Chương 52: Lần đó không tính

"Ưm...Mặc Hàn...đừng nghịch..."

Trong cơn mê ngủ, Hinh Nhi nửa mơ nửa tỉnh thấy hắn đang ôm lấy mình, có chút nhột ở thân truyền lên. Thật ra khi về đến nhà, thấy cô đang ngủ say nên không nỡ đánh thức, hắn vươn tay véo mũi cô một cái, sau lại cưng chiều bế cô vào nhà. Hinh Nhi nằm trong vòng tay hắn, ấm áp, vô thức choàng tay qua cổ hắn, như một con mèo nhỏ quấn người.

Mặc Hàn đặt cô nằm trên giường, đắp chăn cho cô rồi vào phòng tắm. Lúc cô tỉnh ngủ cũng là lúc nước trong phòng tắm vang lên. Hinh Nhi nhìn bên ngoài cửa sổ, cũng đã xế chiều rồi, mặt trời đang dần biến mất, cô cần xuống dưới chuẩn bị bữa tối cho hắn. Đôi khi tự hỏi vì sao bản thân phải làm thế, người hầu trong nhà không thiếu, có phải tự làm khổ mình như thế không? Mỗi lần cô bắt đầu suy nghĩ một thứ gì đó hay gặp rắc rối, hắn là người cô nhớ đến đầu tiên. Vũ Mặc Hàn là tên đại biến thái lại còn kiêu ngạo, cô có thể tin tưởng hắn một lần nữa không ? Nhưng khi ở cạnh hắn, cô lại có được cảm giác vô cùng an toàn. Hinh Nhi đôi lúc lại nghi ngờ chính quyết định của mình, nếu đi sai một bước, quá khứ sẽ lặp lại, như một định luật tự nhiên vậy. Cứ đi theo một quĩ đạo không có hồi kết.

Đến bây giờ, cảm xúc mà cô dành cho hắn chỉ có yêu và thương, cô ấy đã chấp nhận bỏ qua quá khứ của mình và ở bên cạnh hắn rồi.

"Hinh Nhi, em làm gì thế ?"

Vũ Mặc Hàn từ ngoài cửa đi vào phòng bếp, thấy cô đang cặm cụi nấu ăn thì liền hỏi. Tay không ngừng dùng khăn lau khô tóc.

"Em nấu ăn. Nè, để em lau cho nhé ?"

Hinh Nhi sắp xếp thức ăn lên bàn, cô quay sang nhìn Mặc Hàn, hắn lau khô tóc như muốn xé luôn cái khăn vậy, thô bạo. Kiểu này sớm muộn khăn không rách thì hắn cũng thành hói mất. Mà cô lại chẳng muốn ở cùng một người chồn có gương mặt hoàn mĩ nhưng đầu lại hói bao giờ.

Mặc Hàn khẽ gật, đi lại ghế ngồi, đưa khăn cho cô. Hinh Nhi nhận lấy và lau lên tóc hắn. Kí ức lúc xưa hiện về. Khi đó cô ko tự nguyện mà bị hắn bắt lau, vì không biết nên cô đã lấy máy sấy, sấy tóc cho hắn thay vì lau sẽ mỏi tay, cũng vì hành động ấy mà hắn điên cuồng chửi rủa cô. Đuổi cô ra khỏi phòng, hắn rất khó ở, lại càng khó hầu hạ. Tính cách thay đổi đột ngột làm cô không thể đỡ nổi.

Từ những lọn tóc thoang thoảng mùi hương của vị bạc hà, cái mùi đặc trưng của hắn. Tóc cũng dần khô rồi, Mặc Hàn nắm tay cô, ngỏ ý dừng lại.

"Được rồi, ăn cơm thôi!"

"Ừm"

Hinh Nhi kéo ghế ngồi xuống, hắn liền gắp thức ăn vào chén cho cô. Hắn của hiện tại khác với quá khứ. Xưa hắn tàn nhẫn thế nào thì bây giờ hắn lại ân cần, nhu mì gấp đôi, điều này khiến cho tim cô trở nên ấm áp. Hinh Nhi khẽ cười, cũng vươn tay gắp lấy miếng thịt bỏ vào chén của hắn.

Cả không gian như chìm đắm vào màu hồng của tình yêu, ngọt ngào khiến người ta càng muốn ở lại không muốn thoát ra.

"Hinh Nhi, chúng ta đi hưởng tuần trăng mật nhé ?"

"Khụ khụ...Chẳng phải đã đi rồi sao?"

Hinh Nhi bị sặc cơm ngay khi hắn vừa nói hết câu. Hưởng tuần trăng mật sao ? Chẳng phải khi cưới đã đi một lần rồi mà, mặc dù lần đó không tốt đẹp lắm, nhưng cũng được coi là tuần trăng mật rồi. Mỗi đám cưới chỉ nên có một tuần trăng mật thôi.

"Lần đó không tính, lần này mới tính"

Vũ Mặc Hàn đậm chất bá đạo tuyên bố.

"Ưm..."

Hinh Nhi do dự, ậm ờ cho qua. Cãi không được nên đồng ý thôi. Biểu hiện thờ ơ của cô vô tình hắn nhìn thấy, khuôn mặt trở nên tối sầm.

"Em không thích à ?"

Nhìn thấy khuôn mặt dọa người của hắn, Hinh Nhi bất giác xua tay, né tránh.

"A...không. Thích lắm"

"Vậy được rồi, cuối tuần đi nhé ?"

"Chẳng phải tuần sau than dự buổi đấu giá của Bùi thị sao ? Liệu có kịp không ?"

"Họ dời thêm 1 tuần rồi, dù họ có không dời thì anh cũng hủy thôi.. Tuần trăng mật vẫn quan trọng hơn"

Vũ Mặc Hàn xem trọng tuần trăng mật như thế vì hắn có bất ngờ dành cho cô. Nếu không hắn cũng không bất chấp như thế.

[......]

Sáng hôm sau.

Cuộc họp cuả tập đoàn Tô thị.

"Tô tổng, tôi nghĩ rằng chúng ta nên xây dựng thêm một số khách sạn, một số con đường với kiểu cổ để hướng khách. Khu resort ở gần biển, nên tôi nghĩ du khách sẽ muốn đi dạo ngắm biển. Tô tổng xem xét ý kiến của tôi"

Một người tên Trọng Thịnh trong ban hội đồng quản trị lên tiếng làm cho cả căn phòng bàn tán xôn xao. Ý kiến này của anh ta cũng đúng, nhưng để xây dựng một khu resort thì phải chú ý rất nhiều thứ, không chỉ riêng việc nhà cửa.

"Ý kiến của Trong Thịnh tôi không đồng ý"

Hinh Nhi nhìn tệp hồ sơ trên bàn, sau lại nhìn mọi người, ánh mắt phản đối.

"Tại sao?"

Trọng Thịnh ngạc nhiên, ý kiến này anh ta đã thông qua rất nhiều cổ đông, họ đều tán thành nhưng chỉ có cô là không đồng ý.

Chapter
1 Chương 1: Cô vợ ngốc nghếch
2 Chương 2: Đàn ông thừa thãi
3 Chương 3: Ở lại với em
4 Chương 4: Nhớ tôi ? Giả tạo!
5 Chương 5: Xin em đừng nói với anh ấy
6 Chương 6: Em muốn ăn kem!
7 Chương 7: Cô bị ngu hay sao không biết đây là rượu?
8 Chương 8: Trả cô ấy cho tôi!
9 Chương 9: Xin anh giúp em!
10 Chương 10: Mất rồi mới thấy nhớ
11 Chương 11: Họp báo
12 Chương 12: Công ty này là của tôi
13 Chương 13: Dự án khu resorts
14 Chương 14: Tốt nhất đừng giở trò
15 Chương 15: Em muốn anh
16 Chương 16: Gọi tên tôi
17 Chương 17: Đây là nhà em
18 Chương 18: Ta cầu xin con
19 Chương 19: Ăn mì
20 Chương 20: Tiền cô xài là của tôi
21 Chương 21: Đừng quên chúng ta là vợ chồng
22 Chương 22: Tủi thân
23 Chương 23: Đồng ý chuyển nhà
24 Chương 24: Hợp đồng sống chung
25 Chương 25: Phu nhân đi cùng ông ta rồi
26 Chương 26: Bắt gian hụt
27 Chương 27: Ta có chuyện muốn nói với con
28 Chương 28: Con nhớ mẹ
29 Chương 29: Giày của tôi đâu
30 Chương 30: Về thăm mẹ
31 Chương 31: Để tôi nhẹ tay chút nữa!
32 Chương 32: Chồng em không đẹp trai à ?
33 Chương 33: Hắn bị yếu sinh lý?
34 Chương 34: Có chuyện gì lên phòng nói
35 Chương 35: Bi kịch bắt đầu
36 Chương 36: Không cố ý nghe lén
37 Chương 37: Vì em là vợ tôi
38 Chương 38: Bà trốn cũng kĩ thật
39 Chương 39: Kế hoạch
40 Chương 40: Vì bà ta và ông ta đáng chết
41 Chương 41: Xem như ông còn biết suy nghĩ
42 Chương 42: Đừng cứu tôi
43 Chương 43: Từ từ chơi đùa với cô ta
44 Chương 44: Không thể đi
45 Chương 45: Cậu ra ngoài đi
46 Chương 46: Cô ấy sao rồi ?
47 Chương 47: Giấc mơ
48 Chương 48: Tôi cũng có thể giết chết bà
49 Chương 49: Nợ máu trả bằng máu
50 Chương 50: Vậy em muốn bao nhiêu hiệp
51 Chương 51: Giữa chúng ta chấm dứt rồi sao
52 Chương 52: Lần đó không tính
53 Chương 53: Hai người quen nhau sao
54 Chương 54: Hội ngộ
55 Chương 55: Chạy đi đâu?
56 Chương 56: Lời nói từ trái tim
57 Chương 57: Mua đồ cho em
58 Chương 58: Làm phiền anh rồi
59 Chương 59: Đi siêu thị
60 Chương 60: Quá khứ của quản gia
61 Chương 61: Không khỏe
62 Chương 62: Tin vui
63 Chương 63: Hạnh Phúc Chưa Tới Rắc Rối Đã Đến
64 Chương 64: Che Giấu
65 Chương 65: Nhờ Giúp Đỡ
66 Chương 66: Bản Lĩnh Của Một Chủ Tịch
67 Chương 67: Bữa Tiệc Ngoài Trời
68 Chương 68: Sinh Con Cho Anh
69 Chương 69: Nghe anh giải thích
70 Chương 70: Người thân cũng rời xa
71 Chương 71: Đau khổ
72 Chương 72: Xung đột chị em
73 Chương 73
74 Chương 74: Tìm chồng
75 Chương 75: Yêu tới ngu muội
76 Chương 76: Có xứng với em không
77 Chương 77: Chị hận nhất là em
78 Chương 78: Ngoại truyện
79 Chương 79: Ngoại Truyện - End
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Chương 1: Cô vợ ngốc nghếch
2
Chương 2: Đàn ông thừa thãi
3
Chương 3: Ở lại với em
4
Chương 4: Nhớ tôi ? Giả tạo!
5
Chương 5: Xin em đừng nói với anh ấy
6
Chương 6: Em muốn ăn kem!
7
Chương 7: Cô bị ngu hay sao không biết đây là rượu?
8
Chương 8: Trả cô ấy cho tôi!
9
Chương 9: Xin anh giúp em!
10
Chương 10: Mất rồi mới thấy nhớ
11
Chương 11: Họp báo
12
Chương 12: Công ty này là của tôi
13
Chương 13: Dự án khu resorts
14
Chương 14: Tốt nhất đừng giở trò
15
Chương 15: Em muốn anh
16
Chương 16: Gọi tên tôi
17
Chương 17: Đây là nhà em
18
Chương 18: Ta cầu xin con
19
Chương 19: Ăn mì
20
Chương 20: Tiền cô xài là của tôi
21
Chương 21: Đừng quên chúng ta là vợ chồng
22
Chương 22: Tủi thân
23
Chương 23: Đồng ý chuyển nhà
24
Chương 24: Hợp đồng sống chung
25
Chương 25: Phu nhân đi cùng ông ta rồi
26
Chương 26: Bắt gian hụt
27
Chương 27: Ta có chuyện muốn nói với con
28
Chương 28: Con nhớ mẹ
29
Chương 29: Giày của tôi đâu
30
Chương 30: Về thăm mẹ
31
Chương 31: Để tôi nhẹ tay chút nữa!
32
Chương 32: Chồng em không đẹp trai à ?
33
Chương 33: Hắn bị yếu sinh lý?
34
Chương 34: Có chuyện gì lên phòng nói
35
Chương 35: Bi kịch bắt đầu
36
Chương 36: Không cố ý nghe lén
37
Chương 37: Vì em là vợ tôi
38
Chương 38: Bà trốn cũng kĩ thật
39
Chương 39: Kế hoạch
40
Chương 40: Vì bà ta và ông ta đáng chết
41
Chương 41: Xem như ông còn biết suy nghĩ
42
Chương 42: Đừng cứu tôi
43
Chương 43: Từ từ chơi đùa với cô ta
44
Chương 44: Không thể đi
45
Chương 45: Cậu ra ngoài đi
46
Chương 46: Cô ấy sao rồi ?
47
Chương 47: Giấc mơ
48
Chương 48: Tôi cũng có thể giết chết bà
49
Chương 49: Nợ máu trả bằng máu
50
Chương 50: Vậy em muốn bao nhiêu hiệp
51
Chương 51: Giữa chúng ta chấm dứt rồi sao
52
Chương 52: Lần đó không tính
53
Chương 53: Hai người quen nhau sao
54
Chương 54: Hội ngộ
55
Chương 55: Chạy đi đâu?
56
Chương 56: Lời nói từ trái tim
57
Chương 57: Mua đồ cho em
58
Chương 58: Làm phiền anh rồi
59
Chương 59: Đi siêu thị
60
Chương 60: Quá khứ của quản gia
61
Chương 61: Không khỏe
62
Chương 62: Tin vui
63
Chương 63: Hạnh Phúc Chưa Tới Rắc Rối Đã Đến
64
Chương 64: Che Giấu
65
Chương 65: Nhờ Giúp Đỡ
66
Chương 66: Bản Lĩnh Của Một Chủ Tịch
67
Chương 67: Bữa Tiệc Ngoài Trời
68
Chương 68: Sinh Con Cho Anh
69
Chương 69: Nghe anh giải thích
70
Chương 70: Người thân cũng rời xa
71
Chương 71: Đau khổ
72
Chương 72: Xung đột chị em
73
Chương 73
74
Chương 74: Tìm chồng
75
Chương 75: Yêu tới ngu muội
76
Chương 76: Có xứng với em không
77
Chương 77: Chị hận nhất là em
78
Chương 78: Ngoại truyện
79
Chương 79: Ngoại Truyện - End