Chương 56: 56: Xuân Ái Và Bá Thành Từng Yêu Nhau Sâu Đậm

“Thằng con bất hiếu này, con làm ta quá thất vọng.”
Tề Trác Phong đập mạnh tay xuống bàn đầy tức giận.

Ông vừa nghe đến chuyện Mễ Yến Thanh mang thai con của Tề Khang Vũ, liền bắt hắn bỏ đứa bé.
“Tại sao phải bỏ? Vậy năm xưa tại sao cha để Thẩm Lan sinh ra Tề Triệt Minh, sao không vứt nó luôn đi.” Tề Khang Vũ gằn lên.
“Con…con đang trách cứ ta sao?”
“Hừ, tốt nhất từ bây giờ chuyện của con cha cũng đừng quản nữa.”
Tề Khang Vũ xoay người, toan bỏ đi thì Tề Trác Phong nói một câu kinh thiên động địa:
“Không quản sao? Vậy năm xưa chuyện lái xe tông chết mẹ của Chu Mộng Tịch, là ai giúp con dàn xếp ổn thỏa.”
Hắn khựng người lại, bàn tay nắm chặt vẫn đang run rẩy.

Mảng ký ức mơ hồ ngày hôm đó tái hiện lại rõ nét trong tâm trí Tề Khang Vũ, nhức nhối quằn quại.
“Cầu xin cha đừng đụng đến Mễ Yến Thanh nữa.”
Hắn trùng người xuống, lửng thửng rời khỏi phòng.

Cuộc trò chuyện ngắn ngủi của hai cha con bọn họ đã bị Thẩm Lan ở bên ngoài nghe trộm, bà ta giật mình cả kinh trước bí mật động trời của Tề Khang Vũ.

Nhất thời Thẩm Lan nảy ra trong đầu một âm mưu mới, xem chừng có thể tạo ra thay đổi lớn về vị thế ở nhà họ Tề.
Mộng Tịch mãi vẫn chưa hết giai đoạn nghén, tinh thần lại có chút bất ổn.

Tề Khang Vũ đưa bác sĩ về nhà theo dõi tình hình của cô, là một người phụ nữ trẻ tuổi, tên Sương Liên.
Quan sát gương mặt của vị nữ bác sĩ, Mộng Tịch cảm thấy có chút quen mặt, nhưng lại không nhớ đã gặp ở đâu.

Ngoại trừ việc cô ta hơi kiệm lời, thái độ cũng không mấy thân thiện thì những lời tư vấn của Sương Liên rất hữu ích.
Ít nhất Mộng Tịch còn có người mỗi ngày chịu ngồi nghe cô nói chuyện ưu phiền, dần dần tâm trạng của cô đã tốt lên ít nhiều.
Việc ăn uống cũng thoải mái hơn, thậm chí cảm giác thèm ăn, thèm ngủ ngày càng rõ rệt.
Những tưởng ngày tháng sau này sẽ có thêm chút tốt đẹp, ngờ đâu tin dữ bất ngờ ập đến bên tai Mộng Tịch.

Trụ sở của tập đoàn nhà họ Chu ở Mỹ gia dính vào một vụ kiện cáo nghiêm trọng về vấn đề xuất khẩu thiết bị y tế kém chất lượng, gây ảnh hưởng đến tính mạng và sức khỏe của nhiều người.
Bệnh viện Vạn Thành chính là đối tác lớn nhất trong thương vụ làm ăn với Chu thị.

Nếu Chu Bá Thành đang căng não tìm hướng giải quyết, ở bên này Dương Nghị cũng không thể yên giấc.

Thân là giám đốc bệnh viện, trách nhiệm của ông không thể tránh khỏi.
Mộng Tịch bụng mang dạ chửa đã đến tháng thứ sáu, đi lại trở nên khó khăn hơn nhiều.

Cô sốt ruột gọi cho Chu Bá Thành mãi không được, đành đến tận nhà tìm Dương Nghị.
“Bác trai, tình hình có nghiêm trọng không? Cha cháu không phải là người làm ăn thất đức, nhất định ông ấy sẽ không vì đồng tiền mà đùa giỡn trên tính mạng người khác.”
“Bác biết, bác tin tưởng cha cháu.

Mộng Tịch, cháu cứ bình tĩnh trước đã.

Ta tin chuyện này cha cháu bị người ta hãm hại, đợi điều tra rõ ràng sẽ không sao đâu.” Ông an ủi.
Vừa lúc này, Dương Nghị từ bên trong bước ra, mang theo một ly trà gừng ấm đặt lên bàn cho Mộng Tịch.

Hắn ngồi cạnh cha mình, từ từ mở lời:
“Phía Tề gia thế nào, họ có phản ứng gì với chuyện lần này?”
Tề Trác Phong luôn thận trọng với từng bước đi của Tề thị, dĩ nhiên với chuyện này ông ta không muốn dính dáng đến, hơn nữa còn có ý định ngừng xác nhập với Chu thị.

Mộng Tịch bấy giờ mới nhìn thấu bộ mặt giả nhân giả nghĩa của Tề Trác Phong, lòng chua xót khôn nguôi.
Nể mặt số tiền Chu gia đầu tư vào Tề thị trong dự án lần trước, ông ta mới không gây khó dễ với Mộng Tịch.
Đối diện với câu hỏi của Dương Nghiêm, Mộng Tịch chỉ biết lắc đầu vô vọng.

Cô chỉ biết trông cậy vào Dương Nghị, mong ông có thông tin gì mới về vụ kiện thì sớm cho cô được hay biết.
Vì phép lịch sự, Mộng Tịch nán lại Dương gia ngồi chơi một chút, nào ngờ lại có cơ hội tìm hiểu về thời niên thiếu của Chu Bá Thành.
“Bác Dương, người này là…”
Mộng Tịch mạn phép cầm bức ảnh đóng trong khung kính đặt trên giá sách ở phòng khách cạnh khung cửa sổ, cô quan sát kỹ lưỡng người đàn ông gầy guộc đứng ở chính giữa một nhóm bạn, đầy nổi bật.

“Là cha cháu có phải không?”
“Ừ, đúng rồi.

Haha, Mộng Tịch thật giỏi, vừa nhìn một lần đã nhận ra Chu Bá Thành rồi.

Cháu xem hồi xưa lão ấy gầy nhom, khác xa với hiện tại lắm đúng không?”
“Vậy người phụ nữ này, có phải là mẹ của Tề Khang Vũ không? Bác Dương, mọi người là có quan hệ gì?” Mộng Tịch hỏi dồn dập.
Tiếng cười ban nãy còn vang lên trong gian phòng khách đã tắt ngấm, Dương Nghị trầm người xuống, miệng thoáng một hơi thở dài.
“Chúng ta là bạn học.”
Không chỉ Mộng Tịch mà cả Dương Nghiêm cũng chăm chú nghe ông nói.

Không khí đột nhiên trở nên tĩnh lặng, Dương Nghị nhìn vô định về phía xa, hồi tưởng lại quá khứ.
“Xuân Ái và Bá Thành trước kia từng yêu nhau rất sâu đậm.”.

Chapter
1 Chương 1: Hôn Nhân Thương Mại
2 Chương 2: Ở Bên Người Phụ Nữ Khác
3 Chương 3: Bị Gây Khó Dễ
4 Chương 4: Nổi Cơn Tức Giận
5 Chương 5: Đợi
6 Chương 6: Tính Kế
7 Chương 7: Cô Còn Có Tư Cách Cầu Xin Sao H
8 Chương 8: Độc Ác
9 Chương 9: Tự Sát
10 Chương 10: Đổ Cháo Lên Đầu
11 Chương 11: Lời Cảnh Cáo Từ Tề Trác Phong
12 Chương 12: Nói Chuyện Với Dương Nghiêm
13 Chương 13: Nỗi Sợ Của Mộng Tịch
14 Chương 14: Trở Thành Kẻ Ăn Cắp
15 Chương 15: Căn Nhà Gỗ Trong Vườn
16 Chương 16: Nổi Sợ Của Tề Khang Vũ
17 Chương 17: Bóng Đen Quá Khứ
18 Chương 18: Đem Đổ Đi
19 Chương 19: Ở Cửa Hàng Trang Sức Gặp Tình Nhân Của Hắn
20 Chương 20: Đến Mộ Mẹ
21 Chương 21: Dự Tiệc 1
22 Chương 22: Dự Tiệc 2
23 Chương 23: Khuyên Tai Ngọc Phỉ Thúy Xanh
24 Chương 24: Bước Đầu Âm Mưu
25 Chương 25: Trừng Phạt Giúp Cô Tình Nhân Bé Nhỏ
26 Chương 26: Hoan Ái Với Người Phụ Nữ Khác H
27 Chương 27: Rối Loạn Nhân Cách
28 Chương 28: Phát Điện
29 Chương 29: Ám Hại
30 Chương 30: Người Chồng Trên Danh Nghĩa!
31 Chương 31: 31: Đột Ngột Thay Đổi
32 Chương 32: 32: Ảo Giác
33 Chương 33: 33: Yêu Không Đền Đáp
34 Chương 34: 34: Bổn Phận Vợ Chồng
35 Chương 35: 35: Chiếc Váy Bị Bẩn
36 Chương 36: 36: Chu Bá Thành Về Nước
37 Chương 37: 37: Cưỡng Ép H
38 Chương 38: 38: Tiếng Nổ Vang Trời
39 Chương 39: 39: Âm Mưu Kinh Hoàng Được Giấu Kín
40 Chương 40: 40: Bị Dị Ứng
41 Chương 41: 41: Vương Lĩnh Gặp Tai Nạn
42 Chương 42: 42: Để Thẩm Tình Gả Cho Vương Lĩnh
43 Chương 43: 43: Hôn Lễ Máu
44 Chương 44: 44: Khiến Ả Đường Đường Chính Chính Bước Vào Tề Gia
45 Chương 45: 45: Bắt Cóc
46 Chương 46: 46: Lựa Chọn
47 Chương 47: 47: Nghiệt Duyên
48 Chương 48: 48: Con Gái Nhà Họ Chu
49 Chương 49: 49: Một Mình Nhận Tội
50 Chương 50: 50: Tủi Thân
51 Chương 51: 51: Nghi Hoặc
52 Chương 52: 52: Là Kỷ Vật Của Mẹ Em
53 Chương 53: 53: Cô Gái Năm Đó Là Cô Sao
54 Chương 54: 54: Người Đàn Ông Trong Tấm Ảnh
55 Chương 55: 55: Mễ Yến Thanh Có Thai
56 Chương 56: 56: Xuân Ái Và Bá Thành Từng Yêu Nhau Sâu Đậm
57 Chương 57: 57: Trái Đất Tròn
58 Chương 58: 58: Xô Xát
59 Chương 59: 59: Bất Mê Chấp Ngộ
60 Chương 60: 60: Giác Mạc Của Cô Đem Cho Yến Thanh Đi
61 Chương 61: 61: Anh Đã Từng Đến Mộ Mẹ Tôi Bao Giờ Chưa
62 Chương 62: 62: Lòng Dạ Con Người Đáng Sợ Đến Mức Nào
63 Chương 63: 63: Không Có Nhiều Hay Ít Chỉ Có Còn Yêu Hay Hết Yêu
64 Chương 64: 64: Trừ Khi Ông Chết
65 Chương 65: 65: Tra Tấn Tinh Thần 1
66 Chương 66: 66: Vạch Mặt
67 Chương 67: 67: Tận Cùng Của Nổi Đau
68 Chương 68: 68: Kết Thúc 1
69 Chương 69: 69: Kết Thúc 2
70 Chương 70: 70: Sống Cùng Sống Chết Cùng Chết
71 Chương 71: 71: Cóc Ghẻ Mà Cứ Ngỡ Mình Là Thiên Nga
72 Chương 72: 72: Rốt Cuộc Cô Muốn Làm Gì
73 Chương 73: 73: Hạ Thuốc
74 Chương 74: 74: Tôi Sẽ Tiễn Anh Xuống Địa Ngục!
75 Chương 75: 75: Trút Cơn Thịnh Nộ
76 Chương 76: 76: Tội Ăn Cắp
Chapter

Updated 76 Episodes

1
Chương 1: Hôn Nhân Thương Mại
2
Chương 2: Ở Bên Người Phụ Nữ Khác
3
Chương 3: Bị Gây Khó Dễ
4
Chương 4: Nổi Cơn Tức Giận
5
Chương 5: Đợi
6
Chương 6: Tính Kế
7
Chương 7: Cô Còn Có Tư Cách Cầu Xin Sao H
8
Chương 8: Độc Ác
9
Chương 9: Tự Sát
10
Chương 10: Đổ Cháo Lên Đầu
11
Chương 11: Lời Cảnh Cáo Từ Tề Trác Phong
12
Chương 12: Nói Chuyện Với Dương Nghiêm
13
Chương 13: Nỗi Sợ Của Mộng Tịch
14
Chương 14: Trở Thành Kẻ Ăn Cắp
15
Chương 15: Căn Nhà Gỗ Trong Vườn
16
Chương 16: Nổi Sợ Của Tề Khang Vũ
17
Chương 17: Bóng Đen Quá Khứ
18
Chương 18: Đem Đổ Đi
19
Chương 19: Ở Cửa Hàng Trang Sức Gặp Tình Nhân Của Hắn
20
Chương 20: Đến Mộ Mẹ
21
Chương 21: Dự Tiệc 1
22
Chương 22: Dự Tiệc 2
23
Chương 23: Khuyên Tai Ngọc Phỉ Thúy Xanh
24
Chương 24: Bước Đầu Âm Mưu
25
Chương 25: Trừng Phạt Giúp Cô Tình Nhân Bé Nhỏ
26
Chương 26: Hoan Ái Với Người Phụ Nữ Khác H
27
Chương 27: Rối Loạn Nhân Cách
28
Chương 28: Phát Điện
29
Chương 29: Ám Hại
30
Chương 30: Người Chồng Trên Danh Nghĩa!
31
Chương 31: 31: Đột Ngột Thay Đổi
32
Chương 32: 32: Ảo Giác
33
Chương 33: 33: Yêu Không Đền Đáp
34
Chương 34: 34: Bổn Phận Vợ Chồng
35
Chương 35: 35: Chiếc Váy Bị Bẩn
36
Chương 36: 36: Chu Bá Thành Về Nước
37
Chương 37: 37: Cưỡng Ép H
38
Chương 38: 38: Tiếng Nổ Vang Trời
39
Chương 39: 39: Âm Mưu Kinh Hoàng Được Giấu Kín
40
Chương 40: 40: Bị Dị Ứng
41
Chương 41: 41: Vương Lĩnh Gặp Tai Nạn
42
Chương 42: 42: Để Thẩm Tình Gả Cho Vương Lĩnh
43
Chương 43: 43: Hôn Lễ Máu
44
Chương 44: 44: Khiến Ả Đường Đường Chính Chính Bước Vào Tề Gia
45
Chương 45: 45: Bắt Cóc
46
Chương 46: 46: Lựa Chọn
47
Chương 47: 47: Nghiệt Duyên
48
Chương 48: 48: Con Gái Nhà Họ Chu
49
Chương 49: 49: Một Mình Nhận Tội
50
Chương 50: 50: Tủi Thân
51
Chương 51: 51: Nghi Hoặc
52
Chương 52: 52: Là Kỷ Vật Của Mẹ Em
53
Chương 53: 53: Cô Gái Năm Đó Là Cô Sao
54
Chương 54: 54: Người Đàn Ông Trong Tấm Ảnh
55
Chương 55: 55: Mễ Yến Thanh Có Thai
56
Chương 56: 56: Xuân Ái Và Bá Thành Từng Yêu Nhau Sâu Đậm
57
Chương 57: 57: Trái Đất Tròn
58
Chương 58: 58: Xô Xát
59
Chương 59: 59: Bất Mê Chấp Ngộ
60
Chương 60: 60: Giác Mạc Của Cô Đem Cho Yến Thanh Đi
61
Chương 61: 61: Anh Đã Từng Đến Mộ Mẹ Tôi Bao Giờ Chưa
62
Chương 62: 62: Lòng Dạ Con Người Đáng Sợ Đến Mức Nào
63
Chương 63: 63: Không Có Nhiều Hay Ít Chỉ Có Còn Yêu Hay Hết Yêu
64
Chương 64: 64: Trừ Khi Ông Chết
65
Chương 65: 65: Tra Tấn Tinh Thần 1
66
Chương 66: 66: Vạch Mặt
67
Chương 67: 67: Tận Cùng Của Nổi Đau
68
Chương 68: 68: Kết Thúc 1
69
Chương 69: 69: Kết Thúc 2
70
Chương 70: 70: Sống Cùng Sống Chết Cùng Chết
71
Chương 71: 71: Cóc Ghẻ Mà Cứ Ngỡ Mình Là Thiên Nga
72
Chương 72: 72: Rốt Cuộc Cô Muốn Làm Gì
73
Chương 73: 73: Hạ Thuốc
74
Chương 74: 74: Tôi Sẽ Tiễn Anh Xuống Địa Ngục!
75
Chương 75: 75: Trút Cơn Thịnh Nộ
76
Chương 76: 76: Tội Ăn Cắp