Chương 48: Theo bọn họ đi chụp ảnh cưới

Tần Mạc thay xong quần áo đi xuống dưới, áo sơ mi phối cùng với gilê
quần âu, trên cánh tay còn vắt thêm một chiếc áo vest, cả người nhìn
qua, thực thành thục, chững chạc, sức quyến rũ vô biên.

Vãn Tịch thấy thế nhìn anh đầy si mê, không thể phủ nhận, người đàn ông
này trời sinh đã là một cái móc quần áo, cho dù mặc cái gì cũng đều rất
ưa nhìn, cái nào cũng đều đẹp mắt cả.

Vãn Tịch nhìn một lát, trong lúc nhất thời liền hơi thất thần, thậm chí còn theo thói quen muốn tiến lên khoác lấy tay anh.

Nhưng anh đã lạnh mặt cự tuyệt cách xa cô ta ngàn dặm lạnh, vì thế nhất thời Vãn Tịch liền đánh trở về với thực tại.

Sau đó anh đi tới, vươn tay ôm lấy Duẫn Nặc, khẽ mỉm cười nói: "Đi thôi?"

Duẫn Nặc liếc anh một cái, trong lòng thầm cảm thán, mẹ ơi, người đàn
ông này đúng là yêu nghiệt, tùy tiện mặc một bộ quần áo mà cũng đẹp mắt
như vậy.

Chẳng những đẹp mắt, còn mang đầy quý khí, phảng phất trông giống như
một vương tử ở vương quốc Hy Lạp, chỉ cần nhìn đã khiến hoa thủy tiên
tùy tiện xin chết.

Tuy trong lòng có không thích cỡ nào nhưng hiện tại anh ta vẫn là chồng
của cô, nói dại nếu như anh ta mà chết, cô còn phải khách sáo khóc mấy
tiếng ấy chứ.

Thật không đáng chút nào, cho nên, sau ly hôn lại nguyền rủa anh ta chết đi cũng chưa muộn!

Lúc ba người họ đi ra cửa, xe của Lục Vân Kỳ đã sớm chờ ở bên ngoài.

Thấy bọn họ đi tới, Lục Vân Kỳ vội vàng mở cửa xe, bày tỏ vẻ e ngại: "Phiền toái hai em rồi, thật là ngại quá."

Tần Mạc cũng khách sáo đáp lại: "Dù sao bọn em cũng không có chuyện gì cả."

Duẫn Nặc ngồi lên xe, quay về phía Lục Vân Kỳ nói: "Nếu biết phiền toái, thì tối nay nhớ mời chúng em ăn cơm."

Lần trước hai anh em cô nói chuyện với nhau cuối cùng tan rã trong không vui, tuy Duẫn Nặc không mấy để ý, nhưng Lục Vân Kỳ vẫn thấy hơi có lỗi
với cô em gái của mình.

Cho dù cô có không tốt thế nào, thì cũng vẫn là em gái của anh, cần gì phải so đo nhiều như vậy chứ?

"Không thành vấn đề, tiểu Nặc em muốn ăn cái gì?", Lục Vân Kỳ vừa lái
xe, vừa nhìn chằm chằm vào kính chiếu hậu hỏi Duẫn Nặc đang ngồi phía
sau.

Duẫn Nặc lại quay ra nhìn Vãn Tịch đang ngồi ở ghế lái phụ, âm hiểm cười một tiếng: "Hôm nay Thượng tiểu thư là nhân vật chính, để cô ấy chọn
đi, cô ấy thích ăn cái gì thì chúng ta liền ăn cái đó!"

Lời này nghe có bao nhiêu châm chọc thì có bấy nhiêu.

Mặt của Vãn Tịch lúc này đang cứng đờ, tâm tình cũng trở nên luống cuống.

Lục Vân Kỳ nắm chặt tay của cô ta, nở nụ cười khích lệ, tựa hồ như muốn
nói cô ta nên an tâm một chút đừng nóng giận, đừng chấp với Duẫn Nặc làm gì.

Mà ở trong mắt mọi người, Vãn Tịch luôn là người ôn nhu, hiền lành, thục nữ dĩ nhiên sẽ không so đo với Duẫn Nặc rồi.

Lục Vân Kỳ quay đầu lại liếc mắt nhìn em gái, rồi nói: "Tiểu Nặc, còn có mấy ngày nữa thôi, Vãn Tịch đã chính thức trở thành chị dâu của em rồi, sau này, bất kể có đề cập đến vấn đề gì, thì em cũng phải gọi cô ấy một tiếng chị dâu, đừng vô lý như vậy nữa, biết chưa?"

Duẫn Nặc lơ đễnh cười đáp: "Vâng, em biết rồi!"

Suốt đường đi, Tần Mạc vẫn không nói lời nào.

Hai tiếng sau, cuối cùng đã tới địa điểm chụp ảnh cưới.

Nơi này là ngoại ô, cảnh vật non xanh nước biếc, hoa cỏ xanh tươi, nở rộ rực cả một góc trời, cảnh sắc tuyệt đẹp, đặc biệt thích hợp để các cặp
đôi đến du ngoạn.

Các nhân viên chụp ảnh đã sớm chuẩn bị đâu vào đấy, sẽ chờ nhân vật chính giá lâm mà thôi.

Vừa xuống xe, Lục Vân Kỳ liền ôm lấy Vãn Tịch đi về phía bên kia, chuẩn bị đi thử áo cưới trước.

Duẫn Nặc đứng ở đầu xe, nhìn theo bóng lưng của anh trai và cô nàng Vãn Tịch kia, trong lòng hận đến nghiến răng.

Hôm nay có thể đi theo bọn họ chụp ảnh cưới, nhưng tuyệt đối sẽ không để yên nhìn bọn họ kết hôn.

Không, chỉ cần có cô ở đây, cô tuyệt đối sẽ không để cho người phụ nữ kia gả cho anh cả của mình.

Mặc dù Tần Mạc đã rời khỏi công ty, bề ngoài nhìn qua giống như không có bất kỳ uy hiếp gì, nhưng Vãn Tịch kia lại xăm xăm tiến công, cho nên cô không thể phớt lờ, trước mắt sẽ không rời Tần Mạc nửa bước, tuyệt đối
sẽ không để cho cô ta được như ý.

Cô sẽ tìm mọi cách để ngăn cản tiện nhân ác độc này gả vào nhà họ Lục.

Chapter
1 Chương 1: Cuộc hôn nhân hữu danh vô thực
2 Chương 2: Sống lại
3 Chương 3: Đại tiểu thư kiêu căng ương ngạnh của Lục gia
4 Chương 4: Không phải là cô không để ý sao?
5 Chương 5: Trăng mật một mình
6 Chương 6: Anh ấy sẽ không xảy ra chuyện đâu
7 Chương 7: Rốt cuộc là cô đang ở đâu?
8 Chương 8: Bị mang đi
9 Chương 9: Cô biến mất
10 Chương 10: Lại dám tìm người khác sau lưng anh
11 Chương 11: Thật xin lỗi, Trác Quân
12 Chương 12: Đột nhiên đối tốt với cô
13 Chương 13: Đã tới muốn ngăn cũng không ngăn được
14 Chương 14: Trăm miệng cũng không thể bào chữa
15 Chương 15: Cố ý để cho bọn họ xem
16 Chương 16: Không thể nhịn được nữa
17 Chương 17: Ông xã, anh cảm thấy Vãn Tịch như thế nào?
18 Chương 18: Ông xã, phiền anh ký tên lên đây
19 Chương 19: Cao ngạo tựa Nữ Vương
20 Chương 20: Cuộc hôn nhân này, nhất định phải chấm dứt
21 Chương 21: Chồng xót vợ là chuyện hiển nhiên
22 Chương 22: Tự bê đá đập vào chân mình
23 Chương 23: Không khỏi đau lòng vì cô
24 Chương 24: Đừng để tôi phải nổi giận
25 Chương 25: Chỉ có tách ra mới sẽ không đau
26 Chương 26: Không được kết hôn với anh ta
27 Chương 27: Tần Mạc thay đổi
28 Chương 28: Ăn một cái tát
29 Chương 29: Đừng náo loạn
30 Chương 30: Tìm anh hai giúp một tay
31 Chương 31: Tần Mạc cấu kết với Thượng Vãn Tịch
32 Chương 32: Anh sẽ vẫn ở bên cạnh em
33 Chương 33: Bọn họ sẽ ra ngoài ở
34 Chương 34: Đi gặp một người cùng với anh hai
35 Chương 35: Điều tra giúp tôi một người
36 Chương 36: Duẫn Nặc, ngoan ngoãn đừng náo loạn
37 Chương 37: Anh sẽ thương yêu em cả đời
38 Chương 38: Ăn gan hùm mật gấu
39 Chương 39: Không biết tại sao lại bị cảm động
40 Chương 40: Mũi nhọn lại chĩa vào cô
41 Chương 41: Anh ta thật sự từ chức
42 Chương 42: Anh làm như vậy, em có hài lòng không?
43 Chương 43: Ôm em về nhà
44 Chương 44: Tôi muốn ly hôn
45 Chương 45: Say rượu mê sảng
46 Chương 46: Say rượu gây họa
47 Chương 47: Đạo đức giả
48 Chương 48: Theo bọn họ đi chụp ảnh cưới
49 Chương 49: Thử dò xét hai người bọn họ
50 Chương 50: Lại bị hiểu lầm
51 Chương 51: Anh cố ý
52 Chương 52: Đi tìm Lục Tiêu Triết hỏi thăm kết quả
53 Chương 53: Vậy mà lại yêu cô
54 Chương 54: Đừng bình tĩnh như thế
55 Chương 55: Anh là chồng của em
56 Chương 56: Có phải anh đã yêu em rồi hay không?
57 Chương 57: Dẫn em đi đi!!!
58 Chương 58: Độc nhất là lòng dạ đàn bà
59 Chương 59: Lễ Cưới
60 Chương 60: Là Lục tiểu thư sai khiến
61 Chương 61: Cùng đường
62 Chương 62: Khắp thành phố đều chửi mắng Duẫn Nặc
63 Chương 63: Tất cả mọi người đều hận cô
64 Chương 64: Cô nghi ngờ chính là Tần Mạc
65 Chương 65: Tại sao mọi người lại không tin con
66 Chương 66: Lục Tiêu Triết đưa Duẫn Nặc đi
67 Chương 67: Sẽ không có ai tổn thương đến em nữa
68 Chương 68: Cô không thể quay về nhà họ Lục được nữa
69 Chương 69: Cô không phải con gái ruột nhà họ Lục
70 Chương 70: Suýt chút nữa đã chết!
71 Chương 71: Ông xã, đưa em về nhà đi
72 Chương 72: Vĩnh viễn không thể tỉnh lại
73 Chương 73: Chỉ sợ em rời khỏi anh
74 Chương 74: Bởi vì em là vợ của anh
75 Chương 75: Còn có anh ở bên cạnh em
76 Chương 76: Em nhất định sẽ hối hận
77 Chương 77: Tần Mạc thừa nhận
78 Chương 78: Hối tiếc không kịp
79 Chương 79: Tôi nguyền rủa anh cả đời này sẽ không được hạnh phúc
80 Chương 80: Kiên cường đến mức người khác phải đau lòng
81 Chương 81: Thì ra là cô ấy
82 Chương 82: Duẫn Nặc bị bắt cóc!
83 Chương 83: Nguy hiểm ập đến
84 Chương 84: Nhớ cô điên cuồng!
85 Chương 85: Cô vĩnh viễn là vợ của Tần Mạc anh!
86 Chương 86: Cả Đời Cũng Không Thể Đi Lại?
87 Chương 87: 87: Anh Hai Chúng Ta Đi Tìm Mẹ
88 Chương 88-89: 88: Mời Phu Nhân Tổng Tài Về Nhà - 89: Nặc Nhi...
89 Chương 90: 90: Anh Hai Tôi Đâu
90 Chương 91: 91: Nhốt Cô
91 Chương 92-93: 92: Một Đôi Vợ Chồng Bình Thường - 93: Hắn Sẽ Không Ly Hôn
92 Chương 94: 94: Tái Ngộ Nam Cung Thiếu Vũ
93 Chương 95: 95: Gặp Lại Nam Cung Thiếu Vũ
Chapter

Updated 93 Episodes

1
Chương 1: Cuộc hôn nhân hữu danh vô thực
2
Chương 2: Sống lại
3
Chương 3: Đại tiểu thư kiêu căng ương ngạnh của Lục gia
4
Chương 4: Không phải là cô không để ý sao?
5
Chương 5: Trăng mật một mình
6
Chương 6: Anh ấy sẽ không xảy ra chuyện đâu
7
Chương 7: Rốt cuộc là cô đang ở đâu?
8
Chương 8: Bị mang đi
9
Chương 9: Cô biến mất
10
Chương 10: Lại dám tìm người khác sau lưng anh
11
Chương 11: Thật xin lỗi, Trác Quân
12
Chương 12: Đột nhiên đối tốt với cô
13
Chương 13: Đã tới muốn ngăn cũng không ngăn được
14
Chương 14: Trăm miệng cũng không thể bào chữa
15
Chương 15: Cố ý để cho bọn họ xem
16
Chương 16: Không thể nhịn được nữa
17
Chương 17: Ông xã, anh cảm thấy Vãn Tịch như thế nào?
18
Chương 18: Ông xã, phiền anh ký tên lên đây
19
Chương 19: Cao ngạo tựa Nữ Vương
20
Chương 20: Cuộc hôn nhân này, nhất định phải chấm dứt
21
Chương 21: Chồng xót vợ là chuyện hiển nhiên
22
Chương 22: Tự bê đá đập vào chân mình
23
Chương 23: Không khỏi đau lòng vì cô
24
Chương 24: Đừng để tôi phải nổi giận
25
Chương 25: Chỉ có tách ra mới sẽ không đau
26
Chương 26: Không được kết hôn với anh ta
27
Chương 27: Tần Mạc thay đổi
28
Chương 28: Ăn một cái tát
29
Chương 29: Đừng náo loạn
30
Chương 30: Tìm anh hai giúp một tay
31
Chương 31: Tần Mạc cấu kết với Thượng Vãn Tịch
32
Chương 32: Anh sẽ vẫn ở bên cạnh em
33
Chương 33: Bọn họ sẽ ra ngoài ở
34
Chương 34: Đi gặp một người cùng với anh hai
35
Chương 35: Điều tra giúp tôi một người
36
Chương 36: Duẫn Nặc, ngoan ngoãn đừng náo loạn
37
Chương 37: Anh sẽ thương yêu em cả đời
38
Chương 38: Ăn gan hùm mật gấu
39
Chương 39: Không biết tại sao lại bị cảm động
40
Chương 40: Mũi nhọn lại chĩa vào cô
41
Chương 41: Anh ta thật sự từ chức
42
Chương 42: Anh làm như vậy, em có hài lòng không?
43
Chương 43: Ôm em về nhà
44
Chương 44: Tôi muốn ly hôn
45
Chương 45: Say rượu mê sảng
46
Chương 46: Say rượu gây họa
47
Chương 47: Đạo đức giả
48
Chương 48: Theo bọn họ đi chụp ảnh cưới
49
Chương 49: Thử dò xét hai người bọn họ
50
Chương 50: Lại bị hiểu lầm
51
Chương 51: Anh cố ý
52
Chương 52: Đi tìm Lục Tiêu Triết hỏi thăm kết quả
53
Chương 53: Vậy mà lại yêu cô
54
Chương 54: Đừng bình tĩnh như thế
55
Chương 55: Anh là chồng của em
56
Chương 56: Có phải anh đã yêu em rồi hay không?
57
Chương 57: Dẫn em đi đi!!!
58
Chương 58: Độc nhất là lòng dạ đàn bà
59
Chương 59: Lễ Cưới
60
Chương 60: Là Lục tiểu thư sai khiến
61
Chương 61: Cùng đường
62
Chương 62: Khắp thành phố đều chửi mắng Duẫn Nặc
63
Chương 63: Tất cả mọi người đều hận cô
64
Chương 64: Cô nghi ngờ chính là Tần Mạc
65
Chương 65: Tại sao mọi người lại không tin con
66
Chương 66: Lục Tiêu Triết đưa Duẫn Nặc đi
67
Chương 67: Sẽ không có ai tổn thương đến em nữa
68
Chương 68: Cô không thể quay về nhà họ Lục được nữa
69
Chương 69: Cô không phải con gái ruột nhà họ Lục
70
Chương 70: Suýt chút nữa đã chết!
71
Chương 71: Ông xã, đưa em về nhà đi
72
Chương 72: Vĩnh viễn không thể tỉnh lại
73
Chương 73: Chỉ sợ em rời khỏi anh
74
Chương 74: Bởi vì em là vợ của anh
75
Chương 75: Còn có anh ở bên cạnh em
76
Chương 76: Em nhất định sẽ hối hận
77
Chương 77: Tần Mạc thừa nhận
78
Chương 78: Hối tiếc không kịp
79
Chương 79: Tôi nguyền rủa anh cả đời này sẽ không được hạnh phúc
80
Chương 80: Kiên cường đến mức người khác phải đau lòng
81
Chương 81: Thì ra là cô ấy
82
Chương 82: Duẫn Nặc bị bắt cóc!
83
Chương 83: Nguy hiểm ập đến
84
Chương 84: Nhớ cô điên cuồng!
85
Chương 85: Cô vĩnh viễn là vợ của Tần Mạc anh!
86
Chương 86: Cả Đời Cũng Không Thể Đi Lại?
87
Chương 87: 87: Anh Hai Chúng Ta Đi Tìm Mẹ
88
Chương 88-89: 88: Mời Phu Nhân Tổng Tài Về Nhà - 89: Nặc Nhi...
89
Chương 90: 90: Anh Hai Tôi Đâu
90
Chương 91: 91: Nhốt Cô
91
Chương 92-93: 92: Một Đôi Vợ Chồng Bình Thường - 93: Hắn Sẽ Không Ly Hôn
92
Chương 94: 94: Tái Ngộ Nam Cung Thiếu Vũ
93
Chương 95: 95: Gặp Lại Nam Cung Thiếu Vũ