Chương 51: Xót

- " Xin hỏi ở đây ai là Tần Sinh.."

Tần Sinh nuốt một ngụm nước bọt, làn môi run run..

- " Là..là tôi..."

Ánh mắt hai người cảnh sát nghiêm lại..

- " Mời anh theo chúng tôi về hợp tác điều tra.Chúng tôi nghi ngờ anh bắt tay với Lữ Tân nhập thuốc giả cho bệnh viện Tâm An."

- " Không..không..tôi không biết gì cả thật đấy..".

- " Nếu anh trong sạch chúng tôi sẽ trả lại sự trong sạch cho anh.Còn ngược lại anh phải trả giá cho sai lầm của mình..."

Tần Sinh quay đầu tìm kiếm Tần Cát..

- "Ông..Ông phải cứu cháu...cháu không muốn đến đó..Ông.."

Lúc này ngoài cổng Tần Hải và Phụng Loan vừa về đến nhìn cảnh này sắc mắt liền tái mét..

Phụng Loan chạy nhanh vào nắm tay Tần Sinh..

- " Chuyện gì..chuyện gì thế này..Sao cảnh sát lại đến đến đây.."

Ánh mắt càng thêm hỏang hốt liếc qua Tần Phong đang đứng sừng sững giữa nhà...

Mắt bà ta như muốn rớt ra ngoài, không biết bất ngờ quá mức hay do bị kích thích từ chuyện gì khác,  đến mặt cất không còn chút máu..

Trên môi Tần Phong treo nụ  cười lạnh..

Cảnh sát không cho thêm thời gian bước đến nhanh chóng còng lấy tay Tần Sinh..

Hắn ta hét to..

- " Ông..Ông..Cứu cháu..Mẹ..mẹ..Chuyện này không liên quan đến Con.."

Tần Hải cũng sốt ruột bước đến ngăn cảnh sát lại..

- " Chờ một chút..."

- " Để họ đưa Tần Sinh đi đi.."

Tần Cát bất ngờ lên tiếng, ánh mắt ông sâu hút không đáy chẳng ai hiểu Ông đang nghĩ gì..

Cả nhà ai cũng bất ngờ với quyết định của Ông...

Tần Sinh mắt đỏ hoe không tin vào tai mình..

Phụng Loan nức nở quýnh quáng..

- " Ba..Ba con xin ba cứu Tần Sinh..Ba đừng làm vậy mà.."

Tần Cát im lặng bước đến gần Tần Sinh..

- " Nếu cháu thật sự trong sạch.Ông hứa sẽ làm mọi cách đưa cháu trở về..Đi đi,  mạnh mẽ lên.."

- " Không..cháu không muốn...ông..."

Hai viên cảnh sát rất nhanh kéo lấy Tần Sinh ra xe, Phụng Loan đuổi theo ra cổng khóc nức nở, người giúp việc ai cũng bị một phen ngỡ ngàng..

Chỉ trong một ngày đã xảy ra quá nhiều chuyện..

Tần Hải ánh mắt đau lòng khi quay đầu nhìn thấy Tần Phong.

Ông bước đến thẩn trọng nhìn Tần Phong từ trên xuống dưới..

- " Phong..Con..con đi được rồi à.."

Tần Phong gật đầu nhàn nhạt nói..

- " Vâng.."

Tần Hải muốn nói thêm gì nữa, đã bị Tần Cát cắt lời..

- " Có phải cháu nên cho Ông một lời giải thích hay không..?"

Ánh mắt sắc bén của Tần Cát khóa chặt Tần Phong..

Tần Phong đi qua người Tần Hải bước đến cửa đối diện với Ông mình..

Bình thản  nói..

- " Hãy chờ cảnh sát giải đáp thắc mắc của Ông vậy.Sẽ sớm thôi.."

Ánh mắt quét nhanh qua Phụng Loan..

Môi anh nhếch lên..

- " Bồ Tát sợ nhân, chúng sanh sợ quả.

Nhân quả biết tìm đúng người để đến.Nên cháu cũng đang đợi chờ..Không có gì cháu xin đi trước.."

Tần Cát sâu sắc nhìn qua Tần Phong rồi khẽ gật đầu, ánh mắt lướt qua khuôn mặt tái mét của Phụng Loan một cách nghiền ngẫm..

Phất tay bảo Tần Hải đưa mình lên lầu..

Tần Phong quay đầu cùng thuộc hạ bước qua Phụng Loan ra cửa..

- " Phong..."

Tiếng bà ta vang lên có gì đó nhẫn nhịn đau đớn khó nói..

Bước chân Tần Phong chựng lại..

- " Con..xin con hãy cứu anh con.."

Tiếng nức nở Phụng Loan vang lên sau lưng..

Cứ ngở sẽ là một câu hỏi thăm dù là giả tạo để anh hiểu được cảm được mình còn có người gọi là mẹ..Nhưng mà không sao, anh vốn quen rồi, mọi cảm giác cứ theo thói quen rồi cũng dần biến mất..

- " Anh ta vô tội ắt được thả..."

Anh lạnh lùng để lại một câu rồi cất bước rời đi.Chỉ muốn  một bước có thể rời đi khỏi ngay nơi này..

Lúc Tần Phong trở về thím Lan đang tưới cây, nhìn thấy anh bước đi nhẹ nhàng đối với bà mà nói là chuyện vô cùng kinh thiên động địa..

Vòi nước văng tứ tung cũng chẳng hề hay biết.

A kiên tốt bụng  nhắc nhở.

- " Thím Lan cây này mà tưới nữa sẽ chết đấy"

Thím Lan sực tỉnh  vội vả tắt nước đi, dè dặt nhìn Tần Phong..

- " Thiếu gia..cậu đi..đi lại được rồi.."

Tần Phong mỉm cười gật đầu lại hỏi một chuyện khác..

- " Dao Dao chưa dậy à..?".

- " Vâng.."

Tần Phong cũng không nấn ná lại lâu, sải dài bước chân đi vào nhà..

Thím Lan nhìn theo đến vóc dáng cao lớn anh khuất sau cánh cửa vẫn không chớp mắt được bà thì thào..

- " Cậu Kiên sao mà thiếu gia có thể đi được vậy.Nhìn đi đứng như người thường á.."

Nào có giống một người mới đi lại được..

A Kiên nhún vai.

- " Chắc là ăn cơm thím nấu.."

Cẩn Trúc buồn cười bỏ đi trước, A Kiên cũng nối bước theo sau..để lại Thím Lan vẫn không thể nào tiếp thu nổi chuyện hoang đường này..

Sao có nói đi lại được là đi được thế này..

Tần Phong nhẹ nhàng mở cửa phòng ngủ, Anh thả nhẹ bước chân tiến đến chiếc giường mà có người phụ nữ anh yêu đang say giấc.

Bên giường lún xuống, Tần Phong nghiêng người xoa lấy khuôn mặt ngủ say của cô vợ nhỏ..

Sở Dao cuộn chăn vào lòng, vô tình khoe trọn bờ vai trắng mịn, tấm chăn chỉ che qua nửa ngực, trên da thịt non nớt là các dấu vết hồng đỏ để lại nhìn vô cùng đẹp mắt và ái muội..

Anh khom người hôn lên vai cô, Sở Dao bị nhột, có gì đó mềm mại rồi ẩm ướt trên cổ mình..

Sở Dao hé mắt chỉ thấy một cái đầu đen đang chuẩn bị vùi xuống ngực cô..

- " Phong..đừng..đừng..em mệt lắm.."

Đêm qua bị anh hành hạ đến gần sáng, cô khóc nức nở thảm thương anh mới buông tha.Giờ mà bị anh làm nữa chắc chắn cô sẽ không xuống giường nổi..

Tần Phong cười khẽ ngẩng đầu hôn lên môi cô , có chút ái nái..

- " Mệt lắm sao.Lỗi của anh.."

Sở Dao định phụng phịu muốn làm ngơ lời anh vì lần nào anh chẳng nói thế.Đến khi nhập cuộc anh nào đối hoài đến những gì đã nói..

Nhưng khi thấy trên mặt anh sưng đỏ còn có vệt dấu tay..Nhìn kỹ một chút bên khóe môi dính một chút máu..

Sở Dao hoảng hốt ngồi bật dậy, một tay giữ lấy chăn, tay còn lại xoa mặt anh..

Đôi mắt mới trong vắt giờ đỏ hoe lo lắng hỏi..

- " Phong..mặt anh làm sao thế...ai..ai đánh anh thế này..Ôi..sưng rồi.."

Lúc này Tần Phong mới nhớ đến vết thương trên mặt.Vừa rồi anh không có cảm giác đau.Nhưng bây giờ Sở Dao chạm vào, lại nhìn đôi mắt lưng tròng ánh nước của cô anh lại cảm thấy hơi đau rát..

Anh nắm tay cô đưa lên miệng hôn..

- " Anh không sao.Đừng lo.."

Sở Dao đau lòng gần chết, ngân ngấn nước mắt..

- " Sưng cả rồi.Thế mà bảo không sao..Còn chảy cả máu miệng thế này.."

Tim Tần Phong mềm nhũng, anh kéo cô vào lòng..

- " Thật không sao..Chỉ vì Ông có chút tức giận nên mới ra tay mạnh một chút.."

Đây cũng là lần đầu tiên anh bị Tần Cát đánh, dĩ nhiên anh biết Tần Cát giận vì ông ngày đêm lo lắng nhưng bị anh qua mặt nên mới tức giận đến như vậy..

Nghe Tần Cát chính là người ra tay, Sở Dao hoảng hốt ngẩng mặt nhìn anh..

- " Ông..ông đánh anh..?"

- " Ừ.Ông biết biết anh không hề bị liệt.Nghĩ rằng anh cố ý lừa gạt.."

Sở Dao như hiểu ra, đúng là chuyện này chồng cô sai thật rồi..Sở Dao thở dài..

- " Chuyện anh bị tàn phế là nổi đau lớn nhất của Ông.Nên khi biết anh đi lại được mà giấu diếm.Ông tức giận là điều đương nhiên..Nhưng mà  ra tay thế này cũng mạnh quá rồi...."

Sở Dao xót xa vô cùng,đôi mắt đen láy to tròn lúc này chỉ có sự lo lắng và đau lòng thay anh..

Với Tần Phong như thế là quá đủ, thế giới của anh chỉ cần thế này..

Sở Dao vỗ vỗ lấy tay anh..

- " Anh lấy quần áo cho em đi..em đi lấy đá chờm cho anh.."

Thật sự là Tần Phong không thấy có vấn đề gì nhưng nhìn vẻ lo lắng của Sở Dao.

Nếu không để cô làm chắc chắn cô không yên lòng..

Anh nghe lời lại  tủ lấy quần áo cho vợ.

Rồi quay  lại giường,  Sở Dao mới đưa tay nhận lấy anh không đưa   bình thản ngồi xuống giường kéo chăn cô ra..

- " Ui.."

- " Để anh mặc.."

Sở Dao đỏ mặt lấy hai tay che lại ngực, hai chân khép chặt, xấu hổ chẳng không thôi..

Biết rằng chuyện gì cần làm đã làm sạch, thế nhưng thanh thiên bạch nhật thế này, bắt cô trần truồng ngồi đây cho anh ngắm, thật xấu hổ quá mức...

- " Phong..Để em tự mặc.."

- " Vậy anh không chờm đá.."

Sở Dao mím môi buông tay..

Tần Phong nhếch môi, thong thả mặc quần áo cho cô..

Anh biến  thái đến mức Sở Dao thẹn mấy lần đẩy anh ra..

Nơi nào anh chuẩn bị mặc qua lại cúi đầu hôn lên đó..

- " Phong..không đùa nữa..ối..

đừng..Không..phải không phải mặc như vậy..."

Chẳng thèm nhìn, môi cứ dán vào cổ cô nên cài lộn cả nút áo..

Sở Dao hết chịu nổi  buồn bực đẩy anh ra, ôm quần áo nhảy xuống giường chạy thẳng vào phòng tắm..

Tần Phong chóng tay ngả người ra sau, nhìn bóng dáng yêu kiều biến mất,  bật cười thành tiếng..

Chapter
1 Chương 1: Dạ tiệc đêm
2 Chương 2: Gian tình?
3 Chương 3: Muốn kết hôn
4 Chương 4: Tỏ tình
5 Chương 5: Ra mắt
6 Chương 6: Tần Phong Ngỏ Lời
7 Chương 7: Phân chia phòng
8 Chương 8: Ấm ức
9 Chương 9: Buổi tối đầu tiên
10 Chương 10: Nụ hôn tức giận
11 Chương 11: Tin tức buổi sớm
12 Chương 12: Quá Khứ
13 Chương 13: Cuộc gọi không đúng lúc
14 Chương 14: Nếu người đó là em
15 Chương 15: Người đến đêm khuya
16 Chương 16: Chạm mặt
17 Chương 17: Cảnh cáo
18 Chương 18: Phản đối
19 Chương 19: Tìm anh
20 Chương 20: Ngọt ngào
21 Chương 21: Trao đổi
22 Chương 22: Đêm mưa
23 Chương 23: Lời anh đã nói
24 Chương 24: Thực hiện lời đã nói
25 Chương 25: Đứa trẻ hào môn
26 Chương 26: Cô gái ở nhà thờ năm ấy
27 Chương 27: Vật đỏ trên giường
28 Chương 28: Không có tư cách
29 Chương 29: Đứa em trai hiểu chuyện
30 Chương 30: Bệnh viện
31 Chương 31: Rình Rập
32 Chương 32: Nhớ!
33 Chương 33: Bữa cơm gia đình
34 Chương 34: Em dâu thật may mắn
35 Chương 35: Bất an
36 Chương 36: Vật chứng
37 Chương 37: Ai làm?
38 Chương 38: Kịch hay vẫn còn phía sau
39 Chương 39: Màn đêm
40 Chương 40: Gia môn bất hạnh
41 Chương 41: Thiên đường
42 Chương 42: Bar BLack
43 Chương 43: Chết lặng
44 Chương 44: Nhờ vả
45 Chương 45: Tặng quà
46 Chương 46: Biến sắc
47 Chương 47: Ganh tỵ đến phát điên
48 Chương 48: Thị tẩm mỹ nhân
49 Chương 49: Sự đời bất ngờ
50 Chương 50: Cái tát
51 Chương 51: Xót
52 Chương 52: Người không nên đến
53 Chương 53: Cảnh tượng khó xử
54 Chương 54: Ai mới là con cháu tần gia?
55 Chương 55: Bà Biết Không?
56 Chương 56: Tin đồn
57 Chương 57: Buổi tiệc tối nay
58 Chương 58: Đàm phán hôn nhân
59 Chương 59: Bật khóc
60 Chương 60: Ra mặt cảnh cáo
61 Chương 61: Là ai?
62 Chương 62: Vợ chồng cãi nhau
63 Chương 63: Chuyến đi thực tập
64 Chương 64: Cảnh ái muội.
65 Chương 65: Tò mò
66 Chương 66: Viên mãn
67 Chương 67: Ngoại Truyện 1
68 Chương 68: Ngoại truyện 2
69 Chương 69: Ngoại truyện 3
70 Chương 70: Ngoại truyện 4
71 Chương 71: Ngoại truyện 5
72 Chương 72: Ngoại truyện 6
73 Chương 73: Ngoại truyện 7
74 Chương 74: Ngoại truyện 8
75 Chương 75: Ngoại truyện 9
76 Chương 76: Ngoại truyện 10
77 Chương 77: Ngoại truyện 11
78 Chương 78: Ngoại Truyện 12
79 Chương 79: Ngoại Truyện 13
80 Chương 80: Ngoại Truyện 14
81 Chương 81: Ngoại truyện 15
Chapter

Updated 81 Episodes

1
Chương 1: Dạ tiệc đêm
2
Chương 2: Gian tình?
3
Chương 3: Muốn kết hôn
4
Chương 4: Tỏ tình
5
Chương 5: Ra mắt
6
Chương 6: Tần Phong Ngỏ Lời
7
Chương 7: Phân chia phòng
8
Chương 8: Ấm ức
9
Chương 9: Buổi tối đầu tiên
10
Chương 10: Nụ hôn tức giận
11
Chương 11: Tin tức buổi sớm
12
Chương 12: Quá Khứ
13
Chương 13: Cuộc gọi không đúng lúc
14
Chương 14: Nếu người đó là em
15
Chương 15: Người đến đêm khuya
16
Chương 16: Chạm mặt
17
Chương 17: Cảnh cáo
18
Chương 18: Phản đối
19
Chương 19: Tìm anh
20
Chương 20: Ngọt ngào
21
Chương 21: Trao đổi
22
Chương 22: Đêm mưa
23
Chương 23: Lời anh đã nói
24
Chương 24: Thực hiện lời đã nói
25
Chương 25: Đứa trẻ hào môn
26
Chương 26: Cô gái ở nhà thờ năm ấy
27
Chương 27: Vật đỏ trên giường
28
Chương 28: Không có tư cách
29
Chương 29: Đứa em trai hiểu chuyện
30
Chương 30: Bệnh viện
31
Chương 31: Rình Rập
32
Chương 32: Nhớ!
33
Chương 33: Bữa cơm gia đình
34
Chương 34: Em dâu thật may mắn
35
Chương 35: Bất an
36
Chương 36: Vật chứng
37
Chương 37: Ai làm?
38
Chương 38: Kịch hay vẫn còn phía sau
39
Chương 39: Màn đêm
40
Chương 40: Gia môn bất hạnh
41
Chương 41: Thiên đường
42
Chương 42: Bar BLack
43
Chương 43: Chết lặng
44
Chương 44: Nhờ vả
45
Chương 45: Tặng quà
46
Chương 46: Biến sắc
47
Chương 47: Ganh tỵ đến phát điên
48
Chương 48: Thị tẩm mỹ nhân
49
Chương 49: Sự đời bất ngờ
50
Chương 50: Cái tát
51
Chương 51: Xót
52
Chương 52: Người không nên đến
53
Chương 53: Cảnh tượng khó xử
54
Chương 54: Ai mới là con cháu tần gia?
55
Chương 55: Bà Biết Không?
56
Chương 56: Tin đồn
57
Chương 57: Buổi tiệc tối nay
58
Chương 58: Đàm phán hôn nhân
59
Chương 59: Bật khóc
60
Chương 60: Ra mặt cảnh cáo
61
Chương 61: Là ai?
62
Chương 62: Vợ chồng cãi nhau
63
Chương 63: Chuyến đi thực tập
64
Chương 64: Cảnh ái muội.
65
Chương 65: Tò mò
66
Chương 66: Viên mãn
67
Chương 67: Ngoại Truyện 1
68
Chương 68: Ngoại truyện 2
69
Chương 69: Ngoại truyện 3
70
Chương 70: Ngoại truyện 4
71
Chương 71: Ngoại truyện 5
72
Chương 72: Ngoại truyện 6
73
Chương 73: Ngoại truyện 7
74
Chương 74: Ngoại truyện 8
75
Chương 75: Ngoại truyện 9
76
Chương 76: Ngoại truyện 10
77
Chương 77: Ngoại truyện 11
78
Chương 78: Ngoại Truyện 12
79
Chương 79: Ngoại Truyện 13
80
Chương 80: Ngoại Truyện 14
81
Chương 81: Ngoại truyện 15