Chương 54: Lần Đầu Đến Kuzakuza

Shizuka gần đây rất không vui. Từ hôm Nobita nói xin lỗi cô đến nay, cậu ấy như quên hẳn đã từng là bạn thân cô vậy, đi học về không đi cùng, ngồi học không nhìn cô, đến nghỉ ngơi cũng không tìm cô chơi nữa.

Khi xưa Nobita luôn đến nhà tìm cô đi chơi, những lúc như vậy cô lại khuyên cậu ấy về nhà học để đỡ thua bạn kém bè, nhưng bây giờ khi Nobita chỉ cắm đầu vào học mà không hề chú ý đến bản thân, Shizuka lại cảm thấy thật trống rỗng, thật khó chịu.

Mỗi lần làm bánh bích quy Shizuka lại như thói quen phân ra hai phần, rồi lại phải dọn đi một phần.

Khi ra đường chơi với lũ bạn, Shizuka luôn cảm thấy thiếu thốn, tuy mọi người chơi rất đông vui, nhưng Shizuka lại cảm giác trống rỗng trong lòng, sự trống rỗng ngày càng lớn khiến cô bé 10 tuổi cảm thấy thật khó tiếp nhận.

“Hôm nay mình phải xin lỗi Nobita! Có lẽ bởi vì bản thân đã nói quá nặng lời nên Nobita mới giận lâu như vậy, mình phải xin lỗi cậu ấy thôi!”

Quyết tâm như vậy, Shizuka nắm tay làm một động tác cổ vũ chính bản thân, rồi chạy theo bóng lưng đã đi được kha khá xa phía trước.

Chạy sắp đến nơi, đang định gọi với theo Nobita, bỗng cô thấy một bóng người chạy ra ôm chầm một cánh tay của cậu ta.

Đang đi trên đường về, Nobita bỗng thấy một bóng hình xinh xắn chạy đến bên cạnh rồi tự nhiên vô cùng ôm một cánh tay mình.

“Chào anh, Nobita-kun… Anh đến nhà em chơi đi! Mẹ em mong anh lắm đấy…”

“A! Là Hima-chan à? Xin lỗi em nhé, hôm nay thầy giáo có ra khá nhiều bài tập, anh nghĩ không thể đến được. Gửi lời chúc sức khỏe của anh đến bác gái nhé.”

Hima kể từ hôm Nobita vô tình tác tử đến nay thì vẫn luôn một bộ mê trai theo sau Nobita, hắn cũng không biết làm sao a, hắn và cô bé chỉ mới gặp mặt một lần á, tình cảm đâu ra mà cô bé lại làm quá vậy khiến hắn thật khó xử a.

“Vậy thì anh nhớ lúc nào rảnh phải qua nhà em chơi đấy! Anh biết cả nhà em luôn luôn mở cửa chào đón anh mà…”

Đứng nhìn hai người cười cười, nói nói đi xa, Shizuka không hiểu vì sao trong lòng thật khó chịu, có cảm giác tức tức nơi lồng ngực, lời đã ra đến miệng lại nuốt trở vào.

Mãi cho đến kho hai người đi khuất tầm mắt, Shizuka mới ỉu xìu đi về phía nhà mình, không hiểu sao dũng khí vừa lên được kha khá của cô lại bị đè dẹp xuống: “Thôi thì khi khác lại nói với Nobita vậy, coi bộ cậu ấy thật vui với bạn gái khác a, không phải mình a…”

Tự nói một mình, Shizuka không hiểu sao mắt lại nong nóng, có cảm giác mũi cũng nóng lên, hít sịt một tiếng, Shizuka tự dối mình một câu:

“Chắc là bị cảm, hôm nay trời gió to quá, bụi bay cả vào mắt mình.”

Về đến nhà, Nobita thấy Doraemon đang nhàn nhức cả trứng chơi ú tim tự trốn trong tủ chứa chăn nệm, Nobita quay sang nói.

“Nè Doraemon, cậu có đi cùng tớ sang hành tin Kuzakuza chơi không?”

“Đi!”

Nghĩ đến Sami-chan, Doraemon đầy máu phục sinh, năng lượng tràn đầy không ngần ngại đồng ý.

Mở tấm thảm Tatami lên, không bất ngờ khi phía dưới vẫn là cánh cửa khoang phi thuyền, nhìn hai bên một lúc, Nobita quay sang Doraemon hỏi:

“Cậu có bảo bối cắt gọt nào sắc bén không Doraemon?”

“Bảo bối sắc bén?”

Doraemon kinh ngạc hỏi, trong đầu Doraemon chuyển a, chuyển a, ngẫm lại thì các bảo bối Doraemon đều thiếu đi sự sắc bén và nguy hiểm a, phần lớn đều vô cùng an toàn á.

“A! Có! Máy cắt người!”

“Cái cưa máy này có thể cắt tất cả mọi thứ! Tất nhiên là không nguy hiểm, cho dù người bị cắt đôi ra cũng chả sao, dùng keo gắn lại là được. Cơ mà cậu cần nó làm gì?”

Doraemon mang ra một cái cưa máy rồi hỏi Nobita.

“Cậu cứ xem đi.”

Nói đoạn, Nobita mang cái cưa ra cắt thẳng xuống nền nhà, khoét hẳn đi vùng xung quanh tấm thảm Tatami, Doraemon thấy sàn nhà sắp rơi cả mảnh xuống tầng một thì hoảng loạn phiên bảo bối.

“Cần câu bắt dính….. Hấp… may quá, tóm được.”

Doraemon trước khi cả vùng sàn nhà bị rơi xuống kịp thời dùng cần câu bắt dính giữ lại kịp, nhưng thật hú hồn hú vía Doraemon quay sang trách móc Nobita.

“Sao cậu có thể bất cẩn như vậy? Mà hành động này của cậu là sao?”

Không quá quan tâm Doraemon đang bực mình, Nobita tiếp tục nói:

“Cậu cho tớ mượn khăn trùm thời gian và đèn pin phóng to đi, nhanh lên nào.”

“Thật là, bắt cậu không có cách nào a, đây này! Mà cậu định làm gì a?”

Doraemon đành đặt cả tấm thảm liền sàn nhà sang một bên rồi đưa tay vào túi rút ra hai vật đưa Nobita, vừa đưa vừa cằn nhằn.

Phủ tấm khăn trùm thời gian đã được phóng to lên nơi bị cắt rời lủng một lỗ lớn, Nobita hồi hộp chờ đợi, chút chút thời gian trôi qua, coi bộ đã đủ, Nobita hất khăn trùm lên, và thế là sàn nhà đã liền hoàn hảo trở lại.

Lại lật tấm thảm Tatami lên thì quả nhiên không có gì bên dưới cả ngoài sàn nhà.

“Thành công!”

Nobita đưa tay làm một tư thế chiến thắng, cười lên vui vẻ.

“Cậu làm gì tớ vẫn chưa hiểu.”

Doraemon một mặt không biết sao quay sang hỏi Nobita.

“Cậu thấy sàn nhà bình thường trở lại rồi chứ? Chúng ta có thể để phần sàn nhà bị cắt ra này ở nơi bí mật sẽ không lo lắng mẹ hay bố phát hiện dưới sàn nhà có con đường đi thông nơi khác á! Vả lại chúng ta cứ phỏng theo cách này thì cửa vào phòng động lực của phi thuyền nhà Raper lại có thể sử dụng bình thường á, và ta có thể di chuyển cánh cửa đi theo bản thân, muốn về nhà lúc nào thì về á.”

Nobita một mặt giải thích không sợ phiền phức nói ra, chứ Nobita vẫn nhớ không lâu sau lũ hành tinh đen sẽ tìm cách phá hủy cánh cửa lẫn hai đứa á, Nobita luôn tin “Không bức tường nào gió thổi không lọt”, “tai vách mạch rừng” là chuyện đương nhiên á, Nobita mới không thể để lịch sử tái diễn.

Mang ra ngôi nhà treo tường, Doraemon một mặt khó khăn nói:

“Cửa của nhà treo tường nhot quá! Phải làm sao đây?”

Nhìn Doraemon với ánh mắt nhìn thằng ngốc, Nobita bất lực nói:

“Cậu thu nhỏ tấm thảm hay phóng to tờ giấy ngôi nhà treo tường chẳng phải là xong sao?”

“A… Quên mất tiêu…”

Doraemon xấu hổ mặt đỏ bừng lên, nhiều khi Nobita thấy không phải Doraemon không có đầu óc, mà đơn thuần lười nhác đi suy nghĩ mà thôi, khiến cho cậu ta tập được thói quen cứ có vấn đề là lại tìm người hỏi ý kiến.

Cùng nhau đi qua cánh cửa, đến bên kia con tàu vũ trụ, làm lại một lần, thế là Doraemon có phiên bản khác của cánh cửa thần kì, có thể di chuyển từ nơi này đến trái đất, cách nhau ngàn tỉ năm ánh sáng, nhưng lại chỉ cố định được hai nơi này mà thôi.

Cho “cánh cửa” vào túi bốn chiều, Doraemon và Nobita lại tiếp tục quan sát xung quanh, sau một hồi tìm tòi thì hai người cuối cùng cũng tìm được cánh cửa đi xuống tàu.

“Ồ… Một hầm Gara..”

Nhìn xung quanh thiết kế với lối cấu trúc không gian khép kín, Doraemon nhận định nói.

“Đã Raper cho phi thuyền vào Gara rồi vậy thì ta đi ra bằng cách đơn giản đỡ tốn phiền phức a Doraemon? Mang vòng xuyên thấu ra đi.”

Nobita cũng nhìn xuang quanh rồi quay qua Doraemon cười nói.

Hai người đi qua vòng xuyên thấu mới nhận ra rằng Gara là được làm chìm sâu dưới lòng đất, nhìn xung quanh bát ngát chỉ một màu đất tím, đến một cọng cỏ cũng không, trên trời hai ánh mặt trăng đua nhau chiếu rọi tản ánh sáng xuống đại địa.

“Toàn là một màu tím huyền ảo!”

Doraemon phát ra cảm thán, Nobita cũng gật đầu đồng ý rồi tiếp lời:

“Đẹp như trong tranh vậy, nhưng cảnh vật vắng vẻ quá a, người dân đâu hết rồi nhỉ?”

“Tớ cũng không biết nữa…”

Doraemon cũng một mặt khó hiểu nhíu chặt lông mày, Ừ, nếu cậu ta có lông mày a.

“Cậu có thấy kì lạ không Doraemon? Đất đai nơi đây rất rộng lớn, không đến nỗi không đủ đất xây Gara a, nhưng Raper vẫn xây Gara dưới lòng đất, có thể nào dân tộc nơi đây cảm thấy mặt đất quá nguy hiểm để xây Gara thậm chí nhà không? Và họ hiện đang ở dưới lòng đất cả?”

Biết được cốt truyện, Nobita bắt đầu dẫn dắt Doraemon mạch suy nghĩ.

Vừa nói xong, các vùng đất xung quanh bỗng nhô lên từng lụn đất, lụn đất vỡ ra để lộ những con cá kì dị, nhìn thì biết ngay là loài lưỡng cư, nhưng cá cũng không phải cá, ếch cũng chả phải ếch.

“Con gì thấy ghê vậy Nobita?”

Doraemon một mặt ghét bỏ hướng về mấy sinh vật kia nói.

“Thường thường các động vật lưỡng cư xuất hiện báo hiệu trời mưa, hoặc triều cường á.”

Nobita thể hiện vốn kiến thức bác học của bản thân, Nghe Nobita nói vậy, Doraemon nhìn lên trời.

“Không có vẻ trời muốn mưa a?”

Lại nhìn xung quanh.

“Cũng không có sông thì lấy đâu ra triều cường?”

Rồi trợn tròn mắt nhìn phía chân trời một dải trắng muốt, tô thêm cho đường chân trời một sắc đẹp đẽ nên thơ.

Nhưng cảnh đẹp này là cảnh đẹp chết người, nó không là gì khác mà chính là sóng thần (tsunami).

“Trời ơi! Sóng thần Nobita-kun chạy mau…”

Doraemon hốt hoảng chộp tay Nobita quay về phía sau chạy trối chết, nhìn cứ đến lúc quan trọng như xe tuột xích Doraemon, Nobita trợn trắng mắt nói:

“Cậu có chong chóng tre để mốc trong túi à? Hay cậu nghĩ chân chạy sẽ nhanh hơn sóng thần?”

“Á… Sao tớ có thể quên việc cơ bản này nhỉ???”

Doraemon khững lại, rồi le lưỡi bối rối đưa tay vào túi rút ra chong chóng tre đưa Nobita.

Hai người bay lên cao trên không trung nhìn sóng thần tứ ngược khắp chốn, Doraemon cảm khái.

“Chả trách không có kiến trúc nào trên bờ cả, người dân sống trên hành tinh này cũng không dễ dàng a.”

Nói xong, Doraemon mang ra bè vạn năng thả xuống mặt nước, chiếc bè hình dáng con mực to lên to lên rồi dừng lại ở kích thước ngang bằng các bè thường thấy.

Nobita và Doraemon lên bè, Doraemon rút từ túi bốn chiều ra cánh cửa được cắt ra từ phi thuyền rồi nói:

“May sao cậu đã tính trước a Nobita-kun, nếu không chúng ta không biết đến bao giờ mới tìm lại được phi thuyền để về trái đất a, cũng không còn sớm nữa, chúng ta về cho kịp bữa tối đi”

Hai người đi qua cánh cửa về lại nhà treo tường, lại chui ra trở lại phòng Nobita, bỗng Doraemon trợn tròn mắt nhìn chiếc đồng hồ trên bàn học.

“Sao lại thế này? Chúng ta đi như hai ba tiếng đồng hồ sao lại thành chưa quá năm phút đồng hồ là sao?”

Nobita thì chả có chút gì ngạc nhiên cả, nói:

“Hai hành tinh cách xa nhau cả tỉ năm áng sáng lại có mối liên kết lại với nhau chỉ cần một bước là đến, cậu nghĩ thời gian cả hai bên sẽ đồng bộ được? Từ xưa đến nay không gian và thời gian luôn là gắn liền a.”

“Có nghĩa là ý cậu nói, chúng ta đi bên kia cả mấy tiếng bên này chỉ qua năm phút, chúng ta đi bên kia một ngày thì nơi đây chỉ qua có một tiếng thôi sao?”

Doraemon như bừng tỉnh hiểu ra nói.

“Đúng! Và theo ý tớ là chúng ta sang bên kia chơi đi vài ngày rồi lại trở lại á.”

Nobita gật gật đầu rồi cho ra ý kiến, Doraemon cũng vẫn như đứa trẻ ham chơi, gật đầu cái rụp:

“Đồng ý!”

Chapter
1 Chương 1: Xuyên Qua Thành Nobita
2 Chương 2: Ngón Tay Vàng Lóe Sáng Đăng Tràng
3 Chương 3: Tìm Hiểu Ngón Tay Vàng
4 Chương 4: Suy Nghĩ Về Tương Lai
5 Chương 5: Ngày Thường Của Nobita
6 Chương 6: Nhận Ra Và Thay Đổi
7 Chương 7: Ngày Học Đầu Tiên
8 Chương 8: Kết Thúc Tính Nhu Nhược
9 Chương 9: Thời Gian Và Thành Quả
10 Chương 10: Nghỉ Hè Và Bài Tập Khoa Học
11 Chương 11: Hè Đến Và Dự Định
12 Chương 12: Hè A....
13 Chương 13: Có Tiền Rồi
14 Chương 14: Cũng Có Thể Đẹp Trai Nobita
15 Chương 15: Ôi Vận Mệnh! Diệu A...
16 Chương 16: Sắp Tết Và Hỏa Hoạn
17 Chương 17: Anh Hùng?
18 Chương 18: Vận Mệnh Mang Doraemon Đến
19 Chương 19: Nobita Của Tương Lai? Thần Côn?
20 Chương 20: Tránh Trời Không Khỏi Số
21 Chương 21: Có Sức Mạnh
22 Chương 22: Hành Trình Mới Sắp Bắt Đầu
23 Chương 23: Quả Trứng...Tìm Được
24 Chương 24: Pisuke...Chú Khủng Long Đáng Yêu
25 Chương 25: Bắt Đầu Hành Trình Kỉ Jura
26 Chương 26: Vận Mệnh Khó Thay Đổi
27 Chương 27: Chuẩn Bị Cho Chuyến Đi Dài Cùng Hành Động Của Nobita
28 Chương 28: Anh Hùng Vô Danh
29 Chương 29: Shizuka Nghi Hoặc
30 Chương 30: Âm Thầm Bảo Hộ
31 Chương 31: Bại Lộ Và Phát Hiện
32 Chương 32: Tận Mắt Nhìn Thấy
33 Chương 33: Gặp Đại Địch
34 Chương 34: Cuối Cùng Vẫn Nương Tay
35 Chương 35: Kết Thúc Cuộc Hành Trình
36 Chương 36: Mua Vũ Khí Và Bộ Sưu Tập
37 Chương 37: Con Đường Sức Mạnh
38 Chương 38: Tổ Tiên Bất Tranh Khí
39 Chương 39: Bắt Đầu Kế Hoạch Bồi Dưỡng
40 Chương 40: Kế Hoạch Và Đào Tạo
41 Chương 41: Bắt Đầu Của Một Huyền Thoại Và Cuộc Gặp Định Mệnh
42 Chương 42: Cùng Nhau Ở Ẩn
43 Chương 43: Thế Nào Là Uy, Thế Nào Là Úy
44 Chương 44: Kết Thúc Và Rời Đi
45 Chương 45: Bản Tin Thời Sự
46 Chương 46: Sự Quan Trọng Của Công Đức Và Nguyện Lực
47 Chương 47: Tan Vỡ...
48 Chương 48: Chết Lặng Và Cố Gắng Vớt Vát Của Doremi
49 Chương 49: Cả Hai Cùng Đau Lòng
50 Chương 50: Ẩn Thế Gia Tộc?
51 Chương 51: Được Chú Ý Gia Đình Nobi
52 Chương 52: Ting Ting, Bạn Có Tin Nhắn
53 Chương 53: Giúp Đỡ Sửa Chữa Phi Thuyền
54 Chương 54: Lần Đầu Đến Kuzakuza
55 Chương 55: Lần Đầu Đánh Tan Lũ Hành Tinh Đen(Thượng)
56 Chương 56: Lần Đầu Đánh Tan Lũ Hành Tinh Đen (Hạ)
57 Chương 57: Shizuka Gặp Nguy Hiểm
58 Chương 58: Hòa Hảo Trở Lại
59 Chương 59: Những Ngày Yên Bình Ở Hành Tinh Kuzakuza
60 Chương 60: Lại Đối Đầu Lũ Hành Tinh Đen
61 Chương 61: Cuộc Chiến Ngoài Vũ Trụ
62 Chương 62: Đánh Bại? Không Đánh Bại?
63 Chương 63: Những Ngày Tháng Yên Bình
64 Chương 64: Lại Một Lần Đánh Bại
65 Chương 65: Mọi Việc Đã Xong Xuôi, Chỉ Còn Chờ Gió Đông
66 Chương 66: Thời Gian Đồng Bộ
67 Chương 67: Bại Lộ Khí
68 Chương 68: Âm Mưu Hủy Diệt
69 Chương 69: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc
70 Chương 70: Không Chịu Nổi Một Kích
71 Chương 71: Kết Thúc Và Đông Đến
72 Chương 72: Cũng Có Thể Đẹp Trai Doraemon
73 Chương 73: Sennin(Tiên Nhân)
74 Chương 74: Tu Hành Và Giải Khai Bí Mật Sennin
75 Chương 75: Trở Về Và Vấn Đề Nhà Ở
76 Chương 76: Lâu Đài
77 Chương 77: Chuẩn Bị Trước Khi Chuyển Di
78 Chương 78: Con Ma Giáp Xuất Hiện
79 Chương 79: Cứu Lot Và Chút Chuyện Nhỏ
80 Chương 80: Kết Cục
81 Chương 81: Hoàng Tử Chó
82 Chương 82: Bắt Đầu Hành Trình
83 Chương 83: Cuộc Pic Nic
84 Chương 84: Thú Dữ
85 Chương 85: Bực Tức Jaian
86 Chương 86: Thần Khuyển Hiển Linh
87 Chương 87: Ba Mạng Người
88 Chương 88: Đổ Máu
89 Chương 89: Cuộc Hành Trình Này Ngày Càng Thú Vị
90 Chương 90: Ngả Bài
91 Chương 91: Một Chữ Không Tin
92 Chương 92: Vương Quốc Bauwanko
93 Chương 93: Cướp Ngục
94 Chương 94: Tuyệt Cảnh?
95 Chương 95: Thẳng Tiến
96 Chương 96: Pho Tượng Chuyển Động
97 Chương 97: Kết Thúc
98 Chương 98: Trở Về
99 Chương 99: Vội viết được ngàn chữ, mai bù chương
100 Chương 100: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc
101 Chương 101: Quay Lưng Đi, Ẩn Sâu Công Cùng Danh
102 Chương 102: Biến Số
103 Chương 103: Mơ Vẫn Là Thực?
104 Chương 104: Ninja Nobita
105 Chương 105: Bi Kịch Nobita
106 Chương 106: Anh Hùng? Ác Nhân?
107 Chương 107: Hóa Ra Ta Là Trong Pac Man Thế Giới?
108 Chương 108: Sở Thú Phong Ba
109 Chương 109: Tổ Ba Siêu Nhân Gặp Mặt
110 Chương 110: Chút Sóng Gió
111 Chương 111: Siêu Nhân... Nước Thật Đục
112 Chương 112: Chú Siêu Nhân Biệt Khuất
113 Chương 113: Đi Chơi Hè Khúc Nhạc Dạo
114 Chương 114: Cuộc Hành Trình Đáy Biển
115 Chương 115: Đáy Biển Thám Hiểm
116 Chương 116: Đáy biển kì thú
117 Chương 117: Suýt chết bộ đôi hai người
118 Chương 118: Chương ngắn
119 Chương 119: Lần đầu cham trán
120 Chương 120: Thủy quái tấn công
121 Chương 121: Lần đầu đụng độ trong không vui
122 Chương 122: Hôm nay không chương! Mai bù nhé!
123 Chương 123: Vẫn là chưa bù được chương nhá. Viết được ít ít thui
124 Chương 124: Cảm nghĩ
125 Chương 125: Nobita suy luận
126 Chương 126: Đơn giản hạ gục
127 Chương 127: Bài nghiên cứu khoa học
128 Chương 128: Người đàn ông ngoại quốc
129 Chương 129: Quỷ vương
130 Chương 130: Hành trình tìm kiếm
131 Chương 131: Nobita Là Momotaro?
132 Chương 132: Ngày mai sửa chương á
133 Chương 132-2: Đánh bại quỷ vương
134 Chương 133: Hết hè
135 Chương 134: Thẩm có thể nhẫn thúc không thể nhịn
136 Chương 135: Tương Phùng
137 Chương 136: Hành trình mới?
138 Chương 137: Giống mà khác một dạng phiêu lưu
139 Chương 138: Ngày mới, thế giới mới
140 Chương 139: Cả nhóm hành trình
141 Chương 140: Thế giới phép thuật
142 Chương 141: Học phép thuật
143 Chương 142: Một đám thiên tài
144 Chương 143: To gan ý tưởng
145 Chương 144: Sáng tạo phép thuật
146 Chương 145: Thiên thạch rơi, cốt truyện mở
147 Chương 146: Hào quang nhân vật chính
148 Chương 147: Trời... Sắp biến đổi
149 Chương 148: Hồ điệp vẫy cánh
150 Chương 149: Vào ma giới
151 Chương 150: Tân Bí Ma Vương
152 Chương 151: Nguy cơ khó giải
153 Chương 152
154 Chương 153: Đánh Bại Ma Vương
155 Chương 154: Phương Pháp Của Nobita
156 Chương 155: Thử Nghiệm Làm Phim
157 Chương 156: The Avenger???
158 Chương 157: Đóng Phim Cùng Chút Chuyện Bên Lề
159 Chương 158: Tự Buộc Đá Vào Chân
160 Chương 159: Họa Từ Trên Trời Rơi Xuống
161 Chương 160: Đại Chiến Tên Độc Tài
162 Chương 161: Hai Tên Lười
163 Chương 162: Siêu Nhân, Siêu Anh Hùng Thuyết Pháp
164 Chương 163: Thành Công? Thất Bại?
165 Chương 164: Hội Họa
166 Chương 165: Rèn Luyện Siêu Năng
167 Chương 166: Nguy Cơ Sắp Tới
168 Chương 167: Chiến Tranh Điềm Báo
169 Chương 168: Nhân Thủ Thiếu Thốn
170 Chương 169: Không Thể Thoát Một Trận Chiến
171 Chương 170: Lần Đầu Xung Đột
172 Chương 171: Giải Pháp Bất Đắc Dĩ
173 Chương 172: Kế Hoạch
174 Chương 173: Không Đến Nỗi Bết Bát Tình Cảnh
175 Chương 174: Binh Đoàn Giáng Lâm
Chapter

Updated 175 Episodes

1
Chương 1: Xuyên Qua Thành Nobita
2
Chương 2: Ngón Tay Vàng Lóe Sáng Đăng Tràng
3
Chương 3: Tìm Hiểu Ngón Tay Vàng
4
Chương 4: Suy Nghĩ Về Tương Lai
5
Chương 5: Ngày Thường Của Nobita
6
Chương 6: Nhận Ra Và Thay Đổi
7
Chương 7: Ngày Học Đầu Tiên
8
Chương 8: Kết Thúc Tính Nhu Nhược
9
Chương 9: Thời Gian Và Thành Quả
10
Chương 10: Nghỉ Hè Và Bài Tập Khoa Học
11
Chương 11: Hè Đến Và Dự Định
12
Chương 12: Hè A....
13
Chương 13: Có Tiền Rồi
14
Chương 14: Cũng Có Thể Đẹp Trai Nobita
15
Chương 15: Ôi Vận Mệnh! Diệu A...
16
Chương 16: Sắp Tết Và Hỏa Hoạn
17
Chương 17: Anh Hùng?
18
Chương 18: Vận Mệnh Mang Doraemon Đến
19
Chương 19: Nobita Của Tương Lai? Thần Côn?
20
Chương 20: Tránh Trời Không Khỏi Số
21
Chương 21: Có Sức Mạnh
22
Chương 22: Hành Trình Mới Sắp Bắt Đầu
23
Chương 23: Quả Trứng...Tìm Được
24
Chương 24: Pisuke...Chú Khủng Long Đáng Yêu
25
Chương 25: Bắt Đầu Hành Trình Kỉ Jura
26
Chương 26: Vận Mệnh Khó Thay Đổi
27
Chương 27: Chuẩn Bị Cho Chuyến Đi Dài Cùng Hành Động Của Nobita
28
Chương 28: Anh Hùng Vô Danh
29
Chương 29: Shizuka Nghi Hoặc
30
Chương 30: Âm Thầm Bảo Hộ
31
Chương 31: Bại Lộ Và Phát Hiện
32
Chương 32: Tận Mắt Nhìn Thấy
33
Chương 33: Gặp Đại Địch
34
Chương 34: Cuối Cùng Vẫn Nương Tay
35
Chương 35: Kết Thúc Cuộc Hành Trình
36
Chương 36: Mua Vũ Khí Và Bộ Sưu Tập
37
Chương 37: Con Đường Sức Mạnh
38
Chương 38: Tổ Tiên Bất Tranh Khí
39
Chương 39: Bắt Đầu Kế Hoạch Bồi Dưỡng
40
Chương 40: Kế Hoạch Và Đào Tạo
41
Chương 41: Bắt Đầu Của Một Huyền Thoại Và Cuộc Gặp Định Mệnh
42
Chương 42: Cùng Nhau Ở Ẩn
43
Chương 43: Thế Nào Là Uy, Thế Nào Là Úy
44
Chương 44: Kết Thúc Và Rời Đi
45
Chương 45: Bản Tin Thời Sự
46
Chương 46: Sự Quan Trọng Của Công Đức Và Nguyện Lực
47
Chương 47: Tan Vỡ...
48
Chương 48: Chết Lặng Và Cố Gắng Vớt Vát Của Doremi
49
Chương 49: Cả Hai Cùng Đau Lòng
50
Chương 50: Ẩn Thế Gia Tộc?
51
Chương 51: Được Chú Ý Gia Đình Nobi
52
Chương 52: Ting Ting, Bạn Có Tin Nhắn
53
Chương 53: Giúp Đỡ Sửa Chữa Phi Thuyền
54
Chương 54: Lần Đầu Đến Kuzakuza
55
Chương 55: Lần Đầu Đánh Tan Lũ Hành Tinh Đen(Thượng)
56
Chương 56: Lần Đầu Đánh Tan Lũ Hành Tinh Đen (Hạ)
57
Chương 57: Shizuka Gặp Nguy Hiểm
58
Chương 58: Hòa Hảo Trở Lại
59
Chương 59: Những Ngày Yên Bình Ở Hành Tinh Kuzakuza
60
Chương 60: Lại Đối Đầu Lũ Hành Tinh Đen
61
Chương 61: Cuộc Chiến Ngoài Vũ Trụ
62
Chương 62: Đánh Bại? Không Đánh Bại?
63
Chương 63: Những Ngày Tháng Yên Bình
64
Chương 64: Lại Một Lần Đánh Bại
65
Chương 65: Mọi Việc Đã Xong Xuôi, Chỉ Còn Chờ Gió Đông
66
Chương 66: Thời Gian Đồng Bộ
67
Chương 67: Bại Lộ Khí
68
Chương 68: Âm Mưu Hủy Diệt
69
Chương 69: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc
70
Chương 70: Không Chịu Nổi Một Kích
71
Chương 71: Kết Thúc Và Đông Đến
72
Chương 72: Cũng Có Thể Đẹp Trai Doraemon
73
Chương 73: Sennin(Tiên Nhân)
74
Chương 74: Tu Hành Và Giải Khai Bí Mật Sennin
75
Chương 75: Trở Về Và Vấn Đề Nhà Ở
76
Chương 76: Lâu Đài
77
Chương 77: Chuẩn Bị Trước Khi Chuyển Di
78
Chương 78: Con Ma Giáp Xuất Hiện
79
Chương 79: Cứu Lot Và Chút Chuyện Nhỏ
80
Chương 80: Kết Cục
81
Chương 81: Hoàng Tử Chó
82
Chương 82: Bắt Đầu Hành Trình
83
Chương 83: Cuộc Pic Nic
84
Chương 84: Thú Dữ
85
Chương 85: Bực Tức Jaian
86
Chương 86: Thần Khuyển Hiển Linh
87
Chương 87: Ba Mạng Người
88
Chương 88: Đổ Máu
89
Chương 89: Cuộc Hành Trình Này Ngày Càng Thú Vị
90
Chương 90: Ngả Bài
91
Chương 91: Một Chữ Không Tin
92
Chương 92: Vương Quốc Bauwanko
93
Chương 93: Cướp Ngục
94
Chương 94: Tuyệt Cảnh?
95
Chương 95: Thẳng Tiến
96
Chương 96: Pho Tượng Chuyển Động
97
Chương 97: Kết Thúc
98
Chương 98: Trở Về
99
Chương 99: Vội viết được ngàn chữ, mai bù chương
100
Chương 100: Ngàn Cân Treo Sợi Tóc
101
Chương 101: Quay Lưng Đi, Ẩn Sâu Công Cùng Danh
102
Chương 102: Biến Số
103
Chương 103: Mơ Vẫn Là Thực?
104
Chương 104: Ninja Nobita
105
Chương 105: Bi Kịch Nobita
106
Chương 106: Anh Hùng? Ác Nhân?
107
Chương 107: Hóa Ra Ta Là Trong Pac Man Thế Giới?
108
Chương 108: Sở Thú Phong Ba
109
Chương 109: Tổ Ba Siêu Nhân Gặp Mặt
110
Chương 110: Chút Sóng Gió
111
Chương 111: Siêu Nhân... Nước Thật Đục
112
Chương 112: Chú Siêu Nhân Biệt Khuất
113
Chương 113: Đi Chơi Hè Khúc Nhạc Dạo
114
Chương 114: Cuộc Hành Trình Đáy Biển
115
Chương 115: Đáy Biển Thám Hiểm
116
Chương 116: Đáy biển kì thú
117
Chương 117: Suýt chết bộ đôi hai người
118
Chương 118: Chương ngắn
119
Chương 119: Lần đầu cham trán
120
Chương 120: Thủy quái tấn công
121
Chương 121: Lần đầu đụng độ trong không vui
122
Chương 122: Hôm nay không chương! Mai bù nhé!
123
Chương 123: Vẫn là chưa bù được chương nhá. Viết được ít ít thui
124
Chương 124: Cảm nghĩ
125
Chương 125: Nobita suy luận
126
Chương 126: Đơn giản hạ gục
127
Chương 127: Bài nghiên cứu khoa học
128
Chương 128: Người đàn ông ngoại quốc
129
Chương 129: Quỷ vương
130
Chương 130: Hành trình tìm kiếm
131
Chương 131: Nobita Là Momotaro?
132
Chương 132: Ngày mai sửa chương á
133
Chương 132-2: Đánh bại quỷ vương
134
Chương 133: Hết hè
135
Chương 134: Thẩm có thể nhẫn thúc không thể nhịn
136
Chương 135: Tương Phùng
137
Chương 136: Hành trình mới?
138
Chương 137: Giống mà khác một dạng phiêu lưu
139
Chương 138: Ngày mới, thế giới mới
140
Chương 139: Cả nhóm hành trình
141
Chương 140: Thế giới phép thuật
142
Chương 141: Học phép thuật
143
Chương 142: Một đám thiên tài
144
Chương 143: To gan ý tưởng
145
Chương 144: Sáng tạo phép thuật
146
Chương 145: Thiên thạch rơi, cốt truyện mở
147
Chương 146: Hào quang nhân vật chính
148
Chương 147: Trời... Sắp biến đổi
149
Chương 148: Hồ điệp vẫy cánh
150
Chương 149: Vào ma giới
151
Chương 150: Tân Bí Ma Vương
152
Chương 151: Nguy cơ khó giải
153
Chương 152
154
Chương 153: Đánh Bại Ma Vương
155
Chương 154: Phương Pháp Của Nobita
156
Chương 155: Thử Nghiệm Làm Phim
157
Chương 156: The Avenger???
158
Chương 157: Đóng Phim Cùng Chút Chuyện Bên Lề
159
Chương 158: Tự Buộc Đá Vào Chân
160
Chương 159: Họa Từ Trên Trời Rơi Xuống
161
Chương 160: Đại Chiến Tên Độc Tài
162
Chương 161: Hai Tên Lười
163
Chương 162: Siêu Nhân, Siêu Anh Hùng Thuyết Pháp
164
Chương 163: Thành Công? Thất Bại?
165
Chương 164: Hội Họa
166
Chương 165: Rèn Luyện Siêu Năng
167
Chương 166: Nguy Cơ Sắp Tới
168
Chương 167: Chiến Tranh Điềm Báo
169
Chương 168: Nhân Thủ Thiếu Thốn
170
Chương 169: Không Thể Thoát Một Trận Chiến
171
Chương 170: Lần Đầu Xung Đột
172
Chương 171: Giải Pháp Bất Đắc Dĩ
173
Chương 172: Kế Hoạch
174
Chương 173: Không Đến Nỗi Bết Bát Tình Cảnh
175
Chương 174: Binh Đoàn Giáng Lâm