Chương 47: 47: Nghiệt Duyên

Dương Nghiêm không gặp vấn đề gì quá nghiêm trọng, còn Mộng Tịch lại rất nguy kịch.

Cô hiện tại đang nằm trong phòng hồi sức đặc biệt, tình hình diễn biến theo chiều hướng xấu.
“Anh nói sao? Cô ấy đang mang thai ư?” Dương Nghiêm nhất thời không tránh khỏi sự bàng hoàng.
Anh đưa tay lên ôm trán, chân trụ không nổi mà ngồi phịch băng xuống ghế nhựa đằng sau.

Tim anh như bị bóp nghẹn theo câu nói của vị bác sĩ kia, thắt quặn.

Rõ ràng là đoạn tình cảm này là sai trái, vậy hà cớ gì Dương Nghiêm cứ níu mãi không buông?
Anh thở dài thườn thượt, đẩy mình dựa hẳn ra đằng sau.

Hai mắt Dương Nghiêm ghép hờ, ngón tay đan chéo lại với nhau đặt trước đùi.
“Cậu về nghỉ ngơi đi, nếu cô ấy có chuyển biến gì tôi sẽ gọi.” Đồng nghiệp vỗ vai an ủi anh.

Dù không biết mối quan hệ giữa họ là gì, nhưng thấy Dương Nghiêm lo lắng cho cô gái kia như vậy, vị bác sĩ này cũng nhiệt tình giúp đỡ hết mình.
“Cảm ơn anh.

Tôi ngồi ở đây chờ là được rồi.”

Dương Nghiêm ngồi khư khư ở ghế chờ trước phòng chăm sóc đặc biệt.

Anh rõ là người ngoài, lại sốt sắng nhiều đến vậy.

Còn những người gọi là người nhà kia, đều chưa thấy tăm hơi mặt mũi.
Vốn dĩ người nhà họ Tề, ai nấy cũng thờ ơ trước sự sống chết của Mộng Tịch.

Người thì không biết, kẻ biết lại không thèm quan tâm đến!
“Nghiêm, con mau về nghỉ ngơi đi.”
Không biết từ lúc nào Dương Nghị đã đứng ở đó.

Ông vỗ nhẹ vai Dương Nghiêm, kéo anh ra khỏi dòng suy nghĩ triền miên, ảo não.

Đây là lần đầu tiên ông chủ động tiếp xúc gần với anh ở trong bệnh viện.

Bởi vì sợ Dương Nghiêm không thoải mái, ông chưa từng một lần công khai mối quan hệ với hai người.

Thậm chí, Dương Nghị còn luôn tìm cách tránh mặt con trai mình.
Nhưng lần này nhìn thấy anh suy sụp như vậy, ông không thể giả vờ như không biết.
Dương Nghị một tay nuôi Dương Nghiêm khôn lớn, tâm tính anh thế nào, ông là người hiểu rõ hơn ai hết.

Từ lúc anh gặp Mộng Tịch, ông đã nhìn ra ánh mắt mỗi khi Dương Nghiêm liếc nhìn cô hoàn toàn khác xa với vẻ hững hờ mà anh nhìn người phụ nữ khác.

Bản thân ông lại càng thêm lo sợ, sợ mối nghiệt duyên này sẽ diễn ra giống hai mươi tám năm trước.
Nghĩ đến, ông khẽ thở dài sầu tư…
Nếu là duyên nghiệt, liệu có tránh khỏi được không?”
“Cha…” Anh khẽ gọi, giọng nhẹ đến mức sợ người khác vô tình đi ngang qua mà nghe được.
“Con về nhà tắm rửa rồi nghỉ ngơi đi.

Ở đây có đầy đủ y tá và bác sĩ chăm sóc cho Mộng Tịch, con không cần quá lo lắng đâu.”
Anh lưỡng lự một hồi, rồi gật đầu đồng ý.

Dương Nghiêm thu lại dáng vẻ thâm tình ban nãy, phô ra khuôn mặt điềm tĩnh thường thấy.

Sau khi đưa mắt nhìn vào cánh cửa phòng hồi sức đặc biệt lần cuối, anh lê từng bước chân nặng trĩu đi men theo hành lang, rời khỏi bệnh viện.
Bên ngoài trời đổ mưa to, anh ngước nhìn bầu trời xám xịt kia, lòng thầm cầu nguyện cho người con gái nằm ở trong kia bình an, khỏe mạnh.
….
Về phía cảnh sát, sau một hồi truy đuổi tên bắt cóc đã vô tình để mất dấu chiếc xe.

Sau một hồi tìm kiếm, họ phát hiện hắn bỏ lại xe trong một con hẻm vắng, một mình tẩu thoát.

Mễ Yến Thanh vẫn còn ở trong xe, cô ta ngồi co ro trong tư thế bị trói, liền được cảnh sát giải cứu.
Mễ Yến Thanh không bị thương tích gì, chỉ là tinh thần có chút hoảng loạn.

Đến khi bình tĩnh trở lại, cảnh sát lấy lời khai xong thì cô ta có thể về nhà.
Tề Khang Vũ luôn ở cạnh cô ta.

Hắn nhẹ nhàng ôm lấy Mễ Yến Thanh, vỗ về thủ thỉ.

Cô ta càng được cưng chiều, càng được đà muốn hắn làm theo ý mình.
“Ngoan, ngoan…có anh ở đây.”
“Khang Vũ, em sợ quá…hức…hức…”
Hắn mất cả một buổi mới dỗ cô ta ngừng khóc.

Tề Khang Vũ bế Mễ Yến Thanh ra xe, định đưa cô ta về khách sạn thì…
“Lỡ như bọn chúng lại đến khách sạn bắt em đi nữa thì sao?”

Cô ta nhìn hắn bằng đôi mắt ngập nước, không khỏi khiến Tề Khang Vũ không xiêu lòng trong chốc lát.

Hắn trầm tư suy nghĩ, cảm thấy chuyện Mễ Yến Thanh lo sợ chắc chắn có khả năng cao xảy ra.

Dù cho đêm nay Tề Khang Vũ có ở lại khách sạn với cô, thì những ngày sau hắn không thể đảm bảo mãi được.

Đôi mắt hắn khẽ liếc nhìn Mễ Yến Thanh, giọng nói trầm cất lên đầy ma mị:
“Anh đưa em về biệt thự.”
Tề Khang Vũ giúp cô cài dây an toàn, rồi chuyên tâm lái xe về thẳng biệt thự.
Hắn để cô ta nằm lên chiếc giường lớn, nơi Mộng Tịch vẫn đặt lưng ngủ hằng ngày.

Sau khi Tề Khang Vũ quay bước đi vào trong phòng tắm, gương mặt ủ dột ban nãy của Mễ Yến Thanh hoàn toàn bay biến.

Khóe môi đỏ rực cong lên đầy ngạo nghễ, ánh mắt cô ta sắc lẹm, xoáy sâu vào tấm ảnh một người đàn ông điển trai ở trên tường.

Mễ Yến Thanh tham lam hít hà mùi hương trên chiếc ga giường, tự trầm mình hưởng thụ cảm giác của kẻ chiến thắng.
Chủ nhân của ngôi biệt thự này, sớm muộn cũng là cô ta!.

Chapter
1 Chương 1: Hôn Nhân Thương Mại
2 Chương 2: Ở Bên Người Phụ Nữ Khác
3 Chương 3: Bị Gây Khó Dễ
4 Chương 4: Nổi Cơn Tức Giận
5 Chương 5: Đợi
6 Chương 6: Tính Kế
7 Chương 7: Cô Còn Có Tư Cách Cầu Xin Sao H
8 Chương 8: Độc Ác
9 Chương 9: Tự Sát
10 Chương 10: Đổ Cháo Lên Đầu
11 Chương 11: Lời Cảnh Cáo Từ Tề Trác Phong
12 Chương 12: Nói Chuyện Với Dương Nghiêm
13 Chương 13: Nỗi Sợ Của Mộng Tịch
14 Chương 14: Trở Thành Kẻ Ăn Cắp
15 Chương 15: Căn Nhà Gỗ Trong Vườn
16 Chương 16: Nổi Sợ Của Tề Khang Vũ
17 Chương 17: Bóng Đen Quá Khứ
18 Chương 18: Đem Đổ Đi
19 Chương 19: Ở Cửa Hàng Trang Sức Gặp Tình Nhân Của Hắn
20 Chương 20: Đến Mộ Mẹ
21 Chương 21: Dự Tiệc 1
22 Chương 22: Dự Tiệc 2
23 Chương 23: Khuyên Tai Ngọc Phỉ Thúy Xanh
24 Chương 24: Bước Đầu Âm Mưu
25 Chương 25: Trừng Phạt Giúp Cô Tình Nhân Bé Nhỏ
26 Chương 26: Hoan Ái Với Người Phụ Nữ Khác H
27 Chương 27: Rối Loạn Nhân Cách
28 Chương 28: Phát Điện
29 Chương 29: Ám Hại
30 Chương 30: Người Chồng Trên Danh Nghĩa!
31 Chương 31: 31: Đột Ngột Thay Đổi
32 Chương 32: 32: Ảo Giác
33 Chương 33: 33: Yêu Không Đền Đáp
34 Chương 34: 34: Bổn Phận Vợ Chồng
35 Chương 35: 35: Chiếc Váy Bị Bẩn
36 Chương 36: 36: Chu Bá Thành Về Nước
37 Chương 37: 37: Cưỡng Ép H
38 Chương 38: 38: Tiếng Nổ Vang Trời
39 Chương 39: 39: Âm Mưu Kinh Hoàng Được Giấu Kín
40 Chương 40: 40: Bị Dị Ứng
41 Chương 41: 41: Vương Lĩnh Gặp Tai Nạn
42 Chương 42: 42: Để Thẩm Tình Gả Cho Vương Lĩnh
43 Chương 43: 43: Hôn Lễ Máu
44 Chương 44: 44: Khiến Ả Đường Đường Chính Chính Bước Vào Tề Gia
45 Chương 45: 45: Bắt Cóc
46 Chương 46: 46: Lựa Chọn
47 Chương 47: 47: Nghiệt Duyên
48 Chương 48: 48: Con Gái Nhà Họ Chu
49 Chương 49: 49: Một Mình Nhận Tội
50 Chương 50: 50: Tủi Thân
51 Chương 51: 51: Nghi Hoặc
52 Chương 52: 52: Là Kỷ Vật Của Mẹ Em
53 Chương 53: 53: Cô Gái Năm Đó Là Cô Sao
54 Chương 54: 54: Người Đàn Ông Trong Tấm Ảnh
55 Chương 55: 55: Mễ Yến Thanh Có Thai
56 Chương 56: 56: Xuân Ái Và Bá Thành Từng Yêu Nhau Sâu Đậm
57 Chương 57: 57: Trái Đất Tròn
58 Chương 58: 58: Xô Xát
59 Chương 59: 59: Bất Mê Chấp Ngộ
60 Chương 60: 60: Giác Mạc Của Cô Đem Cho Yến Thanh Đi
61 Chương 61: 61: Anh Đã Từng Đến Mộ Mẹ Tôi Bao Giờ Chưa
62 Chương 62: 62: Lòng Dạ Con Người Đáng Sợ Đến Mức Nào
63 Chương 63: 63: Không Có Nhiều Hay Ít Chỉ Có Còn Yêu Hay Hết Yêu
64 Chương 64: 64: Trừ Khi Ông Chết
65 Chương 65: 65: Tra Tấn Tinh Thần 1
66 Chương 66: 66: Vạch Mặt
67 Chương 67: 67: Tận Cùng Của Nổi Đau
68 Chương 68: 68: Kết Thúc 1
69 Chương 69: 69: Kết Thúc 2
70 Chương 70: 70: Sống Cùng Sống Chết Cùng Chết
71 Chương 71: 71: Cóc Ghẻ Mà Cứ Ngỡ Mình Là Thiên Nga
72 Chương 72: 72: Rốt Cuộc Cô Muốn Làm Gì
73 Chương 73: 73: Hạ Thuốc
74 Chương 74: 74: Tôi Sẽ Tiễn Anh Xuống Địa Ngục!
75 Chương 75: 75: Trút Cơn Thịnh Nộ
76 Chương 76: 76: Tội Ăn Cắp
Chapter

Updated 76 Episodes

1
Chương 1: Hôn Nhân Thương Mại
2
Chương 2: Ở Bên Người Phụ Nữ Khác
3
Chương 3: Bị Gây Khó Dễ
4
Chương 4: Nổi Cơn Tức Giận
5
Chương 5: Đợi
6
Chương 6: Tính Kế
7
Chương 7: Cô Còn Có Tư Cách Cầu Xin Sao H
8
Chương 8: Độc Ác
9
Chương 9: Tự Sát
10
Chương 10: Đổ Cháo Lên Đầu
11
Chương 11: Lời Cảnh Cáo Từ Tề Trác Phong
12
Chương 12: Nói Chuyện Với Dương Nghiêm
13
Chương 13: Nỗi Sợ Của Mộng Tịch
14
Chương 14: Trở Thành Kẻ Ăn Cắp
15
Chương 15: Căn Nhà Gỗ Trong Vườn
16
Chương 16: Nổi Sợ Của Tề Khang Vũ
17
Chương 17: Bóng Đen Quá Khứ
18
Chương 18: Đem Đổ Đi
19
Chương 19: Ở Cửa Hàng Trang Sức Gặp Tình Nhân Của Hắn
20
Chương 20: Đến Mộ Mẹ
21
Chương 21: Dự Tiệc 1
22
Chương 22: Dự Tiệc 2
23
Chương 23: Khuyên Tai Ngọc Phỉ Thúy Xanh
24
Chương 24: Bước Đầu Âm Mưu
25
Chương 25: Trừng Phạt Giúp Cô Tình Nhân Bé Nhỏ
26
Chương 26: Hoan Ái Với Người Phụ Nữ Khác H
27
Chương 27: Rối Loạn Nhân Cách
28
Chương 28: Phát Điện
29
Chương 29: Ám Hại
30
Chương 30: Người Chồng Trên Danh Nghĩa!
31
Chương 31: 31: Đột Ngột Thay Đổi
32
Chương 32: 32: Ảo Giác
33
Chương 33: 33: Yêu Không Đền Đáp
34
Chương 34: 34: Bổn Phận Vợ Chồng
35
Chương 35: 35: Chiếc Váy Bị Bẩn
36
Chương 36: 36: Chu Bá Thành Về Nước
37
Chương 37: 37: Cưỡng Ép H
38
Chương 38: 38: Tiếng Nổ Vang Trời
39
Chương 39: 39: Âm Mưu Kinh Hoàng Được Giấu Kín
40
Chương 40: 40: Bị Dị Ứng
41
Chương 41: 41: Vương Lĩnh Gặp Tai Nạn
42
Chương 42: 42: Để Thẩm Tình Gả Cho Vương Lĩnh
43
Chương 43: 43: Hôn Lễ Máu
44
Chương 44: 44: Khiến Ả Đường Đường Chính Chính Bước Vào Tề Gia
45
Chương 45: 45: Bắt Cóc
46
Chương 46: 46: Lựa Chọn
47
Chương 47: 47: Nghiệt Duyên
48
Chương 48: 48: Con Gái Nhà Họ Chu
49
Chương 49: 49: Một Mình Nhận Tội
50
Chương 50: 50: Tủi Thân
51
Chương 51: 51: Nghi Hoặc
52
Chương 52: 52: Là Kỷ Vật Của Mẹ Em
53
Chương 53: 53: Cô Gái Năm Đó Là Cô Sao
54
Chương 54: 54: Người Đàn Ông Trong Tấm Ảnh
55
Chương 55: 55: Mễ Yến Thanh Có Thai
56
Chương 56: 56: Xuân Ái Và Bá Thành Từng Yêu Nhau Sâu Đậm
57
Chương 57: 57: Trái Đất Tròn
58
Chương 58: 58: Xô Xát
59
Chương 59: 59: Bất Mê Chấp Ngộ
60
Chương 60: 60: Giác Mạc Của Cô Đem Cho Yến Thanh Đi
61
Chương 61: 61: Anh Đã Từng Đến Mộ Mẹ Tôi Bao Giờ Chưa
62
Chương 62: 62: Lòng Dạ Con Người Đáng Sợ Đến Mức Nào
63
Chương 63: 63: Không Có Nhiều Hay Ít Chỉ Có Còn Yêu Hay Hết Yêu
64
Chương 64: 64: Trừ Khi Ông Chết
65
Chương 65: 65: Tra Tấn Tinh Thần 1
66
Chương 66: 66: Vạch Mặt
67
Chương 67: 67: Tận Cùng Của Nổi Đau
68
Chương 68: 68: Kết Thúc 1
69
Chương 69: 69: Kết Thúc 2
70
Chương 70: 70: Sống Cùng Sống Chết Cùng Chết
71
Chương 71: 71: Cóc Ghẻ Mà Cứ Ngỡ Mình Là Thiên Nga
72
Chương 72: 72: Rốt Cuộc Cô Muốn Làm Gì
73
Chương 73: 73: Hạ Thuốc
74
Chương 74: 74: Tôi Sẽ Tiễn Anh Xuống Địa Ngục!
75
Chương 75: 75: Trút Cơn Thịnh Nộ
76
Chương 76: 76: Tội Ăn Cắp