Chương 56: Tâm rất loạn, rất loạn

Tống Dư Kiều không có ngẩng mặt, gật gật đầu.

Nói đến cô, người cô này cũng thật sự là kỳ quái, bày đặt cô ta với cháu gái ruột lại không yêu thích, một mực là yêu thích con ghẻ Từ Uyển Lỵ của mẹ kế.

Tống Khiết Nhu nói: "Con cùng Trạch Nam kết hôn ba năm nay, tình hình cô cũng nghe nói, con nói xem tính không yêu hôn nhân không thể hạnh phúc sao?"

Tống Dư Kiều ngẩng đầu lên: "Làm sao cô biết là không tính  không yêu?"

Tống Khiết Nhu cũng trợn to hai mắt: " Con không biết sao? Chỉ cần là biết con kết hôn với nhà họ Diệp, liền đều biết, mấy ngày trước con còn nghe nói, nói là nhà họ Diệp chuẩn bị làm cái tiệc rượu, chính là làm cho người thừa kế tương lai nhà họ Diệp."

"Cô à, cô hơn nửa đêm đến chỗ tôi, chỉ là muốn nói cho tôi  biết sự kiện này sao?" Tống Dư Kiều lạnh lùng nhìn cô mình, nhưng cảm thấy trong lòng một phần lạnh lẽo.

Tống Khiết Nhu thở dài một hơi, "Đương nhiên không phải, cô tới chỗ này là vì cha con, cha con bị suy thận, cần làm giải phẫu đổi thận......"

"Cái gì?!" Tống Dư Kiều giật mình trợn to hai mắt.

"Không có chuyện gì, hiện tại đã ở trong bệnh viện, bệnh tình ổn định, người trong nhà cũng đã từng làm kiểm tra, cũng không được, không thể làm gì khác hơn là chờ thận thích hợp rồi." Tống Khiết Nhu nói, "Cô đây là gạt cha con mới tới được, chuyện này anh ấy không biết, anh ấy biết lúc trước đối xử với con cùng mẹ con cũng không tốt, đã làm nét mặt già nua rồi......"

Tống Dư Kiều trong lúc nhất thời có chút mơ hồ, trong lòng thật giống như một con thuyền, đang phiêu đãng trên đại dương mênh mông, không có quy luật.

Cô hận cha cô, ngoại tình  bên ngoài quá trớn, lúc đó cô hận không thể giết chết ông, thế nhưng hiện tại, nghe được từ miệng Tống Khiết Nhu nói tin tức này, đáy lòng cô hơi mênh mông, không biết nên làm như thế nào.

"Ôi......"

Tống Khiết Nhu bỗng nhiên từ trên ghế sa lông lăn lông lốc xuống, mí mắt hướng lên trên, một tay ôm ngực: "Thuốc, thuốc......"

Tống Dư Kiều biết, nhà họ Tống đều có tính di truyền tâm luật không đồng đều, trên người bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị thuốc cứu sống nhanh, liền để ngừa tình huống như thế phát sinh, cô vội vội vàng vàng liền tìm trong túi xách của Tống Khiết Nhu, đồ vật bên trong đều đổ ra, cũng không có, cô vội vàng hướng về phòng ngủ chạy đi, lấy thuốc nhanh từ bên trong thùng cấp cứu.

Chờ Tống Dư Kiều xoay mặt  một cái, Tống Khiết Nhu vẫn rên rỉ, ánh mắt đã khôi phục lại sự trong sáng, từ trong túi tiền lấy ra một máy quay phim nhỏ như lỗ kim, cố định một hồi ở dưới bàn trà.

Tống Dư Kiều cho Tống Khiết Nhu uống thuốc, nghỉ ngơi một lúc nàng mới đứng dậy rời đi.

Lúc gần đi, Tống Khiết Nhu nói: "Cô cũng có hai ba năm không trở lại nhìn cha cô, coi như là con không đi làm kiểm tra thận, cũng nên trở lại thăm, dù sao ông ấy cũng là cha ruột người sinh ra con, nuôi con!"

Tống Khiết Nhu cũng không tin, nói đến phần trên, Tống Dư Kiều có thể không trở lại nhìn một chút.

Coi như là Tống Dư Kiều không có một tia cảm tình đối với nhà họ Tống, ngược lại máy quay phim đã an bài, vì Lily, bà ta nhất định phải nắm lấy nhược điểm của Tống Dư Kiều, tàn nhẫn mà đá cô văng ra khỏi Diệp Trạch Nam.

Chỉ có lần trước ở khách sạn  những  bức ảnh mơ hồ kia căn bản không đủ, cô tuyệt đối phải bắt được một tình cảnh để Diệp trạch Nam mắt thấy là thật, coi như là không có, cũng phải chế tạo ra!

..................

Ngày hôm sau đi làm, Tống Dư Kiều  tinh thần có chút không tốt, buổi sáng họp lúc đó  chỉ ghi chép, cũng chỉ là những con số liệu, dữ liệu liền nhớ lộn vài cái, Đới Lâm Tạp gọi cô vào văn phòng, không khách sáo một chút nào liền phê bình một phen.

"Dư Kiều, tôi biết cô là Tôn Đại Phật, tòa miếu nhỏ này  không phải cho cô, thế nhưng  nếu ở đây làm một ngày, thì phải làm một ngày thật tốt, dù cho đúng là một ngày làm hòa thượng ở đây, cô cũng phải  làm cho thật tốt!"

Đới Lâm Tạp mặc dù  bình thường nói chuyện có hơi chanh chua một chút, thế nhưng cũng có một chút gọi là đúng, chưa bao giờ nịnh nọt hay nịnh bợ, làm việc rất có phong cách của chính mình.

Tống Dư Kiều nói: "Rõ ạ."

Đới Lâm Tạp nâng mắt kính lên nói: "Cô gọi cho người phụ trách của nhà họ Bùi, báo tình hình tiến độ của công trình."

Người phụ trách?

Tống Dư Kiều dường như sụp đổ, cô vẫn liên lạc với Bùi Tư Nhận, sao lại có cái gọi là người phụ trách của Bùi Thị ?

Cô hỏi: " Có thể cho tôi lại số điện thoại của người phụ trách  hay không, số điện thoại tôi lưu đã xóa rồi."

"Làm sao lại không cẩn thận như vậy, " Đới Lâm Tạp từ tấm kính dày phía dưới rút ra một tấm danh thiếp, "Cô nhớ một chút đi."

Tống Dư Kiều nhìn trên danh thiếp viết "Quảng cáo mới  quản lý Mai ", trong lòng thình thịch đột nhiên nhảy lên, nói như vậy, cô nên cùng người này liên hệ, thế nhưng......

Chapter
1 Chương 1: Con quạ giỏi bắt gian nhất
2 Chương 2: Tôi muốn ly hôn
3 Chương 3: Cô muốn sinh con cho chồng tôi
4 Chương 4: Khách quý
5 Chương 5: Tranh sủng
6 Chương 6: Không mang thai
7 Chương 7: Tôi cầu xin chị
8 Chương 8: Sẽ không có đứa bé
9 Chương 9: Dùng rượu chất ma túy đau khổ
10 Chương 10: Cưỡng hôn
11 Chương 11: Dĩ nhiên là khách sạn!
12 Chương 12: Người cha độc thân
13 Chương 13: Mẹ chồng và tiểu tam
14 Chương 14: Dẻo miệng, lòng dạ độc ác thì mới giữ được địa vị
15 Chương 15: Đi xa nhà
16 Chương 16: Mẹ kế đều rất hung ác
17 Chương 17: Người yêu ngoại quốc
18 Chương 18: Phía sau lưng lộ nhiều lắm
19 Chương 19: Chính là diện mạo đó, âm thanh đó
20 Chương 20: Mang thai giả
21 Chương 21: Hình ảnh người phụ nữ đang ghen
22 Chương 22: Tôi đây là máy móc, nhưng không có chức năng gì
23 Chương 23: Đào cái hố
24 Chương 24: Mẹ cháu bỏ trốn cùng người đàn ông khác
25 Chương 25: Nam nữ thụ thụ bất thân
26 Chương 26: Con heo nhỏ thật lười
27 Chương 27: Vào giúp cha kì cọ!
28 Chương 28: Ác mộng
29 Chương 29: Cẩu Thả
30 Chương 30: Không có vấn đề gì
31 Chương 31: Nghĩ đến trong lòng liền chua xót
32 Chương 32: Cô biết là tốt rồi
33 Chương 33: Tìm ra người phụ nữ kia!
34 Chương 34: Ô vuông
35 Chương 35: Cô mà dám từ chối tôi, cô chết chắc!
36 Chương 36: Mùa mưa năm 17 tuổi
37 Chương 37: Đỏ mặt hay mù quáng
38 Chương 38: Bội tình bạc nghĩa, không tốt
39 Chương 39: Không thể chia tay
40 Chương 40: Nói quá lời? Nghiêm trọng
41 Chương 41: Trùng hợp rất khéo
42 Chương 42: Thực sự là rất kỳ quái
43 Chương 43: Nhà có thế đều là kẻ ngu si
44 Chương 44: Cô hôn tôi!
45 Chương 45: Người giám hộ
46 Chương 46: Chụp trộm
47 Chương 47: Beloved
48 Chương 48: Vợ !?!
49 Chương 49: Bữa tiệc dành riêng để gặp mặt
50 Chương 50: Sắp tới kỳ
51 Chương 51: Kén chọn, khó hầu hạ
52 Chương 52: Cơm rang trứng
53 Chương 53: Đi theo tôi
54 Chương 54: Ăn hải sản tươi
55 Chương 55: Con tin hay không tin?
56 Chương 56: Tâm rất loạn, rất loạn
57 Chương 57: Con trai của anh gọi điện thoại cho tôi
58 Chương 58: Cha, chúng ta hợp tác đi!
59 Chương 59: Trợ lý tạm thời
60 Chương 60: Sinh nhật của cô?
61 Chương 61: Tôi báo cáo!
62 Chương 62: Tâm sự của đàn ông, đừng đoán mò!
63 Chương 63: Ngày mồng một tháng năm, bệnh viện Đa Khoa, phòng tiếp nhận bệnh nhân nội trú
64 Chương 64: Không sao cả, tương lai chúng ta còn dài
65 Chương 65: Nói chuyện yêu đương
Chapter

Updated 65 Episodes

1
Chương 1: Con quạ giỏi bắt gian nhất
2
Chương 2: Tôi muốn ly hôn
3
Chương 3: Cô muốn sinh con cho chồng tôi
4
Chương 4: Khách quý
5
Chương 5: Tranh sủng
6
Chương 6: Không mang thai
7
Chương 7: Tôi cầu xin chị
8
Chương 8: Sẽ không có đứa bé
9
Chương 9: Dùng rượu chất ma túy đau khổ
10
Chương 10: Cưỡng hôn
11
Chương 11: Dĩ nhiên là khách sạn!
12
Chương 12: Người cha độc thân
13
Chương 13: Mẹ chồng và tiểu tam
14
Chương 14: Dẻo miệng, lòng dạ độc ác thì mới giữ được địa vị
15
Chương 15: Đi xa nhà
16
Chương 16: Mẹ kế đều rất hung ác
17
Chương 17: Người yêu ngoại quốc
18
Chương 18: Phía sau lưng lộ nhiều lắm
19
Chương 19: Chính là diện mạo đó, âm thanh đó
20
Chương 20: Mang thai giả
21
Chương 21: Hình ảnh người phụ nữ đang ghen
22
Chương 22: Tôi đây là máy móc, nhưng không có chức năng gì
23
Chương 23: Đào cái hố
24
Chương 24: Mẹ cháu bỏ trốn cùng người đàn ông khác
25
Chương 25: Nam nữ thụ thụ bất thân
26
Chương 26: Con heo nhỏ thật lười
27
Chương 27: Vào giúp cha kì cọ!
28
Chương 28: Ác mộng
29
Chương 29: Cẩu Thả
30
Chương 30: Không có vấn đề gì
31
Chương 31: Nghĩ đến trong lòng liền chua xót
32
Chương 32: Cô biết là tốt rồi
33
Chương 33: Tìm ra người phụ nữ kia!
34
Chương 34: Ô vuông
35
Chương 35: Cô mà dám từ chối tôi, cô chết chắc!
36
Chương 36: Mùa mưa năm 17 tuổi
37
Chương 37: Đỏ mặt hay mù quáng
38
Chương 38: Bội tình bạc nghĩa, không tốt
39
Chương 39: Không thể chia tay
40
Chương 40: Nói quá lời? Nghiêm trọng
41
Chương 41: Trùng hợp rất khéo
42
Chương 42: Thực sự là rất kỳ quái
43
Chương 43: Nhà có thế đều là kẻ ngu si
44
Chương 44: Cô hôn tôi!
45
Chương 45: Người giám hộ
46
Chương 46: Chụp trộm
47
Chương 47: Beloved
48
Chương 48: Vợ !?!
49
Chương 49: Bữa tiệc dành riêng để gặp mặt
50
Chương 50: Sắp tới kỳ
51
Chương 51: Kén chọn, khó hầu hạ
52
Chương 52: Cơm rang trứng
53
Chương 53: Đi theo tôi
54
Chương 54: Ăn hải sản tươi
55
Chương 55: Con tin hay không tin?
56
Chương 56: Tâm rất loạn, rất loạn
57
Chương 57: Con trai của anh gọi điện thoại cho tôi
58
Chương 58: Cha, chúng ta hợp tác đi!
59
Chương 59: Trợ lý tạm thời
60
Chương 60: Sinh nhật của cô?
61
Chương 61: Tôi báo cáo!
62
Chương 62: Tâm sự của đàn ông, đừng đoán mò!
63
Chương 63: Ngày mồng một tháng năm, bệnh viện Đa Khoa, phòng tiếp nhận bệnh nhân nội trú
64
Chương 64: Không sao cả, tương lai chúng ta còn dài
65
Chương 65: Nói chuyện yêu đương