu như ngươi có thể nghe hiểu ta nói cái gì thì tốt rồi.”

Nuốt một miếng cá lớn, Lâu Ánh Thần không phải không có tiếc nuối nghĩ, đáng tiếc đối phương thấy y ô ô mở miệng chỉ là mỉm cười như có như không, chứ không có phản ứng gì khác. Một bữa cơm rất nhanh bị quét sạch đến gần cuối, vốn cho rằng lần này sẽ giống như trước đó, sau khi cơm xong chính là thời gian nhàn rỗi vô vị, nhưng vừa mới ăn xong một miếng thịt cuối cùng, cửa phòng bị mở ra, đi vào là người đã có một khoảng thời gian không gặp Quỷ Diện, còn có hai thủ hạ đi theo nhấc cái ***g.

“Cung Chủ có lệnh, đem nó đến tiền thính.” (Đại sảnh)

Chapter
1 Chương 1: Lang biến
2 Chương 2: Hiện trạng
3 Chương 3: Đồng loại
4 Chương 4: Lang vương
5 Chương 5: Trò chơi của kẻ mạnh
6 Chương 6: Cùng tồn tại
7 Chương 7: ………..
8 Chương 8: Tự do? và____
9 Chương 9: Gặp nguy
10 Chương 10: ……..
11 Chương 11: ……
12 Chương 12: Sửa đổi
13 Chương 13: Sắp đến
14 Chương 14: ……..
15 Chương 15: Biến (thay đổi)
16 Chương 16: Sinh
17 Chương 17: Sống
18 Chương 18: Phá kén chui ra, sau đó rời đi
19 Chương 19: Nguyên nhân cấu tạo đại não
20 Chương 20: Tham chiến
21 Chương 21: ~~~~~
22 Chương 22: Tiểu đông tây ~
23 Chương 23: Trận chiến không hồi hộp
24 Chương 24: Sắc đêm……..
25 Chương 25: Hai chuyện~
26 Chương 26: Dây dẫn ám tàng
27 Chương 27: Đại chiến đến gần
28 Chương 28: Trí đoạt (dùng trí để dành thứ mình muốn)
29 Chương 29: Lại gặp lang vương
30 Chương 30: Quan hệ
31 Chương 31
32 Chương 32: Lại một lời mời
33 Chương 33: Cái gọi là đặc huấn, cái gọi là nắm bắt
34 Chương 34: Bất đồng
35 Chương 35: Chiều cao rất quan trọng
36 Chương 36: Dung túng
37 Chương 37: Biến cố bắt đầu
38 Chương 38: Cuộc chiến hắc bạch
39 Chương 39: Lũ quét
40 Chương 40
41 Chương 41: Gặp nạn
42 Chương 42
43 Chương 43: Chính diện
44 Chương 44: Nghi hoặc
45 Chương 45: Dã thú
46 Chương 46: Thân phận của á hạc
47 Chương 47: Lang? thần?
48 Chương 48: Tiếp tục nghi hoặc
49 Chương 49: Đánh vỡ dự cảm bình lặng……
50 Chương 50: Thôn biến
51 Chương 51: Hãn hình cung, hiện thân
52 Chương 52: Sủng vật
53 Chương 53: Thay đổi
54 Chương 54: ……..
55 Chương 55: Quan sát
56 Chương 56: = = không có liên quan đến chính văn
57 Chương 57: Hương vị tệ lậu
58 Chương 58: Trước trận thú chiến
59 Chương 59: Dự tính (thượng)
60 Chương 60: Dự tính (hạ)
61 Chương 61: Chạy trốn
62 Chương 62: Chữa thương
63 Chương 63: Trước khi xuất sứ
64 Chương 64: Túy phong loan
65 Chương 65: Tin tức
66 Chương 66: Nam vương
67 Chương 67: Nụ hôn của lang
68 Chương 68: Lo lắng ngầm
69 Chương 69: Mưu kế
70 Chương 70: Kịch biến
71 Chương 71: Mỏ quặng
72 Chương 72: Khiêu khích
73 Chương 73: Mất khống chế
74 Chương 74: Địa vị nằm ngoài dự liệu
75 Chương 75: Liên thủ
76 Chương 76: Hành động “vượt ngục” (1)
77 Chương 77: Hành động “vượt ngục” (2)
78 Chương 78: Hành động “vượt ngục” (3)
79 Chương 79: Chọn lựa cuối cùng
80 Chương 80
81 Chương 81: Nguy cơ tiềm phục tứ phía (thượng)
82 Chương 82: Nguy cơ tiềm phục tứ phía (hạ)
83 Chương 83: Chiến đấu với gấu (thượng)
84 Chương 84: Chiến đấu với gấu (hạ)
85 Chương 85: Bảo mẫu_____ đây là nhi tử của ta
86 Chương 86: Nhi tử…… hiếu học
87 Chương 87: Nhi tử____ đó là cha của ngươi (thượng)
88 Chương 88: Nhi tử____ đó là cha của ngươi (hạ)
89 Chương 89
90 Chương 90: – -!
91 Chương 91: Tiền nhân hậu quả
92 Chương 92: Tìm kiếm
93 Chương 93: Tương kiến * khởi điểm của truy nhật
94 Chương 94: Hỗn loạn * các lộ nguy cơ
95 Chương 95: Loạn chiến * ý đồ
96 Chương 96: Nguy cơ = =|||
97 Chương 97: Xà vương
98 Chương 98
99 Chương 99: Chân thật * hỗn loạn
100 Chương 100: Ai là mẹ?
101 Chương 101: Suy đoán của lang vương
102 Chương 102: Mâu thuẫn
103 Chương 103
104 Chương 104: Trong động ổ mạo hiểm
105 Chương 105: Phương pháp giải quyết vấn đề thức ăn
106 Chương 106: Khác biệt của mẹ và ba
107 Chương 107: Hóa giải nguy cơ và nghi hoặc mới
108 Chương 108: Lời hứa của thanh lang
109 Chương 109: Xuất cốc
110 Chương 110: Phiền toái không dứt
111 Chương 111: Cơ biến
112 Chương 112: Ước định không công bằng
113 Chương 113
114 Chương 114: Tử huyết
115 Chương 115: Lang vẫn nghi ngờ là phụ tử niên hạ??
116 Chương 116: Huynh đệ
117 Chương 117: Đôi tình lữ gượng gạo
118 Chương 118: Hội họp
119 Chương 119: Chuyển biến xuất hiện
120 Chương 120: Trong mưa, đói khát
121 Chương 121: Câu đố, vẫn mãi là câu đố
122 Chương 122: Quái dị
123 Chương 123: Đại chiến giữa biến chủng et và tôm
124 Chương 124: Hữu kinh vô hiểm
125 Chương 125: Điều kiện trao đổi
126 Chương 126: Kết cục____ thật ra, câu chuyện còn tiếp tục
127 Chương 127: Nhật ký tâm tình của gấu con
128 Chương 128: Hậu tục – thanh lang x xích nha (01)
129 Chương 129: Thanh lang x xích nha (02)
130 Chương 130: Hậu ký – ly khai (chiến, thần) _ thay đổi vương
Chapter

Updated 130 Episodes

1
Chương 1: Lang biến
2
Chương 2: Hiện trạng
3
Chương 3: Đồng loại
4
Chương 4: Lang vương
5
Chương 5: Trò chơi của kẻ mạnh
6
Chương 6: Cùng tồn tại
7
Chương 7: ………..
8
Chương 8: Tự do? và____
9
Chương 9: Gặp nguy
10
Chương 10: ……..
11
Chương 11: ……
12
Chương 12: Sửa đổi
13
Chương 13: Sắp đến
14
Chương 14: ……..
15
Chương 15: Biến (thay đổi)
16
Chương 16: Sinh
17
Chương 17: Sống
18
Chương 18: Phá kén chui ra, sau đó rời đi
19
Chương 19: Nguyên nhân cấu tạo đại não
20
Chương 20: Tham chiến
21
Chương 21: ~~~~~
22
Chương 22: Tiểu đông tây ~
23
Chương 23: Trận chiến không hồi hộp
24
Chương 24: Sắc đêm……..
25
Chương 25: Hai chuyện~
26
Chương 26: Dây dẫn ám tàng
27
Chương 27: Đại chiến đến gần
28
Chương 28: Trí đoạt (dùng trí để dành thứ mình muốn)
29
Chương 29: Lại gặp lang vương
30
Chương 30: Quan hệ
31
Chương 31
32
Chương 32: Lại một lời mời
33
Chương 33: Cái gọi là đặc huấn, cái gọi là nắm bắt
34
Chương 34: Bất đồng
35
Chương 35: Chiều cao rất quan trọng
36
Chương 36: Dung túng
37
Chương 37: Biến cố bắt đầu
38
Chương 38: Cuộc chiến hắc bạch
39
Chương 39: Lũ quét
40
Chương 40
41
Chương 41: Gặp nạn
42
Chương 42
43
Chương 43: Chính diện
44
Chương 44: Nghi hoặc
45
Chương 45: Dã thú
46
Chương 46: Thân phận của á hạc
47
Chương 47: Lang? thần?
48
Chương 48: Tiếp tục nghi hoặc
49
Chương 49: Đánh vỡ dự cảm bình lặng……
50
Chương 50: Thôn biến
51
Chương 51: Hãn hình cung, hiện thân
52
Chương 52: Sủng vật
53
Chương 53: Thay đổi
54
Chương 54: ……..
55
Chương 55: Quan sát
56
Chương 56: = = không có liên quan đến chính văn
57
Chương 57: Hương vị tệ lậu
58
Chương 58: Trước trận thú chiến
59
Chương 59: Dự tính (thượng)
60
Chương 60: Dự tính (hạ)
61
Chương 61: Chạy trốn
62
Chương 62: Chữa thương
63
Chương 63: Trước khi xuất sứ
64
Chương 64: Túy phong loan
65
Chương 65: Tin tức
66
Chương 66: Nam vương
67
Chương 67: Nụ hôn của lang
68
Chương 68: Lo lắng ngầm
69
Chương 69: Mưu kế
70
Chương 70: Kịch biến
71
Chương 71: Mỏ quặng
72
Chương 72: Khiêu khích
73
Chương 73: Mất khống chế
74
Chương 74: Địa vị nằm ngoài dự liệu
75
Chương 75: Liên thủ
76
Chương 76: Hành động “vượt ngục” (1)
77
Chương 77: Hành động “vượt ngục” (2)
78
Chương 78: Hành động “vượt ngục” (3)
79
Chương 79: Chọn lựa cuối cùng
80
Chương 80
81
Chương 81: Nguy cơ tiềm phục tứ phía (thượng)
82
Chương 82: Nguy cơ tiềm phục tứ phía (hạ)
83
Chương 83: Chiến đấu với gấu (thượng)
84
Chương 84: Chiến đấu với gấu (hạ)
85
Chương 85: Bảo mẫu_____ đây là nhi tử của ta
86
Chương 86: Nhi tử…… hiếu học
87
Chương 87: Nhi tử____ đó là cha của ngươi (thượng)
88
Chương 88: Nhi tử____ đó là cha của ngươi (hạ)
89
Chương 89
90
Chương 90: – -!
91
Chương 91: Tiền nhân hậu quả
92
Chương 92: Tìm kiếm
93
Chương 93: Tương kiến * khởi điểm của truy nhật
94
Chương 94: Hỗn loạn * các lộ nguy cơ
95
Chương 95: Loạn chiến * ý đồ
96
Chương 96: Nguy cơ = =|||
97
Chương 97: Xà vương
98
Chương 98
99
Chương 99: Chân thật * hỗn loạn
100
Chương 100: Ai là mẹ?
101
Chương 101: Suy đoán của lang vương
102
Chương 102: Mâu thuẫn
103
Chương 103
104
Chương 104: Trong động ổ mạo hiểm
105
Chương 105: Phương pháp giải quyết vấn đề thức ăn
106
Chương 106: Khác biệt của mẹ và ba
107
Chương 107: Hóa giải nguy cơ và nghi hoặc mới
108
Chương 108: Lời hứa của thanh lang
109
Chương 109: Xuất cốc
110
Chương 110: Phiền toái không dứt
111
Chương 111: Cơ biến
112
Chương 112: Ước định không công bằng
113
Chương 113
114
Chương 114: Tử huyết
115
Chương 115: Lang vẫn nghi ngờ là phụ tử niên hạ??
116
Chương 116: Huynh đệ
117
Chương 117: Đôi tình lữ gượng gạo
118
Chương 118: Hội họp
119
Chương 119: Chuyển biến xuất hiện
120
Chương 120: Trong mưa, đói khát
121
Chương 121: Câu đố, vẫn mãi là câu đố
122
Chương 122: Quái dị
123
Chương 123: Đại chiến giữa biến chủng et và tôm
124
Chương 124: Hữu kinh vô hiểm
125
Chương 125: Điều kiện trao đổi
126
Chương 126: Kết cục____ thật ra, câu chuyện còn tiếp tục
127
Chương 127: Nhật ký tâm tình của gấu con
128
Chương 128: Hậu tục – thanh lang x xích nha (01)
129
Chương 129: Thanh lang x xích nha (02)
130
Chương 130: Hậu ký – ly khai (chiến, thần) _ thay đổi vương