Chương 5: Trên đầu chữ sắc có một thanh đao, chút kim đâm ấy tính là gì

Edit + Beta: Snail

Tình địch Mạch Nha nói là một nữ sinh xinh đẹp, mặc T-shirt trắng cùng quần short jeans đơn giản, cột tóc đuôi ngựa, tuy trang phục phổ thông, nhưng trong một đám nữ sinh cố ý ăn diện trang điểm thì dung nhan của cô có vẻ vô cùng xinh đẹp khả ái.

“Kawaii~~” Mắt Mạch Nha bốc lên trái tim hồng nhìn nữ sinh.

“Không phải mày thích loại hình nữ thần sao?” Mạch Đương nhìn cậu nhóc.

“Nữ thần là dùng để nhìn, còn loại này là dùng để làm bạn gái đa!” Ánh mắt Mạch Nha chuyển vài vòng trên thân hai người kia nói, “Có điều quan hệ giữa cô ấy và chị dâu dường như rất tốt.”

Mạch Đương nhìn hai người đang nói chuyện phía trước, thoạt nhìn bọn họ rất quen thuộc, thời điểm nói chuyện nữ sinh còn đưa tay nện vai Trì Yến một cái, vẻ mặt Trì Yến tuy không thể nói có bao nhiêu nhiệt tình, nhưng ít nhất không lạnh nhạt như đối mặt với những nữ sinh bợ đỡ săn đón anh vừa rồi.

Nữ sinh bên cạnh cũng đang chú ý hai người, xì xào bàn tán.

“Ai, lại là Thiền Ngọc.”

“Cô ta và Trì Yến dường như rất quen thuộc, ngày thường còn thấy bọn họ cùng nhau về nhà, nghe nói còn ở chung một tiểu khu đó.”

“Thật hâm mộ mà.”

“Chúng ta ở vạch xuất phát liền thua!”

Dường như… thật sự chính là tình địch. Trong lòng Mạch Đương nghĩ.

“Mẹ tôi bảo mang cho dì Lưu, cậu đưa dì giúp tôi, hôm nay tôi còn có việc.” Thiền Ngọc lấy từ trong túi xách ra một cái hộp đưa cho Trì Yến, là một hộp đồ trang điểm bộ.

“Cảm ơn.” Trì Yến nhận lấy, hỏi cô, “Cậu muốn đi đâu?”

“Đi học á.” Thiền Ngọc vỗ vỗ xe đạp màu hồng của mình, “Cậu muốn đi liên hoan với đội bóng sao, hay để tôi tiễn cậu một đoạn~”

“Không cần, cậu có thể đi.” Trì Yến cự tuyệt, hiển nhiên đối với vật cưỡi màu hồng của cô nàng không có hứng thú.

“Ya, còn ghét bỏ.” Thiền Ngọc hừ một tiếng, “Tôi đi đây.” Nói xong sải bước lên xe liền đạp đi rời khỏi sân bóng nhỏ.

Trì Yến không cùng đi liên hoan, anh quay đầu nói vài câu với đồng đội, cũng thu dọn đồ đạc rời đi.

Mạch Đương thấy anh vác ba lô đi khỏi liền hỏi Mạch Nha: “Vừa rồi có ghi hình lại không?”

“Hơ? Em quên rồi.” Mạch Nha nói, vừa rồi cậu nhóc chỉ mải xem thi đấu, “Không sao, trở lại em tìm người xin một phần là được.”

“Được, anh mời mày ăn cơm, đi trước.” Mạch Đương vỗ vỗ đầu cậu nhóc liền chuẩn bị đuổi theo Trì Yến.

“Ăn cơm thì khỏi, mẹ em gọi anh đến nhà em ăn cơm.” Mạch Nha nhớ tới nhiệm vụ lão mẹ giao phó liền vội vàng kéo cậu lại.

“Lần sau đi.” Mạch Đương nói, ánh mắt nhìn theo bóng lưng Trì Yến.

“Nhất định nha!” Mạch Nha níu cậu lại, thấy cậu gật đầu cam đoan mới buông tay.

Mạch Đương phất phất tay, cắm vào túi quần đi về hướng Trì Yến ly khai.

Phương hướng Trì Yến rời đi không phải đường về nhà của anh, Mạch Đương không biết anh muốn đi đâu, có điều cũng không để ý, nhàn nhã đi theo anh, rớt lại phía sau khoảng chừng mười mét.

Đi ước chừng hai mươi phút, cậu thấy Trì Yến tạt qua quán ăn nhỏ mua chai nước, ba lô tùy ý khoác bên vai trái, một tay cắm vào túi quần, giống như đi dạo khắp nơi vô mục đích, thời điểm đi ngang nhà người ta còn có tâm tư trêu chọc một con mèo trên đầu tường.

Mạch Đương dùng điện thoại quay lại bộ dáng anh chơi đùa với mèo, hình ảnh vô cùng ấm áp.

Lại qua khoảng chừng mười lăm phút, Mạch Đương bắt đầu buồn bực nghĩ không biết anh muốn đi đâu, thời điểm móc di động ra nhìn thời gian rồi do dự xem có muốn đi lên chào hỏi hay không, vừa ngẩng đầu liền phát hiện không nhìn thấy Trì Yến đang đi phía trước đâu nữa.

Mạch Đương sửng sốt một chút liền chạy lên, vừa đến cạnh chỗ rẽ đột nhiên một bàn tay vươn ra, kéo một cái liền đem cậu đè lên tường, cậu theo bản năng muốn phản kích bỗng dưng nghe được giọng nói Trì Yến vang lên từ sau lưng: “Cậu muốn đi theo tôi tới bao giờ?”

Động tác của Mạch Đương dừng lại, tùy ý Trì Yến khóa tay mình ở sau lưng, khuôn mặt dán vào tường, trong lòng còn hiện lên một câu rất không hợp thời “Ây nha, nắm tay nữa nha, nam thần chủ động á.”

Tay si hán cừ khôi như vậy, đúng là có một không hai.

Trì Yến thấy cậu không trả lời, sườn mặt còn lộ ra tia cười gàn dở, động tác trên tay lại tăng thêm vài phần, âm thanh lạnh lùng: “Nói.”

“Ây ây ây!!” Lúc này Mạch Đương mới phối hợp mà mà kêu đau mấy tiếng, “Đừng dùng sức như vậy mà, tay muốn gãy rồi.”

“Cậu là ai? Vì sao theo tôi?” Trì Yến thấy cậu kêu đau trên tay hơi buông lỏng chút sức lực, nhưng cũng không buông cậu ra, chỉ chờ cậu trả lời.

Mạch Đương không ngờ mới nửa tháng không xuất hiện, Trì Yến liền quên mình, xem ra hành vi xin số điện thoại của mình cũng không lưu lại ấn tượng gì cho anh.

Trong lòng có chút đáng tiếc, Mạch Đương dứt khoát giới thiệu một chút về mình lần nữa: “Tui là Mạch Đương, học viện kỹ thuật giao thông.”

“Tui là Mạch Đương học viện kỹ thuật chuyên ngành giao thông, anh có thể cho tui số điện thoại của anh không?”

“Vậy anh thích em trai nhỏ sao?”

Trì Yến nghe cậu nói xong, trong đầu chợt lóe tin tức liên quan, chân mày hơi cau lại một chút.

“Chính là người lần trước hỏi xin số điện thoại của anh á, ây, đúng rồi, anh khiêu vũ tui còn cao giọng hát cho anh kia mà.” Mạch Đương cho rằng anh còn chưa nghĩ ra, há mồm hát một câu: “Cho em một ánh mắt, nóng bỏng nóng bỏng!”

Trì Yến: “…”

“Nhớ ra rồi sao?” Mạch Đương hỏi.

Trì Yến không nói gì, có điều lại thả lỏng tay buông cậu ra.

Kỳ thật thời điểm Mạch Đương nói tên Trì Yến liền nhớ ra, dù sao bị con trai ngăn lại muốn xin số vẫn là lần đầu tiên, còn nói những lời vô cùng kỳ quái nữa chứ.

Có điều… Trì Yến đánh giá Mạch Đương đang xoa cổ tay một chút, phát hiện bộ dáng hôm nay cùng ngày đó có chút chênh lệch, vừa rồi lại vẫn luôn đi theo phía sau mình nên không chú ý tới diện mạo, cho nên trong khoảng thời gian ngắn mình không nhận ra.

Vừa rồi Trì Yến xuống tay có chút nặng, Mạch Đương xoa nhẹ cổ tay, thấy anh đang đánh giá mình, liền buông tay lộ ra một nụ cười sáng lạng: “Hì, Trì Yến anh còn nhớ tui không?”

Trì Yến ung dung thản nhiên thu hồi ánh mắt trên chân Mạch Đương về, chỉ lên tiếng hỏi: “Cậu tìm tôi có chuyện gì?”

Lần trước nhảy quảng trường là buổi tối, ánh sáng ở quảng trường không được tốt lắm, khắp nơi đều là đèn LED đủ mọi màu sắc, đem người chiếu thành đủ màu, cho nên kỳ thật Mạch Đương cũng không có cơ hội cẩn thận nhìn kỹ bộ dạng Trì Yến, mà vừa rồi ở sân bóng khoảng cách giữa hai người lại có chút xa, cậu không mang kính mắt nên nhìn không rõ lắm, đến tận lúc này mới tính là chân chính tiếp xúc gần gũi, khoảng cách giữa hai người cùng lắm chỉ hơn một mét, gần sát vào nhau mới phát hiện Trì Yến thật sự là đẹp zai đến người trời oán hận, làn da màu lúa mạch tiêu chuẩn, dáng người cao gầy, ngũ quan xuất sắc, mi mục như sao. Quan trọng là anh tuổi trẻ tuấn lãng nhưng trên mặt không có táo bạo cùng lệ khí của nam sinh ở tuổi hai mươi, sau khi rời sân bóng anh cũng không còn tính công kích mười phần, cả người có vẻ trầm ổn nội liễm.

Top series nam thần!!!

Không cẩn thận chút Mạch Đương liền nhìn đến mê mẩn, nội tâm điên cuồng xoát bình luận.

Trì Yến thấy cậu chỉ mãi nhìn mình chằm chằm không nói, ánh mắt mang tính xâm lược mười phần như trước, dứt khoát không để ý tới cậu. Trực tiếp xoay người rời đi.

Lúc này Mạch Đương mới bắt lấy tay anh: “Chờ một chút!”

Trì Yến quay đầu nhìn cậu đang giữ chặt tay mình, trong mắt mang theo không vui nhàn nhạt, anh không nói lời nào, nhưng cảm giác áp bách rất mạnh.

Dưới ánh mắt đó Mạch Đương cảm thấy bàn tay đang giữ tay anh lại như bị kim đâm một cái, có điều trên đầu chữ sắc có một thanh đao, chút kim đâm ấy tính là gì.

Vì vậy cậu vẫn chịu đựng cảm giác kim đâm nắm lấy tay anh hai giây sau mới buông ra, nói: “Hôm nay anh chơi bóng đặc biệt đẹp trai.”

Lần đầu tiên gặp mặt Mạch Đương nói: “Anh nhảy rất đẹp mắt.”

Lần thứ hai gặp mặt Mạch Đương nói: “Anh chơi bóng đặc biệt đẹp trai.”

Trì Yến không nói gì, chờ câu sau của cậu, trong lòng có dự cảm câu tiếp theo cậu nói là xin số.

“Hôm nay anh có thể cho tui số điện thoại không?” Mạch Đương hỏi.

Quả thế.

Trong nháy mắt đó Trì Yến có loại xúc động muốn cười, anh liếc mắt nhìn vẻ mặt mong đợi của Mạch Đương, cảm thấy bộ dáng cậu mở to hai mắt có chút giống thỏ, lại có chút giống cún con chờ mong người khác vuốt ve.

Có điều hình tượng của cún con này có vẻ không tốt lắm.

“Hỏi thay em gái cậu?” Trì Yến hỏi.

Mạch Đương thiếu chút nữa nói “Em gái tui ở đâu ra”, có điều lời đến bên miệng lại đúng lúc nuốt trở vào. Cậu thấy trên mặt Trì Yến đã không còn nét không vui vừa rồi, mở lời vui đùa nói: “Anh thích em trai mà, coi như cho em trai là được rồi.”

Lời này không khỏi có chút đáng khinh, có điều Trì Yến cũng không nói gì nữa, anh chỉ cẩn thận nhìn mặt Mạch Đương một lúc, có điều ám chỉ nói: “Trở về nhớ rửa mặt.”

“Rửa mặt?” Mạch Đương sờ sờ mặt mình, không kịp phản ứng ý tứ của anh.

Trì Yến tùy ý “Ừm” một tiếng, không nói thêm nữa mà rời đi trước.

“Trên đường cẩn thận, lần sau gặp mặt nhớ phải cho tui số điện thoại!” Mạch Đương hô với bóng lưng của anh, dẫn tới người qua đường kỳ quái nhìn cậu một cái.

Chẳng qua Mạch Đương cũng không để ý, tiếp xúc gần gũi với nam thần khiến tâm tình cậu rất tốt, ngâm nga bài hát trở về, khi đi ngang qua cửa sổ thủy tinh của một căn tiệm nhỏ mới nhớ tới câu kia của Trì Yến “Trở về rửa mặt”, cậu dừng lại đến gần cửa sổ thủy tinh kiểm tra chính mình một chút, một cái nhìn này cũng làm cậu choáng váng.

Thủy tinh không biết là làm bằng vật liệu gì, phản chiếu cậu rất rõ.

Buổi sáng đi quá gấp, trên người cậu mặc là T-shirt hôm qua chưa giặt, thời điểm cởi ra hôm qua hình như thuận tay vứt xuống giường, sau đó lúc ngủ bị mình đè tới nhăn nhúm, quần là quần soóc màu xám tro hưu nhàn ở nhà, bình thường mặc trong nhà không cảm thấy gì không ổn, nhưng mặt trên người lại thêm T-shirt nhăn nhúm liền có vẻ bỉ ổi, trên chân lại còn mang dép xỏ ngón, kiểu dáng ông già…

Đây là một hình tượng vô cùng lôi thôi lếch thếch, há chỉ là đáng khinh, quả thực là đáng khinh đến cùng cực.

Vừa nghĩ tới vừa rồi chính mình vác cái bộ dáng này đi hỏi xin Trì Yến số điện thoại, nội tâm Mạch Đương tan vỡ.

Thảo nào vừa rồi Trì Yến không nhận ra mình, lần trước tốt xấu gì mình cũng chỉnh lý một phen, bây giờ quả thực không đành lòng nhìn thẳng.

Mạch Đương lấy điện thoại di động mở camera trước ra nhìn một chút, không chút bất ngờ khi liếc thấy khóe mắt trái mình một ít ghèn.

Trong nháy mắt tâm như tro tàn.

Chapter
1 Chương 1: Anh cả Mạch Đương Đương, anh hai Mạch Ji Ji
2 Chương 2: Cho em một ánh mắt, nóng bỏng nóng bỏng!
3 Chương 3: Anh thích em trai nhỏ sao
4 Chương 4: Đẹp zai đến nỗi khiến người ta hóa đá
5 Chương 5: Trên đầu chữ sắc có một thanh đao, chút kim đâm ấy tính là gì
6 Chương 6: Trang web phái nữ xem nhiều nhất toàn cầu
7 Chương 7: Chúng ta đều là bột tẩy vết bẩn cường lực
8 Chương 8: Ăn kem que nha, vị hoa đào ~
9 Chương 9: Đại khái là ý tưởng yêu đương quá mạnh mẽ
10 Chương 10: Bánh rán ngũ cốc
11 Chương 11: Anh ấy mua cà phê liền đi
12 Chương 12: Thằng con trai lưng gánh năm ngàn chữ kiểm điểm
13 Chương 13: Ba vạn hắc hắc
14 Chương 14: Muốn sờ sờ tay anh~
15 Chương 15: Nếu thật sự không được, cho anh sờ sờ tui nha
16 Chương 16: Giữa tình nhân nha, kabe-don, số điện thoại, một cái cũng không thể thiếu
17 Chương 17: Ngày nào đó nam thần thành bạn trai liền post năm vạn chữ
18 Chương 18: Wuli(*) nam thần nhảy quảng trường
19 Chương 19: Thân thể hai người cách T-shirt thật mỏng sít sao dán vào nhau, hai bên tựa hồ đều nghe được tiếng tim đập của đối
20 Chương 20: Mạch Ji Ji mày nào chỉ là anh em tao, mày quả thật là đại gia của tao mà
21 Chương 21: Mạch Ji Ji mở ra Hồng Hoang Chi Lực
22 Chương 22: Đi con mẹ nó ăn cơm, ai thích thì đi đi
23 Chương 23: Mịa, đồ Thần kinh
24 Chương 24: Trì Yến, có người muốn đào góc tường nhà cậu
25 Chương 25: Sắp tiến hóa thành Poodle (*) rồi, nện (*) trời nện đất nện không khí
26 Chương 26: Ông mày muốn sờ sờ tay ảnh còn phải xin đây, ai cho phép mày đánh ảnh?
27 Chương 27: Đến nhà tui được rồi, tui có thuốc
28 Chương 28: Đến đây, cởi quần áo~
29 Chương 29: Mạch Đương cảm thấy mình ngửi được mùi thuốc kích thích
30 Chương 30: Lý trí từng chút tiêu tán, dục vọng từng bước chiếm cứ
31 Chương 31: Mạch Đương cẩn thận từng li từng tí tiến tới, hôn lên tóc Trì Yến một cái
32 Chương 32: Chó cùng mèo độc thân sắp bị chói mù mắt
33 Chương 33: Poodle công or Poodle thụ, so (vậy nên), đến cùng là ai làm ai rồi?
34 Chương 34: Mạch Đương không đề phòng nên bị cô ta đẩy xuống, lập tức trán liền đổ máu
35 Chương 35: Mạch Đương kéo cửa ra liền thấy Trì Yến đang đứng
36 Chương 36: Dường như anh đã từng gặp Mạch Đương
37 Chương 37: Bởi vì rất thích, nên ngay cả câu “Thích anh” cậu cũng không dám dễ dàng mở miệng
38 Chương 38: Kỹ thuật của anh trai cưng kém cũng chả sao, kỹ thuật anh giỏi là được
39 Chương 39: Mặc kệ không nỡ cỡ nào, cậu đều bất lực
40 Chương 40: Play nữ trang
41 Chương 41: Em là Mạch Nha, em gái Mạch Đương
42 Chương 42: Mạch Đương muốn nói, giây kế tiếp môi Trì Yến liền áp lên
43 Chương 43: Hai người đều thử dùng kỹ xảo trúc trắc của mình lấy lòng đối phương
44 Chương 44: Đáng tiếc bên cạnh Poodle không có nam thần, chỉ có thể nện không khí
45 Chương 45: Trì Yến nắm tay Mạch Đương, tiến đến bên tai cậu nói: "Cảm ơn, tôi rất thích.”
46 Chương 46: Kích động cùng vui sướng dưới đáy lòng trước đó tản đi từng chút một
47 Chương 47: Mạch Đương không muốn bởi vì nguyên nhân này mà từ bỏ Trì Yến, chỉ là muốn rời khỏi anh một lúc, để mình suy ngh
48 Chương 48: Cậu làm việc chưa từng băn khoăn người khác quá nhiều, toàn bộ dựa vào yêu thích của bản thân, chỉ bởi vì đối ph
49 Chương 49: Trì Yến: Con muốn ở bên Mạch Đương
50 Chương 50: Chí ít cho chúng con một chút thời gian tranh thủ sự đồng ý của cha mẹ
51 Chương 51: Mạch Đương cậu ấy không có cha mẹ, cậu ấy vẫn luôn chỉ có một mình
52 Chương 52: Loại cảm giác này khiến anh phảng phất như lữ khách đi trong xa mạc rất lâu, đột nhiên gặp được nguồn nước mà..
53 Chương 53: Mạch Đương kinh ngạc nhìn Trì Yến hôn đầu ngón tay bị thương của cậu, cánh môi ấm áp mềm mại chạm vào đầu ngón
54 Chương 54: Hai người anh tới em đi, hầu như muốn hút hết không khí trong miệng đối phương, cũng không ai chủ động buông ra
55 Chương 55: Đêm nay muốn cùng nam thần ngủ trên giường của anh? Ngay sau khi hai người xác định quan hệ
56 Chương 56: Mạch Đương quả thực muốn hỏng mất, Trì Yến anh vậy mà Lại… mà Lại nắm lấy…
57 Chương 57: Ông mẹ nó nếu trước đây bớt nói hai câu mẹ tôi cũng liền có thể sống lâu hai năm!!
58 Chương 58: Khi Mạch Đương cho rằng hết thảy mọi thứ đều sẽ tốt lên, bà đột nhiên từ Tầng đỉnh nhảy xuống
59 Chương 59: Mặc kệ xảy ra chuyện gì, tôi đều cùng em đi, những gì Em chưa từng cảm thụ qua, tôi đều sẽ cho em
60 Chương 60: Mạch Đương nghe tiếng nước Trì Yến tắm rửa bên trong càng không áp chế được ngọn lửa trong nội tâm mình
61 Chương 61: Giọng Trì Yến có chút nhẹ, Mạch Đương nghe ra chút ý vị không giống bình thường, nhất là Sau khi đã trải qua
62 Chương 62: Mạch Đương vươn tay chạm vào bông tuyết trên tóc Trì Yến, bông tuyết nho nhỏ tan trên đầu ngón tay, một đườn
63 Chương 63: Mặc kệ tháo dỡ hay không, có vài thứ sẽ không mất đi
64 Chương 64: Trong phong thư là Ảnh chụp chung của Mạch Đương cùng Trì Yến, thậm chí còn có tấm chụp hai người hôn môi, gó
65 Chương 65: Trì Yến hôn hôn làn tóc bên tai cậu, nhẹ giọng nói: "Sinh nhật vui vẻ.”
66 Chương 66: Phiên ngoại 1
67 Chương 67: Phiên ngoại 2
68 Chương 68: Phiên ngoại 3
Chapter

Updated 68 Episodes

1
Chương 1: Anh cả Mạch Đương Đương, anh hai Mạch Ji Ji
2
Chương 2: Cho em một ánh mắt, nóng bỏng nóng bỏng!
3
Chương 3: Anh thích em trai nhỏ sao
4
Chương 4: Đẹp zai đến nỗi khiến người ta hóa đá
5
Chương 5: Trên đầu chữ sắc có một thanh đao, chút kim đâm ấy tính là gì
6
Chương 6: Trang web phái nữ xem nhiều nhất toàn cầu
7
Chương 7: Chúng ta đều là bột tẩy vết bẩn cường lực
8
Chương 8: Ăn kem que nha, vị hoa đào ~
9
Chương 9: Đại khái là ý tưởng yêu đương quá mạnh mẽ
10
Chương 10: Bánh rán ngũ cốc
11
Chương 11: Anh ấy mua cà phê liền đi
12
Chương 12: Thằng con trai lưng gánh năm ngàn chữ kiểm điểm
13
Chương 13: Ba vạn hắc hắc
14
Chương 14: Muốn sờ sờ tay anh~
15
Chương 15: Nếu thật sự không được, cho anh sờ sờ tui nha
16
Chương 16: Giữa tình nhân nha, kabe-don, số điện thoại, một cái cũng không thể thiếu
17
Chương 17: Ngày nào đó nam thần thành bạn trai liền post năm vạn chữ
18
Chương 18: Wuli(*) nam thần nhảy quảng trường
19
Chương 19: Thân thể hai người cách T-shirt thật mỏng sít sao dán vào nhau, hai bên tựa hồ đều nghe được tiếng tim đập của đối
20
Chương 20: Mạch Ji Ji mày nào chỉ là anh em tao, mày quả thật là đại gia của tao mà
21
Chương 21: Mạch Ji Ji mở ra Hồng Hoang Chi Lực
22
Chương 22: Đi con mẹ nó ăn cơm, ai thích thì đi đi
23
Chương 23: Mịa, đồ Thần kinh
24
Chương 24: Trì Yến, có người muốn đào góc tường nhà cậu
25
Chương 25: Sắp tiến hóa thành Poodle (*) rồi, nện (*) trời nện đất nện không khí
26
Chương 26: Ông mày muốn sờ sờ tay ảnh còn phải xin đây, ai cho phép mày đánh ảnh?
27
Chương 27: Đến nhà tui được rồi, tui có thuốc
28
Chương 28: Đến đây, cởi quần áo~
29
Chương 29: Mạch Đương cảm thấy mình ngửi được mùi thuốc kích thích
30
Chương 30: Lý trí từng chút tiêu tán, dục vọng từng bước chiếm cứ
31
Chương 31: Mạch Đương cẩn thận từng li từng tí tiến tới, hôn lên tóc Trì Yến một cái
32
Chương 32: Chó cùng mèo độc thân sắp bị chói mù mắt
33
Chương 33: Poodle công or Poodle thụ, so (vậy nên), đến cùng là ai làm ai rồi?
34
Chương 34: Mạch Đương không đề phòng nên bị cô ta đẩy xuống, lập tức trán liền đổ máu
35
Chương 35: Mạch Đương kéo cửa ra liền thấy Trì Yến đang đứng
36
Chương 36: Dường như anh đã từng gặp Mạch Đương
37
Chương 37: Bởi vì rất thích, nên ngay cả câu “Thích anh” cậu cũng không dám dễ dàng mở miệng
38
Chương 38: Kỹ thuật của anh trai cưng kém cũng chả sao, kỹ thuật anh giỏi là được
39
Chương 39: Mặc kệ không nỡ cỡ nào, cậu đều bất lực
40
Chương 40: Play nữ trang
41
Chương 41: Em là Mạch Nha, em gái Mạch Đương
42
Chương 42: Mạch Đương muốn nói, giây kế tiếp môi Trì Yến liền áp lên
43
Chương 43: Hai người đều thử dùng kỹ xảo trúc trắc của mình lấy lòng đối phương
44
Chương 44: Đáng tiếc bên cạnh Poodle không có nam thần, chỉ có thể nện không khí
45
Chương 45: Trì Yến nắm tay Mạch Đương, tiến đến bên tai cậu nói: "Cảm ơn, tôi rất thích.”
46
Chương 46: Kích động cùng vui sướng dưới đáy lòng trước đó tản đi từng chút một
47
Chương 47: Mạch Đương không muốn bởi vì nguyên nhân này mà từ bỏ Trì Yến, chỉ là muốn rời khỏi anh một lúc, để mình suy ngh
48
Chương 48: Cậu làm việc chưa từng băn khoăn người khác quá nhiều, toàn bộ dựa vào yêu thích của bản thân, chỉ bởi vì đối ph
49
Chương 49: Trì Yến: Con muốn ở bên Mạch Đương
50
Chương 50: Chí ít cho chúng con một chút thời gian tranh thủ sự đồng ý của cha mẹ
51
Chương 51: Mạch Đương cậu ấy không có cha mẹ, cậu ấy vẫn luôn chỉ có một mình
52
Chương 52: Loại cảm giác này khiến anh phảng phất như lữ khách đi trong xa mạc rất lâu, đột nhiên gặp được nguồn nước mà..
53
Chương 53: Mạch Đương kinh ngạc nhìn Trì Yến hôn đầu ngón tay bị thương của cậu, cánh môi ấm áp mềm mại chạm vào đầu ngón
54
Chương 54: Hai người anh tới em đi, hầu như muốn hút hết không khí trong miệng đối phương, cũng không ai chủ động buông ra
55
Chương 55: Đêm nay muốn cùng nam thần ngủ trên giường của anh? Ngay sau khi hai người xác định quan hệ
56
Chương 56: Mạch Đương quả thực muốn hỏng mất, Trì Yến anh vậy mà Lại… mà Lại nắm lấy…
57
Chương 57: Ông mẹ nó nếu trước đây bớt nói hai câu mẹ tôi cũng liền có thể sống lâu hai năm!!
58
Chương 58: Khi Mạch Đương cho rằng hết thảy mọi thứ đều sẽ tốt lên, bà đột nhiên từ Tầng đỉnh nhảy xuống
59
Chương 59: Mặc kệ xảy ra chuyện gì, tôi đều cùng em đi, những gì Em chưa từng cảm thụ qua, tôi đều sẽ cho em
60
Chương 60: Mạch Đương nghe tiếng nước Trì Yến tắm rửa bên trong càng không áp chế được ngọn lửa trong nội tâm mình
61
Chương 61: Giọng Trì Yến có chút nhẹ, Mạch Đương nghe ra chút ý vị không giống bình thường, nhất là Sau khi đã trải qua
62
Chương 62: Mạch Đương vươn tay chạm vào bông tuyết trên tóc Trì Yến, bông tuyết nho nhỏ tan trên đầu ngón tay, một đườn
63
Chương 63: Mặc kệ tháo dỡ hay không, có vài thứ sẽ không mất đi
64
Chương 64: Trong phong thư là Ảnh chụp chung của Mạch Đương cùng Trì Yến, thậm chí còn có tấm chụp hai người hôn môi, gó
65
Chương 65: Trì Yến hôn hôn làn tóc bên tai cậu, nhẹ giọng nói: "Sinh nhật vui vẻ.”
66
Chương 66: Phiên ngoại 1
67
Chương 67: Phiên ngoại 2
68
Chương 68: Phiên ngoại 3