Chương 52: 52: Cô Ta Không Đáp Ứng Được Anh

‘‘Ngài muốn bao nuôi tôi sao?’’
Hạ Dương liền phản bát lại lời nói của Lưu Ly: ‘‘Không…anh chỉ muốn giúp đỡ em thôi.’’
Lưu Ly thể hiện ý cười: ‘‘Tôi và ngài không có quan hệ gì với nhau mà ngài lại muốn nâng đỡ cho tôi.’’
Hạ Dương vừa định phản bác lại nhưng Lưu Ly lại nói tiếp.
‘‘Chẳng phải vì tôi trông khá giống người tình trước của ngài hay sao?’’
Hạ Dương: ‘‘Em là Ly Tâm!! Đừng chơi trò mất trí nhớ nữa.

Đủ rồi, về với anh’’
Lưu Ly nhìn qua chiếc nhẫn đang đeo trên tay Hạ Dương: ‘‘Ngài đáng ra phải chăm sóc cho cô Vân Thy.

Sao ngài lại tìm tôi.’’
Hạ Dương không hiểu ý nghĩa trong lời nói của Lưu Ly: ‘‘Anh và cô ấy không phải mối quan hệ như vậy.

Từ trước tới nay anh chỉ yêu một mình em.’’
Câu nói ấy thốt ra từ miệng Hạ Dương.

Hắn cứ đinh ninh rằng Ly Tâm sau khi nghe được câu nói ấy của hắn sẽ vui vẻ quay về bên hắn ngay lập tức.
Ha, yêu sao?
Tình yêu nam nữ sao?
Từ năm năm trước cô chỉ mong một cái liếc nhìn của Hạ Dương cũng đủ khiến cô cả đêm vui sướng chứ nói chi đến chứ ‘yêu’ xa vời ấy.

Người mà khiến Hạ Dương thốt lên được tiếng yêu chắc hẳn có mình cô bạn thuở nhỏ của hắn mà thôi.

Tình yêu năm năm có đáng là gì.
‘‘Hạ thiếu ngài chắc có nhầm lẫn gì rồi.

Tính đến nay tôi chỉ gặp ngài đúng 2 lần thì làm sao ‘‘yêu’’ được chứ.’’
Lưu Ly bỗng nhận ra gì đó liền nói: ‘‘A~Tôi nghe nói người bạn kia của ngài sức khoẻ khá yếu ớt.’’
Hạ Dương không hiểu câu nói ấy có nghĩa là gì liền cắn vào bả vai cô rồi hỏi lại: ‘‘Chuyện của Vân Thy và em không liên quan với nhau.’’
Lưu Ly đau nhói nhưng vẫn trả lời hắn: ‘‘Có chứ, vì cô ấy không đáp ứng được chuyện tình d/ục cho ngài nên ngài mới tìm một tình nhân giống cô ấy bên cạnh.’’
Hạ Dương nghe vậy liền tức giận ép chặt Lưu Ly vào tường.

Lưu Ly giận mình hét lớn: ‘‘Ngài làm…!!!.’’
Hạ Dương ngăn chặt lời nói của Lưu Ly bằng một nụ hôn.

Hạ Dương không muốn những lời nói ấy lại thốt ra từ cô.

Không muốn Lưu Ly tự hạ thấp bản thân mình.
Lưu Ly giật mình vì nụ hôn của Hạ Dương.

Ngày xưa lúc còn bên nhau, ngày cả khi làm chuyện tình ái, Hạ Dương luôn né tránh nụ hôn của cô không biết bao nhiêu lần.

Dần dần cô cũng không tha thiết nữa nhưng hiện tại nụ hôn này chỉ khiến cho Lưu Ly cảm thấy khó chịu.
Lưu Ly quay đầu né tránh nụ hôn của Hạ Dương nhưng hắn lại bám theo cô không buôn.

Đến khi cô sắp không chịu nổi liền cắn mạnh vào môi Hạ Dương khiến hắn chảy máu.
Lưu Ly lấy khăn lau môi mình như phủ nhận nun hôn ấy, cô mở cửa đi ra để lại một câu nói lạnh lùng: ‘‘Hạ tổng, tôi sẽ coi như chuyện này chưa từng xảy ra mong ngài đừng khiến tôi trông thảm hại hơn nữa.’’
Hạ Dương vẫn cứ đứng đó.

Hắn cứ nghĩ hôm nay sẽ khiến Ly Tâm trở về bên mình mà không tốn một chút công sức nào nhưng mọi chuyện còn tệ hơn nhưng gì hắn nghĩ.
Sau khi Lưu Ly bước ra, đạo diễn để ý quan sát cô bước ra từ phòng thay đồ.

Một lúc sau Hạ Dương cũng bước ra nhưng trông có vẻ khốn đốn.

Quần áo xộc xệch và môi chảy máu.

Trong đầu đạo diễn liền hiểu được mọi chuyện liền kêu người gọi Lưu Ly sang.

‘‘Cô và Hạ tổng là mối quan hệ như thế hả.’’
Lưu Ly hiểu ý nghĩ của đạo diễn liền lên tiếng giải thích mọi chuyện theo hướng tốt nhất.

Đạo diễn cũng vì thế mà không nói thêm gì, tiếp tục cho quay.
Vì Lưu Ly chỉ đóng một vai phụ nhỏ nên cô có rất ít cảnh quay nên được về sớm.
Sau khi trở về đến nhà.

Một số máy cũng vừa gọi đến Lưu Ly
‘‘Cô hàng xóm ạ? có chuyện gì sao cô’’
Giọng nói gấp gáp ở đầu dây bên kia không khỏi thúc giục Lưu Ly: ‘‘Cháu mau đến bệnh viện đi!! Bà cháu đột nhiên ngất xỉu nên đang được đưa đi cấp cứu!!’’
Lưu Ly hoảng hốt, lo lắng cho bà của mình vì trước đó bà đã có nhierfu bệnh nền nhưng không có tiền chạy chữa.

Dạo gần đây cô mới được nhận tiền nhưng số tiền không lớn nên cô đinhn tích góp để có thể đưa bà đến phòng bệnh tốt hơn.
Nhưng chuyện này xảy ra quá bất ngờ nên cô chưa chuẩn bị kịp.

Nhưng cứ chạy đến xem tình hình của bà trước.

Khi vừa đến nơi thì cũng vừa phẩu thuật xong.
Bác sĩ vừa bước ra Lưu Ly liền lo lắng hỏi: ‘‘Bà tôi sao rồi bác sĩ?’’
‘‘Hiện tại thì đã qua cơn nguy kịch nhưng vẫn phải theo dõi thêm nên cô hãy đăng kí nhập viện để chúng tôi có thể theo dõi tình trạng sức khoẻ bệnh nhân.’’
‘‘Có thể sẽ phải làm thêm một cuộc phẫu thuật nữa’’
‘‘Cảm ơn bác sĩ.’’ Lưu Ly thở phào nhẹ nhõm.

Lưu Ly vào phòng bệnh nhìn bà đang nằm trên giường.

Hai mắt cô bắt đầu ửng đỏ, bà là người đã chăm sóc cô kể từ tại nạn đó và hai người cũng coi nhau là người thân và dựa vào nhau mà sống.

Bây giờ đến lúc cô phải trả ơn cho bà.
Nhưng Lưu Ly vẫn chưa đủ tiền để có thể đăng kí phẫu thuật lần nữa cho bà.

Đọt nhiên một cuộc gọi đến từ Quản lý của cô.
‘‘Lưu Ly à, Bây giờ cô hãy đến quán bar MR.

Nhạc sĩ Trần muốn ký hợp đồng với cô.’’
‘’ Thật ạ?’’.

Lưu Ly không cầm được vui sướng: ‘‘Cảm ơn anh Phong’’
Nhạc sĩ Trần là một gương mặt trẻ nhưng rất tài năng.

Là người rất khắt khe trong việc tuyển chọn những giọng ca đ
phù hợp với cả khúc mà ông sáng tác.

Mỗi bài hát của ông đưa ra đều hot sau một khoảng thời gian ngắn.

Cơ hội này không thể để vụt mất được..

Chapter
1 Chương 1: 1: Ly Tâm Và Hạ Dương
2 Chương 2: 2: Về Nhà Cũ
3 Chương 3: 3: Tình Đầu
4 Chương 4: 4: Lời Nói Ẩn Ý
5 Chương 5: 5: Che Mắt
6 Chương 6: 6: Bảo Ngọc
7 Chương 7: 7: Chọn Đồ Cho Ly Tâm
8 Chương 8: 8: Món Quà Bất Ngờ
9 Chương 9: 9: Hàng Giả
10 Chương 10: 10: Đưa Cô Ta Về
11 Chương 11: 11: Tuổi Trẻ Thật Tốt
12 Chương 12: 12: Ở Cạnh Cô Ta
13 Chương 13: 13: Về Muộn
14 Chương 14: 14: Cảm Thấy Như Thế Nào
15 Chương 15: 15: Ân Tình Cứu Mạng Năm Xưa
16 Chương 16: 16: Đụng Hàng
17 Chương 17: 17: Đối Xử Khác Với Em
18 Chương 18: 18: Vân Thy Bị Dị Ứng
19 Chương 19: 19: Tránh Ra
20 Chương 20: 20: Chưa Từng Xác Định Quan Hệ
21 Chương 21: 21: Đừng Loạn
22 Chương 22: 22: Lần Cuối Cùng
23 Chương 23: 23: Chuẩn Bị Rời Đi
24 Chương 24: 24: Đừng Bao Giờ Trở Lại
25 Chương 25: 25: Cá Cược
26 Chương 26: 26: Bói Toán
27 Chương 27: 27: Cầu May Mắn Cho Hạ Dương
28 Chương 28: 28: Cầu Cứu
29 Chương 29: 29: Phát Nổ
30 Chương 30: 30: Ngày Cá Tháng Tư Mất Mát
31 Chương 31: 31: Không Nhận
32 Chương 32: 32: Vô Cảm
33 Chương 33: 33: Tình Nhân Thế Thân
34 Chương 34: 34: Cái Chết Đến Quá Đột Ngột
35 Chương 35: 35: Đừng Nhắc Đến Nữa
36 Chương 36: 36: Vứt Hết Đi
37 Chương 37: 37: Ảo Giác
38 Chương 38: 38: Mày Định Làm Gì Em Ấy
39 Chương 39: 39: Hồi Tưởng
40 Chương 40: 40: Hối Hận
41 Chương 41: 41: Bỏ Thuốc
42 Chương 42: 42: Nhẫn Cầu Hôn Muộn Màng
43 Chương 43: 43: Nữ Thần Tượng Xinh Đẹp
44 Chương 44: 44: Thay Đổi Diện Mạo
45 Chương 45: 45: Kiếm Một Kim Chủ
46 Chương 46: 46: Thư Mời Dạ Tiệc
47 Chương 47: 47: Bức Ảnh
48 Chương 48: 48: Gặp Nhau
49 Chương 49: 49: Trở Về Với Anh
50 Chương 50: 50: Không Phải Nhận Nhầm
51 Chương 51: 51: Muốn Bao Nuôi
52 Chương 52: 52: Cô Ta Không Đáp Ứng Được Anh
53 Chương 54: 54: Cảm Thấy Hợp Nhau
54 Chương 56: 56: Người Thích Ly Tâm Từ Lâu
55 Chương 58: 58: Bao Nuôi Đến 50 Năm
56 Chương 60: 60: Rốt Cuộc Là Sai Ở Đâu
57 Chương 62: 62: Dù Cho Có Lời Dụng Thì Vẫn Chấp Nhận
58 Chương 63: 63: Vẫn Đáng Yêu Như Vậy
59 Chương 64: 64: Phải Biết Quý Trọng Bản Thân
60 Chương 65: 65: Tìm Hiểu Sở Thích Của Em
61 Chương 66: 66: Giọng Nói Đầy Ái Muội Của Nam Nhân Và Lưu Ly
62 Chương 67: 67: Anh Có Tư Cách Gì Chất Vấn Tôi
63 Chương 68: 68: Xin Em Đừng Ở Bên Người Khác
64 Chương 69: 69: Được Đón Nhận
65 Chương 70: 70: Vân Thy Sẽ Ra Nước Ngoài
66 Chương 71: 71: Tại Sao Lúc Đó Cô Ta Không Chết Đi
67 Chương 72: 72: Bỏ Lại Quá Khứ
68 Chương 73: 73: Gặp Lại
69 Chương 74: 74: Anh Có Thể Thử Với Em
Chapter

Updated 69 Episodes

1
Chương 1: 1: Ly Tâm Và Hạ Dương
2
Chương 2: 2: Về Nhà Cũ
3
Chương 3: 3: Tình Đầu
4
Chương 4: 4: Lời Nói Ẩn Ý
5
Chương 5: 5: Che Mắt
6
Chương 6: 6: Bảo Ngọc
7
Chương 7: 7: Chọn Đồ Cho Ly Tâm
8
Chương 8: 8: Món Quà Bất Ngờ
9
Chương 9: 9: Hàng Giả
10
Chương 10: 10: Đưa Cô Ta Về
11
Chương 11: 11: Tuổi Trẻ Thật Tốt
12
Chương 12: 12: Ở Cạnh Cô Ta
13
Chương 13: 13: Về Muộn
14
Chương 14: 14: Cảm Thấy Như Thế Nào
15
Chương 15: 15: Ân Tình Cứu Mạng Năm Xưa
16
Chương 16: 16: Đụng Hàng
17
Chương 17: 17: Đối Xử Khác Với Em
18
Chương 18: 18: Vân Thy Bị Dị Ứng
19
Chương 19: 19: Tránh Ra
20
Chương 20: 20: Chưa Từng Xác Định Quan Hệ
21
Chương 21: 21: Đừng Loạn
22
Chương 22: 22: Lần Cuối Cùng
23
Chương 23: 23: Chuẩn Bị Rời Đi
24
Chương 24: 24: Đừng Bao Giờ Trở Lại
25
Chương 25: 25: Cá Cược
26
Chương 26: 26: Bói Toán
27
Chương 27: 27: Cầu May Mắn Cho Hạ Dương
28
Chương 28: 28: Cầu Cứu
29
Chương 29: 29: Phát Nổ
30
Chương 30: 30: Ngày Cá Tháng Tư Mất Mát
31
Chương 31: 31: Không Nhận
32
Chương 32: 32: Vô Cảm
33
Chương 33: 33: Tình Nhân Thế Thân
34
Chương 34: 34: Cái Chết Đến Quá Đột Ngột
35
Chương 35: 35: Đừng Nhắc Đến Nữa
36
Chương 36: 36: Vứt Hết Đi
37
Chương 37: 37: Ảo Giác
38
Chương 38: 38: Mày Định Làm Gì Em Ấy
39
Chương 39: 39: Hồi Tưởng
40
Chương 40: 40: Hối Hận
41
Chương 41: 41: Bỏ Thuốc
42
Chương 42: 42: Nhẫn Cầu Hôn Muộn Màng
43
Chương 43: 43: Nữ Thần Tượng Xinh Đẹp
44
Chương 44: 44: Thay Đổi Diện Mạo
45
Chương 45: 45: Kiếm Một Kim Chủ
46
Chương 46: 46: Thư Mời Dạ Tiệc
47
Chương 47: 47: Bức Ảnh
48
Chương 48: 48: Gặp Nhau
49
Chương 49: 49: Trở Về Với Anh
50
Chương 50: 50: Không Phải Nhận Nhầm
51
Chương 51: 51: Muốn Bao Nuôi
52
Chương 52: 52: Cô Ta Không Đáp Ứng Được Anh
53
Chương 54: 54: Cảm Thấy Hợp Nhau
54
Chương 56: 56: Người Thích Ly Tâm Từ Lâu
55
Chương 58: 58: Bao Nuôi Đến 50 Năm
56
Chương 60: 60: Rốt Cuộc Là Sai Ở Đâu
57
Chương 62: 62: Dù Cho Có Lời Dụng Thì Vẫn Chấp Nhận
58
Chương 63: 63: Vẫn Đáng Yêu Như Vậy
59
Chương 64: 64: Phải Biết Quý Trọng Bản Thân
60
Chương 65: 65: Tìm Hiểu Sở Thích Của Em
61
Chương 66: 66: Giọng Nói Đầy Ái Muội Của Nam Nhân Và Lưu Ly
62
Chương 67: 67: Anh Có Tư Cách Gì Chất Vấn Tôi
63
Chương 68: 68: Xin Em Đừng Ở Bên Người Khác
64
Chương 69: 69: Được Đón Nhận
65
Chương 70: 70: Vân Thy Sẽ Ra Nước Ngoài
66
Chương 71: 71: Tại Sao Lúc Đó Cô Ta Không Chết Đi
67
Chương 72: 72: Bỏ Lại Quá Khứ
68
Chương 73: 73: Gặp Lại
69
Chương 74: 74: Anh Có Thể Thử Với Em