Chương 57: 57: Trái Đất Tròn

Mạc Xuân Ái trong lời nói của Dương Nghị chính là mẹ của Tề Khang Vũ.

Mộng Tịch nghe xong không khỏi ngỡ ngàng, thậm chí còn cảm thấy lồng ngực bị đè nén, khó chịu.
Chu Bá Thành chưa bao giờ nhắc về mẹ của Tề Khang Vũ với cô và mẹ.

Hơn thế nữa, những lần ông gặp bà ấy đều tỏ ra khách khí, lãnh đạm, khiến người khác không thì nhìn ra một chút nào về mối quan hệ sâu đậm từng có của hai người.
Hai bàn tay Mộng Tịch nắm chặt lấy vạt váy ngang đùi, im lặng nghe Dương Nghị nói tiếp:
“Chúng ta là bạn học từ thời cấp ba, rất thân thiết.”
Dương Nghị chỉ từng người trong ảnh giới thiệu, lần lượt là ông, cha cô, mẹ Tề Khang Vũ và người cuối cùng, làm Mộng Tịch bất ngờ nhất chính là Vương Việt- cha của Vương Lĩnh.
Theo lời của ông thì không chỉ có cha Mộng Tịch mà cả Vương Việt đều yêu Xuân Ái, nhưng bà ấy đã chọn cha cô.

Cha của Vương Lĩnh không giận, mà còn chúc phúc cho hai người trên phương diện là một người bạn thân.

Nhưng bạc bẽo thay, gia đình của mẹ Tề Khang Vũ lại không chấp nhận cha cô, bởi vì ông nghèo.

Dương Nghị kể có lần họ thuê người đánh Chu Bá Thành rất dã man, ép ông phải chia tay với con gái họ.
Xuân Ái sau khi chia tay với cha cô liền được gả cho Tề Trác Phong, từ đó Dương Nghị cũng ít chào hỏi qua lại hơn.

Dường như ông còn điều gì giấu Mộng Tịch, không muốn kể tiếp.

Đợi khi cô về, Dương Nghiêm mới vạch trần:
“Cha, có phải còn uẩn khúc gì đằng sau không?”
Ông gật đầu, kể tiếp cho Dương Nghiêm:
“Mạc gia vì muốn ngăn cản tình yêu của con gái, đã lấy tính mạng của bà nội Chu Bá Thành ra uy hiếp.

Ông ấy vì sự an nguy của gia đình, cắn răng cắn lợi nói vài câu tuyệt tình, dứt áo ra đi với Xuân Ái.

Sau đó bà ấy ngoài ý muốn có thai với Tề Trác Phong, nên bị gia đình ép gả cho ông ta.”
“Chu Bá Thành ra nước ngoài làm ăn, may mắn quen được mẹ Mộng Tịch.

Còn Vương Việt vẫn lưu luyến Xuân Ái không dứt.

Ông ấy biết bà không yêu Tề Trác Phong, mà bị gia đình với ông ta ép buộc nên luôn có ý thù địch nhà họ Tề.

Đó cũng là lý do bao nhiêu năm nay Vương thị luôn ngấm ngầm đối đầu với Tề thị.”
Dương Nghị toan đứng dậy, đi vào bên trong.

Trước khi bóng lưng khuất khỏi gian phòng khách, ông buông một câu nhắc nhở:
“Có những chuyện ta không muốn nhắc lại nữa, nhưng có một điều ta muốn con hiểu cho rõ, đó là đoạn tình cảm hai mươi tám năm trước là duyên nghiệt.

Dương Nghiêm, ta không muốn thấy con nối bước mối quan hệ phức tạp đó, con hiểu chứ?”
Những lời cha nói Dương Nghiêm đều hiểu, anh biết ông đang muốn ám chỉ điều gì.

Nhưng anh chưa từng có ý định cố chấp tiến đến với Mộng Tịch, chỉ là trong lúc này Dương Nghị cần bảo vệ cho cô ấy.
Từ những chuyện mà Dương Nghiêm kể, anh đã đoán được ít nhiều về tình trạng bệnh lý của Tề Khang Vũ.

Tâm sinh lý hắn trở nên bất ổn như vậy, chắc chắn có liên quan đến Mạc Xuân Ái.

Mộng Tịch chạm mặt Tề Trác Phong ở nhà, cô chỉ chào hỏi cho qua chứ không còn thân thiết như trước.

Về trong phòng, cô suy nghĩ lại nhưng lời Dương Nghị kể, lại thêm kết quả về bệnh tình của Tề Khang Vũ mà cô nhờ Dương Nghiêm điều tra từ trước, đầu óc càng trở nên quay cuồng.
Cô ngáp vài cái, cơn buồn ngủ lại ập đến.

Dạo gần đây Mộng Tịch rất thất thường, thích ngủ ngày và ngại tắm.

Cô trước ăn còn cảm thấy ngon miệng, nhưng mấy ngày nay lại quay về tình trạng chán ăn như trước, có điều cảm giác lại khác hẳn.
Mộng Tịch muốn rửa mặt cho tỉnh ngủ, nhưng lại ngại đụng vào nước.

Cô xuống bếp, xem có món ăn gì chống chế được cơn thèm ngủ không? Cô sợ ngủ li bì sẽ không tốt cho đứa con ở trong bụng.
Ở trong nhà bếp, Sương Liên đang lạch cạch đun thuốc dưỡng thai cho Mộng Tịch.

Cô đứng đằng sau khẽ quan sát, trùng hợp lại thấy được điều bất thường.
Sương Liên lấy trong túi ra một gói bột màu trắng.

Đợi khi tắt bếp, cô ta đổ gói bột vào trong ấm thuốc, khuấy đều.

Sương Liên múc một bát thuốc, định mang lên phòng cho Mộng Tịch thì…
“Toang.”
Cô ta vừa thấy Mộng Tịch như nhìn thấy ma, bát thuốc trong tay rơi thẳng xuống đất, bắn tung tóe ra sàn.

Chưa kịp để cô ta hoàn hồn, Mộng Tịch đã chất vấn:
“Thứ cô thêm sau cùng vào trong ấm thuốc là gì? Nói đi.”
“Tôi…tôi…”
“Không nói chứ gì? Vậy tôi sẽ đi hỏi Tề Khang Vũ.”
Sương Liên vội ngăn cô lại, quỳ xuống cầu xin.
“Đừng, xin cô đừng nói với Tề tổng.”
Thẩm Tình từ trên nhà đi xuống, nghe thấy tiếng cãi nhau trong bếp mới đi vội vào.
“Có chuyện gì thế?”
Sương Liên vừa thấy Thẩm Tình như nhìn thấy phao cứu sinh, cô ta vội vàng quỳ xuống, nắm lấy tay Thẩm Tình cầu cứu sự giúp đỡ:
“Cô chủ, xin hãy nói giúp tôi vài lời.

Tôi chỉ là làm theo mệnh lệnh, hoàn toàn không biết gì cả.”
Thẩm Tình hiểu ra tình hình, cô ta nhìn vào mắt Sương Liên, biểu đạt ý đồ gì đó.

Sương Liên như hiểu ra, hai mi mắt cô ta rủ xuống, miệng mấp máy:
“Là Mễ Yến Thanh…cô ta sai tôi bỏ thuốc phiện vào trong thuốc của cô.”.

Chapter
1 Chương 1: Hôn Nhân Thương Mại
2 Chương 2: Ở Bên Người Phụ Nữ Khác
3 Chương 3: Bị Gây Khó Dễ
4 Chương 4: Nổi Cơn Tức Giận
5 Chương 5: Đợi
6 Chương 6: Tính Kế
7 Chương 7: Cô Còn Có Tư Cách Cầu Xin Sao H
8 Chương 8: Độc Ác
9 Chương 9: Tự Sát
10 Chương 10: Đổ Cháo Lên Đầu
11 Chương 11: Lời Cảnh Cáo Từ Tề Trác Phong
12 Chương 12: Nói Chuyện Với Dương Nghiêm
13 Chương 13: Nỗi Sợ Của Mộng Tịch
14 Chương 14: Trở Thành Kẻ Ăn Cắp
15 Chương 15: Căn Nhà Gỗ Trong Vườn
16 Chương 16: Nổi Sợ Của Tề Khang Vũ
17 Chương 17: Bóng Đen Quá Khứ
18 Chương 18: Đem Đổ Đi
19 Chương 19: Ở Cửa Hàng Trang Sức Gặp Tình Nhân Của Hắn
20 Chương 20: Đến Mộ Mẹ
21 Chương 21: Dự Tiệc 1
22 Chương 22: Dự Tiệc 2
23 Chương 23: Khuyên Tai Ngọc Phỉ Thúy Xanh
24 Chương 24: Bước Đầu Âm Mưu
25 Chương 25: Trừng Phạt Giúp Cô Tình Nhân Bé Nhỏ
26 Chương 26: Hoan Ái Với Người Phụ Nữ Khác H
27 Chương 27: Rối Loạn Nhân Cách
28 Chương 28: Phát Điện
29 Chương 29: Ám Hại
30 Chương 30: Người Chồng Trên Danh Nghĩa!
31 Chương 31: 31: Đột Ngột Thay Đổi
32 Chương 32: 32: Ảo Giác
33 Chương 33: 33: Yêu Không Đền Đáp
34 Chương 34: 34: Bổn Phận Vợ Chồng
35 Chương 35: 35: Chiếc Váy Bị Bẩn
36 Chương 36: 36: Chu Bá Thành Về Nước
37 Chương 37: 37: Cưỡng Ép H
38 Chương 38: 38: Tiếng Nổ Vang Trời
39 Chương 39: 39: Âm Mưu Kinh Hoàng Được Giấu Kín
40 Chương 40: 40: Bị Dị Ứng
41 Chương 41: 41: Vương Lĩnh Gặp Tai Nạn
42 Chương 42: 42: Để Thẩm Tình Gả Cho Vương Lĩnh
43 Chương 43: 43: Hôn Lễ Máu
44 Chương 44: 44: Khiến Ả Đường Đường Chính Chính Bước Vào Tề Gia
45 Chương 45: 45: Bắt Cóc
46 Chương 46: 46: Lựa Chọn
47 Chương 47: 47: Nghiệt Duyên
48 Chương 48: 48: Con Gái Nhà Họ Chu
49 Chương 49: 49: Một Mình Nhận Tội
50 Chương 50: 50: Tủi Thân
51 Chương 51: 51: Nghi Hoặc
52 Chương 52: 52: Là Kỷ Vật Của Mẹ Em
53 Chương 53: 53: Cô Gái Năm Đó Là Cô Sao
54 Chương 54: 54: Người Đàn Ông Trong Tấm Ảnh
55 Chương 55: 55: Mễ Yến Thanh Có Thai
56 Chương 56: 56: Xuân Ái Và Bá Thành Từng Yêu Nhau Sâu Đậm
57 Chương 57: 57: Trái Đất Tròn
58 Chương 58: 58: Xô Xát
59 Chương 59: 59: Bất Mê Chấp Ngộ
60 Chương 60: 60: Giác Mạc Của Cô Đem Cho Yến Thanh Đi
61 Chương 61: 61: Anh Đã Từng Đến Mộ Mẹ Tôi Bao Giờ Chưa
62 Chương 62: 62: Lòng Dạ Con Người Đáng Sợ Đến Mức Nào
63 Chương 63: 63: Không Có Nhiều Hay Ít Chỉ Có Còn Yêu Hay Hết Yêu
64 Chương 64: 64: Trừ Khi Ông Chết
65 Chương 65: 65: Tra Tấn Tinh Thần 1
66 Chương 66: 66: Vạch Mặt
67 Chương 67: 67: Tận Cùng Của Nổi Đau
68 Chương 68: 68: Kết Thúc 1
69 Chương 69: 69: Kết Thúc 2
70 Chương 70: 70: Sống Cùng Sống Chết Cùng Chết
71 Chương 71: 71: Cóc Ghẻ Mà Cứ Ngỡ Mình Là Thiên Nga
72 Chương 72: 72: Rốt Cuộc Cô Muốn Làm Gì
73 Chương 73: 73: Hạ Thuốc
74 Chương 74: 74: Tôi Sẽ Tiễn Anh Xuống Địa Ngục!
75 Chương 75: 75: Trút Cơn Thịnh Nộ
76 Chương 76: 76: Tội Ăn Cắp
Chapter

Updated 76 Episodes

1
Chương 1: Hôn Nhân Thương Mại
2
Chương 2: Ở Bên Người Phụ Nữ Khác
3
Chương 3: Bị Gây Khó Dễ
4
Chương 4: Nổi Cơn Tức Giận
5
Chương 5: Đợi
6
Chương 6: Tính Kế
7
Chương 7: Cô Còn Có Tư Cách Cầu Xin Sao H
8
Chương 8: Độc Ác
9
Chương 9: Tự Sát
10
Chương 10: Đổ Cháo Lên Đầu
11
Chương 11: Lời Cảnh Cáo Từ Tề Trác Phong
12
Chương 12: Nói Chuyện Với Dương Nghiêm
13
Chương 13: Nỗi Sợ Của Mộng Tịch
14
Chương 14: Trở Thành Kẻ Ăn Cắp
15
Chương 15: Căn Nhà Gỗ Trong Vườn
16
Chương 16: Nổi Sợ Của Tề Khang Vũ
17
Chương 17: Bóng Đen Quá Khứ
18
Chương 18: Đem Đổ Đi
19
Chương 19: Ở Cửa Hàng Trang Sức Gặp Tình Nhân Của Hắn
20
Chương 20: Đến Mộ Mẹ
21
Chương 21: Dự Tiệc 1
22
Chương 22: Dự Tiệc 2
23
Chương 23: Khuyên Tai Ngọc Phỉ Thúy Xanh
24
Chương 24: Bước Đầu Âm Mưu
25
Chương 25: Trừng Phạt Giúp Cô Tình Nhân Bé Nhỏ
26
Chương 26: Hoan Ái Với Người Phụ Nữ Khác H
27
Chương 27: Rối Loạn Nhân Cách
28
Chương 28: Phát Điện
29
Chương 29: Ám Hại
30
Chương 30: Người Chồng Trên Danh Nghĩa!
31
Chương 31: 31: Đột Ngột Thay Đổi
32
Chương 32: 32: Ảo Giác
33
Chương 33: 33: Yêu Không Đền Đáp
34
Chương 34: 34: Bổn Phận Vợ Chồng
35
Chương 35: 35: Chiếc Váy Bị Bẩn
36
Chương 36: 36: Chu Bá Thành Về Nước
37
Chương 37: 37: Cưỡng Ép H
38
Chương 38: 38: Tiếng Nổ Vang Trời
39
Chương 39: 39: Âm Mưu Kinh Hoàng Được Giấu Kín
40
Chương 40: 40: Bị Dị Ứng
41
Chương 41: 41: Vương Lĩnh Gặp Tai Nạn
42
Chương 42: 42: Để Thẩm Tình Gả Cho Vương Lĩnh
43
Chương 43: 43: Hôn Lễ Máu
44
Chương 44: 44: Khiến Ả Đường Đường Chính Chính Bước Vào Tề Gia
45
Chương 45: 45: Bắt Cóc
46
Chương 46: 46: Lựa Chọn
47
Chương 47: 47: Nghiệt Duyên
48
Chương 48: 48: Con Gái Nhà Họ Chu
49
Chương 49: 49: Một Mình Nhận Tội
50
Chương 50: 50: Tủi Thân
51
Chương 51: 51: Nghi Hoặc
52
Chương 52: 52: Là Kỷ Vật Của Mẹ Em
53
Chương 53: 53: Cô Gái Năm Đó Là Cô Sao
54
Chương 54: 54: Người Đàn Ông Trong Tấm Ảnh
55
Chương 55: 55: Mễ Yến Thanh Có Thai
56
Chương 56: 56: Xuân Ái Và Bá Thành Từng Yêu Nhau Sâu Đậm
57
Chương 57: 57: Trái Đất Tròn
58
Chương 58: 58: Xô Xát
59
Chương 59: 59: Bất Mê Chấp Ngộ
60
Chương 60: 60: Giác Mạc Của Cô Đem Cho Yến Thanh Đi
61
Chương 61: 61: Anh Đã Từng Đến Mộ Mẹ Tôi Bao Giờ Chưa
62
Chương 62: 62: Lòng Dạ Con Người Đáng Sợ Đến Mức Nào
63
Chương 63: 63: Không Có Nhiều Hay Ít Chỉ Có Còn Yêu Hay Hết Yêu
64
Chương 64: 64: Trừ Khi Ông Chết
65
Chương 65: 65: Tra Tấn Tinh Thần 1
66
Chương 66: 66: Vạch Mặt
67
Chương 67: 67: Tận Cùng Của Nổi Đau
68
Chương 68: 68: Kết Thúc 1
69
Chương 69: 69: Kết Thúc 2
70
Chương 70: 70: Sống Cùng Sống Chết Cùng Chết
71
Chương 71: 71: Cóc Ghẻ Mà Cứ Ngỡ Mình Là Thiên Nga
72
Chương 72: 72: Rốt Cuộc Cô Muốn Làm Gì
73
Chương 73: 73: Hạ Thuốc
74
Chương 74: 74: Tôi Sẽ Tiễn Anh Xuống Địa Ngục!
75
Chương 75: 75: Trút Cơn Thịnh Nộ
76
Chương 76: 76: Tội Ăn Cắp