Chương 5: 5: Bé Cũng Có Người Nhà Rồi

Nghe được lời nói của Tô Nhất Trần, ánh mắt của anh em nhà họ Tô sáng lên, trong mắt hiện lên một tia tàn nhẫn!Tô Dịch Thần xoay xoay cổ tay, khởi động các khớp ngón tay kêu răng rắc!Lão ngũ, Tô Dĩnh Nhạc, làm việc trong lĩnh vực kỹ thuật và xây dựng, làn da có chút ngăm đen, bản thân hắn tính cách cũng có chút hung bạo, nghe xong lập tức cười lạnh một tiếng rồi không biết rút từ đâu ra thanh sắt thật dài.Cơ trưởng nhẹ nhàng tao nhã Tô Nhạc Phi nhẹ giọng nói: “Trong thời đại lấy pháp luật làm chủ, làm sao có thể trắng trợn đánh người như thế được.”Anh quay đầu lại, ngăn cản một y tá.“Xin chào, khoa của cô có cái bao tải nào không?”Y tá sửng sốt một chút, sau đó lắp bắp nói: “Có, có, phòng thuốc của chúng tôi có túi da rắn, ngoài ra còn có một ít thùng các tông…”Cô còn tưởng rằng họ đang muốn đóng gói đồ đạc , thùng các tông chắc chắn tốt hơn bao tải.Tô Nhạc Phi mỉm cười: "Cảm ơn, một cái bao là được rồi."Muốn đánh người, đương nhiên phải dùng bao tải, mới dễ trùm, dễ đánh chứ.Anh em nhà họ Tô: "..."**Cuối hành lang của khu tầng VIP, ngoài cửa một trận tiếp một trận gió lạnh thổi qua.Lâm Phong sắp chết cóng tới nơi rồi, trong lòng vẫn không ngừng oán trách.Hắn đã đợi cả đêm, giờ đã là rạng sáng mà nhà họ Tô vẫn chưa ra!Lâm lão gia nửa đêm thì không chịu nữa, trước khi rời rời đi còn dặn hắn phải chờ ở đây cho bằng được, như vậy mới có thành ý.Già đang là lập Xuân, tiết trời về đêm còn lạnh hơn cả mùa đông, Lâm Phong cảm thấy mình sắp đông cứng lại, vừa mệt vừa đói, lại vừa buồn ngủ.Hắn thực sự muốn quay về ngâm mình trong bồn nước nóng rồi lên giường ngủ một giấc thật đã.Mới chỉ nghĩ đến đó thôi, Lâm Phong liền không nhịn được nữa, đợi thêm một canh giờ, cuối cùng hạ quyết tâm định đi về trước rồi tính sau.Dưới bãi đậu xe….Lâm Phong vừa đi vừa gọi điện thoại: "Nhớ phải để ý cẩn thận, Tô tổng và những người khác vừa bọn họ đi ra phải lập tức báo lại cho ..."Chữ ‘tôi’ còn chưa nói xong, Lâm Phong đã cảm thấy trước mắt tối sầm lại, sau đó hắn bị người ta chụp một cái bao tải lên đầu! Theo sau đó là những trận tay đấm chân đá răng rắc giáng xuống, anh ta không nhịn được hét lên: "Các người đang làm gì vậy! Ngươi là ai!"Tám anh em nhà họ Tô giẫm chân lên người Lâm Phong, người nào người nấy ra sức đấm đá!Thực ra bọn họ cũng không cần đích thân làm những chuyện như đánh người này, nếu là chuyện khác bọn họ cũng không thèm làm.

Nhưng khi họ nghĩ đến những vết thương trên người Tô Bảo, còn cả cái dáng vẻ thận trọng hỏi bé về nhà có cơm ăn không, liệu họ có đánh bé không...!thì họ đã không thể kìm nén được lửa giận trong lòng!Lâm Phong bị đánh đến la hét ầm ĩ, hắn không thể phản kháng, cũng không có sức đánh trả, chỉ có thể nằm yên chịu trận."Dừng tay...""Mấy người có biết tôi là ai không? Tôi chính là Lâm Phong, chủ tịch tập đoàn Bảo Phong! Dám đắc tội với tôi…mấy người có tin….”Tô Nhất Trần cười lạnh, nới lỏng cà vạt, giơ tay làm động tác dừng lạiAnh em nhà họ Tô lập tức dừng lại, Tô Dĩnh Nhạc nheo mắt cầm một thanh sắt trên tay ...Thấy họ dừng lại, Lâm Phong cho rằng đối phương đang sợ hãi.Nhưng mà, đúng lúc này, một thanh sắp đập thật mạnh vào cẳng chân của hắn!“A!!”Dưới bãi đậu xe tràn ngập tiếng hét của Lâm Phong…**Lâm Phong bị đánh đến mức phải đưa vào bệnh viện, à, phải nói là còn chưa bước ra khỏi cổng bệnh viện đã bị người khiêng trở về.Trên người hắn đầy thương tích, không chỗ nào là lành lặn, điều bực mình nhất là hắn khống biết ai là người đã ra tay!Tra cũng tra không ra.Đối phương không để cho hắn bất kỳ manh mối nào, đập hắn mottj trận thì cũng thôi đi, lại còn làm cho hắn tức đến nội thương, xem chút phun ra một búng máu.Mộ Cầm Tâm đứng bên giường Lâm Phong khóc thút thít, "Phong ca ca, anh cảm thấy thế nào rồi ..."Nếu Lâm Phong có thể ngồi dậy được, chắc chắn anh ta sẽ có thể nhìn thấy sự giả tạo, lấy lệ trong mắt Mộ Cầm Tâm.Mộ Cầm Tâm vẫn mặc áo bệnh nhân, tỏ vẻ sốt ruột như một người vợ tốt hết mực lo lắng cho chồng.

Nhưng trong lòng lại đang rất bất an, thấp thỏm!Làm thế nào mà Tô Bảo, cái thứ tiểu tạp chủng đó, đột nhiên lại trở thành thiên kim duy nhất của nhà họ Tô? !Ngày hôm qua khi Lâm lão phu nhân nói với cô ta, trong lòng cô ta giật thót một cái, không ngừng lo lắng bất an.Lần này cô ta sảy thai đương nhiên không phải do Tô Bảo đẩy, mà là do cô ta tự mình làm ngã.Nhà họ Lâm rơi vào khủng hoảng kinh tế, Lâm Phong không chỉ sắp phá sản mà còn phải trả nợ không ít các khoản vay nặng lãi!Mộ cầm Tâm không muốn vì đứa con trong bụng mà bị trói chết trên thuyền với nhà họ Lâm.Cô ta còn trẻ lại xinh đẹp như vậy, nhất định có thể tìm được người giàu có hơn Lâm Phong, một khi có con, sẽ rất khó để tái hôn.Cho nên cô ta nhất định phải dứt bỏ đứa con trong bụng, không thể để cho mình phạm phải một chút sai lầm, cho nên mới có cảnh Tô Bảo “đẩy người”.Ban đầu, Mộ Cầm Tâm cảm thấy Tô Bảo là chẳng qua chỉ là cái loại cỏ dại không mẹ thương, nhà họ Lâm lại chưa bao giờ đối xử tử tế với Tô Bảo, thậm chí khi say rượu Lâm Phong còn nói với cô ta rằng Tô Bảo là sỉ nhục lớn nhát của hắn, thậm chí còn mong con nhỏ chết tiệt đó chết quách đi cho xong.Mượn tay Tô Bảo để xử lý đứa con trong bụng, cô ta chắc chắn rằng sẽ không có gì bất trắc xảy ra.Nhưng ai ngờ được rằng Tô Bảo lại là thiên kim chân chính của nhà họ Tô!Tô gia, một trong bốn đại gia tộc trong truyền thuyết!Mộ Cầm Tâm bắt đầu thấy sợ hãi, sợ bị điều tra ra.Phải làm sao bây giờ, phải làm sao, phải làm sao! ?Cô ta phải nghĩ cách để Tô Bảo không có cách nào nói xấu mình được...**Trong phòng bệnh VIP.Tô Bảo lại một lần nữa mở mắt ra, trong phòng yên tĩnh không có người.Bé buồn bã cụp mắt xuống, tưởng rằng mọi người đã ra về hết, bỏ bé ở lại một mình.Tiểu gia hoả vô cùng bất an, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ cô đơn ...Đúng lúc này, cánh cửa cọt kẹt khẽ mở ra, Tô Dịch Thần bước vào.Tô Bảo hai mắt hơi mở to, nhen nhóm lên một tia sáng.Hóa ra Tô lão gia cảm thấy trong phòng có nhiều người chen chúc như vạy, không khí không tốt cho người bệnh nên kwu mọi người ra ngoài rồi ngồi nhắm mắt dưỡng thần ở phòng khách bên ngoài để nghỉ ngơi.Tô Dịch Thần nhẹ nhàng nói: "Tô Bảo, con thấy đỡ hơn chưa? Cậu út đã chuẩn bị bữa sáng cho con, con có muốn ăn luôn không?"Tô Bảo gật gật đầu.Tô Dịch Thần lập tức sai người mang bữa sáng vào, những người còn lại trong nhà họ Tô cũng bị tiếng ồn đánh thức, lập tức vây quanh giường bệnh.Ông Tô thận trọng hỏi: "Tô Bảo thích ăn cái gì? Có há cảo tôm, bún sủi cảo, sườn heo hấp, bánh sữa trứng..."Tô Dĩnh Nhạc tính cách có phần hấp tấp chen vào, vội vàng nói: " Mì xào thịt bò! mì thịt xào bò ngon lắm, ăn đi!"Ông Tô dùng gậy đánh vào bắp chân hắn, khiển trách: "Mì bò, mì bò, Tô Bảo mới ngủ dậy, sao có thể ăn mì bò!”Ông lại cầm sủi cảo đưa tới :"Tô Bảo, ăn chút sủi cảo trước đi, sủi cảo này hấp rất mềm ăn ngon."Tô Nhạc Phi bưng tô cháo thịt nạc, cười ấm áp: "Con có thể ăn chút cháo trước."Tô Bảo mím mím môi, nhìn xung quanh, không hiểu sao chóp mũi lại không chịu nghe lời nữa rồi, cứ cay cay, ngứa ngứa.Có chút muốn khóc.Bé...!cái này có tính là có gia đình rồi không?Tô Bảo sụt sịt, cảnh giác gọi: "Ông ngoại...!Con muốn ăn cơm lạp xưởng..."Ông Tô nhất thời hốc mắt đỏ lên, gật đầu thật mạnh: "Này! Được, được, cơm lạp xưởng , ăn cơm lạp xưởng nhé!"Tô gia tựa hồ như lại được nhìn thấy Tô Cẩm Ngọc thời thơ ấu.Ngọc nhi của họ rất vô tư, sẽ bĩu môi giận dỗi với các anh trai của mình khi cô ấy không vui, nhưng bé con trước mặt gọi một tiếng ‘ông ngoại’ thôi cũng phải thật dè dặt, cẩn thận.Chỉ sợ rằng gọi sai một chút thì mọi người sẽ không thích bé nữa.Một đứa trẻ mới ba tuổi rưỡi đã biết cách nhìn sắc mặt người ta mà sống.Nhà họ Tô càng thêm đau lòng, nhìn Tô Bảo ăn cơm xong rồi đi ngủ, sau đó mới nhẹ nhàng đi ra ngoài.Tô Bảo nhắm mắt lại chưa ngủ được bao lâu, mơ mơ màng màng bên tai lại xuất hiện một thanh âm:【Cặp sách nhỏ, cặp sách nhỏ...! 】Tô Bảo mở mắt ra nhìn xung quanh.Không có ai...Lúc đầu bé còn tưởng rằng mình đang nằm mơ,mới nghe thấy giọng nói này, nhưng khi bé nhắm mắt lại, giọng nói kia lại vang lên:【 Tô Bảo, Tiểu Tô Bảo, Tiểu Cặp sách! 】Tiểu Tô Bảo nắm chặt ga trải giường, khẩn trương nhìn về hướng phát ra âm thanh....

Chapter
1 Chương 1: Chương 1
2 Chương 2: 2: Đưa Nó Ra Ngoài Cho Tôi
3 Chương 3: 3: Tám Người Cậu Cùng Tới Đón Tô Bảo
4 Chương 4: 4: Sẽ Vứt Bỏ Con Bé Thêm Một Lần Nữa
5 Chương 5: 5: Bé Cũng Có Người Nhà Rồi
6 Chương 6: 6: Vị Sư Phụ Xuất Hiện Từ Hư Không
7 Chương 7: 7: Trở Về Lâm Gia
8 Chương 8: 8: Mẹ Của Tô Bảo Cô Cũng Xứng
9 Chương 9: 9: Cao Da Chó Không Hiểu Tiếng Người
10 Chương 10: 10: Cậu Năm Dạy Các Ngươi Cách Làm Người!
11 Chương 11: 11: Gặp Mẹ!
12 Chương 12: 12: Từ Giờ Trở Đi Tô Bao Chính Thức Mang Họ Của Tô Gia
13 Chương 13: 13: Cô Chị Gái Hống Hách
14 Chương 14: Chương 14
15 Chương 15: 15: Bé Cũng Là Trẻ Con Sao Phải Nhún Nhường
16 Chương 16: Chương 16
17 Chương 17: 17: Tô Bảo Tinh Phục
18 Chương 18: 18: Chiến Đấu Tô Bảo Không Cam Lòng Chút Nào
19 Chương 19: 19: -2
20 Chương 20: 20: Kiểm Tra Giám Sát
21 Chương 21: 21: Mẹ Kế Mặt Dày Xin Tha Thứ
22 Chương 22: 22: Mộ Cầm Tâm Lộ Bộ Mặt Thật!
23 Chương 23: 23: Trên Đời Này Sao Có Thể Có Loại Cặn Bã Như Vậy
24 Chương 24: Chương 24
25 Chương 25: 25: Chết Lặng
26 Chương 26: 26: Khai Thiên Nhãn!
27 Chương 27: Chương 27
28 Chương 28: 28: Sức Mạnh Của Chiếc Vòng Đỏ!
29 Chương 29: 29: Ma Nữ Bị Buộc Làm Việc
30 Chương 30: 30: Túi Nhựa Từng Đựng Phân Chim Thì Thầm Thút Thít Trên Mặt Vệ Uyển
31 Chương 31: Chương 31
32 Chương 32: Chương 32
33 Chương 33: 33: Có Gì Bên Trong Bức Tượng Điêu Khắc
34 Chương 34: 34: Đưa Vệ Uyển Ra Ngoài
35 Chương 35: 35: Tô Gia Nợ Họ!
36 Chương 36: 36: Chờ Tô Gia Cầu Xin Cô Ta!
37 Chương 37: 37: Ác Quỷ - Quỷ Thích Khóc
38 Chương 38: 38: Hạnh Hân Thay Đổi
39 Chương 39: 39: Thích Một Cây Búa
40 Chương 40: 40: Cố Ý Làm Hạnh Hân Khóc
41 Chương 41: 41: Vệ Uyển Bị Bắt Giả Vờ Mất Trí Nhớ
42 Chương 42: 42: Sư Phụ Người Có Thể Dạy Cái Gì Để Tránh Bị Bắt Được Không
43 Chương 43: Chương 43
44 Chương 44: 44: Tô Bảo Dạy Người Khác Cách Phân Biệt!
45 Chương 45: 45: Trên Lưng Tô Bảo Có Tiểu Quỷ!
46 Chương 46: 46: Tiểu Thiếu Gia Tư Gia!
47 Chương 47: 47: Tiểu Nha Đầu Không Hiểu Sao Có Chút Quen Mắt!
48 Chương 48: 48: Đi Tìm Tô Bảo Cứu Cũng Vậy!
49 Chương 49: 49: Nếu Cô Có Thể Cứu Hắn Sẽ Ăn Phân!
50 Chương 50: 50: Mạo Hiểm Công Lao Của Mình!
51 Chương 1
52 2: Đưa Nó Ra Ngoài Cho Tôi
53 3: Tám Người Cậu Cùng Tới Đón Tô Bảo
54 4: Sẽ Vứt Bỏ Con Bé Thêm Một Lần Nữa
55 5: Bé Cũng Có Người Nhà Rồi
56 6: Vị Sư Phụ Xuất Hiện Từ Hư Không
57 7: Trở Về Lâm Gia
58 8: Mẹ Của Tô Bảo Cô Cũng Xứng
59 9: Cao Da Chó Không Hiểu Tiếng Người
60 10: Cậu Năm Dạy Các Ngươi Cách Làm Người!
61 11: Gặp Mẹ!
62 12: Từ Giờ Trở Đi Tô Bao Chính Thức Mang Họ Của Tô Gia
63 13: Cô Chị Gái Hống Hách
64 Chương 14
65 15: Bé Cũng Là Trẻ Con Sao Phải Nhún Nhường
66 Chương 16
67 17: Tô Bảo Tinh Phục
68 18: Chiến Đấu Tô Bảo Không Cam Lòng Chút Nào
69 19: -2
70 20: Kiểm Tra Giám Sát
71 21: Mẹ Kế Mặt Dày Xin Tha Thứ
72 22: Mộ Cầm Tâm Lộ Bộ Mặt Thật!
73 23: Trên Đời Này Sao Có Thể Có Loại Cặn Bã Như Vậy
74 Chương 24
75 25: Chết Lặng
76 26: Khai Thiên Nhãn!
77 Chương 27
78 28: Sức Mạnh Của Chiếc Vòng Đỏ!
79 29: Ma Nữ Bị Buộc Làm Việc
80 30: Túi Nhựa Từng Đựng Phân Chim Thì Thầm Thút Thít Trên Mặt Vệ Uyển
81 Chương 31
82 Chương 32
83 33: Có Gì Bên Trong Bức Tượng Điêu Khắc
84 34: Đưa Vệ Uyển Ra Ngoài
85 35: Tô Gia Nợ Họ!
86 36: Chờ Tô Gia Cầu Xin Cô Ta!
87 37: Ác Quỷ - Quỷ Thích Khóc
88 38: Hạnh Hân Thay Đổi
89 39: Thích Một Cây Búa
90 40: Cố Ý Làm Hạnh Hân Khóc
91 41: Vệ Uyển Bị Bắt Giả Vờ Mất Trí Nhớ
92 42: Sư Phụ Người Có Thể Dạy Cái Gì Để Tránh Bị Bắt Được Không
93 Chương 43
94 44: Tô Bảo Dạy Người Khác Cách Phân Biệt!
95 45: Trên Lưng Tô Bảo Có Tiểu Quỷ!
96 46: Tiểu Thiếu Gia Tư Gia!
97 47: Tiểu Nha Đầu Không Hiểu Sao Có Chút Quen Mắt!
98 48: Đi Tìm Tô Bảo Cứu Cũng Vậy!
99 49: Nếu Cô Có Thể Cứu Hắn Sẽ Ăn Phân!
100 50: Mạo Hiểm Công Lao Của Mình!
Chapter

Updated 100 Episodes

1
Chương 1: Chương 1
2
Chương 2: 2: Đưa Nó Ra Ngoài Cho Tôi
3
Chương 3: 3: Tám Người Cậu Cùng Tới Đón Tô Bảo
4
Chương 4: 4: Sẽ Vứt Bỏ Con Bé Thêm Một Lần Nữa
5
Chương 5: 5: Bé Cũng Có Người Nhà Rồi
6
Chương 6: 6: Vị Sư Phụ Xuất Hiện Từ Hư Không
7
Chương 7: 7: Trở Về Lâm Gia
8
Chương 8: 8: Mẹ Của Tô Bảo Cô Cũng Xứng
9
Chương 9: 9: Cao Da Chó Không Hiểu Tiếng Người
10
Chương 10: 10: Cậu Năm Dạy Các Ngươi Cách Làm Người!
11
Chương 11: 11: Gặp Mẹ!
12
Chương 12: 12: Từ Giờ Trở Đi Tô Bao Chính Thức Mang Họ Của Tô Gia
13
Chương 13: 13: Cô Chị Gái Hống Hách
14
Chương 14: Chương 14
15
Chương 15: 15: Bé Cũng Là Trẻ Con Sao Phải Nhún Nhường
16
Chương 16: Chương 16
17
Chương 17: 17: Tô Bảo Tinh Phục
18
Chương 18: 18: Chiến Đấu Tô Bảo Không Cam Lòng Chút Nào
19
Chương 19: 19: -2
20
Chương 20: 20: Kiểm Tra Giám Sát
21
Chương 21: 21: Mẹ Kế Mặt Dày Xin Tha Thứ
22
Chương 22: 22: Mộ Cầm Tâm Lộ Bộ Mặt Thật!
23
Chương 23: 23: Trên Đời Này Sao Có Thể Có Loại Cặn Bã Như Vậy
24
Chương 24: Chương 24
25
Chương 25: 25: Chết Lặng
26
Chương 26: 26: Khai Thiên Nhãn!
27
Chương 27: Chương 27
28
Chương 28: 28: Sức Mạnh Của Chiếc Vòng Đỏ!
29
Chương 29: 29: Ma Nữ Bị Buộc Làm Việc
30
Chương 30: 30: Túi Nhựa Từng Đựng Phân Chim Thì Thầm Thút Thít Trên Mặt Vệ Uyển
31
Chương 31: Chương 31
32
Chương 32: Chương 32
33
Chương 33: 33: Có Gì Bên Trong Bức Tượng Điêu Khắc
34
Chương 34: 34: Đưa Vệ Uyển Ra Ngoài
35
Chương 35: 35: Tô Gia Nợ Họ!
36
Chương 36: 36: Chờ Tô Gia Cầu Xin Cô Ta!
37
Chương 37: 37: Ác Quỷ - Quỷ Thích Khóc
38
Chương 38: 38: Hạnh Hân Thay Đổi
39
Chương 39: 39: Thích Một Cây Búa
40
Chương 40: 40: Cố Ý Làm Hạnh Hân Khóc
41
Chương 41: 41: Vệ Uyển Bị Bắt Giả Vờ Mất Trí Nhớ
42
Chương 42: 42: Sư Phụ Người Có Thể Dạy Cái Gì Để Tránh Bị Bắt Được Không
43
Chương 43: Chương 43
44
Chương 44: 44: Tô Bảo Dạy Người Khác Cách Phân Biệt!
45
Chương 45: 45: Trên Lưng Tô Bảo Có Tiểu Quỷ!
46
Chương 46: 46: Tiểu Thiếu Gia Tư Gia!
47
Chương 47: 47: Tiểu Nha Đầu Không Hiểu Sao Có Chút Quen Mắt!
48
Chương 48: 48: Đi Tìm Tô Bảo Cứu Cũng Vậy!
49
Chương 49: 49: Nếu Cô Có Thể Cứu Hắn Sẽ Ăn Phân!
50
Chương 50: 50: Mạo Hiểm Công Lao Của Mình!
51
Chương 1
52
2: Đưa Nó Ra Ngoài Cho Tôi
53
3: Tám Người Cậu Cùng Tới Đón Tô Bảo
54
4: Sẽ Vứt Bỏ Con Bé Thêm Một Lần Nữa
55
5: Bé Cũng Có Người Nhà Rồi
56
6: Vị Sư Phụ Xuất Hiện Từ Hư Không
57
7: Trở Về Lâm Gia
58
8: Mẹ Của Tô Bảo Cô Cũng Xứng
59
9: Cao Da Chó Không Hiểu Tiếng Người
60
10: Cậu Năm Dạy Các Ngươi Cách Làm Người!
61
11: Gặp Mẹ!
62
12: Từ Giờ Trở Đi Tô Bao Chính Thức Mang Họ Của Tô Gia
63
13: Cô Chị Gái Hống Hách
64
Chương 14
65
15: Bé Cũng Là Trẻ Con Sao Phải Nhún Nhường
66
Chương 16
67
17: Tô Bảo Tinh Phục
68
18: Chiến Đấu Tô Bảo Không Cam Lòng Chút Nào
69
19: -2
70
20: Kiểm Tra Giám Sát
71
21: Mẹ Kế Mặt Dày Xin Tha Thứ
72
22: Mộ Cầm Tâm Lộ Bộ Mặt Thật!
73
23: Trên Đời Này Sao Có Thể Có Loại Cặn Bã Như Vậy
74
Chương 24
75
25: Chết Lặng
76
26: Khai Thiên Nhãn!
77
Chương 27
78
28: Sức Mạnh Của Chiếc Vòng Đỏ!
79
29: Ma Nữ Bị Buộc Làm Việc
80
30: Túi Nhựa Từng Đựng Phân Chim Thì Thầm Thút Thít Trên Mặt Vệ Uyển
81
Chương 31
82
Chương 32
83
33: Có Gì Bên Trong Bức Tượng Điêu Khắc
84
34: Đưa Vệ Uyển Ra Ngoài
85
35: Tô Gia Nợ Họ!
86
36: Chờ Tô Gia Cầu Xin Cô Ta!
87
37: Ác Quỷ - Quỷ Thích Khóc
88
38: Hạnh Hân Thay Đổi
89
39: Thích Một Cây Búa
90
40: Cố Ý Làm Hạnh Hân Khóc
91
41: Vệ Uyển Bị Bắt Giả Vờ Mất Trí Nhớ
92
42: Sư Phụ Người Có Thể Dạy Cái Gì Để Tránh Bị Bắt Được Không
93
Chương 43
94
44: Tô Bảo Dạy Người Khác Cách Phân Biệt!
95
45: Trên Lưng Tô Bảo Có Tiểu Quỷ!
96
46: Tiểu Thiếu Gia Tư Gia!
97
47: Tiểu Nha Đầu Không Hiểu Sao Có Chút Quen Mắt!
98
48: Đi Tìm Tô Bảo Cứu Cũng Vậy!
99
49: Nếu Cô Có Thể Cứu Hắn Sẽ Ăn Phân!
100
50: Mạo Hiểm Công Lao Của Mình!