Chương 54: Chương 54: Ai Mới Là Thiên Tài.

Làn sương khói dần dần tan biến theo thời gian chỉ lưu lại trên sân một thân nam tử.

Trương Vệ đứng đó với phong thái của một kẻ chiến thắng, bàn tay phải của chàng vẫn đang nắm lấy một chút khói còn vương lại. Khi đợt khói cuối cùng đã rời đi thì mới nhẹ nhàng buông thả, mặc cho làn khói ấy tùy ý tan biến. Dáng đứng tuyệt hảo kèm cơn gió tinh ý đã tạo nên một khung cảnh đẹp như tranh vẽ một vị thiếu hiệp trong trang phục đỏ rực như ngọn lửa.

Thí luyện Mộc Ngưu vốn dĩ được xem là cột mốc thí luyện cao nhất từ xưa nay hiếm có ai vượt qua khi họ còn ở độ tuổi thanh niên thiếu nữ. Và trong suốt chiều dài lịch sử chỉ có hai người làm được điều này. Tuy nhiên hai người đấy ở cách xa thời đại của nhau. Như thế cũng đủ thấy mức độ khó khăn mà các tộc nhân phải trải qua khi đối đầu với cuộc thí luyện này là lớn như thế nào. Họa chăng chỉ có thể là thiên tài trăm năm mới có thể vượt qua được.

Nhưng hôm nay điều vi diệu đã xảy ra. Trong cùng một ngày mà có đến tận hai chàng thiếu niên trẻ đã lần lượt vượt qua thành công. Mà họ lại cùng chung một thế hệ nữa, khiến cho những ai may mắn chứng kiến đều vô cùng sửng sốt. Họ còn chưa tin vào những điều mà đôi mắt đã cho họ thấy.

Núi cao còn có núi cao hơn, Triết Hạn nhìn thấy thái độ cùng dáng vẻ của Trương Vệ đang thể hiện ra trên võ đài đã khiến hắn trở nên điên tiết. Vấn đề nằm ở chỗ, so về tuổi tác Trương Vệ nhỏ hơn Triết Hạn tận hai tuổi nhưng đã làm được điều mà hắn đã phải gian lận và đánh đổi sự hành hạ về thể xác mới có thể đạt thành. Trong khi Trương Vệ chỉ cần một chiêu thức đơn giản là đã có thể làm được điều đó.

Chỉ cần nghỉ nhiêu đó thôi cũng đã đủ khiến cho sự kiêu ngạo và sỉ diện bao lâu nay của Triết Hạn bị đả kích không hề nhỏ. Các đầu ngón tay vô thức mà xiết chặc vào nhau theo chiều của cảm xúc đến nổi xuất hiện từng đường kẻ máu lúc nào không hay. Cái hư danh thiên tài gia tộc đó làm sao hắn cam tâm chia sẽ nó cho người khác được.

….

Thình thịch…Thình thịch.

Nhịp tim đập lúc nhanh lúc chậm, luân phiên phát ra trong thí luyện trường. Không gian nơi này trở nên yên lặng đến lạ thường chỉ sau khi Trương Vệ tung ra sức mạnh thị phạm cho tất cả thấy. Không ai dám thốt ra một câu từ nào nữa vì thiếu niên trước mắt, đã hoàn toàn vượt qua sự tưởng tượng của họ.

Nhưng cũng phải có ai đó phá bỏ đi bầu không khí quái dị này. Và người làm điều đó là Trương Khả Nhi. Nàng đứng lên, dùng ánh mắt cáu gắt nhìn Trương Vệ. Khuôn mặt xinh đẹp liền nhanh chóng bị nàng biến đổi thành vẻ mặt ganh đua và đố kỵ, nàng nhếch cái môi hồng thuận với ngữ khí bực bội nói:

“Chắc chắn có gian lận ở đây, làm sao có thể như vậy được chứ. Hoang đường.” Lời nói to đến mức ở trên đài quan sát cũng có thể nghe thấy. Khiến Trương Vệ không thể không để tâm đến lời nói đó được, buộc chàng phải liếc khẽ cái đầu mà nhìn Khả Nhi. Con mắt sắt lạnh của chàng quan sát nữ nhân ương ngạnh đứng gần lan can và đang hướng tầm nhìn về phía chàng mà cười khinh khi đáp lại:

“Biểu muội, nếu muội muốn luận tội ai đó. Thì muội phải đưa ra bằng chứng xác đáng. Ăn có thể ăn bừa, nhưng nói không thể nói bậy được đâu.”

Khả Nhi vô tình bắt lấy ánh mắt nhưng lang như sói đó của Trương Vệ khiến nàng không tự chủ mà nuốt xuống vài ngụm nước bọt. Cơ miệng cũng không thể khống chế mà run lên vài trận. Những người đang có mặt ở đây đều đang dõi theo sự việc cực kỳ hấp dẫn này mà không tiện để xen vào. Nhưng Trương Ngọc thì có, nàng nhìn thấy thái độ kèm sự không tôn trọng phát ra từ người của Khả Nhi buộc nàng phải lên tiếng nhắc nhở:

“Khả Nhi tỷ. Nếu tỷ không phục có thể xuống sân mà thử sức với Trương Vệ mà.” 

Khả Nhi vẫn còn đang vật lộn với ánh nhìn của Trương Vệ nay lại thêm lời nói của Trương Ngọc bồi vào, khiến nàng nhất thời hoang mang. Gương mặt không hiểu vì lý do gì đã đại biến và rụt rè hẳn lại, khuôn mặt theo đó mà cúi thấp xuống. Bất giác nhìn nàng như thể là một con mèo ngoan vậy.

Biểu hiện của Khả Nhi khiến Trương Vệ nhất thời kinh ngạc, chàng không thể tin được là lại có một ngày ả nữ nhân bất trị này. Lại có lúc nhún nhường kẻ khác. Thật khiến người ta mở rộng tầm mắt. Tuy nhiên điều thú vị chính là, không một ai, kể cả Triết Hạn. Đứng lên mà chống đối lại lời của Trương Ngọc, điều này khiến chàng chất một bụng thắc mắc.

Chàng liền xoay người nhìn về phía mỹ nhân xinh đẹp hút mọi ánh nhìn, đang đứng trên khán đài kia với ánh mắt suy tư. Nhìn nụ cười ôn hòa cùng gương mặt cuốn hút ấy khiến Trương Vệ không sao có thể hình dung được nàng có thân phận gì. Có lẽ trong cái gia tộc này, chỉ có mình chàng là không biết đến thân phận của nàng mà thôi. Một phần cũng là do nàng ấy không nói, còn lại thì Trương Vệ cũng không mấy quan tâm đến điều đó. Bất quá chàng chỉ biết nàng có danh phận lớn đến mức phải khiến cha chàng cũng phải dè chừng.

Mà nay chỉ với danh phận bí ẩn kia mà đã khiến Khả Nhi im lặng thì quả thật khiến người ta cảm thấy khủng bố quá rồi. Trương Vệ hít hà một hơi lấy tay vỗ vỗ lên trán, thầm nhủ.

“Hài ta đúng là tên ngốc, sao xung quanh ta ai cũng thần thần bí bí như vậy chứ.”

Kim Mã đậu trên vai Trương Vệ từ nãy đến giờ, bắt được vẻ mặt khó xử của chàng liền cười rồi tiếp lời:”Haha. Tiểu tử ngươi không biết thân phận của nàng sao.” Với giọng nói cố tỏ ra vẻ nguy hiểm. Thấy thế không mất một giây phản xạ, chàng liền đáp.

“Ngươi biết.”Nhìn gương mặt dở khóc dở cười mang đầy vẻ hóng chuyện của Trương Vệ. Kim Mã liền tạo ra dáng vẻ suy ngẫm rồi rất nhanh mà phản hồi.

“Đương nhiên biết, nhưng nói ra chỉ sợ ngươi không dám đi ngủ. Thôi đi để nàng tự nói có lẽ tốt hơn đấy.”

Kim Mã cố tỏ ra vẻ cho lắm nhưng rốt cuộc vẫn không nói ra, khiến Trương Vệ có chút hụt hẫn. Nhưng dù sau chàng cũng không quan tâm chuyện này từ đó giờ rồi. Nên dù cho có biết hay không điều đó cũng không có gì là to tát.

“Hừ. Sao cũng được.” 

Tạm thời gát lại tâm tư, Trương Vệ thu lại ánh mắt đang hướng về Trương Ngọc mà chuyển dịch lên Linh Cốt Đài. Với tâm trạng chông chờ sự công nhận từ các trưởng bối trong Trương gia.

Ở bên trong Linh Cốt Đài, trên gương mặt tám trưởng bối đều đang thể hiện ra những cảm xúc trái chiều.

Chú ý nhất đương nhiên là Trương Trung, ông luôn coi thường và khinh miệt Trương Vệ. Nhưng nay lại chứng kiến khả năng phi phàm của chàng chỉ trong hai năm ngắn ngủi khiến lão không ngừng phát ra mồ hôi lạnh. Không biết lão đang lo sợ rằng Trương Vệ sẽ giành mất vị trí của con trai lão, hay là còn vấn đề gì khác. Chỉ thấy lão lẩm bẩm trong miệng:

“Sao chuyện này lại có thể?” Kèm với ánh mắt đang lộ rõ sự lo lắng.

Nhưng may thay những biểu hiện đó, hầu như những người khác đều không hề nhận ra. Bởi vì họ đều đang tập trung hướng về Trương Bảo.

Thu hút sự chú ý như vậy cũng bởi vì Trương Bảo từ nãy đến giờ cứ cười không ngớt. Thỉnh thoảng ông lại vuốt râu, tấm tắt khen Trương Vệ. Đồng một cảm xúc ấy, Trương Thừa Hức liền nói thêm vài lời hay ý đẹp. 

“Tiểu tử Trương Vệ này quả thật không phải dạng vừa. Chỉ trong một khoảng khắc, Hỏa liệt nộ liên tâm đã thiêu rụi Mộc Ngưu. Với loại chân khí này có thể so với Bảo chủ lúc trẻ rồi chỉ có hơn chứ không hề thua kém. Xem ra nó đã tìm được thầy giỏi.” Với tính tình không nịnh bợ ba hoa, lời khen của lão quả thật rất có sức nặng.

Người này đã mở lời thì kẻ khác sao có thể không theo.

“Ừm. Hỏa liệt của nó thậm chí còn uy lực hơn Trương Bảo lúc trẻ. Đây không phải là hổ phụ sinh hổ tử hay sao.” Câu nói vang ra từ cuống họng của một trưởng lão với tuổi đời còn khá trẻ chắc đâu đó trong khoảng bốn mươi. Vị ấy là Trương Liệt “Ngũ Trưởng lão”.

Các Trưởng lão ai nấy cũng thêm vào một vài câu khen ngợi. Duy chỉ có Nhị Trưởng Lão vẫn chưa thấy lên tiếng, nên đã gây ra không ít sự hoài nghi. Thấy lão có biểu hiện lạ Trương Thừa Hức liền chậm rãi đi đến vỗ vào lưng lão một cái. Khiến lão giật hết cả mình.

Sau đó Thừa Hức cười có ý đùa giỡn nói:

“Ngươi sao thế, lo lắng con trai ngươi mất ghế thiếu chủ à.”

Trương Trung duy trì im lặng đến giờ này. Khi nghe thấy Thừa Hức hỏi kèm với ánh mắt của những người xung quanh thì cười gượng, đáp:

“Hừ. Đây chỉ là thí luyện, đại lễ mới quyết định cơ mà. Đừng có vui mừng quá sớm, chẳng qua Trương Vệ chỉ là ăn may thôi.” Do lão vẫn chưa kịp suy nghĩ trước khi mở lời, nên giọng nói có phần hơi lớn. Khiến Trương Bảo liền nghe thấy, xẹt qua trong ánh mắt ông một tia ủy khuất. Không để thời gian có khoảng nghỉ, Trương Bảo ngay lập tức dùng giọng nghiêm nghị cùng thái độ vô cùng nghiêm túc nhìn thẳng Trương Trung mà nói:

“Trương Trung. Dù ai làm thiếu chủ thì Triết Hạn cùng Trương Vệ đều là người của Trương tộc. Hà cớ gì ngươi lại phải so đo thiệt hơn, chúng ta chẳng phải đều là đại gia đình hay sao.”

Trương Bảo đã trưng ra dáng vẻ nghiêm trọng, khiến các trưởng lão cảm nhận được vấn đề này không hề đơn giản, nhưng họ cũng rất nhanh đáp lại.

“Phải, Trương Bảo Chủ nói đúng.” Tất cả gật đầu và đồng thanh như một thể thống nhất.

Điều này khiến Trương Trung cũng phải chậm rãi xem xét lại thái độ của bản thân. Lão không ngần ngại mà tỏ ra vẻ hối hận, giọng nói liền trở nên nhẹ nhàng. Tuy bản thân không muốn nhưng lão vẫn thốt ra những lời hay ý đẹp.

“Ta đương nhiên là không có ý kiến gì về việc đó. Chỉ mong mọi chuyện công bằng mà thôi.”

Với câu nói đó coi như đã chấm dứt xung đột mâu thuẫn đang hiện hữu nơi Linh Cốt Đài, Trương Bảo cũng không muốn mọi chuyện lai phức tạp hóa lên. Nên ông nhanh chóng thu lại cảm xúc, rồi nói tiếp:

“Được rồi. Cũng sắp đến giờ hẹn với Nhị Hoàng tử tiên tộc. Chúng ta cũng nên rời khỏi đây thôi.” 

Tiếp đến ông đứng lên đi dần ra phía lân can hướng tầm nhìn về khoảng sân thí luyện nơi Trương Vệ đang đứng mà nở một nụ cười hiền hòa. Sau đó uy nghiêm nói to và rõ.

“Hôm nay là ngày đại hỷ của Trương gia ta, vì có tận hai hậu bối đã xuất sắc vượt qua Mộc Ngưu khiến ta rất hài lòng. Tuy nhiên hôm nay thí luyện vẫn tiếp tục nhằm tìm ra những ứng viên sáng giá cho gia tộc. Đặng tham gia đại lễ săp tới, mong mọi người hãy cố gắng thể hiện thật tốt.”

“Tuân lệnh Bảo chủ.” Đáp lại lời của Trương Bảo tất cả đồng thanh hô to.

Trước khi Trương Bảo rời đi ông vẫn không quên nhìn đứa con của mình một cái, trong thâm tâm ông luôn tự hào về đứa con này. Và cũng thật là hữu ý khi ánh mắt của Trương Vệ cũng đã va phải tầm mắt của ông. Hai cha con, bốn ánh mắt nhìn nhau với những cảm xúc dâng trào. Mặc dù đây chỉ là cuộc thí luyện mang tính chất tham khảo.

Nhưng như thế cũng là đủ để Trương Vệ cho Trương Bảo thấy rằng, chàng có thể làm tốt mọi chuyện đến như thế nào. Còn mấy ngày nữa thôi thì đại lễ sẽ diễn ra và lúc đó cũng sẽ là ngày mà chàng sẽ dẹp tan đi dư luận mà trở về cuộc sống mà chàng vốn phải thuộc về.

“Cha, con làm được rồi. Người có thấy không. Con sẽ lấy lại hết những thứ mà thiên hạ này đã gắn lên người của con.”

“Phải, ta thấy. Con đã làm rất tốt con của ta.”

Chapter
1 Chương 1: 1: Hồi 1 : Khởi Đầu ( Đã Sửa Lại Vì Mình Thấy Không Hay )
2 Chương 2: 2: Hồi 2 : Công Chúa Tiên Giới Lạc Lạc
3 Chương 3: 3: Hồi 3 : Băng Và Viêm
4 Chương 4: 4: Hồi 4 Lời Thề
5 Chương 5: 5: Hồi 5 : Thức Tỉnh: Tam Huyền Xà Và Cô Nương Bỉ Ngạn
6 Chương 6: 6: Hồi 6 : Nguy Hiểm!! Trương Vệ Chìm Xuống
7 Chương 7: 7: Hồi 7 : Tứ Hoàng Nhân Giới
8 Chương 8: 8: Hồi 8 : Phong
9 Chương 9: 9: Hồi 9: Định Hải Châu Và Phong Thần Xuất Hiện
10 Chương 10: 10: Hồi 10 : Đối Chiến
11 Chương 11: 11: Hồi 11 : Lý Tư Tung Sức. Thăng Long Thành Rung Chuyển
12 Chương 12: 12: Hồi 12 : Cao Thủ Tụ Họp
13 Chương 13: 13: Hồi 0 : Giới Thiệu Thế Giới
14 Chương 14: 14: Hồi 13: Quyết Định Của Trương Vệ
15 Chương 15: 15: Hồi 14: Thuế
16 Chương 16: 16: Hồi 15: Nỗi Lòng Của Thạch Nghị Và Sự Đồng Lòng Của Dân Làng
17 Chương 17: 17: Hồi 16: Giám Sát Quan
18 Chương 18: Chương 18: Tuyệt Kỹ Kim Châm.
19 Chương 19: Chương 19: Dò Xét
20 Chương 20: Chương 20: Bắt Đẩu Thất Tinh Trận
21 Chương 21: Chương 21: Đan
22 Chương 22: Chương 22: Phá Trận 1
23 Chương 23: Chương 23: Phá Trận 2
24 Chương 24: Chương 24: Nữ Nhân Bí Ẩn Cư Ngụ Tại Vấn Lạc Nhai.
25 Chương 25: Chương 25: Phá Trận Kết Thúc
26 Chương 26: Chương 26: Trang Minh Viễn Và Vấn Thiên. Chuyển Thế ?
27 Chương 27: Chương 27: Chân Long Tái Khởi.
28 Chương 28: Chương 28: Dung Hợp
29 Chương 29: Chương 29: Chân Long Tái Khởi Đảo Thiên Đường
30 Chương 30: Chương 30: Chân Long Tái Khởi Thăng Long Thành
31 Chương 31: Chương 31: Chân Long Tái Khởi Tứ Linh Thánh Thú.
32 Chương 32: Chương 32: Chân Long Tái Khởi Thăng Long Thánh Địa
33 Chương 33: Chương 33: Hai Hài Tử
34 Chương 34: Chương 34: Được Cứu
35 Chương 35: Chương 35: Thanh Âm Nữ Đế " Vương Trúc Chi".
36 Chương 36: Chương 36: Trở Về
37 Chương 37: Chương 37: Cô Đơn Sao?
38 Chương 38: Chương 38: Hồi Ức Hai Năm 1
39 Chương 39: Chương 39: Hồi Ức Hai Năm 2.
40 Chương 40: Chương 40: Hồi Ức Hai Năm 3
41 Chương 41: Chương 41: Hướng Đến Ngày Mai.
42 Chương 42: Chương 42: Biểu Muội
43 Chương 43: Chương 43: Nhị Phòng
44 Chương 44: Chương 44: Trương Triết Hạn.
45 Chương 45: Chương 45: Danh.
46 Chương 46: Chương 46: Khích Tướng.
47 Chương 47: Chương 47: Sân Si.
48 Chương 48: Chương 48: Hỏa Công.
49 Chương 49: Chương 49: Ai Mới Là Thiên Tài ?
50 Chương 50: Chương 50: Danh.
51 Chương 51: Chương 51: Khích Tướng
52 Chương 52: Chương 52: Sân Si
53 Chương 53: Chương 53: Hỏa Công.
54 Chương 54: Chương 54: Ai Mới Là Thiên Tài.
55 Chương 55: Chương 55: Xích Vũ Phong.
56 Chương 56: Chương 56: Giữ Mạng Của Hắn.
57 Chương 57: Chương 57: Chim Hoàng Xào.
58 Chương 58: Chương 58: "bảo".
59 Chương 59: Chương 59: Đệ Tử Băng Hoàng.
60 Chương 60: Chương 60: Cược.
61 Chương 61: Chương 61: Sự Xỉ Nhục Cách Đây Hai Năm.
62 Chương 62: Chương 62: Nổi Bậc.
63 Chương 63: Chương 63: Điều Phải Xảy Đến.
64 Chương 64: Chương 64: Công Pháp.
65 Chương 65: Chương 65: Mâu Thuẫn.
66 Chương 66: Chương 66: Lạnh.
67 Chương 67: Chương 67: Đệ Tử Đệ Nhất Dược Sư.
68 Chương 68: Chương 68: Giành Lại Danh Dự.
69 Chương 69: Chương 69: Tin Tức Chấn Động.
70 Chương 70: Chương 70: Thứ Sức Mạnh Tà Ác.
71 Chương 71: Chương 71: Nếu Ngươi Muốn Sống.
72 Chương 72: Chương 72: Quà.
73 Chương 73: Chương 73: Tình.
74 Chương 74: Chương 74: Xảo Tượng.
75 Chương 75: Chương 75: Thư Nhiễm.
76 Chương 76: Chương 76: Đã Đến Rồi Hai Cận Vệ.
77 Chương 77: Chương 77: Nhìn Thấu.
78 Chương 78: Chương 78: Là Thật Hay Mơ.
79 Chương 79: Chương 79: Hảo Hữu Hai Triệu Năm. Tương Ngộ.
80 Chương 80: Chương 80: Lục Kiếm Bình.
81 Chương 81: Chương 81: Diễn
82 Chương 82: Chương 82: Hạ Tường Vũ.
83 Chương 83: Chương 83: Hồ Yêu "linh Nhi."
84 Chương 84: Chương 84: Giống Nhau.
85 Chương 85: Chương 85: Quá Khứ Cho Đại Chiến Cửu Giới
86 Chương 86: Chương 86: Bản Thể Của Vấn Thiên, Trang Minh Viễn Và Kết Thúc Của Đại Chiến.
87 Chương 87: Chương 87: Ngày Trương Vệ Sinh Ra.
88 Chương 88: Chương 88: Lo Lắng.
89 Chương 89: Chương 89: Nữ Vương Đảo Thiên Đường.
90 Chương 90: Chương 90: Đột Phá "ngạo."
91 Chương 91: Chương 91: Âm Mưu Nhị Phòng.
92 Chương 92: Chương 92: Trương Trung Và Tại Thiên.
93 Chương 93: Chương 93: Tại Thiên Biến Mất.
94 Chương 94: Chương 94: Thành Quỷ.
95 Chương 95: Chương 95: Thay Đổi Bản Chất.
96 Chương 96: Chương 96: Tạm Thời Trì Hoãn.
97 Chương 97: Chương 97: Sinh Ra Là Dành Cho Nhau.
98 Chương 98: Chương 98: Sinh Tồn Trong Hiểm Cảnh.
99 Chương 99: Chương 99: Dòng Máu Thần Tộc Thức Tỉnh.
100 Chương 100: Chương 100: Gặp Lại.
101 Chương 101: Chương 101: Thẩm Y Y.
102 Chương 102: Chương 102: Kim Mã Xuất Hiện.
103 Chương 103: Chương 103: Không Làm.
104 Chương 104: Chương 104: Duyên Định Tam Sinh.
105 Chương 105: Chương 105: Nghi Ngờ Thân Phận Kinh Như Tuyết.
106 Chương 106: Chương 106: Đông Phương Nghi Chính Là...
107 Chương 107: Chương 107: Ký Sinh.
108 Chương 108: Chương 108: Trương Vệ Phải Chết.
109 Chương 109: Chương 109: Ba Điều Kiện.
110 Chương 110: Chương 110: Nổi Lòng Của Trương Vệ.
111 Chương 111: Chương 111: Ngủ Ngon.
112 Chương 112: Chương 112: Quá Trình.
113 Chương 113: Chương 113: Hỷ.
114 Chương 114: Chương 114: Võ Kỹ Phẩm Bạc Đấu Chuyển Tinh Di.
115 Chương 115: Chương 115: Nữ Nhân Thật Khó Lường.
116 Chương 116: Chương 116: Tìm Kiếm.
117 Chương 117: Chương 117: Trộm Công Pháp.
118 Chương 118: Chương 118: Thiền Định Công.
119 Chương 119: Chương 119: Cảm Hoá ?
120 Chương 120: Chương 120: Tam Minh Tránh Bá Còn Một Ngày.
121 Chương 121: Chương 121: Đối Thủ Cứng Cựa.
122 Chương 122: Chương 122: Y Phục Dạ Hành.
123 Chương 123: Chương 123: Tính Trước.
124 Chương 124: Chương 124: Đế Đô .
125 Chương 125: Chương 125: Nài Nỉ.
126 Chương 126: Chương 126: Tiến Vào Không Gian.
127 Chương 127: Chương 127: Giải Cứu Tại Thiên. (1)
128 Chương 128: Chương 128: Giải Cứu Tại Thiên (2).
129 Chương 129: Chương 129: Giải Cứu Tại Thiên (3).
130 Chương 130: Chương 130: Giải Cứu Tại Thiên (4).
131 Chương 131: Chương 131: Giải Cứu Tại Thiên (5).
132 Chương 132: Chương 132: Giải Cứu Tại Thiên (6).
133 Chương 133: Chương 133: Giải Cứu Tại Thiên (7).
134 Chương 134: Chương 134: Giải Cứu Tại Thiên (kết Thúc).
135 Chương 135: Chương 135: Một Lòng Cầu Trường Sinh.
136 Chương 136: Chương 136: Tâm Pháp Yêu Giới "nội Đan Thuật."
137 Chương 137: Chương 137: Ý Trời Sao? Thiên Đạo Ư?
138 Chương 138: Chương 138: Lời Thề Không Thay Đổi.
139 Chương 139: Chương 139: Vì Trương Vệ.
140 Chương 140: Chương 140: Tam Minh Tranh Bá Bắt Đầu Khởi Tranh.
141 Chương 141: Chương 141: Thái Tử.
142 Chương 142: Chương 142: Phượng Hoàng Và Chân Long.
Chapter

Updated 142 Episodes

1
Chương 1: 1: Hồi 1 : Khởi Đầu ( Đã Sửa Lại Vì Mình Thấy Không Hay )
2
Chương 2: 2: Hồi 2 : Công Chúa Tiên Giới Lạc Lạc
3
Chương 3: 3: Hồi 3 : Băng Và Viêm
4
Chương 4: 4: Hồi 4 Lời Thề
5
Chương 5: 5: Hồi 5 : Thức Tỉnh: Tam Huyền Xà Và Cô Nương Bỉ Ngạn
6
Chương 6: 6: Hồi 6 : Nguy Hiểm!! Trương Vệ Chìm Xuống
7
Chương 7: 7: Hồi 7 : Tứ Hoàng Nhân Giới
8
Chương 8: 8: Hồi 8 : Phong
9
Chương 9: 9: Hồi 9: Định Hải Châu Và Phong Thần Xuất Hiện
10
Chương 10: 10: Hồi 10 : Đối Chiến
11
Chương 11: 11: Hồi 11 : Lý Tư Tung Sức. Thăng Long Thành Rung Chuyển
12
Chương 12: 12: Hồi 12 : Cao Thủ Tụ Họp
13
Chương 13: 13: Hồi 0 : Giới Thiệu Thế Giới
14
Chương 14: 14: Hồi 13: Quyết Định Của Trương Vệ
15
Chương 15: 15: Hồi 14: Thuế
16
Chương 16: 16: Hồi 15: Nỗi Lòng Của Thạch Nghị Và Sự Đồng Lòng Của Dân Làng
17
Chương 17: 17: Hồi 16: Giám Sát Quan
18
Chương 18: Chương 18: Tuyệt Kỹ Kim Châm.
19
Chương 19: Chương 19: Dò Xét
20
Chương 20: Chương 20: Bắt Đẩu Thất Tinh Trận
21
Chương 21: Chương 21: Đan
22
Chương 22: Chương 22: Phá Trận 1
23
Chương 23: Chương 23: Phá Trận 2
24
Chương 24: Chương 24: Nữ Nhân Bí Ẩn Cư Ngụ Tại Vấn Lạc Nhai.
25
Chương 25: Chương 25: Phá Trận Kết Thúc
26
Chương 26: Chương 26: Trang Minh Viễn Và Vấn Thiên. Chuyển Thế ?
27
Chương 27: Chương 27: Chân Long Tái Khởi.
28
Chương 28: Chương 28: Dung Hợp
29
Chương 29: Chương 29: Chân Long Tái Khởi Đảo Thiên Đường
30
Chương 30: Chương 30: Chân Long Tái Khởi Thăng Long Thành
31
Chương 31: Chương 31: Chân Long Tái Khởi Tứ Linh Thánh Thú.
32
Chương 32: Chương 32: Chân Long Tái Khởi Thăng Long Thánh Địa
33
Chương 33: Chương 33: Hai Hài Tử
34
Chương 34: Chương 34: Được Cứu
35
Chương 35: Chương 35: Thanh Âm Nữ Đế " Vương Trúc Chi".
36
Chương 36: Chương 36: Trở Về
37
Chương 37: Chương 37: Cô Đơn Sao?
38
Chương 38: Chương 38: Hồi Ức Hai Năm 1
39
Chương 39: Chương 39: Hồi Ức Hai Năm 2.
40
Chương 40: Chương 40: Hồi Ức Hai Năm 3
41
Chương 41: Chương 41: Hướng Đến Ngày Mai.
42
Chương 42: Chương 42: Biểu Muội
43
Chương 43: Chương 43: Nhị Phòng
44
Chương 44: Chương 44: Trương Triết Hạn.
45
Chương 45: Chương 45: Danh.
46
Chương 46: Chương 46: Khích Tướng.
47
Chương 47: Chương 47: Sân Si.
48
Chương 48: Chương 48: Hỏa Công.
49
Chương 49: Chương 49: Ai Mới Là Thiên Tài ?
50
Chương 50: Chương 50: Danh.
51
Chương 51: Chương 51: Khích Tướng
52
Chương 52: Chương 52: Sân Si
53
Chương 53: Chương 53: Hỏa Công.
54
Chương 54: Chương 54: Ai Mới Là Thiên Tài.
55
Chương 55: Chương 55: Xích Vũ Phong.
56
Chương 56: Chương 56: Giữ Mạng Của Hắn.
57
Chương 57: Chương 57: Chim Hoàng Xào.
58
Chương 58: Chương 58: "bảo".
59
Chương 59: Chương 59: Đệ Tử Băng Hoàng.
60
Chương 60: Chương 60: Cược.
61
Chương 61: Chương 61: Sự Xỉ Nhục Cách Đây Hai Năm.
62
Chương 62: Chương 62: Nổi Bậc.
63
Chương 63: Chương 63: Điều Phải Xảy Đến.
64
Chương 64: Chương 64: Công Pháp.
65
Chương 65: Chương 65: Mâu Thuẫn.
66
Chương 66: Chương 66: Lạnh.
67
Chương 67: Chương 67: Đệ Tử Đệ Nhất Dược Sư.
68
Chương 68: Chương 68: Giành Lại Danh Dự.
69
Chương 69: Chương 69: Tin Tức Chấn Động.
70
Chương 70: Chương 70: Thứ Sức Mạnh Tà Ác.
71
Chương 71: Chương 71: Nếu Ngươi Muốn Sống.
72
Chương 72: Chương 72: Quà.
73
Chương 73: Chương 73: Tình.
74
Chương 74: Chương 74: Xảo Tượng.
75
Chương 75: Chương 75: Thư Nhiễm.
76
Chương 76: Chương 76: Đã Đến Rồi Hai Cận Vệ.
77
Chương 77: Chương 77: Nhìn Thấu.
78
Chương 78: Chương 78: Là Thật Hay Mơ.
79
Chương 79: Chương 79: Hảo Hữu Hai Triệu Năm. Tương Ngộ.
80
Chương 80: Chương 80: Lục Kiếm Bình.
81
Chương 81: Chương 81: Diễn
82
Chương 82: Chương 82: Hạ Tường Vũ.
83
Chương 83: Chương 83: Hồ Yêu "linh Nhi."
84
Chương 84: Chương 84: Giống Nhau.
85
Chương 85: Chương 85: Quá Khứ Cho Đại Chiến Cửu Giới
86
Chương 86: Chương 86: Bản Thể Của Vấn Thiên, Trang Minh Viễn Và Kết Thúc Của Đại Chiến.
87
Chương 87: Chương 87: Ngày Trương Vệ Sinh Ra.
88
Chương 88: Chương 88: Lo Lắng.
89
Chương 89: Chương 89: Nữ Vương Đảo Thiên Đường.
90
Chương 90: Chương 90: Đột Phá "ngạo."
91
Chương 91: Chương 91: Âm Mưu Nhị Phòng.
92
Chương 92: Chương 92: Trương Trung Và Tại Thiên.
93
Chương 93: Chương 93: Tại Thiên Biến Mất.
94
Chương 94: Chương 94: Thành Quỷ.
95
Chương 95: Chương 95: Thay Đổi Bản Chất.
96
Chương 96: Chương 96: Tạm Thời Trì Hoãn.
97
Chương 97: Chương 97: Sinh Ra Là Dành Cho Nhau.
98
Chương 98: Chương 98: Sinh Tồn Trong Hiểm Cảnh.
99
Chương 99: Chương 99: Dòng Máu Thần Tộc Thức Tỉnh.
100
Chương 100: Chương 100: Gặp Lại.
101
Chương 101: Chương 101: Thẩm Y Y.
102
Chương 102: Chương 102: Kim Mã Xuất Hiện.
103
Chương 103: Chương 103: Không Làm.
104
Chương 104: Chương 104: Duyên Định Tam Sinh.
105
Chương 105: Chương 105: Nghi Ngờ Thân Phận Kinh Như Tuyết.
106
Chương 106: Chương 106: Đông Phương Nghi Chính Là...
107
Chương 107: Chương 107: Ký Sinh.
108
Chương 108: Chương 108: Trương Vệ Phải Chết.
109
Chương 109: Chương 109: Ba Điều Kiện.
110
Chương 110: Chương 110: Nổi Lòng Của Trương Vệ.
111
Chương 111: Chương 111: Ngủ Ngon.
112
Chương 112: Chương 112: Quá Trình.
113
Chương 113: Chương 113: Hỷ.
114
Chương 114: Chương 114: Võ Kỹ Phẩm Bạc Đấu Chuyển Tinh Di.
115
Chương 115: Chương 115: Nữ Nhân Thật Khó Lường.
116
Chương 116: Chương 116: Tìm Kiếm.
117
Chương 117: Chương 117: Trộm Công Pháp.
118
Chương 118: Chương 118: Thiền Định Công.
119
Chương 119: Chương 119: Cảm Hoá ?
120
Chương 120: Chương 120: Tam Minh Tránh Bá Còn Một Ngày.
121
Chương 121: Chương 121: Đối Thủ Cứng Cựa.
122
Chương 122: Chương 122: Y Phục Dạ Hành.
123
Chương 123: Chương 123: Tính Trước.
124
Chương 124: Chương 124: Đế Đô .
125
Chương 125: Chương 125: Nài Nỉ.
126
Chương 126: Chương 126: Tiến Vào Không Gian.
127
Chương 127: Chương 127: Giải Cứu Tại Thiên. (1)
128
Chương 128: Chương 128: Giải Cứu Tại Thiên (2).
129
Chương 129: Chương 129: Giải Cứu Tại Thiên (3).
130
Chương 130: Chương 130: Giải Cứu Tại Thiên (4).
131
Chương 131: Chương 131: Giải Cứu Tại Thiên (5).
132
Chương 132: Chương 132: Giải Cứu Tại Thiên (6).
133
Chương 133: Chương 133: Giải Cứu Tại Thiên (7).
134
Chương 134: Chương 134: Giải Cứu Tại Thiên (kết Thúc).
135
Chương 135: Chương 135: Một Lòng Cầu Trường Sinh.
136
Chương 136: Chương 136: Tâm Pháp Yêu Giới "nội Đan Thuật."
137
Chương 137: Chương 137: Ý Trời Sao? Thiên Đạo Ư?
138
Chương 138: Chương 138: Lời Thề Không Thay Đổi.
139
Chương 139: Chương 139: Vì Trương Vệ.
140
Chương 140: Chương 140: Tam Minh Tranh Bá Bắt Đầu Khởi Tranh.
141
Chương 141: Chương 141: Thái Tử.
142
Chương 142: Chương 142: Phượng Hoàng Và Chân Long.