Chương 47: Hai vợ chồng chiếm núi làm vua!

"Con nhỏ chết tiệt thế mà một mình ở một căn nhà lớn như vậy!'

"Chậc chậc chậc, nhìn khuôn viên này, phong lớn này, ông xã chúng ta nhất định không nên trở về thôn nữa"

"Mấy năm nay thật sự là chúng ta đã nuôi một con sói, nó lại dám một mình sống thoải mái ở bên ngoài không biết nghĩ đến chúng ta, con nhỏ chết tiệt này lòng dạ quá hiểm độc!"

Từ sau khi bước vào nhà Văn Đình Tâm, Từ Kiến Bình đều nói không ngừng nghỉ những chuyện linh tinh.

Nhìn toàn bộ căn nhà, có bốn phòng, Từ Kiến Bình đóng gói hết đồ của Văn Đình Tâm sau đó ném đến gian phòng nhỏ nhất, rồi dọn đồ của mình và Cao tài đến phòng lớn.

Ở trong tủ quân áo của cô nhìn toàn hàng hiệu, Từ Kiến bình vô cùng có cảm hứng, vội vàng lấy tất cả cho là của mình.

Nhân dịp Từ Kiến Bình đang động tay động chân vào quần áo thì Cao Tài cũng chui đầu vào tủ riêng tư của Văn Đình Tâm tìm kiếm, hy vọng có thể tìm được tấm thẻ ngân hàng hoặc là mấy tờ vé số giống trương Phóng Túng.

Nam Thế Dưỡng đỡ Văn Đình Tâm tiến vào, nhìn cửa chính bị mở rộng, cô cảm thấy vô cùng lo lắng, "Tại sao cửa lại bị mở ra như vậy nhỉ?'

"Không lẽ là ăn trộm". Đầu tiên nghĩ đến chính là mấy tờ giấy tờ nhà cô giấy trong cái vò rượu nếu bị người ta trộm đi, thì đúng là dễ bị hại. Hiện nay trụ sở quản lý đất đai cũng không được chú ý lắm. nếu ai cố ý giả mạo một chút, mang nhà của cô bán đi, đến lúc đó mọi chuyện sẽ trở nên khó khăn.

"Cô ở chỗ này đợi, tôi vào xem một chút!" Để Văn Đình Tâm ở ngoài cửa, Nam Thế Dương tiến vào bên trong.

"Đợi một chút" Một tay cầm chặt tay áo hắn, Văn Đình Tâm cầm cây chổi ở góc tường giơ lên, "Cẩn thận một chút".

Nhìn chằm chằm cây chổi dơ bẩn, Nam Thế Dương ghét bỏ nhíu mày, đẩy về cho cô, "Cô cầm lấy mà phòng thân, tôi không cần".

Thật ra mà nói, hắn chính là người đứng đầu một khu của hắc bang, làm sao có thể sợ vài tên trộm chứ, nếu quả thật là ăn trộm, hắn còn muốn động tay động chân một chút, để bày ra sức quyến rũ nam nhân cho cô thấy, như vậy cũng tốt để cho Văn Đình Tâm biết hắn không phải là một người đàn ông non nớt yếu đuối.

Quay người lại, Nam Thế Dương bước thẳng về phía sân, nào biết người còn chưa đi được một nửa, đã thấy phòng của Văn Đình Tâm mở ra. Từ Kiến Bình mặc quần áo thể thao của cô ngạo nghễ đi ra, "Ông xã, ông xã ông xem bộ đồ này thế nào?"

Từ Kiến Bình vui sướng cúi đầu kéo kéo quần áo, liền đối mặt với Văn Đình Tâm và Nam Thế Dương, cũng vào lúc này giọng nói của Cao Tài từ trong phòng nhỏ cũng truyền ra, "Bà xã, bà còn đang làm gì vậy, trời tối rồi phải đi nấu cơm có biết không hả!"

Nghe được âm thanh của Từ Kiến Bình, Cao Tài dừng việc tìm kiếm lại, tùy tiện từ trong phòng nhỏ chui ra.

Trong lúc ngắn ngủi như vậy, bốn người chạm mặt ở trong phòng lớn.

"Con nhỏ chết tiệt, tam học đã về rồi" Kéo kéo vài bộ quần áo thể thao, Từ Kiến Bình nhìn Văn Đình Tâm trêu chọc mở ra hai cái, không chút ngượng ngùng, "Nhanh đi làm cơm tối đi, nhìn một chút mấy giờ rồi".

"Ơ Nam thiếu gia cũng tới cơ à" Ánh mắt Cao Tại không ngừng dò xét trên người Nam Thế Dương một chút cũng không rời, "Cậu tự mình đưa con gái tôi trở về sao? Thật sự là vất vả rồi!"

"Các người..!?" Nhíu lông mày lại, nhìn hai người phía trước trong mắt Nam Thế Dương lộ ra sự ghét bỏ.

Bày ra vẻ mặt nịnh nọt cười cười, Cả người Cao Tài tới sát bên Nam Thế Dương, "Nam thiếu gia, ông nội cậu sợ cậu vất vả cực khổ nên kêu vợ chồng chúng tôi đến chăm sóc con gái!"

"Ông nội của tôi?"

"Nam lão gia?"

Nghe thấy câu này, Nam Thế Dương và Văn Đình Tâm cảm thấy vô cùng kinh hãi.

Hắn không nghĩ tới ông nội sẽ làm ra chuyện như vậy, cô không nghĩ tới ông cụ lại ghét mình như thế. Trong phút chốc cô cảm giác như mình bị đùa bỡn.

Liên tục phải chịu đựng ông nội hắn, lại còn khuyên hắn cư xử khéo léo với ông nội, không nên giận dỗi ông, kết quả ông cụ vẫn luôn kiếm cô gây chuyện…

Không thể nhẫn nhịn nữa, cô bây giờ cũng không thấy vui vẻ gì!

Nếu như đã vậy cô cần thiết phải thiết lập cái mối quan hệ này sao?

"Con nhỏ chết tiệt kia đứng ngoài cửa làm cái gì, mau đi nấu cơm, có còn muốn ăn cơm tối hay không đây?" Từ Kiến bình hét Văn Đình Tâm, giọng nói chẳng cải thiện chút nào, vẫn sắc bén khó nghe như vậy, giống nhau với những ngày vừa rồi.

"Đây là nhà của cô ấy, các người mau cút ra ngoài cho tôi". Tay cầm lên mép cửa, Nam Thế Dương nói bằng giọng vô cùng trầm thấp. Ánh mắt nhìn vào bộ quần áo thể thao Từ Kiến bình đang mặc trên người, trong con ngươi lộ ra vẻ u oán, cơn tức giống như có thể bộc phát bất cứ lúc nào.

Bộ quần áo thể thao này là hắn mua cho cô, một lần cũng chưa thấy cô mặc, thế nhưng lại bị mụ đàn bà này mặc trước.

Chán ghét, vô cùng chán ghét!

Nhận thấy ánh mắt của Nam Thế Dương, Từ Kiến Bình rụt rụt người theo bản năng, di chuyển gần hơn về phía Cao Tài.

Núp phía sau lưng Cao Tài, Từ Kiến Bình giống như là có thêm sức mạnh. Bỏ qua Nam Thế Dương bà ta thò đầu ra hét lớn với Văn Đình Tâm, " Con nhỏ chết tiệt, còn không mau lại đây cho tao, mày là muốn nhìn người khác bắt nạt mẹ mày đúng không!"

"Quần áo này tôi mua, mau cởi ra!" Chỉ về phía bà ta, Nam Thế Dương không hề khách sáo!.

Nếu như không sợ bà ta bẩn, hắn đã muốn xông tới xé bộ quần áo đó ra.

"Cậu, cậu không phải là đã cho con nhỏ nhà tôi sao" Co người lại, kéo kéo bộ quần áo, giọng nói của Nam Thế Dương làm cho Từ Kiến Bình sợ hãi không dám nói linh tinh.

Thật ra nhìn thấy sắc mặt Nam Thế Dương, trog đầu Từ Kiến Bình cảm thấy sợ hãi. Lần trước bị hắn bóp cổ, cái cổ của bà ta đau nhức cũng mất mấy ngày, bất đắc dĩ lắm đi châm cứu một chút mới thấy thoải mái….

"Đây là nhà tôi, không phải là trong Nam gia, là Nam lão gia gọi các người tới, không phải là tôi gọi". Lặc lè bước lên phía trước, chìn hai vợ chồng kia, Văn Đình Tâm rất tức giận. Mà cơn tức này không phải là do vợ chồng Từ Kiến bình mang tới mà do ông cụ Nam gia mang lại.

"Tôi không chứa các người, mau cầm đồ đạc đi". Dừng lại bên cạnh Nam Thế Dương, cô thuận tay chỉ ra phía cửa, hạ lệnh đuổi khách, trong phút chốc làm hai vợ chồng kia tức đỏ mắt.

"Con nhỏ chết tiệt kia, bây giờ mày ở một phe với tên nhóc này đúng không? Mày cho rằng bây giờ cánh đã cứng cáp, tìm được chỗ dựa vững chắc rồi, đúng không? Từ phía sau lưng Cao Tài thò đầu ra, Từ Kiến Bình cao giọng nói, "Tao nói cho mày biết, ông cụ Nam gia chính là coi thường mày, nên mới gọi chúng tao tới, chính là muốn chúng tao quản lý mày, để mày tránh xa cháu nội của ông ta một chút".

"Con nhỏ chết tiệt mày còn vọng tưởng gả vào nhà giày làm phượng hoàng, bây giờ ngay cả nuôi cha mẹ mày cũng không làm, về sau mày sẽ phải hối hận". Hùng hùng hổ hổ, giọng nói chanh chua, làm cho người ta khôg nhịn được nổi giận.

"Mụ đàn bà này, mau câm miệng cho tôi, ông nội tôi không phải là người như vậy!" Tiến lên một bước, bây giờ nghe không lọt nữa, Nam Thế Dương tiến lên định bắt lấy Từ Kiến Bình.

Như vậy không ổn, Cao Tài bị dọa cho sợ, lùi lại vài bước, bỏ qua cả Từ Kiến Bình, ngoài miệng lại lớn giọng nói, "Ôi ôi, bình tĩnh một chút đi, Nam thiếu gia, chúng tôi chỉ nói thật".

"A~" Từ Kiến Bình bị Nam Thế Dương túm chặt cổ áo, nhân lúc người còn chưa ra tay đã hét vô cùng lớn.

Giọng nói của người đàn bà này vô cùng lớn, một tiếng thét chói tai làm cho mấy người phải bịt tai lại.

"Đủ rồi!" Nghe không lọt, Nam Thế Dương hất tay vứt bà ta ra ngoài.

Cơ thể bà ta lăn một vòng, quần áo màu trắng cũng dính đầy bụi đất, làm Văn Đình Tâm vô cùng xót ruột.

"Bà xã à" Cao Tài vội vàng tiến lên trước đỡ Từ Kiến Bình dậy, phủi phủi quần áo bà ta, nhìn Nam Thế Dương đầy sợ hãi.

Lúc này khoảng cách của bọn họ cũng khá xa, Cao Tài định nói mấy câu tức giận, ông ta biết rõ khó mà nói với Nam Thế Dương nên nhìn về phía Văn Đình Tâm định nói.

"Con gái, con đừng đi theo người này. Con xem ông nội hắn đã nhằm vào con như vậy, hắn lại bạo lực như thế, con đi theo hắn nhất định không có kết quả tốt. So với Từ Kiến Bình, Cao Tài là nhẹ nhàng khuyên, "Nhà chúng ta mặc dù nghèo một chút, nhưng cũng không hề coi thường con, con thấy đấy ông nội hắn ghét bỏ con như thế nào? Con nghĩ hắn sẽ luôn luôn che chở cho con hay sao?"

"Con theo chúng ta về thôn lại đi, những người này con không thể bấu víu đâu!"

Lời Cao Tài nói, nghe rất có lý, làm cho cả trái tim Nam Thế Dương đều căng lên.

"Văn Đình Tâm, cô đừng nghe ông ta". Sốt ruột đến bên cạnh Văn Đình Tâm, trong lúc căng thẳng, Nam Thế Dương nhanh chóng cầm lấy tay của cô. "Mặc kệ ông nội của tôi như thế nào, tôi sẽ không ghét bỏ, không vứt bỏ cô, sẽ luôn luôn che chở cô! Cả đời này cũng không có vấn đề gì!"

Lời nói vô cùng mạnh mẽ, giống như là hứa hẹn vậy…

Nhìn xem hắn nói những lời này, Văn Đình Tâm ngẩn ra….

Giờ phút này hắn, giống như kiếp trước….

Chapter
1 Chương 1: Ba mươi hai tuổi trở lại mười tám tuổi!
2 Chương 2: Cô là một cô gái cổ quái
3 Chương 3: Duyên phận cùng hắn, không thể nào bỏ qua!
4 Chương 4: Kiếp trước, Cô tất cả đều sai
5 Chương 5: Cô bé kia, đối với hắn mà nói rất đặc biệt
6 Chương 6: Đồ ăn vặt sẽ để cho tên nhóc!
7 Chương 7: Là người may mắn nhất trong vạn người
8 Chương 8: Đi tìm cô, lại bị lạc đường!
9 Chương 9: Cố gắng, làm cho hắn vui vẻ!
10 Chương 10: Tên nhóc, không có mang cô đi!
11 Chương 11: Tin tưởng hắn, sáng mai gặp!
12 Chương 12: Toàn bộ cho anh, sau đó dẫn tôi đi!
13 Chương 13: Đồng ý, mang cô đi!
14 Chương 14: Nữ nhân khắc khẩu
15 Chương 15: Một đêm, không yên tĩnh!
16 Chương 16: Một đêm này, thật không dễ chịu!
17 Chương 17: Nhất định phải mang cô đi!
18 Chương 18: Giúp cô thoa thuốc!
19 Chương 19: Nghe tôi, hiểu không?
20 Chương 20: Ông nội tới đây!
21 Chương 21: Ông nội lúng túng!
22 Chương 22: Trẻ đấu già!
23 Chương 23: Nhật ký, cất giấu tình cảm của tên nhóc!
24 Chương 24: Đối với cô, hắn chịu trách nhiệm toàn bộ!
25 Chương 25: Lòng tham không đáy của hai vợ chồng!
26 Chương 26: Không dẫn chúng tôi đi, con nhóc cũng không được đi!
27 Chương 27: Tên nhóc lớn lối, động thủ!
28 Chương 28: Đáng thương, bị đuổi ra ngoài!
29 Chương 29: Trẻ đấu già!
30 Chương 30: Xem như tìm được rồi!
31 Chương 31: Không biết đường, là một loại bệnh
32 Chương 32: Cái tật xấu này, cần phải điều trị sớm!
33 Chương 33: Ôi trời, giá phòng của mười mấy năm trước!
34 Chương 34: Mua được nhà!
35 Chương 35: Tên nhóc không hiểu rõ tình cảm
36 Chương 36: Chiến tranh của hai ông cháu
37 Chương 37: Hai người kia, thật là không có tình cảm sao?
38 Chương 38: Âu yếm trong trường học
39 Chương 39: Ông nội tức giận!
40 Chương 40: Đấu trí cùng ông nội!
41 Chương 41: Dùng biện pháp của chú Ba để đối đầu với ông nội
42 Chương 42
43 Chương 43: Thủ đoạn liên tiếp của ông cụ!
44 Chương 44: Hai vợ chồng bị cảnh cáo!
45 Chương 45: Hai người tâm ý u mê!
46 Chương 46: Hình thức chung đụng khẽ thay đổi!
47 Chương 47: Hai vợ chồng chiếm núi làm vua!
48 Chương 48: Còn tin tưởng tôi không?
49 Chương 49: Tin tưởng, lại gần một bước!
50 Chương 50: Giấy tờ đất bên trong vò rượu
51 Chương 51: Lấy đi giấy tờ bất động sản!
52 Chương 52: Giam lỏng cha mẹ cặn bã!
53 Chương 53: Yên lặng phản kháng!
54 Chương 54: Xem phim học chuyện tình cảm!
55 Chương 55: Ăn dấm chua không nói ra được!
56 Chương 56: Mua nhà xưởng!
57 Chương 57: Cùng nhau sinh sống!
58 Chương 58: Cùng nhau chung sống (1)
59 Chương 58-2: Cùng nhau chung sống (2)
60 Chương 58-3: Cùng nhau chung sống (3)
61 Chương 58-4: Cùng nhau chung sống (4)
62 Chương 58-5: Cùng nhau chung sống (5)
63 Chương 58-6: Cùng nhau chung sống (6)
64 Chương 58-7: Cùng nhau chung sống (7)
65 Chương 58-8: Cùng nhau chung sống (8)
66 Chương 58-9: Cùng nhau chung sống (9)
67 Chương 59-1
68 Chương 59-2
69 Chương 59-3
70 Chương 59-4
71 Chương 60-1: Đấu trí cực phẩm (1)
72 Chương 60-2: Đấu trí cực phẩm (2)
73 Chương 60-3: Đấu trí cực phẩm (3)
74 Chương 61-1: Chính diện đối đầu với ông cụ (1)
75 Chương 61-2: Chính diện đối đầu với ông cụ (2)
76 Chương 62-1: Tình cảm sáng tỏ, trộm hẹn hò! (1)
77 Chương 62-2: Tình cảm sáng tỏ, trộm hẹn hò! (2)
78 Chương 62-3: Tình cảm sáng tỏ, trộm hẹn hò! (3)
79 Chương 63-1: Đầu Cẩu lỗ mãng, đụng trúng gã lang thang! (1)
80 Chương 63-2: Đầu Cẩu lỗ mãng, đụng trúng gã lang thang! (2)
81 Chương 63-3: Đầu Cẩu lỗ mãng, đụng trúng gã lang thang! (3)
82 Chương 64-1: Chứa chấp kẻ lang thang, anh bạn nhỏ nhận ra! (1)
83 Chương 64-2: Chứa chấp kẻ lang thang, anh bạn nhỏ nhận ra! (2)
84 Chương 64-3: Chứa chấp kẻ lang thang, anh bạn nhỏ nhận ra! (3)
85 Chương 65-1: Hai chú cháu cùng lúng túng
86 Chương 65-2: Hai chú cháu lúng túng (2)
87 Chương 65-3: Hai chú cháu lúng túng (3)
88 Chương 66: Phần tài liệu kia xuất hiện!
89 Chương 66-2: Phần tài liệu kia xuất hiện! (TT)
90 Chương 67-1: Ghen tuông không dứt!
91 Chương 67-2: Ghen tuông không dứt! (2)
92 Chương 67-3: Ghen tuông không dứt! (3)
93 Chương 68-1: Thằng nhóc lạc rồi! (ngày mai có vui mừng!) (1)
94 Chương 68-2: Thằng nhóc lạc rồi! (ngày mai có vui mừng!) (2)
95 Chương 69-1: Đều bị đùa giỡn! 1
96 Chương 69-2: Đều bị đùa giỡn! 2
97 Chương 70-1: Ngược cẩu
98 Chương 70-2: Ngược cẩu 2
99 Chương 70-3: Ngược cẩu 3
100 Chương 71: Vứt bỏ nguyên tắc, đấu trí với ông cụ!
101 Chương 71-2: Vứt bỏ nguyên tắc, đấu trí với ông cụ! 2
102 Chương 71-3: Vứt bỏ nguyên tắc, đấu trí với ông cụ! 3
103 Chương 72-1: Thân thiết với Văn Đình Tâm! 1
104 Chương 72-2: Thân thiết với Văn Đình Tâm! 2
105 Chương 72-3: Hẹn hò với Văn Đình Tâm 3
106 Chương 73: Lần đầu hẹn hò!
107 Chương 73-2: Lần đầu hẹn hò! 2
108 Chương 73-3: Lần đầu hẹn hò! 3
109 Chương 74-1: Chú ba đối đâu với ông cụ ngoại cố
110 Chương 74-2: Chú ba đối đâu với ông cụ ngoại cố 2
111 Chương 74-3: Chú ba đối đâu với ông cụ ngoại cố 3
Chapter

Updated 111 Episodes

1
Chương 1: Ba mươi hai tuổi trở lại mười tám tuổi!
2
Chương 2: Cô là một cô gái cổ quái
3
Chương 3: Duyên phận cùng hắn, không thể nào bỏ qua!
4
Chương 4: Kiếp trước, Cô tất cả đều sai
5
Chương 5: Cô bé kia, đối với hắn mà nói rất đặc biệt
6
Chương 6: Đồ ăn vặt sẽ để cho tên nhóc!
7
Chương 7: Là người may mắn nhất trong vạn người
8
Chương 8: Đi tìm cô, lại bị lạc đường!
9
Chương 9: Cố gắng, làm cho hắn vui vẻ!
10
Chương 10: Tên nhóc, không có mang cô đi!
11
Chương 11: Tin tưởng hắn, sáng mai gặp!
12
Chương 12: Toàn bộ cho anh, sau đó dẫn tôi đi!
13
Chương 13: Đồng ý, mang cô đi!
14
Chương 14: Nữ nhân khắc khẩu
15
Chương 15: Một đêm, không yên tĩnh!
16
Chương 16: Một đêm này, thật không dễ chịu!
17
Chương 17: Nhất định phải mang cô đi!
18
Chương 18: Giúp cô thoa thuốc!
19
Chương 19: Nghe tôi, hiểu không?
20
Chương 20: Ông nội tới đây!
21
Chương 21: Ông nội lúng túng!
22
Chương 22: Trẻ đấu già!
23
Chương 23: Nhật ký, cất giấu tình cảm của tên nhóc!
24
Chương 24: Đối với cô, hắn chịu trách nhiệm toàn bộ!
25
Chương 25: Lòng tham không đáy của hai vợ chồng!
26
Chương 26: Không dẫn chúng tôi đi, con nhóc cũng không được đi!
27
Chương 27: Tên nhóc lớn lối, động thủ!
28
Chương 28: Đáng thương, bị đuổi ra ngoài!
29
Chương 29: Trẻ đấu già!
30
Chương 30: Xem như tìm được rồi!
31
Chương 31: Không biết đường, là một loại bệnh
32
Chương 32: Cái tật xấu này, cần phải điều trị sớm!
33
Chương 33: Ôi trời, giá phòng của mười mấy năm trước!
34
Chương 34: Mua được nhà!
35
Chương 35: Tên nhóc không hiểu rõ tình cảm
36
Chương 36: Chiến tranh của hai ông cháu
37
Chương 37: Hai người kia, thật là không có tình cảm sao?
38
Chương 38: Âu yếm trong trường học
39
Chương 39: Ông nội tức giận!
40
Chương 40: Đấu trí cùng ông nội!
41
Chương 41: Dùng biện pháp của chú Ba để đối đầu với ông nội
42
Chương 42
43
Chương 43: Thủ đoạn liên tiếp của ông cụ!
44
Chương 44: Hai vợ chồng bị cảnh cáo!
45
Chương 45: Hai người tâm ý u mê!
46
Chương 46: Hình thức chung đụng khẽ thay đổi!
47
Chương 47: Hai vợ chồng chiếm núi làm vua!
48
Chương 48: Còn tin tưởng tôi không?
49
Chương 49: Tin tưởng, lại gần một bước!
50
Chương 50: Giấy tờ đất bên trong vò rượu
51
Chương 51: Lấy đi giấy tờ bất động sản!
52
Chương 52: Giam lỏng cha mẹ cặn bã!
53
Chương 53: Yên lặng phản kháng!
54
Chương 54: Xem phim học chuyện tình cảm!
55
Chương 55: Ăn dấm chua không nói ra được!
56
Chương 56: Mua nhà xưởng!
57
Chương 57: Cùng nhau sinh sống!
58
Chương 58: Cùng nhau chung sống (1)
59
Chương 58-2: Cùng nhau chung sống (2)
60
Chương 58-3: Cùng nhau chung sống (3)
61
Chương 58-4: Cùng nhau chung sống (4)
62
Chương 58-5: Cùng nhau chung sống (5)
63
Chương 58-6: Cùng nhau chung sống (6)
64
Chương 58-7: Cùng nhau chung sống (7)
65
Chương 58-8: Cùng nhau chung sống (8)
66
Chương 58-9: Cùng nhau chung sống (9)
67
Chương 59-1
68
Chương 59-2
69
Chương 59-3
70
Chương 59-4
71
Chương 60-1: Đấu trí cực phẩm (1)
72
Chương 60-2: Đấu trí cực phẩm (2)
73
Chương 60-3: Đấu trí cực phẩm (3)
74
Chương 61-1: Chính diện đối đầu với ông cụ (1)
75
Chương 61-2: Chính diện đối đầu với ông cụ (2)
76
Chương 62-1: Tình cảm sáng tỏ, trộm hẹn hò! (1)
77
Chương 62-2: Tình cảm sáng tỏ, trộm hẹn hò! (2)
78
Chương 62-3: Tình cảm sáng tỏ, trộm hẹn hò! (3)
79
Chương 63-1: Đầu Cẩu lỗ mãng, đụng trúng gã lang thang! (1)
80
Chương 63-2: Đầu Cẩu lỗ mãng, đụng trúng gã lang thang! (2)
81
Chương 63-3: Đầu Cẩu lỗ mãng, đụng trúng gã lang thang! (3)
82
Chương 64-1: Chứa chấp kẻ lang thang, anh bạn nhỏ nhận ra! (1)
83
Chương 64-2: Chứa chấp kẻ lang thang, anh bạn nhỏ nhận ra! (2)
84
Chương 64-3: Chứa chấp kẻ lang thang, anh bạn nhỏ nhận ra! (3)
85
Chương 65-1: Hai chú cháu cùng lúng túng
86
Chương 65-2: Hai chú cháu lúng túng (2)
87
Chương 65-3: Hai chú cháu lúng túng (3)
88
Chương 66: Phần tài liệu kia xuất hiện!
89
Chương 66-2: Phần tài liệu kia xuất hiện! (TT)
90
Chương 67-1: Ghen tuông không dứt!
91
Chương 67-2: Ghen tuông không dứt! (2)
92
Chương 67-3: Ghen tuông không dứt! (3)
93
Chương 68-1: Thằng nhóc lạc rồi! (ngày mai có vui mừng!) (1)
94
Chương 68-2: Thằng nhóc lạc rồi! (ngày mai có vui mừng!) (2)
95
Chương 69-1: Đều bị đùa giỡn! 1
96
Chương 69-2: Đều bị đùa giỡn! 2
97
Chương 70-1: Ngược cẩu
98
Chương 70-2: Ngược cẩu 2
99
Chương 70-3: Ngược cẩu 3
100
Chương 71: Vứt bỏ nguyên tắc, đấu trí với ông cụ!
101
Chương 71-2: Vứt bỏ nguyên tắc, đấu trí với ông cụ! 2
102
Chương 71-3: Vứt bỏ nguyên tắc, đấu trí với ông cụ! 3
103
Chương 72-1: Thân thiết với Văn Đình Tâm! 1
104
Chương 72-2: Thân thiết với Văn Đình Tâm! 2
105
Chương 72-3: Hẹn hò với Văn Đình Tâm 3
106
Chương 73: Lần đầu hẹn hò!
107
Chương 73-2: Lần đầu hẹn hò! 2
108
Chương 73-3: Lần đầu hẹn hò! 3
109
Chương 74-1: Chú ba đối đâu với ông cụ ngoại cố
110
Chương 74-2: Chú ba đối đâu với ông cụ ngoại cố 2
111
Chương 74-3: Chú ba đối đâu với ông cụ ngoại cố 3