Chương 51: 51: Nhận Một Nghĩa Phụ

Nắm cây thương trong tay, Lý Đằng Phong không dời được con mắt mà liên tục nhìn chằm chằm vào nó.

Với Khoảng cách gần như thế này, Lý Đằng Phong có thể xem tường tận chi tiết cây thương một cách tỉ mỉ.
Thân thương có một màu đen huyền bí, xen lẫn những đường tơ màu tím đầy rối loạn chạy dọc từ đầu đến cuối khiến cho người xem như bị hút lấy.

Điểm đặc biệt trên cây thương là có một cái lỗ hình tròn nằm ở đuôi thương được mắc thêm một cái hồ lô treo lơ lửng, Lý Đằng Phong đoán mò đó có thể là vật trang trí nên cũng không bận tâm lắm.
Ngoài ra mũi thương cũng được làm ra rất sắc xảo, nó dẹt sang hai bên trông như một chiếc lá lúa, nó trắng sáng, óng ánh đến rợn người, nhìn vào cho cảm giác lành lạnh trên da thịt.

Cũng như phần đuôi của cán thương, mũi thương cũng có một lỗ tròn nằm gần chỗ giao nhau giữa cán và mũi.
Lý Đằng Phong nhìn mãi không chán, càng nhìn càng u mê khó rời mắt, anh ta thật không thể tin rằng bây giờ thứ bảo bối này đã thuộc sở hữu của mình.

Điều này có thể khiến Lý Đằng Phong đang ngủ cũng phải bật dậy mà cười mãn nguyện.
- Tử Huyết, hân hạnh được cùng ngươi kề vai chiến đấu.
Lý Đằng Phong hớn hở nói nhỏ, cây thương như hiểu ý, nó run lên vài cái làm năng lượng lại một lần nữa dao động.
Không chờ được nữa, Lý Đằng Phong cầm chắc cây thương rồi đi vài đường đẹp mắt, đòn đánh từ cây thương nhẹ nhàng nhưng đầy uy lực, nơi nó quét qua đều mang theo tiếng gió rít chói tai.
- Thế nào? Tiểu tử ngươi vừa ý chứ?
Thân ảnh mờ ảo tuy vẻ ngoài vẫn trầm tĩnh nói ra nhưng hai mắt của y lại hiện lên sự hưng phấn khó diễn tả.
- Bảo bối này ta rất hài lòng.

Đa tạ ông bác rất nhiều!
Lý Đằng Phong thu thương đáp lời, anh ta cũng không quên cảm ơn một tiếng, dù gì đây cũng là đồ người ta cho mình mà.
- Tiểu tử ngươi thú vị thật! Không biết ngươi quý danh là gì?
Lão giả mĩm cười hỏi.
- Ta tên Lý Đằng Phong.
Lý Đằng Phong cũng không giấu diếm gì, thoải mái trả lời.
- Ta tên Nam Phương Nghị Thế.

Ngươi có thể gọi ta là Nam lão.
Lão giả mờ ảo tự xưng là Nam Phương Nghị Thế hào sảng nói ra.
Bất giác Lý Đằng Phong phát hiện lão giả dường như lu mờ hơn lúc trước rất nhiều, anh ta đoán có lẽ do lúc nãy lão giả vì giúp mình nên mới bị như vậy.

Trong lòng Lý Đằng Phong hơi không vui, vì mình mà anh ta đã gián tiếp làm người khác bị giảm đi rất nhiều thời gian tồn tại.
Mặc dù Lý Đằng Phong chưa hiểu được bao nhiêu về tu sĩ nhưng anh ta cũng biết được khi một linh hồn thể bị mờ đi có nghĩa là năng lượng của họ đã mất đi rất nhiều.
Tuy lão giả đó làm vậy cũng vì mục đích riêng của mình nhưng Lý Đằng Phong cảm thấy dù sao lão ta cũng đáng được tôn trọng.

Vì một thứ vô tri vô giác, vì một người xa lạ mà lão giả đó lại chấp nhận rút ngắn đi thời gian sống, một con người như vậy rất đáng kính nể.
Trên thế gian không thiếu người cho đi những thứ quý giá của mình một cách thật lòng nhưng người cho đi bằng cả tính mạng lại vô cùng hiếm hoi.
Lý Đằng Phong có vài lời muốn nói cùng với lão giả nhưng anh ta lại không biết mở miệng như thế nào.
- Nam lão...!ta có một chuyện muốn nói với ngươi.
Lý Đằng Phong chần chừ giây lát rồi thăm dò nói.
- Tiểu tử, có gì nói thẳng ra đi, ấp úng làm cái gì.
Nam Phương Nghị Thế khó hiểu nhìn Lý Đằng Phong.
- Ta biết Nam lão truyền lại cho ta những bảo vật ở đây đều gần như không muốn đòi hỏi điều kiện quá lớn, không cần lấy ở chỗ ta bất cứ một thứ gì cả.

Tuy nhiên những việc đó lại làm ta rất áy náy.

Mặc dù ta không muốn mình chỉ có nhận mà không có trả nhưng ta lại không biết cách nào để đền đáp lại ân tình mà Nam lão đã cho ta.

Thế nên ta có một thỉnh cầu...
Lý Đằng Phong thật tâm nói ra.

Tuy Lý Đằng Phong không phải là loại người thấy bảo mà không tham, vơ vét sạch là đằng khác nhưng đó chỉ là đối với những thứ vô chủ hoặc không có chủ nhân ở bên cạnh.

Còn việc có chủ nhân trấn giữ và được đích thân chủ nhân vật đó truyền lại, lại thuộc về khía cạnh khác.
- Ngươi cứ lòng vòng mãi làm ta chóng mặt quá.
Nam lão bất đắc dĩ thở dài, y thật không hiểu tên thiếu niên trước mặt mình đang nghĩ gì, từ nãy giờ y bị xoay như chong chóng sắp hoa mắt đến nơi rồi.
- Tiểu tử Lý Đằng Phong thỉnh cầu Nam lão thu nhận ta làm nghĩa tử.
Lý Đằng Phong quỳ một chân xuống chắp tay, dáng vẻ rất thành khẩn, anh ta làm vậy cũng là có lý do riêng của mình.
Thứ nhất, Lý Đằng Phong muốn đền ơn cho Nam Phương Nghị Thế bằng cách lưu giữ hai chữ nghĩa phụ mãi mãi ở trong lòng, chỉ cần có hai chữ này anh ta sẽ luôn luôn nhớ mình đã từng nhận ơn Nam Phương Nghị Thế, không bao giờ quên đi mối ân tình này.
Những ơn nghĩa mà không thể trả bằng vật chất hay thứ tương đương, Lý Đằng Phong chỉ còn cách trả bằng sự kính trọng, bằng cách khắc sâu nó vào lòng.
Thứ hai, Lý Đằng Phong muốn mình sẽ có thêm một chỗ dựa về sau nếu sau này Nam Phương Nghị Thế may mắn nhận được cơ duyên có thể hồi phục như lúc trước.

Mặc dù điều đó khá mong manh nhưng Lý Đằng Phong sẽ không vì vậy mà bỏ qua, anh ta sẽ không cho phép mình bỏ mất một hậu trường lớn như vậy khi cơ hội vẫn còn đang khác con số không.
- Tại sao ngươi muốn bái ta làm nghĩa phụ?
Tuy Nam Phương Nghị Thế bề ngoài không biểu hiện gì hỏi, nhưng trong lòng y đang có loại cảm xúc khó diễn tả thành lời.
- Đằng Phong muốn Nam lão luôn luôn ở trong lòng của mình cho dù sau này ngươi có xảy ra bất cứ việc gì.

Xin Nam lão thành toàn.
Lý Đằng Phong tha thiết đáp lời.
Cả hai người nhìn nhau, tạm thời không nói lời nào, cả hai đều biết thứ trọng yếu mà hai từ phụ tử mang lại là gì.

Đó là sự gắn kết, sự thân thiết chỉ cần có hai từ đó hai người xa lạ sẽ trở nên thân thuộc như quen biết từ lâu, có thể nói giống như hai cha con ruột thịt.
Nam Phương Nghị Thế thầm nghĩ cả đời mình không có một đứa con nào, cũng không có ai thân thuộc, bây giờ mình nhận một nghĩa tử cũng tốt, cuối đời xem như được an ủi phần nào.
Mặc khác Nam Phương Nghị Thế nhận ra thái độ làm người của Lý Đằng Phong cũng không tệ, mặc dù anh ta có chút tật xấu nhưng cũng không đáng bận tâm.
- Vậy được.

Kể từ nay ta sẽ thu nhận tiểu tử ngươi làm nghĩa tử.

Sau này miễn là ta còn sống ta sẽ không để ngươi chịu thiệt thòi trước bất cứ kẻ nào.
Nam Phương Nghị Thế mỉm cười mãn nguyện, ôn tồn nói ra.
- Đằng Phong bái kiến nghĩa phụ.
Lý Đằng Phong kính cẩn nói ra rồi dập đầu ba cái liên tiếp.
- Tiểu tư ngươi quả là câu nệ tiểu tiết.

Đủ rồi, đứng dậy đi.

Ta có một ít quà gặp mặt cho ngươi đây.
Nam Phương Nghị Thế cười tươi nói ra.
- À mà thôi, cứ xem mấy thứ mà ngươi nhận được lúc trước là quà gặp mặt đi.
Nam Phương Nghị Thế đang định lấy thứ gì đó ra nhưng y chợt nhớ mình có còn gì nữa đâu nên đành lẽo mép nuốt lời.
Bên này Lý Đằng Phong đang háo hức chờ nhận bảo bối mới nhưng anh ta lập tức mất hứng khi nghe những lời của Nam Phương Nghị Thế.

Lý Đằng Phong cứ ngỡ mình sẽ nhận được thứ gì đó hay ho lắm nhưng anh ta không ngờ rằng nghĩa phụ của mình cũng keo kiệt quá.
Tuy nhiên Lý Đằng Phong đâu biết rằng bây giờ Nam Phương Nghị Thế không có một xu dính túi, tất cả những gì Nam Phương Nghị Thế có đều đã phá sản cho Lý Đằng Phong hết rồi..

Chapter
1 Chương 1: 1: Hội Ngộ
2 Chương 2: 2: Biến Cố
3 Chương 3: 3: Họa Diệt Sát
4 Chương 4: 4: Cứu Chữa
5 Chương 5: 5: Bái Sư
6 Chương 6: 6: Cải Thể Độ Cốt
7 Chương 7: 7: Bước Đầu Trên Con Đường Tu Luyện
8 Chương 8: 8: Đối Chiến Dã Thú
9 Chương 9: 9: Thiên Mộc Hóa Tiễn 1
10 Chương 10: 10: Thiên Mộc Hóa Tiễn 2
11 Chương 11: 11: Phong Phi Tiễn
12 Chương 12: 12: Phát Hiện Mới
13 Chương 13: 13: Phẫn Nộ
14 Chương 14: 14: Báo Thù 1
15 Chương 15: 15: Báo Thù 2
16 Chương 16: 16: Dàn Xếp
17 Chương 17: 17: Động Thần Bí
18 Chương 18: 18: Vật Kì Dị
19 Chương 19: 19: Mỹ Nhân Trong Hồ Nước
20 Chương 20: 20: Lâm Kính Tổ
21 Chương 21: 21: Ta Xuyên Không Rồi Sao
22 Chương 22: 22: Làm Khách Quý
23 Chương 23: 23: Nhận Chức Tổng Tiêu Đầu
24 Chương 24: 24: Quyết Định Của Lâm Kính Tổ
25 Chương 25: 25: Bước Đầu Kế Hoạch Chạy Trốn
26 Chương 26: 26: Âu Dương Phi Thần
27 Chương 27: 27: Chọc Nhầm Sát Thần
28 Chương 28: 28: Giết Người Của Bạch Gia
29 Chương 29: 29: Người Ăn Xin Kì Lạ
30 Chương 30: 30: Gia Nhập Lý Gia Quân
31 Chương 31: 31: Tứ Hải Giai Huynh Đệ
32 Chương 32: 32: Khinh Người Quá Đáng
33 Chương 33: 33: Đội Một Chỉ Có Vậy 1
34 Chương 34: 34: Đội Một Chỉ Có Vậy 2
35 Chương 35: 35: Tay Trong Của Bạch Gia
36 Chương 36: 36: Toàn Đội Nhận Phạt
37 Chương 37: 37: Thử Cảm Giác Làm Thần Linh
38 Chương 38: 38: Dân Làng Bị Tấn Công
39 Chương 39: 39: Mưu Sự
40 Chương 40: 40: Kế Hoạch Thao Binh Luyện Tướng
41 Chương 41: 41: Một Người Một Yêu
42 Chương 42: 42: Rồng Vàng Hiển Uy
43 Chương 43: 43: Gặp Được Cơ Duyên
44 Chương 44: 44: Tránh Vỏ Dưa Gặp Vỏ Dừa
45 Chương 45: 45: Thương Lượng
46 Chương 46: 46: Bất Ngờ Này Đến Bất Ngờ Khác
47 Chương 47: 47: Món Hời
48 Chương 48: 48: Tử Huyết
49 Chương 49: 49: Ai Là Kẻ Đi Săn Ai Là Kẻ Bị Săn
50 Chương 50: 50: Quân Đội Giảo Châu
51 Chương 51: 51: Nhận Một Nghĩa Phụ
52 Chương 52: 52: Kết Huyết Khế Với Tiểu Ấu Tử
53 Chương 53: 53: Mở Đầu Giao Tranh
54 Chương 54: 54: Năm Trăm Đấu Năm Nghìn
55 Chương 55: 55: Nơi Đây Ta Bảo Vệ
56 Chương 56: 56: Nhận Thêm Thứ Tốt
57 Chương 57: 57: Âm Mưu
58 Chương 58: 58: Tu Luyện Cửu Chuyển Vạn Luân Quyết
59 Chương 59: 59: Cung Nghênh Thủ Lĩnh Trở Về
60 Chương 60: 60: Âu Dương Phi Thần Là Tu Sĩ
61 Chương 61: 61: Bắc Xà Vương
62 Chương 62: 62: Mưu Sâu Kế Hiểm
63 Chương 63: 63: Người Sắp Đuối Nước Vớ Được Nhánh Cây
64 Chương 64: 64: Ngọn Núi Sau Làng
65 Chương 65: 65: Vỏ Than Ruột Ngọc
66 Chương 66: 66: Vòng Vo Tam Quốc Rồi Mới Đến Miếu Thần Tài
67 Chương 67: 67: Không Có Tiền Cũng Có Thể Làm Một Vị Tiểu Gia
68 Chương 68: 68: Đấu Giá Hội Địa Cung
69 Chương 69: 69: Đấu Giá Đồ Vật Đầu Tiên
70 Chương 70: 70: Tự Biên Tự Diễn
71 Chương 71: 71: Ngươi Dám Âm Ta
72 Chương 72: 72: Một Đường Kết Giao
73 Chương 73: 73: Một Bình Trà Định Giang Sơn
74 Chương 74: 74: Mỹ Nhân Kế
75 Chương 75: 75: Chặn Đường Cướp Bóc
76 Chương 76: 76: Bọ Ngựa Bắt Ve Chim Sẻ Rình Phía Sau
77 Chương 77: 77: Đụng Độ Cường Địch
78 Chương 78: 78: Thực Lực Của Tiểu Ấu Tử
79 Chương 79: 79: Chỉ Trách Ngươi Không Vô Sỉ Bằng Ta
80 Chương 80: 80: Làm Cho Hắc Bạch Lẫn Lộn
81 Chương 81: 81: Đến Xà Châu Thành
Chapter

Updated 81 Episodes

1
Chương 1: 1: Hội Ngộ
2
Chương 2: 2: Biến Cố
3
Chương 3: 3: Họa Diệt Sát
4
Chương 4: 4: Cứu Chữa
5
Chương 5: 5: Bái Sư
6
Chương 6: 6: Cải Thể Độ Cốt
7
Chương 7: 7: Bước Đầu Trên Con Đường Tu Luyện
8
Chương 8: 8: Đối Chiến Dã Thú
9
Chương 9: 9: Thiên Mộc Hóa Tiễn 1
10
Chương 10: 10: Thiên Mộc Hóa Tiễn 2
11
Chương 11: 11: Phong Phi Tiễn
12
Chương 12: 12: Phát Hiện Mới
13
Chương 13: 13: Phẫn Nộ
14
Chương 14: 14: Báo Thù 1
15
Chương 15: 15: Báo Thù 2
16
Chương 16: 16: Dàn Xếp
17
Chương 17: 17: Động Thần Bí
18
Chương 18: 18: Vật Kì Dị
19
Chương 19: 19: Mỹ Nhân Trong Hồ Nước
20
Chương 20: 20: Lâm Kính Tổ
21
Chương 21: 21: Ta Xuyên Không Rồi Sao
22
Chương 22: 22: Làm Khách Quý
23
Chương 23: 23: Nhận Chức Tổng Tiêu Đầu
24
Chương 24: 24: Quyết Định Của Lâm Kính Tổ
25
Chương 25: 25: Bước Đầu Kế Hoạch Chạy Trốn
26
Chương 26: 26: Âu Dương Phi Thần
27
Chương 27: 27: Chọc Nhầm Sát Thần
28
Chương 28: 28: Giết Người Của Bạch Gia
29
Chương 29: 29: Người Ăn Xin Kì Lạ
30
Chương 30: 30: Gia Nhập Lý Gia Quân
31
Chương 31: 31: Tứ Hải Giai Huynh Đệ
32
Chương 32: 32: Khinh Người Quá Đáng
33
Chương 33: 33: Đội Một Chỉ Có Vậy 1
34
Chương 34: 34: Đội Một Chỉ Có Vậy 2
35
Chương 35: 35: Tay Trong Của Bạch Gia
36
Chương 36: 36: Toàn Đội Nhận Phạt
37
Chương 37: 37: Thử Cảm Giác Làm Thần Linh
38
Chương 38: 38: Dân Làng Bị Tấn Công
39
Chương 39: 39: Mưu Sự
40
Chương 40: 40: Kế Hoạch Thao Binh Luyện Tướng
41
Chương 41: 41: Một Người Một Yêu
42
Chương 42: 42: Rồng Vàng Hiển Uy
43
Chương 43: 43: Gặp Được Cơ Duyên
44
Chương 44: 44: Tránh Vỏ Dưa Gặp Vỏ Dừa
45
Chương 45: 45: Thương Lượng
46
Chương 46: 46: Bất Ngờ Này Đến Bất Ngờ Khác
47
Chương 47: 47: Món Hời
48
Chương 48: 48: Tử Huyết
49
Chương 49: 49: Ai Là Kẻ Đi Săn Ai Là Kẻ Bị Săn
50
Chương 50: 50: Quân Đội Giảo Châu
51
Chương 51: 51: Nhận Một Nghĩa Phụ
52
Chương 52: 52: Kết Huyết Khế Với Tiểu Ấu Tử
53
Chương 53: 53: Mở Đầu Giao Tranh
54
Chương 54: 54: Năm Trăm Đấu Năm Nghìn
55
Chương 55: 55: Nơi Đây Ta Bảo Vệ
56
Chương 56: 56: Nhận Thêm Thứ Tốt
57
Chương 57: 57: Âm Mưu
58
Chương 58: 58: Tu Luyện Cửu Chuyển Vạn Luân Quyết
59
Chương 59: 59: Cung Nghênh Thủ Lĩnh Trở Về
60
Chương 60: 60: Âu Dương Phi Thần Là Tu Sĩ
61
Chương 61: 61: Bắc Xà Vương
62
Chương 62: 62: Mưu Sâu Kế Hiểm
63
Chương 63: 63: Người Sắp Đuối Nước Vớ Được Nhánh Cây
64
Chương 64: 64: Ngọn Núi Sau Làng
65
Chương 65: 65: Vỏ Than Ruột Ngọc
66
Chương 66: 66: Vòng Vo Tam Quốc Rồi Mới Đến Miếu Thần Tài
67
Chương 67: 67: Không Có Tiền Cũng Có Thể Làm Một Vị Tiểu Gia
68
Chương 68: 68: Đấu Giá Hội Địa Cung
69
Chương 69: 69: Đấu Giá Đồ Vật Đầu Tiên
70
Chương 70: 70: Tự Biên Tự Diễn
71
Chương 71: 71: Ngươi Dám Âm Ta
72
Chương 72: 72: Một Đường Kết Giao
73
Chương 73: 73: Một Bình Trà Định Giang Sơn
74
Chương 74: 74: Mỹ Nhân Kế
75
Chương 75: 75: Chặn Đường Cướp Bóc
76
Chương 76: 76: Bọ Ngựa Bắt Ve Chim Sẻ Rình Phía Sau
77
Chương 77: 77: Đụng Độ Cường Địch
78
Chương 78: 78: Thực Lực Của Tiểu Ấu Tử
79
Chương 79: 79: Chỉ Trách Ngươi Không Vô Sỉ Bằng Ta
80
Chương 80: 80: Làm Cho Hắc Bạch Lẫn Lộn
81
Chương 81: 81: Đến Xà Châu Thành