Chương 48: Hắn và An Nguyệt Lê không cùng một loại người

“Anh ở đâu?” bước nhanh xuống giường, chân lúc chạm đến mặt đất lập tức suýt té ngã, cũng may Mị Cơ nhan tay lẹ mắt, đỡ lấy bả vai cô mới tránh khỏi cú tiếp đất xấu hổ, ngượng ngùng gật đầu với Mị Cơ tỏ ý: “Cảm ơn.”

“Ở bên ngoài.” Mắt phượng mê ly một phen, hiển nhiên có chút không ngờ đến lởi ‘cảm ơn’ của cô, chẳng qua là đã che giấu rất tốt, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, khôi phục vẻ lạnh lùng trước kia.

Mấy người ở đây thiếu chút nữa té xuống đất óc máu bỏ mình (=]]~~), anh?! Diêm Thương Tuyệt là anh của cô? Hắn có thêm em gái từ khi nào vậy?

Khắp nơi đều biết cha mẹ của Diêm Thương Tuyệt đã qua đời, vẫn còn độc nhất một đứa con trai trong nhà, người thân duy nhất được tính chính là vị hôn thê ở nước Mĩ xa xôi kia---Cẩn Vi.

Người con gái kia được hắn bảo vệ cực kì tốt, nghe đồn là con gái một của thủ lĩnh tiền nhiệm thuộc Tổ chức ‘Mạc Tiến Quốc’!

Mạc Tiến coi như đã từng là Bá Nhạc* của Diêm Thương Tuyệt, lúc trước không có mắt nhìn người nhận biết anh hùng, đã không có Diêm Thương Tuyệt của hiện tại, đương nhiên điều này nhất định có liên quan đến con gái bảo bối của ông ta.

(Bá Nhạc: người phát hiện ra nhân tài…bồi dưỡng người tài).

Cô gái đó có vẻ mặt tuyệt thế! Một mình cô có được muôn vàn sự yêu thương! Là cô gái duy nhất hắn từng đối xử dịu dàng!

“Tôi đi tìm anh trước bỏ qua cho bọn họ.” Nói xong liền đi về phía cửa lớn.

Gió bên ngoài từ từ thổi qua, sự lạnh lẽo mảy may khiến đầu óc vốn hỗn loạn của Tưởng Niệm đã tỉnh táo không ít, cất bước đi đến chiếc xe sang trọng dừng ở bên ngoài, nhìn người đàn ông đang chợp mắt ngủ, hắn, dáng vẻ vẫn giống như mười năm trước, vẫn cực kì anh tuấn như xưa, khí chất ưu nhã cao quý luôn khiến người khác không thể xem thường.

Chậm rãi đến gần, cô, thực ra trong lòng là sợ hắn, hắn và An Nguyệt Lê không cùng một loại người..

An Nguyệt Lê! Lòng, sớm đã đau đến chết lặng!

Không biết hắn có phát hiện ra cô mất tích hay không?

Người đàn ông trong xe đã phát hiện ra cô từ lúc cô đi ra khỏi cánh cửa sắt kia, tạm thởi không muốn để ý đến cô, sợ bản thân không nhịn được bóp chết cô (_ _!), vậy nên lúc cô xuất hiện thì nhắm mắt bắt đầu điều chỉnh cảm xúc sắp bạo loạn của chính mình.

Hung hăng cắn răng, gò má hoàn mỹ thật căng thẳng, đè nén một điểm nhảy lên trong lòng.

“Anh?!” đứng trước xe, cúi đầu nhìn người đàn ông, giọng nói có hơi khàn khàn, có lẻ vì thiếu nước trong thời gian dài.

Không biết vì sao mỗi lần đến gần hắn, Tưởng Niệm liền cảm thấy hô hấp đều có chút khó khăn, có lẽ trong lòng sợ hắn.

Một tiếng ‘Anh’ khiến người đàn ông bên trong xe đột nhiên mở mắt ra, động tác nhanh nhẹn nhanh chóng tiến gần trước cửa xe, chợt vươn bàn tay ra giữ lấy cổ tay Tưởng Niệm, cánh tay còn lại vươn ra dùng sức nhấn đầu cô xuống: “A==”

Hắn ra sức một cái, Tưởng Niệm theo quán tính ngã nhào về trước, thân thể nhỏ nhắn va chạm mạnh vào cửa xe, miệng tràn ra thanh âm đau đớn.

Môi! Không hề báo trước mà hạ xuống, một tay giữ lấy ót của cô, một tay nâng gương mặt trắng nõn của cô, nụ hôn lúc cạn lúc sâu, mà Tưởng Niệm chỉ vô lực giãy giụa, hắn lại hôn cô, hoàn toàn khác biệt với nụ hôn của An Nguyệt Lê, hương vị bao quát, cô chỉ có thể ra sức giãy giụa, nghĩ đến người đàn ông luôn miệng nói yêu cô kia, cô chỉ có thể cắn răng không cho Diêm Thương Tuyệt thực hiện được, nhưng cô nhỏ nhắn yếu ớt như thế sao có thể là đối thủ của người đàn ông ngang ngược kia.

….

Bỗng nhiên người đàn ông cắn mạnh cô một cái sau đó thả môi cô ra, thô bạo mở cửa xe, dùng sức một cái kéo cô gần trong xe, sau đó xoay người một cái ung dung bình tĩnh đè lên, lại một nụ hôn mãnh liệt.

Cô gái không nghe lời! dám đau khổ vì người ông khác, khóc! Vậy hắn sẽ khiến tên đàn ông kia đổ máu!

An Nguyệt Lê kia dựa vào cái gì? Có tư cách gì?

Người dưới thân càng thêm giãy giụa, nụ hôn, mùi vị quen thuộc mà xa lạ kia, nước mắt, chảy xuống lần thứ hai.

Người đàn ông lại không thèm quan tâm, liều mạng hôn cô, như là phát tiết, hoặc như là, sợ mất đi, cho nên cáu kỉnh khi như lúc muốn giữ lại người yêu.

Cánh môi phỉ bạc của người đàn ông hung hăng quét qua hốc mắt ẩm ướt của người con gái, chiếc mũi xinh xắn, cánh môi khô khốc, cổ trắng nõn thon dài, lại đến vành tai, sau đó liền đi đến trước ngực, một tay nắm lấy cánh tay nhỏ không an phận mạnh mẽ giãy giụa, một tay đi vào phía sau lưng Tưởng Niệm, sau đó xoa xoa vuốt vuốt, lại khe khẽ nhéo nặn.

Lúc cảm nhận được hàm răng khép chặt của cô, hung hăng nhéo một cái ở sung lưng, bởi vì đau, Tưởng Niệm kinh hô ra tiếng, lại khiến Diêm Thương Tuyệt có cơ hội, lưỡi, cứ như vậy không kịp chờ đợi vọt vào trong quấn quit dây dưa với chiếc lưỡi nhỏ trơn bóng ẩm ướt của cô, điên cuồng mút.

Gắm cắn da thịt mềm mại trước ngực, cả người Diêm Thương Tuyệt cũng tỏa nhiệt, vật cứng rắn ở phía dưới thân đã sớm thức tỉnh chờ được phóng thích, bóng dáng cao lớn lại che phủ trên người Tưởng Niệm, đầu vẫn chôn ở giữa C-cup*, cách một lớp áo ngực, gặm cắn chấm tròn của cô, một loại mềm dịu khiến Tưởng Niệm hơi co lại, không ngừng hôn, gặm cắn, xoa nắn.

C-cup: số đo loại áo lót..v..v..gg thẳng tiến để được biết thêm thông tin chi tiết (_ _!)

Không kiềm lòng được hắn lấy vật cứng rắn to lớn được bao bọc trong quần tây nhô lên kia đặt tại u cốc của Tưởng Niệm: “Ưm…”

Chapter
1 Chương 1: Tại sao hỏi như vậy?
2 Chương 2: Em cũng muốn đi xem
3 Chương 3: Cô còn không lên xe?
4 Chương 4: Chúng ta đã gặp qua ở đâu rồi phải không?
5 Chương 5: Anh ta thật sự trở lại
6 Chương 6: Hồi ức
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9: Anh, anh có nhà
10 Chương 10: Anh sẽ không có ý gì với cô ấy chứ?
11 Chương 11: Em sẽ rất yêu anh
12 Chương 12: Có muốn gả cho anh hay không?
13 Chương 13: Muốn mang bản thân giao cho hắn
14 Chương 14: Cho anh một chiếc Porsche 911
15 Chương 15: Trong thành phố có nhiều kẻ háo sắc
16 Chương 16: Xử lí bọn nó
17 Chương 17: Sợ tôi ăn em
18 Chương 18: Em gánh nổi sự trả thù của tôi sao?
19 Chương 19: Có nhớ tôi hay không
20 Chương 20: Suy nghĩ chuyển đến đây sao
21 Chương 21: Tôi muốn rời khỏi đây
22 Chương 22: Trong lòng cô chỉ có An Nguyệt Lê
23 Chương 23: Em thích không được sao
24 Chương 24: Hắn nên làm gì bây giờ
25 Chương 25: Chúng ta kết hôn
26 Chương 26: Hạnh phúc có lẽ đã ở rất gần
27 Chương 27: Anh chính thức đến cầu hôn
28 Chương 28: Tôi muốn bắt đầu trả thù
29 Chương 29: Nếu em bình yên chết cũng không oán
30 Chương 30: Tiểu Miểu mang thai
31 Chương 31: Nói cho em biết đứa bé là của ai
32 Chương 32: Hắn không hèn nhát
33 Chương 33: Chúng ta cần phải nói chuyện
34 Chương 34: Anh có thể chịu trách nhiệm với em sao
35 Chương 35: Cô gái này làm sao vậy
36 Chương 36: Không thấy Tưởng Niệm
37 Chương 37: Anh là chồng của chủ nhân chiếc điện thoại này sao
38 Chương 38: Anh có quan hệ gì với người mất của (tài sản)
39 Chương 39: Rốt cuộc là có quan hệ gì với Diêm Thương Tuyệt
40 Chương 40: Tôi rất khâm phục cậu
41 Chương 41: Tôi biết vị tiên sinh này
42 Chương 42: Tìm tên điên này đến
43 Chương 43: Anh dẫn tên đó đến phá hư chuyện tốt của tôi
44 Chương 44: Tôi cảm thấy Kiribati vẫn thích hợp với anh
45 Chương 45: Nói nhiều như vậy với cô ấy làm gì
46 Chương 46: Là đến lượt anh xuống Địa Ngục
47 Chương 47: Tổng giám đốc bảo muốn bọn họ chết
48 Chương 48: Hắn và An Nguyệt Lê không cùng một loại người
49 Chương 49: Anh đè em thực khó chịu
50 Chương 50: Mị Cơ đến An gia
51 Chương 51: Trong lòng, nỗi đau khó có thể nói rõ
52 Chương 52: Rốt cuộc anh muốn khoe khoang cái gì
53 Chương 53: Bởi vì anh không có tư cách có được cô ấy
54 Chương 54: Người phải buông cô ấy ra là anh
55 Chương 55: Cây nở hoa
56 Chương 56: Em thực sự không nhớ ra tôi
57 Chương 57: Chú
58 Chương 58: Chỉ muốn rời khỏi đây
59 Chương 59: Sao lại gọi cho tôi?
60 Chương 60: Đi điều tra thêm về cô bé kia
61 Chương 61: Tốt nhất anh ta đừng sớm xuất hiện
62 Chương 62: Đừng vọng tưởng phá hư kế hoạch của tôi
63 Chương 63: Sao cậu có những tấm ảnh này
64 Chương 64: Bây giờ hối hận còn kịp
65 Chương 65: Anh không có tư cách, không phải sao?
66 Chương 66: Mang đi làm cho An Nguyệt Lê ký
67 Chương 67: Tôi tên Trình Sở Đông
68 Chương 68: Đứng chết ở cửa làm gì?
69 Chương 69: Xem ra tôi nên chúc mừng em
70 Chương 70: Mọi thứ này đều là em tự nguyện
71 Chương 71: Người anh nên lo lắng không phải em
72 Chương 72: Các người không biết ông chui từ trong viên đạn ra sao
73 Chương 73: Đứng đàng hoàng ở đây
74 Chương 74: Cô không muốn ở một mình với hắn
75 Chương 75: Đối với Cảnh sao em không có bộ dạng này
76 Chương 76: Vậy đêm nay em hãy giúp tôi điều trị thật tốt
77 Chương 77: Nói cho tôi biết, tôi là ai
78 Chương 78: Cậu đã làm gì với cô ấy?
79 Chương 79: Dường như Tưởng Niệm xảy ra chuyện
80 Chương 80: Đừng mơ chạm đến người anh không nên chạm
81 Chương 81: Làm sao em biết được anh không phải đang gạt em
82 Chương 82: Đây là chuyện của em không cần anh lo
83 Chương 83: Là anh xen vào chuyện người khác
84 Chương 84: Người đàn ông mưu mô
85 Chương 85: Nhân lúc tất cả mọi người ở đây cậu hãy nói cho rõ ràng đi
86 Chương 86: Vì sao em phải gả cho anh
87 Chương 87
88 Chương 88
89 Chương 89
90 Chương 90
91 Chương 91
92 Chương 92
93 Chương 93
94 Chương 94
95 Chương 95
96 Chương 96
97 Chương 97
98 Chương 98
99 Chương 99
100 Chương 100
101 Chương 101
102 Chương 102
103 Chương 103
104 Chương 104
105 Chương 105
106 Chương 106
107 Chương 107: Diêm Thương Tuyệt đánh Tưởng Niệm
108 Chương 108
109 Chương 109
110 Chương 110
111 Chương 111
112 Chương 112
113 Chương 113
114 Chương 114
115 Chương 115
116 Chương 116
117 Chương 117
118 Chương 118
119 Chương 119
120 Chương 120
121 Chương 121
122 Chương 122
123 Chương 123
124 Chương 124
125 Chương 125
126 Chương 126
127 Chương 127
128 Chương 128
129 Chương 129-1
130 Chương 129-2
131 Chương 130: Chỉ cần thật tốt, cái gì tôi cũng đều đáp ứng cô
132 Chương 131: Cho con một lý do để tôn trọng người đó
133 Chương 132: Một bụng tức giận
134 Chương 133: Chân tướng
135 Chương 134: Chuyện hai người nói, tôi đều nghe được
136 Chương 135: Tưởng niệm mang thai
137 Chương 136: Tôi là chồng của cô ấy
138 Chương 137: Đại kết cục
Chapter

Updated 138 Episodes

1
Chương 1: Tại sao hỏi như vậy?
2
Chương 2: Em cũng muốn đi xem
3
Chương 3: Cô còn không lên xe?
4
Chương 4: Chúng ta đã gặp qua ở đâu rồi phải không?
5
Chương 5: Anh ta thật sự trở lại
6
Chương 6: Hồi ức
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9: Anh, anh có nhà
10
Chương 10: Anh sẽ không có ý gì với cô ấy chứ?
11
Chương 11: Em sẽ rất yêu anh
12
Chương 12: Có muốn gả cho anh hay không?
13
Chương 13: Muốn mang bản thân giao cho hắn
14
Chương 14: Cho anh một chiếc Porsche 911
15
Chương 15: Trong thành phố có nhiều kẻ háo sắc
16
Chương 16: Xử lí bọn nó
17
Chương 17: Sợ tôi ăn em
18
Chương 18: Em gánh nổi sự trả thù của tôi sao?
19
Chương 19: Có nhớ tôi hay không
20
Chương 20: Suy nghĩ chuyển đến đây sao
21
Chương 21: Tôi muốn rời khỏi đây
22
Chương 22: Trong lòng cô chỉ có An Nguyệt Lê
23
Chương 23: Em thích không được sao
24
Chương 24: Hắn nên làm gì bây giờ
25
Chương 25: Chúng ta kết hôn
26
Chương 26: Hạnh phúc có lẽ đã ở rất gần
27
Chương 27: Anh chính thức đến cầu hôn
28
Chương 28: Tôi muốn bắt đầu trả thù
29
Chương 29: Nếu em bình yên chết cũng không oán
30
Chương 30: Tiểu Miểu mang thai
31
Chương 31: Nói cho em biết đứa bé là của ai
32
Chương 32: Hắn không hèn nhát
33
Chương 33: Chúng ta cần phải nói chuyện
34
Chương 34: Anh có thể chịu trách nhiệm với em sao
35
Chương 35: Cô gái này làm sao vậy
36
Chương 36: Không thấy Tưởng Niệm
37
Chương 37: Anh là chồng của chủ nhân chiếc điện thoại này sao
38
Chương 38: Anh có quan hệ gì với người mất của (tài sản)
39
Chương 39: Rốt cuộc là có quan hệ gì với Diêm Thương Tuyệt
40
Chương 40: Tôi rất khâm phục cậu
41
Chương 41: Tôi biết vị tiên sinh này
42
Chương 42: Tìm tên điên này đến
43
Chương 43: Anh dẫn tên đó đến phá hư chuyện tốt của tôi
44
Chương 44: Tôi cảm thấy Kiribati vẫn thích hợp với anh
45
Chương 45: Nói nhiều như vậy với cô ấy làm gì
46
Chương 46: Là đến lượt anh xuống Địa Ngục
47
Chương 47: Tổng giám đốc bảo muốn bọn họ chết
48
Chương 48: Hắn và An Nguyệt Lê không cùng một loại người
49
Chương 49: Anh đè em thực khó chịu
50
Chương 50: Mị Cơ đến An gia
51
Chương 51: Trong lòng, nỗi đau khó có thể nói rõ
52
Chương 52: Rốt cuộc anh muốn khoe khoang cái gì
53
Chương 53: Bởi vì anh không có tư cách có được cô ấy
54
Chương 54: Người phải buông cô ấy ra là anh
55
Chương 55: Cây nở hoa
56
Chương 56: Em thực sự không nhớ ra tôi
57
Chương 57: Chú
58
Chương 58: Chỉ muốn rời khỏi đây
59
Chương 59: Sao lại gọi cho tôi?
60
Chương 60: Đi điều tra thêm về cô bé kia
61
Chương 61: Tốt nhất anh ta đừng sớm xuất hiện
62
Chương 62: Đừng vọng tưởng phá hư kế hoạch của tôi
63
Chương 63: Sao cậu có những tấm ảnh này
64
Chương 64: Bây giờ hối hận còn kịp
65
Chương 65: Anh không có tư cách, không phải sao?
66
Chương 66: Mang đi làm cho An Nguyệt Lê ký
67
Chương 67: Tôi tên Trình Sở Đông
68
Chương 68: Đứng chết ở cửa làm gì?
69
Chương 69: Xem ra tôi nên chúc mừng em
70
Chương 70: Mọi thứ này đều là em tự nguyện
71
Chương 71: Người anh nên lo lắng không phải em
72
Chương 72: Các người không biết ông chui từ trong viên đạn ra sao
73
Chương 73: Đứng đàng hoàng ở đây
74
Chương 74: Cô không muốn ở một mình với hắn
75
Chương 75: Đối với Cảnh sao em không có bộ dạng này
76
Chương 76: Vậy đêm nay em hãy giúp tôi điều trị thật tốt
77
Chương 77: Nói cho tôi biết, tôi là ai
78
Chương 78: Cậu đã làm gì với cô ấy?
79
Chương 79: Dường như Tưởng Niệm xảy ra chuyện
80
Chương 80: Đừng mơ chạm đến người anh không nên chạm
81
Chương 81: Làm sao em biết được anh không phải đang gạt em
82
Chương 82: Đây là chuyện của em không cần anh lo
83
Chương 83: Là anh xen vào chuyện người khác
84
Chương 84: Người đàn ông mưu mô
85
Chương 85: Nhân lúc tất cả mọi người ở đây cậu hãy nói cho rõ ràng đi
86
Chương 86: Vì sao em phải gả cho anh
87
Chương 87
88
Chương 88
89
Chương 89
90
Chương 90
91
Chương 91
92
Chương 92
93
Chương 93
94
Chương 94
95
Chương 95
96
Chương 96
97
Chương 97
98
Chương 98
99
Chương 99
100
Chương 100
101
Chương 101
102
Chương 102
103
Chương 103
104
Chương 104
105
Chương 105
106
Chương 106
107
Chương 107: Diêm Thương Tuyệt đánh Tưởng Niệm
108
Chương 108
109
Chương 109
110
Chương 110
111
Chương 111
112
Chương 112
113
Chương 113
114
Chương 114
115
Chương 115
116
Chương 116
117
Chương 117
118
Chương 118
119
Chương 119
120
Chương 120
121
Chương 121
122
Chương 122
123
Chương 123
124
Chương 124
125
Chương 125
126
Chương 126
127
Chương 127
128
Chương 128
129
Chương 129-1
130
Chương 129-2
131
Chương 130: Chỉ cần thật tốt, cái gì tôi cũng đều đáp ứng cô
132
Chương 131: Cho con một lý do để tôn trọng người đó
133
Chương 132: Một bụng tức giận
134
Chương 133: Chân tướng
135
Chương 134: Chuyện hai người nói, tôi đều nghe được
136
Chương 135: Tưởng niệm mang thai
137
Chương 136: Tôi là chồng của cô ấy
138
Chương 137: Đại kết cục