Chương 57: 57: Tiểu Thư Cô Định Tái Diễn Lạo Cảnh Đêm Đó Là

Tới trước quân doanh, thấy xe có huy hiệu của Cận Vệ Đội, binh lính gác cổng mở cửa rất nhanh.
Hàm Ý Vị Băng xuống xe, vội vã chạy vào sảnh.

Người của Lam Hoài Ly đang đứng đợi sẵn, vừa thấy cô xuất hiện liền im lặng dẫn cô lên phòng.
Vì Bạc Thần Kiêu hay có kiểu vết thương chưa lành liền ngồi dậy làm việc, cho nên trong trụ sở chính có một tầng lầu riêng được xây như một bệnh viện loại nhỏ.

Tất cả dụng cụ y tế đều đầy đủ, giường nệm êm ấm, chỉ đợi vị Thống Quân nào đó tự động nằm lên.
Nhưng Bạc Đại Đề cứng cáp thật sự, liên tục mấy năm, chịu được cái gì thì chịu cái đó, chưa từng một lần sủng hạnh tầng lầu này.

Có cần thì hắn cũng chỉ gọi quân y lên xử lý sơ xài cho mình rồi làm việc tiếp.
Không ai ngờ được, lần nhập viện đầu tiên của hắn là vì bất cẩn trong lúc bị ám sát.
Một quốc gia to rộng như Prender, nhưng lại không có lấy một người biết được giới hạn của Bạc Thần Kiêu ở đâu, chỉ biết rằng hắn rất mạnh, như một vị thần tồn tại dưới thân xác con người vậy.
Nếu không phải thần, vậy vì sao ở trong một quốc gia được mệnh danh là Đất nước của chiến tranh như Prender, lại chưa từng có một người lấy được huân chương võ thần trên ngực hắn?
Bạc Thần Bắc, cha ruột của Thống Quân đương thời, chỉ giữ được huân chương tổng bảy năm trên cả một đời dài dẵng.

những vị tiền bối của họ Bạc Thần cũng tương tự.

Núi này cao thì chắc chắn có núi cao hơn, thiên tài võ học là thứ mà cái nôi của chiến tranh - Prender chưa bao giờ thiếu.

Huân chương võ thần mỗi năm đều sẽ thay đổi chủ nhân một lần, số lần của gia chủ nhà Bạc Thần thường là nhiều nhất.
Nhưng...!Tới khi Bạc Thần Kiêu đủ tuổi thi đấu, huân chương liền ở mãi trên quân phục của hắn.
Suốt một thập kỷ.
Lâu đến nỗi, hội Trưởng Lão đang bàn bạc về việc hủy tư cách thi đấu của Đại Đế.1
Niềm tự hào của cả một đất nước dũng cảm hiếu chiến, chưa bao giờ bại trận, lại bị thương nặng chỉ vì...!Bị ám sát?
Tin tức này chỉ truyền lưu trong các cận thần và hai mươi bảy Vệ Đội cấp cao, tuy không hẹn trước nhưng ai cũng đồng thời nghĩ rằng:
Tên thích khách kia, chắc chắn chết trong vui sướng.
Chỉ việc có thể khiến Bạc Thần Kiêu bị thương đến mức hôn mê, cũng đủ họ khoác lác cả đời.
Một nữ tướng có mặt ở hiện trường lén lút nói, lúc đó Thống Quân đứng im như trời trồng vậy, là đứa trẻ con chỉ cần có thể cầm dao, không cần kỹ xảo cũng có thể đâm trúng hắn được.
Cơ hội này sao không phải là của bọn họ? Thật là ghen con mẹ nó tị mà.
Cái gọi là quân doanh náo loạn của Lam Hoài Ly, thật ra là các vị tướng cấp cao điên máu, hẹn nhau ra đánh nhau để giải tỏa.

Hoàn toàn khác với náo loạn trong náo loạn vì lo lắng cho Thống Quân như Hàm Ý Vị Băng tưởng tượng.
Trong lòng họ, Đại Đế chẳng qua là ngủ một giấc thôi, hắn mạnh như vậy, muốn có việc gì cũng khó.

Cho nên ai cũng không lo lắng.
Độc tính đã được nhận dạng, cũng bình thường thôi, ngủ một giấc dậy là ổn thỏa ngay.
Nhưng mà...!Bạc phu nhân có lẽ không biết được chồng của ngài ấy mạnh đến mức nào.

Nhìn dáng vẻ hoảng sợ lo lắng, chạy vội vào tìm chồng của phu nhân...1
Từ các Vệ Đội đang canh gác, cho đến các vị quân y đang nhàn nhã tám chuyện, không hẹn mà cùng cảm thấy răng đau nhức.
Đến mức như vậy sao?
Hàm Ý Vị Băng không có tâm trạng để ý đến biểu tình của những người xung quanh.

Cô dừng lại trước cửa phòng của Bạc Thần Kiêu, dừng lại, đợi hơi thở gấp gáp dần bình tĩnh trở lại, mới run tay bỏ vân tay lên máy quyết.
Tuy đã chuẩn bị tâm lý, nhưng đến lúc cánh cửa tự động mở ra, đến lúc nhìn thấy máu tươi nhuộm đỏ băng vải chỗ bả vai của Bạc Thần Kiêu, cùng với đôi môi tái nhợt đang nhấp lại kia, Hàm Ý Vị Băng vẫn nhịn không được mà chảy nước mắt.
Đóng cửa lại, tới gần giường bệnh, ngồi lên chiếc ghế đã được đặt sẵn từ khi nào không hay.

Cô cố nhịn, nhưng cuối cùng vẫn mất khống chế, vươn tay, nhẹ sờ mặt hắn.
"Em xin lỗi."
Nhìn khuôn mặt của người chiếm lấy trái tim mình, cô nhẹ giọng lẩm bẩm.
Trên đường tới đây, không ngừng một lần Hàm Ý Vị Băng tự trách bản thân.

Nếu như hôm đó cô không giận dỗi, nếu như hôm đó cô không nằng nặc đòi ly hôn mà tuân thủ ước định ba tháng của bọn họ, nếu như hắn không vì cô mà làm việc ngày đêm để rảnh được một ngày để ly hôn với cô, có phải...
Có phải Bạc Thần Kiêu sẽ không vì mất ngủ mà phản ứng chậm chạp, sẽ lập tức né tránh thích khách, sẽ không bị thương đến mức hôn mê như bây giờ không?
Cho nên, cô muốn nói tiếng xin lỗi này.
Biết hắn không nghe được, Hàm Ý Vị Băng lại sợ nước mắt làm nhiễm trùng vết thương của hắn, cẩn thận cầm lấy tô cháo được Lam Hoài Ly đặt sẵn ở trên kệ.
Khói bốc lên nghi ngút, Hàm Ý Vị Băng múc một muỗng cháo, thổi nguội.

Sau đó nhìn Bạc Thần Kiêu, nhíu mày trầm tư.
Hình như...!Cô không biết chăm sóc bệnh nhân.
Cũng không biết, đút cháo cho người đang hôn mê.
Hơn nữa, Lam Hoài Ly cũng nói, khớp hàm của chồng cô cắn rất chặt, không ai đút được đồ ăn cho hắn hết.
Anh bảo, cô hãy nghĩ cách.
Hàm Ý Vị Băng dùng đầu nhỏ dùng sức nghĩ, một hồi lâu sau, cô đặt muỗng cháo đã nguội lại vào tô, để tô cháo lên kệ.
Sau đó đứng dậy, chống hai tay lên giường, cúi người.

Cô nghiêng đầu, cẩn thận ngậm lấy môi dưới của Bạc Thần Kiêu.
Lưỡi thơm quen thuộc chen vào khe môi nhắm chặt, kiên nhẫn cạy khớp răng của người đàn ông đang hôn mê.
Sau khi nói ly hôn, Hàm Ý Vị Băng rất giữ cửa với Bạc Thần Kiêu, lúc này hắn lại ngủ không biết gì, cô mới dám dùng cách này.
Nhắm mắt, ngượng ngùng lại xấu hổ, cảm thấy bản thân đang nhân lúc hắn không tỉnh táo mà lợi dụng hắn.
Tưởng sẽ dễ dàng cạy ra, ai ngờ đến lúc lưỡi bắt đầu mỏi, người dưới thân vẫn như lúc ban đầu.
Hàm Ý Vị Băng nhíu mày, hai bàn tay nhỏ xinh dùng sức đè hai má của Bạc Thần Kiêu.
Lúc ở trên giường, hắn sau khi liếm phía dưới của cô, liền bắt đầu biến thái mà muốn cô cũng nếm thử.

Hàm Ý Vị Băng không muốn, cắn khớp hàm rất chặt, hai má liền bị bóp chặt, bị ép phải mở miệng, tiếp nhận nụ hôn của hắn.

Vì thế cô liền học được cách này, nhưng mà tay cô nhỏ, không thể chỉ dùng một tay như Bạc Thần Kiêu từng làm, chỉ có thể thử bằng cả hai tay.
Cô vừa thử cách này, mới một giây, khớp hàm của Bạc Thần Kiêu liền bị cạy ra.
Thầm thở phào, muốn ngừng hôn.

Nhưng mà người đàn ông đang hôn mê tưởng rằng bản thân đang được đút đồ ăn, cô vừa rụt lưỡi lại một chút, nó đã bị người dưới thân lập tức ngậm lấy.
Hàm Ý Vị Băng hoảng sợ, muốn rời khỏi người hắn, lại bị đè đầu lại, bị lưỡi hắn cuốn lấy, mút ác hơn.
Cô biết Bạc Thần Kiêu ăn gì cũng ăn rất nhanh và dứt khoát, tính tình lại nói một không hai.

Nghi là giờ phút này hắn có lẽ đang đói bụng, lại tưởng cô là đồ ăn, cho nên mới như vậy.
Nhịn không được, chủ động vươn lưỡi, dịu dàng hôn hắn một hồi lâu.
Hắn hôn mê, sao mà biết cô đang làm gì.
Nghĩ vậy, Hàm Ý Vị Băng hôn càng thêm chuyên tâm.
Lại không nhận ra, chiếc lưỡi vốn đang nhiệt tình hôn lấy cô, bỗng trở nên cứng đờ.
Cổ áo bị nắm lấy, môi dưới bị cắn thật mạnh.
Bị ép phải ngồi dậy, Hàm Ý Vị Băng hoảng hốt mở mắt, thấy được Bạc Đại Đế đang híp mắt nhìn cô.
Tay không bị thương rời khỏi cổ áo của Hàm Ý Vị Băng, chống xuống nệm giường, Bạc Thần Kiêu từ từ ngồi dậy.
"Tiểu thư, cô đang định tái diễn lại cảnh của đêm đó à?".

Chapter
1 Chương 1: 1: 18 Cô Thật Kinh Tởm
2 Chương 2: 2: Hắn Ôm Chị Gái Cô Ở Trong Ngực
3 Chương 3: 3: First Kiss Quá Khứ
4 Chương 4: 4: Hề Vi Chi Thủy
5 Chương 5: 5: Bạc Phu Nhân
6 Chương 6: 6: Âm Mưu Của Người Chị Gái
7 Chương 7: 7: Bạc Đại Đế Là Thật Lòng Yêu Tiểu Thư Vị Hoa
8 Chương 8: 8: Một Chiếc Băng Băng Hay Khóc
9 Chương 9: 9: Bạc Thần Kiêu Sẽ Không Để Cho Hàm Ý Vị Hoa Chờ Đợi
10 Chương 10: 10: Freato
11 Chương 11: 11: Yêu Thầm Quá Khứ
12 Chương 12: 12: Băng Băng Em Chỉ Coi Tôi Là Anh Trai Quá Khứ
13 Chương 13: 13: Hắn Đã Có Người Con Gái Khác Quá Khứ
14 Chương 14: 14: Có Bao Giờ Em Sợ Tôi Đau Chưa Quá Khứ
15 Chương 15: 15: Tỏ Tình Quá Khứ
16 Chương 16: 16: Làm Bạn Quá Khứ
17 Chương 17: 17: Băng Băng Lễ Tình Nhân Vui Sướng Quá Khứ
18 Chương 18: 18: Một Tiếng Hai Mươi Sáu Phút
19 Chương 19: 19: Đáp Án Của Bạc Thần Kiêu
20 Chương 20: 20: 18 Đau Đến Mức Nghẹt Thở
21 Chương 21: 21: 18 Anh Đừng Đi
22 Chương 22: 22: 16 Ôm Ấp
23 Chương 23: 23: 18 Hàm Ý Vị Hoa Gọi Đến
24 Chương 24: 24: 18 Buột Miệng R3n Rỉ
25 Chương 25: 25: 18 Hàm Ý Vị Hoa Biết Họ Đang L@m Tình
26 Chương 26: 26: 18 Em Cũng Cần Anh Mà
27 Chương 27: 27: Hàm Ý Vị Hoa Hẹn Gặp Mặt
28 Chương 28: 28: Châm Chọc Người Chị Gái Đê Tiện
29 Chương 29: 29: Quá Khứ Yêu Đương Của Chị Gái Và Chồng
30 Chương 30: 30: Bạc Thần Kiêu Đáng Lẽ Phải Cưới Chị Cô
31 Chương 31: 31: Yếu Đuối Quá Khứ
32 Chương 32: 32: Người Yêu Cô Không Nhận Ra Cô Quá Khứ
33 Chương 33: 33: Lửa Cháy Quá Khứ
34 Chương 34: 34: Triên Diên Quá Khứ
35 Chương 35: 35: Băng Băng Chia Tay Đi Quá Khứ
36 Chương 36: 36: Chuẩn Bị Kỷ Niệm Ngày Cưới Nhau
37 Chương 37: 37: Xin Chào Bạc Phu Nhân
38 Chương 38: 38: Chào Anh Chúng Ta Ly Hôn Đi
39 Chương 39: 39: Phu Nhân Đang Ở Đâu
40 Chương 40: 40: Cô Ly Hôn Tôi Để Tìm Trò Chơi Mới À
41 Chương 41: 41: Băng Băng Quay Đầu Lại
42 Chương 42: 42: Ba Tháng Sau Nếu Em Muốn Thì Chúng Ta
43 Chương 43: 43: Đêm Mưa Quá Khứ
44 Chương 44: 44: Tiệc Tối Quá Khứ
45 Chương 45: 45: Chuốc Thuốc Quá Khứ
46 Chương 46: 46: 16 Lần Đầu Tiên
47 Chương 47: 47: Tôi Cấm Em Gọi Tôi Là Chồng Cũ
48 Chương 48: 48: Em Phải Thường Xuyên Đi Tìm Tôi
49 Chương 49: 49: Chặn Số Điện Thoại Của Hắn
50 Chương 50: 50: Báo Cho Thống Quân Biết Sự Lạ Thường Của Phu Nhân
51 Chương 51: 51: Herin Có Hậu Trường Rất Ghê Gớm
52 Chương 52: 52: Thẩm Ôn Hi
53 Chương 53: 53: Chị Có Thể Cho Em Thông Tin Liên Lạc Được Không
54 Chương 54: 54: Em Nghĩ Tôi Không Dám Làm Gì Tình Nhân Của Em À
55 Chương 55: 55: Ngày Mốt Tôi Có Rảnh Lúc Đó Hai Ta Ly Hôn
56 Chương 56: 56: Đại Đế Bị Ám Sát
57 Chương 57: 57: Tiểu Thư Cô Định Tái Diễn Lạo Cảnh Đêm Đó Là
58 Chương 58: 58: Anh Muốn Em Đút Cho Anh Ăn À
59 Chương 59: 59: Hàm Ý Vị Hoa Có Con Của Bạc Thần Kiêu
60 Chương 60: 60: Vị Hoa Nếu Muốn Thì Cứ Sinh Đi
61 Chương 61: 61: Trước Buổi Tiệc Tối
62 Chương 62: 62: Vị Băng Tự Biết Nhục Đi
63 Chương 63: 63: Chết Là Kết Cục Hoàn Mỹ Duy Nhất Của Bọn Họ
64 Chương 64: 64: Tình Cảm Của Thẩm Ôn Hi
65 Chương 65: 65: Herin Làm Ơn Hãy Nhìn Về Phía Em Đi Mà
66 Chương 66: 66: Chị Có Thể Đến Đó Một Lần Với Em Không
67 Chương 67: 67: Khi Công Chúa Ngủ Say
68 Chương 68: 68: Bị Bắt Cóc
69 Chương 69: 69: Thiên Nga Gãy Cánh
70 Chương 70: 70: Ngu Ngốc Không Ai Bằng
71 Chương 71: 71: Đôi Uyên Ương Sắp Chết
72 Chương 72: 72: Tôi Ở Đây
73 Chương 73: 73: Mavis Định Gây Chuyện
74 Chương 74: 74: Quà Sinh Nhật
75 Chương 75: 75: Thần Kiêu Giữa Chúng Ta Không Có Th
76 Chương 76: 76: Què
77 Chương 77: 77: Để Tôi Chỉ Em Cách Dùng Súng
78 Chương 78: 78: Em Thích Ai Tôi Giết Người Đó
79 Chương 79: 79: Những Gì Tôi Nói Em Nghe Không Hiểu
80 Chương 80: 80: Em Sẽ Nghe Lời Anh
81 Chương 81: 81: Đồ Ghê Tởm
82 Chương 82: 82: Bạc Thống Quân Tôi Sợ Dơ
83 Chương 83: 83: Hắn Ép Cô L@m Tình
84 Chương 84: 84: Em Đau Tôi Cũng Đau
85 Chương 85: 85: Vợ Một Lần Nữa Thôi Nhé
86 Chương 86: 86: Em Gọi Tôi Là Gì
87 Chương 87: 87: Là Tôi Không Đủ Cảnh Giác Với Em
88 Chương 88: 88: Thần Kiêu Ngủ Đi
89 Chương 89: 89: Chạy Trốn 1
90 Chương 90: 90: Chạy Trốn 2
91 Chương 91: 91: Bị Chặn Đường
92 Chương 92: 92: Lên Trên Thân Máy Bay Đi Tiểu Thư Na
93 Chương 93: 93: Nara Tên Cô Ấy Là Nara!
94 Chương 94: 94: Tuyệt Trần Khó Sánh
95 Chương 95: 95: Uy Nghi Của Một Cường Giả
96 Chương 96: 96: Em Chơi Như Vậy Đã Đủ Chưa
97 Chương 97: 97: Tôi Không Cho Phép Em Rời Khỏi Tôi
98 Chương 98: 98: Tùy Vào Độ Ngoan Ngoãn Của Em
99 Chương 100: 100: Hình Như Đã Lâu Rồi Em Chưa Đeo Qua
100 Chương 101: 101: Em Sẽ Ước Rằng
101 Chương 102: 102: Là Em Ép Tôi
102 Chương 103: 103: Tốt Lắm Băng Băng
103 Chương 104: 104: Đương Nhiên Là Vì
104 Chương 105: 105: Băng Băng Nhớ Cho Kỹ Ngày Hôm Nay
Chapter

Updated 104 Episodes

1
Chương 1: 1: 18 Cô Thật Kinh Tởm
2
Chương 2: 2: Hắn Ôm Chị Gái Cô Ở Trong Ngực
3
Chương 3: 3: First Kiss Quá Khứ
4
Chương 4: 4: Hề Vi Chi Thủy
5
Chương 5: 5: Bạc Phu Nhân
6
Chương 6: 6: Âm Mưu Của Người Chị Gái
7
Chương 7: 7: Bạc Đại Đế Là Thật Lòng Yêu Tiểu Thư Vị Hoa
8
Chương 8: 8: Một Chiếc Băng Băng Hay Khóc
9
Chương 9: 9: Bạc Thần Kiêu Sẽ Không Để Cho Hàm Ý Vị Hoa Chờ Đợi
10
Chương 10: 10: Freato
11
Chương 11: 11: Yêu Thầm Quá Khứ
12
Chương 12: 12: Băng Băng Em Chỉ Coi Tôi Là Anh Trai Quá Khứ
13
Chương 13: 13: Hắn Đã Có Người Con Gái Khác Quá Khứ
14
Chương 14: 14: Có Bao Giờ Em Sợ Tôi Đau Chưa Quá Khứ
15
Chương 15: 15: Tỏ Tình Quá Khứ
16
Chương 16: 16: Làm Bạn Quá Khứ
17
Chương 17: 17: Băng Băng Lễ Tình Nhân Vui Sướng Quá Khứ
18
Chương 18: 18: Một Tiếng Hai Mươi Sáu Phút
19
Chương 19: 19: Đáp Án Của Bạc Thần Kiêu
20
Chương 20: 20: 18 Đau Đến Mức Nghẹt Thở
21
Chương 21: 21: 18 Anh Đừng Đi
22
Chương 22: 22: 16 Ôm Ấp
23
Chương 23: 23: 18 Hàm Ý Vị Hoa Gọi Đến
24
Chương 24: 24: 18 Buột Miệng R3n Rỉ
25
Chương 25: 25: 18 Hàm Ý Vị Hoa Biết Họ Đang L@m Tình
26
Chương 26: 26: 18 Em Cũng Cần Anh Mà
27
Chương 27: 27: Hàm Ý Vị Hoa Hẹn Gặp Mặt
28
Chương 28: 28: Châm Chọc Người Chị Gái Đê Tiện
29
Chương 29: 29: Quá Khứ Yêu Đương Của Chị Gái Và Chồng
30
Chương 30: 30: Bạc Thần Kiêu Đáng Lẽ Phải Cưới Chị Cô
31
Chương 31: 31: Yếu Đuối Quá Khứ
32
Chương 32: 32: Người Yêu Cô Không Nhận Ra Cô Quá Khứ
33
Chương 33: 33: Lửa Cháy Quá Khứ
34
Chương 34: 34: Triên Diên Quá Khứ
35
Chương 35: 35: Băng Băng Chia Tay Đi Quá Khứ
36
Chương 36: 36: Chuẩn Bị Kỷ Niệm Ngày Cưới Nhau
37
Chương 37: 37: Xin Chào Bạc Phu Nhân
38
Chương 38: 38: Chào Anh Chúng Ta Ly Hôn Đi
39
Chương 39: 39: Phu Nhân Đang Ở Đâu
40
Chương 40: 40: Cô Ly Hôn Tôi Để Tìm Trò Chơi Mới À
41
Chương 41: 41: Băng Băng Quay Đầu Lại
42
Chương 42: 42: Ba Tháng Sau Nếu Em Muốn Thì Chúng Ta
43
Chương 43: 43: Đêm Mưa Quá Khứ
44
Chương 44: 44: Tiệc Tối Quá Khứ
45
Chương 45: 45: Chuốc Thuốc Quá Khứ
46
Chương 46: 46: 16 Lần Đầu Tiên
47
Chương 47: 47: Tôi Cấm Em Gọi Tôi Là Chồng Cũ
48
Chương 48: 48: Em Phải Thường Xuyên Đi Tìm Tôi
49
Chương 49: 49: Chặn Số Điện Thoại Của Hắn
50
Chương 50: 50: Báo Cho Thống Quân Biết Sự Lạ Thường Của Phu Nhân
51
Chương 51: 51: Herin Có Hậu Trường Rất Ghê Gớm
52
Chương 52: 52: Thẩm Ôn Hi
53
Chương 53: 53: Chị Có Thể Cho Em Thông Tin Liên Lạc Được Không
54
Chương 54: 54: Em Nghĩ Tôi Không Dám Làm Gì Tình Nhân Của Em À
55
Chương 55: 55: Ngày Mốt Tôi Có Rảnh Lúc Đó Hai Ta Ly Hôn
56
Chương 56: 56: Đại Đế Bị Ám Sát
57
Chương 57: 57: Tiểu Thư Cô Định Tái Diễn Lạo Cảnh Đêm Đó Là
58
Chương 58: 58: Anh Muốn Em Đút Cho Anh Ăn À
59
Chương 59: 59: Hàm Ý Vị Hoa Có Con Của Bạc Thần Kiêu
60
Chương 60: 60: Vị Hoa Nếu Muốn Thì Cứ Sinh Đi
61
Chương 61: 61: Trước Buổi Tiệc Tối
62
Chương 62: 62: Vị Băng Tự Biết Nhục Đi
63
Chương 63: 63: Chết Là Kết Cục Hoàn Mỹ Duy Nhất Của Bọn Họ
64
Chương 64: 64: Tình Cảm Của Thẩm Ôn Hi
65
Chương 65: 65: Herin Làm Ơn Hãy Nhìn Về Phía Em Đi Mà
66
Chương 66: 66: Chị Có Thể Đến Đó Một Lần Với Em Không
67
Chương 67: 67: Khi Công Chúa Ngủ Say
68
Chương 68: 68: Bị Bắt Cóc
69
Chương 69: 69: Thiên Nga Gãy Cánh
70
Chương 70: 70: Ngu Ngốc Không Ai Bằng
71
Chương 71: 71: Đôi Uyên Ương Sắp Chết
72
Chương 72: 72: Tôi Ở Đây
73
Chương 73: 73: Mavis Định Gây Chuyện
74
Chương 74: 74: Quà Sinh Nhật
75
Chương 75: 75: Thần Kiêu Giữa Chúng Ta Không Có Th
76
Chương 76: 76: Què
77
Chương 77: 77: Để Tôi Chỉ Em Cách Dùng Súng
78
Chương 78: 78: Em Thích Ai Tôi Giết Người Đó
79
Chương 79: 79: Những Gì Tôi Nói Em Nghe Không Hiểu
80
Chương 80: 80: Em Sẽ Nghe Lời Anh
81
Chương 81: 81: Đồ Ghê Tởm
82
Chương 82: 82: Bạc Thống Quân Tôi Sợ Dơ
83
Chương 83: 83: Hắn Ép Cô L@m Tình
84
Chương 84: 84: Em Đau Tôi Cũng Đau
85
Chương 85: 85: Vợ Một Lần Nữa Thôi Nhé
86
Chương 86: 86: Em Gọi Tôi Là Gì
87
Chương 87: 87: Là Tôi Không Đủ Cảnh Giác Với Em
88
Chương 88: 88: Thần Kiêu Ngủ Đi
89
Chương 89: 89: Chạy Trốn 1
90
Chương 90: 90: Chạy Trốn 2
91
Chương 91: 91: Bị Chặn Đường
92
Chương 92: 92: Lên Trên Thân Máy Bay Đi Tiểu Thư Na
93
Chương 93: 93: Nara Tên Cô Ấy Là Nara!
94
Chương 94: 94: Tuyệt Trần Khó Sánh
95
Chương 95: 95: Uy Nghi Của Một Cường Giả
96
Chương 96: 96: Em Chơi Như Vậy Đã Đủ Chưa
97
Chương 97: 97: Tôi Không Cho Phép Em Rời Khỏi Tôi
98
Chương 98: 98: Tùy Vào Độ Ngoan Ngoãn Của Em
99
Chương 100: 100: Hình Như Đã Lâu Rồi Em Chưa Đeo Qua
100
Chương 101: 101: Em Sẽ Ước Rằng
101
Chương 102: 102: Là Em Ép Tôi
102
Chương 103: 103: Tốt Lắm Băng Băng
103
Chương 104: 104: Đương Nhiên Là Vì
104
Chương 105: 105: Băng Băng Nhớ Cho Kỹ Ngày Hôm Nay